Ôn Nhu Ái Nhân

C60: Chương 60

383@-

Bác sĩ Lưu che nửa người của mình trước mặt Sư Giá, vừa rồi ông cảm thấy người phụ nữ mà Sư Giá nói chuyện không dễ đối phó, hiện giờ nghe những lời này, không khỏi nhíu mày, khi nhìn Phương Điềm, ánh mắt kia đã mang theo mười phần bất mãn.

Mà bây giờ Phương Điềm nghe thấy lời này của bác sĩ Lưu: "???"

Sư Giá cũng bối rối, nàng nói mình muốn kế thừa bệnh viện này từ khi nào vậy?

Sư Toàn Thái muốn nàng tiếp quản, nhưng nàng lại không muốn!

Quý đạo diễn cũng vì những lời này mà sửng sốt, nhưng dù sao cũng đã ở trong một nơi phức tạp như giới giải trí mấy chục năm, Quý đạo diễn nhanh chóng phản ứng: "Thì ra là thế, bác sĩ Sư cũng không hề nhắc tới chuyện này."

Trước kia ông cùng Sư Giá cũng đã gặp mặt nhiều lần, bất kể là lúc nào, biểu hiện của Sư Giá đều rất ôn hòa, đặc biệt ân cần, về phần xuất thân, cho tới bây giờ cũng không nghe nàng đề cập tới.

Phương Điềm còn đứng tại chỗ, không nói chuyện, ánh mắt ngược lại trở nên trống rỗng.

Sư Giá không chú ý đến cô ta, nghe thấy lời nói của Quý đạo diễn, nàng vội vàng lắc đầu: "Là bác sĩ Lưu nói đùa, làm sao có chuyện này được?"

Bác sĩ Lưu chỉ cho rằng nàng khiêm tốn, hơn nữa, vừa nghe những lời của Phương Điềm, ​​​​ông rất tức giận, hiện tại đã muốn áp chế đối phương, cũng không thể để cho Sư Giá sau này ở trong đoàn làm phim còn bị những tiểu minh tinh này chọc tức, vì vậy bác sĩ Lưu lại nói: "Nói đùa cái gì, viện trưởng chỉ có một đứa con gái như cô, chẳng lẽ sau này cô có thể buông tay mặc kệ bệnh viện sao?"

Trọng điểm câu nói này tuyệt đối không phải là nửa câu cuối cùng kia, chỉ là để xác nhận thân phận của Sư Giá.

Tiểu minh tinh thì tính là gì, bác sĩ Sư của bọn họ mới là tiểu thư thực sự xuất thân từ gia đình danh tiếng, không chỉ có thân phận xuất chúng, mà bản thân cũng cực kỳ có năng lực, nếu không, họ làm sao có thể vào bệnh viện tư gia nổi tiếng toàn quốc mà không cần dựa vào bất kỳ mối quan hệ nào, đó không phải chuyện đùa.

Sư Giá: "..."

Đúng vậy, nàng có thể, nàng có thể buông tay mặc kệ.

Trong trường hợp vô tình bị người ta vạch trần thân phận, Sư Giá cũng không biết nói gì.

Mọi người trở nên im lặng, cuối cùng lại là Quý Cửu phá vỡ sự im lặng này trước.

"Chị Giá Giá, chính là rất lợi hại" Cô bé lớn tiếng nói.

Sư Giá đột nhiên bật cười, ngồi xổm xuống nhìn Quý Cửu, nhìn thẳng vào mắt cô bé, đưa tay gãi mũi nhỏ của cô bé: "Sao Tiểu Cửu Cửu biết được?"

Cô bé: "Bởi vì chị cho em ăn dâu tây nha!"

Sư Giá: "..."

Không hiểu được logic của bạn nhỏ, là nàng lạc hậu rồi!

Quý đạo diễn ngược lại rất vui vẻ, ôm lấy Quý Cửu từ trên mặt đất lên, giả bộ tức giận vỗ vỗ cái mông nhỏ của cô bé: "Đã nói với con bao nhiêu lần, bảo con ngoan ngoãn ở bên cạnh cha, không chú ý một cái, sao con lại chạy loạn rồi? Còn đi ăn dâu tây của người ta, con là mèo tham ăn sao?"

Quý Cửu cau mày, giống như rất là khổ não: "Con không có chạy loạn, là ở bên cạnh chị Giá Giá, con là tiểu Cửu Cửu không phải là mèo tham ăn..."

Cái miệng nhỏ nhắn giảo biện, còn tưởng rằng tất cả mọi người đều sẽ tin.

Sư Giá đứng dậy, mỉm cười xoa xoa mái tóc mềm mại của cô bé: "Vậy cũng không được, ngộ nhỡ chị là người xấu lén mang em đi thì làm sao bây giờ?"

Đôi mắt cô bé sáng lên: "Sẽ không đây, chị gái xinh đẹp sẽ không phải là người xấu!"

Quý đạo diễn nghe con gái mình nói còn có chút không rõ ràng, nhịn không được muốn đưa tay che mặt mình, nào biết đâu con gái mình lại như vậy, người làm cha như ông thật sự là không có cách nào gặp người...

Sư Giá cười rộ lên.

Cô bé đột nhiên đưa tay ra, chỉ về phía Phương Điềm: "Người đó mới là người xấu!"

Quý đạo diễn: "..."

Bác sĩ Lưu mặc dù không nói chuyện, nhưng đáy lòng đã len lén khen ngợi cô bé, thật sự là đứa bé ngoan thông minh!

"Con đừng nói lung tung." Quý đạo diễn mỉm cười, đương nhiên ông cũng không quá coi trọng Phương Điềm, cô ta chỉ là một nữ minh tinh hạng 18 dựa vào đàn ông mà leo lên, muốn diễn xuất không diễn xuất, muốn bản lĩnh không bản lĩnh, ngoại trừ tìm NG chính là gây chuyện, nếu không phải vì tiền, ông đã sớm thét to cho người cút đi. Con gái của ông đồng ngôn vô kỵ, ông cũng không tin Phương Điềm còn muốn làm cái gì.

Phương Điềm quả thực sẽ không làm gì Quý Cửu, đều là người trưởng thành, chẳng lẽ còn muốn cùng một đứa nhỏ so đo sao? Chuyện này truyền ra ngoài, cô ta còn không đủ mất mặt sao?

Trong lòng Phương Điềm miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, đang muốn nói với cô bé một chút, kết quả nào biết "cú đấm" của cô bé vẫn còn ở phía sau—

"Người này xấu xí, chính là người xấu."

Phương Điềm: "..."

Cô ta cảm thấy nụ cười trên mặt mình muốn kéo căng cũng không được!


Đây mà là một đứa nhỏ đáng yêu sao? Đây rõ ràng chính là con nít quỷ! Có thể biết chuyện hay không vậy!

Ánh mắt Phương Điềm hận không thể bắn ra một con dao, đâm Quý Cửu mấy lỗ thủng.



Nhưng Quý Cửu, là một đứa trẻ chỉ châm lửa mà không quan tâm đến hậu quả, sau khi nói xong, liền đem đầu xoay qua một bên, không liếc mắt nhìn Phương Điềm thêm một cái nào nữa.

Phương Điềm: "!!!"

Mắt dao găm cũng không bắn ra được! Càng tức giận!

Mặc dù Quý đạo diễn không coi trọng Phương Điềm, nhưng lúc này được cô bé ban tặng, hiện tại đối mặt Phương Điềm, cũng có một chút xấu hổ.

"Lời của trẻ con đừng để ở trong lòng." Quý đạo diễn nói, sau đó lại đem đầu nhỏ của Quý Cửu quay lại, "Xin lỗi dì Phương đi."

Phương Điềm vừa nghe lời này, lại muốn phun ra một ngụm máu.

Cô ta không quan tâm đứa nhỏ này gọi mình là chị hay là dì, nhưng không thể như vậy, chân trước gọi Sư Giá là chị, chân sau lại gọi cô ta là dì!

Không so sánh, không đau thương!

Làm sao cô ta có thể chịu đựng được việc này!

Mông nhỏ của Tiểu Cửu lại một lần nữa bị vỗ một cái cảnh cáo, rốt cục không tình nguyện quay đầu: "Dì thật xin lỗi, là lỗi của Tiểu Cửu Cửu, Tiểu Cửu Cửu không nên nói dì xấu."

Biểu tình trên mặt Phương Điềm đã không nhịn được, cô ra vội vàng nói một câu "Không sao", rất nhanh lấy cớ mình còn có việc, đi trước một bước.

Cô ta sợ nếu ở lại đây thêm một giây nào nữa, thực sự sẽ tức chết mất.

Bác sĩ Lưu còn phải đi trực, sau khi nhìn thấy Phương Điềm rời đi, cũng hướng về phía Sư Giá và Quý đạo diễn vẫy tay chào tạm biệt, hướng phòng làm việc của mình đi đến.

Khi chỉ còn lại có Quý đạo diễn cùng Sư Giá, đứa bé bị bỏ qua một bên, Quý đạo diễn mở miệng nói: "Vừa rồi lời nói của Phương Điềm, cô không cần để ở trong lòng, cô ta cũng chỉ có thể nhảy nhót trong khoảng thời gian này, không cần để ý tới cô ta."

Người trong giới giải trí đều là người thông minh, cho dù Quý đạo diễn cũng không thể hoàn toàn đoán được nguyên nhân cụ thể tại sao Phương Thiên lại gây khó dễ Sư Giá, nhưng ông gần như có thể đoán được đại khái, tất cả đều là vì đàn ông cùng tiền tài.

"Ừ." Nhưng Sư Giá lại không nghĩ nhiều như vậy.

Quý đạo diễn nhìn vẻ mặt ngơ ngác của nàng, giải thích: "Hơn phân nửa là có liên quan đến vốn liếng của cô ta, nhưng cô cũng không cần quá để ở trong lòng, chỉ cần cô không muốn tiến vào giới giải trí, những người đó cũng không làm gì được cô. Huống chi..." Quý đạo diễn chỉ chỉ mảnh đất dưới chân, cười cười, không nhiều lời.

Sư Giá rốt cục cũng phản ứng, nàng thật đúng là không biết Phương Điềm bỗng nhiên đến gây khó dễ là bởi vì nguyên nhân gì, cùng Quý đạo diễn nói tiếng cám ơn, nàng cũng không giải thích mối quan hệ phức tạp của mình cùng Sư gia cho ông, sau khi cùng Quý đạo diễn tách ra, nàng thấy Ngụy Thẩm An vẫn chưa quay lại, không khỏi đi về phía nơi Tang Thúc và những người khác đang luyện tập.

Ngụy Thẩm An và bạn diễn luyện tập tới tới lui lui nhiều lần kiểu xoay tròn ôm eo này, nhưng mỗi lần đi vào không đúng thời điểm dẫn đến bạn diễn ngã vào vòng tay cô ấy ở tư thế không phù hợp, hoặc là lúc đối phương nâng cánh tay lên đánh vào người cô ấy, hoặc là thật vất vả mới thành công một lần, nhưng lại có vẻ không được tự nhiên.

Tang Thúc đứng ở một bên, sắc mặt khó coi, cô chỉ cảm thấy hai người trước mặt quá... ngu ngốc.

Cô đã nói phải theo nhịp điệu, chỉ cần phối hợp với nhịp điệu với nhau thì không có gì khó.

Nhưng hai người lại không tìm được tiết tấu.

Hét quá nhiều lần, cổ họng Tang Thúc lại có chút khó chịu.

Cô uống một ngụm nước, gọi hai người lại đây nghỉ ngơi một lát, sau đó lấy kẹo bạc hà vừa rồi Sư Giá mua cho mình ở cửa hàng tiện lợi, mở hộp kẹo ra, ăn một viên.

Đúng lúc này, Ngụy Thẩm An đi tới, nhìn thấy một màn này.

Ngụy Thẩm An không nhìn Tang Thúc, mà nhìn hộp kẹo trong tay cô.

Ánh mắt cô ấy chợt khựng lại.

Kẹo bạc hà cô ấy mới thấy một giờ trước, hiện tại lại xuất hiện, chẳng qua lúc này đây đã không phải ở trong tay Sư Giá, mà là ở trong tay Tang Thúc.

Trong đầu Ngụy Thẩm An xoay chuyển rất nhanh, trong nháy mắt cô ấy cảm thấy chỉ là trùng hợp, nhưng càng nghĩ chân mày càng nhíu chặt.

Bắt đầu từ việc đến phòng vệ sinh, vết đỏ trên cổ, mọi chuyện xảy ra hôm nay khi cô ấy gặp Sư Giá, dần dần trở thành sợi dây liên kết trong tâm trí cô ấy cùng với những bài đăng trên Weibo trước đây của Tang Thúc.

Cảm giác được tầm mắt người bên cạnh, theo ánh mắt Ngụy Thẩm An, cô giơ giơ kẹo trong tay, sau đó đổ ra một viên đưa cho Ngụy Thẩm An.

Ngụy Thẩm An: "..."

Chẳng lẽ Tang Thúc cho rằng cô ấy nhìn chằm chằm kẹo của cô là muốn ăn kẹo?

"Không cần." Cô ấy lắc đầu, "Không ngờ Tang lão sư lại thích ăn kẹo."


Tang Thúc: "Đối tượng cứng rắn đưa cho tôi, nói cổ họng tôi không thoải mái, ăn một chút sẽ khá hơn."

Nụ cười trên mặt Ngụy Thẩm An vừa rồi nghe thấy lời này, trở nên có chút cứng ngắc.

"Đối tượng? Lại nói cũng rất trùng hợp, đối tượng của Tang lão sư cũng là một bác sĩ đúng không? Nghe giống như bộ phim truyền hình chúng ta đang quay." Ngụy Thẩm An nói.



Tang Thúc gật đầu, "Ừ."

"Là bác sĩ Sư phải không?"

Đột nhiên, Ngụy Thẩm An trực tiếp hỏi vấn đề này với Tang Thúc.

Tang Thúc cười ra tiếng, giống như cũng không có bởi vì lời nói hiện tại của cô ấy mà cảm thấy ngạc nhiên.

"Xem ra Ngụy lão sư cũng đoán ra được." Tang Thúc quay đầu, nhìn Ngụy Thẩm An, ánh mắt trầm xuống từng chút một, cuối cùng trở nên có chút nghiêm túc cảnh cáo, đây là chuyện cô đã sớm muốn làm: "Cho nên sau này phiền Ngụy lão sư cách xa bạn gái tôi một chút, được chứ?"

Cô lấy hộp kẹo ra trước mặt Ngụy Thẩm An, chẳng qua là vì tình huống trước mắt.

Dập tắt tất cả ảo tưởng của Ngụy Thẩm An.

Ngụy Thẩm An nghe vậy, không khỏi mỉm cười: "Tính toán tốt đấy."

Tang Thúc lắc đầu: "Nếu như không nhìn thấy ánh mắt Ngụy lão sư nhìn Giá Giá, bây giờ tôi cũng không đến mức ngồi nói chuyện này với cô."

Nếu như Ngụy Thẩm An không có một chút ý nghĩ không an phận với Sư Giá, cô cần gì phải phòng bị như vậy?

Ngụy Thẩm An: "..."

Hai người nhìn nhau thật lâu, cuối cùng Ngụy Thẩm An dời tầm mắt đi trước, đứng lên khỏi chỗ ngồi, "Nếu tôi biết cô ấy đã có bạn gái, chắc chắn sẽ không dây dưa với cô ấy, cô yên tâm đi. Cho nên, hôm nay cô không cần phải làm như vậy."

Tang Thúc không nói gì, nhưng vẻ mặt lộ rõ ​​vẻ không tin.

Ngụy Thẩm An biết Sư Giá đã có đối tượng, nhưng nếu đối phương không phải là cô, Ngụy Thẩm An muốn làm cái gì còn chưa biết được.

Bầu không khí giữa hai người rất kỳ quái, vốn cũng không phải bạn bè, không bao lâu, Ngụy Thẩm An chủ động rời đi trước một bước.

Khi Sư Giá đi tới, chỉ nhìn thấy Tang Thúc ngồi trên ghế, ngón tay thon dài của cô linh hoạt xoay hộp kẹo bạc hà bọc sắt, bộ dáng thoạt nhìn thoải mái dễ chịu.

Cảm giác được có người đi tới, Tang Thúc ngẩng đầu, nhìn thấy Sư Giá, không khỏi vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, "Em ngồi đi."

Sư Giá vừa ngồi xuống, bàn tay Tang Thúc đã vươn tới, kéo nàng lại.

Bây giờ còn ở bên ngoài, Sư Giá bị hành động của cô làm cho giật mình: "Chị làm cái gì vậy?"

"Nắm tay." Tang Thúc trong lúc nàng nói chuyện, dùng tay kia đút cho nàng một viên kẹo.

Sư Giá: "Vẫn còn đang ở bên ngoài."

Tang Thúc: "Ồ, cũng không phải là không thể gặp người."

Sư Giá: "..."

Nàng giãy dụa hai cái, tay Tang Thúc liền buông ra, hiển nhiên đối phương hiện tại cũng không phải thật sự muốn lôi kéo nàng không buông.

Ngay lúc Sư Giá muốn khen ngợi đứa nhỏ nhà mình một chút, nhưng vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Ngụy Thẩm An đứng cách đó không xa.

Người sau lúc này đang đứng dựa vào cây cột ở hành lang, khi ánh mắt cô ấy chạm mắt nàng, Sư Giá nhận ra Ngụy Thẩm An đang cong môi nhìn nàng. Khi Sư Giá đang suy nghĩ có nên giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tự nhiên chào hỏi Ngụy Thẩm An hay không, thì người kia đã không nói tiếng nào xoay người rời đi trước.

Sư Giá không hiểu ra sao, nàng không khỏi đem ánh mắt chuyển đến trên người Tang Thúc, "Các chị không phải đang tập luyện sao?"

Tang Thúc: "Ừm."

"Vậy tại sao Ngụy Thẩm An lại rời đi?" Trong lòng Sư Giá đột nhiên xuất hiện một loại dự cảm không lành.

Quả nhiên, khi Tang Thúc mở miệng lần nữa, nàng lập tức muốn che mặt mình lại.


"Có thể là tự ti đi." Giọng Tang Thúc nghe rất vui vẻ, "Ở chỗ này, ngại đào chân tường trước mặt chị."

Sư Giá: "..."

Ánh mắt nàng mang theo dò xét nhìn Tang Thúc, người sau không hề lay động.

Tang Thúc còn đang giải thích cho mình: "Không phải chị chủ động nói, là Ngụy Thẩm An đoán được, chị cũng không thể còn lừa gạt người khác được."

Sư Giá: "..."

Tâm trạng tốt của Tang Thúc kéo dài đến trước khi đi ngủ, lúc Sư Giá đi tắm, cô đang nằm trên giường lướt điện thoại theo thói quen, không ngờ cô lại nhìn thấy tin tức hot search về đoàn làm phim. tìm kiếm nóng, nhưng khi nhấn vào thì tâm trạng vui vẻ của Tang Thúc nhất thời không còn nữa.

Hôm nay không có ảnh chụp của cô, nhưng lại xuất hiện một đề tài mới.


#Ngụy Thẩm An và cô gái bí ẩn#

#Bạn gái của Ngụy Thẩm An#

#Mũ Ngụy Thẩm An#

Trong chủ đề này có rất nhiều tài khoản marketing và tài khoản paparazzi đăng Weibo.

[7 quẻ và 8 hội trực tuyến V: #Bạn gái của Ngụy Thẩm An# Hôm nay Ngụy Thẩm An rời khỏi trường quay, đón một cô gái đến trường quay, ở cửa ôm người vào trong lòng còn đội mũ của mình lên đầu đối phương, tình yêu mới hư hư thực thực bị phơi bày.]

Phía dưới có không ít ảnh chụp ở cổng bệnh viện.

Chuyện bát quái tối nay giống như là đã hẹn trước, ùn ùn kéo đến.

Ngụy Thẩm An cũng coi như là nữ diễn viên nổi tiếng, đời tư của cô ấy luôn được người hâm mộ chú ý, tin tức như vậy vừa tung ra, người hâm mộ và quần chúng ăn dưa đồng loạt xông đến, nhiệt độ sao có thể giảm xuống?

Khi nhìn thấy những bài đăng trên weibo này, Tang Thúc không thể kiểm soát biểu cảm của mình.

Nhưng đó không phải là điều khiến cô khó chịu nhất, điều khiến cô khó chịu nhất là nhìn thấy những bình luận dưới những tài khoản này.

Không phải thủy quân thì cũng là fan chân chính.

"Aaa! Thật xứng đôi! Là tình yêu đi?"

Tang Thúc: Tình yêu cái đầu!

"Ngụy Thẩm An cưng chiều bạn gái quá! Ôi, lúc đội mũ cho bạn gái, đừng ngượng ngùng như vậy!"

Tang Thúc: Mắt người này có phải là X - quang không? Cái này cũng có thể nhìn ra cưng chiều?

"Đặc biệt ra ngoài đón bạn gái, oa, An An giỏi quá!"

Tang Thúc: Giỏi cái búa!

"Bóng người này nhìn có chút quen quen? Dù sao thì trước chúc phúc rồi nói sau!"

Tang Thúc: Có bệnh à? Chúc phúc cái gì chứ!

...

Bình luận như thế còn rất nhiều, dù sao cũng là về chủ đề Ngụy Thẩm An, đương nhiên là fan của Ngụy Thẩm An nhiều nhất, rắm cầu vồng cũng là một chuỗi một chuỗi nối tiếp nhau.

Sư Giá từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy trên mặt Tang Thúc hận không thể viết bốn chữ "thâm cừu đại hận", nàng đi tới, "Chị đang làm cái gì? Ai chọc giận chị à?"

Vừa nói nàng vừa nhìn vào điện thoại di động của Tang Thúc.

Khi nhìn thấy thứ trên đó, Sư Giá sửng sốt một chút, "Sao mọi người lại đều mắng chị vậy?"

Nàng không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, lọt vào tầm mắt dù sao cũng là những lời chửi mắng Tang Thúc.

"Có phải tài khoản @user9895 bị bệnh tâm thần không? Mù quáng cái gì?"

"@user9895? Không phải là fan tư sinh của An An đấy chứ? Bảo bối nhà tôi yêu đương mắc mớ gì tới cậu!"

"@user9895 câm cái miệng hôi thối của cậu lại đi! An An của chúng ta cùng bạn gái cô ấy rất tốt! Cũng không cần đỏ mắt ghen tị như vậy, lêu lêu, tức chết cậu tức chết cậu."

"Có người chính mình không có tình yêu ngọt ngào liền không nhìn được người khác tốt phải không? Tôi đang nói về cậu @ user9895 đó."

Sư Giá chớp mắt, "Chị mở acc phụ ở trên mạng chửi nhau với người khác à? Tại sao chị lại làm như vậy?"

Đoán chừng trong số nhiều cư dân mạng, chỉ có Tang Thúc là người cứng đầu nhất.

Không nói đến cái khác, nhưng ở trong siêu thoại của người ta diss nhân vật chính, cô thật sự là... chán sống.

Sư Giá không nói nên lời.

Tang Thúc "Ừ" một tiếng, không phủ nhận hành vi vừa rồi của mình là đi "chiêu mộ anti", cô tức giận mở acc phụ, trả lời mọi bình luận bên dưới chúc đôi cho Ngụy Thẩm An và Sư Giá...

Hành động này, đã là ôn hòa nhất rồi.


Sư Giá: "...Chị có bệnh à?"

Tang Thúc nghe vậy liền không vui, khóe miệng kéo xuống tận cằm: "Bọn họ vốn là đang nói bậy! Đám săn ảnh lần này thật sự là không chuyên nghiệp, em xem phía trên nói cái gì đi!"

Bác sĩ Sư rõ ràng là bạn gái của cô!

Đọc xong chủ đề, Sư Giá không khỏi cười ra tiếng: "Dù sao bọn họ cũng không biết em là ai, lại không chỉ đích danh nói em là đối tượng của cô ấy. Được rồi, chị so đo với người không quen biết làm gì?" Nói xong, Sư Giá thấy Tang Thúc vẫn là bộ dáng tức giận, trong lòng cảm thấy buồn cười lại cảm thấy cô có chút đáng yêu, không khỏi đưa tay chống trên giường, cúi người qua, hôn lên đôi môi đỏ mọng đang mím lại vì tức giận.

Tang Thúc: "...Hôn một cái cũng không làm chị thấy tốt hơn."

Cô ôm nàng, vùi đầu vào cổ Sư Giá hờn dỗi mở miệng nói.

Sư Giá vỗ lưng cô, thuận theo nói: "Vậy chị muốn thế nào?"

Tay Tang Thúc đã đặt lên mép thắt lưng áo choàng tắm của nàng, nhẹ nhàng kéo, áo choàng tắm màu xám mềm mại liền từ đầu vai Sư Giá rơi xuống, trực tiếp ôm người lên giường, đặt ở dưới thân mình.

"Muốn rất nhiều..." Đôi mắt đen nhánh của cô nhìn chằm chằm người dưới thân, sau đó giống như đang kiếm cớ cho mình, nói tiếp: "Ai bảo hôm nay trên đường em gặp Ngụy Thẩm An còn đi cùng cô ta như vậy?"

Cô đúng là rất hẹp hòi, còn rất có thù tất báo.

Sư Giá nghe bên tai truyền đến những lời "lên án" này, không nói nhiều, chỉ cắn nhẹ cái tay đang đặt ở bên môi mình.

Nếu Tang Thúc muốn nàng bù đắp tổn thất, nàng cũng sẽ thuận theo ý của cô.

Rất nhanh, trong gian phòng ngủ ấm áp này, tiếng rên rỉ nho nhỏ khẽ vang lên, khiến người ta mặt đỏ tai hồng.

Tang Thúc vẫn còn chìm đắm trong khoái cảm ngọt ngào, cũng không biết câu "Dù sao bọn họ cũng không biết em là ai" mà Sư Giá nói lúc trước, đã dần dần bị cư dân mạng làm rõ—

"A, tôi rốt cuộc biết vì sao lại nhìn quen mắt như vậy rồi! Bóng lưng này, rất giống bóng dáng của vị đại tiểu thư nhà họ Sư mà paparazzi chụp được hai tháng trước lúc Sư Minh Yên đến tòa án! Ảnh kèm theo, các người tự xem đi!"

Khi một cư dân mạng đăng cái này này lên Weibo, đã có nhiều người đào bới hơn.

"Hình như là thật, cả hai đều là túi Zac Posen. Thương hiệu này cũng không nổi tiếng lắm, hình như là cùng một túi!"

"Đúng vậy! Chính là túi xách của Zac Posen! Tôi còn chụp ảnh màn hình, vào trang web để so sánh một chút, thì ra nhà này không chỉ làm lễ phục! Trời ạ, chị gái nhỏ thật có phẩm vị huhuhu!"

"Chắc là cùng một người, ánh mắt rất giống nhau, nhất là khi hai người so sánh hai tấm hình này đều đeo khẩu trang, so sánh càng rõ ràng hơn."

...

Sau khi cư dân mạng vạch trần thân phận của Sư Giá, nhiều người nhiều ánh mắt như vậy, so với một hai tên chó săn còn lợi hại hơn.

Khi tất cả các chi tiết kết hợp lại với nhau, một kết luận được rút ra.

"Khó trách đoàn làm phim sao lại có thể lấy cảnh ở bệnh viện tư nhân này, lúc trước tôi còn tưởng rằng đoàn làm phim thật sự rất có tiền, bây giờ nhìn lại, nói không chừng là đại tiểu thư miễn phí cho người trong đoàn làm phim dùng. Oa, thực sự là tình yêu thần tiên!"

"Phú bà! Hôm nay lại là một ngày vì tình yêu tuyệt mỹ của người khác mà rơi lệ!"

...

Nhưng thứ gì đó càng phổ biến càng có nhiều người xem, tỷ lệ xuất hiện đảo ngược càng lớn.

Khi hầu hết mọi người đều nhận ra người phụ nữ đi cạnh Ngụy Thẩm An hôm nay chính là Sư Giá, nhiều người đã xem lại các bài đăng trên Weibo của Sư Minh Yên trước khi cô ta bị buộc tội trước tòa vào năm ngoái, sau đó tìm thấy tài khoản mà Sư Giá không còn dùng.

Kể từ khi đăng ký, rất ít bài đăng, hiện tại trong danh sách theo dõi cũng chỉ có ít ỏi hai đến ba mươi người.

Cư dân mạng chán nản bấm vào danh sách từng người một, phát hiện ra hầu hết đều là người bình thường. Nhưng ngay cả đối với những người bình thường, việc lướt Weibo của người khác cũng khiến họ cảm thấy rất phấn chấn. Một số chia sẻ công việc của họ, một số chia sẻ cuộc sống, một số chia sẻ việc học ở trường, chỉ những tài khoản theo dõi gần đây mới khiến cư dân mạng ngửi thấy mùi gì đó bất thường.

Sư Giá chỉ theo dõi có liên quan đến giới giải trí.

Là weibo của Tang Thúc.

Mà căn cứ vào hiển thị trên trang, chú ý mới nhất của Tang Thúc cũng là về Sư Giá.

"Mẹ kiếp? Tôi phát hiện được cái gì đây! Đại tiểu thư và Tang Thúc có quan hệ với nhau!"

"Tôi cũng phát hiện, 80% bài viết Weibo đăng trên trang chủ của đại tiểu thư lúc trước đều có liên quan đến Tang Thúc? hahaha, đại tiểu thư theo đuổi ngôi sao à?"

"Cảm giác không phải chỉ đơn giản là theo đuổi thần tượng, dù sao nữ thần cũng chú ý đến đại tiểu thư rồi!"

"Không phải nói trong nhà Tang Tang vốn rất có tiền sao? Cho nên quen biết đại tiểu thư cũng không có gì lạ? Vốn là bạn bè trước đó thì sao?"

"Tôi cũng góp một chút, tôi xem weibo của đại tiểu thư, cảm giác được cô ấy có tình cảm với Tang Tang!"

"Wow! Chuyện gì đang xảy ra vậy! Người trong cuộc có thể lên tiếng giải thích không?"

...

Ngay khi một đám cư dân mạng đi vào ngõ cụt, nghĩ mãi không ra mấu chốt trong đó, bỗng nhiên, có một cư dân mạng phát hiện—

"Bà nội nó, chẳng lẽ các người không nghĩ tới nghề nghiệp của đại tiểu thư là gì sao? Cô ấy không phải là bác sĩ sao?"



Ôn Nhu Ái Nhân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ôn Nhu Ái Nhân Truyện Ôn Nhu Ái Nhân Story C60: Chương 60
10.0/10 từ 15 lượt.
loading...