Phi Thiên
Chương 1815: Kết Đan thất phẩm (Thượng)
Dù thanh âm quanh quẩn trong đầu của mình nhưng Miêu Nghị không nghe hiểu Thận Mê đang nói cái gì. Lúc này Miêu Nghị không rảnh quan tâm Thận Mê lảm nhảm gì đó, có người muốn đoạt xá mình, không đùa được. Miêu Nghị tập trung hết sức ứng đối tiêu diệt đối phương định xâm lấn ý thức.
Miêu Nghị dốc hết sức bao vây tiễu trừ, Thận Mê phát ra dư âm dần mờ nhạt, quả cầu to cỡ nắm tay nhô lên dưới lớp da giữa trán hắn cũng ngừng mấp máy chống cự, rút nhỏ dần.
Giây phút ý thức Thận Mê tan biến, tia điện trên vỏ ngọc trai cách không xa dần biến mất, lửa đốt cháy thân thể nó.
Khi tia điện trên người ngọc trai to lớn biến mất, đệ tử trấn thủ các nơi trong Tiên Hành tinh có người vô tình thấy biến đổi trên bầu trời thì ngây người.
Kỳ quan liên tục đan xen biến ảo trên bầu trời màu trắng và lam dần tĩnh lặng, màu trắng mộng ảo dần ẩn đi. Trên không trung trời xanh không mây, trở lại màu sắc vốn có của bầu trời, xanh da trời.
Có người ngỡ là tạm thời nên chờ xem, nhưng thật lâu không thấy có gì thay đổi, bầu trời vẫn một màu xanh trong.
Đáy hồ, cục u to cỡ nắm tay giữa trán Miêu Nghị bớt sưng, biểu tình vặn vẹo cũng trở về bình thường, không còn cảm giác đau đớn bị xé rách nữa.
Miêu Nghị diệt ý thức của Thận Mê muốn xâm lấn mình, tiếp tục thi pháp tiêu diệt dị vật trốn trong trán mình. Chết tiệt là trước khi Thận Mê biến mất mở ra không gian khác ngay giữa trán hắn, giữa trán Miêu Nghị như có thêm trữ vật giới chỉ, không thể nói giống chiếc nhẫn mà trông như cái túi, cái túi mọc đầy đường mạch máu cắm rễ trên trán hắn.
Miêu Nghị nhắm mắt tập trung, hắn quyết định trừ tận gốc dị vật, thi pháp mở túi để lấy dị vật ra.
Nhưng khoảnh khắc túi bị mở, Miêu Nghị đang nhắm mắt bỗng thấy rõ tình hình trong nhà đá, rõ ràng hơn bao giờ hết, thấy rõ cả hột bụi, thấy ngọn lửa cháy hừng hực trong vỏ ngọc trai to lớn.
Miêu Nghị đứng tim, hắn đang nhắm mắt thì làm sao nhìn rõ sự vật được?
Rất nhanh Miêu Nghị phát hiện khác lạ, hắn thi pháp mở ra không gian giữa trán, pháp lực như thủy triều bị thứ trong túi hút vào, đang nhanh chóng tiêu hao pháp lực của hắn.
Miêu Nghị vội mở mắt ra, khi mở mắt thì Miêu Nghị ngây người. Không gian dưới lòng đất đầy sương khói sau khi đốt cháy, đôi mắt bị sương quấy nhiều không thể thấy rõ được gì, nhưng giữa trán dường như thấy hết.
Hai con mắt Miêu Nghị nhìn lên trời, nhìn chằm chằm cột sáng quen thuộc bắn từ trên trán, ánh sáng bảy màu lượn lờ bên trong.
Đây chẳng phải là thần thông của lão yêu quái sao? Chuyện gì đây?
Miêu Nghị vội lấy tấm gương ra soi, không xem không biết, nhìn xong đứng tim. Giữa trán có một vệt máu như huyết nhãn mở ra. trong vệt máu có con mắt bảy sắc bắn ra cột sáng lấp lánh bảy màu, cực kỳ xinh đẹp. Nhưng vì Miêu Nghị ghét nó nên cảm thấy thật quỷ dị đáng sợ.
