Omega Đó Là Một Tiểu Tinh Tinh Vô Song
Chương 70: Bồi thường
Editor: Chentranho
Truyện edit được đăng tại dembuon.vn và truyenwiki1.com chentranho
Trong mắt người ngoài, Phí Thừa là một người không giỏi ăn nói, so với Phí Minh Nghi năm đó khuôn mặt càng lạnh lùng hơn. Ở trên thương trường, cho dù là người quen, cũng tuân theo các quy tắc mà làm việc, hiếm khi vì tình mà lộ ra ưu ái.
Không chiếm được tiện nghi, vốn là vấn đề đau đầu của một số trưởng bối lớn tuổi.
Vì thế, mỗi khi Phí Minh Nghi cùng Kỷ Diễn từ bên ngoài lâu lâu trở về một chuyến, đều có không ít người nghĩ đến ôn lại chuyện cũ, nói là đã lâu không thấy thật là tưởng niệm, kỳ thật chính là ở chỗ Phí Thừa không câu thông được, nên muốn từ chỗ cha mẹ anh kiếm chút ảnh hưởng.
Đương nhiên, Phí Minh Nghi vẫn luôn đứng về phía con trai mình, chưa kể Phí thị đều đã giao cho Phí Thừa, Phí Thừa có phương pháp thủ đoạn xử lý công việc của riêng mình, cô căn bản không định xen vào quản.
Mấy sóng người đều bị Phí Minh Nghi dỗ dành đến hòa hòa khí khí cười ha hả, cuối cùng như cũ vẫn không đạt được mục đích, xám xịt rời đi.
"Thằng cả làm việc vẫn là có chút quá cứng ngắc." Phí Minh Nghi cùng Kỷ Diễn cụng ly, cười nói.
Kỷ Diễn cũng cười, "Nó một mình quản lý Phí thị. Không cứng rắn một chút, liền nơi nơi đều sẽ là lỗ thủng, chờ Tiểu Chuẩn lớn lên, thằng cả sẽ nhẹ nhàng hơn."
Phí Minh Nghi gật đầu tỏ vẻ tán đồng, huống chi còn có Lăng Di cùng Mạnh Phiên phụ một bên, hai đứa nhỏ này đều là những người thông minh.
"Người bận rộn, thật khó có thời gian rảnh mà."
Mẹ Tô bưng ly rượu cười ha hả đi tới, cùng Phí Minh Nghi và Kỷ Diễn chạm ly.
"Đã lâu không gặp," Phí Minh Nghi mỉm cười, biết ý định của mẹ Tô, liền phủ đầu: "Lại nói chúng ta suýt chút nữa đã trở thành thông gia. Thật đáng tiếc bọn trẻ lại không hợp nhau. Bây giờ tình thế đã thay đổi, hai đứa nhà tôi cuối cùng đều đã cố gắng tìm được tình yêu đích thực của chúng rồi ".
Mẹ Tô đang muốn mở miệng nói đến hôn ước: ...
Những lời này đều đã chặn đứng bà.
Năm đó nói là bọn nhỏ nhìn không hợp mắt nhau, kỳ thật là Tô Dự đơn phương chướng mắt Phí Thừa lớn tuổi, Phí Thừa lúc ấy vô dục vô cầu đối với hôn ước chính là không sao cả. Hiện tại muốn nhắc lại là Tô Dự nguyện ý, cũng thật vả mặt.
"Cũng không phải vậy," Mẹ Tô xấu hổ mà uống một hớp rượu, quyết định từ bỏ Tô Dự, "Là do Tiểu Dự nhà tôi chính mình không biết cố gắng, tôi cũng lười quản nó."
Phí Minh Nghi cùng Kỷ Diễn mỉm cười, nếu thật sự lười quản, như thế nào sẽ an bài Tô Dự cùng bọn họ về nước cùng một ngày chứ?
"Hàm Ương nhà tôi thật ra vẫn luôn đối với Tiểu Chuẩn rất để ý đấy, đáng tiếc Tiểu Chuẩn lại thích người khác rồi," Mẹ Tô giống như tùy ý mà nói tới, lại cười vẫy vẫy tay, "Bất quá trẻ nhỏ thích cũng không thể giữ lâu, nói không chừng..."
Nửa câu sau mới là mấu chốt, Phí Minh Nghi nghe xong lập tức trả lời: "Không thể coi thường bọn trẻ hiện tại. Tôi thấy hai đứa nó tốt vô cùng, tôi cũng thập phần vừa lòng."
Thập phần vừa lòng...... Mẹ Tô mặt mày cứng đờ.
Vốn tưởng rằng Phí gia chỉ là tương đối tiến bộ, dung túng con cái tự do yêu đương mà thôi. Chứ một đứa nhóc từ nông thôn tới, chỗ nào xứng bước vào cửa Phí gia?
Không nghĩ tới, thế nhưng từ trong miệng Phí Minh Nghi nghe được câu "Thập phần vừa lòng"?
Mẹ Tô giả vờ kinh ngạc, nửa che miệng nhỏ giọng hỏi: "Nghe nói đứa nhỏ này một chút bối cảnh cũng không có? Hoàn toàn là một đứa nhỏ ở nông thôn? Thế này tương lai đối với Phí gia cùng Tiểu Chuẩn chắc không trợ giúp được cái gì đi?"
Ám chỉ đến rõ ràng, Phí Minh Nghi cũng không tức giận, cười lắc đầu.
"Làm sao có thể không có? Thằng bé không có tài nguyên, nhưng biết dựa vào chính mình nỗ lực, được Hoa đại tiến cử, đây là cỡ nào ưu tú chứ, vừa kiên cường lại cần cù!"
Mẹ Tô: ...
Phí Minh Nghi trông vô cùng hài lòng, cũng học theo mẹ Tô, nửa che miệng nhỏ giọng nói: "Mặc dù thương nghiệp liên hôn là phương tiện để tự củng cố bản thân, nhưng việc tu dưỡng nguồn trợ lực ưu tú ngay từ khi còn nhỏ càng có giá trị hơn!"
Mẹ Tô kinh ngạc, "Cô muốn đem nó vào Phí thị?"
Phí Minh Nghi vẻ mặt vô tội, nhìn nhìn Kỷ Diễn, "A, đều là con cái nhà mình, không sớm bồi dưỡng cùng nhau quản lý Phí thị, chẳng phải là lãng phí lắm sao? Hơn nữa thằng bé rất ưu tú mà, đúng không?"
"Hơn thế nữa tôi thấy hai đứa con dâu nhà tôi đều rất tuyệt, có bọn họ giúp thằng cả thằng hai, chúng tôi càng có thể yên tâm phủi tay đi ra ngoài du lịch rồi."
Mẹ Tô:......
Một đứa nhóc chưa đủ lông đủ cánh thế mà đã được Phí gia tán thành như thế, trong khi hai đứa Omega Tô gia nhà mình lại một chút cơ hội đều không có?
Bầu không khí có chút xấu hổ, Phí Minh Nghi không định tiếp tục nói chuyện với mẹ Tô mà đang định đi kiếm cái gì ăn, cuối sảnh tiệc dường như có chút náo động, mấy Alpha và Omega đang sôi nổi tiêm thuốc. Thuốc ức chế đều được lấy ra.
Mỗi khi nhìn đến loại trường hợp này, Phí Minh Nghi cùng Kỷ Diễn trong lòng liền lộp bộp một chút, với Phí gia tin tức tố bá đạo mà nói, bọn họ không thể không hoài nghi có phải hay không Alpha trong nhà mình lại đang gặp rắc rối.
Hai người nhìn nhau, không thèm đếm xỉa đến mẹ Tô đã vội vã tiến vào nhà vệ sinh.
Trên đường đi, bát quái bên tai cũng nghe được không ít.
Ở cửa toilet, còn có tiếng cười khoa trương của Thiệu Trì: "Ha ha ha ha ha ha Chuẩn ca là chocolate ngọt A! Tui có thể cười ảnh một năm rồi ha ha ha ha ha!"
"Đây là làm sao vậy?" Kỷ Diễn hỏi.
"Ca ——" Tiếng cười của Thiệu Trì đột nhiên im bặt, nhìn thấy chú dì đến, một hơi thiếu chút nữa không thở nổi, xấu hổ che miệng.
Nhanh miệng đem hành vi kỳ quái vừa rồi của Tô Dự, sau lại là chuyện ở toilet cùng bọn họ nói một chút.
Phí Minh Nghi và Kỷ Diễn sắc mặt lập tức liền hạ xuống.
Lúc này, ở bên trong đến ổn định rồi Phí Chuẩn mới dẫn theo Mạnh Phiên cùng ra ngoài.
Ngại có trưởng bối ở đây, đám bằng hữu cũng không có mặt mũi nào dám trêu chọc Phí Chuẩn.
"Điều tra một chút camera, con hoài nghi Tô Dự cho Mạnh Phiên rượu có vấn đề." Phí Chuẩn lạnh lùng nói.
Phí Minh Nghi gọi điện thoại, Kỷ Diễn nhìn nhìn Mạnh Phiên, quan tâm hỏi: "Tiểu Phiên có uống không?"
Mạnh Phiên vội lắc đầu, "Không ạ, cháu cảm thấy kỳ quái liền không uống, sau lại tới toilet, đã có năm Alpha chờ cháu bên trong rồi, may mắn là Phí Chuẩn tới kịp thời."
...
Mười phút sau, trên màn hình lớn của sảnh tiệc, hình ảnh Tô Dự đang thả một viên sủi bọt nhỏ vào ly của mình, hình ảnh vừa chuyển, Tô Dự lại ở cùng người khác chào hỏi nói chuyện phiếm, chốc lát sau, liền bưng ly rượu kia lên, lại từ người phục vụ bưng một ly khác giống vậy, đi tìm Mạnh Phiên.
Chờ hình ảnh chuyển tới chỗ Mạnh Phiên, không ai có thể biết được ly rượu nào có viên sủi bọt kia nữa.
Hình ảnh từ camera theo dõi xuất hiện trên màn hình lớn trong yến tiệc, thu hút ánh mắt của mọi người, cơ hồ mọi người đang nói chuyện với nhau đều dừng động tác, nghỉ chân vây xem, sôi nổi kinh ngạc.
"Đây là con trai của Tô gia? Muốn hạ thuốc đối tượng của Phí Chuẩn? Đây là có ý gì?"
"Khẳng định là thế rồi, quá rõ ràng không phải sao, cũng không biết che giấu, không có đầu óc."
"Không phải chứ, cái viên sủi bọt kia tôi biết này, không phải là thuốc độc gì đâu, chính là để điều trị tin tức tố hỗn loạn, có vài Omega tin tức tố không cân bằng, dẫn tới kỳ phát tình rất loạn, khó có thể dự đoán trước, liền thường xuyên uống cái này dể điều trị đấy."
"Đúng vậy, tôi cũng thường xuyên uống mà. Giống như kẹo hoa quả thôi, chẳng lẽ là Tô Dự muốn uống với rượu? Về sau lại quên mất là cái ly nào?"
"Đừng quên, viên sủi bọt này tuy có thể điều hòa tin tức tố, nhưng không thích hợp uống gần thời kỳ phát tình, rất dễ gây bộc phát."
Mọi người đều đang bàn luận, nhưng cũng không vội kết tội cho Tô Dự.
Lúc này, nhân viên an ninh đi vào để duy trì trật tự, "Xin lỗi, do vấn đề đường truyền, cái này lẽ ra không nên xuất hiện trên màn hình lớn, màn hình lớn cần phải cắt đứt nguồn điện, xin mọi người thông cảm."
Người nhà họ Tô sắc mặt tái nhợt ở một góc cách đó không xa.
Cái gì mà vấn đề về đường truyền?
Có một sự cố đường truyền nào lại trùng hợp như vậy? Còn trùng hợp đợi đến khi phát cơ bản xong hết rồi mới đến cắt nguồn?
"Nhà họ Phí quá độc ác, chắc chắn là cố tình làm như vậy!" Tô Dự cả giận nói.
Cha Tô mặt mày tái mét, mắng: "Câm miệng! Trước công chúng mà mày có thể làm chuyện ngu xuẩn như vậy sao?!"
"Con không có! Con thực sự chỉ muốn uống một mình. Lấy sai ly mà thôi! Loại viên sủi bọt này cũng không phải là thuốc độc, con cho nó uống làm gì?!"
Vừa dứt lời, Phí Chuẩn đã nắm tay Mạnh Phiên, mang theo Thiệu Trì và mấy người khác đi tới.
"Bởi vì anh biết rằng Mạnh Phiên đang đến thời kỳ phát tình. Loại viên sủi bọt điều hòa tin tức tố này còn có tác dụng gây rối loạn, nếu thời kỳ phát tình đang đến gần mà uống vào thì người uống sẽ dễ dàng kích phát giai đoạn phát tình ngay lập tức."
Tô Dự sắc mặt trắng xanh, "Tiểu Chuẩn, sao em có thể hiểu lầm anh như vậy, anh chạy đi đâu mà biết đối tượng của em khi nào đến kỳ phát tình chứ!"
Cha Tô vừa rồi đang mắng Tô Dư, hiện tại có rất nhiều người vây xem, hắn còn quan tâm đến con của mình, ỷ vào chính mình là trưởng bối, vỗ vỗ Phí Chuẩn.
"Tiểu Chuẩn à, Tiểu Dự nói đúng, này khẳng định là hiểu lầm."
"Chú Tô," Phí Chuẩn lễ phép nói, quay đầu chỉ về phía cha mẹ mình đang vui vẻ nói chuyện với những người lớn tuổi khác ở phía xa, mỉm cười: "Ba mẹ cháu nói đây là chuyện riêng của con cái. Là người lớn tuổi, bọn họ không nhúng tay vào, chú Tô cũng để cho bọn cháu tự giải quyết thì hơn? "
Cha Tô: ...
Đó là bởi vì cha mẹ Phí gia không đến, hắn mới cảm thấy sự việc dễ giải quyết hơn, nên dựa vào thân phận trưởng bối của mình để thuyết phục anh. Bây giờ Phí Chuẩn đã nói như vậy, cha Tô cũng không nói nên lời.
Phí Minh Nghi và những người khác rất thông minh. Họ không quan tâm đến chuyện riêng tư của con cái, nhìn qua rất hòa ái rộng lượng, không cùng Tô gia so đo. Nhưng kỳ thật, cái kiểu để con cái làm loạn như vậy, bị camera theo dõi chiếu trên màn hình lớn, phẩm hạnh của Tô Dự thế nào đều bị mọi người biết hết, về sau đừng nói Phí gia, có nhà nào khác dám cưới Omega như vậy không đều khó nói.
Nhưng nhà họ Tô chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Suy cho cùng, chính là Tô Dự có lỗi trước, người ta đã không so đo, để bọn nhỏ tự giải quyết rồi, bọn họ lại nhúng tay vào, càng có vẻ nhà bọn họ gia giáo cực kém.
Đến lúc đó, không chỉ Tô Dư, hôn nhân của Tô Hàm Ương cũng sẽ phải chịu liên lụy.
"Là anh nhất thời bất cẩn, không cẩn thận đổi sang ly khác. Xác thật là anh sai, chính mình xin lỗi đi, ba và mẹ anh mặc kệ."
Ba Tô nói xong, liền lôi kéo mẹ Tô đi luôn.
Tô Dự đột nhiên giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi, khắp nơi đều có ánh mắt khinh thường, khiến hắn có chút bực bội.
""Mạnh Phiên, thực xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, huống chi cậu cũng không uống không phải sao?"
Mạnh Phiên bày ra khuôn mặt vô tội, một bộ dáng nhu nhược đáng yêu, ôm cánh tay Phí Chuẩn đứng dựa gần vào anh, ngoài miệng lời nói lại sắc bén vô cùng.
"Sao anh giống em gái anh vậy? Về sau muốn hại người khác, tốt nhất nên chính mình động thủ, đừng tìm đồng đội không đáng tin cậy, vừa xảy ra chuyện một cái bọn họ liền đem ra anh khai ra đầu tiên rồi."
Tô Dự:......
Thiệu Trì a một tiếng, lấy ra di động phát một đoạn video, là năm tên Alpha vừa mới chạy trối chết kia.
Là Tô Dự kêu chúng tôi chờ ở toilet, nói cho ai kia ăn thứ gì đó, liền đến kỳ phát tình, nóng lên do kỳ ảnh hưởng đến Alpha chúng tôi nên không thể trách chúng tôi, đều là Tô Dự dạy!
Tô Dự:......
Hắn ta nghĩ rằng kế hoạch của mình là vô cùng suôn sẻ, thêm nữa viên sủi bọt cũng không phải là thuốc độc gì, chính hắn uống không cẩn thận đổi cho Mạnh Phiên mà thôi. Ai biết Mạnh Phiên sắp đến kỳ phát tình, uống vào một chút đã bị dụ cho phát nóng, lúc đi vệ sinh vừa vặn gặp một vài Alpha, tin tức tố trong thời kỳ phát tình dụ dỗ Alpha, toàn bộ không có vấn đề gì.
Ai biết được, Mạnh Phiên không chơi bài theo lẽ thường, không uống rượu của mình, hắn cũng không thể kịp thời báo cho đám Alpha kia giải tán!
Nhân chứng vật chứng đầy đủ, Tô Dự không thể cãi lại, chỉ có thể xám mặt mà xin lỗi.
Thiệu Trì thúc giục: "Xin lỗi chân thành một chút, để em quay lại ha, về sau anh mà lại tìm phiền toái, bọn này liền đem đoạn video này chiếu lên màn hình lớn tòa nhà cao nhất Hoa thị, để cho tất cả người dân ở Hoa thị đều nhìn thấy anh!"
Tô Dự:......
Sắc mặt tái nhợt, cha mẹ cũng mặc kệ hắn, chỉ có thể lui ra phía sau một bước, đối với Mạnh Phiên khom lưng thật sâu tạ lỗi, "Thực xin lỗi, là tôi bởi vì một chút việc nhỏ mà ghi hận trong lòng, là tôi tiểu nhân chi tâm, tôi sai rồi, rất xin lỗi!"
Hắn ở chỗ này khom lưng cúi đầu, vào trong mắt mọi người ở đây đều là giễu cợt, thật sự là hại người hại mình, sôi nổi tấm tắc lắc đầu.
Người nhà họ Tô thật là buồn cười, năm đó chướng mắt Phí Thừa tuổi lớn, hiện tại lại vội vàng theo đuổi, theo không được còn muốn hại người, đây không phải là có bệnh sao?
Phải về nói với dì Bảy dì Tám rằng Omega nhà họ Tô không nên dính vào.
...
Không có Tô gia làm chướng tai gai mắt, nửa sau bữa tiệc Mạnh Phiên cùng mọi người ăn nhậu chơi bời rất vui vẻ.
Điều không vui duy nhất là rượu trong bữa tiệc rất thơm, cậu rất muốn uống, phi thường muốn uống!
Phí Chuẩn thấy cậu vẫn luôn xuất thần, sờ sờ đầu cậu, dỗ dành nói: "Ngoan, để người lớn nói chuyện được rồi, chúng ta về trước đi?"
Nghe vậy, Mạnh Phiên đôi mắt quay tròn chuyển động, ngửa đầu đối với Phí Chuẩn hắc hắc cười, "Được ~ thế em có thể lấy hai cái bánh kem chocolate về được không?"
Mạnh Phiên xác thật đã ăn rất nhiều bánh sô cô la. Phí Chuẩn thấy cậu thích, liền gật gật đầu, "Đi lấy đi, không sao."
Mạnh Phiên đáp, giơ chân liền đi đến khu đồ ngọt dạo một vòng.
Đi đến một nơi Phí Chuẩn không nhìn thấy, cậu cúi người, đi đến khu vực đồ uống bên cạnh khu đồ ngọt, ngửi mùi rượu thơm nồng, sau đó tìm được cái ly mà cậu muốn uống nhất, lén lút, ừng ực ừng ực nhanh chóng uống hết cái ly sạch sẽ.
Phê!
Chờ khi cậu xách về hai cái bánh kem chocolate được phục vụ giúp đóng gói lại, Phí Chuẩn liền nhìn thấy sắc mặt cậu ửng đỏ, đi đường phiêu phiêu, rất không thích hợp.
"Em bị sao vậy? Có gì vui à?"
Mạnh Phiên đi qua, khúc khích cười, phốc một chút va vào trong lồng ngực Phí Chuẩn.
Phí Chuẩn lập tức ngửi thấy mùi rượu trong miệng cậu, nhíu mày, "Em uống rượu?!"
"A ~" Mạnh Phiên cười khúc khích, dựa vào anh rồi ngẩng đầu lên nhìn, nhỏ giọng nói: "Uống chút rượu thì có làm sao, uống say sẽ làm nũng, anh không phải muốn em bồi thường cho anh à?"
Phí Chuẩn:......
Hầu kết trên dưới lăn lộn một chút, anh cảm thấy Omega nhỏ này sẽ làm anh chết mê chết mệt mất.
"Đúng đúng, em say rồi sẽ làm nũng, anh thì chỉ lo chăm sóc em, em có thể bồi thường cho anh cái gì đây?"
Phí Chuẩn cười nói, sợ cậu men say lên mau, vội cùng bọn Thiệu Trì vẫy vẫy tay, trước ôm Mạnh Phiên đi ra ngoài.
Mạnh Phiên quang quác không biết đang nói gì, đi đường bắt đầu xiêu xiêu vẹo vẹo.
Mới vừa vào trong xe, Mạnh Phiên bỗng nhiên thân thể mềm nhũn, ngã vào trong lồng ngực Phí Chuẩn, ô ô ô lên.
Phí Chuẩn vui vẻ, xoa xoa đầu cậu, "Lúc uống rượu oanh liệt như vậy? Sao bây giờ lại khóc chít chít thế này?"
Mạnh Phiên cảm thấy cơ thể mình không thể tự chủ được nữa, ôm Phí Chuẩn cọ, "Không được rồi, ô ô ô, khó chịu......"
Nghe vậy, Phí Chuẩn sửng sốt một chút, cẩn thận hỏi lại, mùi rượu trong xe càng ngày càng rõ ràng, nào phải là mùi rượu mà Mạnh Phiên vừa uống nữa? Đó rõ ràng là mùi vị tin tức tố của em ấy!
"Em... tới kỳ phát tình rồi?!"
Lần này rõ ràng là nghiêm trọng hơn lần trước, cậu vừa mới tiêm thuốc ức chế trong toilet không lâu, vậy mà cũng không thể kiềm chế được!
Mạnh Phiên cũng cảm nhận được, cố làm ra vẻ mặt gì đó, nhưng khi miệng lại chỉ có ô ô ô.
"Ô ô ô, đáng ghét, chắc chắn anh lại đang vui vẻ nữa."
Phí Chuẩn: "Anh vui vẻ vìcái gì?"
"Vui vẻ có thể cắn em, bồi thường cho anh đó."
Phí Chuẩn dở khóc dở cười, đem người ôm vào trong ngực ôm ôm, ôn nhu hỏi: "Thật cho anh cắn à?"
Mạnh Phiên ủy khuất hức hức, cọ cọ anh hồi lâu mới nói: "Cắn đi, gần đây da em mềm lắm, hẳn là sẽ không đau đâu."
Phí Chuẩn:......
Omega Đó Là Một Tiểu Tinh Tinh Vô Song