Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 88: Câu Chuyện Thứ Năm (7)

91@-
Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

————————————————–

Con trùng mẫu thứ hai vừa chết, đại quân trùng tộc ở bên cạnh nó liền lập tức chia năm xẻ bảy khắp nơi giống như lúc trước. Từ Trạch chỉ huy các bạn học trong tiểu đội thăm dò tiêu diệt những con trùng tộc chạy trốn về hướng của bọn họ, sau đó lao đến dưới chân tháp tín hiệu, tụ họp với Vincent vừa bước ra từ buồng lái cơ giáp, đang kiểm tra thi thể trùng mẫu.

Hắn vừa ra lệnh các bạn học tiếp tục canh gác, vừa đi ra khỏi người máy mà mình đi mượn trước đó, bước tới đứng bên cạnh nữ chính chuyển giới, hỏi: "Có chỗ nào không ổn sao, sĩ quan?"

"Cũng khá thú vị đấy." Vincent gật gật đầu, khẽ mỉm cười, nhưng y không hề giải thích gì thêm, mà lại đứng dậy chỉ vào tháp tín hiệu mới bị đám trùng tộc vây phá lúc nãy, "Vừa rồi tôi dùng cơ giáp quét radar thì phát hiện ra trong tòa tháp này có dấu hiệu sự sống, có thể vẫn còn người may mắn sống sót."

Ở giai đoạn đầu này Thần Sáng Thế Từ có hơi vô dụng, nhưng khối thân thể hiện tại của nam chính Cesare thực chất vẫn là cấp SS, giác quan đều rất nhạy bén, vậy nên động tác lén lút giấu giếm của Vincent mặc dù rất nhanh, nhưng hắn vẫn nhận ra đối phương đang cất đi một món đồ nào đó.

Có điều tình tình bây giờ nguy cấp, quan trọng hơn là... —— giá trị vũ lực của hắn và vị nữ chính chuyển giới vốn nên phụ trách hậu cần này quá chênh lệch nhau —— Từ Trạch tất nhiên đành phải giả bộ không biết gì, triệu hồi cơ giáp ra một lần nữa, sau đó lệnh các bạn học chỉnh đốn đội ngũ, đi vào bên trong tháp tín hiệu thăm dò.

Trong thế giới tiểu thuyết này, nam chính đích thực đã nghiễm nhiên trở thành một tên đàn em hiểu chuyện thức thời, mà nữ chính chuyển giới đã xài hack lên quân hàm thiếu tá tựa hồ cũng rất hài lòng với hắn.


"Rất tốt..." Khi hai người bọn họ lướt qua nhau để đi về cơ giáp của mỗi người, Vincent nghiêng đầu xuống, nói nhỏ với Từ Trạch: "Cậu rất ngoan."

Tai phải bị một luồng hơi thở nóng ướt thổi vào, một cảm giác run rẩy tê dại không nói nên lời dâng lên từ xương cụt truyền thẳng đến não bộ Từ Trạch, hắn vô thức rùng mình một cái, mấy giây sau mới phản ứng lại được. Hắn phải dùng toàn bộ sự nhẫn nại của mình để kiềm chế không ngón giữa lên với bóng lưng của Vincent.

Ngoan cái đầu mi ấy mà ngoan, đờ mờ!!

Mi tưởng mình là tổng tài bá đạo sao?!

Đừng nghĩ mi xài hack mạnh đến vô lý rồi, thích trêu ông gì thì trêu, cẩn thận sau này đến kỳ động d*c ông lại chơi mi muốn khóc cũng khóc không nổi!

Dọc đường Thần Sáng Thế Từ âm thầm gào thét điên cuồng trong lòng, nhưng bên ngoài thì vẫn tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn, dặn dò tiểu đội thăm dò chia ra làm hai tổ, một tổ tiếp tục canh gác ở dưới chân tháp tín hiệu, tổ còn lại thì theo hắn và Vincent tiến vào trong tháp.

Bên trong tháp tín hiệu rõ ràng đã từng xảy ra một trận chiến ác liệt, vết đạn, vết máu và thi thể vương vãi la liệt khắp nơi.

Tuy nhiên vì nữ chính chuyển giới đã buông lời chế giễu trước đó, những Alpha ưu tú của học viện quân sự Trung ương Liên Bang cảm thấy lòng kiêu hãnh bị tổn thương, cho dù cảnh tượng có ghê tởm đến mấy, bọn họ vẫn biểu hiện tốt hơn lúc trước rất nhiều.

Ừm, chí ít không còn tiếp tục nôn mửa nữa.


Nhưng nếu khi cánh cửa chắn trước phòng điều khiển cấp cao đột nhiên động đậy, bọn họ không vội vàng giơ súng ra chuẩn bị tấn công, thì càng tốt hơn nữa.

"Mau dừng tay lại, đó là phe ta!!!" Đôi mắt sắc bén nhanh chóng phát hiện ra vật thể cảm ứng nhiệt lượng đang núp sau cánh cửa có hình dáng giống như con người, Thần Sáng Thế Từ lập tức lớn tiếng hô lên trong kênh chat của tiểu đội thăm dò.

Nhưng mà hắn vẫn chậm hơn một bước, Rennes – người bạn bè (đàn em) quan trọng của nam chính Cesare trong giai đoạn đầu tiểu thuyết – ngay thời khắc Từ Trạch lên tiếng, anh ta vì quá căng thẳng nên đã lỡ bóp cò súng trong tay cơ giáp.

Từ Trạch lớn tiếng kêu một câu "Mẹ nó!", sau đó muốn xông lên cứu người, nhưng Vincent đứng bên cạnh hắn lại nhanh chóng điều khiển cơ giáp "Cực Trú" giữ hắn đứng yên.

"Vincent anh định làm gì?!!" Hành động cứu người bị ngăn cản, Thần Sáng Thế Từ trong lòng vô cùng hốt hoảng, cũng không thèm ngắt kênh chat mà rống lên ngay trước mặt toàn thể các đội viên.

Vincent mở kết nối với kênh chat riêng của hai người, lạnh lùng cười một tiếng, sau đó nói: "Yên tâm, không chết... người được đâu."

Y vừa dứt lời, phát đạn mà Rennes bắ n ra kia liền lập tức xuyên thủng cánh cửa phòng điều khiển, sau đó phảng phất như đâm trúng một bức tường kiên cố vô hình nào đó, tự vỡ ra thành trăm mảnh.

Mà ở phía sau cánh cửa đổ nát, giữa tấm chắn bảo vệ vững vàng kia, là một vị thiếu niên xinh đẹp với hai lúm đồng tiền trên má.

"Ái chà, may sao người đại diện đã chuẩn bị cho tôi một khiên phòng hộ cực kỳ chắc chắn, nếu không thì..." Người thiếu niên có vẻ mang huyết thống Châu Á này liền cười ngọt ngào, nói rằng: "Nếu như tôi chết ở đây, công ty bảo hiểm chắc là phải bồi thường đến phá sản mất."


Hiện tại cốt truyện bỗng nhiên phát triển khác xa với bầu không khí căng thẳng lúc nãy, cho dù là người sáng tạo thế giới này, Từ Trạch cũng không khỏi sững sờ, nhưng nhóm học sinh đứng ở bên cạnh hắn thì càng có vẻ khiếp sợ hơn, à không đúng, phải là càng điên cuồng hơn.

"Trời ơi, là Liêu Vũ!!"

"Liêu Vũ tại sao lại ở chỗ này?!!"

"A a a! Có thể may mắn nhìn thấy Liêu Vũ ở khoảng cách gần như vậy, đời này không còn gì hối tiếc!!"...

Những câu cảm thán vang lên không dứt trong tiểu đội, thậm chí đã có bạn học không nhịn được bước ra khỏi cơ giáp, muốn cùng vị "Liêu Vũ" này nắm tay, chụp ảnh kỉ niệm.

Trong bầu không khí nồng nhiệt kỳ quái này, chỉ có Thần Sáng Thế Từ ngây ra như phỗng chẳng hiểu tại sao, hắn cố gắng lục lọi ký ức hồi lâu, nhưng vẫn không nhớ rõ liệu bản thân đã từng sáng tạo ra nhân vật nam nào quan trọng họ Liêu chưa.

Nhưng nhìn vào ngoại hình và độ nổi tiếng của vị đang đứng trước mặt hắn này, rõ ràng không phải chỉ là một nhân vật qua đường mờ nhạt.

Chẳng lẽ thế giới này lại tự mình bổ sung?

Từ Trạch suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định gửi tin nhắn cho người nào đó vẫn giữ im lặng nãy giờ, "Sĩ quan... Liêu Vũ... Là ai vậy?"


"Ồ?" Đối với câu hỏi của vị tác giả sáng tạo ra thế giới, Vincent hiếm khi tỏ ra hơi kinh ngạc: "Cậu thế mà không biết cậu ta sao, đó là nam ca sĩ nổi tiếng nhất trong lịch sử loài người..."

Y nói, trong giọng điệu có chút mỉa mai: "Đây chính là thần tượng số một ở Liên Bang, đi đến đâu thì gây náo động đến đó, Omega hàng đầu chưa bị đánh dấu, vẫn giữ nguyên tuyến thể nhưng lại không chịu dùng thuốc ức chế... Cậu lát nữa đừng có ngăn cản gì, đợi sau khi toàn bộ nhóm Alpha mà cậu dẫn theo này đều ph@t tình, cắn xé lẫn nhau thì càng vui hơn."

...

......

Đù má, hắn biết tên này là ai!

Nữ hoàng trùng tộc —— không đúng, bây giờ xét theo giới tính thì nên gọi là hoàng đế trùng tộc —— Liêu Ngọc Nhi!

Bảo sao trên trên cái tinh cầu huấn luyện này lại có tận hai con trùng mẫu xuất hiện!

Đờ mờ boss trùng tộc đáng lẽ phải nửa sau tiểu thuyết mới ra sân mà bây giờ đã ở nơi này rồi, cho dù có thêm hai con trùng mẫu nữa cũng chẳng có gì lạ được không?!

Thần Sáng Thế Từ nhìn gương mặt của hoàng đế trùng tộc đang nở nụ cười xán lạn, đôi mắt lúng liếng thi thoảng đảo qua đảo lại, trong lòng chỉ có một câu hỏi...

Vào ngày thứ ba xuyên đến liền gặp được boss cuối, đây chẳng lẽ là báo ứng của hắn vì năm đó bỏ ngang truyện sao?!!
Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi Truyện Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi Story Chương 88: Câu Chuyện Thứ Năm (7)
9.4/10 từ 56 lượt.
loading...