Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 718-719
30@-
Chương 718
Trình Nam Quyền cũng bị cảm động bởi một tiếng anh này của Tô Thư Nghị, anh ta giang tay ôm Tô Thư Nghĩ vào lòng: “Em gái, sau này anh sẽ không để bất cứ ai bắt nạt em nữa, anh sẽ bù đắp lại hết những gì anh nợ em trong suốt nhiều năm qua.”
“Vâng ạ.” Tô Thư Nghỉ ôm Trình Nam Quyền, rơm rớm nước mắt.
Buổi chiều, Trình Nam Quyền mời một bác sĩ người gốc Hoa đến nhà. Sau khi kiểm tra một lượt, bác sĩ nói với Tô Thư Nghỉ tình trạng sức khỏe của cô hơi yếu, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều.
“Con tôi không sao chứ?” Tô Thư Nghỉ căng thẳng hỏi.
“Không sao, cô yên tâm, đứa bé rất khỏe mạnh.” Bác sĩ an ủi Tô Thư Nghị, rồi dặn dò cô: “Có điều giờ cô đã là phụ nữ mang thai rồi, cho nên bình thường cần phải chú ý nghỉ ngơi, cũng phải chú ý kỹ đến vấn đề ăn uống, cố gắng đừng kén ăn, phải cân đối dinh dưỡng.”
Tô Thư Nghỉ nghe thấy con không sao thì thở phào nhẹ nhõm “Được, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý.”
“Còn nữa…
Bác sĩ lại dặn dò Tô Thư Nghi rất nhiều chuyện nữa, cô nghe mà đau cả đầu, thì ra mang thai một đứa trẻ lại là một chuyện vừa hạnh phúc vừa phiền phức như thế. Trái lại nhìn Trình Nam Quyền ở bên cạnh, trông anh ta còn nghiêm túc nghe hơn cả cô, từng câu từng chữ bác sĩ nói đều ghi tạc trong lòng.
Cuối cùng sau khi nói được kha khá những việc cần phải chú ý, nói cảm ơn không ngừng xong, Trình Nam Quyền đã tự tiễn bác Sĩ về.
Tô Thư Nghi ngồi trên sô pha vuốt ve bụng của mình, cô không khỏi nghĩ đến dáng vẻ sau này của con, không biết con sẽ giống cô nhiều hơn? Hay là… Đau thương hiện lên trong đôi mắt cô, hay là giống anh nhiều hơn nhỉ.
Tô Thư Nghỉ nhớ đến Cố Mặc Ngôn, cô lại không cầm lòng nổi, con tim nhói đau, chắc là bây giờ anh đang ngọt ngào hạnh phúc.
Lúc Trình Nam Quyền đi vào thì thấy Tô Thư Nghỉ đang cúi đầu, dáng vẻ chán nản, đau khổ.
“Sao vậy?” Trình Nam Quyền đi tới xoa đầu cô, anh ta dịu dàng nói.
“Anh, đơn ly hôn…” Tô Thư Nghỉ hơi nghẹn ngào, cô hẳng giọng rồi giả vờ mỉm cười thoải mái nói: “Cố Mặc Ngôn, anh ta ký chưa?”
“Ừ, sáng nay anh đã nhận được rồi.” Trình Nam Quyền vẫn chưa biết phải nói thế nào với Tô Thư Nghị, không ngờ cô lại chủ động nhắc đến chuyện này.
Thấy nụ cười trên mặt của Tô Thư Nghỉ lúc này còn xấu hơn cả khóc, Trình Nam Quyền hơi đau lòng: “Thư Nghị, nếu như em buồn thì đừng miễn cưỡng bản thân.”
“Em không buồn đâu.” Tô Thư Nghi càng cười tươi hơn: “Em là người chủ động nói ly hôn, bây giờ cũng coi như là hoàn thành tâm nguyện rồi, sao em phải buồn chứ?”
Trước đây khi nhìn thấy nụ cười của Tô Thư Nghi, tâm trạng của Trình Nam Quyền cũng sẽ bất giác trở nên tốt hơn, nhưng hiện giờ khi nhìn nụ cười trên gương mặt của Tô Thư Nghị, anh ta lại thấy rất chói mắt.
“Thư Nghị, anh là anh trai của em, trước mặt anh em không cần phải như thế, muốn khóc thì cứ khóc đi.”
Tô Thư Nghi nghe thấy những lời đó của Trình Nam Quyền, nụ cười trên gương mặt cô còn chưa kịp tắt thì nước mắt đã nhanh chóng lăn dài.
“Anh ơi… hu hu…’ Tô Thư Nghỉ nằm trong lòng Trình Nam Quyền rồi khóc nấc lên, cô cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa, hít lấy hít để không khí rồi lại khóc rống lên, như thể muốn khóc ra hết mọi ấm ức và đau khổ trong lòng vậy.
Chương 719
Nguồn thiếu chương.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 718
Trình Nam Quyền cũng bị cảm động bởi một tiếng anh này của Tô Thư Nghị, anh ta giang tay ôm Tô Thư Nghĩ vào lòng: “Em gái, sau này anh sẽ không để bất cứ ai bắt nạt em nữa, anh sẽ bù đắp lại hết những gì anh nợ em trong suốt nhiều năm qua.”
“Vâng ạ.” Tô Thư Nghỉ ôm Trình Nam Quyền, rơm rớm nước mắt.
Buổi chiều, Trình Nam Quyền mời một bác sĩ người gốc Hoa đến nhà. Sau khi kiểm tra một lượt, bác sĩ nói với Tô Thư Nghỉ tình trạng sức khỏe của cô hơi yếu, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều.
“Con tôi không sao chứ?” Tô Thư Nghỉ căng thẳng hỏi.
“Không sao, cô yên tâm, đứa bé rất khỏe mạnh.” Bác sĩ an ủi Tô Thư Nghị, rồi dặn dò cô: “Có điều giờ cô đã là phụ nữ mang thai rồi, cho nên bình thường cần phải chú ý nghỉ ngơi, cũng phải chú ý kỹ đến vấn đề ăn uống, cố gắng đừng kén ăn, phải cân đối dinh dưỡng.”
Tô Thư Nghỉ nghe thấy con không sao thì thở phào nhẹ nhõm “Được, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý.”
“Còn nữa…
Bác sĩ lại dặn dò Tô Thư Nghi rất nhiều chuyện nữa, cô nghe mà đau cả đầu, thì ra mang thai một đứa trẻ lại là một chuyện vừa hạnh phúc vừa phiền phức như thế. Trái lại nhìn Trình Nam Quyền ở bên cạnh, trông anh ta còn nghiêm túc nghe hơn cả cô, từng câu từng chữ bác sĩ nói đều ghi tạc trong lòng.
Cuối cùng sau khi nói được kha khá những việc cần phải chú ý, nói cảm ơn không ngừng xong, Trình Nam Quyền đã tự tiễn bác Sĩ về.
Tô Thư Nghi ngồi trên sô pha vuốt ve bụng của mình, cô không khỏi nghĩ đến dáng vẻ sau này của con, không biết con sẽ giống cô nhiều hơn? Hay là… Đau thương hiện lên trong đôi mắt cô, hay là giống anh nhiều hơn nhỉ.
Tô Thư Nghỉ nhớ đến Cố Mặc Ngôn, cô lại không cầm lòng nổi, con tim nhói đau, chắc là bây giờ anh đang ngọt ngào hạnh phúc.
Lúc Trình Nam Quyền đi vào thì thấy Tô Thư Nghỉ đang cúi đầu, dáng vẻ chán nản, đau khổ.
“Sao vậy?” Trình Nam Quyền đi tới xoa đầu cô, anh ta dịu dàng nói.
“Anh, đơn ly hôn…” Tô Thư Nghỉ hơi nghẹn ngào, cô hẳng giọng rồi giả vờ mỉm cười thoải mái nói: “Cố Mặc Ngôn, anh ta ký chưa?”
“Ừ, sáng nay anh đã nhận được rồi.” Trình Nam Quyền vẫn chưa biết phải nói thế nào với Tô Thư Nghị, không ngờ cô lại chủ động nhắc đến chuyện này.
Thấy nụ cười trên mặt của Tô Thư Nghỉ lúc này còn xấu hơn cả khóc, Trình Nam Quyền hơi đau lòng: “Thư Nghị, nếu như em buồn thì đừng miễn cưỡng bản thân.”
“Em không buồn đâu.” Tô Thư Nghi càng cười tươi hơn: “Em là người chủ động nói ly hôn, bây giờ cũng coi như là hoàn thành tâm nguyện rồi, sao em phải buồn chứ?”
Trước đây khi nhìn thấy nụ cười của Tô Thư Nghi, tâm trạng của Trình Nam Quyền cũng sẽ bất giác trở nên tốt hơn, nhưng hiện giờ khi nhìn nụ cười trên gương mặt của Tô Thư Nghị, anh ta lại thấy rất chói mắt.
“Thư Nghị, anh là anh trai của em, trước mặt anh em không cần phải như thế, muốn khóc thì cứ khóc đi.”
Tô Thư Nghi nghe thấy những lời đó của Trình Nam Quyền, nụ cười trên gương mặt cô còn chưa kịp tắt thì nước mắt đã nhanh chóng lăn dài.
“Anh ơi… hu hu…’ Tô Thư Nghỉ nằm trong lòng Trình Nam Quyền rồi khóc nấc lên, cô cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa, hít lấy hít để không khí rồi lại khóc rống lên, như thể muốn khóc ra hết mọi ấm ức và đau khổ trong lòng vậy.
Chương 719
Nguồn thiếu chương.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Đánh giá:
Truyện Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Story
Chương 718-719
10.0/10 từ 27 lượt.