Phế Phi Phục Sủng
C63: Tình cảm dạt dào
82@-
Cẩm Tĩnh thấy chàng không nói gì liền quay lại, đối mặt với nàng là đôi mắt rực lửa chứa đầy dục vọng, nàng mỉn cười đáp:
"Chàng thật là tự nhiên không nói gì, muốn hù chết thiếp à ".
Ẩn Dương mỉm cười ôm nàng vào lòng và thủ thỉ:
“Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa gần gũi, nàng ra tháng rồi chắc là được rồi đúng không?”.
Không cần chờ sự đồng ý của nàng, Ẩn Dương liền bế nàng lên rồi đi nhanh về hướng phòng ngủ, thật sự chàng không thể nhịn được nữa rồi.
Trên người nàng như có ma lực tỏa ra hương thơm vô cùng quyến rũ khiến cho nột người tâm định như chàng cũng phải chào thua.
Xiêm y bị chàng xé không thương tiếc, cả than hình hoàn hảo của nàng hiện ra trước mắt, gương mặt của nàng ửng đỏ lên bì xấu hổ.
Chàng cúi xuống gặm cắn môi nàng, từng chút va chạm như một dòng điện chảy qua khiến cho cả hai người như bị tê liệt.
Tâm hồn hai người hòa quyện tan chảy vào nhau, từng tiếng khóc nũng nịu vang lên, hoàng thượng lâu ngày không được ăn thịt nên có phần hơi quá khích, chỉ ôm lấy nàng mà giải tỏa hết tâm trạng.
Mãi một lúc sau đó tiếng thở dốc mới dừng lại, hai người thở hổn hển rồi nằm ôm nhau, chàng vuốt nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Lúc này Cẩm Tĩnh có phần mệt mỏi liền hờn trách:
"Chàng thật là, đến tối còn có yến tiệc đầy tháng của Thành nhi, không biết kiềm chế gì cả ".
Ẩn Dương mỉm cười xoa nhẹ má nàng và nói:
"Còn sớm mà, nàng ngủ đi một lát đến tối mới đến yến tiệc, giờ ta đi phê tấu sớ và chuẩn bị một chút việc nàng không cần lo đâu, hài tử cứ để ma ma và bà vú chăm sóc ".
Cẩm Tĩnh gật nhẹ đầu, cả ấng nay lễ sắc phong đã khá mệt rồi, lại vừa vận động một trận nên nàng nhanh chóng thiếp đi.
Cẩm Tĩnh do mệt mỏi nên ngủ một mạch đến gần tối, bảo bảo rất ngoan được ma ma và bà vú chăm sóc rất cẩn thận.
Lúc đầu Ẩn Dương chỉ định mượn ma ma cho đến khi Cẩm Tĩnh hạ sinh thôi nhưng sau khi sinh bảo bảo xong thì có bao nhiêu kẻ muốn hãm hại nhi tử của chàng.
Đây là kết tinh tình yêu của hai người nên không thể để hài tử xảy ra việc ngoài ý muốn được nên Chàng mới giữ ma ma ở lại giúp chăm sóc nhị hoàng tử.
Còn phía bên thái hậu chàng sẽ viết thư nói rõ sau, khi thái hậu nhận được thư cũng rất vui vẻ đồng ý vì trước nay nhi tử của bà chưa bao giờ cầu xin bà điều gì cả, lần này thật sự là hết ngoại lệ này đến ngoại lệ khác.
Ma ma cũng rất yêu thương nhị hoàng tử nên không muốn rời xa, cũng may thái hậu ngoài nô tỳ thân cận là bà ra còn hai tâm phúc nữa nên bà cũng yên tâm phần nào về thái hậu.
Cẩm Tĩnh ngủ một giấc thật sảng khoái, nàng thấy tinh thần đã phấn chấn lên nhưng lại cảm thấy hơi đói, nghĩ đến yến tiệc cũng chẳng ăn được gì nên nàng sai A Bích và A Huệ đi chuẩn bị ít điểm tâm ăn nhẹ.
Hôm nay dù gì nàng và nhị hoàng tử cũng là nhân vật chính nên không thể đến muộn được, lúc đó lại có nhiều người lấy đó làm đề tài.
Chỉ một lúc sau đồ ăn đã được mang lên, nàng ăn tạm một chút rồi mới đi tắm, nhìn những vết tích trên người mà nàng thầm lắc đầu, thật đúng là nam nhân lâu ngày cấm dục thật đáng sợ.
Nhìn sắc trời đã không còn sớm, nàng tắm nhanh rồi mặc Y phục và trang điểm một chút.
Do chỉ là yến tiệc nên không cần phải cung trang rườm rà nên nàng bảo A Huệ trang điểm đơn giản một chút.
Bản thân nàng đã xinh đẹp sẵn rồi nên cho dù có trang điểm hay không cũng không lấn át được dung nhan của nàng.
Hôm nay là ngày nhị hoàng tử tròn một tháng tuổi, hoàng thượng tổ chức thật linh đình, mời tất cả văn võ bá quan.
Cẩm Tĩnh hôm nay khá là tò mò bởi vì đại hoàng tử cũng có mặt, người này từ kgi nàng xuyên không đến đây chưa từng gặp mặt bao giờ.
Nghe hoàng thượng kể rằng, đây là nhi tử đầu tiên của Y đã được bốn tuổi rưỡi, nhưng khi vừa mới sinh ra đời hoàng hậu và Hoa gia đã xin ân chuẩn khi hoàng tử được ba tuổi xin chuyển cung để mời thầy về dậy riêng.
Lúc đó Y còn là thái tử chưa có thế lực của riêng mình vẫn còn bị áp chế bởi Hoa thị cho nên Y không còn cách khác phải đồng ý.
Phế Phi Phục Sủng
Hoàng thượng mỉm cười cưng chiều nói:
"Nàng ấy à, bao nhiêu người ước mong được như nàng mà cũng không được, nàng lại ra vẻ ghét bỏ thật là "
Cẩm Tĩnh quay lại cười tít mắt nói:
"Đấy là bọn họ thôi chứ thiếp thật sự không thích mấy thủ tục lễ nghi này, nó quá rườm rà, mệt chết thiếp ".
Ẩn Dương nhìn nàng vẻ say mê, đã lâu lắm rồi từ khi nàng mang thai hai người chưa viên phòng.
Thân hình nàng càng ngày càng đẫy đà khiến cho dục vọng trong lòng Y lại nổi lên.
Do mới thay cung trang nên nàng chỉ mặc một bộ y phục ngủ mỏng dính ôm trọn lấy vòng một đẫy đà của nàng.
Lúc trước thân hình nàng cũng đã đạt tiêu chuẩn rồi, nay sinh song vòng một có xu hướng to hơn vì đang có sữa.
Cẩm Tĩnh thấy chàng không nói gì liền quay lại, đối mặt với nàng là đôi mắt rực lửa chứa đầy dục vọng, nàng mỉn cười đáp:
"Chàng thật là tự nhiên không nói gì, muốn hù chết thiếp à ".
Ẩn Dương mỉm cười ôm nàng vào lòng và thủ thỉ:
“Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa gần gũi, nàng ra tháng rồi chắc là được rồi đúng không?”.
Không cần chờ sự đồng ý của nàng, Ẩn Dương liền bế nàng lên rồi đi nhanh về hướng phòng ngủ, thật sự chàng không thể nhịn được nữa rồi.
Trên người nàng như có ma lực tỏa ra hương thơm vô cùng quyến rũ khiến cho nột người tâm định như chàng cũng phải chào thua.
Xiêm y bị chàng xé không thương tiếc, cả than hình hoàn hảo của nàng hiện ra trước mắt, gương mặt của nàng ửng đỏ lên bì xấu hổ.
Chàng cúi xuống gặm cắn môi nàng, từng chút va chạm như một dòng điện chảy qua khiến cho cả hai người như bị tê liệt.
Tâm hồn hai người hòa quyện tan chảy vào nhau, từng tiếng khóc nũng nịu vang lên, hoàng thượng lâu ngày không được ăn thịt nên có phần hơi quá khích, chỉ ôm lấy nàng mà giải tỏa hết tâm trạng.
Mãi một lúc sau đó tiếng thở dốc mới dừng lại, hai người thở hổn hển rồi nằm ôm nhau, chàng vuốt nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Lúc này Cẩm Tĩnh có phần mệt mỏi liền hờn trách:
"Chàng thật là, đến tối còn có yến tiệc đầy tháng của Thành nhi, không biết kiềm chế gì cả ".
Ẩn Dương mỉm cười xoa nhẹ má nàng và nói:
"Còn sớm mà, nàng ngủ đi một lát đến tối mới đến yến tiệc, giờ ta đi phê tấu sớ và chuẩn bị một chút việc nàng không cần lo đâu, hài tử cứ để ma ma và bà vú chăm sóc ".
Cẩm Tĩnh gật nhẹ đầu, cả ấng nay lễ sắc phong đã khá mệt rồi, lại vừa vận động một trận nên nàng nhanh chóng thiếp đi.
Cẩm Tĩnh do mệt mỏi nên ngủ một mạch đến gần tối, bảo bảo rất ngoan được ma ma và bà vú chăm sóc rất cẩn thận.
Lúc đầu Ẩn Dương chỉ định mượn ma ma cho đến khi Cẩm Tĩnh hạ sinh thôi nhưng sau khi sinh bảo bảo xong thì có bao nhiêu kẻ muốn hãm hại nhi tử của chàng.
Đây là kết tinh tình yêu của hai người nên không thể để hài tử xảy ra việc ngoài ý muốn được nên Chàng mới giữ ma ma ở lại giúp chăm sóc nhị hoàng tử.
Còn phía bên thái hậu chàng sẽ viết thư nói rõ sau, khi thái hậu nhận được thư cũng rất vui vẻ đồng ý vì trước nay nhi tử của bà chưa bao giờ cầu xin bà điều gì cả, lần này thật sự là hết ngoại lệ này đến ngoại lệ khác.
Ma ma cũng rất yêu thương nhị hoàng tử nên không muốn rời xa, cũng may thái hậu ngoài nô tỳ thân cận là bà ra còn hai tâm phúc nữa nên bà cũng yên tâm phần nào về thái hậu.
Cẩm Tĩnh ngủ một giấc thật sảng khoái, nàng thấy tinh thần đã phấn chấn lên nhưng lại cảm thấy hơi đói, nghĩ đến yến tiệc cũng chẳng ăn được gì nên nàng sai A Bích và A Huệ đi chuẩn bị ít điểm tâm ăn nhẹ.
Hôm nay dù gì nàng và nhị hoàng tử cũng là nhân vật chính nên không thể đến muộn được, lúc đó lại có nhiều người lấy đó làm đề tài.
Chỉ một lúc sau đồ ăn đã được mang lên, nàng ăn tạm một chút rồi mới đi tắm, nhìn những vết tích trên người mà nàng thầm lắc đầu, thật đúng là nam nhân lâu ngày cấm dục thật đáng sợ.
Nhìn sắc trời đã không còn sớm, nàng tắm nhanh rồi mặc Y phục và trang điểm một chút.
Do chỉ là yến tiệc nên không cần phải cung trang rườm rà nên nàng bảo A Huệ trang điểm đơn giản một chút.
Bản thân nàng đã xinh đẹp sẵn rồi nên cho dù có trang điểm hay không cũng không lấn át được dung nhan của nàng.
Hôm nay là ngày nhị hoàng tử tròn một tháng tuổi, hoàng thượng tổ chức thật linh đình, mời tất cả văn võ bá quan.
Cẩm Tĩnh hôm nay khá là tò mò bởi vì đại hoàng tử cũng có mặt, người này từ kgi nàng xuyên không đến đây chưa từng gặp mặt bao giờ.
Nghe hoàng thượng kể rằng, đây là nhi tử đầu tiên của Y đã được bốn tuổi rưỡi, nhưng khi vừa mới sinh ra đời hoàng hậu và Hoa gia đã xin ân chuẩn khi hoàng tử được ba tuổi xin chuyển cung để mời thầy về dậy riêng.
Lúc đó Y còn là thái tử chưa có thế lực của riêng mình vẫn còn bị áp chế bởi Hoa thị cho nên Y không còn cách khác phải đồng ý.
Phế Phi Phục Sủng
Đánh giá:
Truyện Phế Phi Phục Sủng
Story
C63: Tình cảm dạt dào
10.0/10 từ 50 lượt.