Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Chương 640: Không tìm nhầm người
Dịch giả: Độc Hành
"Nhanh, tranh thủ!" Đại hán tóc vàng cười lạnh một tiếng, quát to.
Thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp không nói hai lời nhanh chóng bấm quyết, từng đạo sấm sét màu tím từ giữa không trung oanh kích xuống, bổ vào trên hoả diễm cự kiếm.
Hai màu hào quang đỏ tím không ngừng đan vào nhau bên ngoài cự kiếm, thân kiếm rung động hiện ra từng vết nứt, nhanh chóng mở rộng, tựa hồ muốn bạo liệt ra.
Thế nhưng vào thời khắc này, trong mắt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn lóe lên một tia quỷ dị, há miệng phun ra một ngụm tinh huyết.
"Ầm" một tiếng, tinh huyết bạo liệt ra, hóa thành một đoàn huyết quang nồng đậm, loé lên chui vào trong đỉnh đại kỳ màu đỏ rồi biến mất.
"Ầm" một âm thanh to lớn trầm đục vang lên!
Đại kỳ màu đỏ toả sáng hào quang, khổng tước màu bạc thình lình từ trên mặt cờ bắn ra, hóa thành một đạo ngân quang phóng ra cự kiếm màu đỏ nhanh như điện, đâm vào trong mây mù màu vàng đất.
Khổng tước màu bạc bay ra, đại kỳ màu đỏ lập tức “phốc” phát ra một tiếng vang nhỏ, vậy mà trực tiếp bốc cháy lên, trong nháy mắt hóa thành tro tàn.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn không để ý đến đại kỳ màu đỏ, hai tay bấm pháp quyết nhanh như bánh xe.
Lập tức mảng lớn Ngân Sắc Hỏa Diễm từ trong cơ thể khổng tước màu bạc xông ra, hung hăng trùng kích lên mây mù màu vàng đất.
Âm thanh nổ tung cuồng bạo vang lên ngay vị trí va chạm, Ngân Sắc Hỏa Diễm và mây mù màu vàng đất vừa mới tiếp xúc, lập tức giống như nước lạnh rơi vào dầu nóng, nổ vang lên liên tiếp.
Rõ ràng khổng tước màu bạc mạnh hơn rất nhiều so với ngọn lửa cự kiếm màu đỏ, Ngân Sắc Hỏa Diễm vừa xông lên, lập tức đánh tan mây mù màu vàng đất phía trước dễ như trở bàn tay, xé rách đám mây mù màu vàng đất ra một khe hở cự đại.
Khổng tước màu bạc giương hai cánh ra, lướt nhanh về phía trước, mắt thấy liền muốn phá vỡ hoàn toàn đám mây mù màu vàng đất phía trước.
Thân hình Nhiệt Hỏa Tiên Tôn theo sát phía sau khổng tước màu bạc, quanh mình lượn lờ kim quang, mắt thấy liền muốn thoát khỏi vòng vây.
"Đáng chết!"
Đại hán tóc vàng thấy vậy, tức giận quát một tiếng, há miệng phun ra một chiếc quạt lông màu vàng, phía trên minh khắc từng đạo linh văn cát bụi, tản mát ra linh quang ngút trời.
Năm ngón tay đại hán khép lại nắm chặt cán quạt lông màu vàng, hung hăng vỗ một cái.
Lập tức vang lên tiếng thét mãnh liệt, một cỗ hào quang nồng đậm màu vàng đất từ trên quạt lông chen chúc ra, nhanh chóng biến lớn lên, trong nháy mắt hóa thành một đạo phong bạo màu vàng che khuất bầu trời quét ra bốn phương tám hướng, cuốn cả Nhiệt Hỏa Tiên Tôn lẫn khổng tước màu bạc vào trong đó.
Cơn bão này uy lực cực mạnh, khiến cho cả khu vực này bỗng nhiên biến sắc.
Từ đằng xa nhìn lại có thể thấy toàn bộ khe núi, tính cả phương viên trăm dặm chung quanh, trong khoảnh khắc bị một cỗ lốc xoáy màu vàng to lớn vô cùng bao khỏa, lốc xoáy xông thẳng tới chân trời, tầng mây giữa không trung cũng bị xé nứt ra, chuyển động theo lốc xoáy ù ù.
Khổng tước màu bạc bị phong bạo quét tới, lập tức thân thể không trụ vững chuyển động theo phong bạo, nào còn có thể tiếp tục đi tới.
Mà thân thể Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng bị phong bạo cự đại quét tới, bất quá chung quanh thân thể lão bị tầng ánh sáng kim sắc kia bao phủ, phong bạo vừa tiến vào phạm vi ánh sáng kim sắc lập tức trở nên chậm chạp, mặc dù không tạo thêm ảnh hưởng lớn nhưng thân hình phi độn cũng ngừng lại.
Thân ảnh đại hán tóc vàng nơi xa lóe lên, sau một khắc xuất hiện phía trước Nhiệt Hỏa Tiên Tôn, đồng thời trên thân gã đại phóng hoàng mang, một Linh vực cự đại màu vàng từ trên người khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ khe núi.
Hết thảy bên trong khe núi lập tức trầm xuống, tựa hồ bị vạn quân đè ép.
"Trở về cho ta!" Đại hán tóc vàng tung ra một quyền, hư không đảo một cái.
Ầm ầm!
Linh Vực màu vàng cuồn cuộn kịch liệt, một cự quyền màu vàng nổi lên, lớn chừng ngàn trượng, hung hăng đánh vào Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.
Hình thể cự quyền kia quá lớn, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn được ánh sáng kim sắc bao phủ quanh thân cũng vô pháp ngăn trở.
Chỉ nghe "Uỳnh" một tiếng vang thật lớn, hư không phụ cận chấn động kịch liệt, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn như gặp phải trọng kích, toàn bộ cơ thể bị chấn bay trở về, lần nữa bị bức về vòng vây cũ.
Thân hình Hàn Lập nơi xa vẫn bất động, đại hán kia cuốn lên phong bạo màu vàng tuy uy lực kinh người, nhưng đánh đến đó thì đã hết uy lực, căn bản không tạo thành uy hiếp gì.
Giờ phút này hắn cau mày lại, mặt lộ vẻ do dự.
Đại hán tóc vàng tung một quyền đánh bay Nhiệt Hỏa Tiên Tôn, dời ánh mắt nhìn về phía đầu khổng tước màu bạc kia, tay điểm một cái.
"XÌ... bụp" tiếng nổ lớn vang lên!
Một đoàn hoàng quang loá mắt từ đầu ngón tay nổi lên, phát ra âm thanh bén nhọn chói tai, tiếp đó ngưng tụ hóa thành một châm nhỏ lập loè hoàng mang, bắn ra, ở giữa không trung lưu lại một đạo tàn ảnh hoàng mang mảnh như sợi tóc, vô thanh vô tức.
Lúc này khổng tước màu bạc vẫn bị phong bạo chung quanh cuốn tới, thân thể quay tròn, nhưng vẫn như cũ cố gắng vỗ hai cánh, ổn định thân thể.
Vào thời khắc này, một đạo hoàng mang hết sức nhỏ hiện ra, bỗng nhiên một âm thanh duệ khiếu chói tai vang lên.
Thân hình khổng tước màu bạc giãy dụa lập tức chậm lại, chỗ mi tâm xuất hiện một lỗ đen to bằng nắm tay, xuyên đến sau ót.
Trong miệng nó phát ra một tiếng gào thét, tiếp đó toàn bộ thân thể "Ầm" bạo liệt ra, hóa thành ngân diễm bay đầy trời, bị phong bạo màu vàng chung quanh quét sạch, trong khoảnh khắc bị thôn phệ mất.
Mà bên kia chuôi hỏa diễm cự kiếm bị thiếu nữ che mặt cùng thanh niên mập mạp liên thủ oanh kích, giờ phút này cũng vỡ ra, hóa thành ngọn lửa màu đỏ đầy trời, bị phong bạo chung quanh cuốn tới biến mất.
Khổng tước màu bạc cùng hỏa diễm cự kiếm đồng thời vỡ vụn, lập tức sắc mặt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn trắng bệch, quang mang hộ thể quanh người chấn động một hồi, ảm đạm xuống không ít, tựa hồ bị tổn thương không nhỏ.
Ánh sáng kim sắc chung quanh lão cũng theo đó rung động một trận, thu nhỏ lại non nửa.
Đại hán tóc vàng thấy cảnh này, mặt lộ ra vẻ kinh hỉ, phất tay đưa quạt lông màu vàng trong lòng bàn tay tới trước, há miệng phun ra một cỗ tinh khí màu vàng, chui vào trong quạt lông.
Quạt lông màu vàng phóng ra vạn đạo hào quang màu vàng, đồng thời nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt hóa thành một cự phiến lớn trăm trượng, mỗi một cây lông vũ trên cự phiến đều nở rộ ra, phía trên có đồ án linh văn lấp loé điên cuồng.
Một cỗ chấn động pháp tắc mãnh liệt từ trên cự phiến bộc phát ra, mãnh liệt gấp mấy lần so với lúc trước, định vung tới Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.
Hai người thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp nhao nhao phi thân lui lại, tựa hồ sợ bị tác động đến.
Thế nhưng vào thời khắc này, dị biến phát sinh.
Một đạo lục quang từ đằng xa điện xạ ra, lóe lên liền phóng đến trước cự phiến màu vàng, chính là một cái hồ lô xanh biếc.
"Vù" một tiếng gào thét, một đạo hào quang xanh biếc thô to từ trong hồ lô phun ra, cuốn lấy cự phiến màu vàng.
Cự phiến tản mát ra hoàng mang ngút trời đụng đến hào quang xanh lá, lập tức như băng tuyết gặp lửa, nhanh chóng biến mất, đồng thời kích thước cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.
Sắc mặt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn đỏ lên, vốn định liều mạng một lần, thấy cảnh này, mặt lộ vẻ kinh ngạc, động tác trong tay dừng lại.
"Người nào lén lén lút lút?" Sắc mặt đại hán tóc vàng đột biến, nổi giận gầm lên một tiếng, phất tay đánh ra một đạo hoàng mang, chui vào trong quạt lông màu vàng.
Hoàng quang bên ngoài quạt lông màu vàng ảm đạm lập tức sáng lên một chút, giãy dụa kịch liệt không thôi, ý đồ tránh thoát hào quang màu xanh lá cầm cố.
Kết quả chính vào lúc này, "Vù" một tiếng, một tia sáng màu xanh sẫm trong nháy mắt từ trong hồ lô bắn ra, quấn chặt lấy quạt lông màu vàng, xoắn một phát.
"Két" một tiếng!
Quạt lông màu vàng giống như đậu hũ, bị tia sáng xanh sẫm xoắn nát.
Lập tức, hào quang màu xanh lá quấn lấy tàn phiến, lóe lên bay trở về trong hồ lô.
Tiếp đó hư không đằng sau hồ lô lóe lên, một bóng người màu xanh hiện ra, chính là Hàn Lập.
Bất quá giờ phút này toàn thân hắn bị quang mang màu xanh mờ mờ bao phủ, làm cho người không thấy rõ dung mạo.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn nhìn thấy Hàn Lập, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
"Rốt cuộc các hạ là người nào, dám can đảm nhúng tay vào chuyện Tiên Ngục, chẳng lẽ không muốn sống nữa?" Ánh mắt đại hán tóc vàng quét qua hồ lô màu xanh lục, sau đó rơi vào trên thân Hàn Lập, trầm giọng hỏi.
"Xem ra ta không tìm nhầm người." Hàn Lập nghe vậy, từ tốn nói.
"Giả thần giả quỷ, bất quá chỉ là một tên Kim Tiên, không biết tìm được một kiện Huyền Thiên Chi Bảo từ nơi nào, dám ở trước mặt ta lớn lối như thế! Chờ ta rút Nguyên Anh của ngươi ra tra khảo, xem ngươi còn phách lối nữa không!" Đại hán tóc vàng lạnh giọng nói, tiếp theo hai tay vỗ vào túi trữ vật bên hông, đang tính làm gì đó.
Bất quá động tác Hàn Lập nhanh hơn một bước, tay vỗ vào dưới đáy hồ lô nhanh như thiểm điện.
Hồ lô xanh biếc nghiêng tới nhắm ngay hướng đại hán tóc vàng, miệng hồ lô đột ngột phóng ra lục quang ngút trời, bên trong truyền ra tiếng vang như lôi đình.
Giờ phút này, vòng xoáy màu xanh lục trong hồ lô xanh biếc chuyển động đảo ngược kịch liệt, một chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lơ lửng ở chính giữa vòng xoáy bị một đoàn lục quang chói mắt bao trùm, rung động kịch liệt, đang muốn phun ra.
Nhưng vào thời khắc này, một đạo hoàng quang từ chỗ sâu trong hồ lô bay vụt tới, trong đó cuồn cuộn vô số phù văn màu vàng, tản mát ra chấn động lực lượng pháp tắc kinh người, chính là lực lượng pháp tắc bên trong quạt lông màu vàng mới bị xoắn nát vừa rồi.
Ánh sáng màu vàng mơ hồ một cái, hiện ra bên trong vòng xoáy màu xanh lục.
Chùm sáng vừa tiến vào vòng xoáy màu xanh lục, cả hai tựa hồ phát sinh cộng hưởng, đều sáng lên.
Trong vòng xoáy, chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức bị một cỗ lực lượng cường đại đánh bay ra ngoài vòng xoáy.
Hàn Lập cảm ứng được hết thảy phát sinh trong hồ lô, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhưng trong hồ lô đều là tự diễn biến, dường như thoát ly sự khống chế của hắn.
Một đạo hoàng quang từ miệng hồ lô phun ra, phát ra tiếng thét đáng sợ, tiếp đó lóe lên một cái rồi biến mất.
Sắc mặt đại hán tóc vàng cuồng biến, thân thể bắn ngược ra sau, đồng thời bên ngoài thân hiện ra vô số linh văn màu vàng, tiếp đó lập tức thoát ly thân thể, lóe lên huyễn hóa thành một tấm chắn màu vàng có hoa văn phong cách cổ xưa, cản trước người gã.
Sau một khắc, một tiếng nổ rất lớn vang lên!
Tấm chắn màu vàng run lên bần bật, một đoàn hoàng mang chói mắt nở rộ phía trên đó, nhưng lại lóe lên biến mất.
Mặt ngoài tấm chắn thình lình nhiều ra một lỗ thủng to bằng miệng chén. Đằng sau tấm chắn, sắc mặt đại hán tóc vàng ngốc trệ, tràn đầy vẻ không tin nổi.
Dưới đan điền của gã, thình lình bị xuyên thủng một cái lỗ lớn, vết thương cháy đen bóng loáng, không có tia máu nào chảy ra.
Mà dưới mặt đất sau lưng đại hán tóc vàng cũng hiện ra một cái động lớn đen thẫm, thông xuống dưới mặt đất, chẳng biết bao xa.
Một màn này phát sinh trong chớp mắt, làm cho hai người thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp cách đó hơn mười dặm nhất thời trợn mắt há hốc mồm, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng mở trừng hai mắt, giống như gặp quỷ.
(T/g: các vị đạo hữu, ba ngày tới chỉ có một bi nhé)
(D/g: Chúc các vị đạo hữu năm mới an khang thịnh vượng!)
Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
"Nhanh, tranh thủ!" Đại hán tóc vàng cười lạnh một tiếng, quát to.
Thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp không nói hai lời nhanh chóng bấm quyết, từng đạo sấm sét màu tím từ giữa không trung oanh kích xuống, bổ vào trên hoả diễm cự kiếm.
Hai màu hào quang đỏ tím không ngừng đan vào nhau bên ngoài cự kiếm, thân kiếm rung động hiện ra từng vết nứt, nhanh chóng mở rộng, tựa hồ muốn bạo liệt ra.
Thế nhưng vào thời khắc này, trong mắt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn lóe lên một tia quỷ dị, há miệng phun ra một ngụm tinh huyết.
"Ầm" một tiếng, tinh huyết bạo liệt ra, hóa thành một đoàn huyết quang nồng đậm, loé lên chui vào trong đỉnh đại kỳ màu đỏ rồi biến mất.
"Ầm" một âm thanh to lớn trầm đục vang lên!
Đại kỳ màu đỏ toả sáng hào quang, khổng tước màu bạc thình lình từ trên mặt cờ bắn ra, hóa thành một đạo ngân quang phóng ra cự kiếm màu đỏ nhanh như điện, đâm vào trong mây mù màu vàng đất.
Khổng tước màu bạc bay ra, đại kỳ màu đỏ lập tức “phốc” phát ra một tiếng vang nhỏ, vậy mà trực tiếp bốc cháy lên, trong nháy mắt hóa thành tro tàn.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn không để ý đến đại kỳ màu đỏ, hai tay bấm pháp quyết nhanh như bánh xe.
Lập tức mảng lớn Ngân Sắc Hỏa Diễm từ trong cơ thể khổng tước màu bạc xông ra, hung hăng trùng kích lên mây mù màu vàng đất.
Âm thanh nổ tung cuồng bạo vang lên ngay vị trí va chạm, Ngân Sắc Hỏa Diễm và mây mù màu vàng đất vừa mới tiếp xúc, lập tức giống như nước lạnh rơi vào dầu nóng, nổ vang lên liên tiếp.
Rõ ràng khổng tước màu bạc mạnh hơn rất nhiều so với ngọn lửa cự kiếm màu đỏ, Ngân Sắc Hỏa Diễm vừa xông lên, lập tức đánh tan mây mù màu vàng đất phía trước dễ như trở bàn tay, xé rách đám mây mù màu vàng đất ra một khe hở cự đại.
Khổng tước màu bạc giương hai cánh ra, lướt nhanh về phía trước, mắt thấy liền muốn phá vỡ hoàn toàn đám mây mù màu vàng đất phía trước.
Thân hình Nhiệt Hỏa Tiên Tôn theo sát phía sau khổng tước màu bạc, quanh mình lượn lờ kim quang, mắt thấy liền muốn thoát khỏi vòng vây.
"Đáng chết!"
Đại hán tóc vàng thấy vậy, tức giận quát một tiếng, há miệng phun ra một chiếc quạt lông màu vàng, phía trên minh khắc từng đạo linh văn cát bụi, tản mát ra linh quang ngút trời.
Năm ngón tay đại hán khép lại nắm chặt cán quạt lông màu vàng, hung hăng vỗ một cái.
Lập tức vang lên tiếng thét mãnh liệt, một cỗ hào quang nồng đậm màu vàng đất từ trên quạt lông chen chúc ra, nhanh chóng biến lớn lên, trong nháy mắt hóa thành một đạo phong bạo màu vàng che khuất bầu trời quét ra bốn phương tám hướng, cuốn cả Nhiệt Hỏa Tiên Tôn lẫn khổng tước màu bạc vào trong đó.
Cơn bão này uy lực cực mạnh, khiến cho cả khu vực này bỗng nhiên biến sắc.
Từ đằng xa nhìn lại có thể thấy toàn bộ khe núi, tính cả phương viên trăm dặm chung quanh, trong khoảnh khắc bị một cỗ lốc xoáy màu vàng to lớn vô cùng bao khỏa, lốc xoáy xông thẳng tới chân trời, tầng mây giữa không trung cũng bị xé nứt ra, chuyển động theo lốc xoáy ù ù.
Khổng tước màu bạc bị phong bạo quét tới, lập tức thân thể không trụ vững chuyển động theo phong bạo, nào còn có thể tiếp tục đi tới.
Mà thân thể Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng bị phong bạo cự đại quét tới, bất quá chung quanh thân thể lão bị tầng ánh sáng kim sắc kia bao phủ, phong bạo vừa tiến vào phạm vi ánh sáng kim sắc lập tức trở nên chậm chạp, mặc dù không tạo thêm ảnh hưởng lớn nhưng thân hình phi độn cũng ngừng lại.
Thân ảnh đại hán tóc vàng nơi xa lóe lên, sau một khắc xuất hiện phía trước Nhiệt Hỏa Tiên Tôn, đồng thời trên thân gã đại phóng hoàng mang, một Linh vực cự đại màu vàng từ trên người khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ khe núi.
Hết thảy bên trong khe núi lập tức trầm xuống, tựa hồ bị vạn quân đè ép.
"Trở về cho ta!" Đại hán tóc vàng tung ra một quyền, hư không đảo một cái.
Ầm ầm!
Linh Vực màu vàng cuồn cuộn kịch liệt, một cự quyền màu vàng nổi lên, lớn chừng ngàn trượng, hung hăng đánh vào Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.
Hình thể cự quyền kia quá lớn, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn được ánh sáng kim sắc bao phủ quanh thân cũng vô pháp ngăn trở.
Chỉ nghe "Uỳnh" một tiếng vang thật lớn, hư không phụ cận chấn động kịch liệt, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn như gặp phải trọng kích, toàn bộ cơ thể bị chấn bay trở về, lần nữa bị bức về vòng vây cũ.
Thân hình Hàn Lập nơi xa vẫn bất động, đại hán kia cuốn lên phong bạo màu vàng tuy uy lực kinh người, nhưng đánh đến đó thì đã hết uy lực, căn bản không tạo thành uy hiếp gì.
Giờ phút này hắn cau mày lại, mặt lộ vẻ do dự.
Đại hán tóc vàng tung một quyền đánh bay Nhiệt Hỏa Tiên Tôn, dời ánh mắt nhìn về phía đầu khổng tước màu bạc kia, tay điểm một cái.
"XÌ... bụp" tiếng nổ lớn vang lên!
Một đoàn hoàng quang loá mắt từ đầu ngón tay nổi lên, phát ra âm thanh bén nhọn chói tai, tiếp đó ngưng tụ hóa thành một châm nhỏ lập loè hoàng mang, bắn ra, ở giữa không trung lưu lại một đạo tàn ảnh hoàng mang mảnh như sợi tóc, vô thanh vô tức.
Lúc này khổng tước màu bạc vẫn bị phong bạo chung quanh cuốn tới, thân thể quay tròn, nhưng vẫn như cũ cố gắng vỗ hai cánh, ổn định thân thể.
Vào thời khắc này, một đạo hoàng mang hết sức nhỏ hiện ra, bỗng nhiên một âm thanh duệ khiếu chói tai vang lên.
Thân hình khổng tước màu bạc giãy dụa lập tức chậm lại, chỗ mi tâm xuất hiện một lỗ đen to bằng nắm tay, xuyên đến sau ót.
Trong miệng nó phát ra một tiếng gào thét, tiếp đó toàn bộ thân thể "Ầm" bạo liệt ra, hóa thành ngân diễm bay đầy trời, bị phong bạo màu vàng chung quanh quét sạch, trong khoảnh khắc bị thôn phệ mất.
Mà bên kia chuôi hỏa diễm cự kiếm bị thiếu nữ che mặt cùng thanh niên mập mạp liên thủ oanh kích, giờ phút này cũng vỡ ra, hóa thành ngọn lửa màu đỏ đầy trời, bị phong bạo chung quanh cuốn tới biến mất.
Khổng tước màu bạc cùng hỏa diễm cự kiếm đồng thời vỡ vụn, lập tức sắc mặt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn trắng bệch, quang mang hộ thể quanh người chấn động một hồi, ảm đạm xuống không ít, tựa hồ bị tổn thương không nhỏ.
Ánh sáng kim sắc chung quanh lão cũng theo đó rung động một trận, thu nhỏ lại non nửa.
Đại hán tóc vàng thấy cảnh này, mặt lộ ra vẻ kinh hỉ, phất tay đưa quạt lông màu vàng trong lòng bàn tay tới trước, há miệng phun ra một cỗ tinh khí màu vàng, chui vào trong quạt lông.
Quạt lông màu vàng phóng ra vạn đạo hào quang màu vàng, đồng thời nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt hóa thành một cự phiến lớn trăm trượng, mỗi một cây lông vũ trên cự phiến đều nở rộ ra, phía trên có đồ án linh văn lấp loé điên cuồng.
Một cỗ chấn động pháp tắc mãnh liệt từ trên cự phiến bộc phát ra, mãnh liệt gấp mấy lần so với lúc trước, định vung tới Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.
Hai người thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp nhao nhao phi thân lui lại, tựa hồ sợ bị tác động đến.
Thế nhưng vào thời khắc này, dị biến phát sinh.
Một đạo lục quang từ đằng xa điện xạ ra, lóe lên liền phóng đến trước cự phiến màu vàng, chính là một cái hồ lô xanh biếc.
"Vù" một tiếng gào thét, một đạo hào quang xanh biếc thô to từ trong hồ lô phun ra, cuốn lấy cự phiến màu vàng.
Cự phiến tản mát ra hoàng mang ngút trời đụng đến hào quang xanh lá, lập tức như băng tuyết gặp lửa, nhanh chóng biến mất, đồng thời kích thước cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.
Sắc mặt Nhiệt Hỏa Tiên Tôn đỏ lên, vốn định liều mạng một lần, thấy cảnh này, mặt lộ vẻ kinh ngạc, động tác trong tay dừng lại.
"Người nào lén lén lút lút?" Sắc mặt đại hán tóc vàng đột biến, nổi giận gầm lên một tiếng, phất tay đánh ra một đạo hoàng mang, chui vào trong quạt lông màu vàng.
Hoàng quang bên ngoài quạt lông màu vàng ảm đạm lập tức sáng lên một chút, giãy dụa kịch liệt không thôi, ý đồ tránh thoát hào quang màu xanh lá cầm cố.
Kết quả chính vào lúc này, "Vù" một tiếng, một tia sáng màu xanh sẫm trong nháy mắt từ trong hồ lô bắn ra, quấn chặt lấy quạt lông màu vàng, xoắn một phát.
"Két" một tiếng!
Quạt lông màu vàng giống như đậu hũ, bị tia sáng xanh sẫm xoắn nát.
Lập tức, hào quang màu xanh lá quấn lấy tàn phiến, lóe lên bay trở về trong hồ lô.
Tiếp đó hư không đằng sau hồ lô lóe lên, một bóng người màu xanh hiện ra, chính là Hàn Lập.
Bất quá giờ phút này toàn thân hắn bị quang mang màu xanh mờ mờ bao phủ, làm cho người không thấy rõ dung mạo.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn nhìn thấy Hàn Lập, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
"Rốt cuộc các hạ là người nào, dám can đảm nhúng tay vào chuyện Tiên Ngục, chẳng lẽ không muốn sống nữa?" Ánh mắt đại hán tóc vàng quét qua hồ lô màu xanh lục, sau đó rơi vào trên thân Hàn Lập, trầm giọng hỏi.
"Xem ra ta không tìm nhầm người." Hàn Lập nghe vậy, từ tốn nói.
"Giả thần giả quỷ, bất quá chỉ là một tên Kim Tiên, không biết tìm được một kiện Huyền Thiên Chi Bảo từ nơi nào, dám ở trước mặt ta lớn lối như thế! Chờ ta rút Nguyên Anh của ngươi ra tra khảo, xem ngươi còn phách lối nữa không!" Đại hán tóc vàng lạnh giọng nói, tiếp theo hai tay vỗ vào túi trữ vật bên hông, đang tính làm gì đó.
Bất quá động tác Hàn Lập nhanh hơn một bước, tay vỗ vào dưới đáy hồ lô nhanh như thiểm điện.
Hồ lô xanh biếc nghiêng tới nhắm ngay hướng đại hán tóc vàng, miệng hồ lô đột ngột phóng ra lục quang ngút trời, bên trong truyền ra tiếng vang như lôi đình.
Giờ phút này, vòng xoáy màu xanh lục trong hồ lô xanh biếc chuyển động đảo ngược kịch liệt, một chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lơ lửng ở chính giữa vòng xoáy bị một đoàn lục quang chói mắt bao trùm, rung động kịch liệt, đang muốn phun ra.
Nhưng vào thời khắc này, một đạo hoàng quang từ chỗ sâu trong hồ lô bay vụt tới, trong đó cuồn cuộn vô số phù văn màu vàng, tản mát ra chấn động lực lượng pháp tắc kinh người, chính là lực lượng pháp tắc bên trong quạt lông màu vàng mới bị xoắn nát vừa rồi.
Ánh sáng màu vàng mơ hồ một cái, hiện ra bên trong vòng xoáy màu xanh lục.
Chùm sáng vừa tiến vào vòng xoáy màu xanh lục, cả hai tựa hồ phát sinh cộng hưởng, đều sáng lên.
Trong vòng xoáy, chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức bị một cỗ lực lượng cường đại đánh bay ra ngoài vòng xoáy.
Hàn Lập cảm ứng được hết thảy phát sinh trong hồ lô, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhưng trong hồ lô đều là tự diễn biến, dường như thoát ly sự khống chế của hắn.
Một đạo hoàng quang từ miệng hồ lô phun ra, phát ra tiếng thét đáng sợ, tiếp đó lóe lên một cái rồi biến mất.
Sắc mặt đại hán tóc vàng cuồng biến, thân thể bắn ngược ra sau, đồng thời bên ngoài thân hiện ra vô số linh văn màu vàng, tiếp đó lập tức thoát ly thân thể, lóe lên huyễn hóa thành một tấm chắn màu vàng có hoa văn phong cách cổ xưa, cản trước người gã.
Sau một khắc, một tiếng nổ rất lớn vang lên!
Tấm chắn màu vàng run lên bần bật, một đoàn hoàng mang chói mắt nở rộ phía trên đó, nhưng lại lóe lên biến mất.
Mặt ngoài tấm chắn thình lình nhiều ra một lỗ thủng to bằng miệng chén. Đằng sau tấm chắn, sắc mặt đại hán tóc vàng ngốc trệ, tràn đầy vẻ không tin nổi.
Dưới đan điền của gã, thình lình bị xuyên thủng một cái lỗ lớn, vết thương cháy đen bóng loáng, không có tia máu nào chảy ra.
Mà dưới mặt đất sau lưng đại hán tóc vàng cũng hiện ra một cái động lớn đen thẫm, thông xuống dưới mặt đất, chẳng biết bao xa.
Một màn này phát sinh trong chớp mắt, làm cho hai người thiếu phụ che mặt và thanh niên mập mạp cách đó hơn mười dặm nhất thời trợn mắt há hốc mồm, Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng mở trừng hai mắt, giống như gặp quỷ.
(T/g: các vị đạo hữu, ba ngày tới chỉ có một bi nhé)
(D/g: Chúc các vị đạo hữu năm mới an khang thịnh vượng!)
Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Story
Chương 640: Không tìm nhầm người
9.6/10 từ 42 lượt.