Pháo Hôi Xinh Đẹp
Chương 32
032:
Edit: Cresent Munn
Cậu uống thuốc nên ngủ rất sâu, khi tỉnh lại hoàn toàn không nghe rõ người khác đang nói gì đó.
Khi bị người thanh niên đẩy trên bàn, Hoài Giảo vẫn còn ngốc một cái chớp mắt.
Vóc dáng nam sinh rất cao, hai tay chống hai bên Hoài Giảo đang nằm sấp trên mặt bàn, Hoài Giảo bị thanh niên đè mạnh lên, mới cau mày muốn đẩy ra hắn.
Xung quanh có rất nhiều tiếng la ó, một số nam sinh đến xem náo nhiệt cũng vô thức kiềm chế những trò đùa không hay ho sau khi thấy Hoài Giảo tỉnh lại.
Đặc biệt là nam sinh đứng đằng sau người cao lớn bị đẩy lúc nãy, nhìn Hoài Giảo từ phía sau, khi đó Hoài Giảo nhìn anh ta, anh ta là người sửng sốt nói "Làm trai bao".
"Không, thật ngại quá......" Nam sinh cao lớn bị Hoài Giảo đẩy ra, trên người giống như bị điện giật mà nhanh chóng đứng lên, hắn cứng đờ người, vành tai lộ ra màu hồng không bình thường, ngoài miệng nói lắp cùng Hoài Giảo xin lỗi.
Vừa rồi hắn bị người khác xô đẩy ngã vào trên người Hoài Giảo, thời điểm cách rất gần, hắn bắt gặp biểu tình có chút kinh ngạc của Hoài Giảo.
Trước mắt y là đôi môi hồng mềm mại, đường cong nhu hòa, cùng cằm nhỏ tuyết trắng tạo thành một khuôn mặt xinh đẹp không hề có tính công kích.
Còn có mùi thơm quanh quẩn chóp mũi kia, bình thường trên người bọn nam sinh sẽ không hề có mùi hương dễ chịu như vậy.
Y sững sờ trong hai giây, Hoài Giảo – nhân vật trung tâm của sự chú ý, cậu đã hoàn toàn tỉnh táo, đang cau mày nhìn về phía họ.
Hoài Giảo hỏi: "Cậu vừa mới nói cái gì?"
Cậu mơ hồ nghe thấy từ "Trai bao", nhưng không chắc đó có phải là điều mình nghĩ hay không, nên khi hỏi cậu vốn không mang cảm xúc gì xấu, chỉ hỏi một cách bình thường.
Lại không ngờ rằng nghe xong câu hỏi, mấy nam sinh cao lớn vừa rồi rất khí thế còn cợt nhả, dường bị doạ, đột nhiên lui ra phía sau một bước.
Hoài Giảo: "?"
Làm sao thế?
"Cái gì trai?" Tư thế cậu ngồi so mấy nam sinh đang đứng lùn hơn không ít, Hoài Giảo lười đứng lên, nên chỉ nghiêng đầu, tầm mắt vòng qua mấy nam sinh phía trước, rồi lại nhìn ra nam sinh phía sau.
Hoài Giảo mắt thấy người nọ cùng cậu đối diện, một giây sau, hắn không tự giác nuốt yết hầu.
Rõ ràng là biểu hiện đang chột dạ.
Không biết qua bao lâu, người nọ mới từ vẻ mặt nghiêm túc cần giải thích của Hoài Giảo, thận trọng bước đến gần cậu hai bước, hạ giọng nói.
"Có người bịa đặt cậu ở bên ngoài tham gia cái loại hoạt động giao dịch thể xác, còn đăng ảnh chụp trên diễn đàn bôi đen cậu."
Hoài Giảo: "......"
—— Hả? Hồi nãy là nói vậy sao?
—— Đây là mấy kiểu nói dối hết bài này đến bài khác của các nam sinh viên sao?
