Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch

69: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ Phần 2

108@-


Vương Đằng đi thẳng đến trên khán đài, hai người đệ tử của hắn thì đi về 50 vị trí ở giữa quảng trường.

- Trưởng lão Vương Đằng, ngươi tới rồi.

- Vương trưởng lão.

- Trưởng lão Vương Đằng, lần này cần vất vả các ngươi.

Vương Đằng nhẹ gật đầu, đáp lại từng người.

- Vương trưởng lão, còn phải đợi thêm một chút, còn có mấy vị trưởng lão vẫn chưa tới.

Tông chủ của Thiên Thánh tông mở miệng nói.

- Được rồi, tông chủ.

.

.



.

- Phương sư đệ, Ngô sư đệ, các ngươi đã tới.

Phương Vô Nhai hô to với hai người.

Thi đấu tông môn lần trước, hắn đã được chứng kiến sự lợi hại của hai người, lại qua thời gian lâu như vậy, hai người này nhất định đã càng thêm lợi hại.

- Phương sư huynh.

Phương Húc và Ngô Hoành cũng đáp lại.

- Phương sư huynh, Ngô sư huynh.

Vương Nhị Ngưu cũng chào hỏi.

- Sư đệ Nhị Ngưu.

- Đây chính là hai vị sư huynh Phương Húc và Ngô Hoành sao? - Quả nhiên thật mạnh, đều đã có tu vi Ngưng Nguyên cảnh.



- Ta nghe nói sư huynh Ngô Hoành tu luyện là công pháp rèn luyện thân thể, đi là thể tu nhất mạch, thời gian tu luyện mới chỉ hơn một năm mà thôi.

- Sư huynh Phương Húc cũng không kém, một cây trường thương cũng rất lợi hại.

- Hừ! Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh nhẹ nhàng từ phía bên cạnh truyền tới.

Phương Húc và Ngô Hoành nhìn thoáng qua.

- Thì ra là gia hỏa này! Lập tức cúi đầu, không còn quan tâm, tiếp tục trao đổi với những người khác bên cạnh.

- Hai người này! Tô Liệt nhìn Phương Húc và Ngô Hoành đã tức giận không chỗ phát tiết.

Hai người này là triệt để không nhìn hắn! Phải biết hơn một năm nay hắn đã chịu không ít khổ, bởi vì hắn thi đấu bại quá thảm trong giải thi đấu tông môn lần trước, cho nên sư phó của hắn đã hung hăng huấn luyện hắn một đoạn thời gian.


Trai qua hơn một năm nay khổ tu, thực lực của Tô Liệt có thể nói là tiến bộ to lớn, tự nhận là đã hoàn toàn vượt qua hai người Phương Húc và Ngô Hoành.

- Lần này tiến vào bí cảnh, ta ngược lại muốn nhìn xem thử hai người các ngươi tiến bộ lớn bao nhiêu?.

.


.

- Vương Đằng, ngươi có thể cho ta mượn chút linh thạch và tài nguyên tu luyện hay không? Lưu Thành ngồi bên cạnh truyền âm nói với Vương Đằng.

- Không phải, không phải Lưu Thành ngươi cũng không thiếu tư nguyên sao? Ta nhớ được chuyện lần trước, không phải tông chủ bồi thường cho ngươi hơn mấy tháng linh thạch và tư nguyên sao? Vương Đằng truyền âm nói.

- Cái kia.

.

.

Ta đã tiêu hết rồi, ngươi cũng biết mỗi lần đi Âm Dương Hợp Hoan Tông nghiên cứu thảo luận chân lý võ học đều phải tốn phí một ít linh thạch và tài nguyên tu luyện, khi đó ta đi hơi chuyên cần một chút, cho nên tiêu hao cũng tương đối lớn.

- Lại thêm trong khoảng thời gian gần đây ta thật sự là không dễ chịu, chắc là tông chủ nghĩ cách tra tấn ta, linh thạch và tài nguyên tu luyện tháng này của ta đều sắp bị phạt hết.

Lưu Thành thở dài.

Trong một tháng gần nhất, hắn có thể nói là sống trong nước sôi lửa bỏng, tông chủ thỉnh thoảng lại điều động một số nhiệm vụ làm khó dễ người để hắn đi làm, sau đó chọn xương cốt trong các loại trứng gà, phạt linh thạch và tài nguyên tu luyện của hắn.


Làm đến tháng này hắn đều không đi Âm Dương Hợp Hoan Tông được.

Cũng không biết Tiểu Hồng của hắn thế nào rồi? Có nhớ hắn hay không? - Khụ khụ, cái kia, ngươi cũng biết trước giờ ta luôn nghèo khó mà, bây giờ lại còn mới thu nhận mấy người đệ tử nữa, nên ta càng không có dư thừa linh thạch và tư nguyên.

Vương Đằng vội vàng từ chối nói.

Nói đùa, muốn ta cho ngươi mượn tiền đi chơi gái, nghĩ cùng đừng nghĩ.

- Ai, được rồi.

Lưu Thành cũng không trông cậy vào việc có thể mượn được tư nguyên từ Vương Đằng, dù sao gia hỏa này có thể tính là trưởng lão nghèo nhất trong số trưởng lão, còn nghèo hơn hắn rất nhiều, tốt xấu trước đó hắn còn có thể đi Âm Dương Hợp Hoan Tông một hai lần một tháng.

Cũng không lâu lắm, mấy vị trưởng lão còn lại cũng mang theo môn hạ đệ tử của mình chạy tới quảng trường tông môn.

- 50 người các ngươi đều là tinh anh đệ tử của Thiên Thánh tông ta, đại hội Bách Tông lần này hi vọng tất cả các ngươi có thể đủ lực ứng phó, đoạt được nhiều tư nguyên hơn, không được làm xấu danh tiếng của Thiên Thánh tông ta.

Tông chủ của Thiên Thánh tông đi lên trước, nói với một đám đệ tử phía dưới, âm thanh truyền khắp toàn trường.

- Lần này có rất nhiều môn phái tham gia đại hội Bách Tông, ta cũng sẽ không yêu cầu quá cao đối với các ngươi, nhưng các ngươi nhất định phải nhớ kỹ, không thể thua đám mãng phu chỉ biết tu luyện bắp thịt Kim Đỉnh môn kia...!- Vâng! Nhìn dáng vẻ đám đệ tử phía dưới khí thế như hồng, tông chủ của Thiên Thánh tông hài lòng nhẹ gật đầu.



Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch Truyện Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch Story 69: Nghĩ Cũng Đừng Nghĩ Phần 2
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...