Phi Thiên
Chương 1201: Thứ trong trữ vật giới chỉ (Hạ)
Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Hoàng Kình Thiên ngửi mùi máu trong không khí, nhìn bãi máu dưới đất, hai cái xác rách nát bị băng sương bao trùm, vài món vũ khí đứt gãy. Hoàng Kình Thiên lại nhìn các vết trầy giăng đầy trên vách đá.
Cừu tổng quản tiến lên chắp tay:
- Nhị gia, Tứ gia hãy nhìn cái này.
Cừu tổng quản chỉ vào quái vật răng nanh vuốt nhọn bị trói trên cột màu đồng.
Không cần Cừu tổng quản nhắc thì hai bảo chủ cũng đã nhìn con quái vật vùng vẫy kêu gầm gừ không dứt. Họ đến gần cây cột, nếu không phải quái vật vùng vẫy không ngớt thì đã tưởng lầm rằng nó làm bằng kim loại, toàn thân tỏa ánh sáng kim loại quỷ dị, khí thế hung hãn lộ rõ.
- Đây là...
Hai người đi vòng quanh quái vật to như heo.
Ngô Đa giật mình hỏi:
- Đây là Đường Lang? Trời ạ, lần đầu tiên ta thấy Đường Lang to như vậy. Nhị ca có từng thấy Đường Lang lớn vậy chưa?
Hoàng Kình Thiên cẩn thận đánh giá, lắc đầu nói:
- Không, xem hình thể cảm giác như Minh Đường Lang trong Vạn Trượng Hồng Trần.
Ngô Đa lắc đầu nói:
- Chắc không phải, Minh Đường Lang là màu đen, không phải màu này. Hơn nữa Minh Đường Lang không ra khỏi Vạn Trượng Hồng Trần được.
Ngô Đa định vươn tay sờ.
Cừu Lập vội hét to:
- Tứ gia cẩn thận!
Ngô Đa khựng tay lại giữa chừng, hai người cùng nhìn Cừu Lập.
Cừu Lập xua tay nói:
- Tứ gia phải hết sức cẩn thận, nanh vuốt của Đường Lang sắc bén hiếm thấy trên đời.
Cừu Lập chỉ vào xác chết dưới đất:
- Sức mạnh cũng rất lớn, tốc độ nhanh ngang ngửa tu sĩ Tử Liên, thân thể cực kỳ cứng rắn. Hai tu sĩ Tử Liên dây dưa với nó mà còn bị giết, hai vũ khí nhị phẩm lấy ra thử nghiệm cũng bị nó chém một nhát chém sắt như chém bùn. Quỷ dị hơn là trong đòn công kích có kèm theo hơi thở cực kỳ âm lạnh, người trúng chiêu liền đóng băng ra thế này. Ta cột nó ở mấy chỗ tránh nanh vuốt chứ không thì không thể trói nó lại.
Ngô Đa giật bắn người nhanh chóng rút tay về, tặc lưỡi kinh ngạc nói:
- Còn có chuyện lạ như vậy?
Hoàng Kình Thiên hỏi:
- Cừu Lập kiếm đâu ra quái vật này?
Cừu tổng quản trả lời:
- Là thứ trong trữ vật giới chỉ của Miêu tặc đó, có mười lăm con, không biết hắn lấy đâu ra quái vật như vậy.
Cừu tổng quản đưa trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị cho hai người xem, mấy thứ khác trong giới chỉ đã bị gã dời đi hết.
Đến địa vị như Cừu tổng quản miễn không phải thứ cấp trên dặn, đi ra ngoài làm việc thuận tay cướp đồ không cần nộp lên trên. Đồ vật trong trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị có giá trị không nhỏ, tất nhiên Cừu Lập phải dọn sạch sang chỗ khác, nếu lấy ra để hai vị bảo chủ thấy thì sẽ chia hết phần lớn.
Có một số việc là thế, không thấy thì không sao, nếu thấy và là thứ đáng giá, ngươi không chủ động nộp lên thì kỳ.