—— Các cậu liệu mà bớt tâm tư muốn dỗ vợ của tui, làm như chồng cách vách người ta chết rồi vậy á.
......
Hoài Giảo ngồi ở góc hàng cuối cùng, vây quanh là một đám nam sinh cao lớn.
Có người cầm di động để sát vào cho cậu xem, "Chính là cái này, vẫn luôn mẹ nó nói bậy, thật cạn lời!" Người nọ một bên đen mặt lòng đầy căm phẫn mà mắng người đăng bài, khi Hoài Giảo đưa mặt tới xem, không nhịn được mà trộm ngắm cậu.
Tại, tại sao lại có mùi thơm như vậy?
Hiện tại đang có trend con trai xức nước hoa sao?
Có người lỗ tai hồng hồng trong đầu lung tung rối loạn nghĩ, bọn họ cách thật gần, Hoài Giảo nhăn một chút mi cũng gần trong gang tấc, bọn họ cũng xem đến rõ ràng.
"Tối hôm qua tớ xác thật đi nơi này, hình ảnh không phải p......" Khăn quàng cổ vây quanh cằm, đang nói chuyện bị cậu kéo kéo xuống, Hoài Giảo nhấp môi, thở ra hơi nóng dường như vẫn là hương thơm.
Biểu cảm các nam sinh chung quanh rõ ràng thất thần, cậu kéo khăn quàng cổ, hết sức trấn định mà nói dối: "Lúc ấy tớ uống nhiều quá bị người nhận sai kéo vào ghế lô người khác, lúc sau ý thức được có gì không đúng rồi......"
Một đám người nhìn Hoài Giảo không chớp mắt, Biểu cảm ai nấy đều trầm trọng, không biết còn tưởng rằng bọn họ mới là nạn nhân.
"Tớ lấy cớ đi WC, sau đó ở trong WC báo cảnh sát."
"Phù......" Trăm miệng một lời nhẹ nhàng thở ra cùng lúc.
Cũng không ai đi chứng minh Hoài Giảo nói thật hay giả, cũng không ai phát hiện sơ hở trong lời nói của cậu, nam sinh mới lúc trước đè ở Hoài Giảo trên người sau khi nghe Hoài Giảo nói xong, vẫn biểu tình nghiêm túc nói: "Chính là người khác không biết, bây giờ vẫn còn đăng bài bôi xấu cậu."
Hắn nghiêng đầu nhìn Hoài Giảo, bảo đảm nói: "Cậu yên tâm, chúng tôi nhất định giúp cậu làm sáng tỏ!"
Hoài Giảo: "......"
"Được rồi, tốt."
Không biết có phải hay không sợ cậu bị khi dễ ở trường do tin đồn xấu, cả ngày, Hoài Giảo đều bị đám nam sinh vây quanh cùng đi cùng về, kể cả lúc đi căn tin ăn bữa cơm, cảm giác giống như mang theo một đám bảo tiêu.
Thậm chí lúc tan học về nhà, còn có người muốn đưa đón cậu.
Hoài Giảo mới vừa gạt người, thật sự quá ngượng ngùng, cậu nói dối mới thoát khỏi một đám nam sinh khoa thể thao quá mức nhiệt tình, một mình một người ngồi trên xe bus về.
Bởi vì đêm qua trải qua một ít chuyện không tốt, lúc Hoài Giảo xuống xe ở trạm xe buýt, cậu quan sát phía sau có người hay không.
Có lẽ là bởi vì lần này cậu quá mức cẩn thận.
Đêm nay thẳng khi về đến nhà, đều không có chuyện gì xảy ra.
......
Hệ thống giúp Hoài Giảo thuê phòng ở, ngoại trừ thiết kế hơi lỗi thời, còn lại điện nước mọi thứ đều đầy đủ.
Sau khi tắm nước nóng, chút không thoải mái còn lại từ buổi sáng lập tức biến mất.
Hoài Giảo nằm trên giường, một bên lật xem di động, một bên hỏi hệ thống: Cốt truyện còn chưa bắt đầu sao? Tôi xem trên mạng đến bây giờ cũng không có tin tức nào liên quan đến vụ án liên hoàn mất tích.
8701 trả lời: Không phải, chưa phát triển trở thành chuỗi liên hoàn, linh tinh một hai người mất tích, cảnh sát cũng sẽ không thông báo công khai.
Hoài Giảo nhạy bén nắm bắt một chút tin tức lộ ra từ 8701 thuận miệng, cậu dừng một chút, mới nói: Đã có hai người mất tích sao?
Ừ.
Hoài Giảo cảm thấy phó bản này không đơn giản như phó bản trước.
Cụ thể khác nhau ở chỗ, phó bản trước Hoài Giảo vừa vào đã lập tức tiến vào cốt truyện chính, mà phó bản này, đừng nói cốt truyện, Hoài Giảo còn không rõ ràng chuyện đang phát triển tới trình độ nào.
Càng miễn bàn tìm được hung thủ gì gì đó.
Nếu án mất tích không xảy ra ở gần tôi, có phải cơ hội đi cốt truyện cũng không có?
Hoài Giảo không hiểu được độ khó của phó bản này, cậu lúc nói lời này cũng chỉ là cảm thán một chút việc tiến triển trước mắt hoàn toàn mù tịt.
Không biết vì sao 8701 lần này tạm dừng một hồi lâu, mới đáp: Không phải.
Hoài Giảo: ?
8701 giọng đều đều, nói: Khi người chơi vào game, hệ thống sẽ tìm cách đưa người chơi vào cốt truyện liên quan đến tuyến chính.
Nói cách khác,Vào đêm đầu tiên, cậu đã thực sự tiếp xúc được với đường dây chính của vụ án.
Có ý gì...... Hoài Giảo có chút khó tin.
8701: Tối hôm qua nếu cậu không chạy trốn kịp, thì người đầu tiên mở màn án mất tích, là cậu.
Sợi dây đột nhiên được liên kết trong đầu cậu.
Án liên hoàn mất tích, những người tham gia ngành dịch vụ ngầm, cậu từ câu lạc bộ đi ra, kẻ theo dõi không rõ......
Tại sao tôi lúc nào cũng bị giao những vai thế này......Cậu nói với giọng nghèn nghẹn, Hoài Giảo hít mũi, tựa hồ sắp khóc tới nơi, nói: Giống như kiểu làm gì cũng không có kết cục tốt đẹp vậy.
Dù cậu từ câu lạc bộ ra tới lông tóc không hao tổn, nhưng cũng sẽ bị người theo dõi, sau đó trở thành người đầu tiên mất tích.
Xin lỗi. 8701 âm thanh điện tử lãnh đạm nên dù nó nghiêm túc, cũng hoàn toàn không thể nghe ra được cảm giác xin lỗi nào.
Hoài Giảo từ trên giường ngồi dậy, tâm tình có chút khổ sở, giây sau, di động đột nhiên nhận được một tin nhắn xa lạ, đột nhiên im bặt.
Trên số điện thoại gửi tin nhắn không có ghi chú, Hoài Giảo hít cái mũi, lúc đầu còn tưởng là tin nhắn rác.
Sau khi một phần nội dung tin nhắn xuất hiện trên thanh phím tắt, cậu mở to mắt và nhanh chóng mở ra.
Tôi đã điều tra chuyện tối hôm qua, là hiểu nhầm. —— Số lạ
Câu nói không đầu không đuôi làm Hoài Giảo quả thực không hiểu gì.
Chuyện gì tối hôm qua? Tối hôm qua cậu mới dịch chuyển vào phó bản, ngoài việc ra khỏi câu lạc bộ về nhà thì dường như không có chuyện gì đáng chú ý xảy ra.
Chiếc điện thoại di động cậu đang cầm trên tay có một vết xước rõ rệt ở mép sau khi ấn xuống màn hình, nếu buổi chiều trợ giảng không tìm thấy cậu và trả lại điện thoại di động cho cậu, Hoài Giảo thậm chí còn không nhớ mình có một công cụ giao tiếp như vậy.
Lúc ấy cậu chỉ lo thoát khỏi mấy nam sinh đang theo bên người, hoàn toàn đã quên hỏi trợ giảng di động từ đâu mà đến.
Vào lúc này Hoài Giảo đột nhiên phản ứng.
Cậu dường như đoán được người gửi tin nhắn là ai.
Quả nhiên, chỉ qua nửa phút, Hoài Giảo lại thu được một tin nhắn mới.
Phong cách vô sỉ hạ lưu này ——
Tôi không biết cậu vẫn còn là sinh viên, lúc ấy cậu bị người kéo vào, tôi mới hiểu lầm cậu là người của Dạ Sắc.
Tôi không nói chuyện như vậy với người bình thường bao giờ, cậu đừng hiểu lầm.
Lúc ấy nhìn cậu chỉ là cảm thấy tương đối trắng, nên mới đoán những chỗ khác có thực sự là hồng nhạt hay không.
Gần như chỉ là tò mò, không có ý gì sâu xa.
—— Số lạ.
Hoài Giảo:......
Anh, anh con mẹ nó bảo tôi cởi quần để anh xem chim nhỏ, này còn gọi là không có ý gì quá mức???!!
—— Chời ơi! Đúng vậy! Chỉ nói mà không làm, này còn không quá phận thì là gì!
—— Chú thợ săn với bóng ma cũng chưa dám quá mức như vậy!
—— Chó to phản nghịch Hình Việt liếm loạn trong tủ cũng không quá đáng như thế!
—— Chó săn lông vàng hay bắt chước Trác Dật cũng không cực đoan như vậy!
Hoài Giảo lại lần nữa siết nắm đấm.
Cách đây không lâu, cậu còn cảm thấy uể oải buồn bã vì thiết lập kém may mắn của mình, lúc này tất cả đã chuyển thành thái độ khinh thường kẻ biến thái mặc vest trong câu lạc bộ.
Cậu siết chặt nắm tay, kìm nén tức giận đem người kéo vào danh sách chặn.
Kế tiếp lại liên tiếp nhận được hai tin nhắn, cậu không hề chuẩn bị nên trở tay không kịp.
Cái thứ nhất, là ngân hàng gửi tới, tài khoản được nhận một khoản kếch xù.
Hoài Giảo sợ tới mức giật mình, từ trên giường đứng lên.
Ngay sau đó, tin nhắn thứ hai lập tức lại tới.
Vẫn là dãy số xa lạ nhưng quen thuộc, vẫn là kẻ biến thái mặc vest quen thuộc, tin nhắn nội dung là ——
Sau khi hỏi những người khác, những gì tôi vừa nói có vẻ hơi kỳ quặc, xin lỗi.
Tối hôm qua gặp mặt lần đó không tốt lắm, nếu được, cậu có thể cho tôi một cơ hội gặp lại được không?
Đừng hiểu lầm, tôi không ý định gì khác, thật sự chỉ là muốn kết bạn với cậu mà thôi.
—— Số lạ.
Kết, kết bạn có cần chuyển nhiều tiền như vậy không?
Hoài Giảo nhìn số dư tài khoản, cả người đều choáng váng.
- ---
Chap trước Mun có edit sai một đoạn quan trọng, đó là đoạn cuối, rất xin lỗi mọi người vì sai sót này, nếu mọi người đang đọc trên wattpad hoặc wordpress có thể đọc lại đoạn đó nha, còn mấy bạn nào đọc trên web reup thì ráng chịu nha tại mấy bạn reup đâu có biết sai ở đâu mà sửa được:<
Pháo Hôi Xinh Đẹp
Edit: Cresent Munn
Cậu uống thuốc nên ngủ rất sâu, khi tỉnh lại hoàn toàn không nghe rõ người khác đang nói gì đó.
Khi bị người thanh niên đẩy trên bàn, Hoài Giảo vẫn còn ngốc một cái chớp mắt.
Vóc dáng nam sinh rất cao, hai tay chống hai bên Hoài Giảo đang nằm sấp trên mặt bàn, Hoài Giảo bị thanh niên đè mạnh lên, mới cau mày muốn đẩy ra hắn.
Xung quanh có rất nhiều tiếng la ó, một số nam sinh đến xem náo nhiệt cũng vô thức kiềm chế những trò đùa không hay ho sau khi thấy Hoài Giảo tỉnh lại.
Đặc biệt là nam sinh đứng đằng sau người cao lớn bị đẩy lúc nãy, nhìn Hoài Giảo từ phía sau, khi đó Hoài Giảo nhìn anh ta, anh ta là người sửng sốt nói "Làm trai bao".
"Không, thật ngại quá......" Nam sinh cao lớn bị Hoài Giảo đẩy ra, trên người giống như bị điện giật mà nhanh chóng đứng lên, hắn cứng đờ người, vành tai lộ ra màu hồng không bình thường, ngoài miệng nói lắp cùng Hoài Giảo xin lỗi.
Vừa rồi hắn bị người khác xô đẩy ngã vào trên người Hoài Giảo, thời điểm cách rất gần, hắn bắt gặp biểu tình có chút kinh ngạc của Hoài Giảo.
Trước mắt y là đôi môi hồng mềm mại, đường cong nhu hòa, cùng cằm nhỏ tuyết trắng tạo thành một khuôn mặt xinh đẹp không hề có tính công kích.
Còn có mùi thơm quanh quẩn chóp mũi kia, bình thường trên người bọn nam sinh sẽ không hề có mùi hương dễ chịu như vậy.
Y sững sờ trong hai giây, Hoài Giảo – nhân vật trung tâm của sự chú ý, cậu đã hoàn toàn tỉnh táo, đang cau mày nhìn về phía họ.
Hoài Giảo hỏi: "Cậu vừa mới nói cái gì?"
Cậu mơ hồ nghe thấy từ "Trai bao", nhưng không chắc đó có phải là điều mình nghĩ hay không, nên khi hỏi cậu vốn không mang cảm xúc gì xấu, chỉ hỏi một cách bình thường.
Lại không ngờ rằng nghe xong câu hỏi, mấy nam sinh cao lớn vừa rồi rất khí thế còn cợt nhả, dường bị doạ, đột nhiên lui ra phía sau một bước.
Hoài Giảo: "?"
Làm sao thế?
"Cái gì trai?" Tư thế cậu ngồi so mấy nam sinh đang đứng lùn hơn không ít, Hoài Giảo lười đứng lên, nên chỉ nghiêng đầu, tầm mắt vòng qua mấy nam sinh phía trước, rồi lại nhìn ra nam sinh phía sau.
Hoài Giảo mắt thấy người nọ cùng cậu đối diện, một giây sau, hắn không tự giác nuốt yết hầu.
Rõ ràng là biểu hiện đang chột dạ.
Không biết qua bao lâu, người nọ mới từ vẻ mặt nghiêm túc cần giải thích của Hoài Giảo, thận trọng bước đến gần cậu hai bước, hạ giọng nói.
"Có người bịa đặt cậu ở bên ngoài tham gia cái loại hoạt động giao dịch thể xác, còn đăng ảnh chụp trên diễn đàn bôi đen cậu."
Hoài Giảo: "......"
—— Hả? Hồi nãy là nói vậy sao?
—— Đây là mấy kiểu nói dối hết bài này đến bài khác của các nam sinh viên sao?
—— Các cậu liệu mà bớt tâm tư muốn dỗ vợ của tui, làm như chồng cách vách người ta chết rồi vậy á.
......
Hoài Giảo ngồi ở góc hàng cuối cùng, vây quanh là một đám nam sinh cao lớn.
Có người cầm di động để sát vào cho cậu xem, "Chính là cái này, vẫn luôn mẹ nó nói bậy, thật cạn lời!" Người nọ một bên đen mặt lòng đầy căm phẫn mà mắng người đăng bài, khi Hoài Giảo đưa mặt tới xem, không nhịn được mà trộm ngắm cậu.
Tại, tại sao lại có mùi thơm như vậy?
Hiện tại đang có trend con trai xức nước hoa sao?
Có người lỗ tai hồng hồng trong đầu lung tung rối loạn nghĩ, bọn họ cách thật gần, Hoài Giảo nhăn một chút mi cũng gần trong gang tấc, bọn họ cũng xem đến rõ ràng.
"Tối hôm qua tớ xác thật đi nơi này, hình ảnh không phải p......" Khăn quàng cổ vây quanh cằm, đang nói chuyện bị cậu kéo kéo xuống, Hoài Giảo nhấp môi, thở ra hơi nóng dường như vẫn là hương thơm.
Biểu cảm các nam sinh chung quanh rõ ràng thất thần, cậu kéo khăn quàng cổ, hết sức trấn định mà nói dối: "Lúc ấy tớ uống nhiều quá bị người nhận sai kéo vào ghế lô người khác, lúc sau ý thức được có gì không đúng rồi......"
Một đám người nhìn Hoài Giảo không chớp mắt, Biểu cảm ai nấy đều trầm trọng, không biết còn tưởng rằng bọn họ mới là nạn nhân.
"Tớ lấy cớ đi WC, sau đó ở trong WC báo cảnh sát."
"Phù......" Trăm miệng một lời nhẹ nhàng thở ra cùng lúc.
Cũng không ai đi chứng minh Hoài Giảo nói thật hay giả, cũng không ai phát hiện sơ hở trong lời nói của cậu, nam sinh mới lúc trước đè ở Hoài Giảo trên người sau khi nghe Hoài Giảo nói xong, vẫn biểu tình nghiêm túc nói: "Chính là người khác không biết, bây giờ vẫn còn đăng bài bôi xấu cậu."
Hắn nghiêng đầu nhìn Hoài Giảo, bảo đảm nói: "Cậu yên tâm, chúng tôi nhất định giúp cậu làm sáng tỏ!"
Hoài Giảo: "......"
"Được rồi, tốt."
Không biết có phải hay không sợ cậu bị khi dễ ở trường do tin đồn xấu, cả ngày, Hoài Giảo đều bị đám nam sinh vây quanh cùng đi cùng về, kể cả lúc đi căn tin ăn bữa cơm, cảm giác giống như mang theo một đám bảo tiêu.
Thậm chí lúc tan học về nhà, còn có người muốn đưa đón cậu.
Hoài Giảo mới vừa gạt người, thật sự quá ngượng ngùng, cậu nói dối mới thoát khỏi một đám nam sinh khoa thể thao quá mức nhiệt tình, một mình một người ngồi trên xe bus về.
Bởi vì đêm qua trải qua một ít chuyện không tốt, lúc Hoài Giảo xuống xe ở trạm xe buýt, cậu quan sát phía sau có người hay không.
Có lẽ là bởi vì lần này cậu quá mức cẩn thận.
Đêm nay thẳng khi về đến nhà, đều không có chuyện gì xảy ra.
......
Hệ thống giúp Hoài Giảo thuê phòng ở, ngoại trừ thiết kế hơi lỗi thời, còn lại điện nước mọi thứ đều đầy đủ.
Sau khi tắm nước nóng, chút không thoải mái còn lại từ buổi sáng lập tức biến mất.
Hoài Giảo nằm trên giường, một bên lật xem di động, một bên hỏi hệ thống: Cốt truyện còn chưa bắt đầu sao? Tôi xem trên mạng đến bây giờ cũng không có tin tức nào liên quan đến vụ án liên hoàn mất tích.
8701 trả lời: Không phải, chưa phát triển trở thành chuỗi liên hoàn, linh tinh một hai người mất tích, cảnh sát cũng sẽ không thông báo công khai.
Hoài Giảo nhạy bén nắm bắt một chút tin tức lộ ra từ 8701 thuận miệng, cậu dừng một chút, mới nói: Đã có hai người mất tích sao?
Ừ.
Hoài Giảo cảm thấy phó bản này không đơn giản như phó bản trước.
Cụ thể khác nhau ở chỗ, phó bản trước Hoài Giảo vừa vào đã lập tức tiến vào cốt truyện chính, mà phó bản này, đừng nói cốt truyện, Hoài Giảo còn không rõ ràng chuyện đang phát triển tới trình độ nào.
Càng miễn bàn tìm được hung thủ gì gì đó.
Nếu án mất tích không xảy ra ở gần tôi, có phải cơ hội đi cốt truyện cũng không có?
Hoài Giảo không hiểu được độ khó của phó bản này, cậu lúc nói lời này cũng chỉ là cảm thán một chút việc tiến triển trước mắt hoàn toàn mù tịt.
Không biết vì sao 8701 lần này tạm dừng một hồi lâu, mới đáp: Không phải.
Hoài Giảo: ?
8701 giọng đều đều, nói: Khi người chơi vào game, hệ thống sẽ tìm cách đưa người chơi vào cốt truyện liên quan đến tuyến chính.
Nói cách khác,Vào đêm đầu tiên, cậu đã thực sự tiếp xúc được với đường dây chính của vụ án.
Có ý gì...... Hoài Giảo có chút khó tin.
8701: Tối hôm qua nếu cậu không chạy trốn kịp, thì người đầu tiên mở màn án mất tích, là cậu.
Sợi dây đột nhiên được liên kết trong đầu cậu.
Án liên hoàn mất tích, những người tham gia ngành dịch vụ ngầm, cậu từ câu lạc bộ đi ra, kẻ theo dõi không rõ......
Tại sao tôi lúc nào cũng bị giao những vai thế này......Cậu nói với giọng nghèn nghẹn, Hoài Giảo hít mũi, tựa hồ sắp khóc tới nơi, nói: Giống như kiểu làm gì cũng không có kết cục tốt đẹp vậy.
Dù cậu từ câu lạc bộ ra tới lông tóc không hao tổn, nhưng cũng sẽ bị người theo dõi, sau đó trở thành người đầu tiên mất tích.
Xin lỗi. 8701 âm thanh điện tử lãnh đạm nên dù nó nghiêm túc, cũng hoàn toàn không thể nghe ra được cảm giác xin lỗi nào.
Hoài Giảo từ trên giường ngồi dậy, tâm tình có chút khổ sở, giây sau, di động đột nhiên nhận được một tin nhắn xa lạ, đột nhiên im bặt.
Trên số điện thoại gửi tin nhắn không có ghi chú, Hoài Giảo hít cái mũi, lúc đầu còn tưởng là tin nhắn rác.
Sau khi một phần nội dung tin nhắn xuất hiện trên thanh phím tắt, cậu mở to mắt và nhanh chóng mở ra.
Tôi đã điều tra chuyện tối hôm qua, là hiểu nhầm. —— Số lạ
Câu nói không đầu không đuôi làm Hoài Giảo quả thực không hiểu gì.
Chuyện gì tối hôm qua? Tối hôm qua cậu mới dịch chuyển vào phó bản, ngoài việc ra khỏi câu lạc bộ về nhà thì dường như không có chuyện gì đáng chú ý xảy ra.
Chiếc điện thoại di động cậu đang cầm trên tay có một vết xước rõ rệt ở mép sau khi ấn xuống màn hình, nếu buổi chiều trợ giảng không tìm thấy cậu và trả lại điện thoại di động cho cậu, Hoài Giảo thậm chí còn không nhớ mình có một công cụ giao tiếp như vậy.
