Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2014: Diệt khẩu
Cung trang nữ tử đột nhiên ném đồng tiền lên trời cao, linh quang chợt lóe, liền hóa thành chậu đồng cao một thước, từ không trung hạ xuống, vừa lúc rơi vào chính giữa bãi đá.
Bề mặt chậu này trải rộng từng tầng phù văn cực kỳ phức tạp, bên trong có một đoàn quang cầu màu tím không ngừng chớp động, cơ hồ có vật gì đó giấu bên trong, khiến người ta không thể nhìn rõ.
Thần sắc cung trang nữ tử không đổi, vươn một ngón tay ngọc ra, thong thả điểm về phía tám người gỗ.
Nhất thời người gỗ nguyên bổn không nhúc nhích, mặt ngoài đột nhiên nổi lên từng tầng hắc khí quỷ dị, sau đó ngưng tụ, biến ảo thành tám mặt quỷ dữ tợn hình dáng khác nhau.
Chúng nó ở phía sau người gỗ phát ra tiếng gầm đáng sợ, lắc đầu không ngừng giãy dục, nhưng hết lần này đến lần khác lại không thể rời quá xa người gỗ, bộ dạng như bị trói buộc chặt.
"Chuẩn bị tế phẩm".
Cung trang nữ tử coi như không nhìn thấy bộ dạng của người gỗ, ngược lại thản nhiên ra lệnh.
"Vâng, chủ nhân!"
Hắc giáp đại hán nghe vậy, lập tức đáp ứng một tiếng, sau đó chớp động bay lên phía trên bãi đá, đột nhiên vỗ vào hông.
"Phố xuy " một tiếng!
Một túi da đen thui to cỡ bàn tay từ trên người bay ra, sau khi xoay tròn liền biến lớn cỡ một trượng, đảo ngược miệng xuống chậu đồng bên dưới.
Miệng túi mở ra, từ đó phun ra một cổ huyết thủy, rót vào quang cầu màu tím trong chậu.
Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.
Mặc cho huyết thủy phảng phất như thác nước từ trên đổ xuống, nhưng cái chậu lại giống như động không đáy, không xuất hiện cảnh tràn đầy.
hắc giáp đại hán đối với cảnh này dường như không cảm thấy ngoài ý muốn, vẫn bắt quyết không ngừng thúc dục túi da màu đen.
Sau thời gian một bữa cơm, túi da đã đổ ra hơn ngàn cân máu, nhưng vẫn đang không ngừng cuồn cuộn, không thấy dấu hiện dừng lại.
"Được rồi, có lẽ đã đủ. Tinh huyết khi đánh chết cổ thú Hợp thể kỳ kia thu thập cũnng không nhiều lắm, tiết kiệm một chút thì tốt hơn". Cung trang nữ tử nhíu mày, đột nhiên nói.
"Tuân lệnh!" Hắc giáp đại hán nghe xong, lập tức hư không trảo một cái về phía túi da.
Miệng túi lập tức chợt lóe quang mang, khép lại, thể tích khôi phục như lúc ban đầu bay về phía đại hán.
Cung trang nữ tử khẽ hít một hơn, tay bắt quyết, sau lưng chợt lóe quang thải, một cây hoa khổng lồ màu hồng hiện ra.
Cây hoa này trong suốt sáng long lanh, trên ngọn nở hoa lạ màu hồng nhạt to bằng nắm tay, tỏa ra từng đợt hương thơm khiến người ta vừa ngửi liền cảm thấy say mê.
Thân hình cung trang nữ tử sau khi hơi mơ hồ, liền biến mất tại chỗ không thấy.
Nhưng sau một khắc, nàng xuất hiện phía trên cây hoa, bàn chân trần trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng đạp lên cành hoa, thân hình vững vàng không chút rung động.
Nữ tử này lật tay, trong tay hiện ra một thanh cốt đao trắng noãn như ngọc, mỏng manh sắc bén vô cùng.