Miêu Nghị không xa lạ gì thứ này, hắn đã thấy nó giữa con mắt màu lam của Thận Mê, khi đó không to bằng lúc này.
Con mắt hấp thu pháp lực quá kinh người, mới nhìn một lúc mà Miêu Nghị cảm giác sắp không chịu nổi, nếu còn nhìn tiếp sẽ cạn kiệt pháp lực. Miêu Nghị nhanh chóng rút về pháp lực, khép lại vết máu giữa trán. Thế là giữa trán Miêu Nghị như có vệt máu bị dao rạch.
Vết máu vừa khép lại quả nhiên tiêu hao pháp lực lượng lớn cũng dừng lại.
Người bình thường nào giữa trán đột nhiên mọc ra con mắt thứ ba đều khó thể chấp nhận, Miêu Nghị quyết định đau dài không bằng đau ngắn, lại thi pháp, định khoét cục thịt giữa trán ra luôn.
Ai ngờ Miêu Nghị mới thi pháp định khoét nó ra thì thấy hoa mắt, hắn khẽ rên, hai tay che mắt mình, đôi mắt đau nhói.
Giờ Miêu Nghị mới phát hiện ‘con mắt thứ ba’ mọc rễ mạch máu đã liền với thần kinh thị giác hai mắt mình, muốn nhổ con mắt thứ ba sẽ tổn hại đôi mắt.
Miêu Nghị định móc con mắt thứ ba ra rồi dùng tinh hoa tiên thảo khép miệng vết thương.
Nhưng mỗi vị trí thân thể người có năng lực tự chữa lành khác nhau khi dùng tinh hoa tiên thảo, có cái chữa được, có cái không cần chữa, có cái chữa khá chậm. Phần lớn vị trí thân thể đều có thể nhờ vào dược liệu tinh hoa tiên thảo dễ dàng chữa lành, nhưng cũng có vị trí không thể chữa.
Như vết chai trên chi cụt, khi mọc cái mới ra, vết chai cũ không thể bỗng nhiên khép lại, màu da ban đầu, màng chứng minh trinh tiết của nữ giới, trái tim bị thương, não bị thương ngừng cơ năng sinh lý cũng không thể chữa.
Vị trí chữa chậm thì bao gồm nội tạng, con mắt, lỗ tai, sinh thực khí nam giới.
Miêu Nghị che đôi mắt đau đớn, hắn lắc đầu xoa con mắt kèm nhèm. Tình huống này làm hắn không cách nào móc "Con mắt thứ ba" được, không thì sẽ làm hỏng đôi mắt khác, cần chờ thật lâu mới có thể rời đi nơi này, tình huống trước mắt không tiện ở lại lâu hơn nữa, đành đợi rời khỏi đây trước rồi tính.
Miêu Nghị thi pháp chú ý, xác nhận "Con mắt thứ ba" tạm thời không có ảnh hưởng gì với mình, hắn thi pháp cuốn tay áo, không gian dưới lòng đất liền dấy lên cơn lốc tựa vòi rồng cuốn khói đặt trong hang đến lối vào địa đạo, đẩy vào trong nước.
Trong hang lại trống trải, Miêu Nghị xòe năm ngón tay ra dập tắt lửa đốt trong vỏ ngọc trai. Thịt bên trong đã bị đốt, nhìn rất buồn nôn.
Dù vậy Miêu Nghị ôm thái độ cẩn thận là ưu tiên hàng đầu, hắn lại thi pháp dò xét ngọc trai to một lần, xác nhận lão yêu quái đã chết, không có sự sống nữa. Miêu Nghị chộp năm ngón tay hút dị vật trong phần thịt khét ra.
Một cái hộp bẩn thỉu rơi vào tay Miêu Nghị, hắn mở khóe, giở nắp ra xem. Không ngoài dự đoán, bên trong nằm một quả cầu kim loại đen, một khối ngọc điệp. Miêu Nghị cầm ngọc điệp, lời tu hành rậm rạp, có bốn chữ to: Cửu Trọng Thiên, địa.
Miêu Nghị mỉm cười, công pháp địa tự bộ Cửu Trọng Thiên đã vào tay, không uổng công hắn mạo hiểm chạy đi chuyến này.
Miêu Nghị buông ngọc điệp xuống cầm quả cầu kim loại đen lên xem, thi pháp đánh vào, răng rắc tách ra. Lại một tấm bản đồ kho báu giống trước kia, tranh vẽ nữ nhân nhẹ nhàng giơ tay Phi Thiên. Bên cạnh có hai hàng chữ: Tiên hiệp có lộ duyên chưa tận, Huyết Hải Vô Nhai thuyền bạch cốt.
Miêu Nghị đã thói quen trò này, hắn biết nơi nào là điểm then chốt, hắn nhìn chằm chằm tinh đồ kèm theo và hai chữ trên bản đồ: Âm, địa.
Miêu Nghị nhìn sơ hiểu ngay, điểm giấu kho báu tiếp theo có chứa Âm Hồn Thông Dương quyết mà Quỷ Thánh Tư Đồ Tiếu tu luyện.
Bản đồ răng rắc trở lại quả cầu kim loại, Miêu Nghị đặt nó vào hộp, cất đi. Miêu Nghị nhìn bốn phía, lòng tràn đầy cảm khái. Thật không ngờ, người đặt ra cục kho báu liên hoàn lại là Bạch Chủ, một trong bốn chí tôn năm xưa.
Bây giờ ngẫm lại cũng hợp lý. Năm xưa sáu chí tôn bị nhóm Bạch Chủ diệt, trong tay Bạch Chủ có sáu kỳ công cũng không lạ.
Nhưng Miêu Nghị thắc mắc mắc là Bạch Chủ làm vậy có ý đồ gì? Trước kia Miêu Nghị cảm thấy người giấu kho báu ăn no rửng mỡ, nhưng hôm nay ngẫm kỹ lại thì thấy không đơn giản chút nào.
Phi Thiên
Miêu Nghị dốc hết sức bao vây tiễu trừ, Thận Mê phát ra dư âm dần mờ nhạt, quả cầu to cỡ nắm tay nhô lên dưới lớp da giữa trán hắn cũng ngừng mấp máy chống cự, rút nhỏ dần.
Giây phút ý thức Thận Mê tan biến, tia điện trên vỏ ngọc trai cách không xa dần biến mất, lửa đốt cháy thân thể nó.
Khi tia điện trên người ngọc trai to lớn biến mất, đệ tử trấn thủ các nơi trong Tiên Hành tinh có người vô tình thấy biến đổi trên bầu trời thì ngây người.
Kỳ quan liên tục đan xen biến ảo trên bầu trời màu trắng và lam dần tĩnh lặng, màu trắng mộng ảo dần ẩn đi. Trên không trung trời xanh không mây, trở lại màu sắc vốn có của bầu trời, xanh da trời.
Có người ngỡ là tạm thời nên chờ xem, nhưng thật lâu không thấy có gì thay đổi, bầu trời vẫn một màu xanh trong.
Đáy hồ, cục u to cỡ nắm tay giữa trán Miêu Nghị bớt sưng, biểu tình vặn vẹo cũng trở về bình thường, không còn cảm giác đau đớn bị xé rách nữa.
Miêu Nghị diệt ý thức của Thận Mê muốn xâm lấn mình, tiếp tục thi pháp tiêu diệt dị vật trốn trong trán mình. Chết tiệt là trước khi Thận Mê biến mất mở ra không gian khác ngay giữa trán hắn, giữa trán Miêu Nghị như có thêm trữ vật giới chỉ, không thể nói giống chiếc nhẫn mà trông như cái túi, cái túi mọc đầy đường mạch máu cắm rễ trên trán hắn.
Miêu Nghị nhắm mắt tập trung, hắn quyết định trừ tận gốc dị vật, thi pháp mở túi để lấy dị vật ra.
Nhưng khoảnh khắc túi bị mở, Miêu Nghị đang nhắm mắt bỗng thấy rõ tình hình trong nhà đá, rõ ràng hơn bao giờ hết, thấy rõ cả hột bụi, thấy ngọn lửa cháy hừng hực trong vỏ ngọc trai to lớn.
Miêu Nghị đứng tim, hắn đang nhắm mắt thì làm sao nhìn rõ sự vật được?
Rất nhanh Miêu Nghị phát hiện khác lạ, hắn thi pháp mở ra không gian giữa trán, pháp lực như thủy triều bị thứ trong túi hút vào, đang nhanh chóng tiêu hao pháp lực của hắn.
Miêu Nghị vội mở mắt ra, khi mở mắt thì Miêu Nghị ngây người. Không gian dưới lòng đất đầy sương khói sau khi đốt cháy, đôi mắt bị sương quấy nhiều không thể thấy rõ được gì, nhưng giữa trán dường như thấy hết.
Hai con mắt Miêu Nghị nhìn lên trời, nhìn chằm chằm cột sáng quen thuộc bắn từ trên trán, ánh sáng bảy màu lượn lờ bên trong.
Đây chẳng phải là thần thông của lão yêu quái sao? Chuyện gì đây?
Miêu Nghị vội lấy tấm gương ra soi, không xem không biết, nhìn xong đứng tim. Giữa trán có một vệt máu như huyết nhãn mở ra. trong vệt máu có con mắt bảy sắc bắn ra cột sáng lấp lánh bảy màu, cực kỳ xinh đẹp. Nhưng vì Miêu Nghị ghét nó nên cảm thấy thật quỷ dị đáng sợ.
Miêu Nghị không xa lạ gì thứ này, hắn đã thấy nó giữa con mắt màu lam của Thận Mê, khi đó không to bằng lúc này.
Con mắt hấp thu pháp lực quá kinh người, mới nhìn một lúc mà Miêu Nghị cảm giác sắp không chịu nổi, nếu còn nhìn tiếp sẽ cạn kiệt pháp lực. Miêu Nghị nhanh chóng rút về pháp lực, khép lại vết máu giữa trán. Thế là giữa trán Miêu Nghị như có vệt máu bị dao rạch.
Vết máu vừa khép lại quả nhiên tiêu hao pháp lực lượng lớn cũng dừng lại.
Người bình thường nào giữa trán đột nhiên mọc ra con mắt thứ ba đều khó thể chấp nhận, Miêu Nghị quyết định đau dài không bằng đau ngắn, lại thi pháp, định khoét cục thịt giữa trán ra luôn.
Ai ngờ Miêu Nghị mới thi pháp định khoét nó ra thì thấy hoa mắt, hắn khẽ rên, hai tay che mắt mình, đôi mắt đau nhói.
Giờ Miêu Nghị mới phát hiện ‘con mắt thứ ba’ mọc rễ mạch máu đã liền với thần kinh thị giác hai mắt mình, muốn nhổ con mắt thứ ba sẽ tổn hại đôi mắt.
Miêu Nghị định móc con mắt thứ ba ra rồi dùng tinh hoa tiên thảo khép miệng vết thương.
Nhưng mỗi vị trí thân thể người có năng lực tự chữa lành khác nhau khi dùng tinh hoa tiên thảo, có cái chữa được, có cái không cần chữa, có cái chữa khá chậm. Phần lớn vị trí thân thể đều có thể nhờ vào dược liệu tinh hoa tiên thảo dễ dàng chữa lành, nhưng cũng có vị trí không thể chữa.
Như vết chai trên chi cụt, khi mọc cái mới ra, vết chai cũ không thể bỗng nhiên khép lại, màu da ban đầu, màng chứng minh trinh tiết của nữ giới, trái tim bị thương, não bị thương ngừng cơ năng sinh lý cũng không thể chữa.
Vị trí chữa chậm thì bao gồm nội tạng, con mắt, lỗ tai, sinh thực khí nam giới.
Miêu Nghị che đôi mắt đau đớn, hắn lắc đầu xoa con mắt kèm nhèm. Tình huống này làm hắn không cách nào móc "Con mắt thứ ba" được, không thì sẽ làm hỏng đôi mắt khác, cần chờ thật lâu mới có thể rời đi nơi này, tình huống trước mắt không tiện ở lại lâu hơn nữa, đành đợi rời khỏi đây trước rồi tính.
Miêu Nghị thi pháp chú ý, xác nhận "Con mắt thứ ba" tạm thời không có ảnh hưởng gì với mình, hắn thi pháp cuốn tay áo, không gian dưới lòng đất liền dấy lên cơn lốc tựa vòi rồng cuốn khói đặt trong hang đến lối vào địa đạo, đẩy vào trong nước.
Trong hang lại trống trải, Miêu Nghị xòe năm ngón tay ra dập tắt lửa đốt trong vỏ ngọc trai. Thịt bên trong đã bị đốt, nhìn rất buồn nôn.
Dù vậy Miêu Nghị ôm thái độ cẩn thận là ưu tiên hàng đầu, hắn lại thi pháp dò xét ngọc trai to một lần, xác nhận lão yêu quái đã chết, không có sự sống nữa. Miêu Nghị chộp năm ngón tay hút dị vật trong phần thịt khét ra.
Một cái hộp bẩn thỉu rơi vào tay Miêu Nghị, hắn mở khóe, giở nắp ra xem. Không ngoài dự đoán, bên trong nằm một quả cầu kim loại đen, một khối ngọc điệp. Miêu Nghị cầm ngọc điệp, lời tu hành rậm rạp, có bốn chữ to: Cửu Trọng Thiên, địa.
Miêu Nghị mỉm cười, công pháp địa tự bộ Cửu Trọng Thiên đã vào tay, không uổng công hắn mạo hiểm chạy đi chuyến này.
Miêu Nghị buông ngọc điệp xuống cầm quả cầu kim loại đen lên xem, thi pháp đánh vào, răng rắc tách ra. Lại một tấm bản đồ kho báu giống trước kia, tranh vẽ nữ nhân nhẹ nhàng giơ tay Phi Thiên. Bên cạnh có hai hàng chữ: Tiên hiệp có lộ duyên chưa tận, Huyết Hải Vô Nhai thuyền bạch cốt.
Miêu Nghị đã thói quen trò này, hắn biết nơi nào là điểm then chốt, hắn nhìn chằm chằm tinh đồ kèm theo và hai chữ trên bản đồ: Âm, địa.
Miêu Nghị nhìn sơ hiểu ngay, điểm giấu kho báu tiếp theo có chứa Âm Hồn Thông Dương quyết mà Quỷ Thánh Tư Đồ Tiếu tu luyện.
Bản đồ răng rắc trở lại quả cầu kim loại, Miêu Nghị đặt nó vào hộp, cất đi. Miêu Nghị nhìn bốn phía, lòng tràn đầy cảm khái. Thật không ngờ, người đặt ra cục kho báu liên hoàn lại là Bạch Chủ, một trong bốn chí tôn năm xưa.
Bây giờ ngẫm lại cũng hợp lý. Năm xưa sáu chí tôn bị nhóm Bạch Chủ diệt, trong tay Bạch Chủ có sáu kỳ công cũng không lạ.
Nhưng Miêu Nghị thắc mắc mắc là Bạch Chủ làm vậy có ý đồ gì? Trước kia Miêu Nghị cảm thấy người giấu kho báu ăn no rửng mỡ, nhưng hôm nay ngẫm kỹ lại thì thấy không đơn giản chút nào.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 1815: Kết Đan thất phẩm (Thượng)
10.0/10 từ 43 lượt.