Lúc ấy cậu chỉ lo thoát khỏi mấy nam sinh đang theo bên người, hoàn toàn đã quên hỏi trợ giảng di động từ đâu mà đến.
Vào lúc này Hoài Giảo đột nhiên phản ứng.
Cậu dường như đoán được người gửi tin nhắn là ai.
Quả nhiên, chỉ qua nửa phút, Hoài Giảo lại thu được một tin nhắn mới.
Phong cách vô sỉ hạ lưu này ——
Tôi không biết cậu vẫn còn là sinh viên, lúc ấy cậu bị người kéo vào, tôi mới hiểu lầm cậu là người của Dạ Sắc.
Tôi không nói chuyện như vậy với người bình thường bao giờ, cậu đừng hiểu lầm.
Lúc ấy nhìn cậu chỉ là cảm thấy tương đối trắng, nên mới đoán những chỗ khác có thực sự là hồng nhạt hay không.
Gần như chỉ là tò mò, không có ý gì sâu xa.
—— Số lạ.
Hoài Giảo:......
Anh, anh con mẹ nó bảo tôi cởi quần để anh xem chim nhỏ, này còn gọi là không có ý gì quá mức???!!
—— Chời ơi! Đúng vậy! Chỉ nói mà không làm, này còn không quá phận thì là gì!
—— Chú thợ săn với bóng ma cũng chưa dám quá mức như vậy!
—— Chó to phản nghịch Hình Việt liếm loạn trong tủ cũng không quá đáng như thế!
—— Chó săn lông vàng hay bắt chước Trác Dật cũng không cực đoan như vậy!
Hoài Giảo lại lần nữa siết nắm đấm.
Cách đây không lâu, cậu còn cảm thấy uể oải buồn bã vì thiết lập kém may mắn của mình, lúc này tất cả đã chuyển thành thái độ khinh thường kẻ biến thái mặc vest trong câu lạc bộ.
Cậu siết chặt nắm tay, kìm nén tức giận đem người kéo vào danh sách chặn.
Kế tiếp lại liên tiếp nhận được hai tin nhắn, cậu không hề chuẩn bị nên trở tay không kịp.
Cái thứ nhất, là ngân hàng gửi tới, tài khoản được nhận một khoản kếch xù.
Hoài Giảo sợ tới mức giật mình, từ trên giường đứng lên.
Ngay sau đó, tin nhắn thứ hai lập tức lại tới.
Vẫn là dãy số xa lạ nhưng quen thuộc, vẫn là kẻ biến thái mặc vest quen thuộc, tin nhắn nội dung là ——
Sau khi hỏi những người khác, những gì tôi vừa nói có vẻ hơi kỳ quặc, xin lỗi.
Tối hôm qua gặp mặt lần đó không tốt lắm, nếu được, cậu có thể cho tôi một cơ hội gặp lại được không?
Đừng hiểu lầm, tôi không ý định gì khác, thật sự chỉ là muốn kết bạn với cậu mà thôi.
—— Số lạ.
Kết, kết bạn có cần chuyển nhiều tiền như vậy không?
Hoài Giảo nhìn số dư tài khoản, cả người đều choáng váng.
- ---
Chap trước Mun có edit sai một đoạn quan trọng, đó là đoạn cuối, rất xin lỗi mọi người vì sai sót này, nếu mọi người đang đọc trên wattpad hoặc wordpress có thể đọc lại đoạn đó nha, còn mấy bạn nào đọc trên web reup thì ráng chịu nha tại mấy bạn reup đâu có biết sai ở đâu mà sửa được:<
Pháo Hôi Xinh Đẹp
Đánh giá:
Truyện Pháo Hôi Xinh Đẹp
Story
Chương 32
10.0/10 từ 41 lượt.