Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 94: Bì Nghiêm

52@-

Quay lại cục, Tạ Tinh đi thẳng đến văn phòng Đội 2.


Tổ 1 và tổ 2 đang họp.


Tạ Tinh đứng ngoài cửa nghe một lúc, Lê Khả đang báo cáo tình hình điều tra, cô phụ trách theo dõi vợ của Hầu Tử An, là Trương Tú Ngọc.


Lê Khả nói: “Trương Tú Ngọc không chắc chắn, nhưng luôn nghi ngờ Hầu Tử An có người phụ nữ khác bên ngoài, nên xưa nay rất chặt chẽ trong việc quản lý tiền nong. Nhưng không ngờ là Hầu Tử An lại nuôi cùng lúc hai người, khi đó cô ta đã chửi ầm lên, chửi rất khó nghe, tổ tiên tám đời cũng bị lôi ra hết. Cô ta khăng khăng rằng lúc Hầu Tử An xảy ra chuyện, cô và hai đứa con trai đều đang ngủ ở nhà, không hề ra ngoài.”


Lưu Phong nói tiếp: “Anh trai của Trương Tú Ngọc là do tôi điều tra. Anh ta chỉ đến bệnh viện một lần, còn khi Hầu Tử An gặp chuyện thì đang ở quán karaoke Kim Quỹ với bạn bè, đã xác minh rồi, khả năng liên quan đến vụ án không lớn.”


Đỗ Chuẩn nói: “Tôi cho rằng Trương Tú Ngọc rất đáng nghi. Cổ Tiểu Lệ có thai, nếu sinh ra thì sẽ có thêm một người tranh giành thừa kế…”


Phó Đạt cắt ngang: “Vậy sao cô ta không đánh cho Cổ Tiểu Lệ sẩy thai luôn đi, cần gì phải giết chồng mình chứ?”


Đỗ Chuẩn cười hề hề: “Ai mà biết được, lòng dạ phụ nữ đừng có đoán, càng đoán càng sai.” Nói xong còn nghêu ngao hát vài câu.


Mọi người cười ồ lên.



Đúng lúc này, Tạ Tinh đẩy cửa phòng họp, ló đầu vào, chạm phải ánh mắt của Đàn Dịch đang nhìn sang.


Đàn Dịch hơi gật đầu, ra hiệu cô mau vào.


Tạ Tinh bước vào, ngồi xuống vị trí trống cuối cùng.


Đợi tiếng cười lắng xuống, Đàn Dịch nói với các cảnh sát hình sự: “Hôm nay thiếu người, tôi bảo Tiểu Tạ chạy một chuyến đến bệnh viện, xem ra vừa về đến.” Anh nhìn sang Tạ Tinh: “Vất vả rồi, có thu hoạch gì không?”


Tạ Tinh nói: “Tôi sẽ báo cáo trước một chút, có thu hoạch hay không thì vẫn phải để mọi người cùng đánh giá. Người đầu tiên tên là Tống Á Tân…”


Nhậm Á Quang nói: “Người này tôi biết, đã tra qua rồi, quan hệ xã hội không dính dáng gì đến Hầu Tử An cả.”


Đàn Dịch nói: “Cứ để Tiểu Tạ nói hết trước đã, rồi mọi người góp ý sau.”


Nhậm Á Quang nhận ra mình hơi vô lễ, bèn chắp tay hướng về Tạ Tinh để xin lỗi.


Đàn ông đôi khi là vậy, thẳng thắn quá mức, nhưng chưa chắc là có ý xấu.


Tạ Tinh mỉm cười với Nhậm Á Quang: “Tôi đọc tên trước, mọi người nghe xem có ai thấy quen không nhé. Mã Tường, Lục Hưng Hải, Vương Trung Phát, Liễu Cường, còn có một người tên là Bì Nghiêm, chữ Bì trong trứng bì, chữ Nghiêm trong nghiêm túc.”



“Ha ha ha ha…” Mọi người lại bật cười rộ lên.


Đàn Dịch cũng không nhịn được, vừa cười vừa lắc đầu.


Phó Đạt nói: “Trong bệnh viện lời ra tiếng vào nhiều, chuyện đã bị nhai đi nhai lại cả trăm lần. Ngoài người tên là “Viêm Da” này thì mấy người kia đều điều tra qua mấy lần rồi, chẳng liên quan gì đến vụ án. Tiểu Tạ, cô kể thêm về anh Bì này đi, tôi sẽ cho người kiểm tra lại.”


Tạ Tinh nói: “Anh Phó, anh Bì này là một ông chủ nhỏ bán thuốc lá và rượu, quê ở Thanh Sơn Nhai. Anh ta đến bệnh viện là để mang cơm cho người đồng hương, cũng được mấy hôm rồi. Cửa hàng thì ở đối diện khu chung cư Dương Quang, Hầu Tử An từng mua thuốc lá vài lần ở đó. Có y tá phản ánh, mấy hôm trước khi xảy ra vụ án, thấy anh ta từng lên tầng năm.”


Phó Đạt “ồ” một tiếng, quay sang nhìn Đàn Dịch: “Thì ra là đưa cơm, bảo sao chúng ta không để ý. Đội trưởng Đàn, tôi thấy người này đáng để chú ý.”


Đàn Dịch nói: “Tạm thời đừng vội kết luận, bắt cho được kẻ bán thuốc chuột đã. Không thì hung thủ cứ thế mà lộng hành.”


“Được! Giờ hành động luôn.” Phó Đạt là người quyết đoán, lập tức đứng lên: “Đi nào anh em, cố thêm chuyến nữa.”


Đàn Dịch cũng nói: “Vất vả rồi, lát nữa tôi mời mọi người ăn khuya.”


“Ha ha ha, Đội trưởng Đàn hào sảng ghê.”


“Lại có đồ nướng ăn rồi!”



Các cảnh sát lạch cạch kéo ghế đứng dậy, rời khỏi phòng họp.


Lê Khả vỗ vai Tạ Tinh: “Tinh Tinh vất vả rồi.”


Tạ Tinh cười đáp: “Cậu cũng thế mà.”


Hai cô gái sóng vai đi ra khỏi phòng họp, cùng nhau xuống lầu.


Lê Khả nói: “Tinh Tinh, sao cậu phát hiện ra được cái anh Viêm Da này vậy? Mình ở bệnh viện cả nửa ngày mà chẳng thu được gì cả.”


Tạ Tinh nói: “Người bệnh được anh ta đưa cơm sợ liên lụy nên không dám nói, mình tình cờ nghe được y tá tám chuyện lúc đi vệ sinh thôi.”


Lê Khả thở phào: “Biết ngay mà. Mình tra mãi chẳng được gì, cậu vừa tới đã có, hóa ra là may mắn thôi. Tinh Tinh à, mình thấy người tên Viêm Da này rất khả nghi đó.”


Tạ Tinh nói: “Mình cũng nghĩ vậy, nên bước tiếp theo phải trông cậy vào cậu rồi.”


Lê Khả hất cằm lên: “Cứ chờ xem!” Cô nàng lao vụt về phía xe cảnh sát, trước khi lên xe còn vẫy tay không thèm ngoái đầu lại.


Tạ Tinh cũng vẫy tay, sau đó quay người đi về phía nhà ăm.



Vì có người trực ban nên nhà ăn vẫn mở, chỉ là đồ ăn chẳng còn nhiều.


Tạ Tinh là nữ pháp y duy nhất trong cục, rất nổi tiếng ở nhà ăn. Vừa bước vào đã có mấy cô phụ bếp gọi tên cô.


“Tiểu Tạ, cháu ăn dấm chua khoai tây không? Bên cô còn một ít này.”


“Tiểu Tạ, hôm nay cháu đến muộn thế, món gà kho khoai tây chỉ còn hai phần thôi, cần cô hâm lại không?”


Tạ Tinh cầm khay lại gần, cười nói: “Dạ ăn, cho cháu cả hai món, cảm ơn hai cô!”


“Ôi chao, Đội trưởng Đàn cũng chưa ăn kìa, thế là hỏng rồi, đầu bếp chính tan ca rồi.” Cô phụ bếp ngoài cửa nhiệt tình chào hỏi Đàn Dịch.


Đàn Dịch nói: “Có gì ăn nấy thôi.”


Tạ Tinh nhìn mấy cái khay to chỉ còn nước chan và đồ nguội, liền nói: “Hay là em chia cho Đội trưởng một phần, lót dạ tạm, lát nữa ăn khuya sau.”


“Cảm ơn.” Đàn Dịch cũng không khách sáo: “Lát nữa ăn khuya cùng luôn nhé.”


Tạ Tinh nói: “Em không đi đâu, ăn khuya dễ béo lắm.”


Nhà ăn nấu ăn rất ngon, bữa nào cô cũng ăn hết sạch, thân thể đã mũm mĩm hơn nhiều so với hồi nguyên chủ kiểm soát cân nặng, cũng nên kiêng lại một chút.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 94: Bì Nghiêm
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...