Đám người Miêu Nghị rời khỏi Sa bảo rồi Cừu Lập lập tức kiểm kê thứ trong trữ vật giới chỉ của hắn. Đa số tài vật của Miêu Nghị đã dời sang bên nhóm Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhưng bên trong vẫn còn nhiều, chỉ tính Ngũ Cực Tinh Thạch đã một mớ, với Cừu tổng quản là tài sản kếch sù.
Cừu Lập chưa kịp kiểm kê tỉ mỉ đã bị Đường Lang ngủ say bên trong hấp dẫn.
Mười lăm con Đường Lang to như heo, muốn không thu hút chú ý cũng khó khăn, dĩ nhiên Cừu Lập phải triệu một con ra xem. Ai ngờ Đường Lang bị triệu ra khỏi trữ vật giới chỉ liền tính bay đi. Cừu tổng quản chặn nó lại, nhưng Đường Lang cực kỳ hung hãn. Cừu đại tổng quản chưa kịp chuẩn bị suýt trúng chiêu.
Cừu Lập bắt Đường Lang, mấy ngày nay luôn nghiên cứu xem đó là quái vật gì, tìm hai tu sĩ Tử Liên đến thử nghiệm nhưng bị quái vật diệt gọn.
Cừu Lập rất muốn khống chế thứ này cho mình dùng, gã là loài yêu, có chút tâm đắc khống chế loài yêu. Nhưng Cừu Lập phát hiện không được, không thể khống chế, giết thì tiếc. Cừu Lập bất đắc dĩ đành mời hai vị bảo chủ đến chia.
Hai bảo chủ nhìn mười bốn con Đường Lang ngủ say bên trong thì nhìn nhau, Hoàng Kình Thiên thi pháp triệu một con ra.
Đúng như Cừu Lập nói, Đường Lang vừa đi ra liền thức tỉnh. Đường Lang không vội bay đi mà bay hướng con Đường Lang bị trói, nó bấu vào cây cột gặm cắt sợi xích sắt thép.
Ngô Đa khống chế sức mạnh thi pháp chỉ một cái.
Bùm!
Lực lượng vô hình đánh trúng lưng con Đường Lang mới bay ra.
Mắt Đường Lang lóe tia sáng xanh âm u, bay cái vèo đến trước mặt Ngô Đa, giơ lưỡi liềm chém xuống, cực kỳ hung dữ.
Vèo!
Ngô Đa di chuyển vị trí bóp gáy Đường Lang từ đằng sau làm nó huơ nanh vuốt sắc bén nhưng không thể làm gì đối phương, bởi vì với không tới.
Ngô Đa gật đầu với Hoàng Kình Thiên:
- Quả nhiên rất có sức mạnh.
Hoàng Kình Thiên cũng thả một con ra thử rồi bắt lại, gật gù:
- Đúng là thứ tốt.
Hoàng Kình Thiên hỏi Cừu tổng quản:
- Không tìm được cách khống chế chúng sao?
Cừu Lập lắc đầu nói:
- Không có, chỉ biết rằng thu vào trữ vật giới chỉ thì chúng nó sẽ chìm vào giấc ngủ say, có thể sống trong trữ vật giới chỉ đúng là kỳ lạ.
Hai bảo chủ liền thử, thấy đúng thật.
Hoàng Kình Thiên nói:
- Chúng ta lấy đi nghiên cứu.
Hai người mỗi bên cầm sáu con mang đi, chừa ba con cho Cừu Lập.
Cừu Lập biết lấy thứ đó ra sẽ có kết quả như vậy, Đường Lang bị đưa đi nghiên cứu chắc chắn không được trả về, gã cũng không thể đi đòi. Cừu Lập bất đắc dĩ, vì không tìm được cách khống chế Đường Lang, lấy ra vì mong hai vị bảo chủ có cách gì thì chỉ điểm cho.
Trăn trở qua mấy ngày, bên Hoàng Kình Thiên và Ngô Đa không có kết quả gì, không tìm thấy cách nào thu phục Đường Lang.
