Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 238: Xấu hổ vì ví rỗng

Dịch giả: Độc Hành

Biên: Nhóm dịch Phàm nhân tông

Sau khi trở lại mật thất, Hàn Lập khoanh chân ngồi xuống, ý niệm trong đầu chuyển động.

Hắn tự mình luyện chế ra nửa lò Thống Nguyên Đan có dược hiệu không tệ cho nên hai tháng tu luyện này tương đương gần mười năm tu luyện tiếp theo, nhưng muốn duy trì tốc độ này, phải bỏ ra không ít chi phí.

Nếu như hắn đã thử nghiệm luyện chế đạt rồi, hơn nữa dưới sự phụ trợ của Chân Ngôn Bảo Luân, xác xuất thành công cũng không tệ. Chính vì thế đương nhiên hắn sẽ không dùng điểm công trạng đổi trực tiếp vì dù sao điểm công trạng có thể dùng cho việc quan trọng khác.

Do đó, nguyên vật liệu luyện chế là vấn đề mấu chốt.

Chưởng Thiên Bình hiện tại ngoài việc cô đọng tinh hạt bảo đảm cho hóa thân Địa Chích cô đọng Trọng Thủy, thì dùng để thúc giục Chúc Linh Thảo là đã đến cực hạn, chỉ sợ không cách nào thúc giục quá nhiều dược liệu phụ. Vì vậy, đại bộ phận tài liệu vẫn phải dựa vào mua sắm.

Nhưng trên người hắn bây giờ không còn bao nhiêu linh thạch, bán một vài chiến lợi phẩm trước kia đi cũng có thể gom góp ra một ít, nhưng dù sao không phải kế lâu dài, không cách nào thỏa mãn nhu cầu tu luyện tiếp theo.

Hàn Lập trầm ngâm một lát, lật tay lấy ra mặt nạ màu xanh của Vô Thường Minh.

Kiếm linh thạch có rất nhiều cách nhưng sau khi cân nhắc tình hình hiện tại thì hắn thấy vẫn là chấp hành nhiệm vụ Vô Thường Minh để kiếm thù lao nhanh nhất và ổn thỏa nhất.

Trong tông môn tuy rằng có rất nhiều nhiệm vụ có thể kiếm linh thạch, nhưng như vậy rêu rao năng lực quá mức. Hắn không muốn bại lộ quá nhiều thực lực trong tông, tránh dẫn tới những phiền toái không cần thiết.

So sánh hai bên thì nhiệm vụ Vô Thường Minh ban thưởng cao hơn một chút.

Đang cân nhắc, hào quang màu xanh trên mặt nạ nổi lên, ngưng tụ thành màn sáng màu xanh.

Hắn nhìn khu vực nhiệm vụ, rất nhanh tìm được một vài nhiệm vụ gần Chúc Long Đạo. Số lượng nhiệm vụ không ít, có nội dung đa dạng, trừ một vài nhiệm vụ cầu mua linh tài, đan dược, linh bảo, còn có không ít nhiệm vụ săn giết Yêu thú, thậm chí là nhiệm vụ tìm kiếm hoặc ám sát một vài nhân vật.

Tuy nhiên những nhiệm vụ này đều thuộc loại nhiệm vụ thông thường, có một số nhiệm vụ đặc biệt thu hút sự chú ý của Hàn Lập. Ví dụ như có người triệu tập mấy Địa giai Đan Sư luyện chế một loại đan dược, hoặc gọi một vị Chân Tiên tinh thông cấm chế trận pháp phá giải một chỗ cấm chế di tích, thậm chí còn có người triệu tập rất nhiều Chân Tiên đi vây công một tu sĩ nào đó đó thân phận không rõ.

Hắn chợt nhìn hơi chậm lại, thấy một nhiệm vụ, trên mặt không nhịn được hiện ra một tia cổ quái.

Nhiệm vụ đó rõ ràng là: Tìm kiếm tung tích "Thiên Nam đệ nhất kiếm tu". Ban thưởng cho nhiệm vụ cũng không ít, cung cấp tin tức nhất định cũng có thể đem đến thù lao không nhỏ.


