Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 152: Lưỡng niên hậu
Linh thạch bậc trung Hàn Lập lần đầu tiên nhìn thấy. Một khối linh thạch hỏa thuộc tính hồng quang lập lòe, một khối linh thạch khác thuộc tính thổ có màu vàng sậm, đều là linh thạch bậc trung thường hay thấy nhất.
Những linh thạch này xem ra hoàn toàn khác với linh thạch cấp thấp sắc thái thuộc tính chỉ nhàn nhạt, độ sáng bóng của chúng không cần phải nói sự khác biệt, chính là sóng linh lực cường đại ở bên trong chúng, cũng sẽ không phát sinh ra điều gì làm người ta xáo trộn.
Mà ba món pháp khí kia cũng không tệ, cũng phải là do cao thủ Trúc cơ kỳ luyện chế ra, so với mấy thứ mà Hàn Lập thấy ở Thái Nam hội thì khác nhau rất nhiều.
Một chiếc nhẫn nhìn như bằng tinh cương chế thành, khi thi pháp khu động liền có thể tự động bay ra khóa địch, có khả năng tự nhiên biến hóa to nhỏ trong phạm vi nhất định. Hàn Lập nhất thời hưng phấn, đem pháp lực toàn thân rót vào, kết quả chiếc nhẫn kia tản ra hoàng quang nhàn nhạt, mở rộng tới mức có thể bao trọn cả căn nhà hắn đang ở, làm Hàn Lập không khỏi kinh ngạc.
Một món đồ khác là một ngọn cờ nhỏ hình tam giác màu đen, pháp khí này sử dụng rất đơn giản. Chỉ cần rót linh lực vào bên trong, sau đó vung lên, thì khu vực xung quanh sẽ huyễn hóa ra tầng tầng hắc vụ, che mắt khỏi sự công kích của kẻ địch, có khả năng che dấu tung tích bản thân, là pháp khí phòng ngự khá tốt.
Hai món pháp khí này đều là thượng phẩm bên ngoài khó gặp, nhưng ngay từ đầu làm cho Hàn Lập hoan hỉ chính là món pháp khí Hoàng Đồng bình, có khả năng cất giữ vật phẩm mà không để cho linh lực phát tán ra ngoài.
Cầm cái bình pháp khí này lên tay, Hàn Lập liền lập tức nghĩ tới phương pháp có thể cất giữ được lục dịch thần bí mà hắn suy nghĩ lâu nay chưa ra.
Phải biết rằng, từ khi Hàn Lập biết sự tồn tại của linh lực, hắn đã sớm hoài nghi cái bình nhỏ kia, hằng đêm vẫn hấp nạp ngưng kết chính là linh khí tự nhiên trong thiên địa, chỉ là lâu nay hắn không có điều kiện chứng thực, cho nên ý tưởng này cũng chỉ có thể chôn sâu trong lòng mà thôi.
Hôm nay Hoàng Bình pháp khí xuất hiện, làm cho hắn có phương pháp có thể chứng thực suy nghĩ này. Vì thế, hắn đêm đó liền đem lục dịch ngưng kết được kia bỏ vào trong Hoàng Đồng bình, để xem thử pháp khí này có thể giữ lại lục dịch hay không.
Nhưng kêt quả cuối cùng, vẫn làm cho hắn thất vọng.
Hoàng Đồng bình kia cũng chỉ có thể bảo tồn được lục dịch một thời gian, cùng lắm là chỉ được một ngày, quá thời hạn này lục dịch kia lập tức biến mất vô ảnh vô tung. Như vậy xem ra, chất lỏng này thực không chỉ đơn giản là thiên địa linh khí ngưng tụ, khẳng định còn có nhiều điều phức tạp khác bên trong.
Sau khi hoàn thành thí nghiệm này Hàn Lập cũng hiểu rất rõ, vấn đề này trong giai đoạn hiện tại hắn không thể dể dàng giải đáp được. Vì thế, hắn rõ ràng không thể phí tâm vào vấn đề này nữa, mà để sau hãy tính, thuận theo tự nhiên. Dù sao cái bình này công dụng hiện tại, cũng đã giúp cho Hàn Lập rất nhiều rồi.
Hàn Lập sau khi cởi bỏ được khúc mắc, lại bắt đầu lợi dụng công hiệu của lục dịch, chế xuất ra thêm một lô "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" nữa, chuẩn bị trước khi đan dược này có công hiệu giảm đi, thì tìm hiểu trong cốc xem có phương pháp điều chế đan dược nào khác linh diệu hơn không.
Chẳng qua Hàn Lập rất rõ ràng, chuyện này không thể gấp rút được.
Cho nên Hàn Lập chuẩn bị tiềm tu vài năm tại dược viên này, đợi khi hoàn toàn thăm dò rõ hết sự tình trong bổn môn, bản thân cũng đã trở thành "ma cũ" tại Hoàng Phong cốc, sau khi không còn khiến cho người khác chú ý nữa, thì mới thực hiện vấn đề đó.
Cho nên mỗi khi tới kỳ Hàn Lập phải giao dược liệu, hắn cũng không có gì lo lắng. Có sự trợ giúp của lục dịch, có loại dược thảo nào mà hắn không thể trong một đêm khiến nó phát triển đâu, tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ. Hắn đã chuẩn bị để ở tại dược viên này trong thời gian dài, nghĩ rằng vị Mã sư bá kia sẽ không có ý kiến gì.
Vì thế, Hàn Lập mỗi ngày đều thực hiện công việc của mình rất có quy luật.
Ban ngày sau khi xem xong những ghi chép của lão nhân, hắn lại bắt đầu không ngừng tới gặp vị truyền công sư huynh Ngô Phong kia, ở đó học không ít sơ cấp pháp thuật cùng khẩu quyết sử dụng, sau đó trở về lại dược viên tự mình nghiên cứu lĩnh ngộ.
Hơn nữa Hàn Lập mỗi ngày đem "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" như là đường đậu mà dùng, dựa theo ý tưởng của Hàn Lập, một khi về mặt chất lượng không được, thì hắn có thể dùng số lượng để bù đắp! Số đan dược này hiện quả tích tiểu thành đại, cũng sẽ có hiệu quả như nhau.
Cứ như vậy, thời gian như thoi đưa! Bất tri bất giác, Hàn Lập gia nhập Hoàng Phong cốc thuộc thất đại tiên phái, đã hơn hai năm.
Trong hai năm này, đã xảy ra khá nhiều chuyện. Không lâu sau khi Hàn Lập tiềm tu, lại có một cuộc sơn môn mở cửa chiêu mộ đệ tử mới mười năm một lần, từ trong các gia tộc tu tiên lớn nhỏ, lại có hơn một ngàn thiếu niên từ tất cả các thuộc tính, bái nhập làm môn hạ Hoàng Phong cốc. Thậm chí trong đó còn xuất hiện hai huynh đệ sinh đôi thuộc tính "Dị linh căn", hơn nữa từ dị linh căn, lấy lực phá hoại mà trở thành "Lôi linh căn".
Hai huynh đệ này xuất hiện, hoàn toàn hấp dẫn các ánh mắt cao cấp của cốc. Thậm chí ngay cả một vị trưởng lão Kết đan kỳ bế quan đã lâu, cũng vì thế mà phá lệ xuất quan một chuyến, sau khi quan sát căn cốt của hai người, công khai nói rõ: chỉ cần hai người này có thể Trúc Cơ thành công, lão sẽ thu bọn họ thành môn hạ, tự mình chỉ dạy hai huynh đệ này.
Lời này vừa ra, tự nhiên là dập tắt sự mong mỏi của các sư huynh đệ khác. Nhưng ngoại trừ hai huynh đệ này ra, trong hàng đệ tử cũng xuất hiện vài nhân vật thiên tài tư chất bất phàm.
Ví dụ như, một thiếu niên Lý Tính thuộc một gia tộc nhỏ, thế nhưng mới mười một tuổi, công pháp sơ sở đã luyện đến đỉnh điểm của tầng thứ chín, mà vẫn chưa từng phục dùng đan dược gì, có thể gọi là tiến bộ thần tốc, tựa hồ có chút không thua kém gì người có dị linh căn.
Một đồng tử khác chỉ mới bảy tám tuổi, lại càng thêm đặc biệt, hắn chẳng những là trực hệ huyết mạch tu tiên đại tộc vương gia, mà còn có "Huyền Âm chi nhãn" trời sinh, có thể tu luyện "Sất mục thần quang" sớm đã thất truyền mấy trăm năm, có thể khắc chế âm hồn quỷ quái trong thiên hạ.