Sức sát thương có thể chống đối với tu sĩ Tử Liên, vỏ giáp cứng rắn ngay cả tu sĩ Tử Liên cũng khó thể công phá, thứ tốt như vậy mà không cho mình sử dụng thì hơi tiếc. Cừu Lập bỏ nhiều công sức nghiên cứu tỉ mỉ quanh Đường Lang.
Hôm nay cấp dưới xin gặp. Cừu Lập leo lên khỏi lòng đất, thuộc hạ đưa lên báo cáo tình huống Lưu Vân Sa Hải gần đây.
Tình huống Lưu Vân Sa Hải trước sau như một, điểm kỳ lạ duy nhất là dạo này Phong Vân khách điếm ngày càng náo nhiệt, đông khách hơn, hơi kỳ lạ.
Cừu Lập nhìn ngọc điệp trong tay, dặn dò:
- Sai người chú ý tình hình Phong Vân khách điếm.
Thuộc hạ lên tiếng lĩnh mệnh đi:
- Tuân lệnh!
Cừu Lập đọc xong nội dung ngọc điệp, định cất đi chợt cứng người, chậm rãi cúi đầu nhìn ngọc điệp trong tay, mắt lóe tia khao khát.
Không biết Cừu Lập nghĩ gì mà chạy vội vào tầng hầm, cẩn thận thanh lý đồ của Miêu Nghị.
Sau khi Cừu Lập chiếm được đồ của Miêu Nghị toàn tập trung vào Đường Lang, bỏ quên mất một điều là tra xét đống đồ của Miêu Nghị, không chừng bên trong có cách thuần phục Đường Lang kỳ lạ thì sao? Cừu Lập đọc ngọc điệp thuộc hạ đưa lên mới nhớ ra.
Gần trăm vạn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, một đống Ngũ Cực Tinh, một núi Tinh Tệ, Cửu Nhĩ Hàng Ma Xử cũng bị Cừu Lập loay hoay ngắm nghía.
Cừu Lập tặc lưỡi lắc đầu nói:
- Pháp bảo tam phẩm này khá quá, không ngờ Miêu tặc có gia sản phong phú như vậy.
Phi Thiên
Hoàng Kình Thiên ngửi mùi máu trong không khí, nhìn bãi máu dưới đất, hai cái xác rách nát bị băng sương bao trùm, vài món vũ khí đứt gãy. Hoàng Kình Thiên lại nhìn các vết trầy giăng đầy trên vách đá.
Cừu tổng quản tiến lên chắp tay:
- Nhị gia, Tứ gia hãy nhìn cái này.
Cừu tổng quản chỉ vào quái vật răng nanh vuốt nhọn bị trói trên cột màu đồng.
Không cần Cừu tổng quản nhắc thì hai bảo chủ cũng đã nhìn con quái vật vùng vẫy kêu gầm gừ không dứt. Họ đến gần cây cột, nếu không phải quái vật vùng vẫy không ngớt thì đã tưởng lầm rằng nó làm bằng kim loại, toàn thân tỏa ánh sáng kim loại quỷ dị, khí thế hung hãn lộ rõ.
- Đây là...
Hai người đi vòng quanh quái vật to như heo.
Ngô Đa giật mình hỏi:
- Đây là Đường Lang? Trời ạ, lần đầu tiên ta thấy Đường Lang to như vậy. Nhị ca có từng thấy Đường Lang lớn vậy chưa?
Hoàng Kình Thiên cẩn thận đánh giá, lắc đầu nói:
- Không, xem hình thể cảm giác như Minh Đường Lang trong Vạn Trượng Hồng Trần.
Ngô Đa lắc đầu nói:
- Chắc không phải, Minh Đường Lang là màu đen, không phải màu này. Hơn nữa Minh Đường Lang không ra khỏi Vạn Trượng Hồng Trần được.
Ngô Đa định vươn tay sờ.
Cừu Lập vội hét to:
- Tứ gia cẩn thận!
Ngô Đa khựng tay lại giữa chừng, hai người cùng nhìn Cừu Lập.
Cừu Lập xua tay nói:
- Tứ gia phải hết sức cẩn thận, nanh vuốt của Đường Lang sắc bén hiếm thấy trên đời.
