Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 613: Phàm vật giá tiên

Dịch giả: Độc Hành

"Tiểu tử nhà ngươi, những việc vừa rồi còn chưa đủ để ta bận rộn hay sao? Hiện tại ta chỉ muốn im lặng làm tu sĩ tham gia, gặp được vật trong lòng liền chụp lấy là tốt rồi." Cảnh Dương thượng nhân bưng chén rượu lên lắc lắc, tự nhiên nói ra.

"Nếu như đấu giá hội lần này là do Bách Tạo Sơn các ngươi tổ chức, ngươi hà tất vẽ vời đấu giá cho thêm chuyện, trực tiếp tự mình qua cầu đoạt lấy là được rồi? Nếu không được, để tông môn đi mua cũng được mà?" Hàn Lập nghe vậy, có chút không hiểu hỏi.

"Lệ đạo hữu có chỗ không biết... Đồ vật trong buổi đấu giá này, không chỉ có riêng Bách Tạo Sơn chúng ta, còn có rất nhiều tài sản phi pháp từ nơi khác Hắc Sơn Tiên Cung đến đấy, ngoài ra, còn có một ít của đại lão tông môn đưa tới đây đấu giá đấy... Nói tóm lại, lần đấu giá hội này liên quan có phần rộng lớn, không phải ta có thể tùy ý can thiệp vào." Cảnh Dương thượng nhân lắc đầu nói, sau đó cầm chén rượu uống một hơi cạn sạch.

"Nói như thế, ta nghĩ dựa vào quan hệ với ngươi để ít tốn Tiên Nguyên thạch là không có khả năng rồi?" Hàn Lập nghe vậy, như có điều suy nghĩ gật đầu nhẹ, uống một chén rượu, hỏi.

"Đấu giá hội có hệ thống quy củ, lại có người Tiên Cung giám sát, muốn có được đều bằng vận khí đi đấu giá, cho nên không thể động tay động chân trên đó được. Điều duy nhất có thể làm, là chuẩn bị nhiều Tiên Nguyên Thạch một chút, thứ tốt cũng giống như hảo tửu, đều là vật vô giá, nhìn trúng sẽ phải ra tay sớm, để tránh nuối tiếc a." Cảnh Dương thượng nhân vừa cười vừa nói.

Trong khi hai người nói chuyện, nơi cửa lầu có liên tiếp người dùng "Kim Ngọc Lụa" đi vào, bắt đầu chọn lựa vị trí phòng khách quý ở ba tầng.

Ước chừng hơn một canh giờ sau, toàn bộ mấy trăm gian phòng khách quý bên trong Ngọc Côn lâu đều ngồi đầy người.

Hàn Lập hơi đánh giá một chút, phát hiện tu vi những người này hầu như đều từ Kim Tiên sơ kỳ trở lên, trong đó còn có một ít lão gia hoả ẩn giấu khí tức, dù hắn cũng không dò xét ra được.

Bất quá sau một phen suy tính, hắn cũng nghĩ thông suốt, Kim Ngọc Lụa vốn đắt đỏ quý hiếm như thế, tự nhiên không phải tu sĩ bình thường có thể lấy được, mà muốn có được Kim Ngọc Lụa tiến vào Ngọc Côn lâu, tự nhiên tu sĩ Chân Tiên và dưới Chân Tiên không có khả năng.

Những người này có tu vi hoặc thân phận không đủ tự nhiên sẽ không đến tay không, nội thành còn vì bọn họ mà chuẩn bị hàng trăm loại đấu giá hội cùng giao dịch hội, mặt khác các loại tụ hội cũng nhiều không kể xiết.

Lúc này, chịu trách nhiệm nơi đây là vị lão giả đội mão quan Bách Tạo Sơn kia, cùng một tên nam tử áo trắng mặc phục sức Hắc Sơn Tiên Cung, cùng đi lên giữa tòa đấu giá đài hình tròn.


"Đúng rồi, còn chưa giới thiệu cho ngươi. Người nọ tên là Phó Ngọc Hải, là người chấp chưởng hành cung phía bắc Tiên vực Hắc Sơn Tiên Cung, cũng là một gã tu sĩ Kim Tiên Hậu Kỳ. Bất quá ở chỗ này hắn không có thực quyền, chính thức quản sự nơi này là vị Giám sát sứ Thiên Đình tọa trấn trong thành. Chỉ là người này luôn ru rú trong nhà, bình thường sẽ không lộ diện." Cảnh Dương thượng nhân giới thiệu với Hàn Lập.

"Xem ra Thiên Đình vẫn có chút coi trọng nơi này, lại không biết tu vi vị giám sát tiên sứ kia như thế nào?" Lông may Hàn Lập chau lên, nhìn như không quan tâm tới, hỏi thăm.

"Khó biết được, người này thật sự có chút thần bí, chính ta cũng chưa từng gặp qua chân thân hắn." Cảnh Dương thượng nhân lắc đầu, đổ chén rượu vừa rót đầy vào trong miệng.

Chỉ nói chuyện với Hàn Lập một lát mà gã đã đổ hết một bình quỳnh nhưỡng vào cổ họng và bụng, cung nga Khôi Lỗi kia thấy vậy liền lấy ra một bình nữa.

Lúc này, Phó Ngọc Hải đã giới thiệu xong, cũng đã nói xong những lời mở màn đường hoàng kia.

Cao quan lão giả tiến lên một bước, tiếp tục nói: "Đấu giá cạnh tranh, cần phải theo khả năng, chớ tăng giá mù quáng, một khi đã chốt giá, không được đổi ý. Nếu có người cố ý vi phạm, bổn lâu chắc chắn truy cứu đến cùng."

"Hiện tại, đại hội đấu giá Ngọc Côn lâu chính thức bắt đầu!" Phó Ngọc Hải đưa mắt nhìn chung quanh, cao giọng tuyên bố.

Vừa nói xong, hai người đồng thời chừa một lối đi, một gã nam tử dị tộc mặc trang phục ngũ sắc bồng bềnh đi lên.

Bộ dáng người này rất là cổ quái, hai má cực rộng, miệng khá lớn, cái cổ thập phần dài nhỏ, thoạt nhìn giống như một cái cổ ngũ sắc đại điểu, cổ dài hơn cả cái đầu.

Dị tộc nhân này đúng là người chủ trì đấu giá hội lần này.

"Hoan nghênh chư vị khách quý đến Ngọc Côn lâu, cùng bọn ta làm một cuộc mua bán lớn..." Dung mạo người kia nhìn không chịu nổi, nhưng tiếng nói lại trong sáng thanh tịnh, chứa một sực hút đặc biệt, nghe thập phần êm tai dễ nghe.


"Ta cũng không nói nhiều, cho mời kiện thứ nhất ra, "Phượng Minh Cầm"."

Y vừa nói xong, một nữ tu dáng người thướt tha dung mạo mỹ lệ, trên mặt tràn đầy sự vui vẻ, hai tay cầm một cái đàn cổ màu lửa đỏ đi ra.

Ánh mắt mọi người ở đây tự nhiên bị đàn cổ này hấp dẫn.

Ánh mắt Hàn Lập đảo qua, phát hiện đàn này đúng như kỳ danh, thân đàn được chế từ một loại gỗ quý giá tên là "Kê Huyết Mộc", đầu cây đàn điêu khắc hình đầu phượng, đuôi đàn lại là đám lông vũ hình dáng đuôi phượng.

Toàn thân đàn cổ ôn nhuận như ngọc, bên trong lộ ra từng sợi đỏ ửng nhè nhẹ, tựa như sợi mây huyết sắc, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.

Dị tộc đấu giá ra hiệu, nữ tu dung mạo xinh đẹp liền lướt bàn tay hết sức nhỏ như hành tây lên dây đàn, nhẹ nhàng gảy, lập tức có từng đợt âm thanh dễ nghe từ trong truyền ra, dù người nghe không hiểu cho lắm nhưng cũng biết đàn kia chính là cực phẩm.

Chỉ là đàn này tuy rất không tồi, nhưng chỉ là một vật phàm tục, căn bản không có nửa điểm chấn động Linh lực.

Đấu giá hội Ngọc Côn Lâu tiếng tăm lừng lẫy, vậy mà vật đấu giá thứ nhất cũng chỉ là một kiện phàm vật? Điều này làm cho Hàn Lập rất khó hiểu, nhưng kế tiếp giá khởi điểm càng làm cho hắn lắp bắp kinh hãi.

"Tin tưởng chư vị đều nghe qua tên tuổi "Thiên Chỉ Huyễn Âm" Bùi Khinh Linh? Phượng Minh Cầm này chính là một kiện nhạc khí trân quý nhất của nàng trước khi tu hành. Đến khi nàng chính thức bước vào tu hành, mới dần dần không dùng nữa, sau nhiều năm truyền lưu mới lưu lạc đến tận đây. Giá khởi điểm năm mươi Tiên Nguyên thạch, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm miếng Tiên Nguyên thạch." Đấu giá quan mở miệng nói chậm rãi, giải thích nguồn gốc khung đàn cổ này.

"Năm mươi Tiên Nguyên thạch, ta muốn." Đấu giá quan vừa dứt lời, lập tức có một thanh âm nữ tử mềm mại đáng yêu từ một gian phòng khách quý lầu ba truyền ra.

Theo sát phía sau, có người ra giá: "Ta ra giá sáu mươi Tiên Nguyên thạch."

"Bảy mươi Tiên Nguyên thạch..." Lại có người đáp.

"Bảy mươi lăm..."

"Bùi Khinh Linh này rốt cuộc là người phương nào? Chỉ là một kiện phàm vật nàng dùng qua cũng có thể cầm đến nơi này đấu giá? Rõ ràng giá khởi điểm lại cao như vậy?" Hàn Lập có chút khó hiểu hỏi.

Chỉ là một kiện phàm vật, lại không phải Tiên gia Pháp bảo gì, coi như là Tiên gia Pháp bảo, phẩm chất không đạt tới trình độ nhất định, bất luận là người nào đã dùng qua, cũng không trả hơn mười Tiên Nguyên thạch mới đúng.

Đúng ra, không phải vấn đề Tiên Nguyên thạch, mà là hơn mười Linh Thạch cũng không đáng.

Hơn mười Tiên Nguyên thạch cũng không phải là số lượng nhỏ, đều có thể mua được đan dược tăng tiến tu vi Kim Tiên cảnh, hoặc mua Linh tài Tiên Khí.

"Không thể tưởng được Lệ đạo hữu lại chưa nghe qua tên tuổi "Thiên Chỉ Huyễn Âm"? Nàng Bùi Khinh Linh này xuất xứ từ một thế gia âm luật ở Kim Nguyên Tiên Vực, từ nhỏ đã có thiên phú tu hành cực cao, nhưng vẫn say mê âm luật, không chịu tu hành. Mãi đến ngày sinh nhật mười sáu tuổi, nàng tấu qua một khúc "Nghê Hoàng Phá Trận Khúc", sau đó đột nhiên tuyên bố bắt đầu tu hành, từ đó về sau tu vi tiến triển cực nhanh, lấy ngũ âm nhập đạo tu luyện đến Đại La cảnh." Cảnh Dương thượng nhân có chút kinh ngạc, tiếp theo chậm rãi nói ra.

"Thì ra là thế..." Hàn Lập như có điều suy nghĩ nói.

"Cũng đừng cảm thấy không đáng, loại vật này một khi có cơ hội trả lại chủ nhân ban đầu của nó, kết xuống một phần thiên đại cơ duyên. Vạn nhất nàng Bùi Khinh Linh kia trở thành ngũ âm đ*o Tổ, giá trị thứ này có thể tăng vọt gấp không chỉ trăm lần." Cảnh Dương thượng nhân như xem thấu ý nghĩ Hàn Lập, vừa cười vừa nói.

"Đích xác là như vậy." Sau khi nghe xong lời ấy, Hàn Lập cũng không khỏi không gật đầu đồng ý.

"Hắc hắc, nghe nói Bùi Khinh Linh là một cô gái tuyệt sắc ít nữ tu có thể so sánh được, ngươi xem những nam tu kia tranh đoạt kịch liệt như thế, trong lòng chưa hẳn không có những ý tưởng kiều diễm a... Đương nhiên, chỉ là si nhân nằm mơ mà thôi." Cảnh Dương thượng nhân uống một chén rượu, truyền âm cho Hàn Lập.

Hàn Lập nghe vậy, im lặng gật đầu nhẹ, một bộ dạng đồng ý.

Cuối cùng, khung đàn cổ này bị một gã đội khăn chít đầu, khuôn mặt đoan chính, thoạt nhìn là một trung niên nam tử với một thân phong độ của người trí thức, lấy một trăm hai mươi Tiên Nguyên thạch mua được.


"Chúc mừng vị đạo hữu này đã lấy được Phượng Vỹ Cầm. Kế tiếp mời ra kiện bảo vật thứ hai của chúng ta, "Tử Dương đan"."

Đấu giá quan đọc một tiếng, sau đó nữ tu lúc trước đem cây đàn cổ xuống, lại một nữ tu khác bưng một cái khay màu tím lên, bên trong trên là một hộp ngọc màu trắng, đi tới.

"Vật này chính là đan dược tịnh tiến Kim Tiên đến Thái Ất, đều có ích lợi với tu sĩ hai đại cảnh giới này. Một lò tổng cộng mười ba khối, phẩm cấp hoàn mỹ, tính chất cực ưu, hy vọng chư vị đạo hữu chớ bỏ qua. Giá khởi điểm một trăm Tiên Nguyên thạch." Đấu giá quan vừa nói, vừa mở hộp ngọc màu trắng ra.

Nắp hộp vừa mở, mười ba miếng đan dược tinh xảo to cỡ ngón út lập tức hiển lộ ra, phía trên chớp lên ánh sáng tím, mơ hồ có sương mù bốc lên, lập tức mùi thuốc lượn lờ tràn ngập Ngọc Côn lâu.

Viên thuốc này đúng là một trong những linh dược Hàn Lập kiểm tra qua, phẩm chất đúng là rất tốt, Ngọc Côn lâu ra giá một trăm Tiên Nguyên thạch, ngược lại là không đòi hỏi quá mức, coi như là một cái giá khá thấp.

"Một trăm mười Tiên Nguyên thạch." Rất nhanh đã có người báo giá.

"Một trăm hai mươi Tiên Nguyên thạch." Ngay sau đó có người tăng giá theo.

"Một trăm ba mươi Tiên Nguyên thạch..."

Một vòng tiếp theo một vòng tăng giá, Tử Dương đan rất nhanh đã được ra giá "một trăm sáu mươi Tiên Nguyên thạch".

Đến giá này, xem như là phù hợp, tăng thêm cũng có chút không đáng, cho nên khi một gã tu sĩ mặc mặc trường bào màu đen báo giá xong, cũng không có người tiếp tục tăng giá nữa.

Đấu giá quan hỏi thăm qua ba lượt, liền giao vật ấy cho người áo đen kia.

Kiện vật phẩm bán đấu giá thứ ba chính là một kiện Hậu Hiên Tiên Khí phẩm cấp cực cao, là một lệnh bài Lôi Hoả cực kỳ uy lực, tu sĩ Kim Tiên Hậu Kỳ sử dụng rất thích hợp, giá khởi điểm là một trăm ba mươi Tiên Nguyên thạch, cuối cùng thành giao với giá hơn hai trăm Tiên Nguyên thạch.

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Story Chương 613: Phàm vật giá tiên
9.6/10 từ 42 lượt.
loading...