Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 709: Hoàn cảnh lưỡng nan

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

Kết quả ngay lúc Hàn Lập và Ma Quang vừa đến giữa cửa phòng, Hàn Lập đột nhiên ngừng lại, thân thể run lên bần bật.

"Hàn đạo hữu, làm sao vậy?" Ma Quang thấy vậy, hơi ngẩn ra, vội hỏi.

Hàn Lập không có trả lời gã, lúc này hai mắt hắn đột nhiên nổi lên một tầng hôi mang, cơ bắp trên mặt bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ thống khổ dị thường.

Ngay sau đó, toàn thân bắt đầu run rẩy, sắc mặt cũng lập tức trở nên trắng bệch.

Sát khí trong Tiên khiếu hắn chẳng biết tại sao đột nhiên bạo động, không thể khống chế cuồn cuộn kịch liệt.

Không bao lâu, từng đạo sát khí đen như mực từ trên người hắn bỗng nhiên toả ra, giống như cánh tay ác ma cuồng vũ, nhiệt độ không gian chung quanh bỗng nhiên đại giảm.

"Vào bên trong trước rồi hãy nói." Ánh mắt Ma Quang chớp động, nói như thế.

Hàn Lập cũng không có trả lời, đẩy mạnh cửa phòng đi vào, ý niệm trong đầu nhanh chóng chuyển động.

"Chẳng lẽ Sát Suy lại bộc phát? Vậy mà lại ngay lúc này..."

Sát Suy lần trước bộc phát đã qua mấy trăm năm, kỳ hạn Quang Âm Chi Ti trì hoãn đã qua, nếu như vậy thì cũng bình thường.

Đang cân nhắc, hai tay của hắn vung vẩy một hồi.

"Sưu sưu" tiếng xé gió sắc nhọn vang lên, mấy trăm cán trận kỳ bắn ra, rơi vào các nơi trong phòng, mở ra mấy tầng cấm chế dày đặc, bao trọn cả gian phòng lại tầng tầng.

Ma Quang thấy vậy cũng vung tay lên, một cỗ Hắc Quang từ lòng bàn tay bắn ra, sau khi Hàn Lập bố trí xuống cấm chế, thì gã lại mở ra một tầng cấm chế màu đen khác.

Bên trong cấm chế màu đen này Hắc Vụ lượn lờ, mơ hồ có thể nhìn thấy từng đạo xiềng xích màu đen giăng khắp nơi.


Một cỗ dao động sát khí dày đặc từ trong lưới lớn màu đen tán phát ra, trong đó còn kèm theo chấn động pháp tắc nhè nhẹ, không biết là cấm chế gì, lập tức ngăn dao động sát khí cuồn cuộn được tám phần.

Hai người liên thủ, lập tức ngăn lại tất cả dao động của sát khí.

Mặc dù hai người bọn hắn phản ứng rất nhanh, nhưng sát khí bộc phát quá mức đột ngột, đã tiết lộ ra ngoài một chút.

Cùng lúc đó, sát khí trong thiên địa bốn phía lập tức bị dẫn dắt, điên cuồng hội tụ lại phía cung điện thạch bảo này, thanh thế cực kỳ to lớn, quả thực có thể so với biến hoá linh khí thiên địa ở Tiên Giới lúc đột phá cảnh giới.

Lúc này Miêu Tú đang chạy về nội phủ của mình, bỗng phát hiện liền quay đầu nhìn lại hướng cung điện nơi chỗ Hàn Lập, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một tia kinh ngạc.

"Thật là dao động sát khí cường đại, không hổ là Người Hư Hợp tộc trời sinh có tư chất tu hành rất cao..." Miêu Tú thì thào tự nói, đôi mắt đẹp chớp động quang mang kỳ lạ, dường như đang suy tính cái gì.

Thạch Xuyên Không đang ở trong phòng, lúc này y nhắm mắt ngồi xếp bằng trên giường, trên đỉnh đầu lơ lửng Ngân sắc Tỳ Bà kia, tán phát ra trận trận ánh sáng màu bạc, dường như đang tế luyện bảo vật này.

Ánh mắt y chợt mở ra, nhìn về hướng cửa một cái, rất nhanh liền nhắm mắt lại.

...

Hàn Lập ở trong phòng, Kim sắc Lôi Quang lóe lên, thân ảnh Giải Đạo Nhân hiện ra.

"Ma Quang đạo hữu, Giải đạo hữu, phiền hai người các ngươi hộ pháp giúp ta." Hàn Lập nói một tiếng, lập tức khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp.

Sau một khắc, kim quang chói mắt từ trên người hắn bộc phát ra, từng cỗ Thời Gian Pháp Tắc ùn ùn phóng ra.

Ma Quang cùng Giải Đạo Nhân liếc mắt nhìn nhau, mỗi người tự đi tới một góc phòng, khoanh chân ngồi xuống.

"Ồ!"

Đang lúc Hàn Lập vận chuyển Thời Gian Pháp Tắc chi lực bao trùm những Tiên khiếu kia, đột nhiên phát hiện một điểm không đúng.



"Chẳng lẽ không phải Sát Suy bộc phát? Chẳng lẽ..." Hàn Lập thầm nghĩ trong lòng, lông mày vừa mới giãn ra liền nhăn lại.

Lúc này nếu Sát Suy bộc phát, mặc dù hắn có lòng tin có thể áp chế được, nhưng cần tốn một khoảng thời gian mới được, hơn nữa lúc này hắn đang ở Hôi Giới, nếu bị người phát hiện đang bị Sát Suy chi kiếp, lập tức sẽ bại lộ thân phận, đại họa lâm đầu.

Tâm niệm Hàn Lập thay đổi thật nhanh, Tiên Linh Lực trong cơ thể cùng Thời Gian Pháp Tắc chi lực bao trùm những sát khí bạo động kia, hung hăng áp chế xuống.

Nhưng bất luận hắn vận công trấn áp thế nào, sát khí trong Tiên khiếu lại giống như như bị cái gì kích thích, càng ngày càng cuồn cuộn kịch liệt.

Hàn Lập cảm giác nội tâm càng khó chịu mãnh liệt, bên trong thần thức hải chẳng biết tại sao cuồn cuộn kịch liệt một hồi, một cỗ xúc động trong đáy lòng không cách nào ức chế được bắt đầu khởi động.

Lúc này hai mắt hắn nổi lên đạo đạo quang mang huyết hồng, tản mát ra sát khí hung lệ càng thêm nồng nặc.

Không chỉ như thế, sát khí trong hư không chung quanh dường như bị hấp dẫn, vậy mà nhanh chóng hội tụ lại phía hắn, sáp nhập vào bên trong Tiên khiếu bị sát khí chiếm đóng.

Sát khí đen kịt bên trong Tiên khiếu nhanh chóng gia tăng, cuồn cuộn càng thêm kịch liệt.

Hàn Lập cắn mạnh đầu lưỡi một cái, sử dụng lý trí còn sót lại khắc chế nội tâm xúc động, hai tay lập tức khẽ động.

Hư không phụ cận lóe lên, một bạch sắc quang môn hiện ra.

Ngay sau đó thân hình hắn nhoáng một cái liền chui vào trong cánh cổng ánh sáng, tiến nhập Động Thiên Hoa Chi.

Vừa tiến vào không gian Hoa Chi, sát khí ùn ùn kéo đến lập tức bị dẫn vào trong đó, sát khí trong phòng lập tức trở nên nhạt đi, sát khí bên trong Tiên khiếu Hàn Lập cũng đình chỉ tăng trưởng.

Nét mặt Hàn Lập thoáng buông lỏng, lần nữa khoanh chân ngồi xuống, lật tay lấy ra một quả đan dược đen sì như mực, đúng là Túc Sát Đan.

Hắn không do dự chút nào, há miệng nuốt đan dược vào, sau đó toàn lực vận chuyển công pháp, luyện hóa đan dược.

Đan dược rất nhanh hòa tan, phát ra hai cỗ khí tức nóng lạnh khổng lồ đan vào nhau, chạy đến tất cả xương cốt tứ chi trong cơ thể hắn.



"Kỳ quái, sát khí trong cơ thể ta khi nào lại trở nên đậm đặc như thế?" Nhìn sát khí màu đen tuôn ra liên tục không ngừng, trong nội tâm hắn cả kinh.

Lần trước hắn mượn nhờ ba miếng Túc Sát Đan, mặc dù không có khu trừ hết sát khí trong Tiên khiếu, nhưng đã khu trừ rất nhiều sát khí trong cơ thể, như thế nào trong khoảng thời gian ngắn lại tạo thành sát khí nồng đậm như thế.

"Chẳng lẽ là do sau khi tiến vào Hôi Giới, thân ở sát khí trong thời gian dài, nên bị ảnh hưởng..." Ánh mắt Hàn Lập chớp động, rất nhanh lắc đầu, không hề phân tâm suy nghĩ nhiều nữa, toàn lực luyện hóa dược lực.

Vào thời khắc này, một bóng người màu đen lóe lên, thân ảnh Ma Quang hiển hiện ra, xuất hiện sau lưng Hàn Lập.

Trong miệng y lẩm bẩm, hai tay nhấc lên.

Hai luồng Hắc Quang từ lòng bàn tay phun ra phóng tới, nhanh chóng hợp lại làm một, hóa thành một cột sáng màu đen to bằng vạc nước.

Bên trên cột sáng hắc quang cuồn cuộn gợn sóng, mơ hồ hình thành hư ảnh một đầu dị thú cực lớn vừa giống hổ vừa giống sư, miệng lớn khẽ hấp mãnh liệt.

Sát khí trên thân Hàn Lập tản mát ra lập tức bay về hướng miệng hư ảnh cự thú, chui vào trong đó cuồn cuộn.

Không chỉ như thế, hư ảnh cự thú phát ra lực cắn nuốt càng bao phủ toàn thân Hàn Lập, khiến cho tốc độ sát khí trong cơ thể tiết ra ngoài đột nhiên tăng lên nhiều.

Hàn Lập thấy vậy, trong nội tâm khẽ động, tiếp tục vận công luyện hóa dược lực.

Dưới dược lực Túc Sát Đan cùng sự trợ giúp của Ma Quang, sát khí trong cơ thể nhanh chóng không ngừng tuôn ra bên ngoài, sát khí cuồn cuộn trong Tiên khiếu dường như nhận được nơi phát tác, chậm rãi bình tĩnh trở lại.

Trong nháy mắt đã trôi qua bảy tám ngày.

Sát khí trên thân Hàn Lập tuôn ra dần dần giảm đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Hắn chậm rãi mở to mắt, huyết quang trong mắt đã biến mất, khôi phục lại bình tĩnh.

Cách không xa sau lưng, hai tay Ma Quang bấm niệm pháp quyết, tản đi cột sáng màu đen kia.



Chẳng qua sát khí bên trong Tiên khiếu không giảm bớt chút nào, ngược lại bởi vì lúc trước bạo động hấp thu sát khí ngoại giới, so với trước còn gia tăng lên một ít.

Hàn Lập thấy vậy, trong nội tâm không khỏi thở dài.

Những sát khí màu đen trong Tiên khiếu này chuyển động chậm rãi, giống như được dẫn dắt từ u linh, thời khắc dòm ngó thân thể của hắn, không biết lúc nào lại bộc phát tiếp.

"Ma Quang đạo hữu, lần này đa tạ ngươi xuất thủ tương trợ." Hàn Lập xoay người lại, gật đầu nói cám ơn.

"Một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến." Ma Quang khoát tay áo, nói ra.

