Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1231: Hang hổ tiềm hành

Dịch: NguyenDzung

Biên: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Ước chừng một khắc đồng hồ sau.

Trong Cửu Nguyên quan, tại khu vực núi rừng ít ai lui tới, Hàn Lập đang ẩn nặc khí tức, ngồi xếp bằng trên một cây cổ thụ cao hơn trăm trượng, tán lá dày che bóng, thân hình không lộ diện.

Tay hắn đang nắm một ngọc quyết, đặt sát mi tâm của mình.

Sau một lát, ánh sáng trên viên ngọc quyết kia tắt đi, Hàn Lập thu nó vào, nhắm mắt lại, sau một hồi tự đánh giá mới mở mắt ra.

Ngọc quyết ghi chép địa đồ khu vực Cửu Nguyên quan, trong đó cũng nêu rõ nơi Kim Đồng có khả năng bị cầm tù. Nơi đó là một cấm địa của Cửu Nguyên Quan, ngay cả đệ tử hạch tâm hay trưởng lão cũng không thể tùy ý ra vào.

Sau một thoáng trầm ngâm, Hàn Lập lấy ra một ngọc giản, xem xét một lát rồi mới gật nhẹ đầu lẩm bẩm:

"Địa đồ Luân Hồi điện cấp không khác biệt quá nhiều với so với của Lam Nhan, xem ra họ cũng không động tay chân gì, chỉ là không ngờ Kim Đồng lại bị cầm tù ở nơi đó, kiểu này khá phiền phức rồi..."

Hắn còn đang trầm ngâm, từ rất xa phía ngoài bỗng truyền tới những tiếng nổ “ầm ầm”, mơ hồ còn nghe thấy tiếng hô giết liên miên.

Hàn Lập ở trên ngọn cây nhìn về phía xa, không khỏi suy tư: "Xem ra hành động của Luân Hồi điện lần này thật không nhỏ, một quái vật khổng lồ như Cửu Nguyên quan, căn cơ sâu xa đâu chỉ ức vạn năm, vậy mà lại lâm vào hoàn cảnh hỗn loạn thế này, quả thực khó mà tưởng tượng được."

Sau một hồi điều tức, thân hình hắn nhảy lên, nhưng không bay vào không trung, mà lại hạ xuống một chỗ trong khu rừng, bay ở tầm thấp tới một ngọn núi khác ở lân cận đấy.

Trong Cửu Nguyên Quan lúc này, với việc xông vào chém giết của rất nhiều người mặc áo đen mang mặt nạ, vùng đất vốn như tiên cảnh giờ đây tràn ngập khói lửa chiến tranh.

Dọc đường hắn bay vào sâu trong Cửu Nguyên quan, đi qua một vài nơi trọng yếu, có một lượng lớn thân ảnh người của Luân Hồi điện, tu vi đều không thấp, trong đó không thiếu cao thủ, thậm chí còn có tồn tại Đại La cảnh.


Cửu Nguyên Quan tất nhiên đã phái ra rất nhiều trưởng lão, đệ tử từ lâu, bọn chúng và những kẻ xâm nhập kia kết trận chém giết, đồng thời cấm chế ở nhiều nơi trong tông cũng được khởi động.

Thế nhưng, lần này Luân Hồi điện đột nhiên tới, hiển nhiên là đã tính toán cẩn thận, tỉ mỉ. Bọn họ thừa dịp khắp nơi Đại Kim Nguyên Tiên Vực nổi loạn, không ít tu sĩ cấp cao của Cửu Nguyên quan phải ra ngoài, đúng thời điểm Thiên Đình trao tặng Bồ Đề Lệnh, bốn phương đều tụ tập ở Cửu Nguyên Thành, đánh Cửu Nguyên quan trở tay không kịp.

Hành động lần này quả thật vượt quá lẽ thường. Ai có thể ngờ tới, Cửu Nguyên quan có địa vị nổi danh toàn bộ Chân Tiên giới, lại có Đạo Tổ trấn giữ, nhưng có ngày bị người khác đến tận cửa ức hiếp?

Trong lòng Hàn Lập không khỏi nghi hoặc: vì nhiệm vụ Cửu Nguyên quan lần này, có lẽ Luân Hồi điện bỏ hết cả tiền vốn, chỉ là, không biết mục đích thực sự là gì?

Lúc này, đệ tử Cửu Nguyên quan trấn giữ cũng không phải hạng thường, ban đầu hơi vội vàng, không kịp chuẩn bị, liên tục bại lui, nhưng khi có trưởng lão, phong chủ dẫn đầu, bọn chúng liền nhanh chóng phản ứng lại. Dựa vào cấm chế bày ra ở các nơi, tuy đám đệ tử không thể đánh đuổi toàn bộ kẻ địch, nhưng cũng có thể ngăn cản được thế tiến công của đối phương. Song phương bày ra thế trận giằng co.

Hàn Lập không muốn can dự vào sự tranh đấu của hai bên. Hắn hóa thân thành một tên đệ tử Cửu Nguyên quan có bề ngoài xấu xí, nhanh chân đi sâu vào trong Cửu Nguyên quan..

Thân phận của hắn hiện tại không có gì đáng chú ý, trong quan lại đang hoàn toàn rối ren, về cơ bản sẽ không ai để ý tới hắn.

Hơn nữa với thực lực của hắn, chỉ cần không phải tồn tại Đại La thì sẽ không gây ra ảnh hưởng tới hắn.

Rất nhanh, Hàn Lập đã tiến sâu vào trong Cửu Nguyên quan, người Luân Hồi điện tạm thời sẽ không đánh tới nơi đây.

Hắn chậm độn quang lại, đồng thời hai tay bấm quyết, thúc giục thần thông ẩn thân của mặt nạ màu đen.

Bên ngoài thân Hàn Lập chớp sáng hắc quang, cả người hắn lập tức biến thành một bóng ảnh hư vô, không phát ra một chút khí tức nào, cho dù lấy thần thức cường đại như hắn, cũng không dò xét ra điều gì khác thường.

Nhìn thấy tình huống này, lòng hắn vui mừng, tiếp tục ẩn trốn, bay về phía trước.

Nơi này mặc dù không có người Luân Hồi điện xuất hiện, nhưng Cửu Nguyên quan cũng không buông lỏng cảnh giác, mọi cấm chế phòng ngự, cấm chế dò xét đều được kích hoạt. Tất cả bày ra như thế trận thiên la địa võng, đề phòng Luân Hồi điện bí mật lẻn vào.

May mắn thần thức hắn cường đại, năng lực Cửu U Ma Đồng tăng nhanh, lúc này mới hữu kinh vô hiểm vượt qua một mạch.

Sau gần nửa ngày, hắn hạ xuống gần một ngọn núi, ẩn nấp tại chỗ, nhìn về phía trước.


Ở đó có hai ngọn núi lớn màu vàng, đỉnh núi cao vút tầng mây, sừng sững ngay thẳng, phảng phất như hai cột trụ chống trời.

Giữa hai ngọn núi có một lối đi.

Hai bên trái phải của núi tràn ngập sương mù màu vàng, vô biên vô tận, nối tới chân trời, trải ra mọi nơi, căn bản không thấy bến bờ, giống như một rãnh trời.

Theo địa đồ Cửu Nguyên Quan mà Lam Nhan đưa cho hắn, nơi này gọi là "Kim Ngọc quan", chính là đường vào nội quan.

Ở Cửu Nguyên quan, ngoại quan, nội quan phân biệt rõ ràng. Những nơi Hàn Lập đã đi qua lúc trước đều là ngoại quan. Nội quan mới là khu vực hạch tâm chính thức của Cửu Nguyên quan. Chỉ có cao tầng trong quan, và một số ít đệ tử tinh anh được cho phép mới có thể tiến vào.

Căn cứ tình báo Luân Hồi điện cung cấp, hiện giờ Kim Đồng bị giam giữ trong một chỗ cấm địa của nội quan.

Còn lớp sương mù màu vàng nối trời tiếp đất trước mặt này là một siêu cấp cấm chế của Cửu Nguyên quan, nghe nói nó là do Cửu Nguyên Đạo Tổ tự tay thiết lập, bao phủ toàn bộ nội quan, chỉ có thông qua lối Kim Ngọc quan này mới có thể tiến vào.

Dạng cửa vào giống Kim Ngọc quan này, toàn bộ Cửu Nguyên quan có ba nơi.

Nhìn kỹ Kim Ngọc quan, lông mày Hàn Lập đột nhiên nhíu lại.

Hiện tại, lối vào Kim Ngọc quan không ngờ đã đóng, toàn bộ lối vào bị một lớp màn sáng màu vàng rất dày bao lại.

Phía sau màn sáng, rất nhiều tu sĩ mặc áo giáp kim văn đang đứng đầy rẫy.

"Tại sao cửa vào lại đóng? Chẳng lẽ là do Luân Hồi điện xâm lấn?" Hàn Lập âm thầm cắn răng.

Hắn hơi trầm ngâm, thần thức chui vào trong không gian Hoa Chi, câu thông với Lam Nhan, nói ra tình huống bên ngoài, đồng thời hỏi thăm sự tình Kim Ngọc quan.

Tiếng Lam Nhan vang lên trong đầu Hàn Lập: "Hàn đạo hữu, hiện tại Luân Hồi điện xâm nhập Cửu Nguyên quan, Kim Ngọc quan đóng lại là chuyện rất bình thường, nơi trọng yếu chính thức của Cửu Nguyên quan trong nội quan, tuyệt đối không được phép có sơ xuất."

Lòng Hàn Lập cảm thấy nặng nề, hỏi tiếp: "Vậy ngươi có biện pháp đi qua chỗ này không?"


Trong không gian Hoa Chi, Lam Nhan lộ vẻ lưỡng lự.

Vì cứu Lam Nguyên Tử, mặc dù nàng nói cho Hàn Lập rất nhiều tin tức Cửu Nguyên quan, nhưng những tin tức đó đều không quá quan trọng.

Tuy nhiên, Kim Ngọc quan lại khác, nó liên quan tới bí mật hạch tâm Cửu Nguyên quan. Nếu Cửu Nguyên quan biết nàng nói việc này cho người ngoài, chắc chắn sẽ không tha cho nàng.

Nhìn thấy Lam Nhan lưỡng lự, Hàn Lập cười nhạt nói: "Lam Nhan đạo hữu, bây giờ Cửu Nguyên quan đã hoàn toàn đại loạn, cơ bản sẽ không chú ý tới chuyện ở đây, huống chi ngươi chưa từng lộ mặt ra, sẽ không có người nghi ngờ ngươi."

Lam Nhan nghe vậy, ngọc dung biến đổi, nhưng mau chóng bình tĩnh lại, vểnh đôi môi đỏ cười nói: "Tuy nói như vậy, người tài ba trong Cửu Nguyên quan rất nhiều, còn có một vài người am hiểu kỳ môn bí thuật dò xét, thậm chí thuật bói toán, vốn không thể dùng lẽ thường đoán được. Ta có thể nói cho Hàn đạo hữu sự tình Cửu Nguyên quan không thiếu điều gì, nhưng xin Hàn đạo hữu đáp ứng ta hai điều kiện."

"Điều kiện gì?"

Lam Nhan liếc nhìn Đề Hồn ở cạnh: "Một là xin mời Đề Hồn đạo hữu, cứu giúp huynh trưởng."

Trong không gian Hoa Chi hiện tại, Đề Hồn, Tiểu Bạch đều đứng bên cạnh Lam Nhan.

Khúc Lân không có ở đây, mà tu luyện trong lầu các, Đề Hồn đã bố trí xung quanh lầu các nhiều tầng cấm chế.

Đối với Khúc Lân, Đề Hồn vẫn luôn duy trì cảnh giác.

Lúc này, sắc mặt Đề Hồn khẽ động, âm thầm thương nghị với Hàn Lập rồi gật đầu nói: "Có thể."

Ánh mắt Lam Nhan hiện ra vẻ kích động, khom người thi lễ với Đề Hồn: "Đa tạ Đề Hồn đạo hữu."

"Yêu cầu thứ hai là gì?" Hàn Lập hỏi.

Lam Nhan cúi đầu, nói ra những lời khiến Hàn Lập khẽ giật mình: "Lần này tiểu nữ bán đứng rất nhiều bí mật Cửu Nguyên quan, không thể tiếp tục lưu lại trong quan, cho nên ta và huynh trưởng muốn đầu nhập Hàn đạo hữu, kính xin Hàn đạo hữu thu nhận."

"Đầu nhập vào ta?" Hàn Lập cảm thấy ngạc nhiên.


Đề Hồn, Tiểu Bạch cũng đều lộ vẻ kinh ngạc.

Lam Nhan bình tĩnh nói: "Không sai, ta và Hàn đạo hữu hai lần ở chung, đối với thực lực và tính cách các hạ coi như hiểu rõ một ít, lấy thực lực Hàn đạo hữu, che chở ta và huynh trưởng cũng dư sức. Chỉ khi tiểu nữ được Hàn đạo hữu che chở, mới không cố kỵ nói cho các hạ những sự tình của Cửu Nguyên quan."

Hàn Lập nhíu mày, không nói gì.

Thấy vậy, Lam Nhan cũng im lặng không nói, chỉ có đôi mắt đẹp không hề chớp mà nhìn chằm chằm Hàn Lập.

Hàn Lập không cân nhắc quá lâu, liền nói: "Nếu Lam đạo hữu đã nói vậy, muốn Hàn mỗ thu nhận các ngươi cũng không phải chuyện không thể, chỉ là có vài điều quan trọng ta cần nói rõ trước. Các ngươi và Tiểu Bạch, Đề Hồn khác biệt, ta nhất định phải cấy cấm thần bí thuật lên người các ngươi, để đảm bảo an toàn. Đương nhiên, nếu ngày sau ta cảm thấy các ngươi có thể tin tưởng, sẽ thu cấm thần bí thuật lại. Mà sau này các ngươi tu luyện, ta sẽ không hỏi đến, cũng sữ không trợ giúp gì, tự các ngươi phải nghĩ cách."

Lam Nhan cũng rất sảng khoái, không hề suy nghĩ, lập tức đáp ứng: "Được."

Thấy cảnh này, Hàn Lập thoáng có chút kinh ngạc, nhưng hắn cũng không để ý nhiều, dùng thần hồn bảo Đề Hồn động thủ.

Miệng Đề Hồn lẩm bẩm, một chùm hắc quang từ bàn tay bay ra.

Hắc quang nhanh chóng biến ảo, hóa thành một vòng tròn màu đen, vô số phù văn cực kỳ nhỏ bé bên trong nhảy lên, nhìn cực kỳ thần bí.

"Đi!" Đề Hồn bấm niệm pháp quyết một chút, vòng tròn màu đen hóa thành một đạo hắc quang, lóe lên chui vào trong đầu Lam Nhan.

Thân thể mềm mại của Lam Nhan run lên, gương mặt xinh đẹp đột nhiên trở nên trắng bệch, nhưng nàng cũng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, thần sắc không hề bất mãn.

Ánh mắt Đề Hồn lóe lên sự tán thưởng, cười khẽ: "Tâm trí Lam đạo hữu kiên định, con mắt nhìn người cũng chuẩn, hôm nay ngươi lựa chọn đầu nhập vào chủ nhân, hoàn toàn là hành động sáng suốt."

"Không sai." Tiểu Bạch ở bên cũng cười nói.

Nghe lời nói của hai người, đôi mắt đẹp của Lam Nhan lóe lên.

Hàn Lập từ tốn nói: "Tốt, việc khác không cần nhiều lời, việc liên quan tới Kim Ngọc quan, mong Lam đạo hữu cẩn thận nói rõ cho ta."

Lam Nhan lấy lại bình tĩnh, vội vàng nói: "Vâng, Kim Ngọc quan chính là cửa ải trọng yếu đi vào nội quan của Cửu Nguyên quan, dựa theo quy định, chỉ khi được quan chủ, hai vị phó quan chủ, và tứ đại Thánh Sứ cho phép, mới có thể tiến nhập vào trong đó. Nhưng giờ này Luân Hồi điện xâm lấn quy mô lớn, tình huống sẽ có chỗ khác biệt, nếu có lý do thích hợp, có lẽ sẽ khiến Kim Văn vệ bên trong mở cửa ải ra."

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) Story Chương 1231: Hang hổ tiềm hành
9.6/10 từ 42 lượt.
loading...