Hàn Lập cười hắc hắc, con mắt híp lại, trầm ngâm.

Ngày đó sau khi khảo thí, mọi người rời đi rất nhanh, hẳn là không ai phát hiện ra Hàn Lập khắc chữ. Chắc là sau này người của ngọn Thiên Kiếm mới phát hiện ra trò đùa của hắn.

Như vậy tức là tuyên bố nhiệm vụ này hẳn là người của núi Thiên Kiếm, hơn nữa với thân phận có thể vào Vô Thường Minh thì khả năng chính là Hùng Sơn rồi. Đoán chừng là gã ta sau đó đã phát hiện ra, rồi sau khi cân nhắc có thể nghĩ rằng tên Thiên Nam đệ nhất kiếm tu đã cướp đi hơn phân nửa phi kiếm của gã.

Chính xác là hắn đã đoán đúng.

Chẳng qua là hắn chưa bao giờ nói ra sự tình mình ở Thiên Nam tại Nhân giới xưa với người ngoài, đương nhiên không cần lo lắng bị phát hiện.

Tuy nhiên, Hùng Sơn có thể tuyên bố nhiệm vụ ở Vô Thường Minh, điều đó có nghĩa là hơn phân nửa gã ta có thể là một thành viên Vô Thường Minh, hoặc ít nhất là quan hệ với Vô Thường Minh. Nếu là như thế chỉ sợ gã ta ở trong Minh có thân phận không thấp.

Bởi vậy có thể thấy thế lực Vô Thường Minh thật sự là vô cùng lớn.

Ngoài ra, còn có người tuyên bố nhiệm vụ "Tìm kiếm tung tích Bạch Phụng Tiên". Điều này làm cho Hàn Lập không khỏi nghĩ đến Bạch Tố Viện.

Hàn Lập lắc đầu, không suy nghĩ nhiều về chuyện này, chuyên tâm tìm kiếm nhiệm vụ mình quan tâm.

Một lát sau, ánh mắt của hắn rơi vào một nhiệm vụ săn giết: Đến một chỗ là Thiên Hàn Trì, săn giết một con yêu thú Hàn Đồn* tu vi Chân Tiên, mang thi thể về. Ban thưởng khá hậu hĩnh, chừng bốn nghìn cực phẩm Linh Thạch.

*Hàn Đồn: Cá nóc

Hàn Lập từng thấy trong điển tịch Chúc Long Đạo thì Thiên Hàn Trì nằm ở cực Bắc đại lục Chung Minh, ở tít phía bắc của dãy núi Huyền Băng. Đây là một hiểm địa nổi tiếng ở đại lục Cổ Vân, nghe nói từng có không ít cường giả Chân Tiên vẫn lạc ở đó.

Tay hắn bấm niệm pháp quyết, tiếp nhận nhiệm vụ này.

...

Mấy tháng sau.

Ở cực Bắc đại lục Cổ Vân, gió lạnh gào thét, tuyết bay đầy trời, khắp nơi đều một màu trắng xoá.



Một bóng người màu xanh từ phía chân trời xa bay vụt đến, đáp xuống một đỉnh núi tuyết, hiện ra một đại hán trung niên da mặt cháy vàng.

Người này chính là Hàn Lập, đang dùng mặt nạ Vô Thường Minh biến đổi dung mạo.

Trong gió tuyết nhìn về phía trước là một hồ nước to lớn vô cùng, căn bản nhìn không thấy bờ. Trong hồ hiện ra màu nước đen kịt như mực, vô cùng quỷ dị.

Điều quỷ dị là nhiệt độ xung quanh thấp như vậy nhưng nước hồ lại không đóng băng. Theo từng cơn gió, từng làn sương mù màu đen bốc lên, trôi nổi trên mặt hồ.

Loại sương mù màu đen này tản mát ra khí lạnh rét thấu xương, còn lạnh hơn nhiều so với gió lạnh ở xung quanh.

Nơi này chính là Thiên Hàn Trì.