Cừu Lập chỉ vào xác chết dưới đất:
- Sức mạnh cũng rất lớn, tốc độ nhanh ngang ngửa tu sĩ Tử Liên, thân thể cực kỳ cứng rắn. Hai tu sĩ Tử Liên dây dưa với nó mà còn bị giết, hai vũ khí nhị phẩm lấy ra thử nghiệm cũng bị nó chém một nhát chém sắt như chém bùn. Quỷ dị hơn là trong đòn công kích có kèm theo hơi thở cực kỳ âm lạnh, người trúng chiêu liền đóng băng ra thế này. Ta cột nó ở mấy chỗ tránh nanh vuốt chứ không thì không thể trói nó lại.
Ngô Đa giật bắn người nhanh chóng rút tay về, tặc lưỡi kinh ngạc nói:
- Còn có chuyện lạ như vậy?
Hoàng Kình Thiên hỏi:
- Cừu Lập kiếm đâu ra quái vật này?
Cừu tổng quản trả lời:
- Là thứ trong trữ vật giới chỉ của Miêu tặc đó, có mười lăm con, không biết hắn lấy đâu ra quái vật như vậy.
Cừu tổng quản đưa trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị cho hai người xem, mấy thứ khác trong giới chỉ đã bị gã dời đi hết.
Đến địa vị như Cừu tổng quản miễn không phải thứ cấp trên dặn, đi ra ngoài làm việc thuận tay cướp đồ không cần nộp lên trên. Đồ vật trong trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị có giá trị không nhỏ, tất nhiên Cừu Lập phải dọn sạch sang chỗ khác, nếu lấy ra để hai vị bảo chủ thấy thì sẽ chia hết phần lớn.
Có một số việc là thế, không thấy thì không sao, nếu thấy và là thứ đáng giá, ngươi không chủ động nộp lên thì kỳ.
Đám người Miêu Nghị rời khỏi Sa bảo rồi Cừu Lập lập tức kiểm kê thứ trong trữ vật giới chỉ của hắn. Đa số tài vật của Miêu Nghị đã dời sang bên nhóm Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhưng bên trong vẫn còn nhiều, chỉ tính Ngũ Cực Tinh Thạch đã một mớ, với Cừu tổng quản là tài sản kếch sù.
Cừu Lập chưa kịp kiểm kê tỉ mỉ đã bị Đường Lang ngủ say bên trong hấp dẫn.
Mười lăm con Đường Lang to như heo, muốn không thu hút chú ý cũng khó khăn, dĩ nhiên Cừu Lập phải triệu một con ra xem. Ai ngờ Đường Lang bị triệu ra khỏi trữ vật giới chỉ liền tính bay đi. Cừu tổng quản chặn nó lại, nhưng Đường Lang cực kỳ hung hãn. Cừu đại tổng quản chưa kịp chuẩn bị suýt trúng chiêu.
Cừu Lập bắt Đường Lang, mấy ngày nay luôn nghiên cứu xem đó là quái vật gì, tìm hai tu sĩ Tử Liên đến thử nghiệm nhưng bị quái vật diệt gọn.
Cừu Lập rất muốn khống chế thứ này cho mình dùng, gã là loài yêu, có chút tâm đắc khống chế loài yêu. Nhưng Cừu Lập phát hiện không được, không thể khống chế, giết thì tiếc. Cừu Lập bất đắc dĩ đành mời hai vị bảo chủ đến chia.
Hai bảo chủ nhìn mười bốn con Đường Lang ngủ say bên trong thì nhìn nhau, Hoàng Kình Thiên thi pháp triệu một con ra.
Đúng như Cừu Lập nói, Đường Lang vừa đi ra liền thức tỉnh. Đường Lang không vội bay đi mà bay hướng con Đường Lang bị trói, nó bấu vào cây cột gặm cắt sợi xích sắt thép.
Ngô Đa khống chế sức mạnh thi pháp chỉ một cái.
Bùm!
Lực lượng vô hình đánh trúng lưng con Đường Lang mới bay ra.
