Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1394: Truyền thừa 3
“ Thiên Bắc Dạ, nếu ngươi đã ra quyết định này, ngươi cũng đừng hối hận!”
Địa ngục tam đầu long lạnh lùng cười, con ngươi âm trầm lộ ra lạnh lẽo mãnh liệt dừng trên người Thiên Bắc Dạ: “ Hiện tại ngươi có thể ở lại, còn nhân loại này... sau đó ta sẽ đưa hắn rời đi nơi này!”
Nghe thấy lời này, thân thể Cố Sanh Tiêu đột nhiên run lên, vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, dung nhan lãnh khốc bên trong mặt nạ tràn ngập thần sắc nôn nóng.
“ nếu ngươi ở lại, tiểu muội phải làm sao bây giờ?”
Tựa như nhớ tới dung nhan thanh lệ xuất trần của nữ tử kia, con ngươi Thiên Bắc Dạ hiện lên một tia hoảng hốt, thật lâu sau hắn mới thu hồi tinh thần, nhàn nhạt nói: “ Chuyện ta ở lại Minh Giới nhờ ngươi giúp ta dấu giếm, đừng để cho nàng biết, bằng không lấy tính cách của nàng, khẳng định sẽ không màng tất cả đánh vào Minh Giới, nhưng mà Minh Giới này hung hiểm rất nhiều, nàng lại còn đang trên con đường trưởng thành, ta không thể để nàng mạo hiểm như vậy.....”
Thiên Bắc Dạ dừng lại một chút, đôi mắt rũ xuống, phân phó Cố Sanh Tiêu bên cạnh: “ Ngươi nói cho nàng, ta gặp được một kỳ ngộ, phải cần thời gian mấy năm mới có thể trở về, nói nàng hãy chờ ta.”
“ Không được!”
Cố Sanh Tiêu gắt gao nắm chặt nắm tay, con ngươi lãnh khốc một mảnh kiên định: “ Ta cũng không muốn thiếu ngươi ân tình này, hơn nữa ta cũng không muốn ngươi rời khỏi Vân nhi, cho nên ngươi đi đi, chuyện này không cần ngươi quản.”
Cả đời này, hắn để muội muội thua thiệt đã đủ nhiều, như thế nào có thể nguyện ý vì chính mình mà để muội muội mất đi hạnh phúc.
Mà trong Minh Giới nguy hiểm như thế, một khi tiến vào, liền vĩnh viễn không thể rời đi.
Một khi đã như vậy, còn không bằng để chính mình ở lại, ít nhất lấy thực lực của Thiên Bắc Dạ có thể đảm bảo cả đời nàng không lo âu.
Tầm mắt Thiên Bắc Dạ dừng trên người Cố Sanh Tiêu, tiếp theo sau đó hắn hướng đối phương đi tới.
Một đầu tóc bạc dưới không trung đỏ như máu bay lên, hồng y cũng đỏ như máu, cùng không trung Minh Giới hòa hợp thành một thể.
“ Ngươi muốn làm gì?” Trông thấy Thiên Bắc Dạ hướng chính mình đi tới, toàn bộ thần kinh của Cố Sanh Tiêu đều căng chặt, cảnh giác nhìn tuyệt thế nam tử một thân tóc bạc.
“ Trở về nói cho Vân nhi, không qua mấy năm nữa ta sẽ đến tìm nàng, chỉ là chuyện ta tiến vào Minh Giới đừng để nàng biết, ta không muốn nàng mạo hiểm vì ta như vậy.”
“ Ngươi......” Cố Sanh Tiêu nhìn nam tử trước mắt, vừa nói được một chữ liền có một đạo lực lượng dừng trên người hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng lại liền bị một chưởng của nam tử chụp bay ra ngoài, thân thể giống như một mũi tên rời dây cung bay đi, dưới không trung màu đỏ hóa thành một điểm nhỏ cho đến khi biến mất.
Chờ cho đến khi nhìn thấy Cố Sanh Tiêu đã rời khỏi, Thiên Bắc Dạ mới chậm rãi xoay người, mắt đỏ thị huyết tàn nhẫn quét về phía địa ngục tam đầu long, một tia ý cười âm lãnh xuất hiện trên dung nhan tuyệt thế của hắn.
“ Ngươi muốn để ta tiến vào Minh Giới, chẳng lẽ không sợ ta trong đất Minh Giới khiến một hồi tinh phong huyết vũ?”
Địa ngục tam đầu long lạnh lùng cười: “ Nếu là ngươi trước đây, xác thật sẽ có năng lực này, nhưng hôm nay ngươi không còn thời kỳ đỉnh cao, mà trong Minh Giới cường giả vô số, không biết đến lúc đó ngươi có sống sót để rời đi nơi này hay không.”
Thiên Bắc Dạ không nói thêm cái gì, chỉ là đôi con ngươi thị huyết nhiễm lên một tầng máu, cùng với màu đỏ trong không trung cũng không quá rõ ràng.
“ Bất quá,” địa ngục tam đầu long dừng một chút, nhìn về phía khuôn mặt tuyệt thế của nam tử trào phúng nói, “ Không nghĩ tới cường hãn như ngươi, cũng sẽ thâm tình trả giá vì một nữ tử như thế, không tiếc vì cứu huynh trưởng của nàng, mà xâm nhập nguy hiểm, đời này kiếp này người được ngươi đối đãi như thế, nếu ta là nữ tử kia tất nhiên sẽ nhớ nhung trong lòng, nhưng hiện tại ta lại rất muốn đoán xem nữ tử kia là ai, chẳng lẽ là nàng?”
Nói tới đây, địa ngục tam đầu long lắc lắc đầu, lầm bầm lầu bầu nói: “ Không đúng, nữ nhân ngươi yêu thương hẳn không phải là người kia, ta nhớ rõ người kia đã chết, huống chi nàng cũng không có huynh trưởng gì, hơn nữa ta cũng nghe nói ngươi vì báo thù cho người kia, không tiếc để bản thân ngủ say vạn năm.”
Thiên Bắc Da lạnh nhạt nhìn tam đầu long, khí thế lạnh lẽo từ trên người phát ra, mà khi cảm nhận được loại khí thế này của nam nhân, bên trong cặp mắt tàn nhẫn của địa ngục tam đầu long hiện lên một đạo kinh ngạc.
“ Thiên Bắc Dạ, hóa ra nàng còn sống! Ngươi vì nàng dấu giếm thật sâu!” địa ngục tam đầu long trầm thấp nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra vài phần lạnh lẽo, “ Không sai, vạn năm trước người mà ngươi yêu thương chính là nàng, lấy yêu thương của ngươi đối với nàng, mặc dù qua nhiều năm như vậy cũng không có khả năng sẽ thay đổi, cho nên chỉ có một loại khả năng, người kia chỉ là ngã xuống cũng không có hồn phi phách tán, hiện tại ngươi tìm được thân phận mà nàng chuyển thế, hơn nữa lại còn tiếp tục đối với nàng, ha ha đáng tiếc, cho dù ngươi dấu giếm được nhất thời, cũng không dấu giếm được cả đời, nếu ta để những người đó biết được tin tức nàng đã trở về, khẳng định nàng sẽ khó thoát chết như cũ!”
“ Lăn!”
Oanh!
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Địa ngục tam đầu long lạnh lùng cười, con ngươi âm trầm lộ ra lạnh lẽo mãnh liệt dừng trên người Thiên Bắc Dạ: “ Hiện tại ngươi có thể ở lại, còn nhân loại này... sau đó ta sẽ đưa hắn rời đi nơi này!”
Nghe thấy lời này, thân thể Cố Sanh Tiêu đột nhiên run lên, vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, dung nhan lãnh khốc bên trong mặt nạ tràn ngập thần sắc nôn nóng.
“ nếu ngươi ở lại, tiểu muội phải làm sao bây giờ?”
Tựa như nhớ tới dung nhan thanh lệ xuất trần của nữ tử kia, con ngươi Thiên Bắc Dạ hiện lên một tia hoảng hốt, thật lâu sau hắn mới thu hồi tinh thần, nhàn nhạt nói: “ Chuyện ta ở lại Minh Giới nhờ ngươi giúp ta dấu giếm, đừng để cho nàng biết, bằng không lấy tính cách của nàng, khẳng định sẽ không màng tất cả đánh vào Minh Giới, nhưng mà Minh Giới này hung hiểm rất nhiều, nàng lại còn đang trên con đường trưởng thành, ta không thể để nàng mạo hiểm như vậy.....”
Thiên Bắc Dạ dừng lại một chút, đôi mắt rũ xuống, phân phó Cố Sanh Tiêu bên cạnh: “ Ngươi nói cho nàng, ta gặp được một kỳ ngộ, phải cần thời gian mấy năm mới có thể trở về, nói nàng hãy chờ ta.”
“ Không được!”
Cố Sanh Tiêu gắt gao nắm chặt nắm tay, con ngươi lãnh khốc một mảnh kiên định: “ Ta cũng không muốn thiếu ngươi ân tình này, hơn nữa ta cũng không muốn ngươi rời khỏi Vân nhi, cho nên ngươi đi đi, chuyện này không cần ngươi quản.”
Cả đời này, hắn để muội muội thua thiệt đã đủ nhiều, như thế nào có thể nguyện ý vì chính mình mà để muội muội mất đi hạnh phúc.
Mà trong Minh Giới nguy hiểm như thế, một khi tiến vào, liền vĩnh viễn không thể rời đi.
Một khi đã như vậy, còn không bằng để chính mình ở lại, ít nhất lấy thực lực của Thiên Bắc Dạ có thể đảm bảo cả đời nàng không lo âu.
Tầm mắt Thiên Bắc Dạ dừng trên người Cố Sanh Tiêu, tiếp theo sau đó hắn hướng đối phương đi tới.
Một đầu tóc bạc dưới không trung đỏ như máu bay lên, hồng y cũng đỏ như máu, cùng không trung Minh Giới hòa hợp thành một thể.
“ Ngươi muốn làm gì?” Trông thấy Thiên Bắc Dạ hướng chính mình đi tới, toàn bộ thần kinh của Cố Sanh Tiêu đều căng chặt, cảnh giác nhìn tuyệt thế nam tử một thân tóc bạc.
“ Trở về nói cho Vân nhi, không qua mấy năm nữa ta sẽ đến tìm nàng, chỉ là chuyện ta tiến vào Minh Giới đừng để nàng biết, ta không muốn nàng mạo hiểm vì ta như vậy.”
“ Ngươi......” Cố Sanh Tiêu nhìn nam tử trước mắt, vừa nói được một chữ liền có một đạo lực lượng dừng trên người hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng lại liền bị một chưởng của nam tử chụp bay ra ngoài, thân thể giống như một mũi tên rời dây cung bay đi, dưới không trung màu đỏ hóa thành một điểm nhỏ cho đến khi biến mất.
Chờ cho đến khi nhìn thấy Cố Sanh Tiêu đã rời khỏi, Thiên Bắc Dạ mới chậm rãi xoay người, mắt đỏ thị huyết tàn nhẫn quét về phía địa ngục tam đầu long, một tia ý cười âm lãnh xuất hiện trên dung nhan tuyệt thế của hắn.
“ Ngươi muốn để ta tiến vào Minh Giới, chẳng lẽ không sợ ta trong đất Minh Giới khiến một hồi tinh phong huyết vũ?”
Địa ngục tam đầu long lạnh lùng cười: “ Nếu là ngươi trước đây, xác thật sẽ có năng lực này, nhưng hôm nay ngươi không còn thời kỳ đỉnh cao, mà trong Minh Giới cường giả vô số, không biết đến lúc đó ngươi có sống sót để rời đi nơi này hay không.”
Thiên Bắc Dạ không nói thêm cái gì, chỉ là đôi con ngươi thị huyết nhiễm lên một tầng máu, cùng với màu đỏ trong không trung cũng không quá rõ ràng.
“ Bất quá,” địa ngục tam đầu long dừng một chút, nhìn về phía khuôn mặt tuyệt thế của nam tử trào phúng nói, “ Không nghĩ tới cường hãn như ngươi, cũng sẽ thâm tình trả giá vì một nữ tử như thế, không tiếc vì cứu huynh trưởng của nàng, mà xâm nhập nguy hiểm, đời này kiếp này người được ngươi đối đãi như thế, nếu ta là nữ tử kia tất nhiên sẽ nhớ nhung trong lòng, nhưng hiện tại ta lại rất muốn đoán xem nữ tử kia là ai, chẳng lẽ là nàng?”
Nói tới đây, địa ngục tam đầu long lắc lắc đầu, lầm bầm lầu bầu nói: “ Không đúng, nữ nhân ngươi yêu thương hẳn không phải là người kia, ta nhớ rõ người kia đã chết, huống chi nàng cũng không có huynh trưởng gì, hơn nữa ta cũng nghe nói ngươi vì báo thù cho người kia, không tiếc để bản thân ngủ say vạn năm.”
Thiên Bắc Da lạnh nhạt nhìn tam đầu long, khí thế lạnh lẽo từ trên người phát ra, mà khi cảm nhận được loại khí thế này của nam nhân, bên trong cặp mắt tàn nhẫn của địa ngục tam đầu long hiện lên một đạo kinh ngạc.
“ Thiên Bắc Dạ, hóa ra nàng còn sống! Ngươi vì nàng dấu giếm thật sâu!” địa ngục tam đầu long trầm thấp nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra vài phần lạnh lẽo, “ Không sai, vạn năm trước người mà ngươi yêu thương chính là nàng, lấy yêu thương của ngươi đối với nàng, mặc dù qua nhiều năm như vậy cũng không có khả năng sẽ thay đổi, cho nên chỉ có một loại khả năng, người kia chỉ là ngã xuống cũng không có hồn phi phách tán, hiện tại ngươi tìm được thân phận mà nàng chuyển thế, hơn nữa lại còn tiếp tục đối với nàng, ha ha đáng tiếc, cho dù ngươi dấu giếm được nhất thời, cũng không dấu giếm được cả đời, nếu ta để những người đó biết được tin tức nàng đã trở về, khẳng định nàng sẽ khó thoát chết như cũ!”
“ Lăn!”
Oanh!
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Đánh giá:
Truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Story
Chương 1394: Truyền thừa 3
10.0/10 từ 17 lượt.