"Ma Quang đạo hữu, lúc này thân ngươi chính là Hôi Tiên, rèn luyện đến nay, chắc hẳn đã hiểu được sự huyền bí về sát khí chi lực, hai ngày qua ngươi ở bên cạnh giúp ta bình ổn sát khí, không biết có phát hiện ra điều gì không? Sát khí bên trong Tiên khiếu ta, vì sao đột nhiên bạo động như thế?" Hàn Lập hơi trầm ngâm, mở miệng hỏi.

"Hàn đạo hữu quá coi trọng ta, tuy rằng ta tạm thời chiếm giữ cỗ thân thể này, trải qua đoạn thời gian tìm hiểu vừa rồi, có chút ít lĩnh ngộ với sát khí, nhưng còn xa mới gọi là hiểu thông. Bất quá qua hai ngày quan sát, xác thực phát hiện một ít manh mối." Ma Quang trầm ngâm nói.

"A, nhìn ra điều gì? Cứ nói đừng ngại." Đuôi lông mày Hàn Lập nhảy lên, hỏi.

"Hàn đạo hữu, lúc này ngươi đang ở Hôi Giới, thân thể lúc nào cũng tiếp xúc với sát khí từ ngoại giới, ngươi vốn đang bị Sát Suy chi kiếp, sát khí trong cơ thể nồng đậm, cả hai lại đồng tính tương hấp, từ khi tiến vào Hôi Giới đến nay, tại ngươi không phát hiện sát khí trong cơ thể ngươi đang tích lũy nhanh, đã đạt đến mức vô cùng nồng đậm. Chỉ sợ là do sát khí trong cơ thể ngươi quá nồng đậm, mới dẫn phát sát khí trong Tiên khiếu bạo động như thế." Ánh mắt Ma Quang chớp động, mở miệng nói ra.

"Quả là thế." Hàn Lập gật đầu nhẹ, thì thào tự nói một tiếng.

Xem ra sau khi tiến vào Hôi Giới, bản thân dường như có thể thích ứng hoàn cảnh sát khí nơi đây, bởi vì bản thân lúc trước tích luỹ đại lượng sát khí trong người, mà trời đưa đất đẩy lại tu luyện công pháp Hôi Giới, khiến cho thân thể có chút biến hóa, đơn giản mà nói, chính mình cũng không khác gì nửa tên Hôi Tiên.

Dưới tình huống như vậy, tuy rằng có thể tự nhiên hành động ở Hôi Giới, nhưng đồng dạng sau từng lần sát khí bạo động, khiến cho thân thể chậm rãi thích ứng hoàn cảnh nơi này, nếu cứ thế mãi, chỉ sợ qua hơn ngàn năm, chính mình sẽ triệt để trở thành một tên Hôi Tiên, rốt cuộc không thể quay lại.

"Hàn đạo hữu, sát khí những khu vực khác trong cơ thể ngươi đã được xử lý tốt, phục dụng Túc Sát Đan lại có ta tương trợ, muốn khu trừ cũng không khó, nhưng sát khí bên trong Tiên khiếu của ngươi thì lại không thể làm được. Lần bạo động này tuy chúng ta miễn cưỡng áp chế được, nhưng lần sau cũng khó nói a." Ma Quang nghiêm mặt nói ra.

"Hôm nay xem ra, cần nhanh chóng nghĩ biện pháp phản hồi Chân Tiên giới, hoặc là trực tiếp vượt qua Sát Suy chi kiếp mới được." Hàn Lập nghe vậy, cười khổ một tiếng, nói như thế.

Tuy nói thế, nhưng trong lòng của hắn rõ ràng, trong thời gian ngắn muốn rời khỏi Hôi Giới hiển nhiên không dễ dàng như vậy, nhưng muốn ở trong hoàn cảnh Hôi Giới vượt qua Sát Suy chi kiếp, lại càng là ý nghĩ hão huyền.

Hôm nay, hắn đã lâm vào hoàn cảnh tiến thối lưỡng nan.

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Story Chương 709: Hoàn cảnh lưỡng nan
9.6/10 từ 42 lượt.
loading...