Phi Thiên
Chương 1857: Phật tử ngốc (Hạ)
Pháp Âm trang điểm và mang trang sức khắp người đi vào phòng, hai tay nâng váy hoa, cười hỏi:
- Vi Vi, bộ dạng của ta thế nào? Có cảm giác giống nữ nhân ở nhà hay không?
Tần Vi Vi có phần buồn nôn với cách ăn mặc lòe loẹt của nàng, nàng có khí chất thánh khiết nhưng lại ăn mặc như dong chi tục phấn, chẳng khác gì phượng hoàng nhưng lại tự nhổ lông biến thành gà. Khó trách mỹ nhân như vậy đi ra đường lại bị người khác tránh né.
Nhưng khi ở chung với Pháp Âm, nàng đã sớm thành thói quen, hỏi:
- Bên ngoài có nhiều ác ngôn nhắm vào đại nhân, chẳng lẽ ngươi không lo lắng cho đại nhân chút nào sao? Còn có tâm tư ăn diện như vậy?
Pháp Âm cười nói:
- Nhiều lo lắng, thế nhân báng ta, khi ta, nhục ta, cười ta, khinh ta, tiện ta, ác ta, gạt ta thì như thế nào? Chỉ cần nhẫn hắn, nghe hắn, từ hắn, tị hắn, kính hắn, không cần để ý đến hắn, lại chờ vài năm lại nhìn hắn! Đại nhân không để ý tới mới là đại trí tuệ, Vi Vi không cần lo!
Tần Vi Vi xem thường, nói:
- Ngươi nói ngươi muốn nhập tục, tại sao lời đầy thiện ngữ?
Pháp Âm che miệng, nàng buông tay xuống nhưng tay dính đầy son môi, có thể thấy nàng trang điểm cỡ nào, tiến lên kéo tay Tần Vi Vi.
- Chúng ta nói hơi tục, ngươi và phu quân đi viên phòng, ngươi nói thật xem nó là tư vị gì?
Tần Vi Vi đổ mồ hôi, không nghĩ nổi và cũng không dám nghĩ, nàng có cảm giác như ăn phải con ruồi, lúc này oán trách:
- Nói không rõ, chờ ngươi thử qua với đại nhân sẽ biết.
Pháp Âm ủ rũ.
- Phu quân quá bận rộn công vụ, hoàn toàn không có thời gian viên phòng với ta, đều nói thế nhân lao lực đau khổ, có thể nhìn ra trên người phu quân.
Tần Vi Vi không nói gì, nói tới việc này nàng còn tức giận, sau khi ở chung với ôn thần như Pháp Âm, Miêu Nghị sợ hãi không dám tới lần nữa.
Ai ngờ Pháp Âm khôi phục tinh thần thật nhanh, lại kéo tay nàng, hưng phấn nói:
- Ta nghe nói nữ nhân gia còn có thể sinh hoạt phu thê với nam nhân khác, tục xưng yêu đương vụng trộm, dường như làm cũng có thể lãnh hội tư vị kia. Vi Vi, ngươi nói ta tìm nam nhân yêu đương vụng trộm được không? Thôi, ngươi không nói, ta sẽ tự tìm, tìm nam nhân thuận mắt là được.
Trời ạ! Tần Vi Vi nhất thời ngây người, nàng hoảng hốt không nói thành lời, luống cuống tay chân giữ Pháp Âm lại, phát hiện nữ nhân này tu Phật từ nhỏ đã biến thành đứa ngốc rồi, nữ nhân không thể nói chuyện này ra khỏi miệng, nếu việc này truyền ra bên ngoài, đừng nói nàng Pháp Âm, đến lúc đó Tần Vi Vi cũng bị Vân Tri Thu đánh gãy chân.
- Pháp Âm, nữ nhân không thể yêu đương vụng trộm
- Vì cái gì không thể?
- Bởi vì đó là nhân gian trơ trẽn.
- Cũng đã nói, nếu trộm tình có thể trải qua nhiều ấm lạnh nhân gian, có phải như vậy hay không?
Thấy nàng vẫn còn bộ dạng nóng lóng muốn thử, Tần Vi Vi suýt hỏng mất, nàng biết nữ nhân trước mặt thật sự dám làm việc này, phát hiện không thể lý luận với nàng theo lẽ thường, chỉ có thể lừa gạt hồ lộng nàng:
- Ngươi đã lập gia đình, nên viên phòng với phu quân trước, nếu sau đó phu quân đồng ý, ngươi mới có thể đi yêu đương vụng trộm, nếu không sẽ không gọi là kêu yêu đương vụng trộm, hiểu không?
Nàng nói xong lời này cũng đổ mồ hôi lạnh.
- Thì ra là như thế...
Pháp Âm chậm rãi gật đầu nói thầm.
Trong Thủ Thành Cung, Hoàng Phủ Quân Nhu trần truồng tựa vào vách tường, Miêu Nghị cũng trần truồng nằm lên người nàng, đầu gối lên bộ ngực tuyết trắng no đủ của Hoàng Phủ Quân Nhu, hưởng thụ Hoàng Phủ Quân Nhu xoa bóp huyệt thái dương cho mình.
Bên ngoài không ngừng đồn đãi các loại, Hoàng Phủ Quân Nhu lại kéo Miêu Nghị, hỏi:
- Bên ngoài có nhiều lời đồn nhảm nhắm vào ngươi, tại sao ngươi không giận?
- Tức giận hữu dụng không?
Miêu Nghị mỉm cười, hắn mở mắt và vươn tay vuốt đùi nàng.
- Tức giận không giải quyết được vấn đề, chỉ cần chứng minh ta không phải người như bọn họ nói là được rồi.
Hoàng Phủ Quân Nhu vẽ hoa lên ngực hắn, nói:
- Chứng minh thế nào?
Ánh mắt Miêu Nghị xuất hiện một tia tàn khốc, chợt cười nói:
- Dùng thời gian chứng minh.
- Ah...
Hoàng Phủ thở dài, nói:
- Ta cảm thấy ngươi bị phỉ báng như thế, thanh danh của ngươi sẽ bị hủy.
Miêu Nghị cười ha ha, bắt đầu xoa mặt nàng.
- Hiện tại mang bêu danh tính là gì, trên con đường đi tới địa vị hôm nay, ta đã sớm bị người ta mắng quen rồi.
- Ngươi từng bị người ta mắng qua?
Hoàng Phủ kỳ quái, thử hỏi:
- Nói ngươi thông đồng gái có chồng?
Nàng chỉ có thể nghĩ tới việc Miêu Nghị và lão bản nương Vân Dung Quán.
Miêu Nghị cười lắc lắc đầu, hắn nhớ năm đó ‘Miêu tặc’ nhặt phá hài nhưng không tiện nói ra.
Hắn không nghĩ nữa, tiếp tục hôn lên môi nàng, lại ép nàng xuống đáy nước dây dưa một hồi...
Tháng sau, đem một ít tài liệu luyện bảo đã đầy đủ, Miêu Nghị rời khỏi Thiên nhai, cùng rời đi cùng hắn còn có Vân Tri Thu cùng Thiên Nhi, Tuyết Nhi, quay về Tiểu Thế Giới, muốn trở về trước đại hôn của Yêu Nhược Tiên.
Trở lại Tiểu Thế Giới, Thiên Nhi, Tuyết Nhi rời đi nhiều năm nên rất hưng phấn khi trở về, chỉ có tâm tình và tầm mắt đã khác trước.
Đối mặt người Vô Lượng Thiên hành lễ, hai người thản nhiên đối mặt, hai người cũng không quan tâm đây là địa bàn chiếm được từ Đạo Thánh Phong Bắc Trần, các nàng có cảm giác từ trên cao nhìn xuống khi quan sát tu sĩ Tiểu Thế Giới, cũng có phần tạo ra áp lực cho người khác.
Có lẽ hai người còn chưa ý thức được biến hóa của mình, nhớ tới năm đó lúc đi theo Miêu Nghị ở động Đông Lai, trên đỉnh đầu còn có nhiều ngọn núi lớn áp chế, cẩn thận sợ sinh ra sai lầm, mà hôm nay các nàng chỉ là hai tiểu thị nữ lại biến thành đại nhân vật trong Tiểu Thế Giới, các nàng chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.
Vận mệnh thần kỳ như thế, năm đó có nhiều thị nữ cùng được tuyển chọn với các nàng, đến nay có người vẫn khúm núm đi theo chủ nhân, nói đến Vô Lượng Thiên Miêu Nghị, những người này lại ngưỡng mộ không nhỏ, còn có một ít thị nữ không được tiên nhân chọn trúng đã rời khỏi nơi dạy dỗ và làm thiếp thất phàm nhân, đã sớm hóa thành đống đất vàng.
Khi quay về nơi đây, Vân Tri Thu trực tiếp bảo hai người nghỉ ngơi, cho phép hai nàng đi chơi, dù sao trong Tiểu Thế Giới hôm nay chẳng có kẻ nào dám uy hiếp người của Miêu Nghị, cho dù chọc thủng trời cũng có Miêu Nghị bảo kê.
Hai nữ cao hứng mang theo thị vệ của Dương Khánh rời đi, tiến vào Linh Lung tông gặp Yêu Nhược Tiên, muốn xem nghĩa mẫu tương lai có bộ dạng gì.
Phi Thiên
- Vi Vi, bộ dạng của ta thế nào? Có cảm giác giống nữ nhân ở nhà hay không?
Tần Vi Vi có phần buồn nôn với cách ăn mặc lòe loẹt của nàng, nàng có khí chất thánh khiết nhưng lại ăn mặc như dong chi tục phấn, chẳng khác gì phượng hoàng nhưng lại tự nhổ lông biến thành gà. Khó trách mỹ nhân như vậy đi ra đường lại bị người khác tránh né.
Nhưng khi ở chung với Pháp Âm, nàng đã sớm thành thói quen, hỏi:
- Bên ngoài có nhiều ác ngôn nhắm vào đại nhân, chẳng lẽ ngươi không lo lắng cho đại nhân chút nào sao? Còn có tâm tư ăn diện như vậy?
Pháp Âm cười nói:
- Nhiều lo lắng, thế nhân báng ta, khi ta, nhục ta, cười ta, khinh ta, tiện ta, ác ta, gạt ta thì như thế nào? Chỉ cần nhẫn hắn, nghe hắn, từ hắn, tị hắn, kính hắn, không cần để ý đến hắn, lại chờ vài năm lại nhìn hắn! Đại nhân không để ý tới mới là đại trí tuệ, Vi Vi không cần lo!
Tần Vi Vi xem thường, nói:
- Ngươi nói ngươi muốn nhập tục, tại sao lời đầy thiện ngữ?
Pháp Âm che miệng, nàng buông tay xuống nhưng tay dính đầy son môi, có thể thấy nàng trang điểm cỡ nào, tiến lên kéo tay Tần Vi Vi.
- Chúng ta nói hơi tục, ngươi và phu quân đi viên phòng, ngươi nói thật xem nó là tư vị gì?
Tần Vi Vi đổ mồ hôi, không nghĩ nổi và cũng không dám nghĩ, nàng có cảm giác như ăn phải con ruồi, lúc này oán trách:
- Nói không rõ, chờ ngươi thử qua với đại nhân sẽ biết.
Pháp Âm ủ rũ.
- Phu quân quá bận rộn công vụ, hoàn toàn không có thời gian viên phòng với ta, đều nói thế nhân lao lực đau khổ, có thể nhìn ra trên người phu quân.
Tần Vi Vi không nói gì, nói tới việc này nàng còn tức giận, sau khi ở chung với ôn thần như Pháp Âm, Miêu Nghị sợ hãi không dám tới lần nữa.
Ai ngờ Pháp Âm khôi phục tinh thần thật nhanh, lại kéo tay nàng, hưng phấn nói:
- Ta nghe nói nữ nhân gia còn có thể sinh hoạt phu thê với nam nhân khác, tục xưng yêu đương vụng trộm, dường như làm cũng có thể lãnh hội tư vị kia. Vi Vi, ngươi nói ta tìm nam nhân yêu đương vụng trộm được không? Thôi, ngươi không nói, ta sẽ tự tìm, tìm nam nhân thuận mắt là được.
Trời ạ! Tần Vi Vi nhất thời ngây người, nàng hoảng hốt không nói thành lời, luống cuống tay chân giữ Pháp Âm lại, phát hiện nữ nhân này tu Phật từ nhỏ đã biến thành đứa ngốc rồi, nữ nhân không thể nói chuyện này ra khỏi miệng, nếu việc này truyền ra bên ngoài, đừng nói nàng Pháp Âm, đến lúc đó Tần Vi Vi cũng bị Vân Tri Thu đánh gãy chân.
- Pháp Âm, nữ nhân không thể yêu đương vụng trộm
- Vì cái gì không thể?
- Bởi vì đó là nhân gian trơ trẽn.
- Cũng đã nói, nếu trộm tình có thể trải qua nhiều ấm lạnh nhân gian, có phải như vậy hay không?
Thấy nàng vẫn còn bộ dạng nóng lóng muốn thử, Tần Vi Vi suýt hỏng mất, nàng biết nữ nhân trước mặt thật sự dám làm việc này, phát hiện không thể lý luận với nàng theo lẽ thường, chỉ có thể lừa gạt hồ lộng nàng:
- Ngươi đã lập gia đình, nên viên phòng với phu quân trước, nếu sau đó phu quân đồng ý, ngươi mới có thể đi yêu đương vụng trộm, nếu không sẽ không gọi là kêu yêu đương vụng trộm, hiểu không?
Nàng nói xong lời này cũng đổ mồ hôi lạnh.
- Thì ra là như thế...
Pháp Âm chậm rãi gật đầu nói thầm.
Trong Thủ Thành Cung, Hoàng Phủ Quân Nhu trần truồng tựa vào vách tường, Miêu Nghị cũng trần truồng nằm lên người nàng, đầu gối lên bộ ngực tuyết trắng no đủ của Hoàng Phủ Quân Nhu, hưởng thụ Hoàng Phủ Quân Nhu xoa bóp huyệt thái dương cho mình.
Bên ngoài không ngừng đồn đãi các loại, Hoàng Phủ Quân Nhu lại kéo Miêu Nghị, hỏi:
- Bên ngoài có nhiều lời đồn nhảm nhắm vào ngươi, tại sao ngươi không giận?
- Tức giận hữu dụng không?
Miêu Nghị mỉm cười, hắn mở mắt và vươn tay vuốt đùi nàng.
- Tức giận không giải quyết được vấn đề, chỉ cần chứng minh ta không phải người như bọn họ nói là được rồi.
Hoàng Phủ Quân Nhu vẽ hoa lên ngực hắn, nói:
- Chứng minh thế nào?
Ánh mắt Miêu Nghị xuất hiện một tia tàn khốc, chợt cười nói:
- Dùng thời gian chứng minh.
- Ah...
Hoàng Phủ thở dài, nói:
- Ta cảm thấy ngươi bị phỉ báng như thế, thanh danh của ngươi sẽ bị hủy.
Miêu Nghị cười ha ha, bắt đầu xoa mặt nàng.
- Hiện tại mang bêu danh tính là gì, trên con đường đi tới địa vị hôm nay, ta đã sớm bị người ta mắng quen rồi.
- Ngươi từng bị người ta mắng qua?
Hoàng Phủ kỳ quái, thử hỏi:
- Nói ngươi thông đồng gái có chồng?
Nàng chỉ có thể nghĩ tới việc Miêu Nghị và lão bản nương Vân Dung Quán.
Miêu Nghị cười lắc lắc đầu, hắn nhớ năm đó ‘Miêu tặc’ nhặt phá hài nhưng không tiện nói ra.
Hắn không nghĩ nữa, tiếp tục hôn lên môi nàng, lại ép nàng xuống đáy nước dây dưa một hồi...
Tháng sau, đem một ít tài liệu luyện bảo đã đầy đủ, Miêu Nghị rời khỏi Thiên nhai, cùng rời đi cùng hắn còn có Vân Tri Thu cùng Thiên Nhi, Tuyết Nhi, quay về Tiểu Thế Giới, muốn trở về trước đại hôn của Yêu Nhược Tiên.
Trở lại Tiểu Thế Giới, Thiên Nhi, Tuyết Nhi rời đi nhiều năm nên rất hưng phấn khi trở về, chỉ có tâm tình và tầm mắt đã khác trước.
Đối mặt người Vô Lượng Thiên hành lễ, hai người thản nhiên đối mặt, hai người cũng không quan tâm đây là địa bàn chiếm được từ Đạo Thánh Phong Bắc Trần, các nàng có cảm giác từ trên cao nhìn xuống khi quan sát tu sĩ Tiểu Thế Giới, cũng có phần tạo ra áp lực cho người khác.
Có lẽ hai người còn chưa ý thức được biến hóa của mình, nhớ tới năm đó lúc đi theo Miêu Nghị ở động Đông Lai, trên đỉnh đầu còn có nhiều ngọn núi lớn áp chế, cẩn thận sợ sinh ra sai lầm, mà hôm nay các nàng chỉ là hai tiểu thị nữ lại biến thành đại nhân vật trong Tiểu Thế Giới, các nàng chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay.
Vận mệnh thần kỳ như thế, năm đó có nhiều thị nữ cùng được tuyển chọn với các nàng, đến nay có người vẫn khúm núm đi theo chủ nhân, nói đến Vô Lượng Thiên Miêu Nghị, những người này lại ngưỡng mộ không nhỏ, còn có một ít thị nữ không được tiên nhân chọn trúng đã rời khỏi nơi dạy dỗ và làm thiếp thất phàm nhân, đã sớm hóa thành đống đất vàng.
Khi quay về nơi đây, Vân Tri Thu trực tiếp bảo hai người nghỉ ngơi, cho phép hai nàng đi chơi, dù sao trong Tiểu Thế Giới hôm nay chẳng có kẻ nào dám uy hiếp người của Miêu Nghị, cho dù chọc thủng trời cũng có Miêu Nghị bảo kê.
Hai nữ cao hứng mang theo thị vệ của Dương Khánh rời đi, tiến vào Linh Lung tông gặp Yêu Nhược Tiên, muốn xem nghĩa mẫu tương lai có bộ dạng gì.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 1857: Phật tử ngốc (Hạ)
10.0/10 từ 43 lượt.