Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch
13: Trình Phủ
Sau đó, hắn ý vị thâm trường nói với Vương Đằng: - Tốt, vậy thì ngươi cứ đi chơi mấy ngày cho đã, nhiệm vụ thu nhận đệ tử lần này cứ giao cho chúng ta, đảm bảo sẽ không quấy rầy hào hứng du ngoạn của ngươi.
- Vậy thì làm phiền ngươi, chờ ta làm xong chuyện của ta sẽ đi Thành Chủ phủ tìm các ngươi.
- Vương trưởng lão, có cầm ta để một đệ tử dẫn ngươi đi loanh quanh trong thành không? Một chấp sự to con khác mở miệng hỏi.
- Khụ khụ, Ngô chấp sự, Vương trưởng lão muốn một người xử lý chút việc tư, chúng ta không nên quấy rầy hắn.
- A.
-.
.
.
Vương Đằng luôn cảm thấy ngữ khí của Lưu Thành có chút quái dị, có điều hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hiện tại quan trọng nhất chính là đi tìm đồ đệ tương lai của mình.
Sau đó, một mình Vương Đằng bắt đầu nhàn nhã đi dạo trong thành Du Dương.
- Bán bánh bao đây, bánh bao lớn nóng hổi thơm ngon đây! - Bán đường hồ lô.
.
.
- Bánh nướng nóng hổi, tay nghề tổ truyền.
.
.
- Mọi người, mau vào đây xem thử đi, nơi này có thể uống trà miễn phí.
.
.
.
.
Nghe các loại tiếng rao hàng bên tai, Vương Đằng cũng cảm thấy an lòng hơn một chút, vẫn là nơi này hòa bình náo nhiệt.
Nghĩ về mấy năm trước, khi hắn mới vừa đến thế giới này cũng đã lo lắng hãi hùng một lúc lâu, xung quanh đều là một đống tu sĩ thực lực cường đại, chuyện này khiến được hắn cẩu một lúc lâu, my mà thiên phú của hắn coi như không tệ, dựa vào bản thân nỗ lực tu luyện trở thành một trưởng lão ngoại môn của Thiên Thánh tông.
- Liễu chấp sự, Ngô chấp sự, không biết hôm nay Thiên Thánh tông các ngươi tới thành Du Dương ta là có chuyện gì? Thành chủ thành Du Dương nở nụ cười hỏi, ở phía sau hắn còn có mấy tên tùy tùng đi theo.
- Lục thành chủ, đây là Lưu Thành Lưu trưởng lão của Thiên Thánh tông chúng ta.
Liễu chấp sự cũng không vội vã trả lời Lục thành chủ vấn đề, mà giới thiệu với hắn thân phận của Lưu Thành.
- Ai nha, thì ra là Lưu trưởng lão Lưu Thành, thật sự là cửu ngưỡng đại danh.
Nụ cười trên mặt thành chủ thành Du Dương càng đậm.
Tuy Thiên Thánh tông ở Càn Vương Triều chỉ là một môn phái tam lưu, nhưng ở trong phạm vi mấy ngàn dặm quanh đây lại là môn phái lớn số một số hai, thực lực của hắn cũng chỉ mới là Ngưng Nguyên cảnh tầng chín, thực lực vẫn kém trưởng lão Thiên Thánh tông một tia.
- Ừm.
Lưu Thành khẽ gật đầu.
- Lục thành chủ, lần này chúng ta đến thành Du Dương là để thu nhận đệ tử.
- Vậy thì tốt quá, chờ lát nữa ta sai người truyền tin tức Thiên Thánh tông thu nhận đệ tử xuống, tin tưởng không bao lâu những người khác sẽ nhận được tin tức chạy tới.
Lục thành chủ vội vàng trả lời.
- Ta đã chuẩn bị tốt tiệc rượu trong phủ, mong rằng Lưu trưởng lão hãnh diện quang nghênh.
- Tốt, vậy làm phiền Lục thành chủ.
Một đoàn người đi theo Lục thành chủ đến Thành Chủ phủ, đồng thời, tin tức trưởng lão Thiên Thánh tông dẫn đội thu nhận đệ tử cũng lan truyền khắp thành Du Dương, thậm chí lan rộng ra các thôn làng xung quanh.
- Hệ thống, vẫn không có đệ tử thích hợp sao? Vương Đằng giống như một ra-đa hình người, không ngừng dò xét trong thành Du Dương, đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu hắn hỏi như vậy.
- Xung quanh không có đệ tử thiên phú phù hợp.
- Hệ thống, có thể hạ thấp tiêu chuẩn thu đồ đệ xuống một chút hay không, xác suất này cũng quá thấp rồi, hoặc là mở rộng phạm vi tìm kiếm, ví dụ như mở rộng mười ngàn dặm được không? Hiện tại, Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ, thành Du Dương có mấy trăm ngàn nhân khẩu nhưng lại không có một đệ tử nào phù hợp, xác suất này sợ không chỉ là một phần triệu nữa.
Tuy nhân khẩu trên thế giới này rất nhiều, nhưng diện tích lại càng lớn hơn, khoảng cách giữa các thành ít nhất cũng mấy chục dặm, lấy hệ thống phạm vi quét bán kính mười mấy dặm của hệ thống thì phải tới lúc nào hắn mới có thể tìm được đệ tử thích hợp.
- Không thể, mời kí chủ phải có phong cách, người bình thường sẽ không xứng làm đồ đệ của kí chủ, nỗ lực tăng cao tu vi, phạm vi tìm kiếm sẽ mở rộng.
Hệ thống không mang theo tình cảm vang lên âm thanh nhắc nhở.
Được rồi, ta không chấp nhặt với máy móc.
Sau đó, Vương Đằng một đường hỏi người đi về hướng Thành Chủ phủ.
… Trình phủ.
Giờ phút này, trong đại sảnh Trình phủ đang tập một số lão giả, nam tử trung niên, và mấy thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi.
- Lần này, tin tưởng các ngươi cũng đều biết tin tức trưởng lão Thiên Thánh tông tự mình dẫn đội thu nhận đệ tử, các vị trưởng lão thấy thế nào? Trình Thương Hải hỏi cả đám phía dưới.
- Gia chủ, đây là cơ hội của chúng ta, nếu như trong gia tộc chúng ta có một đệ tử có thể được vị trưởng lão kia thu làm đệ tử thân truyền, vậy chúng ta cũng sẽ không cần lại nhường nhịn Ngô gia nữa.
Một lão giả vội vàng mở miệng nói.
Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch