Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 416: Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến cảnh lãng mạn như thế này
95@-Lúc này Chu Kỳ gọi một cú điện thoại, Dương Bân và Tôn Húc rất nhanh lập tức đi tới.
"Anh Lãng! Anh đưa chị dâu tham gia đại hội thể thao sao? Hôm nay chị dâu thi đấu à?” Chu Kỳ hỏi.
Tân Lãng nói: "Ừm! Lát nữa chị dâu cậu sẽ chạy. 1,500 mét."
"Chị dâu giỏi thật Không ngờ chúng ta đến thật đúng lúc. Chị dâu! Bọn em nhất định sẽ cổ vũ cho chị”
"Chị dâu tham gia thi đấu, trùng hợp hôm nay em có chuẩn bị một vài món đồ cổ vũ, lát nữa chúng ta có thể lấy ra dùng rồi” Dương Bân vui vẻ mở chiếc túi lớn của mình ra, để lộ những món đồ đầy màu sắc bên trong.
Loại đồ chơi này dùng để khuấy động không khí. Trên một tay cầm sẽ gắn ba nắm tay nhỏ, khi lắc, ba bàn tay này sẽ va vào nhau và phát ra âm thanh giống tiếng vỗ tay.
Dương Bân đem theo mấy thứ này để cổ vũ, đồng thời xem như món quà nhỏ tặng cho những sinh viên mới tham gia nhóm. Vừa hay mấy hôm nay trường tổ chức đại hội thể thao, thế nên mấy món đồ này lại càng được hoan nghênh.
Đường chạy 1,500 mét sắp bắt đầu, Tô Thi Hàm đã được gọi tên lên chuẩn bị. Tân Lãng mang theo các con đến vạch xuất phát, mấy người bạn cùng phòng đi theo sau căm trên tay mấy món đồ cổ vũ
"Cố lên, chị dâu!”
"Cố lên Thi Hàm!"
“Các con! Chúng ta cùng nhau cổ vũ cho mẹ. nào! Tân Lãng đưa cho mỗi đứa một món đồ chơi nhỏ, ba đứa bé lập tức vui vẻ vẫy vẫy tay.
"Mama... Mama."
Tô Thi Hàm đứng ở vạch xuất phát, nhìn mấy đứa con bé bỏng đáng yêu của mình, cô cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng vậy.
Không phải chỉ là 1,500 mét thôi sao? Cô có hậu phương vững chắc như vậy, nhất định sẽ làm được!
Cố lên Tô Thi Hàm!
Sau khi tiếng súng lệnh vang lên, tất cả vận động viên bắt đầu cuộc đua. Bành Gia Ngọc chạy ở đường đua bên cạnh Tô Thi Hàm. Từ lúc đầu cô ta đã luôn chú ý đến Tô Thi Hàm. Sau khi cuộc đấu bắt đầu, cô ta trực tiếp xông lên, vọt lên phía trước Tô Thi Hàm
Thấy Tô Thi Hàm phớt lờ mình, Bành Gia Ngọc lấn sang đường chạy của Tô Thi Hàm và ép sát vào cô.
Tô Thi Hàm liếc nhìn cô ta, không nói gì mà tiếp tục chạy về phía trước với tốc độ không đổi.
Đối với cự ly 1,500 mét mà nói, chủ yếu là đọ sức bền, không nên chạy quá nhanh. Nhiều người vì nóng vội khi thấy người phía sau sắp vượt lên nên trực tiếp tăng tốc, dẫn đến đoạn đường phía sau hết năng lượng để chạy. Thậm chí, có người còn không thể chạy hết quãng đường.
Tô Thi Hàm sẽ không phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy. Cho nên đối mặt với sự khiêu khích của Bành Gia Ngọc, cô lựa chọn lờ đi,
Tân Lãng lúc đầu bế Huyên Huyên đi theo Tô Thi Hàm, nhưng mà Tô Thi Hàm chạy trên đường đua, còn Tân Lãng chạy trên phần cỏ ngoài vạch sân thi đấu.
“Em yêu! Đừng lo lắng, đây mới là vòng thứ nhất thôi, chúng ta cứ chạy từ từ” Tân Lãng nhẹ giọng nói.
Tô Thi Hàm gật đầu nói: “Tân Lãng! Đừng chạy cùng em nữa, anh còn bế Huyên Huyên nữa, sẽ rất mệt đó”
"Anh không mệt. Hồi nãy anh đã nói rồi, hôm nay anh và con sẽ đồng hành cùng em. Em cứ chuyên tâm chạy đi, đừng nói chuyện, nếu không cổ họng và ngực sẽ đau đấy”
Tô Thi Hàm gật đầu, không nói thêm gì nữa. Có Tân Lãng cùng con ở bên cạnh, cô càng có thêm tự tin.
Không những chạy hết quãng đường này, mà cô còn phải phấn đấu để đạt thứ hạng cao nữa!
Sau khi kết thúc vòng chạy 400m đầu tiên, nhiều người đã bắt đầu chạy chậm lại. Do Tô Thi Hàm vẫn luôn duy trì tốc độ ổn định nên cô đã cán đích và đứng ở vị trí thứ 6. Một lần nữa vượt qua điểm xuất phát, đám bạn cùng phòng của cô điên cuồng vẫy tay cổ vũ.
“Chị dâu cố lên!”
Tân Lãng đặt Huyên Huyên vào xe đẩy, sau đó ôm Vũ Đồng đuổi kịp Tô Thi Hàm.
"Vợ à! Mới là vòng thứ hai nên em cứ chạy từ từ thôi. Vòng này Vũ Đồng và anh sẽ chạy cùng em nha."
Tô Thi Hàm nhẹ gật đầu, ánh mắt tràn đầy ngọt ngào.
Cảnh tượng này khiến cho các bạn cùng lớp đang xem trên màn hình phát sóng trực tiếp trên sân khấu đều sững sờ, trong mắt họ tràn ngập vẻ hâm mộ, nuốt hết những lời ban đầu muốn nói, thế là lập tức sôi nổi bàn tán:
“Đường đua 1,500 mét hôm nay dường như có một cảnh lạ nha. Hoa khôi trường chúng ta Tô Thi Hàm đang tranh tài, bên cạnh còn có chồng cô cùng đồng hành. Thật lãng mạn! Mọi người, đây là lần đầu tiên tôi ăn cơm chó như thế này đó.
Giọng của phát thanh viên vang lên khắp hội trường, tất cả học sinh đều nhìn sang. Ngay cả những học sinh đang tham gia các cuộc thi nhảy cao, nhảy xa. và bản súng cũng hướng mắt về phía đường đua bên ngoài.
“Woa! Tôi ngưỡng mộ quá đi mất."
"Nếu tôi có bạn trai chạy cùng tôi suốt quãng đường, tôi cũng sẵn sàng tham gia chạy 1,500 mét Người FA thật đúng là cô đơn!"
“Nhưng quan trọng là anh ấy còn bế theo đứa bé nữa kìa. Thật quá lãng mạn! Đây đúng là chuyện tình yêu lãng mạn ngoài đời thực! "
Nhiều học sinh đang tham gia thi 1,500 mét không nhịn được quay đầu lại nhìn khi nghe phát thanh viên bình luận. Đến cả những học sinh đang dẫn đầu cũng giảm dần tốc độ.
Ô!....FA thật thảm. Trong đường đua 1,500m này, mình và hoa khôi thật sự là khác nhau một trời một vực.
Khi Bành Giai Ngọc nghe thấy lời nói trên loa phát thanh, thấy mọi người đều đổ đồn sự chú ý vào Tô Thi Hàm, cô ta cực kỳ không vui. Do đó cô lập tức tăng tốc độ vượt lên trên, trước khi đi còn cố ý quay lại nhìn Tô Thi Hàm đầy vẻ khiêu khích.
Tô Thi Hàm hoàn toàn không thèm nhìn cô ta, ánh mắt vẫn luôn ở trên người Tân Lãng. Hai người nhìn nhau trìu mến, ánh mắt hút hồn. Các bạn học đứng gần không khỏi hét lên kích động.
"Cặp đôi này đúng là quá đỉnh!”
Ở vòng thứ ba, Tân Lãng ôm Khả Hinh chạy cùng Tô Thi Hàm. Lúc chạy được một vòng rưỡi, tức là hoàn thành khoảng chừng 1.000 mét, đã có ba nữ sinh lựa chọn bỏ cuộc. Có ba thí sinh khác thì bỏ lại rất xa, dù không giơ tay bỏ cuộc nhưng họ không còn cơ hội tranh giải, chỉ muốn từ từ đi bộ hoàn thành quãng đường.
Tô Thi Hàm lúc này đang đứng ở vị trí thứ tư, cô gái trước mặt cô dường như đang dần kiệt sức, tốc độ từ từ giảm xuống. Bành Giai Ngọc chạy ở vị trí thứ hai, phía trước cô ta là một cô gái có vóc dáng cao lớn, có lẽ là người luyện tập thể thao, cho nên sức bền tốt hơn họ rất nhiều. Nhưng sau khi chạy một nghìn mét, mọi người đều đã thấm mệt, phải vừa chạy vừa lau mồ hôi.
Phía Tô Thi Hàm, Tân Lãng mở cốc nước đưa cho cô. Đợi cô uống xong, hắn lấy khăn giấy ướt lau mồ hôi cho cô. Hai người không có vẻ gì là vội vàng hay căng thẳng cả. Với họ, đường đua 1,500m này cũng giống như buổi tập thể dục buổi sáng bình thường thôi
'Đến vòng thứ tư, Tần Lãng đặt các con xuống, tự mình chạy cùng Tô Thi Hàm. Đây là vòng quyết định, là thời gian chạy nước rút về đích.
Bành Giai Ngọc dần mất sức ở nửa sau của vòng 'thứ 3. Kể từ khi biết Tô Thi Hàm tham gia, cô ta vẫn kiên trì luyện tập mỗi ngày, thậm chí dành cả lễ Quốc khánh để tập. Vốn đĩ đoạn đường 1,500m này cô ta có thể hoàn thành dễ dàng, nhưng bởi vì ban đầu hiếu chiến mà tăng nhanh tốc độ để áp đảo Tô Thi Hàm, thành ra bây giờ sức lực đã đạt tới giới hạn, căn bản là không có đủ sức để tiếp tục tăng tốc nữa.
Nhưng Tô Thi Hàm thì khác, vì ban đầu cô sức nên bây giờ có thể bắt đầu chạy nước rút 300 mét cuối cùng.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
"Anh Lãng! Anh đưa chị dâu tham gia đại hội thể thao sao? Hôm nay chị dâu thi đấu à?” Chu Kỳ hỏi.
Tân Lãng nói: "Ừm! Lát nữa chị dâu cậu sẽ chạy. 1,500 mét."
"Chị dâu giỏi thật Không ngờ chúng ta đến thật đúng lúc. Chị dâu! Bọn em nhất định sẽ cổ vũ cho chị”
"Chị dâu tham gia thi đấu, trùng hợp hôm nay em có chuẩn bị một vài món đồ cổ vũ, lát nữa chúng ta có thể lấy ra dùng rồi” Dương Bân vui vẻ mở chiếc túi lớn của mình ra, để lộ những món đồ đầy màu sắc bên trong.
Loại đồ chơi này dùng để khuấy động không khí. Trên một tay cầm sẽ gắn ba nắm tay nhỏ, khi lắc, ba bàn tay này sẽ va vào nhau và phát ra âm thanh giống tiếng vỗ tay.
Dương Bân đem theo mấy thứ này để cổ vũ, đồng thời xem như món quà nhỏ tặng cho những sinh viên mới tham gia nhóm. Vừa hay mấy hôm nay trường tổ chức đại hội thể thao, thế nên mấy món đồ này lại càng được hoan nghênh.
Đường chạy 1,500 mét sắp bắt đầu, Tô Thi Hàm đã được gọi tên lên chuẩn bị. Tân Lãng mang theo các con đến vạch xuất phát, mấy người bạn cùng phòng đi theo sau căm trên tay mấy món đồ cổ vũ
"Cố lên, chị dâu!”
"Cố lên Thi Hàm!"
“Các con! Chúng ta cùng nhau cổ vũ cho mẹ. nào! Tân Lãng đưa cho mỗi đứa một món đồ chơi nhỏ, ba đứa bé lập tức vui vẻ vẫy vẫy tay.
"Mama... Mama."
Tô Thi Hàm đứng ở vạch xuất phát, nhìn mấy đứa con bé bỏng đáng yêu của mình, cô cảm thấy như được tiếp thêm năng lượng vậy.
Không phải chỉ là 1,500 mét thôi sao? Cô có hậu phương vững chắc như vậy, nhất định sẽ làm được!
Cố lên Tô Thi Hàm!
Sau khi tiếng súng lệnh vang lên, tất cả vận động viên bắt đầu cuộc đua. Bành Gia Ngọc chạy ở đường đua bên cạnh Tô Thi Hàm. Từ lúc đầu cô ta đã luôn chú ý đến Tô Thi Hàm. Sau khi cuộc đấu bắt đầu, cô ta trực tiếp xông lên, vọt lên phía trước Tô Thi Hàm
Thấy Tô Thi Hàm phớt lờ mình, Bành Gia Ngọc lấn sang đường chạy của Tô Thi Hàm và ép sát vào cô.
Tô Thi Hàm liếc nhìn cô ta, không nói gì mà tiếp tục chạy về phía trước với tốc độ không đổi.
Đối với cự ly 1,500 mét mà nói, chủ yếu là đọ sức bền, không nên chạy quá nhanh. Nhiều người vì nóng vội khi thấy người phía sau sắp vượt lên nên trực tiếp tăng tốc, dẫn đến đoạn đường phía sau hết năng lượng để chạy. Thậm chí, có người còn không thể chạy hết quãng đường.
Tô Thi Hàm sẽ không phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy. Cho nên đối mặt với sự khiêu khích của Bành Gia Ngọc, cô lựa chọn lờ đi,
Tân Lãng lúc đầu bế Huyên Huyên đi theo Tô Thi Hàm, nhưng mà Tô Thi Hàm chạy trên đường đua, còn Tân Lãng chạy trên phần cỏ ngoài vạch sân thi đấu.
“Em yêu! Đừng lo lắng, đây mới là vòng thứ nhất thôi, chúng ta cứ chạy từ từ” Tân Lãng nhẹ giọng nói.
Tô Thi Hàm gật đầu nói: “Tân Lãng! Đừng chạy cùng em nữa, anh còn bế Huyên Huyên nữa, sẽ rất mệt đó”
"Anh không mệt. Hồi nãy anh đã nói rồi, hôm nay anh và con sẽ đồng hành cùng em. Em cứ chuyên tâm chạy đi, đừng nói chuyện, nếu không cổ họng và ngực sẽ đau đấy”
Tô Thi Hàm gật đầu, không nói thêm gì nữa. Có Tân Lãng cùng con ở bên cạnh, cô càng có thêm tự tin.
Không những chạy hết quãng đường này, mà cô còn phải phấn đấu để đạt thứ hạng cao nữa!
Sau khi kết thúc vòng chạy 400m đầu tiên, nhiều người đã bắt đầu chạy chậm lại. Do Tô Thi Hàm vẫn luôn duy trì tốc độ ổn định nên cô đã cán đích và đứng ở vị trí thứ 6. Một lần nữa vượt qua điểm xuất phát, đám bạn cùng phòng của cô điên cuồng vẫy tay cổ vũ.
“Chị dâu cố lên!”
Tân Lãng đặt Huyên Huyên vào xe đẩy, sau đó ôm Vũ Đồng đuổi kịp Tô Thi Hàm.
"Vợ à! Mới là vòng thứ hai nên em cứ chạy từ từ thôi. Vòng này Vũ Đồng và anh sẽ chạy cùng em nha."
Tô Thi Hàm nhẹ gật đầu, ánh mắt tràn đầy ngọt ngào.
Cảnh tượng này khiến cho các bạn cùng lớp đang xem trên màn hình phát sóng trực tiếp trên sân khấu đều sững sờ, trong mắt họ tràn ngập vẻ hâm mộ, nuốt hết những lời ban đầu muốn nói, thế là lập tức sôi nổi bàn tán:
“Đường đua 1,500 mét hôm nay dường như có một cảnh lạ nha. Hoa khôi trường chúng ta Tô Thi Hàm đang tranh tài, bên cạnh còn có chồng cô cùng đồng hành. Thật lãng mạn! Mọi người, đây là lần đầu tiên tôi ăn cơm chó như thế này đó.
Giọng của phát thanh viên vang lên khắp hội trường, tất cả học sinh đều nhìn sang. Ngay cả những học sinh đang tham gia các cuộc thi nhảy cao, nhảy xa. và bản súng cũng hướng mắt về phía đường đua bên ngoài.
“Woa! Tôi ngưỡng mộ quá đi mất."
"Nếu tôi có bạn trai chạy cùng tôi suốt quãng đường, tôi cũng sẵn sàng tham gia chạy 1,500 mét Người FA thật đúng là cô đơn!"
“Nhưng quan trọng là anh ấy còn bế theo đứa bé nữa kìa. Thật quá lãng mạn! Đây đúng là chuyện tình yêu lãng mạn ngoài đời thực! "
Nhiều học sinh đang tham gia thi 1,500 mét không nhịn được quay đầu lại nhìn khi nghe phát thanh viên bình luận. Đến cả những học sinh đang dẫn đầu cũng giảm dần tốc độ.
Ô!....FA thật thảm. Trong đường đua 1,500m này, mình và hoa khôi thật sự là khác nhau một trời một vực.
Khi Bành Giai Ngọc nghe thấy lời nói trên loa phát thanh, thấy mọi người đều đổ đồn sự chú ý vào Tô Thi Hàm, cô ta cực kỳ không vui. Do đó cô lập tức tăng tốc độ vượt lên trên, trước khi đi còn cố ý quay lại nhìn Tô Thi Hàm đầy vẻ khiêu khích.
Tô Thi Hàm hoàn toàn không thèm nhìn cô ta, ánh mắt vẫn luôn ở trên người Tân Lãng. Hai người nhìn nhau trìu mến, ánh mắt hút hồn. Các bạn học đứng gần không khỏi hét lên kích động.
"Cặp đôi này đúng là quá đỉnh!”
Ở vòng thứ ba, Tân Lãng ôm Khả Hinh chạy cùng Tô Thi Hàm. Lúc chạy được một vòng rưỡi, tức là hoàn thành khoảng chừng 1.000 mét, đã có ba nữ sinh lựa chọn bỏ cuộc. Có ba thí sinh khác thì bỏ lại rất xa, dù không giơ tay bỏ cuộc nhưng họ không còn cơ hội tranh giải, chỉ muốn từ từ đi bộ hoàn thành quãng đường.
Tô Thi Hàm lúc này đang đứng ở vị trí thứ tư, cô gái trước mặt cô dường như đang dần kiệt sức, tốc độ từ từ giảm xuống. Bành Giai Ngọc chạy ở vị trí thứ hai, phía trước cô ta là một cô gái có vóc dáng cao lớn, có lẽ là người luyện tập thể thao, cho nên sức bền tốt hơn họ rất nhiều. Nhưng sau khi chạy một nghìn mét, mọi người đều đã thấm mệt, phải vừa chạy vừa lau mồ hôi.
Phía Tô Thi Hàm, Tân Lãng mở cốc nước đưa cho cô. Đợi cô uống xong, hắn lấy khăn giấy ướt lau mồ hôi cho cô. Hai người không có vẻ gì là vội vàng hay căng thẳng cả. Với họ, đường đua 1,500m này cũng giống như buổi tập thể dục buổi sáng bình thường thôi
'Đến vòng thứ tư, Tần Lãng đặt các con xuống, tự mình chạy cùng Tô Thi Hàm. Đây là vòng quyết định, là thời gian chạy nước rút về đích.
Bành Giai Ngọc dần mất sức ở nửa sau của vòng 'thứ 3. Kể từ khi biết Tô Thi Hàm tham gia, cô ta vẫn kiên trì luyện tập mỗi ngày, thậm chí dành cả lễ Quốc khánh để tập. Vốn đĩ đoạn đường 1,500m này cô ta có thể hoàn thành dễ dàng, nhưng bởi vì ban đầu hiếu chiến mà tăng nhanh tốc độ để áp đảo Tô Thi Hàm, thành ra bây giờ sức lực đã đạt tới giới hạn, căn bản là không có đủ sức để tiếp tục tăng tốc nữa.
Nhưng Tô Thi Hàm thì khác, vì ban đầu cô sức nên bây giờ có thể bắt đầu chạy nước rút 300 mét cuối cùng.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Đánh giá:
Truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Story
Chương 416: Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến cảnh lãng mạn như thế này
10.0/10 từ 26 lượt.