Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 721: Sinh Thần Khiếp Sợ (3)
"Người này… Võ tôn cao cấp? Chẳng lẽ hắn ta là…Tiên chủ Tiên Địa!"
Không ngờ lần này không chỉ chủ phủ phủ Tử Minh đến, ngay cả tiên chủ Tiên Địa cũng tự mình đến đây! Trời ạ, Đông Phương Thế Gia này cũng có mặt mũi quá rồi, chẳng những mời tới ba chế tài lớn, ngay cả nhân vật cấp quan trọng cũng tụ hội ở đây.
Két! Cố Sanh Tiêu đứng mạnh dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn vẻ mặt kiêu căng của nam tử kia: "Tiên chủ Tiên Địa, không ngờ ngươi lại tự mình hạ cố đến Đông Phương Thế Gia, nhưng mà đáng tiếc, nếu hôm nay ngươi đến đây gây sự, vậy đừng trách ta không khách sáo!"
"Ha ha." Tiên chủ cười nhẹ hai tiếng, đôi mắt hắn ta nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Cố Sanh Tiêu, cười mỉa nói: "Nếu như tông chủ Linh Tông các ngươi ở nơi này, trái lại có tư cách nói chuyện với ta, đáng tiếc… Ngươi không có!"
“Ầm!” Khí thế thuộc loại võ tôn cao cấp phát ra, như mưa to gió dữ tiến về phía Cố Sanh Tiêu.
Nhưng mà đứng ở trong gió lớn đó, mặt Cố Sanh Tiêu không biến sắc, khuôn mặt anh tuấn vẫn lạnh lùng như cũ.
"Hả?" Tiên chủ có chút kinh ngạc, hắn ta thu hồi khí thế của mình, nhìn chằm chằm Cố Sanh Tiêu: "Võ tôn cao cấp? Không ngờ vậy mà ngươi đã đột phá đến võ tôn cao cấp, như vậy coi như ngươi cũng có tư cách nói chuyện với ta."
Cái gì? Võ tôn cao cấp? Sắc mặt mọi người đều kinh ngạc, đám người ở phía dưới vốn đang im lặng nhỏ giọng nghị luận.
Một võ tôn cao cấp đại biểu cho cái gì, chỉ sợ không ai không biết, nhưng mà hiện giờ vị thiếu tông chủ Linh Tông này đã trở thành võ tôn cao cấp! Nói cách khác, có thể cùng ngồi cùng ăn với tiên chủ Tiên Địa. Chỉ là nghe lời tiên chủ nói, có vẻ như không để Cố Sanh Tiêu vào mắt.
Đôi mắt lạnh lùng của Cố Sanh Tiêu nhìn khuôn mặt cao ngạo của tiên chủ, trên khuôn mặt anh tuấn như điêu khắc hiện lên chút lạnh lẽo: "Nếu ngươi tới làm khách, tất nhiên Đông Phương Thế Gia hoan nghênh, nếu như đến quấy rối, Linh Tông sẽ không ngồi nhìn."
"Còn ta nữa!" Chủ phủ phủ Tử Minh chậm rãi đứng dậy, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra tươi cười, chỉ là ngữ khí mang theo cảnh cáo: "Đông Phương Thế Gia coi như là ân nhân của ta, nếu ngươi muốn động vào bọn họ mà nói, phủ Tử Minh ta cũng sẽ không đồng ý."
Thù oán giữa Cố Nhược Vân và Tiên Địa, bọn họ đều đã nghe nói, cho nên bất luận người nào cũng không tin tiên chủ Tiên Địa đến đây vì chúc mừng Lam Vũ Ca. Rõ ràng là chồn chúc tết gà, không có ý tốt!
"Ha ha ha." Bỗng nhiên, tiên chủ nở nụ cười điên cuồng, tiếng cười tràn ngập bầu trời đêm, hung hãn mà cuồng vọng. Hắn ta vừa bay lượn trong gió lớn vừa cười khoa trương, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
"Có phải hai vị hiểu lầm hay không, hôm nay ta đến đây là vì chúc thọ phu nhân Đông Phương Thế Gia, mặt khác..." Hắn ta dừng lại một chút, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Cố Nhược Vân không mở miệng nói chuyện, khí thế bức người:
"Thực lực và thiên phú của Cố cô nương đúng là kinh người, cho nên ta tới nơi này còn có một chuyện khác."
"Mọi người đều biết, không lâu sau sẽ là tranh đấu giữa đại lục chúng tavà Ma Nhân, bởi vậy ta mới đến mời Cố cô nương gia nhập Tiên Địa chúng ta, đến lúc đó có thể tiếp thêm một phần sức lực."
Thực ra Cố Nhược Vân giết nhiều người ở Tiên Địa như vậy, quả thực tiên chủ ước gì có thể lấy được tính mạng của người phụ nữ này! Nhưng mà thiên tài như vậy, nếu mất đi quả thật đáng tiếc.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Không ngờ lần này không chỉ chủ phủ phủ Tử Minh đến, ngay cả tiên chủ Tiên Địa cũng tự mình đến đây! Trời ạ, Đông Phương Thế Gia này cũng có mặt mũi quá rồi, chẳng những mời tới ba chế tài lớn, ngay cả nhân vật cấp quan trọng cũng tụ hội ở đây.
Két! Cố Sanh Tiêu đứng mạnh dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn vẻ mặt kiêu căng của nam tử kia: "Tiên chủ Tiên Địa, không ngờ ngươi lại tự mình hạ cố đến Đông Phương Thế Gia, nhưng mà đáng tiếc, nếu hôm nay ngươi đến đây gây sự, vậy đừng trách ta không khách sáo!"
"Ha ha." Tiên chủ cười nhẹ hai tiếng, đôi mắt hắn ta nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Cố Sanh Tiêu, cười mỉa nói: "Nếu như tông chủ Linh Tông các ngươi ở nơi này, trái lại có tư cách nói chuyện với ta, đáng tiếc… Ngươi không có!"
“Ầm!” Khí thế thuộc loại võ tôn cao cấp phát ra, như mưa to gió dữ tiến về phía Cố Sanh Tiêu.
Nhưng mà đứng ở trong gió lớn đó, mặt Cố Sanh Tiêu không biến sắc, khuôn mặt anh tuấn vẫn lạnh lùng như cũ.
"Hả?" Tiên chủ có chút kinh ngạc, hắn ta thu hồi khí thế của mình, nhìn chằm chằm Cố Sanh Tiêu: "Võ tôn cao cấp? Không ngờ vậy mà ngươi đã đột phá đến võ tôn cao cấp, như vậy coi như ngươi cũng có tư cách nói chuyện với ta."
Cái gì? Võ tôn cao cấp? Sắc mặt mọi người đều kinh ngạc, đám người ở phía dưới vốn đang im lặng nhỏ giọng nghị luận.
Một võ tôn cao cấp đại biểu cho cái gì, chỉ sợ không ai không biết, nhưng mà hiện giờ vị thiếu tông chủ Linh Tông này đã trở thành võ tôn cao cấp! Nói cách khác, có thể cùng ngồi cùng ăn với tiên chủ Tiên Địa. Chỉ là nghe lời tiên chủ nói, có vẻ như không để Cố Sanh Tiêu vào mắt.
Đôi mắt lạnh lùng của Cố Sanh Tiêu nhìn khuôn mặt cao ngạo của tiên chủ, trên khuôn mặt anh tuấn như điêu khắc hiện lên chút lạnh lẽo: "Nếu ngươi tới làm khách, tất nhiên Đông Phương Thế Gia hoan nghênh, nếu như đến quấy rối, Linh Tông sẽ không ngồi nhìn."
"Còn ta nữa!" Chủ phủ phủ Tử Minh chậm rãi đứng dậy, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra tươi cười, chỉ là ngữ khí mang theo cảnh cáo: "Đông Phương Thế Gia coi như là ân nhân của ta, nếu ngươi muốn động vào bọn họ mà nói, phủ Tử Minh ta cũng sẽ không đồng ý."
Thù oán giữa Cố Nhược Vân và Tiên Địa, bọn họ đều đã nghe nói, cho nên bất luận người nào cũng không tin tiên chủ Tiên Địa đến đây vì chúc mừng Lam Vũ Ca. Rõ ràng là chồn chúc tết gà, không có ý tốt!
"Ha ha ha." Bỗng nhiên, tiên chủ nở nụ cười điên cuồng, tiếng cười tràn ngập bầu trời đêm, hung hãn mà cuồng vọng. Hắn ta vừa bay lượn trong gió lớn vừa cười khoa trương, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
"Có phải hai vị hiểu lầm hay không, hôm nay ta đến đây là vì chúc thọ phu nhân Đông Phương Thế Gia, mặt khác..." Hắn ta dừng lại một chút, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Cố Nhược Vân không mở miệng nói chuyện, khí thế bức người:
"Thực lực và thiên phú của Cố cô nương đúng là kinh người, cho nên ta tới nơi này còn có một chuyện khác."
"Mọi người đều biết, không lâu sau sẽ là tranh đấu giữa đại lục chúng tavà Ma Nhân, bởi vậy ta mới đến mời Cố cô nương gia nhập Tiên Địa chúng ta, đến lúc đó có thể tiếp thêm một phần sức lực."
Thực ra Cố Nhược Vân giết nhiều người ở Tiên Địa như vậy, quả thực tiên chủ ước gì có thể lấy được tính mạng của người phụ nữ này! Nhưng mà thiên tài như vậy, nếu mất đi quả thật đáng tiếc.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Đánh giá:
Truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Story
Chương 721: Sinh Thần Khiếp Sợ (3)
10.0/10 từ 17 lượt.