Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1912: Ỷ Thiên chi chiến (3)

Hai cự chùy liền biến lớn chừng trăm trượng, mỗi cái đều giống như một ngọn núi nhỏ màu đen, nhưng khi được pháp quyết thôi động lại hóa thành hai cơn lốc màu đen quay cuồng. Lúc này liền công kích khiến cấm chế cứng rắn ở đầu tường thành lung lay như sắp đổ.

"Hừ, bản Thượng nhân sẽ đi gặp mặt vị Ma tộc tôn giả này!" Thanh Long thượng nhân thấy tận mắt cảnh này thì sắc mặt phát lạnh. Lúc này đơn thủ kháp quyết, từ cơ thể phun ra một cột sáng bay lên không trung. Sau một cái chớp động thì cột sáng kia hóa thành một hư ảnh Thanh Long Ngũ Trảo dài hơn trăm trượng.

Hư ảnh này xoay quanh một vòng, phát ra một tiếng thanh minh rồi đem thân hình Thanh Long thượng nhân cuốn một cái. Sau đó lại giương nanh múa vuốt bay tới tấn công hắc giáp nam tử.

Hắc giáp nam tử vốn đang cười điên cuồng, nhưng vừa thấy hư ảnh Thanh Long hùng hổ như vậy, tuy khẽ động nhưng liền lập tức cười lạnh một tiếng, đưa tay điểm vào hai cơn lốc mênh mông kia.

Nhất thời bên trong cơn lốc vang lên âm thanh đùng đùng một hồi, cuồng phong vụt tắt hiện nguyên hình là một cái chùy lớn.

Tiếp theo hào quang đại phóng, hai vật nọ hợp lại làm một, nhoáng lên biến thành một đại vật khổng lồ dài mấy trăm trượng, tàn bạo đánh thẳng vào hư ảnh Thanh Long.

Thanh Long thượng nhân bên trong hư ảnh Thanh Long thấy cảnh này, hai hàng lông mày dựng thẳng dậy. Tay áo bỗng run lên, trong tay xuất hiện bảy thanh kiếm nhỏ màu đen, mỗi thanh đều tỏa ra sương mù, tà khí bốc lên tận trời cao.

Bàn tay lão hơi mơ hồ vung lên hướng về thân thể của mình.

Vài tiếng "Phốc phốc" liên tiếp truyền ra.

Bảy thanh kiếm nhỏ màu đen cắm lên bảy huyệt vị trên ngực lão, chỉ còn lộ ra một nửa.

Đồng thời Thanh Long thượng nhân lại quát khẽ, há miệng phun ra một huyết vụ. Cùng lúc đó, mười ngón tay kháp quyết đồng thời trong miệng lẩm bẩm.

Dưới thúc dục của pháp quyết, huyết vụ kia phát ra một tiếng Phanh thì hóa thành bảy đạo huyết quang, nhanh như linh xà nhập vào bảy trên thân bảy kiếm màu đen.

Bảy thanh tiểu kiếm trong nháy mắt phát ra âm thanh "Ông minh", thân kiếm tản mát ra huyết quang yêu dị. Lần nữa chợt lóe, tự động chìm vào bên trong thân thể Thanh Long thượng nhân.


Theo đó Thanh Long thượng nhân huýt một tiếng sáo dài, bảy đạo huyết quang vốn đã chìm vào kiếm lại chợt lóe, lướt qua rồi hòa với hư ảnh Thanh Long kia thành một thể.

Một màn kinh người xuất hiện.

Hư ảnh Thanh Long ngũ trảo vốn chỉ nhàn nhạt. Trong nháy mắt trong thân hiện lên chi chít vô số tơ máu, đồng thời dày đặc đan vào nhau.

Sau một nhịp hô hấp, Thanh Long thượng nhân đột nhiên biến mất. Thay vào đó, Thanh Long chân chính xuất hiện trong không trung.

Đồng thời một cỗ khí tức đáng sợ từ bên trong thiên địa tuôn ra, mơ mồ tạo một cảm giác làm người khác phải cúi đầu sùng bái!

Thanh Long giơ móng vuốt lên, khẽ bát xuống cái chùy lớn như ngọn núi màu đen kia.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra!

Một trảo màu xanh xuất hiện ở giữa không trung dễ dàng giữ cự chùy màu đen, rồi đem nó quay tròn loạn chuyển trong không trung, không cách nào hạ xuống.

"Chú Huyết Tố Linh đại pháp! Tốt, tốt, xem ra đãbản tọa khinh thường ngươi rồi. Không ngờ ngươi lại biết sơ một chút về đại thần thông lưu truyền từ thượng cổ này. Bất quá ta cũng muốn xem ngươi có bao nhiêu máu để dây dưa cùng bản tọa. Khi máu hao hết cũng chính là lúc ngươi nằm xuống!" Ở trên cao, hắc giáp nam tử sửng sốt nhưng lập tức nhớ tới điều gì, trên mặt tuy lộ vẻ khiêng kỵ nhưng cũng cười gằn một tiếng.

