Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 190: C190: Suy nghĩ ước chừng đã nhiều năm đêm nay cuối cùng làm
Tô Vĩnh Thắng biết đối phương là có ý tốt. Tuy nhiên, nhìn thấy tin tức này, trong lòng của hẳn vẫn cảm thấy khó chịu.
Ông trả lời đối phương, cho biết Tân Lãng cùng con gái nhà mình tháng này muốn đính hôn. Chờ hai người đủ tuổi kết hôn thì lập tức xử lý hôn lễ và lãnh giấy hôn thú.
Bà chủ siêu thị nhìn thấy tin tức này, dù có chút lúng túng nhưng cũng vội vàng nói lời chúc mừng.
Phương Nhã Nhàn nghe xong Tô Vĩnh Thẳng nói vậy, bà cũng không hỏi nhiều. Coi như đã biết Tô Vĩnh Thắng biết Tân Lãng và Thi Hàm đi nơi nào, lúc này bà toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Vũ Đồng vẫn còn đang khóc lóc không chịu bú sữa mẹ trong bình.
Người giúp việc lúc này mua về rất nhiều núm vú cao su, Phương Nhã Nhàn cho giúp việc đem toàn bộ, núm vú đi rửa sạch và rửa trùng.
Sau khi khử trùng, Phương Nhã Nhàn lấy một chút sữa thoa lên đầu núm vú, tiếp đó lần lượt cho Vũ Đồng thử.
Mới bắt đầu Vũ Đồng vẫn kháng cự như cũ, lúc thử đến cái núm vú thứ 5 con bé cuối cùng cũng chịu ngậm, không có đẩy núm vú cao su ra.
Thế nhưng miệng chảy nước ròng ròng chứ không chịu hút sữa.
“Chị Lưu! Thương hiệu núm vú cao su này ghi lại một chút, sau này mua thêm một chút” Phương Nhã Nhàn ôm Vũ Đồng, một bên vỗ lưng của bé cưng, một bên thì đem bình sữa nghiêng qua.
Dần đần, nhóc con có lẽ vì đói bụng, cuối cùng cũng bắt đầu hút núm vú bú sữa ở trong bình.
Tiếng khóc cũng không còn nữa.
Cặp mắt khóc đến đỏ rực, lông mi vừa đen vừa dài còn cuốn vểnh, bên trên còn mang theo giọt nước mắt.
Nhìn thấy là chỉ muốn yêu thương.
Nhìn thấy con bé cuối cùng cũng chịu bú sữa bình, Phương Nhã Nhàn thở phào nhẹ nhõm. Bà cùng Tô Vĩnh Thắng khẽ liếc nhau mỉm cười, cảm giác có chút thành tựu
“Trước đây, trị Thì Hàm cũng là dùng chiêu này, bách phát bách trúng. Ài! Nói ra chính là phải nhẫn tâm”
Nói xong, Phương Nhã Nhàn vô cùng yêu thương. cúi đầu nhìn xem Vũ Đồng ở trong ngực đang bú sữa bình, nói: "Tâm can bảo bối Vũ Đồng của bà, con cuối cùng cũng chịu bú sữa bình, nếu không bà ngoại đều muốn khóc theo con."
Tô Vĩnh Thắng cho người giúp việc đi mua thêm mấy cái núm vú cao su này.
Bởi vì Vũ Đồng thích loại này, do đó chứng minh loại núm vú cao su này, vật liệu chế tạo có thể gần như: là núm vú của mẹ.
Sau này nếu như Huyên Huyên cùng Khả Hinh cũng đều kén chọn, vậy thì có thể dùng loại núm vú này để sử dụng cho bọn chúng, như thế sẽ không phải bị đói.
"Vâng." giúp việc thứ phào nhẹ nhõm, vui vẻ đi xuống lâu mua núm vú cao su của thương hiệu này.
Bên cạnh đó, cũng ghi lại thương hiệu này trong điện thoại di động, sau này con dâu nhà mình căn dùng đến cũng không cần phải mua một đóng núm vú về thử, chỉ cần trực tiếp mua loại núm vú cao su này là được.
Ở bên này, Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm xem phim đến tận hai tiếng đồng hồ. Tô Thi Hàm lúc này mềm nhũn tựa vào trong ngực của Tần Lãng, đầu ngón chân của cô đều cuộn lại. Cũng may trong phòng có mở điều hòa không khí, bằng không thì cả người sẽ đầy mồ hôi và ướt sũng.
Lúc này, trên trần cô đều lấm tấm mồ hôi.
“Tần Lãng, mấy giờ rồi?” thanh âm Tô Thi Hàm mềm nhũn nói.
Tần Lãng nhìn đồng hồ đáp: “Bảy giờ rưỡi”
Tô Thi Hàm nghĩ tới Vũ Đồng, nói: "A, chúng ta phải trở về trên lầu xem một chút, không biết Vũ Đồng đã chịu bú sữa bình chưa”
Từ lúc bọn họ xuống lầu đến bây giờ đã qua 4 tiếng.
Vừa rồi quá hưng phấn, đều quên hết các con.
Tô Thi Hàm trong lòng cảm thấy có chút tội lỗi
Tần Lãng cưng chiều ôm bả vai Tô Thi Hàm, nói “Em trước tiên gửi tin nhắn hỏi mẹ thế nào rồi?”
“Được” Tô Thi Hàm đứng dậy chuẩn bị đi lấy điện thoại di động, nhưng cô phát hiện mình không đi được
Gương mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt lập tức đỏ lên.
Tần Lãng duỗi tay ra ôm cô lên, tiếp đó để cho cô mặc quần áo trước, còn hẳn thì lại ghế sofa để lấy thoại đang ở trên bàn.
Tô Thi Hàm đỏ mặt rồi mặc lại quần áo, sau đó nhận lấy điện thoại Tần Lãng đưa tới. Cái đầu nhỏ khẽ cúi xuống, ngón tay đánh chữ trên màn hình rồi gửi tin nhắn cho Phương Nhã Nhàn.
Phương Nhã Nhàn lập tức trả lời tin nhắn, thực ra tin nhắn không phải là do Phương Nhã Nhàn trả lời. Mà là Phương Nhã Nhàn để cho Tô Vĩnh Thắng trả lời giúp, bởi vì lúc này Huyên Huyên cùng Khả Hinh đã tỉnh lại, bà đang giúp bọn nó thay tã cho nên không có rảnh tay.
Tô Vĩnh Thắng trả lời tin nhắn: “Vũ Đồng đã chịu bú sữa bình, hai người các con cứ đi chơi, không cần phải lo lắng. Ở bên ngoài ăn khuya rồi tối nay trở về cũng được, trong nhà đã có cha và mẹ chăm sóc bọn nhỏ.
Tô Thi Hàm đưa tin nhắn này cho Tân Lãng xem.
Hắn đã làm cha rồi nên cũng nhớ con cái.
Nhất là tiểu Vũ Đồng, không biết con bé khóc thành bộ dạng gì mới bằng lòng uống sữa bình.
Mặc dù hắn cũng nghĩ đến việc cùng với Tô Thí Hàm tiếp tục trải qua thế giới của hai người, thế nhưng rong đầu vẫn còn vương vấn đến các con.
Tô Thi Hàm gật đầu, nói: “Vậy em đi tắm rửa, nơi này cũng có phòng tắm."
"Được! Anh cũng đi tâm, vậy thì chúng ta cùng nhau tắm đi”
“A.."
“Em ngại sao?"
“Chia ra tắm nha, em đi tầm trước" Nói xong, Tô Thi Hàm thẹn thùng muốn đứng dậy, thế nhưng chân quá đau. Vừa đứng lên thiếu chút nữa là đã ngã xuống, Tần Lãng vội vàng đỡ lấy cô.
Tiếp đó hẳn bế bổng cô lên, giống như là ôm công chúa.
Tô Thi Hàm thuận thế vòng tay qua cố Tần Lãng, cho hẳn giảm bớt gánh nặng.
“Để anh ôm em đi phòng tâm, sau đó em tầm trước rồi tới lượt anh” Tăn Lãng biết cô rất ngại ngùng, cho nên không có tiếp tục trêu cô.
“Ừm!"Tô Thi Hàm ngại ngùng, cái đầu nhỏ khẽ gật gật.