Đương nhiên ngoại trừ hai người này ra, còn có một số lớn nhân tài kiệt xuất khác. So với các đệ tử thu nhập vào lần trước, lần này có thể nói là một mùa thu hoạch lớn, làm cho Chung Chưởng môn vui cười mấy ngày không dứt. Thậm chí còn có một lần nghĩ đến, có phải là trời cao mở mắt, có ý đồ để cho Hoàng Phong cốc vượt lên trên các phía khác!
Nhưng từ ngoài cốc ngoại đã truyền đến, "Yếm Nguyệt tông" có thực lực cực mạnh trong thất đại phái trong hàng đệ tử mới thu vào, phát hiện một tiểu cô nương có "Thiên linh căn", thì vị Chung đại chưởng môn đang hùng tâm tráng chỉ bừng bừng, mới im lặng hồi lâu không nói nên lời.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, số đệ tử mới này hoàn toàn thu hút ánh mắt trên dưới của Hoàng Phong cốc. Ngay cả các đệ tử đệ tử cấp thấp nhập môn sớm hơn, cũng mỗi ngày đều nghị luận về vị sư đệ thiên tài này, hôm nay công pháp cơ sở lại tiến bộ nhiều ít, hoặc là lại làm ra hành động kinh người gì!
Vì thế dưới hào quang chói mắt của các vì sao mới này, vị đệ tử phải cần có Thăng tiên lệnh mới được nhập môn như Hàn Lập, hoàn toàn bị Chung chưởng môn cùng các quản sự trong cốc có thể nói là hoàn toàn quên mất.
Hơn nữa Hàn Lập cả ngày cũng chỉ ở trong dược viên, cũng ít khi ra ngoài gặp người khác, cho nên số người biết đến hắn ít đến đáng thương, có lẽ chỉ có vị truyền công sư huynh Ngô Phong kia cùng Vu chấp sự Bách cơ đường thì ngẫu nhiên mới nhớ tới Hàn Lập. Dù sao đối với hai người này, khi thỉnh giáo công pháp cùng mỗi tháng nhận linh thạch, thì mới thấy mặt hắn.
Mặc kệ người khác xem mình như thế nào, Hàn Lập đối với việc ẩn cư tu hành trước mắt phi thường vừa lòng, mà vị lão nhân mỗi kỳ đến thu lấy số dược liệu nhất định, đối với hắn rất vừa lòng! Dù sao trông Hàn Lập như vậy, mỗi lần đều có thể giao đủ số vật phẩm quy định, hơn nữa không cần có thêm đệ tử quản lý vườn, hắn làm sao còn có thể tìm được?
Vì thế lão nhân giữ lại vị kỳ tài quản lý vườn Hàn Lập này, mỗi lần thưởng linh thạch cho hắn càng ngày càng nhiều, mức trước đây là mỗi tháng hai khối linh thạc cấp thấp, cho đến hôm nay mỗi tháng là năm khối. Làm cho Hàn Lập trở thành người có thu nhập cao nhất trong hàng đệ tử cấp thấp, phải biết rằng bình quân thu nhập của các đệ tử bình thường khác, cũng chỉ có mỗi tháng ba khối linh thạch mà thôi. Điều này làm cho Hàn Lập đối với vị Mã sư bá này hảo cảm càng tăng thêm không ít.
Còn vị Diệp đại đường chủ đổi ý nuốt hết hơn phân nửa vật phẩm của hắn, nghe nói cháu của hắn sau khi phục dùng Trúc Cơ đan không có khả năng Trúc Cơ thành công, bất đắc dĩ dừng lại tại đỉnh điểm của Luyện khí kỳ, làm cho hắn ảo não không ít. Mà Hàn Lập sau khi nghe nói việc này, thầm cười hắc hắc, cảm thấy tâm tình lập tức sảng khoái đi rất nhiều.
Mặt khác, dưới sự hỗ trợ của vô số đan dược, Trường xuân công của Hàn Lập rốt cục liên tiếp đột phá hai tầng, tiến vào cảnh giới tầng mười một, làm cho hắn đạt tới trình độ trung đẳng trong số đệ tử cấp thấp trong cốc. Mà lúc này "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" cũng hoàn toàn mất đi công hiệu, cho dù uống nhiều cách mấy đi nữa, một chút hiệu quả cũng không có!
Kể từ đó, Hàn Lập liền không thể không đem kế hoạch trước đó, chuẩn bị tìm hiểu về các loại đan dược khác.
May mắn chính là, trong cốc lúc này không có người nào đối với vô danh tiểu tốt như hắn mà cảm thấy hứng thú, cho nên chỉ cần ăn nói cẩn thận một chút, hành vi hành động của hắn sẽ không khiến cho người nào khác chú ý.
Phàm Nhân Tu Tiên
Những linh thạch này xem ra hoàn toàn khác với linh thạch cấp thấp sắc thái thuộc tính chỉ nhàn nhạt, độ sáng bóng của chúng không cần phải nói sự khác biệt, chính là sóng linh lực cường đại ở bên trong chúng, cũng sẽ không phát sinh ra điều gì làm người ta xáo trộn.
Mà ba món pháp khí kia cũng không tệ, cũng phải là do cao thủ Trúc cơ kỳ luyện chế ra, so với mấy thứ mà Hàn Lập thấy ở Thái Nam hội thì khác nhau rất nhiều.
Một chiếc nhẫn nhìn như bằng tinh cương chế thành, khi thi pháp khu động liền có thể tự động bay ra khóa địch, có khả năng tự nhiên biến hóa to nhỏ trong phạm vi nhất định. Hàn Lập nhất thời hưng phấn, đem pháp lực toàn thân rót vào, kết quả chiếc nhẫn kia tản ra hoàng quang nhàn nhạt, mở rộng tới mức có thể bao trọn cả căn nhà hắn đang ở, làm Hàn Lập không khỏi kinh ngạc.
Một món đồ khác là một ngọn cờ nhỏ hình tam giác màu đen, pháp khí này sử dụng rất đơn giản. Chỉ cần rót linh lực vào bên trong, sau đó vung lên, thì khu vực xung quanh sẽ huyễn hóa ra tầng tầng hắc vụ, che mắt khỏi sự công kích của kẻ địch, có khả năng che dấu tung tích bản thân, là pháp khí phòng ngự khá tốt.
Hai món pháp khí này đều là thượng phẩm bên ngoài khó gặp, nhưng ngay từ đầu làm cho Hàn Lập hoan hỉ chính là món pháp khí Hoàng Đồng bình, có khả năng cất giữ vật phẩm mà không để cho linh lực phát tán ra ngoài.
Cầm cái bình pháp khí này lên tay, Hàn Lập liền lập tức nghĩ tới phương pháp có thể cất giữ được lục dịch thần bí mà hắn suy nghĩ lâu nay chưa ra.
Phải biết rằng, từ khi Hàn Lập biết sự tồn tại của linh lực, hắn đã sớm hoài nghi cái bình nhỏ kia, hằng đêm vẫn hấp nạp ngưng kết chính là linh khí tự nhiên trong thiên địa, chỉ là lâu nay hắn không có điều kiện chứng thực, cho nên ý tưởng này cũng chỉ có thể chôn sâu trong lòng mà thôi.
Hôm nay Hoàng Bình pháp khí xuất hiện, làm cho hắn có phương pháp có thể chứng thực suy nghĩ này. Vì thế, hắn đêm đó liền đem lục dịch ngưng kết được kia bỏ vào trong Hoàng Đồng bình, để xem thử pháp khí này có thể giữ lại lục dịch hay không.
Nhưng kêt quả cuối cùng, vẫn làm cho hắn thất vọng.
Hoàng Đồng bình kia cũng chỉ có thể bảo tồn được lục dịch một thời gian, cùng lắm là chỉ được một ngày, quá thời hạn này lục dịch kia lập tức biến mất vô ảnh vô tung. Như vậy xem ra, chất lỏng này thực không chỉ đơn giản là thiên địa linh khí ngưng tụ, khẳng định còn có nhiều điều phức tạp khác bên trong.
Sau khi hoàn thành thí nghiệm này Hàn Lập cũng hiểu rất rõ, vấn đề này trong giai đoạn hiện tại hắn không thể dể dàng giải đáp được. Vì thế, hắn rõ ràng không thể phí tâm vào vấn đề này nữa, mà để sau hãy tính, thuận theo tự nhiên. Dù sao cái bình này công dụng hiện tại, cũng đã giúp cho Hàn Lập rất nhiều rồi.
Hàn Lập sau khi cởi bỏ được khúc mắc, lại bắt đầu lợi dụng công hiệu của lục dịch, chế xuất ra thêm một lô "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" nữa, chuẩn bị trước khi đan dược này có công hiệu giảm đi, thì tìm hiểu trong cốc xem có phương pháp điều chế đan dược nào khác linh diệu hơn không.
Chẳng qua Hàn Lập rất rõ ràng, chuyện này không thể gấp rút được.
Cho nên Hàn Lập chuẩn bị tiềm tu vài năm tại dược viên này, đợi khi hoàn toàn thăm dò rõ hết sự tình trong bổn môn, bản thân cũng đã trở thành "ma cũ" tại Hoàng Phong cốc, sau khi không còn khiến cho người khác chú ý nữa, thì mới thực hiện vấn đề đó.
Cho nên mỗi khi tới kỳ Hàn Lập phải giao dược liệu, hắn cũng không có gì lo lắng. Có sự trợ giúp của lục dịch, có loại dược thảo nào mà hắn không thể trong một đêm khiến nó phát triển đâu, tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ. Hắn đã chuẩn bị để ở tại dược viên này trong thời gian dài, nghĩ rằng vị Mã sư bá kia sẽ không có ý kiến gì.
Vì thế, Hàn Lập mỗi ngày đều thực hiện công việc của mình rất có quy luật.
Ban ngày sau khi xem xong những ghi chép của lão nhân, hắn lại bắt đầu không ngừng tới gặp vị truyền công sư huynh Ngô Phong kia, ở đó học không ít sơ cấp pháp thuật cùng khẩu quyết sử dụng, sau đó trở về lại dược viên tự mình nghiên cứu lĩnh ngộ.
Hơn nữa Hàn Lập mỗi ngày đem "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" như là đường đậu mà dùng, dựa theo ý tưởng của Hàn Lập, một khi về mặt chất lượng không được, thì hắn có thể dùng số lượng để bù đắp! Số đan dược này hiện quả tích tiểu thành đại, cũng sẽ có hiệu quả như nhau.
Cứ như vậy, thời gian như thoi đưa! Bất tri bất giác, Hàn Lập gia nhập Hoàng Phong cốc thuộc thất đại tiên phái, đã hơn hai năm.
Trong hai năm này, đã xảy ra khá nhiều chuyện. Không lâu sau khi Hàn Lập tiềm tu, lại có một cuộc sơn môn mở cửa chiêu mộ đệ tử mới mười năm một lần, từ trong các gia tộc tu tiên lớn nhỏ, lại có hơn một ngàn thiếu niên từ tất cả các thuộc tính, bái nhập làm môn hạ Hoàng Phong cốc. Thậm chí trong đó còn xuất hiện hai huynh đệ sinh đôi thuộc tính "Dị linh căn", hơn nữa từ dị linh căn, lấy lực phá hoại mà trở thành "Lôi linh căn".
Hai huynh đệ này xuất hiện, hoàn toàn hấp dẫn các ánh mắt cao cấp của cốc. Thậm chí ngay cả một vị trưởng lão Kết đan kỳ bế quan đã lâu, cũng vì thế mà phá lệ xuất quan một chuyến, sau khi quan sát căn cốt của hai người, công khai nói rõ: chỉ cần hai người này có thể Trúc Cơ thành công, lão sẽ thu bọn họ thành môn hạ, tự mình chỉ dạy hai huynh đệ này.
Lời này vừa ra, tự nhiên là dập tắt sự mong mỏi của các sư huynh đệ khác. Nhưng ngoại trừ hai huynh đệ này ra, trong hàng đệ tử cũng xuất hiện vài nhân vật thiên tài tư chất bất phàm.
Ví dụ như, một thiếu niên Lý Tính thuộc một gia tộc nhỏ, thế nhưng mới mười một tuổi, công pháp sơ sở đã luyện đến đỉnh điểm của tầng thứ chín, mà vẫn chưa từng phục dùng đan dược gì, có thể gọi là tiến bộ thần tốc, tựa hồ có chút không thua kém gì người có dị linh căn.
Một đồng tử khác chỉ mới bảy tám tuổi, lại càng thêm đặc biệt, hắn chẳng những là trực hệ huyết mạch tu tiên đại tộc vương gia, mà còn có "Huyền Âm chi nhãn" trời sinh, có thể tu luyện "Sất mục thần quang" sớm đã thất truyền mấy trăm năm, có thể khắc chế âm hồn quỷ quái trong thiên hạ.
Đương nhiên ngoại trừ hai người này ra, còn có một số lớn nhân tài kiệt xuất khác. So với các đệ tử thu nhập vào lần trước, lần này có thể nói là một mùa thu hoạch lớn, làm cho Chung Chưởng môn vui cười mấy ngày không dứt. Thậm chí còn có một lần nghĩ đến, có phải là trời cao mở mắt, có ý đồ để cho Hoàng Phong cốc vượt lên trên các phía khác!