Mắt Đường Lang lóe tia sáng xanh âm u, bay cái vèo đến trước mặt Ngô Đa, giơ lưỡi liềm chém xuống, cực kỳ hung dữ.
Vèo!
Ngô Đa di chuyển vị trí bóp gáy Đường Lang từ đằng sau làm nó huơ nanh vuốt sắc bén nhưng không thể làm gì đối phương, bởi vì với không tới.
Ngô Đa gật đầu với Hoàng Kình Thiên:
- Quả nhiên rất có sức mạnh.
Hoàng Kình Thiên cũng thả một con ra thử rồi bắt lại, gật gù:
- Đúng là thứ tốt.
Hoàng Kình Thiên hỏi Cừu tổng quản:
- Không tìm được cách khống chế chúng sao?
Cừu Lập lắc đầu nói:
- Không có, chỉ biết rằng thu vào trữ vật giới chỉ thì chúng nó sẽ chìm vào giấc ngủ say, có thể sống trong trữ vật giới chỉ đúng là kỳ lạ.
Hai bảo chủ liền thử, thấy đúng thật.
Hoàng Kình Thiên nói:
- Chúng ta lấy đi nghiên cứu.
Hai người mỗi bên cầm sáu con mang đi, chừa ba con cho Cừu Lập.
Cừu Lập biết lấy thứ đó ra sẽ có kết quả như vậy, Đường Lang bị đưa đi nghiên cứu chắc chắn không được trả về, gã cũng không thể đi đòi. Cừu Lập bất đắc dĩ, vì không tìm được cách khống chế Đường Lang, lấy ra vì mong hai vị bảo chủ có cách gì thì chỉ điểm cho.
Trăn trở qua mấy ngày, bên Hoàng Kình Thiên và Ngô Đa không có kết quả gì, không tìm thấy cách nào thu phục Đường Lang.
Sức sát thương có thể chống đối với tu sĩ Tử Liên, vỏ giáp cứng rắn ngay cả tu sĩ Tử Liên cũng khó thể công phá, thứ tốt như vậy mà không cho mình sử dụng thì hơi tiếc. Cừu Lập bỏ nhiều công sức nghiên cứu tỉ mỉ quanh Đường Lang.
Hôm nay cấp dưới xin gặp. Cừu Lập leo lên khỏi lòng đất, thuộc hạ đưa lên báo cáo tình huống Lưu Vân Sa Hải gần đây.
Tình huống Lưu Vân Sa Hải trước sau như một, điểm kỳ lạ duy nhất là dạo này Phong Vân khách điếm ngày càng náo nhiệt, đông khách hơn, hơi kỳ lạ.
Cừu Lập nhìn ngọc điệp trong tay, dặn dò:
- Sai người chú ý tình hình Phong Vân khách điếm.
Thuộc hạ lên tiếng lĩnh mệnh đi:
- Tuân lệnh!
Cừu Lập đọc xong nội dung ngọc điệp, định cất đi chợt cứng người, chậm rãi cúi đầu nhìn ngọc điệp trong tay, mắt lóe tia khao khát.
Không biết Cừu Lập nghĩ gì mà chạy vội vào tầng hầm, cẩn thận thanh lý đồ của Miêu Nghị.
Sau khi Cừu Lập chiếm được đồ của Miêu Nghị toàn tập trung vào Đường Lang, bỏ quên mất một điều là tra xét đống đồ của Miêu Nghị, không chừng bên trong có cách thuần phục Đường Lang kỳ lạ thì sao? Cừu Lập đọc ngọc điệp thuộc hạ đưa lên mới nhớ ra.
Gần trăm vạn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, một đống Ngũ Cực Tinh, một núi Tinh Tệ, Cửu Nhĩ Hàng Ma Xử cũng bị Cừu Lập loay hoay ngắm nghía.
Cừu Lập tặc lưỡi lắc đầu nói:
- Pháp bảo tam phẩm này khá quá, không ngờ Miêu tặc có gia sản phong phú như vậy.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 1201: Thứ trong trữ vật giới chỉ (Hạ)
10.0/10 từ 43 lượt.