Sắc mặt cung trang nữ tử không đổi, nhấc một tay lên, từ trong tay áo lộ ra một cánh tay trắng như ngọc.
Cốt đao hơi huy động, một đạo bạch tuyến nhất thời chợt lóe lướt qua cổ tay.
Một đoàn chất lỏng màu bạc hóa thành ngân tuyến từ trên tay nhỏ xuống cay hoa trong suốt bên dưới, chợt lóe liền nhập vào trong không thấy bóng dáng.
Tiếng xé gió vù vù nổi lên.
Nguyên bổn cây hoa vốn màu hồng nhạt, trong nháy mắt hóa thành màu bạc, nhiều đóa ngân hoa nở ra, từ xa nhìn lại rất diễm lệ.
Trải qua một lúc, cung trang nữ tử thu cổ tay về, hé miệng thổi một cái.
Một mùi thơm mát lướt qua trên cổ tay.
Vết máu nọ liền chớp động biến mất trong bạch quang.
Bầu trời trong màn nước bỗng nhiên ảm đạm, hiện ra từng lớp màn đen như mực, ngăn cản ánh sáng bên ngoài lọt vào.
Cung trang nữ tử lại nhấc chân ngọc, dùng mũi chân nhẹ nhàng dậm xuống cây hoa bên dưới.
"Phanh" một tiếng!
Cây hoa khổng lồ nổ tung, từng điểm ngân quang bắn ra xung quanh.
Trong màn đêm hiện ra vô số ngôi sao, dưới sự thúc dục làm phép của nữ tử, chúng dựa theo quy luật cực kỳ huyền diệu, chậm rãi chuyển động.
Trong màn nước bất ngờ hình thành một thiên địa khác.
Hai mắt cung trang nữ tử chợt lóe ngân quang, thân hình mơ hồ, hóa thành một đạo hư ảnh màu trắng cao hơn mười trượng.
Trong hư không nhất thời vang lên tiếng chú ngữ cực kỳ dễ nghe.
Ngôi sao đầy trời lấy hư ảnh màu trắng làm trung tâm, càng lúc càng chuyển động nhanh hơn, thỉnh thoảng huyễn hóa thành từng hình dáng huyền ảo.
Đồng thời cùng lúc đó, quang đoàn trong chậu đột nhiên chậm rãi bay lên, bắt đầu biến ảo không ngừng, nhúc nhích ngưng kết dưới bầu trời sao.
Lúc thì nó huyễn hóa ra đồ án kỳ lạ, hoăc mấy phù văn cổ quái, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Trước người cung trang nữ tử không biết từ khi nào hiện ra một cái la bàn màu vàng rực rỡ, mười ngón tay ngọc liên tục điểm lên la bàn, khiến từ trong la bàn thỉnh thoảng phát ra quang hà bảy màu.
Nữ tử khẽ huy động mười ngón tay, cử động nhìn có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế mỗi lần huy động đều khiến sắc mặt tái nhợt, ngân quang trong đôi mắt đẹp chợt động, dần dần trở nên sáng hơn.
Tám đầu quỷ phía sau tám người gỗ ở bốn góc bãi đá, không biết từ khi nào phun lên trời cao những cột sáng thô to, phảng phất như tám cây kình thiên cự trụ chống đỡ phiến trời đất đen tối bao la này.
Nửa canh giờ sau, từ phía quần đảo san hô đột nhiên có một đội Ma tộc hơn mười người, cưỡi ma thú có cánh giống như cá mập, không chút hoang mang bay qua màn nước bên này.
Động tác đám ma thú nhìn như chậm, nhưng tốc độ lại cực nhanh, trong khoảnh khắc liền tới gần màn nước.
Bất quá những Ma tộc này hiển nhiên không phát hiện ra màn nước khổng lồ đang ẩn nấp, đội ngũ không chút dừng lại, bay xẹt qua bên cạnh.
