Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 206: C206: Xét nghiệm adn

193@-

Tân Lãng cười nói chuyện với ông Tần.

Sau khi xoa bóp cho ông xong, Tân Lãng đỡ ông Tần lật người lại, căn dặn ông năm trên giường nghỉ ngơi đừng xuống giường.

Nhưng ông Tân không muốn nằm, tâm trạng ông đang vô cùng tốt, cứ nẵng nặc đòi xuống dưới tầng xem Tần Lãng điêu khắc hạch đào.

Hai người đi đến phòng khách, vừa đúng lúc bà Tần cũng đi xuống thế nên bà trừng mắt với ông. Sau đó gọi cả Tần Lãng và ông Tần vào trong phòng.

“Lãng Lãng, có chuyện này mẹ muốn xác nhận lại với con một chút.”

“Có chuyện gì vậy mẹ?”

“Con thực lòng thích Thi Hàm chứ? Hay là vì Thi Hàm sinh ra ba đứa nhỏ nên con mới muốn kết hôn với con bé?”

“Yên tâm đi, con nói thật mẹ sẽ không mắng con đâu."

Trước đây bà đã muốn hỏi trong điện thoại rồi, nhưng mà ngại vì cách một cái màn hình hỏi thì sẽ không trực quan. Hỏi trực tiếp như thế này thì bà có thể nhìn rõ con trai mình đang nói thật hay là nói dối.

Dù sao thì đối với cả hai bên nam nữ chuyện kết hôn cũng là một chuyện hết sức quan trọng.

Không thể qua loa.

Tần Lãng sững người, bà Tân trừng mắt nhìn cậu một cái: “Nói thật lòng, không được giấu mẹ."

Bả vai Tân Lãng mềm nhũn đáp: “Mẹ ả! Đã bao lờ con không nói thật với mẹ đâu?”

“Thực ra ban đầu lúc Thi Hàm nói với con cô ấy mang thai, con còn cảm thấy rất cảm kích. Bởi vì khi đó con vừa mới bị bạn gái cũ đá, Thi Hàm tới tìm con đồng nghĩa với việc cho con một cái thang đi xuống, khiến con không bị mất mặt”

“Khi đó quả thực con không quen Thi Hàm, trước đây con cũng đã nói với mẹ rồi đấy. Năm ngoái hai trường có cuộc gặp mặt giao lưu hữu nghị, khi ấy con uống say thế nên không biết đêm ấy bản thân đã làm những gì."

“Khi Thị Hàm tới tìm con, con mới nhớ lại đêm ấy mình và cô ấy làm những gì.”

“Sau này Thi Hàm sinh con, con chăm sóc cô ấy và bọn nhỏ rồi còn làm tiệc đầy tháng. Bọn con sống chung với nhau hòa hợp tới từng chỉ tiết nhỏ."

“Con biết con đã thích cô ấy mất rồi”


“Vi vậy con rất chắc chắn, con muốn kết hôn với cô ấy."



“Con cũng biết, Thi Hàm thích con”

“Vì vậy cha mẹ cứ yên tâm, hai người không cần lo lắng cho con và Thi Hàm sẽ ly hôn rồi tranh giành quyền nuôi con đâu."

Tần Lãng biết trong lòng mẹ mình đang nghĩ gì.

Bởi vì ở cái thời này tỉ lệ ly hôn quá cao, đặc biệt là những cặp vợ chồng mới cưới. Trong đó chủ yếu nhất vẫn là những cặp vợ chồng kết hôn chớp nhoáng.

Bà Tần lo lắng con trai mình vì bồng bột nhất thời mà kết hôn, đến lúc có mâu thuẫn với Thi Hàm thì sẽ đòi ly hôn...

Ly hôn sẽ liên quan tới vấn đề tranh chấp quyền nuôi con, tổn thương đến chuyện tình cảm.

Sau khi bà Tân nghe Tần Lãng nói như vậy thì gật gật đầu. Sau đó dường như nghĩ đến gì đó, sắc mặt có hơi cổ quái hỏi Tần Lãng: "Con không biết việc Thi Hàm thích con từ trước cuộc gặp mặt giao lưu hữu nghị giữa hai trường ư?”

Trước đây lúc cùng xem phim với Thi Hàm ở trong phòng vẽ hẳn cũng đã từng nghĩ tới, cũng đã hỏi rồi. Thế nhưng khi đó Tô Thi Hàm lại lảng sang chủ đề khác.

Mà lật lại trí nhớ, hắn không có bất kỳ ký ức nào về việc đã từng gặp mặt cô trước khi hai trường giao lưu với nhau,

Dù sao thì Tô Thi Hàm cũng xinh đẹp như vậy, nếu như hắn đã từng gặp cô thì nhất định sẽ không thể nào quên được.

Nhưng mà, bà Tân hỏi như vậy chắc chắn là đã biết được điều gì rồi.

Tiện thể hắn hỏi luôn: “Mẹ! Mẹ biết gì vậỵ, nói cho con biết đi?”

Bà Tân che miệng cười: “Con không biết thật đẩy à! Vậy thì mẹ không nói với con đâu, đây là bí mật giữa mẹ và Thi Hàm”

Thực ra bà cũng không biết gì cả, vừa nãy nói chuyện với Tô Thi Hàm, cô cũng không nói rõ.

Nhưng mà, bà cứ thích k1ch thích con trai mình như vậy.

Bà Tần nói: "Được rồi! Lời vữa nãy mẹ hỏi con, mẹ cũng hỏi Thi Hàm rồi. Con bé chính là vì thích con thế nên mới kết hôn với con, vì vậy con cũng không cần nghĩ linh tinh những thứ khác đâu."

Tần Lãng nói chuyện sính lễ với ông bà Tần, mẹ Tô Thi Hàm không có yêu cầu gì với sính lễ cả. Tô Thi Hàm đề nghị sính lễ 2 triệu tệ, đến lúc đó nhà họ Tô sẽ đưa gấp 5 lần của hồi môn.


Ông bà Tàn nghe vậy thì sững sờ.



Hơn nữa nhà còn phải đứng tên bên nữ.

Vẽ chuyện của hồi môn, nếu nhà gái có lòng tốt thì còn tạm được, nếu bên gái không tốt thì chỉ có mấy kiểu như chăn gối gì đó chứ chắc chắn không có tiền.

Bọn họ đã từng nhìn thấy rất nhiều cặp tình nhân hoặc những cặp xem mắt cuối cùng không thống nhất được chuyện sính lễ mà tan vỡ.

Dĩ nhiên ông bà cũng từng có nghe tới chuyện đằng gái rất đòi hỏi, có của hồi môn còn thêm đồ cưới lại còn đòi cả xe nữa.

Nhưng mà loại chuyện thế này rất hiếm gặp.

Không ngờ, con trai mình lại gặp phải tình huống bên đàng gái sẽ trả gấp 5 lần tiền sính lễ.

Quan trọng nhất đó là việc này do Tô Thi Hàm nói với Tân Lãng, nói Tân Lãng chuẩn bị 2 triệu tiền sính lễ nữa chứ.

Con dâu nhà mình là đang nghĩ mọi cách để giúp. con trai mình “kiếm tiền" ư???

Ông bà Tân 4 mắt nhìn nhau rồi bật cười, không biết nên nói gì cho phải.

Chỉ có thể nói nhất định kiếp trước con trai mình đã cứu cả vũ trụ, thế nên kiếp này mới có thể cưới được một người vừa có tướng vượng phu lại toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho chồng như Tô Thi Hàm.

“Lãng Lãng! Sau này nhất định con phải đối tốt với Thi Hàm và bọn nhỏ. Nếu như con đối xử không tốt với 4 mẹ con họ, người mẹ này nhất định sẽ là người đầu tiên không tha cho con!” Nói rồi ánh mắt bà Tần đều đỏ lên.

Con dâu tốt như vậy là vì thích Lãng Lãng nhà bà.Sau này nếu như con trai mình mà dám bắt nạt hay đối xử không tốt với con dâu, nhất định bà sẽ là người đầu tiên không tha cho con trai.

Sau khi gia đình xảy ra biến cố, bà mới nhận ra rằng, người dệt hoa trên gấm thì nhiều, mà người tặng củi trong tuyết thì ít.

Lúc có thế cùng cho đối phương lợi lộc cùng với tài nguyên thì đối phương sẽ nhiệt tình như lửa. Nhưng một khi không cần tới nữa, hay gặp bất trắc thậm chí cần nhờ vả, đối phương có thể trực tiếp quay người làm như không quen biết, thậm chí còn có thể nói ra mấy lời châm chọc khó nghe.

Điều kiện gia đình Tô Thi Hàm rất tốt, học rất giỏi, lại còn xinh đẹp. Hơn nữa còn đồng ý sinh con cho con rai mình vào lúc thăng bé không có tiền, thành tích lại không nổi trội, đây đích thực là vì tình yêu.


Lúc này Tần Lãng mới khẳng định, không cưng chiều vợ con nhà mình thì còn cưng chiều ai đây?

Lúc này bà Tăn mới xoa mắt nở nụ cười.

Ba người nói chuyện một lát ở trong phòng. Sau đó chuông điện thoại của Tần Lãng vang lên, là Tô Thi Hàm gửi tin nhắn tới cho anh bảo anh lên tầng một lát, cô có chuyện muốn bàn bạc với anh.


Tần Lãng lên trên tầng.

Lên tới nơi, Tô Thi Hàm nói với Tần Lãng chuẩn bị dẫn các con đi tới trung tâm xét nghiệm DNA để làm báo cáo.

Lúc này vừa đúng 3 giờ chiều.

Nếu làm sáng mai thì sẽ không kịp đăng kí hộ khẩu, và làm bảo hiểm y tế cho con.

Tần Lãng hỏi: “Em không mệt ư?”

Tô Thi Hàm lắc đầu.

"Vậy được! Để anh xuống dưới nói với cha mẹ một tiếng rồi sau đó chúng ta đưa mấy đứa nhỏ tới trung tâm giám định. Mẹ đã gửi địa chỉ cho anh rồi, chỉ cách nhà mình có hơn 10 phút đi đường thôi cũng khá là gần.”

“Vâng”

Tần Lãng xuống dưới nói với cha mẹ chuyện dẫn bọn nhỏ tới bệnh viện làm xét nghiệm DNA.

Bà Tần thương bọn nhỏ và Tô Thi Hàm, bà định bảo bọn họ nghỉ ngơi. Nhưng mà nghe thấy Tần Lãng nói lo lắng ngày mai nửa đường xảy ra vấn đề gì thế nên lập tức động tâm, sớm giải quyết xong cũng tốt.

Bà Tần gật đầu, sau đó gọi điện thoại cho con dâu lớn của Tần Mai là Ngô Khiết Anh.

Đúng lúc này Ngô Khiết Anh đang đem một ít trứng gà bản địa và ngô mà mẹ chồng Tân Mai chuẩn bị tặng cho Ngô Hi.

Buổi trưa lúc ăn cơm ở nhà, Tân Mai đã nói với Ngô Khiết Anh chuyện bà Tân gọi điện thoại cho cô.

Sau khi Ngô Khiết Anh nhận điện thoại biết được Tân Lãng đã về tới nhà rồi, còn chuẩn bị tới trung tâm giám đinh thế nên cô nói: "Được thôi mợ, vừa đúng lúc cháu đang ở chỗ chị cả. Khi nào các em tới sảnh trung tâm giám định thì gọi cho cháu, cháu xuống đón các.

“Được”

Sau khi cúp điện thoại, bà Tân và Tân Lãng lên trên tầng cộng thêm Tô Thi Hàm, mỗi người bế một bé cưng. Bà Tân và Tô Thi Hàm ngồi ở đãng sau ôm mấy đứa nhỏ, còn Tần Lãng phụ trách lái xe.

Một lúc sau đã tới trung tâm giám định. Sau khi đỗ xe xong, đặt bọn nhỏ vào trong xe đẩy rồi cả 3 người cùng đi vào sảnh trung tâm giám định, tiếp đó bà Tần lập tức gọi điện thoại cho Ngô Khiết Anh.


Rất nhanh sau đó Ngô Khiết Anh đã đi xuống cùng với Ngô Hi. Ngô Khiết Anh nhìn thấy Tần Lãng cùng ba đứa nhỏ và Tô Thi Hàm thì vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù đã biết lần này Tần Lãng quay về không giống như trước đây nữa. Không những tự kiếm được tiền mà còn dẫn vợ con về theo.

Nhưng mà tận mắt nhìn thấy thì vẫn vô cùng chấn động.

Ngô Khiết Anh khen Tần Lãng có may mắn, cả vợ và con đều xinh đẹp như vậy.

Sau khi hàn huyên xong, Ngô Khiết Anh bảo Ngô Hi dẫn bọn họ đi lấy mẫu xét nghiệm,

Bọn nhỏ đang ngủ nên cũng có thể lấy mẫu, bọn họ lấy mẫu tóc, nước bọt, tế bào niêm mạc miệng. Bởi vì chúng còn đang ngủ thế nên không cần lấy mẫu máu nữa.

Tóc, nước bọt và tế bào niêm mạc miệng đã đủ để làm xét nghiệm rồi.

Sau khi lấy mẫu xong, Ngô Hi dẫn Tân Lãng và bà đứa nhỏ đi làm thủ tục đăng ký giám định quan hệ cha con.

Ở đây cần dùng chứng minh thư, sổ hộ khẩu của Tần Lãng và giấy khai sinh của ba đứa nhỏ.

Bởi vì giấy khai sinh còn chưa gửi tới thế nên Ngô Hi hỏi Tân Lãng có ảnh chụp giấy khai sinh hay không.

Tô Thi Hàm nói: "Có ạ”

Tô Thi Hàm đưa ảnh chụp giấy khai sinh của bọn nhỏ cho Ngô Hi, Ngô Hi gật đầu nói có thể dùng ảnh để in ra.

Làm như vậy là để kiểm tra thân phận của người được giám định, bởi vì giám định dùng cho hộ khẩu là loại giám định thuộc về tư pháp. Do đó không thể làm giấu tên mà buộc phải dùng tên họ rõ ràng.

Sau khi chuẩn bị xong tài liệu thì Tần Lãng và bọn nhỏ phải đi chụp ảnh và lăn dấu tay.

Chụp ảnh cần phải thức mấy đứa nhỏ dậy thế nên bọn họ để Tần Lãng chụp ảnh và lăn dấu tay trước.

Vào lúc bọn nhỏ đang lấy dấu vân tay thì bà Tần liên tục nhận được điện thoại của chị hai, chị ba và cô tư nhà họ Tần.

Chị hai cũng biết được chuyện hôm nay Tần Lãng dẫn vợ con về nhà.

Không phải là Tân Mai nói cho bọn họ biết mà là do hàng xóm một truyền mười, mười truyền trăm. Hàng xóm xung quanh đều là những người chuyển từ thôn nhà họ Tần tới, lại cộng thêm vợ con Tần Lãng vô cùng xinh đẹp, còn lái một chiếc xe BMW hơn sáu trăm ngàn về nhà nữa.

Ngày nay việc dùng wechat để liên lạc và việc thành lập các group chat trên wechat vô cùng phổ biến thế nên chị hai biết tin rất nhanh.

Bà nhanh chóng gọi điện thoại tới hỏi thăm tình hình.

Biết được bọn họ đang ở trung tâm giám định, chị hai nhà họ Tần trầm giọng nói: “Ừm, giám định này phải làm. Mợ cũng đừng trách chị nói lời khó nghe, bây giờ có rất nhiều người vui vì được làm cha thế nên đi làm giám định, có khoảng 30% kiểm tra ra không phải con ruột..."



Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa Truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa Story Chương 206: C206: Xét nghiệm adn
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...