Hai người tắm rửa xong xuôi, tay cầm tay đi từ trong phòng ra
Đi đến phòng khách, Tô Thỉ Hàm phát hiện tư thế đi bộ của mình có chút kỳ lạ, thế là cô kéo Tân Lãng lại, cúi đầu nói:" Tần Lãng! Nếu không thì chúng ta đợi thêm một lát nữa rồi mới vẽ lầu trên có được không”
“Em.. em...."
Tần Lãng nhéo nhéo trong lòng bàn tay của cô, nói:" Được, em có đói bụng không?”
Mặc dù rất muốn đi xem các con, nhưng thìn thấy vợ mình đi lại không tiện, cho nên vẫn lấy vợ làm chủ mà chờ cô.
Tô Thi Hàm sở bụng nhỏ của mình, vừa rồi chơi trò chơi rất hao phí thể lực. Lúc này quả thật có chút đói bụng, cho nên cô khẽ gật đầu.
“Vậy anh đi xuống dưới lầu mua một chút đồ ăn khuya, em ở đây chờ anh”
“Được, mua cho em đồ nướng, xiên thịt các loại” Tô Thi Hàm đôi mắt sáng lên, lập tức nói.
Tân Lãng yêu thương điểm một cái lên cái mũi của cô, nói: "Không được! Em bây giờ đang trong thời gian cho con bú, không thể ăn đồ nướng ở bên ngoài Đồ nướng ở bên ngoài có quá nhiều đầu mỡ, hơn nữa đôi khi thịt cũng không được chín đều có thể nhiễm ký sinh trùng. Do đó có thể làm ảnh hưởng đến sức khỏe của các con”
Hừm, đáng giận mà!” tuy rất muốn ăn đồ nướng, thế nhưng Tô Thi Hàm vẫn cố gắng nhịn vì suy nghĩ cho các con,
Tần Lãng nhìn thấy vợ mình thèm ăn như vậy, dáng vẻ không được ăn nhìn rất đau lòng, hắn đành ôn nhu nói: “Tuy nhiên có thể ăn lẩu nha, để anh đi mua một nồi lẩu, tồi mua các loại nguyên liệu ăn lẩu. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau ăn lẩu thỏa thích”
Ánh mắt Tô Thi Hàm lại sáng lên, cô vui vẻ nằm. chặt nắm tay, nói: “Tốt quá!"
“Nhưng mà, Tân Lãng! Anh muốn mua nhiều đồ như vậy, có phiền toái lắm không?”
“Không có phiền tới, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, anh đi đây.”
“Vâng”
Tần Lãng đi ra ngoài, đến siêu thị mua một cái nồi lẩu đa chức năng. Sau đó mua khoai tây lát mà Tô Thi Hàm thích ăn, bún, thịt bò xiên, thịt cửu xiên, lại mua thêm một ít đậu hũ và ra xanh...
Tiếp theo là nước lẩu nguyên chất.
Mua xong tất cả, mang theo bao lớn bao nhỏ trở về. Tô Thi Hàm chờ ở trong phòng rất nóng lòng, vừa nghe thấy tiếng chuông cửa là lập tức mang dép lê ra mở cửa
Cô đưa tay muốn nhận lấy đồ trong tay Tần Lãng, nhưng Tân Lãng chỉ đưa cho cô một cái túi rau không quá nặng. Những thứ còn lại hẳn đều tự mình xách, tiếp đó thay giày xong thì đi vào phòng khách.
Đặt nồi lẩu lên bàn trà, còn những thứ khác thì đều đem đến bồn rửa rau.
Tô Thi Hàm điều chỉnh nồi lẩu đa năng, Tần Lãng thì rửa rau.
Tô Thi Hàm mở nồi đa năng ra, nói: Tần Lãng! Cái rồi này có nhiều đĩa thật, còn có một cái đĩa có thể nướng nữa. Đến lúc đó chúng ta có thể nướng thịt ăn có được không? Như vậy thì cũng không cần lo việc thịt quá nhiều đầu mỡ hay thịt không chín”
“Được!” Tần Lãng biết Tô Thi Hàm thèm ăn thịt nướng, hẳn cưng chiều đáp ứng.
Thực ra chuyện này cũng dễ lý giải. Kế từ khi Tô Thi Hàm bắt đầu mang thai, cô chưa từng ăn thịt nướng. Sau này khi ở cữ trong tháng cũng chỉ có thể ăn thanh đạm, đến khi ra tháng cũng chưa từng ăn lại thịt nướng.
Bởi vì còn cần cho con bú.
Hôm nay mấy đứa nhỏ giao cho cha mẹ trông nôm, hai người lại có một bước tiến triển sâu. Chuyện này càng khiến cho Tô Thi Hàm cảm thấy tình cảm của hai người sâu thêm một chút, do đó cô không tự chủ mà đem ý nghĩ của mình nói ra trước mặt Tân Lãng.
Ở nhà nướng thịt, nói gì thì chính mình cũng có thể khống chế đầu và chất béo, số với ở bên ngoài yên tâm hơn một chút.
Trong thời kỳ cho con bú, thỉnh thoảng ăn chút thịt nướng cũng không có chuyện gì. Được Tân Lãng đáp ứng. Tô Thi Hàm vui vẻ như một đứa bé, nhanh chóng điều chỉnh nồi lấu đa chức năng. Tiếp đó rửa sạch nồi rồi tìm một ổ cảm điện công suất lớn, sau khi chuẩn bị xong thì cắm điện vào rồi
Như vậy thì có thể ở trên bàn trà trong phòng khách ăn lẩu.
Cho thêm nước vào trong rồi, thêm nước lẩu nguyên chất thì bắt đầu nấu. Nấu đến khi nước sôi lên, lúc này Tăn Lãng cũng đã đem thức ăn đã rửa sạch dọn ra mâm.
Hai người bắt đầu ngồi trên salon, vừa ăn lẩu vừa xem phim trên TV.
Lần này bọn họ chọn một bộ phim truyền hình tình cảm ngọt ngào Em là vinh quang của anh để xem.
Trước đây, trong cuộc sống của hai người đều có các con, chưa từng có thời gian một mình như thế này.
Lúc này, các con không ở bên cạnh, bọn họ trải qua thế giới của hai người. Cuộc sống như thế này đúng là không giống trước.
“Thi Hàm! Em nói cho anh biết, có phải trong buổi tiệc giao lưu giữa hay trường. Em đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên đúng không? Hay là em đã thầm mến anh từ trước đớ?” Tân Lãng vừa xem TV, vừa cười hỏi.
Tình tình cao lãnh như của vợ mình thế này, không có khả năng ở buổi tiệc mà uống nhiều rượu. Càng không có khả năng khiến bản thân uống say rồi cùng với hắn phát sinh một đêm gặp gỡ.
Lúc này, bọn họ đang xem bộ phim truyền hình. Trong phim, nữ chính thầm mến nam chính đã nhiều năm.
Cho nên hắn lập tức nghĩ đến việc này.
Tô Thi Hàm đang ăn xiên thịt bò, nghe thấy Tân Lãng tra hỏi, cô chớp chớp đôi mắt mọng nước, sau đó nói: “Tân Lãng! Xiên thịt bò này ăn ngon thật, thịt bò rất tươi nha. Anh mua ở đâu vậy?"
Tần Lãng nở nụ cười, xem ra vợ mình còn cất giấu một cái bí mật nhỏ. Rõ ràng đây là cố ý nói lãng sang chuyện khác, không chịu nói cho hẳn biết.
Ở dưới lầu, Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm thì ăn lẩu. Trên lầu, đã đến giờ ăn cơm Phương Nhã Nhàn mới phát hiện là chị Trương làm bếp không có ở trong nhà.
Bà nghi hoặc hỏi Tô Vĩnh Thẳng, Tô Vĩnh Thẳng mới ấp úng nói cho bà biết. Sáng hôm nay đã duyệt cho chị Trương nghỉ phép ở nhà chăm sóc con, còn duyệt cho nghỉ hai ngày.
Phương Nhã Nhàn sau khi nghe xong, bà lập tức chọc thủng lòng dạ nhỏ mọn của ông, nói: “Ông rổ ràng là muốn ăn đồ ăn của Tân Lãng làm đúng không?"
“Tôi thấy chị Trương thật sự cũng không dễ dàng, cả năm cũng không có ngày nghỉ. Cho nên tôi cho chị ấy nghỉ hai ngày để đi chơi công viên với con nhiều một chút” Tô Vĩnh Thẳng mặt mo đỏ ửng không chịu thừa nhân.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa