Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 382: C382: Vũ đồng gọi tân lãng là baba
Tô Thi Hàm lôi kéo Tần Lãng đến bên giường, phát hiện bọn nhỏ ngày thường lúc này còn chưa dậy mà hôm nay đều đã tỉnh rồi.
Ba nhóc con ngồi trên giường, sau lưng là hai chiếc mền được vây thành ngọn núi nhỏ, có thể làm chỗ dựa lưng cho các bé.
"Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, chúng ta cùng nhau chúc baba sinh nhật vui vẻ nhé?”
"Nào, nghe khẩu lệnh của mama nha!"
"Đầu tiên, chúc baba sinh nhật vui vẻ!"
Ngày hôm qua ba nhóc đã được huấn luyện nên có thể nghe hiểu từ "chúc mừng” này. Hơn nữa, Tô Thi Hàm còn đứng sau lưng Tân Lãng ra hiệu cho chúng.
Huyên Huyên dẫn đầu, Vũ Đồng và Khả Hinh theo sau, cả ba nắm chặt tay, vung lên vung xuống, vui vẻ cười với Tân Lãng.
“Thứ hai, đây là sinh nhật đầu tiên chúng con và baba cùng trải qua, chúng con đều là những đứa con đáng yêu của baba”
Khi ba nhóc con nghe thấy từ "đáng yêu” và nhìn
động tác tay của mẹ, tất cả đều lấy hai tay chống cảm “Tốt lắm! Bước cuối cùng, chúng con yêu baba!"
Ba nhóc con dùng đôi tay nhỏ của mình làm động tác bắn tim.
Tần Lãng nhìn ba bé cưng ngồi trên giường, trong lòng rất hạnh phúc.
Đây là lần đầu tiên hẳn và các bé cưng cùng nhau đón sinh nhật. Nhìn ba đứa làm những động tác đáng yêu đó, mặc dù hắn biết có Tô Thi Hàm đứng sau ra hiệu cho chúng nhưng hẳn vẫn cảm thấy cảm giác này rất kỳ diệu, hắn rất thích!
Tần Lãng quay người lại ôm vợ: "Vợ ơi, cảm ơn em. Cảm ơn em đã chuẩn bị cho anh tất cả những thứ này, em và các con chính là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất của anh!"
Tô Thi Hàm cũng ôm hẳn thật chặt, đầu nhỏ chôn trong ngực hắn, nói:" Anh cũng là món quà tốt nhất trong cuộc đời em và các con. Hy vọng mỗi sinh nhật của anh sau này, em đều có thể làm bạn bên cạnh anh. Sinh nhật vui vẻ, chồng nhé!”
"Được rồi, anh rất vui vẻ, siêu vui luôn” Những lời này của Tân Lãng đều từ tận đáy lòng. Lúc nhỏ, hắn rất
thích sinh nhật vì mỗi lần sinh nhật sẽ có rất nhiều bạn bè đến nhà chơi, cha mẹ cũng chuẩn bị cho hẳn quà tặng và bánh kem, quan trọng nhất chính là mỗi năm chỉ có một lần.
Sau này, nhà hắn phá sản, hắn cũng đần trưởng thành, không còn để ý ngày sinh nhật như vậy nữa. Cho nên có lúc còn quên mất sinh nhật của mình.
Thế nhưng hắn nghĩ cả đời này hắn cũng sẽ không quên sinh nhật năm nay.
Vợ hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị món quà bất ngờ, ba bé cưng chúc mừng hắn, những chuyện này đối với Tân Lãng chính là kỷ niệm quý giá nhất. ?a chươ?g ?ha?h ?hấ? ?ại ( TrUmT r??e?.Ⅴ? )
'Sau khi ba nhóc ngồi trên giường làm xong tất cả các động tác, thấy baba và mama ôm nhau mà không để ý mình, chúng lập tức cảm thấy không vui.
"Baba, baba..." Huyên Huyên trực tiếp gọi baba, bởi vì Khả Hinh và Vũ Đồng chưa biết gọi baba, cho nên chỉ có thể hét lên.
Lúc này, hai người đang ôm nhau đành phải buông nhau ra trước.
Tân Lãng đi tới ôm con trai đang không ngừng gọi baba vào trong lòng, cao hứng nói: "Huyên Huyên của chúng ta đang vội sao? Huyên Huyên cũng chúc baba sinh nhật vui vẻ, baba ôm mama trước vì mama là bảo bối nhỏ của nhà chúng ta nha. Baba ôm mama xong sẽ ôm các con."
Bởi vì Tô Thi Hàm không thể bế hai con gái cùng một lúc nên cô ngồi lên giường, ôm hai bé cưng vào lòng.
Nhưng mà hình như Vũ Đồng có chút không hài lòng, bé nhìn anh trai được baba ôm vào lòng thì có chút nóng nảy, miệng nhỏ không ngừng lảm nhảm, giống như đang sốt ruột.
Một giây sau, Vũ Đồng đột nhiên kêu lên: "Bà bá.."
