Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé
Chương 20
189@-Lịch sử luôn giống nhau kinh người như thế đó.
Liễu Giới Nguyên rất muốn xuyên về lúc ký hợp đồng để hỏi bản thân anh một chút, tại sao mày lại muốn hố mày tới vậy hả?
Thôi.
Anh mặc kệ rồi.
Quá mệt mỏi.
Vương Hợp Minh cũng suýt quên mất cái hiệp ước này, may nhờ Hoắc Linh Quân nhắc tới mới nhớ, nói: "Coi đầu óc của tôi này xém tí nữa đã quên mất rồi, ngại quá Tiểu Liễu, cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nhắc lại việc này nữa!"
Liễu Giới Nguyên: "..."
Mệt mỏi.
Thật sự!
Dù sao cảnh diễn phối hợp của song nam chủ cũng đã đủ nhiều, đến lúc đó tự phát huy cũng không phải không thể, Liễu Giới Nguyên nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc cũng nghĩ thông rồi nên không còn rối rắm về vấn đề này nữa.
Anh ngồi trong phòng hóa trang, Hoắc Linh Quân thì ở bên cạnh bổ trang, cậu ngồi chơi điện thoại không ngẩng đầu lên, anh nhịn không được hỏi: "Sau khi tin tức về bộ phim được công bố, chắc cậu cũng phải ký công ty quản lý nào đó nhỉ?"
Hoắc Linh Quân: "Không vội."
"Không vội?" Liễu Giới Nguyên nói: "Sau khi tin tức được công bố, đây chính là cơ hội tốt nhất để cậu xoay người đó, việc có công ty quản lý cực kỳ quan trọng, không có đoàn đội xã giao thì muốn tẩy trắng nói dễ hơn làm, cho nên tôi khuyên cậu nên nhanh chóng ký một công ty nào đó để có thể chuẩn bị mọi việc cho thật tốt."
Hoắc Linh Quân không lên tiếng.
Liễu Giới Nguyên đứng lên đi vài bước đến bên cạnh cậu, từ trên cao nhìn xuống nói: "Tôi đang nói chuyện với cậu đấy."
Hoắc Linh Quân nói: "Thì anh cứ nói đi."
"Tôi nói nãy giờ mà cậu có trả lời đâu."
Hoắc Linh Quân tiếp tục chơi điện thoại: "Anh nói là việc của anh, tôi có trả lời hay không là việc của tôi."
Liễu Giới Nguyên bị chọc giận rồi, hung ác nói: "Sao cậu lại như vậy hả?"
Hoắc Linh Quân ngước đầu nhìn anh: "Tôi còn đang muốn hỏi sao anh lại thế này đây, sáng hôm nay chụp hình mắc gì anh cố tình gọi tôi đi ra ngoài? Chụp tôi như vậy xong còn chưa tính sao lại còn cố ý đăng lên mạng, thế nào, anh muốn xào CP với tôi à?"
Liễu Giới Nguyên hừ một cái, "Tôi là loại người cần phải xào CP để có nhiệt độ sao?"
Rõ ràng anh đang làm chuyện tốt lại không được đương sự hiểu cho, càng nghĩ càng thấy giận, dựa vào cái gì, việc gì anh phải chịu ấm ức thế này!!!
Hoắc Linh Quân nhìn anh tức tới mức muốn tự nổ liền đem điện thoại đưa đến trước mặt anh, nói: "Có phải vì việc này không?"
Liễu Giới Nguyên nhìn vào thì thấy đúng là cái tòa soạn tầm xàm bá láp đã liên hệ đòi "tiền kín miệng" với anh, bởi vì anh không trả tiền nên bên đó đã đem việc của anh và Hoắc Linh Quân treo ở trên Weibo trước bàn dân thiên hạ.
"Bạo! Ba năm trước đây Liễu Giới Nguyên đã sớm quen biết với Hoắc Linh Quân, ba năm trước Hoắc Linh Quân say rượu trắng đêm không về, lên chiếc siêu xe đó chính là chiếc Weismann của Liễu Giới Nguyên, hai người che giấu thật sự quá sâu!"
Bài đăng dùng từ mờ ám không rõ ràng nhưng dù sao cũng chậm hơn một bước so với Liễu Giới Nguyên nên chỉ có thể cố gắng dùng từ ngữ ám muội để miêu tả quan hệ của hai người, đáng tiếc, Liễu Giới Nguyên đã sớm thoải mái hào phóng "phơi bày" trước đó rồi, dù có nói họ mờ ám thế nào thì bây giờ cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Khi paparazzi thấy được Weibo của Liễu Giới Nguyên quả thực tức tới mức muốn khóc, vất vả lắm mới có thể tóm được Liễu Giới Nguyên một lần, bọn họ còn đắc ý chờ đếm tiền cơ mà, ai ngờ đâu Liễu Giới Nguyên tự bạo căn bản không cho bọn họ có cơ hội "đè ép", tiền giấy thơm tho cứ như thế bị vứt xuống sông cmnr.
Thực tế không cần tới 5 triệu cũng được mà.
Bất quá 5 triệu nhiều lắm sao hả? Đây đã là giá thấp nhất trong giới của bọn họ rồi đó được chưa!
Đường đường là ảnh đế con nhà giàu mà cũng tiếc 5 triệu này nữa, anh quá đáng lắm!
Nhưng tin tức này không thể cứ thế bị lụi tàn trong tay bọn họ được, dù sao cũng vất vả lắm mới chụp được nhưng bây giờ có phát ra thì cũng không còn hiệu quả gì. Cứ như thế rối rắm giữa việc phát hay không phát ra mãi, cuối cùng vẫn cứ nên phát ra đi để còn cọ được một ít nhiệt độ, nhiệt độ này lại đến từ Liễu Giới Nguyên, trong lòng paparazzi miễn bàn nghẹn khuất biết bao nhiêu.
Cá nóc Liễu bộc phát tính tình lên rồi, anh không thèm nói gì nữa mà xoay người trở về ngồi xuống.
Cầu tôi nha.
Cám ơn tôi đi.
Bây giờ tôi chính là đại ca ở đây đó!
Hoắc Linh Quân nói: "Nói sao đi nữa thì vẫn rất cám ơn anh, vốn dĩ việc này tôi không trông cậy một ngày nào đó có thể nói ra sự thật rồi."
Hoắc Linh Quân biết việc này khẳng định là Liễu Giới Nguyên cố ý thúc đẩy, ban đầu cậu vốn không nghĩ như vậy, sau lại nhìn thấy paparazzi đăng bài Weibo này lên mới hiểu được nguyên nhân hôm nay vì sao Liễu Giới Nguyên lôi cậu đi ra ngoài chụp ảnh.
Hai người trước đây là đối thủ một mất một còn, thật sự không nghĩ tới có thể đi một bước đến ngày hôm nay.
Tuy là khi nhớ tới việc này hôm đó, trong lòng Hoắc Linh Quân vẫn có chút "bóng ma" nhưng sự cảm kích lại cũng là sự thật, dù thế nào đi nữa thì Liễu Giới Nguyên cũng cố tình giúp cậu, cậu nên nói một tiếng cám ơn.
Cá nóc Liễu lên mặt, "Hừ."
Hoắc Linh Quân nói: "Anh hừ cái gì đó?"
Liễu Giới Nguyên nói: "Muốn hừ thì hừ."
Hoắc Linh Quân: "Nói đến việc công ty, tôi còn chưa nghĩ xong, nếu muốn tìm một công ty đáng tin cậy thì cũng phải đợi đến khi tin tức về bộ phim được thông báo ra ngoài thì tôi mới có tư cách chọn lựa, hiện giờ chỉ sợ không có người nào chịu ký hợp đồng với tôi đâu."
Liễu Giới Nguyên khí phách nói: "Cậu lo nhiều như thế làm gì, cậu nói thử xem cậu muốn ký công ty nào đi."
Hoắc Linh Quân nghĩ nghĩ.
Liễu Giới Nguyên bình tĩnh nhàn nhã chờ cậu nói ra hai chữ "Thân Tinh".
Nhìn thử toàn bộ giới giải trí này xem, Thân Tinh nhà anh nói thứ hai không ai dám nói thứ nhất.
Đợi lát nữa Hoắc Linh Quân nói ra hai chữ Thân Tinh rồi thì anh nên nói thế nào đây nhỉ. Liễu Giới Nguyên cố gắng chặn lại khóe miệng đang giương lên vì cười mà nghiêm túc tự hỏi, ừ, công ty chúng tôi rất nghiêm khắc, sẽ không dễ dàng ký hợp đồng với người khác mà cần phải có thực lực thật sự, thôi thì cứ hát một bài cho tôi nghe trước thử xem, không thì nhảy thử một bài cũng được. Liễu Giới Nguyên nhớ lại Hoắc Linh Quân nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" trong buổi biểu diễn nọ liền ho khan một tiếng.
Chờ đến khi hát đủ nhảy đủ rồi, anh cảm thấy đúng là không tệ thì sẽ suy xét, nếu Hoắc Linh Quân thật sự muốn vào công ty của bọn họ, thật sự muốn làm sư đệ của anh, anh cũng không phải loại người vô tình nên anh vẫn sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt mà cho vào.
Hoắc Linh Quân mở miệng.
Đôi tay Liễu Giới Nguyên giao nhau, chân nhếch lên, chờ đợi.
Hoắc Linh Quân: "Công ty quản lý Nhạc Phong."
"Không nghĩ tới ánh mắt của cậu vẫn rất không tồi, nếu thật sự muốn đến chúng tôi―" Liễu Giới Nguyên suýt chút nữa nói chữ "Tinh" ra, "Tinh―cậu làm sao vậy! Để cho cậu chọn lựa mà cậu đi chọn Nhạc Phong?"
Hoắc Linh Quân: "Suy xét tổng thể mà nói thì Nhạc Phong đúng là rất thích hợp với tôi, cho dù là đào tạo Idol hay là đào tạo diễn viên đều có phong cách riêng, chí hướng sau này của tôi vẫn là trên sân khấu, chỉ cần có thể cho tôi một lần nữa được lên sân khấu thì đối với tôi chính là công ty tốt nhất."
Liễu Giới Nguyên: "Không có phòng đào tạo Idol thì có thể lập ra một cái, cậu không cần cố chấp như vậy, công-ty-mà-ai-cũng-biết-là-công-ty-đó-đó còn mạnh hơn so với Nhạc Phong.
Hoắc Linh Quân: "Dịch Hành đâu có dễ như thế chứ, nghề Idol và diễn viên cách nhau như biển và núi, hơn nữa muốn vận hành một bộ môn đào tạo khác phải tốn kém rất nhiều tiền của và nhân lực, có công ty nào sẽ tình nguyện vì tôi mà mở ra bộ môn đào tạo mới chứ?"
Công ty nhà tôi nè!
My Company.
Liễu Giới Nguyên nói: "Lại cho cậu một cơ hội chọn lại một cái."
Hoắc Linh Quân nhìn anh: "Đừng nói là anh muốn tôi chọn Thân Tinh nha?"
Liễu Giới Nguyên nâng cầm, tính cậu còn thức thời đấy.
Hoắc Linh Quân nhìn vẻ mặt của anh thật đúng là ý như vậy, trong lòng cậu có chút ngạc nhiên, không ngờ Liễu Giới Nguyên lại muốn cậu vào Thân Tinh.
Thật sự cậu không hề dám nghĩ đến Thân Tinh, rất nhiều ảnh hậu ảnh đế xuất thân trong này, rất nhiều người mới diễn viên mới tranh nhau vỡ đầu cũng muốn được vào công ty lớn này, không kém một người không được đào tạo chính quy là cậu đâu, đã vậy còn dính đầy tin hắc trên người. Ông chủ của Thân Tinh khẳng định sẽ không cần cậu, chưa kể nghe nói ông chủ Thân Tinh thích những người đẹp dáng hình gợi cảm, cậu cũng không đủ gợi cảm mà.
Hoắc Linh Quân nói: "Anh đề cao tôi quá rồi, tôi làm gì có cái bản lĩnh đó, hơn nữa ông chủ của Thân Tinh sẽ không cần tôi đâu, tôi nghe nói ông ta thích người đẹp gợi cảm ý."
Liễu Giới Nguyên không còn lời nào để nói: "Ai nói tôi―" dừng một lát, anh nhìn Hoắc Linh Quân rồi ho khan một tiếng: "Cậu cũng rất gợi cảm mà."
Hoắc Linh Quân: "..."
Hoắc Linh Quân đỏ mặt: "Phải không?"
Liễu Giới Nguyên đỏ mặt: "Ừ, tôi đã xem qua cậu nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" rồi."
Hoắc Linh Quân mặt đỏ mặt đỏ: "Anh xem cái đó làm gì chứ."
Liễu Giới Nguyên mặt đỏ mặt đỏ: "Cậu nhảy mà không cho người ta xem à."
"Tóm lại!" Liễu Giới Nguyên hất cầm, bá đạo nói: "Cậu cứ thử gửi mail cho bộ phận người mới xem sao đi, không thử thì làm sao biết được."
Hoắc Linh Quân do dự mãi, Liễu Giới Nguyên lại nói: "Có nghe không hả, kêu cậu thử thì cứ thử đi, nếu đã chọn thì phải chọn cái tốt nhất, đây không phải cũng là tính cách của cậu sao."
Hoắc Linh Quân nghĩ lại cảm thấy đúng là như thế, nếu nói không nghĩ đến Thân Tinh là giả, ai mà không muốn vào được công ty tốt nhất chứ, trong cuộc sống này tổng cũng phải bước ra một bước thì mới biết được có thể bước tiếp được hay không, nếu ngay cả đi hay không đi cũng phân vân mãi, chẳng lẽ phải đi xem bói mới được hay sao?
Còn có người đào ra được trước đó Hoắc Linh Quân đăng Weibo cũng có thân ảnh của Liễu Giới Nguyên, nhìn là biết hai người chính là bạn thân còn thường xuyên hay đi chơi với nhau nữa. Nếu ở một đêm cùng với bạn tốt của mình là giao dịch dơ bẩn, vậy thì sau này trong giới giải trí ai còn dám đi chơi với bạn bè của mình nữa, mắc công lại biến thành giao dịch mờ ám!
Dưới sự sắp xếp của Liễu Giới Nguyên, đoàn đội PR-Marketing giúp Hoắc Linh Quân làm sáng tỏ mọi việc, đẩy hot search bài PR, mua account marketing, trong tối ngoài sáng lấy chuyện này để lăng xê Hoắc Linh Quân, chủ yếu là để cho bàn dân thiên hạ thấy được sự ủy khuất của Hoắc Linh Quân rồi theo đó giúp Hoắc Linh Quân để lại ấn tượng người tốt trong lòng công chúng.
Đây chính là lực lượng dùng để tẩy trắng!
Là phương pháp thao túng tâm lý con người.
Chỉ cần rải tốt con đường Người Tốt này thì hướng đi sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Tuy rằng Hoắc Linh Quân đúng là trong sạch thật nhưng công chúng cũng chẳng để bụng cậu có trong sạch thật hay không đâu, mà họ chỉ nguyện ý tin tưởng vào cái mà họ "Xem" được.
Từ khi trở lại đến bây giờ, Hoắc Linh Quân mới coi như chân chân chính chính nhẹ nhàng thở ra, cũng coi như cậu đã chính thức lọt vào tầm mắt của quần chúng, chân thật trở về lại con đường này.
Theo dư luận ảnh hưởng, fans trên Weibo lại đón chào cơn bão mới, Hoắc Linh Quân tận mắt nhìn thấy số fans của cậu vượt quá 500.000 người, và vẫn còn đang tiếp tục tăng nữa.
Cậu có cảm giác như hồi đầu mới vừa xuất đạo, lúc vừa ra mắt với nhóm lần thứ 2 đứng trên sân khấu mà tiểu bạo.
Mới nếm được cảm giác hot lên làm cho cậu kích động trong lòng, lòng mang hy vọng, khí thế hừng hực.
Cho dù thế nào đi nữa, cậu đều muốn được một lần nữa đứng trên sân khấu, lại lần nữa có thể cảm nhận dáng vẻ mọi người vì cậu mà động tâm.
Nhân khí một lần nữa được tích tụ liền có người sôi nổi tìm tới cửa, có người tìm cậu làm tiết mục, có người tìm cậu ca hát, đủ loại mời chào hoa hòe lòe loẹt, cơ hội khó có được, Hoắc Linh Quân sâu sắc cảm thấy đúng là thời điểm cần tìm một công ty đáng tin cậy để có thể bày mưu tính kế cho cậu.
Công ty nào thì được nhỉ?
Chẳng lẽ thật sự gửi mail cho bên Thân Tinh à? Hay là cứ "làm giá" với đám người tìm tới cửa để có thể chủ động chiếm được tư cách đưa ra điều kiện đây?
Nghĩ tới nghĩ lui rất nhiều ngày xong rồi, cuối cùng Hoắc Linh Quân vẫn lấy hết can đảm gửi mail qua cho bên Thân Tinh.
Ai ngờ đâu bộ phận người mới của Thân Tinh thật sự trả lời lại cho cậu, yêu cầu cậu gọi điện trực tiếp cho giám đốc bộ phận của bên đó.
Hoắc Linh Quân hưng phấn khó nhịn mà cầm điện thoại gọi qua, giám đốc bộ phận người mới rất nhanh nghe máy, là một giọng nói rất lãnh rất khốc, "Hi, chào cậu, tôi là giám đốc bộ phận người mới – Lưu Kiệt Uyên*."
(*Trong tiếng Trung, tên Liễu Giới Nguyên – đọc giống với Lưu Kiệt Uyên – đều là Liu Jie Yuan nên các bạn biết người-mà-ai-cũng-biết-là-ai rồi đó =]]]]].)
END CHƯƠNG 20.
Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé
Liễu Giới Nguyên rất muốn xuyên về lúc ký hợp đồng để hỏi bản thân anh một chút, tại sao mày lại muốn hố mày tới vậy hả?
Thôi.
Anh mặc kệ rồi.
Quá mệt mỏi.
Vương Hợp Minh cũng suýt quên mất cái hiệp ước này, may nhờ Hoắc Linh Quân nhắc tới mới nhớ, nói: "Coi đầu óc của tôi này xém tí nữa đã quên mất rồi, ngại quá Tiểu Liễu, cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nhắc lại việc này nữa!"
Liễu Giới Nguyên: "..."
Mệt mỏi.
Thật sự!
Dù sao cảnh diễn phối hợp của song nam chủ cũng đã đủ nhiều, đến lúc đó tự phát huy cũng không phải không thể, Liễu Giới Nguyên nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc cũng nghĩ thông rồi nên không còn rối rắm về vấn đề này nữa.
Anh ngồi trong phòng hóa trang, Hoắc Linh Quân thì ở bên cạnh bổ trang, cậu ngồi chơi điện thoại không ngẩng đầu lên, anh nhịn không được hỏi: "Sau khi tin tức về bộ phim được công bố, chắc cậu cũng phải ký công ty quản lý nào đó nhỉ?"
Hoắc Linh Quân: "Không vội."
"Không vội?" Liễu Giới Nguyên nói: "Sau khi tin tức được công bố, đây chính là cơ hội tốt nhất để cậu xoay người đó, việc có công ty quản lý cực kỳ quan trọng, không có đoàn đội xã giao thì muốn tẩy trắng nói dễ hơn làm, cho nên tôi khuyên cậu nên nhanh chóng ký một công ty nào đó để có thể chuẩn bị mọi việc cho thật tốt."
Hoắc Linh Quân không lên tiếng.
Liễu Giới Nguyên đứng lên đi vài bước đến bên cạnh cậu, từ trên cao nhìn xuống nói: "Tôi đang nói chuyện với cậu đấy."
Hoắc Linh Quân nói: "Thì anh cứ nói đi."
"Tôi nói nãy giờ mà cậu có trả lời đâu."
Hoắc Linh Quân tiếp tục chơi điện thoại: "Anh nói là việc của anh, tôi có trả lời hay không là việc của tôi."
Liễu Giới Nguyên bị chọc giận rồi, hung ác nói: "Sao cậu lại như vậy hả?"
Hoắc Linh Quân ngước đầu nhìn anh: "Tôi còn đang muốn hỏi sao anh lại thế này đây, sáng hôm nay chụp hình mắc gì anh cố tình gọi tôi đi ra ngoài? Chụp tôi như vậy xong còn chưa tính sao lại còn cố ý đăng lên mạng, thế nào, anh muốn xào CP với tôi à?"
Liễu Giới Nguyên hừ một cái, "Tôi là loại người cần phải xào CP để có nhiệt độ sao?"
Rõ ràng anh đang làm chuyện tốt lại không được đương sự hiểu cho, càng nghĩ càng thấy giận, dựa vào cái gì, việc gì anh phải chịu ấm ức thế này!!!
Hoắc Linh Quân nhìn anh tức tới mức muốn tự nổ liền đem điện thoại đưa đến trước mặt anh, nói: "Có phải vì việc này không?"
Liễu Giới Nguyên nhìn vào thì thấy đúng là cái tòa soạn tầm xàm bá láp đã liên hệ đòi "tiền kín miệng" với anh, bởi vì anh không trả tiền nên bên đó đã đem việc của anh và Hoắc Linh Quân treo ở trên Weibo trước bàn dân thiên hạ.
"Bạo! Ba năm trước đây Liễu Giới Nguyên đã sớm quen biết với Hoắc Linh Quân, ba năm trước Hoắc Linh Quân say rượu trắng đêm không về, lên chiếc siêu xe đó chính là chiếc Weismann của Liễu Giới Nguyên, hai người che giấu thật sự quá sâu!"
Bài đăng dùng từ mờ ám không rõ ràng nhưng dù sao cũng chậm hơn một bước so với Liễu Giới Nguyên nên chỉ có thể cố gắng dùng từ ngữ ám muội để miêu tả quan hệ của hai người, đáng tiếc, Liễu Giới Nguyên đã sớm thoải mái hào phóng "phơi bày" trước đó rồi, dù có nói họ mờ ám thế nào thì bây giờ cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Khi paparazzi thấy được Weibo của Liễu Giới Nguyên quả thực tức tới mức muốn khóc, vất vả lắm mới có thể tóm được Liễu Giới Nguyên một lần, bọn họ còn đắc ý chờ đếm tiền cơ mà, ai ngờ đâu Liễu Giới Nguyên tự bạo căn bản không cho bọn họ có cơ hội "đè ép", tiền giấy thơm tho cứ như thế bị vứt xuống sông cmnr.
Thực tế không cần tới 5 triệu cũng được mà.
Bất quá 5 triệu nhiều lắm sao hả? Đây đã là giá thấp nhất trong giới của bọn họ rồi đó được chưa!
Đường đường là ảnh đế con nhà giàu mà cũng tiếc 5 triệu này nữa, anh quá đáng lắm!
Nhưng tin tức này không thể cứ thế bị lụi tàn trong tay bọn họ được, dù sao cũng vất vả lắm mới chụp được nhưng bây giờ có phát ra thì cũng không còn hiệu quả gì. Cứ như thế rối rắm giữa việc phát hay không phát ra mãi, cuối cùng vẫn cứ nên phát ra đi để còn cọ được một ít nhiệt độ, nhiệt độ này lại đến từ Liễu Giới Nguyên, trong lòng paparazzi miễn bàn nghẹn khuất biết bao nhiêu.
Cá nóc Liễu bộc phát tính tình lên rồi, anh không thèm nói gì nữa mà xoay người trở về ngồi xuống.
Cầu tôi nha.
Cám ơn tôi đi.
Bây giờ tôi chính là đại ca ở đây đó!
Hoắc Linh Quân nói: "Nói sao đi nữa thì vẫn rất cám ơn anh, vốn dĩ việc này tôi không trông cậy một ngày nào đó có thể nói ra sự thật rồi."
Hoắc Linh Quân biết việc này khẳng định là Liễu Giới Nguyên cố ý thúc đẩy, ban đầu cậu vốn không nghĩ như vậy, sau lại nhìn thấy paparazzi đăng bài Weibo này lên mới hiểu được nguyên nhân hôm nay vì sao Liễu Giới Nguyên lôi cậu đi ra ngoài chụp ảnh.
Hai người trước đây là đối thủ một mất một còn, thật sự không nghĩ tới có thể đi một bước đến ngày hôm nay.
Tuy là khi nhớ tới việc này hôm đó, trong lòng Hoắc Linh Quân vẫn có chút "bóng ma" nhưng sự cảm kích lại cũng là sự thật, dù thế nào đi nữa thì Liễu Giới Nguyên cũng cố tình giúp cậu, cậu nên nói một tiếng cám ơn.
Cá nóc Liễu lên mặt, "Hừ."
Hoắc Linh Quân nói: "Anh hừ cái gì đó?"
Liễu Giới Nguyên nói: "Muốn hừ thì hừ."
Hoắc Linh Quân: "Nói đến việc công ty, tôi còn chưa nghĩ xong, nếu muốn tìm một công ty đáng tin cậy thì cũng phải đợi đến khi tin tức về bộ phim được thông báo ra ngoài thì tôi mới có tư cách chọn lựa, hiện giờ chỉ sợ không có người nào chịu ký hợp đồng với tôi đâu."
Liễu Giới Nguyên khí phách nói: "Cậu lo nhiều như thế làm gì, cậu nói thử xem cậu muốn ký công ty nào đi."
Hoắc Linh Quân nghĩ nghĩ.
Liễu Giới Nguyên bình tĩnh nhàn nhã chờ cậu nói ra hai chữ "Thân Tinh".
Nhìn thử toàn bộ giới giải trí này xem, Thân Tinh nhà anh nói thứ hai không ai dám nói thứ nhất.
Đợi lát nữa Hoắc Linh Quân nói ra hai chữ Thân Tinh rồi thì anh nên nói thế nào đây nhỉ. Liễu Giới Nguyên cố gắng chặn lại khóe miệng đang giương lên vì cười mà nghiêm túc tự hỏi, ừ, công ty chúng tôi rất nghiêm khắc, sẽ không dễ dàng ký hợp đồng với người khác mà cần phải có thực lực thật sự, thôi thì cứ hát một bài cho tôi nghe trước thử xem, không thì nhảy thử một bài cũng được. Liễu Giới Nguyên nhớ lại Hoắc Linh Quân nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" trong buổi biểu diễn nọ liền ho khan một tiếng.
Chờ đến khi hát đủ nhảy đủ rồi, anh cảm thấy đúng là không tệ thì sẽ suy xét, nếu Hoắc Linh Quân thật sự muốn vào công ty của bọn họ, thật sự muốn làm sư đệ của anh, anh cũng không phải loại người vô tình nên anh vẫn sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt mà cho vào.
Hoắc Linh Quân mở miệng.
Đôi tay Liễu Giới Nguyên giao nhau, chân nhếch lên, chờ đợi.
Hoắc Linh Quân: "Công ty quản lý Nhạc Phong."
"Không nghĩ tới ánh mắt của cậu vẫn rất không tồi, nếu thật sự muốn đến chúng tôi―" Liễu Giới Nguyên suýt chút nữa nói chữ "Tinh" ra, "Tinh―cậu làm sao vậy! Để cho cậu chọn lựa mà cậu đi chọn Nhạc Phong?"
Hoắc Linh Quân: "Suy xét tổng thể mà nói thì Nhạc Phong đúng là rất thích hợp với tôi, cho dù là đào tạo Idol hay là đào tạo diễn viên đều có phong cách riêng, chí hướng sau này của tôi vẫn là trên sân khấu, chỉ cần có thể cho tôi một lần nữa được lên sân khấu thì đối với tôi chính là công ty tốt nhất."
Liễu Giới Nguyên: "Không có phòng đào tạo Idol thì có thể lập ra một cái, cậu không cần cố chấp như vậy, công-ty-mà-ai-cũng-biết-là-công-ty-đó-đó còn mạnh hơn so với Nhạc Phong.
Hoắc Linh Quân: "Dịch Hành đâu có dễ như thế chứ, nghề Idol và diễn viên cách nhau như biển và núi, hơn nữa muốn vận hành một bộ môn đào tạo khác phải tốn kém rất nhiều tiền của và nhân lực, có công ty nào sẽ tình nguyện vì tôi mà mở ra bộ môn đào tạo mới chứ?"
Công ty nhà tôi nè!
My Company.
Liễu Giới Nguyên nói: "Lại cho cậu một cơ hội chọn lại một cái."
Hoắc Linh Quân nhìn anh: "Đừng nói là anh muốn tôi chọn Thân Tinh nha?"
Liễu Giới Nguyên nâng cầm, tính cậu còn thức thời đấy.
Hoắc Linh Quân nhìn vẻ mặt của anh thật đúng là ý như vậy, trong lòng cậu có chút ngạc nhiên, không ngờ Liễu Giới Nguyên lại muốn cậu vào Thân Tinh.
Thật sự cậu không hề dám nghĩ đến Thân Tinh, rất nhiều ảnh hậu ảnh đế xuất thân trong này, rất nhiều người mới diễn viên mới tranh nhau vỡ đầu cũng muốn được vào công ty lớn này, không kém một người không được đào tạo chính quy là cậu đâu, đã vậy còn dính đầy tin hắc trên người. Ông chủ của Thân Tinh khẳng định sẽ không cần cậu, chưa kể nghe nói ông chủ Thân Tinh thích những người đẹp dáng hình gợi cảm, cậu cũng không đủ gợi cảm mà.
Hoắc Linh Quân nói: "Anh đề cao tôi quá rồi, tôi làm gì có cái bản lĩnh đó, hơn nữa ông chủ của Thân Tinh sẽ không cần tôi đâu, tôi nghe nói ông ta thích người đẹp gợi cảm ý."
Liễu Giới Nguyên không còn lời nào để nói: "Ai nói tôi―" dừng một lát, anh nhìn Hoắc Linh Quân rồi ho khan một tiếng: "Cậu cũng rất gợi cảm mà."
Hoắc Linh Quân: "..."
Hoắc Linh Quân đỏ mặt: "Phải không?"
Liễu Giới Nguyên đỏ mặt: "Ừ, tôi đã xem qua cậu nhảy "Vũ Điệu Ướt Mưa" rồi."
Hoắc Linh Quân mặt đỏ mặt đỏ: "Anh xem cái đó làm gì chứ."
Liễu Giới Nguyên mặt đỏ mặt đỏ: "Cậu nhảy mà không cho người ta xem à."
"Tóm lại!" Liễu Giới Nguyên hất cầm, bá đạo nói: "Cậu cứ thử gửi mail cho bộ phận người mới xem sao đi, không thử thì làm sao biết được."
Hoắc Linh Quân do dự mãi, Liễu Giới Nguyên lại nói: "Có nghe không hả, kêu cậu thử thì cứ thử đi, nếu đã chọn thì phải chọn cái tốt nhất, đây không phải cũng là tính cách của cậu sao."
Hoắc Linh Quân nghĩ lại cảm thấy đúng là như thế, nếu nói không nghĩ đến Thân Tinh là giả, ai mà không muốn vào được công ty tốt nhất chứ, trong cuộc sống này tổng cũng phải bước ra một bước thì mới biết được có thể bước tiếp được hay không, nếu ngay cả đi hay không đi cũng phân vân mãi, chẳng lẽ phải đi xem bói mới được hay sao?
Còn có người đào ra được trước đó Hoắc Linh Quân đăng Weibo cũng có thân ảnh của Liễu Giới Nguyên, nhìn là biết hai người chính là bạn thân còn thường xuyên hay đi chơi với nhau nữa. Nếu ở một đêm cùng với bạn tốt của mình là giao dịch dơ bẩn, vậy thì sau này trong giới giải trí ai còn dám đi chơi với bạn bè của mình nữa, mắc công lại biến thành giao dịch mờ ám!
Dưới sự sắp xếp của Liễu Giới Nguyên, đoàn đội PR-Marketing giúp Hoắc Linh Quân làm sáng tỏ mọi việc, đẩy hot search bài PR, mua account marketing, trong tối ngoài sáng lấy chuyện này để lăng xê Hoắc Linh Quân, chủ yếu là để cho bàn dân thiên hạ thấy được sự ủy khuất của Hoắc Linh Quân rồi theo đó giúp Hoắc Linh Quân để lại ấn tượng người tốt trong lòng công chúng.
Đây chính là lực lượng dùng để tẩy trắng!
Là phương pháp thao túng tâm lý con người.
Chỉ cần rải tốt con đường Người Tốt này thì hướng đi sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Tuy rằng Hoắc Linh Quân đúng là trong sạch thật nhưng công chúng cũng chẳng để bụng cậu có trong sạch thật hay không đâu, mà họ chỉ nguyện ý tin tưởng vào cái mà họ "Xem" được.
Từ khi trở lại đến bây giờ, Hoắc Linh Quân mới coi như chân chân chính chính nhẹ nhàng thở ra, cũng coi như cậu đã chính thức lọt vào tầm mắt của quần chúng, chân thật trở về lại con đường này.
Theo dư luận ảnh hưởng, fans trên Weibo lại đón chào cơn bão mới, Hoắc Linh Quân tận mắt nhìn thấy số fans của cậu vượt quá 500.000 người, và vẫn còn đang tiếp tục tăng nữa.
Cậu có cảm giác như hồi đầu mới vừa xuất đạo, lúc vừa ra mắt với nhóm lần thứ 2 đứng trên sân khấu mà tiểu bạo.
Mới nếm được cảm giác hot lên làm cho cậu kích động trong lòng, lòng mang hy vọng, khí thế hừng hực.
Cho dù thế nào đi nữa, cậu đều muốn được một lần nữa đứng trên sân khấu, lại lần nữa có thể cảm nhận dáng vẻ mọi người vì cậu mà động tâm.
Nhân khí một lần nữa được tích tụ liền có người sôi nổi tìm tới cửa, có người tìm cậu làm tiết mục, có người tìm cậu ca hát, đủ loại mời chào hoa hòe lòe loẹt, cơ hội khó có được, Hoắc Linh Quân sâu sắc cảm thấy đúng là thời điểm cần tìm một công ty đáng tin cậy để có thể bày mưu tính kế cho cậu.
Công ty nào thì được nhỉ?
Chẳng lẽ thật sự gửi mail cho bên Thân Tinh à? Hay là cứ "làm giá" với đám người tìm tới cửa để có thể chủ động chiếm được tư cách đưa ra điều kiện đây?
Nghĩ tới nghĩ lui rất nhiều ngày xong rồi, cuối cùng Hoắc Linh Quân vẫn lấy hết can đảm gửi mail qua cho bên Thân Tinh.
Ai ngờ đâu bộ phận người mới của Thân Tinh thật sự trả lời lại cho cậu, yêu cầu cậu gọi điện trực tiếp cho giám đốc bộ phận của bên đó.
Hoắc Linh Quân hưng phấn khó nhịn mà cầm điện thoại gọi qua, giám đốc bộ phận người mới rất nhanh nghe máy, là một giọng nói rất lãnh rất khốc, "Hi, chào cậu, tôi là giám đốc bộ phận người mới – Lưu Kiệt Uyên*."
(*Trong tiếng Trung, tên Liễu Giới Nguyên – đọc giống với Lưu Kiệt Uyên – đều là Liu Jie Yuan nên các bạn biết người-mà-ai-cũng-biết-là-ai rồi đó =]]]]].)
END CHƯƠNG 20.
Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé
Đánh giá:
Truyện Nói Gì Cũng Sẽ Không Nói Cho Kẻ Địch Biết Bé
Story
Chương 20
10.0/10 từ 43 lượt.