Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 76: C76: Bắt tay vào chuyện của cửa hàng
Tân Lãng nghe vậy, lập tức nói: "Chuyện này. không thành vấn đề, dù sao bây giờ mua hàng online cũng rất phổ biến. Nếu như có thêm nhiều lựa chọn thì việc kinh doanh của mình nhất định sẽ tốt hơn, đặc biệt là bên Douyin người sử dụng rất nhiều nên cơ hội cũng rất lớn.
“Nhưng mà anh chỉ sợ không đủ thời gian, dù sao. thì cửa hàng trưng bày đã tốn rất nhiều thời gian rồi. Giờ muốn bán hàng trên Douyin với Wechat thì cần phải đăng ký mà gần đây thì nhiều chuyện anh chỉ sợ là không có nhiều thời gian rảnh” Tân Lãng nói.
Tô Thi Hàm cười cười lập tức xung phong nhận trách nhiệm: “Vẽ vấn đề online thì cứ để cho em, anh phụ trách cửa hàng trưng bày với sản phẩm đi, hai người chúng ta chia ra làm chắc chắn sẽ kịp thời gian”
Tân Lãng thấy cô tràn đầy phấn khởi gật đầu nói: “Được! Nhưng mà em phải đáp ứng anh không được để cho bản thân quá mệt mỏi, bây giờ cơ thể em đang cần được nghỉ ngơi dưỡng bệnh”
“Tuân lệnh!" Tô Thi Hàm cười vui vẻ.
Có thể giúp được Tăn Lãng khiến cô cảm thấy cực kì hạnh phúc.
Buổi sáng lúc Tân Lãng đi học, Tô Thi Hàm đầy hào hứng chuẩn bị làm việc.
Cô dự định hôm nay trước tiên sẽ đi tới Tam Tân Trai chụp vài tấm ảnh và những tác phẩm Tân Lãng đã làm trong mấy ngày qua. Tới lúc chuẩn bị xong cửa hàng online, thì sẽ có hình ảnh để mà đưa lên
Tô Thi Hàm lấy máy ảnh trong ngăn tủ ra, có một đoạn thời gian cô rất đam mê chụp ảnh. Lúc đó cha cô. mua cho cô máy ảnh DSL loại tốt nhất, khi còn học năm nhất đại học Tô Thi Hàm vẫn rất ưa thích chụp ảnh. Cô thường xuyên cầm máy ảnh DSL đi chụp xung quanh, nhưng mà sau khi mang thai những thú vui này tạm thời bị gác lại.
Bây giờ muốn có hình ảnh cho cửa hàng khiến cô nhớ tới đam mê này nên mới lấy nó ra, cũng may là kỹ thuật của cô chưa bị mai một.
Căm máy ảnh DSL chụp một đống hình phòng. làm việc cùng với các sản phẩm, mỗi một tấm ảnh đều có bối cảnh khác nhau đều do tự tay Tô Thi Hàm thiết kế bày trí, bối cảnh đều rất đẹp.
Tô Thì Hàm mỉm cười hướng cĩ Vương vẫy vẫy tay, "Dì Vương, dì qua đây nhìn nè."
Dì Vương đẩy xe của ba đứa nhỏ tới, nghiêng đầu nhìn những hình ảnh Tô Thi Hàm vừa mới chụp.
Sau khi xem xong dì Vương ngạc nhiên nói: "Cô Tô, con chụp hình đúng là rất đẹp nha, những tấm ảnh này đều nhìn rất bắt mắt”
“Cái này là chưa qua chỉnh sửa đó, khi nào về con sẽ chỉnh sửa một chút sẽ còn đẹp hơn nữa” Tô Thi Hàm vừa cười vừa nói
“Như vậy mà còn phải chỉnh sửa nữa à? Cô Tô! Di cứ tưởng vừa rồi hình chụp đã hoàn chỉnh rồi chứ, dì thấy con chụp đẹp như vậy không cần qua chỉnh sửa cũng đã hoàn chỉnh rồi."
Hai người cười cười nói nói, Huyên Huyên ở một bên giống như là cảm thấy nhàm chán. Tay nhỏ duỗi ra căm lên một con sư tử do Tần Lãng điều khắc tò mò. để trong lòng bàn tay chơi
Tô Thi Hàm thấy cảnh này lập tức để máy chụp hình xuống.
Dì Vương đang ở cùng cô xem hình đột nhiên ánh mắt Tô Thi Hàm sáng lên hỏi dì Vương bên cạnh: "Dì Vương! Dì có cảm giác như con không, lúc Huyên Huyên cầm sư tử con trên tay, so với hình sư tử con của con chụp thì càng hài hòa và đáng yêu hơn đúng không?”
Tô Thi Hàm nhìn con mình trong xe đẩy, trong đầu linh hoạt nghĩ tới một điều, mỉm cười lầm bẩm nói: “Nếu như Huyên Huyên làm gương mặt đại diện thương hiệu quảng bá sản phẩm, nhất định ảnh chụp. lên sẽ hấp dẫn mê người”
Dì Vương nghe nói như vây lập tức đồng ý nói: kiến này hay! Cô Tô Huyên Huyên của chúng ta thương như thế, kết hợp với đồ thủ công mỹ nghệ dễ thương chính là "dệt hoa trên gấm”, với lại có người mẫu thì hình ảnh sẽ càng sinh động hơn”
Tô Thi Hàm cùng bà nhìn nhau nở nụ cười, trong. lòng đã có chủ ý.
Cho nên tiếp sau đó, Tô Thi Hàm để cho Huyên Huyên cầm trong tay những tác phẩm của cửa hàng, quay quay chụp chụp. Bối cảnh cũng không hạn chế ở xe đẩy trẻ em mà con có tấm thảm nhỏ do Tô Thi Hàm. chuẩn bị và những nơi khác nhau trong phòng làm việc.
Huyện Huyên mặc dù rất nhỏ, nhưng mà tựa hồ cũng không bài xích việc chụp ảnh. Hơn nữa, những món đồ chơi nhỏ khác nhau nằm trong lòng bàn tay, khiến tên nhóc biểu hiện càng thêm sinh động. Còn có rất nhiều hành động và tư thế tạo dáng nhìn cực kì dễ thương và đáng yêu.
Tên nhóc này vẫn luôn cực kỳ vui vẻ, giống như là việc có thể làm người đại diện cho sản phẩm cho cha mẹ, chính là một điều hết sức vui vẻ.
Tô Thi Hàm quay chụp ảnh xong thì cầm lấy laptop bắt đầu chuẩn bị mở cửa hàng online, đăng ký. cửa hàng trên Taobao, tài khoản trên Douyin và tài khoản Wechat chuyên dụng. Tất cả đều dùng thông tin của Tân Lãng, hẳn là ông chủ của Tam Tần Trai.
Quy trình mở cửa hàng trên Taobao tương đối đơn giản, rất nhanh đã làm xong nhưng mà Douyin và Wechat thì còn phải đợi. Douyin và Wechat đều phải từ từ phát triển, căn phải có một lượng fan hâm mộ nhất định thì mới mở cửa hàng trên đó được. Cho nên trong thời gian này, cô nhất định phải thường xuyên chăm sóc mới được.
Giữa trưa, khi Tân Lãng về nhà, chỉ nhìn thấy dì Vương chơi với ba đứa nhỏ trong phòng khách mà không thấy Tô Thi Hàm đâu.
Di Vương nhìn thấy ánh mắt của hẳn nhìn ngó xung quanh tìm kiếm, lập tức biết hẳn muốn gì chỉ chỉ về phòng đọc sách: “Cậu Tân! Cô Tô đang ở trong phòng đọc sách”
Tân Lãng lập tức đi tới phòng đọc sách thấy Tô Thi Hàm ngồi trước bàn sách, tay cầm con chuột chăm chú nhìn vào laptop.
“Về rồi à?” Nghe thấy tiếng động Tô Thi Hàm hơi ngẩng đầu sau đó lại lập tức nhìn về phía máy tính.
Tần Lãng hiếu kỳ đi tới, nhìn thấy trên màn hình là một tấm hình còn Tô Thi Hàm thì đang sửa ảnh.
“Thấy sao? Người mẫu nhỏ của cửa hàng online. chúng ta, ngoài ra còn có hình ảnh sản phẩm. Có phải cực kì đáng yêu hay không?”
Tần Lãng nhìn tấm ảnh Huyên Huyên, gương mặt đáng yêu đang tươi cười thế là cúi đầu hỏi: "Sao em lại nghĩ để cho Huyên Huyên làm hình ảnh đại diện sản phẩm?”
Tô Thi Hàm cười nói: "Hôm nay lúc em đang quay với chụp ảnh thì Huyên Huyên tự căm lấy sư tử con. Thế là em nhanh tay chụp, vai trò người đại diện này là do Huyên Huyên tự chọn nha”
“Được! Người đại diện này quả thực là hoàn mỹ” Tần Lãng nói.
“Đúng! Tân Lãng, hôm nay em đã đem...” Tô Thi Hàm kể lại chuyện buổi sáng mình đã làm. Sau đó mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn Tân Lãng giống như là đang đợi hẳn khích lệ.
Nhìn vào gương mặt đang phát sáng của cô, Tân Lãng đưa tay sờ đầu cô một cái nói: "Thi Hàm nhà chúng ta thật tuyệt!"
“Nhưng mà Thi Hàm em phải thường xuyên nhớ kỹ lời anh nói, không được làm quá sức”
“Vâng”
- ----------------
Buổi chiều lúc đang ở phòng học, điên thoại Tân Lãng đột nhiên vang lên một tiếng, trong hộp thư thoại nhiều hơn một email.
Đây là bản phác thảo thiết kế tờ rơi mà hắn và Tô Thi Hàm đã thực hiện đặt trên mạng cách đây vài ngày. Bởi vì tiệm mới gầy dựng, nên cần phải có một đợt tuyên truyền quảng bá. Ở làng đại học đất chật người đông này, thì tờ rơi là phương thức hiệu quả nhất. Cho nên hai người họ ở trên mạng tìm một cửa hàng thiết kế, gửi một chút thông tin qua đó rồi thương lượng đại khái bản in .
Hôm nay chủ tiệm gửi một bản phác thảo tới, lúc trưa ăn cơm hắn đã đưa cho Tô Thi Hàm nhìn. Tổng thể không có vấn đề gì, hình ảnh bối cảnh trên này là do Tô Thi Hàm chọn. Sử dụng hình ảnh chính là không gian phòng làm việc của Tam Tần Trai vì nó có nội thất đồ cổ nhìn rất có phong cách.
Tân Lãng cảm thấy không tệ nên cũng không muốn chỉnh sửa gì nữa.
Tô Thi Hàm cũng vừa ý, nhưng mà muốn thêm một vài tin tức của cửa hàng online vào. Mã QR của cửa hàng Wechat và Douyin.
Cho nên lúc này chủ tiệm lại chỉnh sửa một chút, sau đó mới gửi sang phiên bản hoàn thiện.
Sau khi tan học ba người bạn cùng phòng hỏi Tân Lãng muốn đi đâu, biết được hẳn muốn đi in tờ rơi . Ba người bạn cùng phòng lập tức xung phong, bọn họ có thể giúp một tay phát tờ rơi
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa