Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ

Chương 22: Điều Tra

55@-

Tạ Tinh nói: “Lý Ký có ghé nhà không, nếu anh về thì bọn tôi thuê xe về.”


Lý Ký do dự.


Lê Khả nhân tiện nói: “Anh cũng không phải Đại Vũ, không thể đi ngang nhà mà không ghé về thăm nhà, anh về đi, hai bọn em tâm sự với hắn.”


Lý Ký nói: “Vậy được, tôi về ăn cơm tối với ba mẹ, có chuyện thì hai cô cứ gọi cho tôi.”


Lê Khả vẫy tay gọi taxi: “Đương nhiên rồi, sao có thể thiếu anh được.”


Lý Ký rời đi, xe taxi dừng, cửa xe hạ xuống, trong xe là một gương mặt tươi cười: “Hai cô đi đâu?”


Lê Khả chần chừ nhìn Tạ Tinh, cô không biết mình có nên tự giới thiệu hay không.


Tạ Tinh mở cửa xe lên ghế lái phụ, nói: “Cục cảnh sát.”


Mạnh Văn Khải không có phản ứng gì với ba chữ “cục cảnh sát”, hỏi lại: “Cục cảnh sát nào?”


Tạ Tinh nói: “Cục cảnh sát thành phố ở khu phố Phượng Sơn.”



“Ồ, lớn chuyện đây.” Ánh mắt Mạnh Văn Khải không che giấu sự thưởng thức với Tạ Tinh: “Mấy cô đi cục cảnh sát thành phố làm gì? Giờ này tan tầm hết rồi.”


Tạ Tinh nói: “Bạn học tôi làm ở cục cảnh sát thành phố, bọn tôi hẹn nhau ăn đồ nướng.”


“Ăn nướng thì khu phố cũ chúng ta nhiều quán hơn chứ.”


“Cậu ấy tan tầm không đúng giờ, buổi tối lại không về, bọn tôi đến tìm cậu ấy dễ dàng hơn.”


“Cũng đúng, nhưng mà… Hiện tại không an toàn lắm đâu nha, nghe nói mấy hôm trước có một đứa trẻ bị hại, cảnh sát nghi ngờ là tài xế taxi làm, đang tra xét khắp nơi kìa.”


“Bọn tôi cũng nghe nói, không sao đâu, lát ăn xong bạn học sẽ chở bọn tôi về.”


“Vậy thì được.”


“Bác tài, anh có cảm thấy người trong nghề các anh là hung thủ sát hại đứa trẻ kia không?”


“Khó nói lắm, làm nghề này, người gì cũng có.”


“Không thể nào, không phải nghề các anh trực thuộc quản lý của cảnh sát giao thông sao?”


“Chủ yếu là cục cảnh sát giao thông. Biết người biết mặt không biết lòng, người xấu cũng đâu viết rõ hai chữ người xấu trên mặt đâu, đúng không?”




Hai người xuống xe ở cục cảnh sát, nhìn xe taxi của Mạnh Văn Khải biến mất trong dòng xe đông đúc.


Tạ Tinh nói: “Người này gần như không thể là tội phạm giết người.”


Lê Khả không hiểu: “Vì sao?”


Tạ Tinh cười: “Cậu không phát hiện hắn thường xuyên nhìn gương chiếu hậu để nhìn ngực cậu sao? Hung thủ tự cao tự đại, nhất định sẽ không làm chuyện xấu xa như vậy.”


Lê Khả lấy tay che ngực, tức giận nói: “Lưu manh!”


Hiện tại là giờ cơm tối, hai người đến nhà ăn.


Đội trưởng Hoàng cũng ăn ở đây, chờ hai người lấy cơm xong, ông lên tiếng: “Tiểu Tạ, Tiểu Lê, bên này còn chỗ trống nè.”


Tạ Tinh và Lê Khả tâm không tình nguyện qua đó ngồi.


Đội trưởng Hoàng buông đũa: “Thế nào, có thu hoạch gì không?”


Lê Khả cúi đầu: “Còn…”



Tạ Tinh ngắt lời cô, đáp: “Tụi em đã gặp và hỏi bảy người tình nghi, đã loại trừ 4 người, bây giờ còn 3 người, em phân tích tình huống cụ thể, Đội trưởng Hoàng phân tích giúp tụi em xem sao…


Thứ nhất là Triệu Vĩ Chí, tốt nghiệp trung học, 26 tuổi, có bạn gái, chưa kết hôn. Lái xe taxi 6 năm, thường lái ban đêm, người liên lạc khẩn cấp là chị họ.


Trước khi hắn tốt nghiệp trung học, cha mẹ hắn bị trúng độc than ở nhà. Triệu Vĩ Chí lúc ấy ở ký túc xá trong trường, tránh được một kiếp, nhưng ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn, khiến hắn không đậu được đại học.


Nhà họ Triệu không giàu, Triệu Vĩ Chí không học lại, mà chọn đi làm công, học lái xe, sau đó theo nghề lái taxi.


Người bên tổ dân phố nói, Triệu Vĩ Chí chở họ vài lần, là người nhiệt tình, thích nói thích cười, không thể nào là người xấu.


Thứ hai là Tôn Chí Phong, 30 tuổi, tốt nghiệp trung học, người liên lạc khẩn cấp là hàng xóm. Cha mẹ đã ly dị, mẹ hắn tái giá, hắn theo cha. Cha hắn có khuynh hướng bạo lực gia đình cấp thấp, sau khi trưởng thành, hắn thường xuyên đánh nhau với cha mình.


Kết hôn hai năm trước, có đứa con vừa tròn một tuổi.


Người bên tổ dân phố nói, Tôn Chí Phong rất nóng tính, thường xảy ra tranh chấp với khách khi đang lái xe, mắng chửi người khác là chuyện thường ngày.


Thứ ba là Phạm Tiểu Sơn, chủ xe, 29 tuổi, kết hôn hai năm trước, có con một tuổi rưỡi.


Cha mất sớm, mẹ hắn một mình nuôi hắn và em gái.


Người bên tổ dân phố có lời nhận xét không hay về mẹ hắn, nghi ngờ bà ta làm gái, em gái hắn thì bán rượu ở hộp đêm.



Phạm Tiểu Sơn học lực khá, tốt nghiệp trung học phổ thông, sau tốt nghiệp vào nhà máy làm việc, nhưng kinh tế nhà máy đình trệ, không lâu sau thì đóng cửa.


Mẹ hắn vay tiền mua xe cho hắn chạy taxi, vì trả nợ hắn chạy cả ngày lẫn đêm, mãi đến mấy năm trước mới trả hết nợ.”


Nghe xong mô tả ba nghi phạm của Tạ Tinh, Đội trưởng Hoàng trầm tư một lát, nói: “Đều chạy đêm, đều có xe Charade màu đỏ, nhưng đều không có tiền án, chỉ dựa vào những thông tin này thì không tra ra cái gì.”


“Đúng vậy, cũng không thể vì điều kiện gia đình người ta không tốt mà nghĩ người ta có động cơ giết người.”


“Con cái trong gia đình như vậy, tâm lý ít nhiều cũng có vấn đề, không ít hung thủ giết người có gia cảnh như vậy.”


“Nói thì nói như thế, nhưng làm vậy cũng đâu được? Không bằng không chứng đã quy chụp tội cho người khác, tôi thấy làm vậy không ổn.”


Mấy vị cảnh sát hình sự có thâm niên ngồi chung với Hoàng Chấn Nghĩa lên tiếng nghị luận.


Hoàng Chấn Nghĩa nhìn Lê Khả: “Tiểu Lê thấy thế nào?”


Lê Khả nói: “Đã tra được đến đó, nếu chúng ta không có nhiều manh mối, em muốn tiếp tục điều tra.”


Thời khắc quan trọng, cô vẫn lựa chọn tin tưởng Tạ Tinh.


Dù không có manh mối, nhưng Tạ Tinh rất vui.


Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Truyện Nữ Pháp Y Xuyên Sách Thành Đôi Cùng Nam Phụ Story Chương 22: Điều Tra
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...