Nhưng đúng lúc này, dị biến nổi lên!
"Ầm ầm ầm!" Nguyên bổn màn nước đang ẩn giấu, đột nhiên hiện ra trong hư không, tiếp theo co giãn rồi nổ tung.
Sóng nước trong nháy mắt cuồn cuộn tràn ra bốn phương tám hướng, hình thành một dòng nước thật lớn trên không trung.
Đội vệ sĩ Ma tộc này hiển nhiên kinh hoảng, vội né tráng, vỗ vào ma thú bên dưới.
Đám ma thú gầm lên một tiếng, há miệng phun ra một đoàn thanh quang, tạo thành từng tầng hào quang màu xanh trước người, bảo vệ toàn thân.
Sóng nước thật lớn sau khi ập xuống, bị màn hào quang chợt lóe ngăn cản.
Đám Ma tộc này luống cuống tay chân một trận, nhưng khôgn có ai thật sự bị thương. Bất quá bọn họ tự nhiên vừa sợ vừa giận, hơn phân nửa số người lập tức rút binh khí trên người ra kinh nghi bất định nhìn qua bên dòng nước.
Dòng nước màu xanh kia ầm ầm vài tiếng, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng tan biến, hiện ra hai đạo nhân ảnh.
Đúng là hai người cung trang nữ tử và hắc giáp đại hán.
Bất quá giờ phút này nữ tử cầm trong tay một kiện la bàn màu vàng, trên mặt không có một chút máu, nhưng hai mắt phát ra ngân mang, vẻ mặt có vẻ cực kỳ phức tạp, phảng phất vừa có chút khó tin, lại vừa có chút vui mừng lẫn sợ hãi, cùng một chút do dự.
Hắc giáp đại hán thì kinh ngạc nhìn bốn phía, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Một gã vệ sĩ Ma tộc Hợp thể kỳ cầm đầu, sau khi đảo thần niệm qua hai ngừoi, nhất thời kinh hoảng.
Vô luận tu vi cảnh giới của cung tảng nữ tử hay hắc giáp đại hán, hắn căn bản đều không cảm ứng ra được, bất quá ma khí trên người hắc giáp đại hán cực kỳ tinh thuần, không chút nào che giấu.
Vì vậy tên cao giai Ma tộc cầm đầu này hoảng sợ, vội vàng nhảy ra khỏi ma thú, sau khi cúi người hành lễ với hai người đối diện, cẩn thận hỏi:
"Tại hạ Thạch Thước thuộc bộ Bạo Ma tộc, xin hỏi hai vị tiền bối là người tộc nào, có chuyện gì muốn vãn bối đi làm hay không?"
Hắc giáp đại hán lạnh lùng nhìn lướt qua đám Ma tộc này, không nói gì thêm, nhưng sau một khắc, ánh mắt lập tức chuyển lên người cung trang nữ tử, cung kính hỏi:
"Chủ nhân, những tộc nhân thấp kém này nên xử lý như thế nào?"
"Nếu bọn họ phát hiện ra chúng ta thì cứ tiêu diệt đi". Cung trang nữ tử cúi đầu nhìn la bàn trong tay, không ngẩng đầu lên, ra lệnh.
Thanh âm không chút cảm tình, phảng phất đám Bạo Ma tộc xung quanh chỉ là kiến hôi.
Hắc giáp đại hán nghe vậy, không lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ngược lại hung quang trong mắt chợt lóe, đáp ứng một tiếng, sau đó quay đầu lại nhìn về phía đám Bạo Ma tộc, trên mặt tràn đầy vẻ dữ tợn.
"Không tốt, chạy mau!"
Tên Ma tộc Hợp thể kỳ cầm đầu kia rất nhanh trí, vừa nghe hai người cung trung nữ tử và hắc giáp đại hán nói chuyện, trong lòng phát lạnh, lập tức hét lớn một tiếng, đồng thời phất tay, một hạt châu từ trong lòng bàn tay bay ra, linh quang chợt lóe, một cái cự nhận màu đen xuất hiện, người và nhận hợp nhất, hóa thành một đạo ô quang bỏ chạy về phía quần đảo san hô phía sau.
Đám vệ sĩ Bạo ma tộc khác thấy cảnh này, cũng kinh hãi, hiển nhiên lập tức giải tán chạy trốn.
Hắc giáp đại hán thấy cảnh này, cười lớn một tiếng, hai tay đánh ra, từ trong tay áo bay ra một cổ hắc khí, hướng bốn phía tuôn đi.
Trong hắc khí nổi lên tiếng xé gió không ngừng, bên trong mơ hồ có các loại yêu trùng như ẩn như hiện, vừa tuôn ra liền bao phủ đám vệ sĩ Ma tộc muốn chạy trốn vào trong.
Nhất thời bên trong liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết!
Mà bản thân đại hán thì liếc mắt nhìn đoàn ô quang đã chạy ra xa mấy trăm trượng, khóe miệng cười nhạt, thân hình sau khi mơ hồ, liền hóa thành một cổ hắc phong cuồn cuộn đuổi theo.
Chỉ một lát sau, sau khi phía xa truyền đến tiếng gào thét, đại hán liền cầm một cái đầu đầy máu quay ngược trở về.
Sau khi hắn cầm vật trong tay ném vào trong hắc khí, liền không nói một lời đứng bên cạnh nữ tử, trên mặt khôi phục vẻ cung kính ban đầu.
Lúc này, trong hắc khí bốn phía hầu như không còn tiếng kêu thảm nào nữa.
Hắc khí quay cuồng, tất cả đều nhập vào trong thân hình đại hán.
Từ đầu tới cuối, cung trang nữ tử không ngẩng đầu nhìn bất cứ thứ gì, chỉ vuốt ve la bàn màu vàng trong tay, trên mặt tràn đầy vẻ âm tình bất định.
Phàm Nhân Tu Tiên
Bề mặt chậu này trải rộng từng tầng phù văn cực kỳ phức tạp, bên trong có một đoàn quang cầu màu tím không ngừng chớp động, cơ hồ có vật gì đó giấu bên trong, khiến người ta không thể nhìn rõ.
Thần sắc cung trang nữ tử không đổi, vươn một ngón tay ngọc ra, thong thả điểm về phía tám người gỗ.
Nhất thời người gỗ nguyên bổn không nhúc nhích, mặt ngoài đột nhiên nổi lên từng tầng hắc khí quỷ dị, sau đó ngưng tụ, biến ảo thành tám mặt quỷ dữ tợn hình dáng khác nhau.
Chúng nó ở phía sau người gỗ phát ra tiếng gầm đáng sợ, lắc đầu không ngừng giãy dục, nhưng hết lần này đến lần khác lại không thể rời quá xa người gỗ, bộ dạng như bị trói buộc chặt.
"Chuẩn bị tế phẩm".
Cung trang nữ tử coi như không nhìn thấy bộ dạng của người gỗ, ngược lại thản nhiên ra lệnh.
"Vâng, chủ nhân!"
Hắc giáp đại hán nghe vậy, lập tức đáp ứng một tiếng, sau đó chớp động bay lên phía trên bãi đá, đột nhiên vỗ vào hông.
"Phố xuy " một tiếng!
Một túi da đen thui to cỡ bàn tay từ trên người bay ra, sau khi xoay tròn liền biến lớn cỡ một trượng, đảo ngược miệng xuống chậu đồng bên dưới.
Miệng túi mở ra, từ đó phun ra một cổ huyết thủy, rót vào quang cầu màu tím trong chậu.
Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.
Mặc cho huyết thủy phảng phất như thác nước từ trên đổ xuống, nhưng cái chậu lại giống như động không đáy, không xuất hiện cảnh tràn đầy.
hắc giáp đại hán đối với cảnh này dường như không cảm thấy ngoài ý muốn, vẫn bắt quyết không ngừng thúc dục túi da màu đen.
Sau thời gian một bữa cơm, túi da đã đổ ra hơn ngàn cân máu, nhưng vẫn đang không ngừng cuồn cuộn, không thấy dấu hiện dừng lại.
"Được rồi, có lẽ đã đủ. Tinh huyết khi đánh chết cổ thú Hợp thể kỳ kia thu thập cũnng không nhiều lắm, tiết kiệm một chút thì tốt hơn". Cung trang nữ tử nhíu mày, đột nhiên nói.
"Tuân lệnh!" Hắc giáp đại hán nghe xong, lập tức hư không trảo một cái về phía túi da.
Miệng túi lập tức chợt lóe quang mang, khép lại, thể tích khôi phục như lúc ban đầu bay về phía đại hán.
Cung trang nữ tử khẽ hít một hơn, tay bắt quyết, sau lưng chợt lóe quang thải, một cây hoa khổng lồ màu hồng hiện ra.
Cây hoa này trong suốt sáng long lanh, trên ngọn nở hoa lạ màu hồng nhạt to bằng nắm tay, tỏa ra từng đợt hương thơm khiến người ta vừa ngửi liền cảm thấy say mê.
Thân hình cung trang nữ tử sau khi hơi mơ hồ, liền biến mất tại chỗ không thấy.
Nhưng sau một khắc, nàng xuất hiện phía trên cây hoa, bàn chân trần trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng đạp lên cành hoa, thân hình vững vàng không chút rung động.
Nữ tử này lật tay, trong tay hiện ra một thanh cốt đao trắng noãn như ngọc, mỏng manh sắc bén vô cùng.
Sắc mặt cung trang nữ tử không đổi, nhấc một tay lên, từ trong tay áo lộ ra một cánh tay trắng như ngọc.
Cốt đao hơi huy động, một đạo bạch tuyến nhất thời chợt lóe lướt qua cổ tay.
Một đoàn chất lỏng màu bạc hóa thành ngân tuyến từ trên tay nhỏ xuống cay hoa trong suốt bên dưới, chợt lóe liền nhập vào trong không thấy bóng dáng.
Tiếng xé gió vù vù nổi lên.
Nguyên bổn cây hoa vốn màu hồng nhạt, trong nháy mắt hóa thành màu bạc, nhiều đóa ngân hoa nở ra, từ xa nhìn lại rất diễm lệ.
Trải qua một lúc, cung trang nữ tử thu cổ tay về, hé miệng thổi một cái.
Một mùi thơm mát lướt qua trên cổ tay.
Vết máu nọ liền chớp động biến mất trong bạch quang.
Bầu trời trong màn nước bỗng nhiên ảm đạm, hiện ra từng lớp màn đen như mực, ngăn cản ánh sáng bên ngoài lọt vào.
Cung trang nữ tử lại nhấc chân ngọc, dùng mũi chân nhẹ nhàng dậm xuống cây hoa bên dưới.
"Phanh" một tiếng!
Cây hoa khổng lồ nổ tung, từng điểm ngân quang bắn ra xung quanh.
Trong màn đêm hiện ra vô số ngôi sao, dưới sự thúc dục làm phép của nữ tử, chúng dựa theo quy luật cực kỳ huyền diệu, chậm rãi chuyển động.
Trong màn nước bất ngờ hình thành một thiên địa khác.
Hai mắt cung trang nữ tử chợt lóe ngân quang, thân hình mơ hồ, hóa thành một đạo hư ảnh màu trắng cao hơn mười trượng.
Trong hư không nhất thời vang lên tiếng chú ngữ cực kỳ dễ nghe.
Ngôi sao đầy trời lấy hư ảnh màu trắng làm trung tâm, càng lúc càng chuyển động nhanh hơn, thỉnh thoảng huyễn hóa thành từng hình dáng huyền ảo.
Đồng thời cùng lúc đó, quang đoàn trong chậu đột nhiên chậm rãi bay lên, bắt đầu biến ảo không ngừng, nhúc nhích ngưng kết dưới bầu trời sao.
Lúc thì nó huyễn hóa ra đồ án kỳ lạ, hoăc mấy phù văn cổ quái, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Trước người cung trang nữ tử không biết từ khi nào hiện ra một cái la bàn màu vàng rực rỡ, mười ngón tay ngọc liên tục điểm lên la bàn, khiến từ trong la bàn thỉnh thoảng phát ra quang hà bảy màu.
Nữ tử khẽ huy động mười ngón tay, cử động nhìn có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế mỗi lần huy động đều khiến sắc mặt tái nhợt, ngân quang trong đôi mắt đẹp chợt động, dần dần trở nên sáng hơn.
Tám đầu quỷ phía sau tám người gỗ ở bốn góc bãi đá, không biết từ khi nào phun lên trời cao những cột sáng thô to, phảng phất như tám cây kình thiên cự trụ chống đỡ phiến trời đất đen tối bao la này.
Nửa canh giờ sau, từ phía quần đảo san hô đột nhiên có một đội Ma tộc hơn mười người, cưỡi ma thú có cánh giống như cá mập, không chút hoang mang bay qua màn nước bên này.
Động tác đám ma thú nhìn như chậm, nhưng tốc độ lại cực nhanh, trong khoảnh khắc liền tới gần màn nước.
Bất quá những Ma tộc này hiển nhiên không phát hiện ra màn nước khổng lồ đang ẩn nấp, đội ngũ không chút dừng lại, bay xẹt qua bên cạnh.
Nhưng đúng lúc này, dị biến nổi lên!
"Ầm ầm ầm!" Nguyên bổn màn nước đang ẩn giấu, đột nhiên hiện ra trong hư không, tiếp theo co giãn rồi nổ tung.
Sóng nước trong nháy mắt cuồn cuộn tràn ra bốn phương tám hướng, hình thành một dòng nước thật lớn trên không trung.
Đội vệ sĩ Ma tộc này hiển nhiên kinh hoảng, vội né tráng, vỗ vào ma thú bên dưới.
Đám ma thú gầm lên một tiếng, há miệng phun ra một đoàn thanh quang, tạo thành từng tầng hào quang màu xanh trước người, bảo vệ toàn thân.
Sóng nước thật lớn sau khi ập xuống, bị màn hào quang chợt lóe ngăn cản.
Đám Ma tộc này luống cuống tay chân một trận, nhưng khôgn có ai thật sự bị thương. Bất quá bọn họ tự nhiên vừa sợ vừa giận, hơn phân nửa số người lập tức rút binh khí trên người ra kinh nghi bất định nhìn qua bên dòng nước.
Dòng nước màu xanh kia ầm ầm vài tiếng, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng tan biến, hiện ra hai đạo nhân ảnh.
Đúng là hai người cung trang nữ tử và hắc giáp đại hán.
Bất quá giờ phút này nữ tử cầm trong tay một kiện la bàn màu vàng, trên mặt không có một chút máu, nhưng hai mắt phát ra ngân mang, vẻ mặt có vẻ cực kỳ phức tạp, phảng phất vừa có chút khó tin, lại vừa có chút vui mừng lẫn sợ hãi, cùng một chút do dự.
Hắc giáp đại hán thì kinh ngạc nhìn bốn phía, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Một gã vệ sĩ Ma tộc Hợp thể kỳ cầm đầu, sau khi đảo thần niệm qua hai ngừoi, nhất thời kinh hoảng.
Vô luận tu vi cảnh giới của cung tảng nữ tử hay hắc giáp đại hán, hắn căn bản đều không cảm ứng ra được, bất quá ma khí trên người hắc giáp đại hán cực kỳ tinh thuần, không chút nào che giấu.