Đột nhiên hai tay hắn hợp lại, sau một lát lại buông ra thì vô số lôi hỏa màu bạc rồi phô thiên cái địa bắn tới.

Đồng thời cự chùy màu đen kia một liền hóa hai, lấy hai hóa bốn, lấy bốn hóa tám, tám cái chùy vừa huyễn hóa ra điên cuồng đập xuống Thanh Long không dứt.

Nhất thời hộ thành cấm chế trong nháy mắt tỏa ra hào quang gấp bội.

Nhưng Thanh Long ngũ trảo chỉ là khẽ lắc đuôi, một cổ cự lực vô hình như cuồng phong đảo qua. Tám cự chùy cùng lôi hỏa trên không trung phun xuống liền bị cổ lực lượng vô hình này phá hủy.



Không biết thanh diễm này là loại thần thông ra sao nhưng hắc giáp nam tử chợt biến sắc, không dám đón đỡ, giẫm chân chợt lóe rồi chìm vào hư không.

Sau một khắc, không gian dao động đồng thời một thanh Cự Nhận đen kịt trảm xuống Thanh Long, thế tới cực kỳ hung ác như có thể trảm nó thành hai đoạn.

Nhưng Thanh Long lại mẫn tiệp đến bất khả tư nghị, cơ hồ ngay khi Hắc Nhận vừa mới xuất hiện, móng vuối màu xanh liền chụp xuống.

Vuốt xanh chợt lóe thanh quang, cuồng trướng rồi biến thành năm thanh trường kiếm màu xanh xông vào cự nhận màu đen.

Âm thanh "Đinh đang" vang vọng toàn bộ bầu trời.

Hắc giáp nam tử Ma tộc tôn giả với tu vi hợp thể hậu kỳ đại thành nhưng lại bị một thân thần thông quỷ dị của Thanh Long uy hiếp.

Hai người nhất thời khó mà phân ra cao thấp.

Một màn này làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn, không kể đám nhân tộc Ngân quang tiên tử hay nữ tử kiều loan Ma tộc tôn giả đều lộ ra vẻ giật mình.

Bất quá nhân tộc tu sĩ đương nhiên hân hoan vui mừng mà Ma tộc lại có chút phiền muộn.

Hàn Lập thấy vậy, tuy ngoài ý muốn nhưng trong lòng cũng hơi buông lỏng.

Nếu Thanh Long thượng nhân này có thể kiềm chế gã Ma tộc tôn giả này, những Ma tộc tôn giả còn lại tự nhiên dễ đối phó hơn.

Trong lòng nghĩ như thế, ánh mắt Hàn Lập lóe lên, nhìn lướt qua ba gã Ma tộc tôn giả đối diện.

Phảng phất như cảm ứng được điều gì, thiếu niên mặc áo bào trắng bên kia nhẹ xoay đầu, ánh mắt vừa lúc chạm ánh mắt Hàn Lập.


Sắc mặt thiếu niên trắng nhợt không nói một lời, tay áo khẽ động, một thanh phi đao óng ánh dài vài tấc xuất hiện giữa ngón tay. Sau đó thân hình khẽ động, trực tiếp hóa thành một đao ảnh óng ánh lao thẳng tới Hàn Lập.

Hàn Lập thấy vậy chân mày khẽ động rồi cười lạnh một tiếng. Ngoài thân chợt lóe linh quang, muốn độn quang ra tiếp người này.

Nhưng lúc này Lâm Loan tiên tử chợt vung cánh tay ngọc ra cản hắn, cười khẽ nói:

"Hàn huynh, người này không phải tu sĩ trung kỳ bình thường, đồng thời tinh thông thần thông băng hàn thuộc tính, bảo vật của tiểu muội vừa đúng có thể khắc chế một chút, hay là nhường ta đối phó hắn đi."

Vừa dứt lời, nữ tử cũng không chờ Hàn Lập đáp lời, một bàn tay khác vỗ xuống eo, ba chiếc hồ lô màu "Tím" "Den" "Vàng" bay ra.

Mỗi hồ lô lớn chừng vài tấc, mặt ngoài trải rộng phù văn màu bạc, vừa nhìn đã biết là bảo vật bất phàm.

"Phanh" "Phanh" "Phanh" ba tiếng, ba cái hồ lô xoay quanh trên đỉnh đầu Lâm loan một vòng, liên tiếp mở ra. Sau khi nhoáng lên, từ trong phun ra những sơi Hỏa Phong cỡ ngón tay. Vang lên một tiếng "Ông minh" rồi hóa thành ba đoàn Hỏa Vân thật lớn nghênh đón Đao Ảnh.

Lâm loan tiên tử liền bấm pháp quyết, phía sau đột nhiên phun hai đạo hỏa diễm đỏ đậm rồi biến ảo thành một đôi cánh màu lửa hồng.

Với đôi cánh lửa này nàng hóa thành một đạo hồng quang cưỡi hỏa vân mà đi.

Sau một lát, Hỏa Vân cùng Đao Ảnh kia đụng vào nhau.Trong nháy mắt hàn khí cùng hỏa vân đồng thời bạo liệt, cực nhiệt cùng băng hàn tràn ngập phạm vi vài dặm xung quanh.

Hai người cũng bắt đầu trận chiến!

Trong mắt Hàn Lập lóe lên lam quang, lập tức thấy rõ công pháp cùng bảo vật của Lâm Loan tiên tử đúng là có chút tương khắc đối với băng hàn chi lực bên kia.

Thiếu niên áo bào trắng đối diện tuy phóng xuất hàn khí kinh người nhưng những đám hỏa vân kia cũng quay cuồng chống lại, dường như chiếm một chút thượng phong.

Bất quá nữ tử này do không ngừng bấm quyết niệm chú tới ba cái hồ lô mà hao tổn nguyên khí. Mà thiếu niên áo bào trắng tuy bị thần thông kia áp chế nhưng trên mặt vẫn băng lãnh như thường.

Hàn Lập không khỏi nhíu mày!

"Hàn huynh, Lâm tỷ tỷ đã cùng thượng nhân cuốn lấy hai người kia thì chúng ta nhanh tiếp hai người còn lại đi. Nếu có thể giải quyết trước một gã Ma tôn trong đó. Trận này nói không chừng còn có cơ hội thủ thắng!" Ánh mắt Ngân quang tiên tử lưu chuyển, hai tay giương lên đem một đôi Ngân Câu cùng vài kiện bảo vật khác cùng phóng xuất ra.

Tiếp theo lại thân lại hóa thành một đạo ngân hồng bay lên trên không đỉnh chóp của đại điện, xuyên thủng quang tráo màu bạc trực tiếp đánh về phía nữ tử của Ma tộc. Riêng cự nhân kia lưu lại cho Hàn Lập đối phó.

"Vũ tiên tử" của Ma tộc đương nhiên không lộ ra vẻ sợ hãi, lúc này khóe miệng lộ vẻ xem thường, quanh thân đột nhiên toát ra một trận kỳ hương. Tiếp theo từng mảng vụ khí hồng nhạt hiện ra bốn phía, hóa thành một đám mây hùng hổ vọt xuống.

Hai bên vừa chạm nhau, đám phấn mây cuốn động đã đem ngân hông bao vây bên trong, rồi trong nháy mắt huyễn hóa ra những đám vụ khí tạo thành các loại quái thú đủ hình dạng, dương nanh múa vuốt nhào qua.

Ngân quang tiên tử cũng không tỏ ra yếu kém. Sau vài tiếng sét, vụ khí liền quay cuồng, một vầng trăng khuyết cùng một khối đỏ hồng như một mặt trời nhỏ hiện ra, đột nhiên phóng ra hào quang chiếu ra mọi nơi.

Hàn Lập cười nhẹ, mắt liếc cự nhân mặc hỏa giáp thì trên mặt hiện vẻ lãnh khốc. Không nói lời bấm pháp quyết.

Sau một tiếng tiếng sấm, một đôi cánh bằng lôi điện hiện ra!

Đôi cánh này chớp động bắn ra từng đạo lôi điện. Sau khi đan vào nhau liền hóa thành lôi quang pháp trận rồi bao phủ thân thể trong đó.

Ở phía xa, trong mắt của hỏa giáp Cự nhân có hai luồng Xích Diễm, vừa thấy cử động của Hàn Lập thì không khỏi hiện tia kinh ngạc.

Nhưng còn không chờ hắn phản ứng, phía trên đỉnh đầu bảy tám trượng đột nhiên vang vọng một tiếng nổ lớn. Trong nháy mắt, lôi quang pháp trận phá vỡ hư không mà hiện ra.

Ở giữa pháp trận chợt lóe lôi quang. Một bóng người quỷ dị xuất hiện, vung tay lên đem hai ngọn núi một đen một xanh trực tiếp ném xuống. Chưa đè xuống mà từng đạo sáng màu xám tro và hàng ngàn vạn kiếm khí từ dưới đáy núi đã tuôn ra

Cùng lúc đó, một tiếng hừ lạnh băng hàn đến tận xương vang lên trong tai cự nhân.

Phàm Nhân Tu Tiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Story Chương 1912: Ỷ Thiên chi chiến (3)
10.0/10 từ 41 lượt.
loading...