Hàn Lập trong gió tuyết dừng lại một chút, sau đó độn quang bay vào giữa Thiên Hàn Trì.

Nơi đây nhìn như chịu rét lạnh vô cùng khắc nghiệt khiến vạn vật tiêu điều nhưng kỳ thật không phải vậy.

Bên trong Thiên Hàn Trì quả thực có không ít thiên tài địa bảo, còn có linh vật đặc sản giá trị không kém. Nếu không thì cũng sẽ không trở thành nơi thu hút nhiều người đến thám hiểm đến như vậy. Nhưng dưới mặt nước màu đen có không ít yêu thú kỳ dị chịu rét sinh sống, thực lực cường đại. Người tới đây tầm bảo mặc dù tu vi không kém nhưng nếu không cẩn thận vẫn sẽ chết yểu trong miệng yêu thú như thường.

Hàn Lập phi độn trên mặt nước hướng về phía trước, con mắt chăm chú nhìn mặt hồ, dường như đang tìm kiếm thứ gì.

Trong lúc đó, trên mặt nước phía trước cách hơn trăm trượng bỗng vang lên một tiếng ""ào ào"". Một con yêu thú dài năm sáu trượng bắn ra, lao thẳng tới Hàn Lập.

Con thú này như cá sấu, quanh thân bao trùm lân giáp màu đen, có một cái miệng lớn dính máu, hàm răng lô nhô trắng ởn. Một đôi mắt màu vàng to tròn mọc trên đỉnh đầu, thoạt nhìn vô cùng hung ác, miệng khổng lồ táp tới thân thể Hàn Lập, định cắn hắn thành hai đoạn.

Hàn Lập không biến sắc, tay nhấc lên, một đạo thanh quang hiện ra.

Thân hình hải thú màu đen đang bay nhào đột nhiên cứng ngắc, dừng lại giữa không trung.

Thân ảnh Hàn Lập không dừng, xuyên thẳng giữa hai hàng răng nhọn của quái thú.

Thân thể quái thú từ đầu tới đuôi hiện ra một đường chỉ đỏ, lập tức một tiếng “roẹt” xé rách ra. Vô số máu tươi xen lẫn nội tạng từ trên trời rớt xuống, rơi vào trong nước.



Hắn phi độn mấy canh giờ, dần dần xâm nhập sâu trung tâm Thiên Hàn Trì.

Càng xâm nhập vào sâu Thiên Hàn Trì, nhiệt độ càng xuống thấp. Một ít yêu thú kỳ lạ sinh hoạt trong nước càng ngày càng lợi hại, thậm chí có thực lực Hợp Thể trở lên, thỉnh thoảng tập kích.

Chẳng qua vài con yêu thú này đối với Hàn Lập mà nói đương nhiên không coi vào đâu, giơ tay nhấc chân là đuổi đi.

Ánh mắt hắn đột nhiên sáng ngời, thân thể dừng phi độn. Con mắt chăm chú nhìn đáy hồ, rất nhanh phất tay lên.

Một đạo thanh quang bắn ra, chui vào trong nước.

Sau một lát, một tiếng "ào ào”, một vật đen sì bị thanh quang bao bọc bay ra, là một nhúm rong biển, tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt.

Đấy là là Hắc Tinh Tảo, là loại rong biển mọc đầy dưới đáy hồ.

Hắc Tinh Tảo chính là đồ ăn mà Hàn Đồn yêu thích nhất. Diện tích Hắc Tinh Tảo ở đây lớn như vậy, tất nhiên sẽ hấp dẫn nó tới đây ăn.

Hàn Lập ném Hắc Tinh Tảo đi, lật tay lấy ra một vật màu lam kích cỡ cối xay, là một loại nội tạng yêu thú tỏa ra mùi cay rất đậm.

Đây là nội tạng của yêu thú có tên là Tượng Tị Thú, rất hấp dẫn Hàn Đồn. Trước khi xuất phát, hắn hao tốn một khoản Linh thạch để đổi lấy tại Vô Thường Minh.