Tuy rằng cô nhóc phát âm không chính xác, nhưng Tân Lãng và Tô Thi Hàm vẫn phản ứng kịp.
Tân Lãng ngạc nhiên, đặt con trai lên giường, ôm lấy Vũ Đồng hỏi: "Vũ Đồng, con vừa gọi baba đúng không?"
Đối với những người mới làm cha mẹ, tiếng gọi đầu tiên của các bé cưng đều rất đáng quý.
Lần trước khi Huyên Huyên lần đầu tiên gọi baba, Tần Lãng chỉ nghe được qua video, dù cách một cái màn hình, nhưng người mới lên chức cha như Tân Lãng vẫn rất kích động. Bây giờ chính tai nghe được tiếng gọi baba đầu tiên của Vũ Đồng, hẳn không có cách nào để miêu tả tâm trạng của mình lúc này.
Hơn nữa, hôm nay còn là sinh nhật hắn!
Tô Thi Hàm cũng rất vui vẻ, cười nói: "Xem ra Vũ Đồng nhà chúng ta cũng tự mình chuẩn bị quà sinh nhật cho baba đó. Chồng ơi, Vũ Đồng đã biết gọi baba, anh có phải vui lắm đúng không?"
Tần Lãng gật đầu thật mạnh, hẳn nhìn con gái trong lòng, không nhịn được cúi đầu hôn lên mặt bé một cái.
Hình như Vũ Đồng cũng rất vui vẻ, miệng nhỏ cười cười, sau đó tiếp tục hét lớn: "Bà bá, bà ba, baba, ba ba, bà bá, ba ba..."
Phát âm của cô nhóc có lúc chính xác có lúc không, nhưng dù vậy Tân Lãng vẫn rất vui vẻ.
Khả Hinh thấy baba mama đang kích động và chị gái cao hứng vui vẻ, miệng nhỏ của cô nhóc có chút cong lên, giống như cũng muốn nói gì đó, nhưng mà cố gắng nữa ngày chỉ phát ra tiếng "A a”
Tô Thi Hàm thấy cảnh này thì bật cười nói: "Khả Hinh! Không cần gấp, anh trai và chị gái lớn hơn con một chút, con nhỏ nhất, cứ từ từ:"
Nói xong, Tô Thi Hàm nhìn Tần Lãng: "Chồng ơi! Sao cả Huyên Huyên và Vũ Đồng đều học được gọi baba trước vậy? Chẳng lẽ các bé cưng không thích em sao?"
Tần Lãng sở đầu cô nói: "Sao có thể như vậy? Không phải Khả Hinh còn chưa nói sao? Nói không chừng, công chúa nhỏ nhà chúng ta mở miệng sẽ gọi mama đầu tiên đấy”
Tô Thi Hàm gật đầu, nhìn cô nhóc trong tay nói đầy mong đợi: "Khả Hinh! Con phải cố gắng lên nha! Mama ngày nào cũng dạy con gọi mama, sau đó con gọi mama trước có được không?"
Khả Hinh ngây thơ không thể hiểu được câu nói này, nhưng bé thấy mama nói chuyện với mình lập tức nở một nụ cười ngây ngô.
Tô Thi Hàm gật đầu, nhìn con gái nhỏ trong lòng, nói: "Khả Hinh cười rồi, mama sẽ coi đó là lời hứa của con nha. Móc ngoéo nào, không được thất hứa đâu đấy"
Cả nhà ngồi trên giường chơi đùa một lúc, Tô Thi Hàm đột nhiên đặt ba bé cưng lên giường, sau đó thần bí nói: "Chồng ơi, anh đã nhận được quà của các bé cưng rồi, tiếp theo là đến lượt em tặng quà rồi”
Tần Lãng nhìn cô hỏi: "Vừa rồi không phải quà sao?"
“Tất nhiên là không rồi, đó chỉ là bất ngờ vào buổi sáng thôi. Sinh nhật của anh là cả ngày hôm nay, em chuẩn bị cho anh... bất ngờ cả một ngày đó. Đây mới chí là lần thứ hai thôi!"
Tô Thi Hàm nói xong liền nhanh chóng đi đến tủ, lấy ra một chiếc hộp được đóng gói tinh xảo, căm đến trước mặt Tân Lãng.
"Đây là món quà thứ hai, tặng anh, chồng à”
Tần Lãng nhận lấy hộp quà, trong lòng rất ngọt ngào.
"Đây là cái gì?"
"Anh mở ra xem sẽ biết nha!"
Tân Lãng đặt mấy đứa nhỏ lên giường, để chúng dựa vào chăn mền ở phía sau. Sau đó, hẳn dùng hai. tay cởi dải ruy băng trên hộp quả, mở hộp nhung đỏ, lộ ra một cái đồng hồ, trên mặt đồng hồ là cá vì sao rất tỉnh tế.
"Đồng hồ? Đây là đồng hồ Patek Philippe sao?" Tân Lãng ngẩng đầu, trong ánh mắt đều là ý cười hạnh phúc
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa