Nụ Hôn Say Giấc - Yêu Yêu Cửu Tiên Sinh
Chương 29: Em Sợ Cái Gì?
214@-
Một điều phản trực giác là, mặc dù Đường Diên Chi và Ngô Tử Hiển cả trước và sau ống kính đều không tương tác với nhau nhưng couple của họ lại rất nổi tiếng.
Một là vì chuyện "hoàng tộc" năm đó, hai người "Tiên Lan" ồn ào quá khó coi, mất đi một lượng fan trung thành. Hai là vì couple "Diên Chi" có hơn chục đại đại trụ cột, năng suất của những người này một người có thể tương đương vài nghìn người, fan không lo thiếu "lương thực".
"Bên trên bảo anh xào couple với anh Hiển à?"
Bị Dung Lãm hỏi như vậy, Đường Diên Chi ngây người, vội vàng phủ nhận: "Sao có thể chứ, nhóm trưởng, em nghĩ gì vậy?"
Dung Lãm trấn an: "Họ cũng hỏi em rồi."
Nghe vậy, Đường Diên Chi mới dần thả lỏng, cuối cùng thừa nhận: "Ừm, vậy em không đồng ý à?"
Dung Lãm nhếch mép: "Bài học nhãn tiền, sao em có thể đồng ý nữa. Hơn nữa anh Hiển cũng không thích em lắm, chắc chắn anh ấy sẽ không đồng ý."
Cậu dừng lại một chút rồi hỏi: "Anh không nghĩ đến rủi ro sao? Nhân khí của chúng ta kém anh Hiển quá xa, nếu cứ cố gượng ép, dễ bị mắng lắm."
"Đương nhiên anh đã nghĩ đến, bây giờ không xào couple cũng bị một đống fan only mắng là hút máu. Nhưng mà..." Đường Diên Chi cắt ngang lời Dung Lãm định nói, "Công ty gọi Ngô Tử Hiển quay lại coi như là liều mạng lần cuối vì chúng ta. Nếu lần này vẫn không nổi tiếng, sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa."
"Dù vậy..."
"Anh không hiểu, không nổi tiếng chẳng lẽ là do chúng ta không cố gắng? Có lần trước khi biểu diễn anh bị sốt, sốt đến 39 độ 2, anh vẫn cắn răng lên sân khấu, sau khi xuống sân khấu thì nôn đến mức ngất xỉu. Em cũng vậy mà, tiêm thuốc bao nhiêu lần rồi? Nôn ra máu phải nhập viện cũng không phải lần đầu đúng không? Khoảng thời gian đó, trên tủ đầu giường của em có bao nhiêu chai lọ?"
Y nhìn Dung Lãm, trong mắt như có gì đó đang chảy tràn: "Nhóm trưởng, vì vậy anh không cam tâm chôn vùi trong bùn đất."
Dung Lãm im lặng.
Dung Lãm biết Đường Diên Chi luôn rất cố gắng, trước khi debut vì tính cách không từ thủ đoạn lại còn nhỏ nhen nên đã xảy ra mâu thuẫn với các thực tập sinh cùng thời. Đường Diên Chi cố gắng nắm bắt mọi cơ hội, tiếc là không phải ai cũng là Ngô Tử Hiển, anh ta luôn thiếu một chút thực lực và may mắn.
Y đã nói đến mức này, Dung Lãm không nói thêm gì nữa, trầm giọng bảo y suy nghĩ cho kỹ.
Nhận thấy cảm xúc của Dung Lãm có chút kỳ lạ, Đường Diên Chi không nhịn được hỏi: "Nhóm trưởng, em không vui à?"
Dung Lãm ngẩng đầu lên: "Lúc em bị đẩy ra làm hoàng tộc, anh có vui không?"
"Không, anh mong em phát triển tốt. Đương nhiên, anh cũng không mong Tử Hiển gặp chuyện xấu, anh mong cả nhóm Forth đều tốt."
"Đúng vậy, em cũng vậy." Dung Lãm thẳng thắn nói. "Em cũng mong anh phát triển tốt, anh Diên Chi. Em chỉ sợ anh Hiển không vui, anh biết mà, chuyện năm đó em vẫn luôn áy náy."
Nghĩ đến đây, Đường Diên Chi không khỏi chột dạ. Nhưng sự việc đã đến nước này, y không còn lựa chọn nào khác, cuối cùng xua tay nói: "Không cần cậu ấy phối hợp, anh cũng sẽ không làm quá."
Rõ ràng là chính Dung Lãm đã từ chối đề nghị bán hủ của chị Mã, nhưng lúc này cậu lại không kìm được cảm giác đắng chát trong miệng, giống như vừa uống một ngụm nước khổ sâm.
Tiếp đó, công ty dùng đủ mọi cách để tăng cường tương tác giữa Ngô Tử Hiển và Đường Diên Chi. Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc cùng tham gia chương trình tạp kỹ, tài khoản Weibo tương tác qua lại, thậm chí còn livestream chung.
"Chúng ta cùng nhảy bài đó cho mọi người xem nhé?" Đường Diên Chi vừa chỉnh ống kính vừa hỏi Ngô Tử Hiển.
"Bài nào?"
"Happy Day. Bài nhảy debut." Y cười nói.
"Được."
Dung Lãm đeo tai nghe nhìn những bước nhảy đồng đều ăn ý của hai người trên màn hình, như thể thế giới chỉ còn lại hai người họ. Sau khi nhảy xong, Đường Diên Chi còn thân mật khoác tay lên vai Ngô Tử Hiển. Ngô Tử Hiển hơi khựng lại nhưng cuối cùng cũng không từ chối.
Livestream đã kết thúc, Dung Lãm không thao tác gì nên video phát lại từ đầu. Từng hình ảnh phản chiếu trong võng mạc Dung Lãm, cậu không nhúc nhích, giống như bị đổ xi măng lên người.
Đừng trẻ con nữa, chỉ là công việc thôi.
Ai quy định Ngô Tử Hiển chỉ được livestream với mình?
Dung Lãm xoa xoa mi tâm, lòng dạ bất an. Cậu còn chưa an ủi được mình thì đêm hôm đó Ngô Tử Hiển lại leo lên giường cậu.
Môi Ngô Tử Hiển mang theo hơi nóng ẩm ướt của giấc ngủ cọ xát vào d** tai cậu, đây đã là lần thứ ba trong tháng này rồi. Không biết có phải do liều lượng thuốc ngủ thay đổi hay không, hành vi của Ngô Tử Hiển dường như mạnh mẽ hơn trước khi tái phát.
Hắn không còn giới hạn ở việc hôn và ôm ấp, mặc dù Dung Lãm ra sức ngăn cản, tay hắn vẫn mạnh mẽ sờ xuống phía dưới của cậu.
Dung Lãm theo bản năng co người về phía đầu giường, nhưng eo lại bị lòng bàn tay nóng bỏng của hắn giữ chặt. Người ban ngày lạnh lùng như tảng băng lúc này đang dùng chóp mũi cọ xát vào hõm cổ cậu, như muốn hòa tan cậu vào trong lồng ngực mình.
Ban ngày thì livestream chung với người khác, bây giờ lại luồn ngón tay vào tóc cậu.
Dung Lãm cảm thấy thật nực cười, còn có chút bực bội, nên cậu đưa tay đẩy Ngô Tử Hiển ra.
"Đừng chạm vào em." Cậu trầm giọng nói.
Ngô Tử Hiển sững người.
Đây là lần đầu tiên Dung Lãm từ chối hắn, tại sao?
Ở góc khuất mà Dung Lãm không nhìn thấy, Ngô Tử Hiển nhíu mày. Cảm giác này giống như vỏ sò bị cạy mở, phần mềm mại nhất bên trong dính cát, thô ráp và xa cách. Cậu không nên từ chối hắn, sao cậu có thể từ chối hắn?
Thấy Ngô Tử Hiển không động đậy, Dung Lãm cứ tưởng mình đã dạy dỗ hắn được rồi. Nhưng ngay sau đó, Ngô Tử Hiển đột nhiên bóp cằm cậu hôn lên, hơi lạnh của kem đánh răng bạc hà khiến mắt cậu cay cay.
"Anh thật sự nghĩ em sẽ không bao giờ tức giận sao?" Khoảnh khắc môi dưới bị răng nanh nghiền nát, Dung Lãm hất hắn ra. Nhìn thấy bờ vai gần trong gang tấc, nghĩ đến buổi livestream khó chịu đó, cậu bèn cắn lên đó một cái.
Để lại cho anh một dấu răng, để anh cũng nếm thử mùi vị của sự khó chịu.
"..."
"..."
Dung Lãm cuối cùng cũng không dám dùng sức, buông lỏng trước khi để lại dấu vết. Cậu như một chú cún con nhẹ nhàng l**m lên vùng da nhỏ đó rồi vùi đầu vào vai Ngô Tử Hiển.
Xác định Dung Lãm không cắn nữa, Ngô Tử Hiển hơi thất vọng.
Hắn mong Dung Lãm dám cắn thật.
Vài ngày sau, bốn thành viên Forth được mời tham gia một chương trình tạp kỹ về game rất nổi tiếng "Hi Play Lab". Mỗi tập của chương trình sẽ mời một vài khách mời cùng với khách mời thường xuyên tham gia thi đấu.
Trước khi trò chơi bắt đầu, nam MC đặc biệt nói: "Lần này khán giả rất nhiệt tình, lúc mở bán vé tôi ở ngay bên cạnh, đúng là chỉ trong nháy mắt đã hết sạch!"
Nữ MC phụ họa: "Đáng sợ thật đấy, tôi nghe nói giá vé chợ đen bị đẩy lên đến mức này—"
Cô ấy giơ năm ngón tay.
"Tất cả là tại khách mời hôm nay của chúng ta quá nổi tiếng, đạo diễn vừa nói với tôi, mỗi phút tài khoản Weibo chính thức của chúng ta lại tăng thêm 500 bình luận 'xin thêm chỗ ngồi', máy chủ sắp bị sập rồi."
"Không dài dòng nữa, chúng ta hãy cùng chào đón nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng — Forth!"
Dung Lãm vẫy tay về phía khán đài, nhìn thấy màu xanh của lightstick cổ vũ Ngô Tử Hiển chiếm hơn một nửa, bất đắc dĩ nghĩ: Nói Forth nổi tiếng, chi bằng nói người nào đó nổi tiếng thì đúng hơn. MC quả nhiên chuyên nghiệp, biết cách tâng bốc họ ghê.
Đúng lúc này, cậu đột nhiên nghe thấy có người dưới khán đài hô to: "Tiểu Lãm! Cố lên!"
Dung Lãm đỏ mặt, nhìn theo hướng phát ra âm thanh thấy một nhóm các chị gái trẻ tuổi. Cậu mỉm cười dịu dàng với những người hâm mộ, lại gây ra một trận xôn xao.
Theo luật chơi của "Hi Play Lab", hai khách mời và hai khách mời thường xuyên sẽ lập thành một đội, tổng cộng hai đội, thi đấu với nhau.
Nói cách khác, bốn thành viên Forth phải chia ra.
Đường Diên Chi biết đây là cơ hội hiếm có, nhanh chóng tiến đến trước mặt Ngô Tử Hiển. Nhưng Ngô Tử Hiển như không nhận ra ý đồ của y, đi thẳng về phía Dung Lãm.
"Chúng ta lập đội nhé?" Hắn cúi đầu nhìn Dung Lãm nói.
Dung Lãm không ngờ Ngô Tử Hiển lại chủ động tìm mình, cậu nhìn qua vai Ngô Tử Hiển, Đường Diên Chi vẫn giữ nụ cười đông cứng trên mặt. Dung Lãm có thể tưởng tượng, nếu không phải đang bị máy quay chĩa vào, y chắc chắn sẽ lườm một cái.
Anh Diên Chi muốn lập đội với anh Hiển cũng là mong muốn của cấp trên công ty. Mình cần gì phải không hiểu chuyện, làm kẻ phá đám.
Tần Hữu lập tức nhập vai: "Tên khốn, trước đây còn bỏ tôi để ở cùng Tử Hiển. Bây giờ biết hoa dại không bằng hoa nhà rồi chứ gì? Nhưng tôi không dễ dỗ đâu, phải xem biểu hiện của em hôm nay."
"Vâng ạ, em nhất định sẽ thể hiện thật tốt."
Dung Lãm đang cười, bỗng chú ý thấy Ngô Tử Hiển đang lặng lẽ nhìn mình chằm chằm. Ngô Tử Hiển cụp mắt xuống, hỏi bằng giọng đều đều: "Dung Lãm, em sợ cái gì?"
Dung Lãm sững người.
Ngô Tử Hiển nói tiếp: "Anh không..."
"Sợ chung đội với cậu, cậu chơi quá giỏi, cậu ấy sẽ không có cơ hội thể hiện." Nam MC đột nhiên chen ngang nói đùa, át đi giọng Ngô Tử Hiển.
"Ý gì, ngầm thừa nhận anh chơi dở à?" Tần Hữu lắc mạnh vai Dung Lãm, "Có phải em nghĩ vậy không?"
Dung Lãm vội vàng thanh minh: "Anh Hữu, em không dám."
Đường Diên Chi bước đến bên cạnh Ngô Tử Hiển, giả vờ tiếc nuối nói: "Vậy thì chỉ có hai người chúng ta bị bỏ lại lập thành một đội thôi."
Ngô Tử Hiển lúc này mới thu hồi ánh mắt, mặt không cảm xúc nói: "Ừ."
Có lẽ vì hai người bị bỏ lại nên đều có chút ấm ức, mặc dù ban đầu bị dẫn trước điểm số nhưng vẫn bám riết không buông. Cuối cùng đã lật ngược tình thế một cách ngoạn mục, giành chiến thắng.
Nhưng kết quả trận đấu thực ra không quan trọng, mục đích chính của Forth khi tham gia chương trình là để quảng bá cho album mới của họ — "OURS".
Vì bài hát chủ đề của album mới này là một bài tình ca, nên trong phần trò chuyện sau trận đấu, nam MC tò mò hỏi các thành viên Forth thích mẫu con gái như thế nào?
Vừa dứt lời, dưới khán đài lập tức vang lên tiếng hét như muốn lật tung cả mái nhà.
Những câu hỏi nhạy cảm như thế này, chương trình đều sẽ thông báo trước cho công ty. Công ty cũng đã thiết kế sẵn câu trả lời cho từng người dựa theo tính cách của họ, chỉ cần đọc theo là được.
"Tôi thích những cô gái dịu dàng, hiểu chuyện, tính tình ổn định. Tốt nhất là cũng thích âm nhạc, như vậy sẽ có nhiều chủ đề chung hơn." Câu trả lời của Dung Lãm rất chín chắn, cũng không sai sót gì.
"Đúng vậy, tôi cũng thích mẫu con gái như vậy, còn Tử Hiển thì sao?"
Ngô Tử Hiển chậm rãi nói: "Tôi thích những người trưởng thành, chín chắn, có thể nhanh nhạy nhận ra nhu cầu của người khác. Đặc biệt là kiểu người có nhiều anh chị em trong gia đình, nên có trách nhiệm, tính cách độc lập..."
Các khách mời và khán giả tại hiện trường đang chìm đắm trong lời miêu tả của Ngô Tử Hiển, nhưng các thành viên của Forth đều giật mình —
Câu trả lời của Ngô Tử Hiển sao lại hoàn toàn khác với câu trả lời đã chuẩn bị trước?
Không chỉ vậy, sao miêu tả này lại hơi giống...
"Thường xuyên chăm sóc người khác, dịu dàng với mọi người, nhưng trong lòng luôn giữ khoảng cách với người khác. Thỉnh thoảng cũng phải có chút trẻ con, dù sao cũng debut sớm..."
Lúc này, ngay cả những người khác cũng mơ hồ nhận ra điều gì đó không ổn.
Vì lời miêu tả của Ngô Tử Hiển quá cụ thể, như thể không phải mẫu người lý tưởng mà là đang miêu tả một người có thật.
Tần Hữu càng nghe càng thấy quen thuộc, vậy mà lại quên mất mình đang đứng trước ống kính, không nhịn được liếc nhìn Dung Lãm.
Dung Lãm vẫn còn đang ngơ ngác, mỗi chữ Ngô Tử Hiển nói ra đều như đâm vào dây thần kinh cậu, tạo thành một cơn rung động như phản xạ.
"Giọng hát hay, biết sáng tác thì càng tốt. Nghe người mình thích hát, tâm trạng sẽ rất tốt."
Những tính từ đó như dao găm mổ xẻ pháo đài mà cậu dày công xây dựng. Lý trí mách bảo cậu "hóa ra anh Hiển thích mẫu con gái như vậy", nhưng cảm xúc lại không nhịn được mà tìm kiếm từng chi tiết tương ứng. Hai thái cực giằng xé lẫn nhau.
Cuối cùng, Ngô Tử Hiển bình tĩnh kết luận: "Như Vi Doãn Nhi chẳng hạn."
Hiện trường im lặng.
Vi Doãn Nhi là diva của thế hệ trước, người tình trong mộng của vô số người. Bây giờ đã ngoài sáu mươi, thuộc thế hệ bà nội.
Trong nháy mắt, những miêu tả kỳ lạ của Ngô Tử Hiển phần lớn đều có thể giải thích được. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, cười cười nghĩ, đúng vậy, ai mà chẳng thích Vi Doãn Nhi chứ!
"Tử Hiển là fan của cô Vi sao?" Nữ MC ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy." Ngô Tử Hiển gật đầu, "Ban đầu là thích bài hát của cô ấy, sau khi tìm hiểu cũng rất ngưỡng mộ con người cô ấy."
"Yêu cầu cao như vậy, hết hy vọng rồi, ế cả đời đi."
"Dù cậu là Ngô Tử Hiển thì mẫu người yêu lý tưởng cũng không thể xa vời như vậy được!"
Mọi người thay phiên nhau trêu chọc Ngô Tử Hiển vài câu, chuyện này cũng trôi qua trong tiếng cười đùa, không ai để tâm nữa.
Chỉ có Dung Lãm vẫn đứng chôn chân tại chỗ, tim đập thình thịch.
Cậu lờ mờ nhớ lại câu nói bị MC át đi của Ngô Tử Hiển.
"Dung Lãm, em sợ cái gì?"
Câu tiếp theo hình như là:
"Anh không sợ."
—---
Nụ Hôn Say Giấc - Yêu Yêu Cửu Tiên Sinh
Một điều phản trực giác là, mặc dù Đường Diên Chi và Ngô Tử Hiển cả trước và sau ống kính đều không tương tác với nhau nhưng couple của họ lại rất nổi tiếng.
Một là vì chuyện "hoàng tộc" năm đó, hai người "Tiên Lan" ồn ào quá khó coi, mất đi một lượng fan trung thành. Hai là vì couple "Diên Chi" có hơn chục đại đại trụ cột, năng suất của những người này một người có thể tương đương vài nghìn người, fan không lo thiếu "lương thực".
"Bên trên bảo anh xào couple với anh Hiển à?"
Bị Dung Lãm hỏi như vậy, Đường Diên Chi ngây người, vội vàng phủ nhận: "Sao có thể chứ, nhóm trưởng, em nghĩ gì vậy?"
Dung Lãm trấn an: "Họ cũng hỏi em rồi."
Nghe vậy, Đường Diên Chi mới dần thả lỏng, cuối cùng thừa nhận: "Ừm, vậy em không đồng ý à?"
Dung Lãm nhếch mép: "Bài học nhãn tiền, sao em có thể đồng ý nữa. Hơn nữa anh Hiển cũng không thích em lắm, chắc chắn anh ấy sẽ không đồng ý."
Cậu dừng lại một chút rồi hỏi: "Anh không nghĩ đến rủi ro sao? Nhân khí của chúng ta kém anh Hiển quá xa, nếu cứ cố gượng ép, dễ bị mắng lắm."
"Đương nhiên anh đã nghĩ đến, bây giờ không xào couple cũng bị một đống fan only mắng là hút máu. Nhưng mà..." Đường Diên Chi cắt ngang lời Dung Lãm định nói, "Công ty gọi Ngô Tử Hiển quay lại coi như là liều mạng lần cuối vì chúng ta. Nếu lần này vẫn không nổi tiếng, sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa."
"Dù vậy..."
"Anh không hiểu, không nổi tiếng chẳng lẽ là do chúng ta không cố gắng? Có lần trước khi biểu diễn anh bị sốt, sốt đến 39 độ 2, anh vẫn cắn răng lên sân khấu, sau khi xuống sân khấu thì nôn đến mức ngất xỉu. Em cũng vậy mà, tiêm thuốc bao nhiêu lần rồi? Nôn ra máu phải nhập viện cũng không phải lần đầu đúng không? Khoảng thời gian đó, trên tủ đầu giường của em có bao nhiêu chai lọ?"
Y nhìn Dung Lãm, trong mắt như có gì đó đang chảy tràn: "Nhóm trưởng, vì vậy anh không cam tâm chôn vùi trong bùn đất."
Dung Lãm im lặng.
Dung Lãm biết Đường Diên Chi luôn rất cố gắng, trước khi debut vì tính cách không từ thủ đoạn lại còn nhỏ nhen nên đã xảy ra mâu thuẫn với các thực tập sinh cùng thời. Đường Diên Chi cố gắng nắm bắt mọi cơ hội, tiếc là không phải ai cũng là Ngô Tử Hiển, anh ta luôn thiếu một chút thực lực và may mắn.
Y đã nói đến mức này, Dung Lãm không nói thêm gì nữa, trầm giọng bảo y suy nghĩ cho kỹ.
Nhận thấy cảm xúc của Dung Lãm có chút kỳ lạ, Đường Diên Chi không nhịn được hỏi: "Nhóm trưởng, em không vui à?"
Dung Lãm ngẩng đầu lên: "Lúc em bị đẩy ra làm hoàng tộc, anh có vui không?"
"Không, anh mong em phát triển tốt. Đương nhiên, anh cũng không mong Tử Hiển gặp chuyện xấu, anh mong cả nhóm Forth đều tốt."
"Đúng vậy, em cũng vậy." Dung Lãm thẳng thắn nói. "Em cũng mong anh phát triển tốt, anh Diên Chi. Em chỉ sợ anh Hiển không vui, anh biết mà, chuyện năm đó em vẫn luôn áy náy."
Nghĩ đến đây, Đường Diên Chi không khỏi chột dạ. Nhưng sự việc đã đến nước này, y không còn lựa chọn nào khác, cuối cùng xua tay nói: "Không cần cậu ấy phối hợp, anh cũng sẽ không làm quá."
Rõ ràng là chính Dung Lãm đã từ chối đề nghị bán hủ của chị Mã, nhưng lúc này cậu lại không kìm được cảm giác đắng chát trong miệng, giống như vừa uống một ngụm nước khổ sâm.
Tiếp đó, công ty dùng đủ mọi cách để tăng cường tương tác giữa Ngô Tử Hiển và Đường Diên Chi. Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc cùng tham gia chương trình tạp kỹ, tài khoản Weibo tương tác qua lại, thậm chí còn livestream chung.
"Chúng ta cùng nhảy bài đó cho mọi người xem nhé?" Đường Diên Chi vừa chỉnh ống kính vừa hỏi Ngô Tử Hiển.
"Bài nào?"
"Happy Day. Bài nhảy debut." Y cười nói.
"Được."
Dung Lãm đeo tai nghe nhìn những bước nhảy đồng đều ăn ý của hai người trên màn hình, như thể thế giới chỉ còn lại hai người họ. Sau khi nhảy xong, Đường Diên Chi còn thân mật khoác tay lên vai Ngô Tử Hiển. Ngô Tử Hiển hơi khựng lại nhưng cuối cùng cũng không từ chối.
Livestream đã kết thúc, Dung Lãm không thao tác gì nên video phát lại từ đầu. Từng hình ảnh phản chiếu trong võng mạc Dung Lãm, cậu không nhúc nhích, giống như bị đổ xi măng lên người.
Đừng trẻ con nữa, chỉ là công việc thôi.
Ai quy định Ngô Tử Hiển chỉ được livestream với mình?
Dung Lãm xoa xoa mi tâm, lòng dạ bất an. Cậu còn chưa an ủi được mình thì đêm hôm đó Ngô Tử Hiển lại leo lên giường cậu.
Môi Ngô Tử Hiển mang theo hơi nóng ẩm ướt của giấc ngủ cọ xát vào d** tai cậu, đây đã là lần thứ ba trong tháng này rồi. Không biết có phải do liều lượng thuốc ngủ thay đổi hay không, hành vi của Ngô Tử Hiển dường như mạnh mẽ hơn trước khi tái phát.
Hắn không còn giới hạn ở việc hôn và ôm ấp, mặc dù Dung Lãm ra sức ngăn cản, tay hắn vẫn mạnh mẽ sờ xuống phía dưới của cậu.
Dung Lãm theo bản năng co người về phía đầu giường, nhưng eo lại bị lòng bàn tay nóng bỏng của hắn giữ chặt. Người ban ngày lạnh lùng như tảng băng lúc này đang dùng chóp mũi cọ xát vào hõm cổ cậu, như muốn hòa tan cậu vào trong lồng ngực mình.
Ban ngày thì livestream chung với người khác, bây giờ lại luồn ngón tay vào tóc cậu.
Dung Lãm cảm thấy thật nực cười, còn có chút bực bội, nên cậu đưa tay đẩy Ngô Tử Hiển ra.
"Đừng chạm vào em." Cậu trầm giọng nói.
Ngô Tử Hiển sững người.
Đây là lần đầu tiên Dung Lãm từ chối hắn, tại sao?
Ở góc khuất mà Dung Lãm không nhìn thấy, Ngô Tử Hiển nhíu mày. Cảm giác này giống như vỏ sò bị cạy mở, phần mềm mại nhất bên trong dính cát, thô ráp và xa cách. Cậu không nên từ chối hắn, sao cậu có thể từ chối hắn?
Thấy Ngô Tử Hiển không động đậy, Dung Lãm cứ tưởng mình đã dạy dỗ hắn được rồi. Nhưng ngay sau đó, Ngô Tử Hiển đột nhiên bóp cằm cậu hôn lên, hơi lạnh của kem đánh răng bạc hà khiến mắt cậu cay cay.
"Anh thật sự nghĩ em sẽ không bao giờ tức giận sao?" Khoảnh khắc môi dưới bị răng nanh nghiền nát, Dung Lãm hất hắn ra. Nhìn thấy bờ vai gần trong gang tấc, nghĩ đến buổi livestream khó chịu đó, cậu bèn cắn lên đó một cái.
Để lại cho anh một dấu răng, để anh cũng nếm thử mùi vị của sự khó chịu.
"..."
"..."
Dung Lãm cuối cùng cũng không dám dùng sức, buông lỏng trước khi để lại dấu vết. Cậu như một chú cún con nhẹ nhàng l**m lên vùng da nhỏ đó rồi vùi đầu vào vai Ngô Tử Hiển.
Xác định Dung Lãm không cắn nữa, Ngô Tử Hiển hơi thất vọng.
Hắn mong Dung Lãm dám cắn thật.
Vài ngày sau, bốn thành viên Forth được mời tham gia một chương trình tạp kỹ về game rất nổi tiếng "Hi Play Lab". Mỗi tập của chương trình sẽ mời một vài khách mời cùng với khách mời thường xuyên tham gia thi đấu.
Trước khi trò chơi bắt đầu, nam MC đặc biệt nói: "Lần này khán giả rất nhiệt tình, lúc mở bán vé tôi ở ngay bên cạnh, đúng là chỉ trong nháy mắt đã hết sạch!"
Nữ MC phụ họa: "Đáng sợ thật đấy, tôi nghe nói giá vé chợ đen bị đẩy lên đến mức này—"
Cô ấy giơ năm ngón tay.
"Tất cả là tại khách mời hôm nay của chúng ta quá nổi tiếng, đạo diễn vừa nói với tôi, mỗi phút tài khoản Weibo chính thức của chúng ta lại tăng thêm 500 bình luận 'xin thêm chỗ ngồi', máy chủ sắp bị sập rồi."
"Không dài dòng nữa, chúng ta hãy cùng chào đón nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng — Forth!"
Dung Lãm vẫy tay về phía khán đài, nhìn thấy màu xanh của lightstick cổ vũ Ngô Tử Hiển chiếm hơn một nửa, bất đắc dĩ nghĩ: Nói Forth nổi tiếng, chi bằng nói người nào đó nổi tiếng thì đúng hơn. MC quả nhiên chuyên nghiệp, biết cách tâng bốc họ ghê.
Đúng lúc này, cậu đột nhiên nghe thấy có người dưới khán đài hô to: "Tiểu Lãm! Cố lên!"
Dung Lãm đỏ mặt, nhìn theo hướng phát ra âm thanh thấy một nhóm các chị gái trẻ tuổi. Cậu mỉm cười dịu dàng với những người hâm mộ, lại gây ra một trận xôn xao.
Theo luật chơi của "Hi Play Lab", hai khách mời và hai khách mời thường xuyên sẽ lập thành một đội, tổng cộng hai đội, thi đấu với nhau.
Nói cách khác, bốn thành viên Forth phải chia ra.
Đường Diên Chi biết đây là cơ hội hiếm có, nhanh chóng tiến đến trước mặt Ngô Tử Hiển. Nhưng Ngô Tử Hiển như không nhận ra ý đồ của y, đi thẳng về phía Dung Lãm.
"Chúng ta lập đội nhé?" Hắn cúi đầu nhìn Dung Lãm nói.
Dung Lãm không ngờ Ngô Tử Hiển lại chủ động tìm mình, cậu nhìn qua vai Ngô Tử Hiển, Đường Diên Chi vẫn giữ nụ cười đông cứng trên mặt. Dung Lãm có thể tưởng tượng, nếu không phải đang bị máy quay chĩa vào, y chắc chắn sẽ lườm một cái.
Anh Diên Chi muốn lập đội với anh Hiển cũng là mong muốn của cấp trên công ty. Mình cần gì phải không hiểu chuyện, làm kẻ phá đám.
Tần Hữu lập tức nhập vai: "Tên khốn, trước đây còn bỏ tôi để ở cùng Tử Hiển. Bây giờ biết hoa dại không bằng hoa nhà rồi chứ gì? Nhưng tôi không dễ dỗ đâu, phải xem biểu hiện của em hôm nay."
"Vâng ạ, em nhất định sẽ thể hiện thật tốt."
Dung Lãm đang cười, bỗng chú ý thấy Ngô Tử Hiển đang lặng lẽ nhìn mình chằm chằm. Ngô Tử Hiển cụp mắt xuống, hỏi bằng giọng đều đều: "Dung Lãm, em sợ cái gì?"
Dung Lãm sững người.
Ngô Tử Hiển nói tiếp: "Anh không..."
"Sợ chung đội với cậu, cậu chơi quá giỏi, cậu ấy sẽ không có cơ hội thể hiện." Nam MC đột nhiên chen ngang nói đùa, át đi giọng Ngô Tử Hiển.
"Ý gì, ngầm thừa nhận anh chơi dở à?" Tần Hữu lắc mạnh vai Dung Lãm, "Có phải em nghĩ vậy không?"
Dung Lãm vội vàng thanh minh: "Anh Hữu, em không dám."
Đường Diên Chi bước đến bên cạnh Ngô Tử Hiển, giả vờ tiếc nuối nói: "Vậy thì chỉ có hai người chúng ta bị bỏ lại lập thành một đội thôi."
Ngô Tử Hiển lúc này mới thu hồi ánh mắt, mặt không cảm xúc nói: "Ừ."
Có lẽ vì hai người bị bỏ lại nên đều có chút ấm ức, mặc dù ban đầu bị dẫn trước điểm số nhưng vẫn bám riết không buông. Cuối cùng đã lật ngược tình thế một cách ngoạn mục, giành chiến thắng.
Nhưng kết quả trận đấu thực ra không quan trọng, mục đích chính của Forth khi tham gia chương trình là để quảng bá cho album mới của họ — "OURS".
Vì bài hát chủ đề của album mới này là một bài tình ca, nên trong phần trò chuyện sau trận đấu, nam MC tò mò hỏi các thành viên Forth thích mẫu con gái như thế nào?
Vừa dứt lời, dưới khán đài lập tức vang lên tiếng hét như muốn lật tung cả mái nhà.
Những câu hỏi nhạy cảm như thế này, chương trình đều sẽ thông báo trước cho công ty. Công ty cũng đã thiết kế sẵn câu trả lời cho từng người dựa theo tính cách của họ, chỉ cần đọc theo là được.
"Tôi thích những cô gái dịu dàng, hiểu chuyện, tính tình ổn định. Tốt nhất là cũng thích âm nhạc, như vậy sẽ có nhiều chủ đề chung hơn." Câu trả lời của Dung Lãm rất chín chắn, cũng không sai sót gì.
"Đúng vậy, tôi cũng thích mẫu con gái như vậy, còn Tử Hiển thì sao?"
Ngô Tử Hiển chậm rãi nói: "Tôi thích những người trưởng thành, chín chắn, có thể nhanh nhạy nhận ra nhu cầu của người khác. Đặc biệt là kiểu người có nhiều anh chị em trong gia đình, nên có trách nhiệm, tính cách độc lập..."
Các khách mời và khán giả tại hiện trường đang chìm đắm trong lời miêu tả của Ngô Tử Hiển, nhưng các thành viên của Forth đều giật mình —
Câu trả lời của Ngô Tử Hiển sao lại hoàn toàn khác với câu trả lời đã chuẩn bị trước?
Không chỉ vậy, sao miêu tả này lại hơi giống...
"Thường xuyên chăm sóc người khác, dịu dàng với mọi người, nhưng trong lòng luôn giữ khoảng cách với người khác. Thỉnh thoảng cũng phải có chút trẻ con, dù sao cũng debut sớm..."
Lúc này, ngay cả những người khác cũng mơ hồ nhận ra điều gì đó không ổn.
Vì lời miêu tả của Ngô Tử Hiển quá cụ thể, như thể không phải mẫu người lý tưởng mà là đang miêu tả một người có thật.
Tần Hữu càng nghe càng thấy quen thuộc, vậy mà lại quên mất mình đang đứng trước ống kính, không nhịn được liếc nhìn Dung Lãm.
Dung Lãm vẫn còn đang ngơ ngác, mỗi chữ Ngô Tử Hiển nói ra đều như đâm vào dây thần kinh cậu, tạo thành một cơn rung động như phản xạ.
"Giọng hát hay, biết sáng tác thì càng tốt. Nghe người mình thích hát, tâm trạng sẽ rất tốt."
Những tính từ đó như dao găm mổ xẻ pháo đài mà cậu dày công xây dựng. Lý trí mách bảo cậu "hóa ra anh Hiển thích mẫu con gái như vậy", nhưng cảm xúc lại không nhịn được mà tìm kiếm từng chi tiết tương ứng. Hai thái cực giằng xé lẫn nhau.
Cuối cùng, Ngô Tử Hiển bình tĩnh kết luận: "Như Vi Doãn Nhi chẳng hạn."
Hiện trường im lặng.
Vi Doãn Nhi là diva của thế hệ trước, người tình trong mộng của vô số người. Bây giờ đã ngoài sáu mươi, thuộc thế hệ bà nội.
Trong nháy mắt, những miêu tả kỳ lạ của Ngô Tử Hiển phần lớn đều có thể giải thích được. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, cười cười nghĩ, đúng vậy, ai mà chẳng thích Vi Doãn Nhi chứ!
"Tử Hiển là fan của cô Vi sao?" Nữ MC ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy." Ngô Tử Hiển gật đầu, "Ban đầu là thích bài hát của cô ấy, sau khi tìm hiểu cũng rất ngưỡng mộ con người cô ấy."
"Yêu cầu cao như vậy, hết hy vọng rồi, ế cả đời đi."
"Dù cậu là Ngô Tử Hiển thì mẫu người yêu lý tưởng cũng không thể xa vời như vậy được!"
Mọi người thay phiên nhau trêu chọc Ngô Tử Hiển vài câu, chuyện này cũng trôi qua trong tiếng cười đùa, không ai để tâm nữa.
Chỉ có Dung Lãm vẫn đứng chôn chân tại chỗ, tim đập thình thịch.
Cậu lờ mờ nhớ lại câu nói bị MC át đi của Ngô Tử Hiển.
"Dung Lãm, em sợ cái gì?"
Câu tiếp theo hình như là:
"Anh không sợ."
—---
Nụ Hôn Say Giấc - Yêu Yêu Cửu Tiên Sinh
Đánh giá:
Truyện Nụ Hôn Say Giấc - Yêu Yêu Cửu Tiên Sinh
Story
Chương 29: Em Sợ Cái Gì?
10.0/10 từ 27 lượt.