Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 874: Thạch bi tàn phiến

Giống như lần trước tiến vào ma khí, sau khi kim cô che chở, Hàn Lập hướng phía thâm Uyên tối đen nhảy xuống.

Tiếng sấm xé gió dần nhỏ đi, kim quang ích Tà Thần Lôi trong bóng tối dần dần đi xa, cuối cùng vô tung vô ảnh mà biến mất.

Mà ở trên mặt biển, đám người Chí Dương đang nói chuyện với nhau.

"Chí Dương huynh, có chắc ích Tà Thần Lôi của Hàn đạo hữu có đủ để đi một chuyến không?" Ngụy Vô Nhai hai tay chắp lưng hướng phía Chí Dương Thượng nhân hỏi

"Ngụy huynh lời này có ý gì? Chẳng lẽ đạo hữu lời nói lúc trước của bần đạo là giả sao?" Đạo sĩ sắc mặt trầm xuống từ từ đứng lên

"Ha, ha! Thượng nhân ngài vạn lần không nên hiểu lầm.

Ta không có ý này, chỉ là cảm thấy Hàn đạo hữu sau khi đáp ứng thì rất thống khoái, cho nên có chút tò mò mà hỏi một câu thôi"
Ngụy Vô Nhai thản nhiên cười nói

"Nếu nói như thế, bần đạo cũng không thật rõ ràng, nhưng mà ma khí ở thâm Uyên quả thật là càng vào sâu pháp lực tiêu hao càng lớn, nếu muốn bình yên mà đi một chuyến, vậy thì ích Tà Thần Lôi cần một số lượng kinh người, ta không cho rằng Hàn đạo hữu thật có nhiều thần lôi như vậy mà sử dụng, có lẽ Hàn đạo hữu ngoài ích Tà Thần Lôi còn có thần thông khác có thể chồng cự ma khí này" Chí Dương Thượng Nhân Thần sắc thản nhiên nói

"Nói như vậy, thật cũng có khả năng, dù sao tu tiên giới kỳ công bí thuật nhiều vô số mà! Bất quá mặc kệ nói như thế nào, có thể hóa giải kiếp nạn này đúng là một chuyện tốt" Ngụy Vô Nhai vừa cười vừa nói, sau đó ánh mắt đảo qua, Liếc xem Hợp Hoan lão ma bên cạnh. Hắc bào đại hán vẫn khoanh tay nhìn chỗ trung tâm xoáy nước, mặt không chút thay đổi, một lời không nói.

Ba người nhất thời yên tĩnh không nói gì.

Tại độ sâu ba nghìn trượng trong ma khí, màn hào quang màu vàng điện quang lơ lửng ở không trung không nhúc nhích.

Trong màn hào quang, Hàn Lập cầm lấy miếng ngọc giản ghi vị trí trận bàn, ngưng trọng nhìn trong ngọc giản.

Một lúc sau, Hàn Lập đem thần thức quét ra, nhìn xung quanh một chút.

Tựa hồ đã ở dưới đáy của thâm uyên, không cách nào nhìn được ra xa.

Hàn Lập nhíu mày, đột nhiên hé mồm, một thanh tiểu kiếm bay ra.


Kim quang chợt lóe, kim sắc tiểu kiếm phát ra vòng bảo hộ, đồng thời một tầng điện hồ hiện lên trên thân kiếm, xoay quanh một cái, sau đó bay lên đỉnh đầu Hàn Lập rồi quay tròn, hóa thành một hào quang màu vàng quay tròn rất kì lạ.

Hàn Lập đưa tay kết quyết, chỉ lên quầng sáng một cái, quầng sáng dừng lại một chút, rồi hóa thành một đạo kim mang bắn nhanh đi.

Hàn Lập không chút do dự động thân, bám theo sau vòng bảo hộ.

Sau khi phi hành mấy trăm trượng, tiểu kiếm màu vàng phía trước đột nhiên biến đổi phương hướng, bổng nhiên bắn nhanh về phía trước.

"Phanh" một tiếng trầm đục, Phi kiếm đụng phải một vật gì ở dưới, cắm vào nửa đoạn bất động luôn.

Nhìn thấy một màn này trên, Hàn Lập mặt lộ vẻ vui mừng, xuất hiện trên thân kiếm hơn trượng.

Ánh mắt đảo qua, bốn phía vẫn một mảnh đen tuyền, nhưng trên tiểu kiếm điện hồ chớp động quang mang yếu ớt, cũng có thể nhìn rõ nơi đó vài phân.

Hàn Lập phát hiện.tiểu kiếm cắm xuyên vào hình như là một khối cự thạch bằng phẳng

Hàn Lập trầm ngâm một chút, hai tay vừa nhấc, bàn tay đồng thời đặt ở trên vách chắn.

Đột nhiên màn hào quang chói mắt xuất hiện, đồng thời vài đạo kim cô từ màn hào quang bắn ra, hóa thành mấy cái kim sắc cự mãng xoay vòng tại phụ cận

Trong vòng phạm vi hơn mười trượng, tất cả ma khí bị bị kim mãng bay qua, đều bị xóa sạch không còn một mảnh.

Phía dưới cự thạch được linh quang chiếu rọi, hiện ra rõ ràng.

Hàn Lập chăm chú nhìn một chút, sắc mặt ngẩn ngơ.

Không phải là cự thạch, rõ ràng là một chỗ giống như mặt trên của tế đàn, thoạt nhìn diện tích không nhỏ, kim cô bao trùm một phạm vi mà còn nhìn không hết được toàn cảnh.


Hàn Lập trong lòng có chút ngạc nhiên.

Trận pháp sư nghiên cứu ra nơi chôn trận bàn tại trận nhãn, dĩ nhiên lại là địa phương này cũng có chút ý tứ.

Hàn Lập lập tức thúc giục kim cô, bay quanh tế đàn một vòng, cuối cùng đã có ấn tượng đại khái.

Nơi đây là một cái đài hình vuông diện tích khá lớn, bốn phía thạch bích ẩn hiện đồ án, niên đại phi thường cổ xưa, khẳng định là sản phẩm của thượng cổ tu sĩ làm.

Hàn Lập bay về chỗ phi kiếm cắm trên mặt đất, vẫy tay một cái, nhất thời tiểu kiếm hóa thành một đạo kim quang bay về trên người Hàn Lập.

Hàn Lập trong lòng đánh giá một chút, lập tức hướng tới trung tâm đài mà bay đi.

Kết quả một lát sau, bạch quang chớp động ở phía xa không thôi.

Trong lòng hắn chợt động, độn tốc nhanh lên ba phần, rốt cuộc cũng nhìn rõ được tình hình ở trung tâm đài. Một khối bia đá bị chấn thành mấy đoạn, lẳng lặng nằm ở nơi đó, chỉ có một chút bia đá còn lành lặn.

Ánh mắt chớp động vài cái, đánh giá tấm bia đá bị bể này vài lần.

Tấm bia mặc dù bị hủy, nhưng vẫn có thể nhìn ra một số kí hiệu ở trên, mà tấm bia đá kia cũng không biết là tài liệu gì luyện chế thành, linh lực vẫn chưa mất, thỉnh thoảng linh quang màu trắng sữa lại chớp động.

"Không lẽ đây lại là một loại trân quý không thua kém Kim Lôi Trúc?"

Hàn Lập nghĩ đến đây, hướng trên mặt đất khua một trảo, một khối bia đá vỡ bằng nắm tay bay đến, năm ngón tay linh quang chợt lóe, bàn tay bao bọc bởi thanh quang chộp tới hòn đá, cúi đầu chăm chú nhìn.

Tro bụi bám vào, không có gì khác lạ, nếu như không phải thỉnh thoảng hòn đá phát ra linh quang nhè nhẹ, thì căn bản Hàn Lập không nhìn ra chỗ nào khác biệt.

Hàn Lập lật qua lật lại nhìn mấy lần, lòng chợt động, năm ngón tay đột nhiên dụng một chút lực, một cỗ lực mạnh tác động vào vật ấy.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Hòn đá không như Hàn Lập tưởng tượng có thể dễ dàng thúc dục hoặc dễ dàng hóa thành bụi đá, mà là bạch quang chớp động vài cái thì trở nên mềm mại vô cùng, năm ngón tay lún vào sâu trong hòn đá.

Hàn Lập hoảng sợ.

"Đây là cái gì? Đại Diễn tiền bối, người có biết vật này không?" Hàn Lập nhướng mày, hướng tới Đại Diễn thần quân truyền âm.

"Không có. Lão phu chưa bao giờ gặp thứ này, cái này cũng không có gì kì quái, thời thượng cổ tài liệu cổ quái có rất nhiều, ai có thể có khả năng nhận ra tất cả mọi đồ vật được. Bất quá ngươi không ngại thì ném một khối vào cho ta nhìn một chút, lão phu đang nhàn rỗi, nghiên cứu một chút xem" Đại Diễn thần Quân âm thanh lười biếng truyền đến. Hàn Lập không suy nghĩ nhiều, ném hòn đá về hướng ống trúc sau lưng.

Ống trúc chớp động linh quang, một mảnh bạch hà bắn ra, đem hòn đá cổ quái thu vào bên trong.

Mà lúc vừa rồi Hàn Lập nhặt hòn đá cũng từ chỗ vỡ nát nhìn ra, thời gian tấm bia đá bị phá hủy là gần đây thôi, xem ra tấm bia đá kia là vật quan trọng trấn áp của trận nhãn, cho nên cùng lúc pháp trận gặp chuyện không may, thì tấm bia đá này cũng bị phá. Như thế tấm bia đá này cũng là tài liệu tuyệt đối không tầm thường.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập cũng không khách khí, một mảnh thanh hà đảo qua, tất cả mảnh vụn còn lại của tấm bia đá đều được thu vào Túi trữ vật, mười ngón tay vung lên, mười đạo kiếm khí màu xanh bắn nhanh ra đánh vào gốc tấm bia đá, muốn đánh nát mang đi nốt.

"Oang,oanh" tiếng vang liên tiếp truyền ra, ngoài mong muốn của Hàn Lập, sau khi thanh quang lóe lên đều vô thanh vô tức biến mất lặn vào trong gốc của tấm bia đá, một chút hiệu quả cũng không có.

"Ồ! Thật cô quái".

Hàn Lập lấy làm kinh hãi. Do dự một chút, cũng không để ý đến tài liệu còn thừa này nữa, mà bắn ra mấy đạo kiếm khí lên mặt đất.

Mặc dù còn nhiều ích Tà Thần Lôi đủ để duy trì một thời gian dài, nhưng Hàn Lập cũng không dám ở địa phương nguy hiểm này lâu, chuẩn bị bày ra trận bàn.

Một chuỗi tiếng nổ truyền tới, tại bên cạnh tâm bia đá, xuất hiện một cái hố to gần trượng.

Hàn Lập bất động thanh sắc, vừa lật tay bạch quang hiện lên, kiện trận bàn tinh xảo xuất hiện trong tay, Hàn Lập không chút do dự tay vung lên, trận bàn nháy mắt biến thành đoàn bạch quang bay vào trong hố sâu.

Hai tay vừa Kết ấn, nhất thời trong hố linh quang chớp động không ngừng, Hàn Lập sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào trận bàn không chớp mắt.

Một lát sau, trận bàn phát ra một tiếng thanh minh, sau đó một đạo cột sáng màu trắng sữa bổng nhiên từ trận bàn bắn lên trên trời, trong nháy mắt biến mất ở phía trên không thấy bóng dáng.


Hàn Lập trong lòng cảm thấy an tâm.

Nếu trận bàn này vẫn bình thường, tìm được chỗ chôn xuống cũng không thành vấn đề.

Nghĩ tới đây Hàn Lập Thần sắc buông lỏng, tay áo rộng phất một cái, tuôn ra một cổ cuồng phong mênh mông. Cuồng phong qua đi, đất đá vụn bốn phía được lấp vào hố to.

Một đạo pháp quyết đánh ra, vốn đá vun đống, dưới tiếng chú ngữ trầm thấp Hàn Lập phát ra bạch quang nhàn nhạt xuất hiên, sau đó đá vụn chịu tác động của pháp lực hòa tan dung nhập thành một thể.

Một lát sau, mặt bên ngoài của hố to trở nên bóng loáng dị thường, như là chưa bao giờ có cái hố nào ở đây vậy

Đi quanh hố to vài vòng, xem xét tất cả đều bình thường không có gì khác lạ, Hàn Lập gật đầu, lộ vẻ hài lòng.

Hướng ra phía ngoài tiện tay vung ra vài đạo pháp quyết hướng tới mấy kim sắc điện mãng.

Vài tiếng nổ bạo liệt truyền ra, kim mãng biến thành nhiều điểm sáng như những ngôi sao hư không tiêu thất vô tung vô ảnh, vốn ma khí bị ngăn cản ở phía xa, nhất thời quay cuồng vây quanh trở lại.

Hàn Lập trầm ngâm một chút, ngay lập tức màn hào quang kim cô chợt lóe, người phi lên trời, bay trở lên mặt biển.

Nhưng vào lúc này, thần thức của Đại Diễn thần quân lại truyền đến.

Tiểu tử,chậm đã!"

"
Tiền bối có gì chỉ giáo sao?" Hàn lập ngẩn ra, thân hình ngưng lại, không lập tức rời khỏi đài

"
Nơi này nếu là nơi đặt trận nhãn, hẳn là ma khí rất nồng đậm, mà lượng ma khí này bị trấn áp từ thời thượng cổ đến nay không chừng, có khả năng hình thành vài khối Ma Tủy Toản, thứ này theo thượng cổ điển tịch ghi lại, là tài liệu luyện chế chí bảo ma đạo độc nhất, ngươi đến bên phụ cận của đài tìm ở dưới đất một chút, xem có tìm được vật ấy hay không?" Đại Diễn thần Quân thản nhiên nói

"
Ma tủy toản!" Hàn Lập trên mặt xuất hiện tia dị sắc. Suy nghĩ một chút, không chần chừ nắm tay hướng Túi trữ vật vỗ một cái, một kiện lang thủ ngọc như ý màu vàng mênh mông xuất hiện trong tay.

Đây là cổ bảo lúc đầu Ngân Nguyệt kí thân, mặc dù không thấy linh khí, nhưng vẫn có thể thi triển Thổ độn thuật đơn giản, chỉ là không được xuất thần nhập hóa như Ngân Nguyệt.

Phàm Nhân Tu Tiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Story Chương 874: Thạch bi tàn phiến
10.0/10 từ 41 lượt.
loading...