Hắn lấy ra một phù lục màu trắng, điểm một cái. Phù lục hóa thành một đoàn bạch quang, chui vào nội tạng màu lam, biến mất không thấy gì nữa.

Hàn Lập phất tay ném nội tạng màu lam vào trong làn nước đen thui.

Két két!

Khí lạnh thấu xương lập tức bao lấy nội tạng màu lam, khiến nó trong nháy mắt đông lại thành một cục băng cứng màu đen, chìm vào đáy nước.

Tuy rằng bị đông kết nhưng mùi hương thơm của nó lại không hề giảm đi, mà phiêu tán ra chung quanh.

Phù lục màu trắng đó là Cảm Ứng Phù, chỉ cần có Yêu thú cắn nuốt chỗ nội tạng đó thì lập tức hắn sẽ biết.



Thiên Hàn Trì rất lớn, hắn tất nhiên không đặt hy vọng ký thác vào một bãi Hắc Tinh Tảo ở chỗ này.

Hơn nửa ngày sau, Hàn Lập lại tìm được một chỗ Hắc Tinh Tảo khác. Hắn lại bào chế ra nội tạng Tượng Tị Thú mang theo Cảm Ứng Phù để lại đó, rồi tiếp tục đi tới.

Nửa tháng sau.

Lúc này, hắn đã tìm được mấy chục chỗ Hắc Tinh Tảo, mỗi một chỗ đều để lại một miếng nội tạng của Tượng Tị Thú.

Hàn Lập ngừng tìm kiếm chỗ Hắc Tinh Tảo khác, mà ẩn nấp ở khu vực trung tâm của mấy chục chỗ Hắc Tinh Tảo kia.

Cũng không phải là hắn không muốn tìm nữa, mà là số nội tạng Tượng Tị Thú đã dùng hết rồi.

Hơn nữa mồi nhử đã bỏ ra khá nhiều rồi, tiếp theo chính là kiên nhẫn chờ đợi.

Một ngày hai tháng sau.

Một chỗ thuỷ vực vang lên một tiếng nổ động trời, truyền ra ngoài mấy ngàn dặm.

Mặt nước kịch liệt run rẩy, sóng biển nổi lên mấy trăm trượng, cao ngợp trời, vỗ ra bốn phía, giữa không trung tầng mây cũng cuồn cuộn.

Khu vực trung tâm của con sóng cả, Hàn Lập chiến đấu với một con yêu thú cá nóc màu xanh đen.

Con thú này không lớn, chỉ dài có hai ba mươi trượng, trên thân thể mọc gai xương màu lam đen. Cái đuôi nó lại giống như đuôi bò cạp, vung vẩy như thiểm điện. Hắc khí cuồn cuộn nồng đậm quấn quanh con thú này, trong đó thỉnh thoảng hiển hiện các hư ảnh mặt người hoặc mặt thú, không ngừng vặn vẹo giãy giụa, thoạt nhìn quỷ dị vô cùng.

Con thú này chính là Hàn Đồn.

Một cỗ khí tức khổng lồ từ trên người nó phát ra, thình lình đạt đến cấp bậc Chân Tiên.

Miệng yêu thú cá nóc không ngừng phát ra âm thanh quái dị như tiếng thút thít nỉ non của trẻ sơ sinh. Từng đạo lam quang to lớn từ phần đuôi vung vẩy bắn ra, giống như mưa to gió lớn đánh tới Hàn Lập.

Mỗi một đạo lam quang đều ẩn chứa khí tức pháp tắc nhè nhẹ. Bên trong phạm vi mấy ngàn dặm bị một cỗ hơi thở vô cùng lạnh lẽo bao phủ. Trong hư không hiện ra vô số băng hoa và tảng băng màu trắng, dường như hư không cũng bị đóng băng như thường.

Hàn Lập không để ý tới khí lạnh chung quanh, hai đạo kiếm quang màu xanh to lớn bay múa quanh người như Giao Long uốn lượn, hợp thành một tầng lưới kiếm, ngăn cản các đạo lam quang đang bay tới.

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Story Chương 238: Xấu hổ vì ví rỗng
9.6/10 từ 42 lượt.
loading...