Nhưng từ ngoài cốc ngoại đã truyền đến, "Yếm Nguyệt tông" có thực lực cực mạnh trong thất đại phái trong hàng đệ tử mới thu vào, phát hiện một tiểu cô nương có "Thiên linh căn", thì vị Chung đại chưởng môn đang hùng tâm tráng chỉ bừng bừng, mới im lặng hồi lâu không nói nên lời.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, số đệ tử mới này hoàn toàn thu hút ánh mắt trên dưới của Hoàng Phong cốc. Ngay cả các đệ tử đệ tử cấp thấp nhập môn sớm hơn, cũng mỗi ngày đều nghị luận về vị sư đệ thiên tài này, hôm nay công pháp cơ sở lại tiến bộ nhiều ít, hoặc là lại làm ra hành động kinh người gì!
Vì thế dưới hào quang chói mắt của các vì sao mới này, vị đệ tử phải cần có Thăng tiên lệnh mới được nhập môn như Hàn Lập, hoàn toàn bị Chung chưởng môn cùng các quản sự trong cốc có thể nói là hoàn toàn quên mất.
Hơn nữa Hàn Lập cả ngày cũng chỉ ở trong dược viên, cũng ít khi ra ngoài gặp người khác, cho nên số người biết đến hắn ít đến đáng thương, có lẽ chỉ có vị truyền công sư huynh Ngô Phong kia cùng Vu chấp sự Bách cơ đường thì ngẫu nhiên mới nhớ tới Hàn Lập. Dù sao đối với hai người này, khi thỉnh giáo công pháp cùng mỗi tháng nhận linh thạch, thì mới thấy mặt hắn.
Mặc kệ người khác xem mình như thế nào, Hàn Lập đối với việc ẩn cư tu hành trước mắt phi thường vừa lòng, mà vị lão nhân mỗi kỳ đến thu lấy số dược liệu nhất định, đối với hắn rất vừa lòng! Dù sao trông Hàn Lập như vậy, mỗi lần đều có thể giao đủ số vật phẩm quy định, hơn nữa không cần có thêm đệ tử quản lý vườn, hắn làm sao còn có thể tìm được?
Vì thế lão nhân giữ lại vị kỳ tài quản lý vườn Hàn Lập này, mỗi lần thưởng linh thạch cho hắn càng ngày càng nhiều, mức trước đây là mỗi tháng hai khối linh thạc cấp thấp, cho đến hôm nay mỗi tháng là năm khối. Làm cho Hàn Lập trở thành người có thu nhập cao nhất trong hàng đệ tử cấp thấp, phải biết rằng bình quân thu nhập của các đệ tử bình thường khác, cũng chỉ có mỗi tháng ba khối linh thạch mà thôi. Điều này làm cho Hàn Lập đối với vị Mã sư bá này hảo cảm càng tăng thêm không ít.
Còn vị Diệp đại đường chủ đổi ý nuốt hết hơn phân nửa vật phẩm của hắn, nghe nói cháu của hắn sau khi phục dùng Trúc Cơ đan không có khả năng Trúc Cơ thành công, bất đắc dĩ dừng lại tại đỉnh điểm của Luyện khí kỳ, làm cho hắn ảo não không ít. Mà Hàn Lập sau khi nghe nói việc này, thầm cười hắc hắc, cảm thấy tâm tình lập tức sảng khoái đi rất nhiều.
Mặt khác, dưới sự hỗ trợ của vô số đan dược, Trường xuân công của Hàn Lập rốt cục liên tiếp đột phá hai tầng, tiến vào cảnh giới tầng mười một, làm cho hắn đạt tới trình độ trung đẳng trong số đệ tử cấp thấp trong cốc. Mà lúc này "Hoàng long đan" cùng "Kim tủy hoàn" cũng hoàn toàn mất đi công hiệu, cho dù uống nhiều cách mấy đi nữa, một chút hiệu quả cũng không có!
Kể từ đó, Hàn Lập liền không thể không đem kế hoạch trước đó, chuẩn bị tìm hiểu về các loại đan dược khác.
May mắn chính là, trong cốc lúc này không có người nào đối với vô danh tiểu tốt như hắn mà cảm thấy hứng thú, cho nên chỉ cần ăn nói cẩn thận một chút, hành vi hành động của hắn sẽ không khiến cho người nào khác chú ý.
Phàm Nhân Tu Tiên
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên
Story
Chương 152: Lưỡng niên hậu
10.0/10 từ 41 lượt.