Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch

78: Xích Vũ Hỏa Dực

110@-


- Tiểu nữ tử Hạ Mộng Dao, đầu tiên cảm ơn mọi người có thể tới buổi đấu giá của Trân Bảo các lần này, hôm nay cuộc bán đấu giá này sẽ do ta chủ trì, buổi đấu giá lần này tuyệt đối sẽ không làm cho mọi người thất vọng.

.

.

Âm thanh êm tai dễ nghe truyền khắp mỗi khắp mỗi một ngõ ngách trong phòng đấu giá, nhất là nụ cười trên mặt nàng càng dẫn động trái tim của vô số người.

- Nữ tử này là ai? Thật xinh đẹp! - Không ngờ Trân Bảo các còn có nữ tử như vậy, sao tới bây giờ ta đều chưa từng thấy nàng? - Huynh đệ, ngay cả vị này mà ngươi cũng không biết, ngươi là từ nơi khác tới, không phải người của quận thành Thanh Lâm à? - Đúng vậy, hôm trước ta mới tới quận thành Thanh Lâm, không biết huynh đệ có thể nói cho ta nghe một chút về vị cô nương này hay không? - Dễ nói, vị trên đài kia tên là Hạ Mộng Dao, là tổng quản sự của Trân Bảo các, ở quận thành Thanh Lâm chúng ta chính là cái này.

.

.

Nói xong, hắn còn dựng lên ngón cái.

- Không ngờ, buổi đấu giá hôm nay lại là Hạ tiên tử chủ trì, lần này ta nói cái gì cũng phải đập được một món đồ vật, nói không chừng có thể được Hạ cô nương chú ý.

.



.

- Huynh đệ, ngươi tỉnh đi, trời còn chưa tối! - Lần này tham gia buổi đấu giá đúng là không uổng công, không ngờ lại có thể nhìn thấy tiên nhan của Hạ tiên tử.

- Nhìn cái gì vậy, chưa nhìn thấy nữ nhân bao giờ à, điểm này lão nương kém nàng! - Sư huynh, hình như sư đệ ta muốn yêu rồi.

-.

.

.

- Không ngờ tới đây lại có tiên tử như thế, thế mà không kém hơn trưởng lão Bạch Khiết.

Hai mắt Phí Diệu Tài sáng lên nhìn Hạ Mộng Dao, chậc chậc miệng nói.

Vương Đằng ghét bỏ nhìn thoáng qua Phí Diệu Tài bên cạnh.

Aizz, nam nhân! Bởi vì ánh mắt người tu luyện rất tốt nên có thể trông thấy rõ ràng sự vật mỹ diệu trước mắt, cho nên vào thời khắc này, âm thanh ừng ực trên buổi đấu giá chưa từng ngừng lại một giây nào.

- Tiếp theo, cho mời vật phẩm đấu giá thứ nhất.


Một vị thiếu nữ diện mạo xinh đẹp bưng lấy một cái khay màu đỏ đi lên đài cao, phía trên khay còn bị phủ kín bởi vải tơ màu đỏ.

Ngón tay ngọc nhỏ dài của Hạ Mộng Dao nhấc vải tơ màu đỏ lên, chỉ thấy trên khay trưng bày một thanh trường kiếm.

- Vật phẩm bán đấu giá thứ nhất là Huyền giai hạ phẩm Thanh Quang Kiếm, do chính đại sư luyện khí Ngô Quảng đại sư luyện chế thành, thanh Thanh Quang Kiếm này không chỉ chém sắt như chém bùn, mà còn không thể phá vỡ, phía trên còn khắc hoạ hai trận pháp là Tật Phong và Phong Ảnh.

.

.

- Chuôi Thanh Quang Kiếm này đấu giá giá quy định là 60 ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 1000 linh thạch.

Âm thanh của Hạ Mộng Dao truyền vào trong tai của mỗi người.

- Ta ra 70 ngàn linh thạch! Một vị nam tử trung niên lên tiếng.


- 80 ngàn! - 85 ngàn linh thạch hạ phẩm! -.

.

.


- 130 ngàn! Liên tiếp âm thanh từ trong phòng đấu giá vang lên.

Vương Đằng bình tĩnh nhìn tất cả chuyện này, nếu là hắn lúc trước thì nói không chừng cũng sẽ giống những người này, nhưng bây giờ hắn đã không giống, hiện tại hắn là nam nhân có thánh khí.

Một thanh vũ khí Huyền giai hạ phẩm đối với người tu luyện Chân Nguyên cảnh phổ thông và Huyền Nguyên cảnh chính là một món không tệ binh khí.

Cho nên ngay cả trong một số bao sương cũng truyền ra tiếng gọi giá.

- 135 ngàn linh thạch hạ phẩm.

- Phí trưởng lão, ngươi không đấu giá sao? Vương Đằng hỏi.

- Ta không chơi kiếm, lực chiến đấu chủ yếu của Ngự Thú phong của chúng ta vẫn là trên ngự thú, chỉ cần chiến lực ngự thú của ta tăng lên thì thực lực của ta cũng sẽ tăng lên, huống chi chỉ là một thanh linh khí Huyền giai hạ phẩm, lão phu còn không nhìn ở trong mắt.

Phí Diệu Tài nói.

Lời này làm cho đôi mắt Lưu Thành ở bên cạnh lóe lên ánh sáng, nghe một chút xem, đây chính là trưởng lão thâm niên của Thiên Thánh tông bọn họ, ngay cả linh khí Huyền giai hạ phẩm cũng không để vào mắt, sớm muộn có một ngày, Lưu Thành hắn cũng có thể làm đến bước này.

Nhưng hiện tại, hắn muốn cân nhắc là làm sao để tông chủ không tìm hắn gây phiền phức.



- 135 ngàn, còn có ai muốn đấu giá nữa không, Thanh Quang Kiếm này.

.

.

- 140 ngàn! Một âm thanh có chút khàn khàn từ trong phòng đấu giá phía trên vang lên.

- 140 ngàn lần thứ nhất! - 140 ngàn lần thứ hai! - 140 ngàn lần thứ ba! Thành giao! Chúc mừng vị tiên sinh này nhận được Thanh Quang Kiếm! Theo thị nữ xinh đẹp lui ra, trên đài cao lại đi ra một vị thị nữ bưng khay.

- Vật phẩm bán đấu thứ hai giá là Tụ Khí Đan, tất cả có 100 bình, bán mỗi lần 10 bình, hiện đang đấu giá 10 bình đầu tiên, giá quy định là.

.

.

Vương Đằng có chút nhàm chán nhìn tất cả, những vật phẩm bán đấu giá này không có một thứ nào hấp dẫn hắn.

Tuy những thứ này đối với người tu luyện bình thường đều rất không tệ, nhưng đối với hắn thì vẫn kém xa.



Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch Truyện Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch Story 78: Xích Vũ Hỏa Dực
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...