Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1679: Ba năm (bốn)
Edit: kaylee
Sắc mặt nam nhân trầm xuống, lúc này mới phát hiện mình quá nóng lòng muốn có được Thượng Cổ Thần Tháp!
Chỉ cần đi theo bên cạnh nàng, sớm muộn gì hắn cũng có thể đoạt lấy Thượng Cổ Thần Tháp từ trong tay nàng!
Ầm!
Bỗng nhiên, nham thạch bắt đầu chuyển động, giống như là bên ngoài có một lực lượng đang nện nham thạch, làm cho toàn bộ sơn động đều giống như địa chấn, mặt đất càng là không ngừng lay động.
"Đây là có chuyện gì?"
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm nham thạch rung động, giờ khắc này, nàng giống như là cảm giác được cái gì, trái tim đập mạnh một nhịp, sự vui sướng cuồng liệt dâng lên trong lòng.
Ầm!
Đúng vào khoảnh khắc này, nham thạch ‘ầm ầm’ sập, ở dưới nham thạch hóa thành phế tích, một bóng dáng đỏ tươi như máu đi ra.
Nam tử hồng y tóc bạc, khuôn mặt âm trầm, giống như Ma Thần đến từ địa ngục, làm người ta cảm nhận được sợ hãi từ đáy lòng! Con ngươi của hắn chậm rãi chuyển về phía Cố Nhược Vân ở một bên, sau khi thấy nàng bình yên vô sự, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngay sau đó, tầm mắt của hắn nhìn về phía nam tử có dung mạo giống hắn đứng ở bên cạnh Cố Nhược Vân.
Sau khi nam tử này nhìn thấy Thiên Bắc Dạ xuất hiện, sắc mặt chợt biến đổi, ánh mắt hiện lên một chút âm trầm: "Ngươi là thế nào tìm tới nơi này?"
Thiên Bắc Dạ nở nụ cười.
Ý cười của hắn cũng không tới đáy mắt, trong mắt đỏ yêu dị đều là âm lãnh.
"Muốn tìm được các ngươi, cũng không khó khăn! Hiện tại ngươi bắt cóc thê tử của ta, khoản nợ này, ta nên tính với ngươi như thế nào?"
Con ngươi nam nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Bắc Dạ, hắn không nghĩ tới loại thời điểm này người ra mặt cản chuyện tốt của mình, vậy mà sẽ là hắn!
"Tiểu Dạ!"
Trong lòng Cố Nhược Vân mừng như điên, nhanh chóng chạy vội qua phía Thiên Bắc Dạ, mạnh tiến vào bên trong ôm ấp của hắn: "Chàng không có việc gì là tốt rồi, ta còn tưởng rằng chàng gặp nguy hiểm gì."
Ở trong mấy canh giờ này, sở dĩ Cố Nhược Vân đi theo Thiên Bắc Dạ giả mạo hành động, một là muốn mượn tay hắn ta tìm được Tá Thượng Thần, nguyên nhân thứ hai chính là Thiên Bắc Dạ chân chính không rõ tung tích! Sống chết chưa biết! Nàng phải đi theo hắn ta, mới có thể nhìn thấy Thiên Bắc Dạ chân chính...
Thiên Bắc Dạ ôm chặt nữ tử trong ngực, trong mắt đỏ yêu dị có dịu dàng khác thường.
"Vân Nhi, lúc đó sau khi nàng ngất đi, thì rơi xuống dưới đáy, ta lại bị lưu lại ở nơi tuyết hoang! Vì tìm nàng, thật đúng là tiêu phí không ít thời gian của ta, cũng may ta rốt cục tìm được nàng."
Đâu chỉ là hao phí thời gian?
Ở sau khi Cố Nhược Vân đột nhiên biến mất, Thiên Bắc Dạ nổi điên thiếu chút lật tung nơi tuyết hoang! Cũng may lúc đó toàn bộ nơi tuyết hoang đều không có người khác, nếu không, sợ rằng sẽ bị biểu cảm của Thiên Bắc Dạ dọa tè ra quần.
"Ha ha ha!"
Nhìn Thiên Bắc Dạ xuất hiện, nam nhân sửa lại âm trầm lạnh phía trước lùng, mà là phát ra một tiếng cười cao ngạo.
Cho dù hắn ta và Thiên Bắc Dạ giống nhau như tạc tượng, nhưng mà, Thiên Bắc Dạ đẹp, là đẹp kinh thế phẫn tục, xuất trần tuyệt diễm, mà hắn, lại cao ngạo giống như thần nhân không thể xâm phạm, cao quý lãnh ngạo.
"Thiên Bắc Dạ, ta dùng thân phận của ngươi đi theo bên người nữ nhân của ngươi lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết chúng ta đã làm cái gì?" Nam nhân cười ha ha ra tiếng: "Ta nói cho ngươi biết, chúng ta nên làm tất cả đều làm! Không thể không nói, tư vị nữ nhân của ngươi rất tốt, làm cho ta rất hài lòng."
Con ngươi Thiên Bắc Dạ nháy mắt âm trầm xuống, khí thế trên người chợt hóa thành gió lốc cường đại, ở bên trong gió lốc này, một đầu tóc bạc theo gió mà bay, đẹp làm người hít thở không thông.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Sắc mặt nam nhân trầm xuống, lúc này mới phát hiện mình quá nóng lòng muốn có được Thượng Cổ Thần Tháp!
Chỉ cần đi theo bên cạnh nàng, sớm muộn gì hắn cũng có thể đoạt lấy Thượng Cổ Thần Tháp từ trong tay nàng!
Ầm!
Bỗng nhiên, nham thạch bắt đầu chuyển động, giống như là bên ngoài có một lực lượng đang nện nham thạch, làm cho toàn bộ sơn động đều giống như địa chấn, mặt đất càng là không ngừng lay động.
"Đây là có chuyện gì?"
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm nham thạch rung động, giờ khắc này, nàng giống như là cảm giác được cái gì, trái tim đập mạnh một nhịp, sự vui sướng cuồng liệt dâng lên trong lòng.
Ầm!
Đúng vào khoảnh khắc này, nham thạch ‘ầm ầm’ sập, ở dưới nham thạch hóa thành phế tích, một bóng dáng đỏ tươi như máu đi ra.
Nam tử hồng y tóc bạc, khuôn mặt âm trầm, giống như Ma Thần đến từ địa ngục, làm người ta cảm nhận được sợ hãi từ đáy lòng! Con ngươi của hắn chậm rãi chuyển về phía Cố Nhược Vân ở một bên, sau khi thấy nàng bình yên vô sự, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngay sau đó, tầm mắt của hắn nhìn về phía nam tử có dung mạo giống hắn đứng ở bên cạnh Cố Nhược Vân.
Sau khi nam tử này nhìn thấy Thiên Bắc Dạ xuất hiện, sắc mặt chợt biến đổi, ánh mắt hiện lên một chút âm trầm: "Ngươi là thế nào tìm tới nơi này?"
Thiên Bắc Dạ nở nụ cười.
Ý cười của hắn cũng không tới đáy mắt, trong mắt đỏ yêu dị đều là âm lãnh.
"Muốn tìm được các ngươi, cũng không khó khăn! Hiện tại ngươi bắt cóc thê tử của ta, khoản nợ này, ta nên tính với ngươi như thế nào?"
Con ngươi nam nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Bắc Dạ, hắn không nghĩ tới loại thời điểm này người ra mặt cản chuyện tốt của mình, vậy mà sẽ là hắn!
"Tiểu Dạ!"
Trong lòng Cố Nhược Vân mừng như điên, nhanh chóng chạy vội qua phía Thiên Bắc Dạ, mạnh tiến vào bên trong ôm ấp của hắn: "Chàng không có việc gì là tốt rồi, ta còn tưởng rằng chàng gặp nguy hiểm gì."
Ở trong mấy canh giờ này, sở dĩ Cố Nhược Vân đi theo Thiên Bắc Dạ giả mạo hành động, một là muốn mượn tay hắn ta tìm được Tá Thượng Thần, nguyên nhân thứ hai chính là Thiên Bắc Dạ chân chính không rõ tung tích! Sống chết chưa biết! Nàng phải đi theo hắn ta, mới có thể nhìn thấy Thiên Bắc Dạ chân chính...
Thiên Bắc Dạ ôm chặt nữ tử trong ngực, trong mắt đỏ yêu dị có dịu dàng khác thường.
"Vân Nhi, lúc đó sau khi nàng ngất đi, thì rơi xuống dưới đáy, ta lại bị lưu lại ở nơi tuyết hoang! Vì tìm nàng, thật đúng là tiêu phí không ít thời gian của ta, cũng may ta rốt cục tìm được nàng."
Đâu chỉ là hao phí thời gian?
Ở sau khi Cố Nhược Vân đột nhiên biến mất, Thiên Bắc Dạ nổi điên thiếu chút lật tung nơi tuyết hoang! Cũng may lúc đó toàn bộ nơi tuyết hoang đều không có người khác, nếu không, sợ rằng sẽ bị biểu cảm của Thiên Bắc Dạ dọa tè ra quần.
"Ha ha ha!"
Nhìn Thiên Bắc Dạ xuất hiện, nam nhân sửa lại âm trầm lạnh phía trước lùng, mà là phát ra một tiếng cười cao ngạo.
Cho dù hắn ta và Thiên Bắc Dạ giống nhau như tạc tượng, nhưng mà, Thiên Bắc Dạ đẹp, là đẹp kinh thế phẫn tục, xuất trần tuyệt diễm, mà hắn, lại cao ngạo giống như thần nhân không thể xâm phạm, cao quý lãnh ngạo.
"Thiên Bắc Dạ, ta dùng thân phận của ngươi đi theo bên người nữ nhân của ngươi lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết chúng ta đã làm cái gì?" Nam nhân cười ha ha ra tiếng: "Ta nói cho ngươi biết, chúng ta nên làm tất cả đều làm! Không thể không nói, tư vị nữ nhân của ngươi rất tốt, làm cho ta rất hài lòng."
Con ngươi Thiên Bắc Dạ nháy mắt âm trầm xuống, khí thế trên người chợt hóa thành gió lốc cường đại, ở bên trong gió lốc này, một đầu tóc bạc theo gió mà bay, đẹp làm người hít thở không thông.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Đánh giá:
Truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Story
Chương 1679: Ba năm (bốn)
10.0/10 từ 17 lượt.