Vì vậy tên cao giai Ma tộc cầm đầu này hoảng sợ, vội vàng nhảy ra khỏi ma thú, sau khi cúi người hành lễ với hai người đối diện, cẩn thận hỏi:
"Tại hạ Thạch Thước thuộc bộ Bạo Ma tộc, xin hỏi hai vị tiền bối là người tộc nào, có chuyện gì muốn vãn bối đi làm hay không?"
Hắc giáp đại hán lạnh lùng nhìn lướt qua đám Ma tộc này, không nói gì thêm, nhưng sau một khắc, ánh mắt lập tức chuyển lên người cung trang nữ tử, cung kính hỏi:
"Chủ nhân, những tộc nhân thấp kém này nên xử lý như thế nào?"
"Nếu bọn họ phát hiện ra chúng ta thì cứ tiêu diệt đi". Cung trang nữ tử cúi đầu nhìn la bàn trong tay, không ngẩng đầu lên, ra lệnh.
Thanh âm không chút cảm tình, phảng phất đám Bạo Ma tộc xung quanh chỉ là kiến hôi.
Hắc giáp đại hán nghe vậy, không lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ngược lại hung quang trong mắt chợt lóe, đáp ứng một tiếng, sau đó quay đầu lại nhìn về phía đám Bạo Ma tộc, trên mặt tràn đầy vẻ dữ tợn.
"Không tốt, chạy mau!"
Tên Ma tộc Hợp thể kỳ cầm đầu kia rất nhanh trí, vừa nghe hai người cung trung nữ tử và hắc giáp đại hán nói chuyện, trong lòng phát lạnh, lập tức hét lớn một tiếng, đồng thời phất tay, một hạt châu từ trong lòng bàn tay bay ra, linh quang chợt lóe, một cái cự nhận màu đen xuất hiện, người và nhận hợp nhất, hóa thành một đạo ô quang bỏ chạy về phía quần đảo san hô phía sau.
Đám vệ sĩ Bạo ma tộc khác thấy cảnh này, cũng kinh hãi, hiển nhiên lập tức giải tán chạy trốn.
Hắc giáp đại hán thấy cảnh này, cười lớn một tiếng, hai tay đánh ra, từ trong tay áo bay ra một cổ hắc khí, hướng bốn phía tuôn đi.
Trong hắc khí nổi lên tiếng xé gió không ngừng, bên trong mơ hồ có các loại yêu trùng như ẩn như hiện, vừa tuôn ra liền bao phủ đám vệ sĩ Ma tộc muốn chạy trốn vào trong.
Nhất thời bên trong liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết!
Mà bản thân đại hán thì liếc mắt nhìn đoàn ô quang đã chạy ra xa mấy trăm trượng, khóe miệng cười nhạt, thân hình sau khi mơ hồ, liền hóa thành một cổ hắc phong cuồn cuộn đuổi theo.
Chỉ một lát sau, sau khi phía xa truyền đến tiếng gào thét, đại hán liền cầm một cái đầu đầy máu quay ngược trở về.
Sau khi hắn cầm vật trong tay ném vào trong hắc khí, liền không nói một lời đứng bên cạnh nữ tử, trên mặt khôi phục vẻ cung kính ban đầu.
Lúc này, trong hắc khí bốn phía hầu như không còn tiếng kêu thảm nào nữa.
Hắc khí quay cuồng, tất cả đều nhập vào trong thân hình đại hán.
Từ đầu tới cuối, cung trang nữ tử không ngẩng đầu nhìn bất cứ thứ gì, chỉ vuốt ve la bàn màu vàng trong tay, trên mặt tràn đầy vẻ âm tình bất định.
Phàm Nhân Tu Tiên
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên
Story
Chương 2014: Diệt khẩu
10.0/10 từ 41 lượt.