Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương
Chương 90
133@-Có người sáng tác kịch bản là Đường Mặc ở đây, Tuân Lan sau mấy ngày đầu bàn bạc cùng Trương Hàm, việc hoàn thiện sau đó diễn ra rất suôn sẻ, tốc độ tự nhiên cũng rất nhanh, bọn họ mất một tháng đã hoàn thiện và trau chuốt lại kịch bản của <Một Đường Hoa Nở>, hoàn thành xong bản thảo.
Kế tiếp, Tuân Lan đầu tư một khoản đầy, Kỳ Niên cũng đầu tư một ít, để bộ phim này nhìn không đến mức quá keo kiệt.
Khi một bộ phim bước vào giai đoạn chuẩn bị thì những người trong giới đều sẽ nhận được tin tức ít nhiều, vậy nên tin tức về việc Tuân Lan tham diễn và đầu tư vào <Một Đường Hoa Nở> nhanh chóng lan truyền, tức thì thu hút đông đảo sự chú ý.
Đây không phải là lần đầu tiên cư dân mạng nghe nói Tuân Lan đầu tư khi quay phim, nhưng lần trước là web drama, lần này là điện ảnh, giữa hai bên vẫn có điểm khác nhau.
Suy cho cùng, trong mắt người bên ngoài Tuân Lan vẫn chỉ là một diễn viên với độ nổi tiếng khá cao thôi, mắt đầu tư không phải lúc nào cũng chuẩn. Rất nhiều bộ phim đã được duyệt xong sau đó không thể quay, quay xong rồi không thể chiếu cũng rất nhiều, thông thường đến cái nịt cũng chẳng còn.
Cho dù chiếu được, ban đầu có thể sẽ có người xem đổ xô đến xem vì Tuân Lan, nhưng khán giả xem vẫn là chính bộ phim, nó dở thì khán giả sẽ không bỏ tiền. Bạn không thấy có biết bao nhiêu lưu lượng lớn đi đóng phim điện ảnh, kết quả sau khi chiếu vẫn bị chửi đến máu chó đầy đầu, không đáng một cắt à.
Lại nhìn đạo diễn kìa, Trương Hàm? Có nhiều người cũng chưa từng nghe nói tới. Sau đó có người biết tới đi ra mặt phổ cập khoa học một phen, nói Trương Hàm này trước đây là quay phim ngắn, những phim quay ra không chỉ tối nghĩa khó hiểu, nghe nói đối phương mỗi lần kéo đầu tư đều trần thân, đội ngũ quay phim của hắn luôn nổi tiếng là nghèo.
Tuân Lan ở đây thì hẳn đầu tư cũng không có vấn đề gì. Nhưng cư dân mạng lại lo lắng, Trương Hàm một người làm phim ngắn bỗng nhiên đi quay một bộ phim ít nhất hơn một tiếng, liệu hắn có thể kiểm soát được nhịp điệu không?
Nghe nói <Một Đường Hoa Nở> là một bộ phim hài, để một đạo diễn quen làm phim thâm sâu tới quay phim hài, liệu hắn có thể quay được hiệu quả hài hước không? Đừng cuối cùng toàn bộ không đâu vào đâu.
Tóm lại, ngay khi tin tức về bộ phim đã được duyệt truyền ra, người bên ngoài đều tràn ngập nghi ngờ, tất cả đều nghi ngờ liệu Tuân Lan vẫn còn may mắn như lần đầu tư vào web drama lúc trước không?
Tuy nhiên, nghi ngờ nhiều, lạc quan cũng nhiều.
Đúng như Trương Hàm nghĩ, rất nhiều diễn viên nghe tin Tuân Lan cũng có mặt, cho dù biết được Trương Hàm cũng không phải là đạo diễn nổi tiếng như vậy, kinh phí có thể cũng có hạn nhưng họ cũng rất tích cực tới thử vai.
Lúc này bọn họ vẫn giấu tin tức Kỳ Niên cũng tham diễn, nếu không sợ là người đến thử vai càng đông như trẩy hội.
Những chuyện khác đương nhiên có Trương Hàm lo, nhưng vì kết cục kịch bản là Tuân Lan và Trương Hàm cùng nhau hoàn thiện, việc này làm Tuân Lan cũng có hiểu biết sâu về nhân vật trong phim, cho nên Tuân Lan được Trương Hàm kéo tới tham gia dự casting.
Nhân vật chính Nhậm Tễ đã được quyết định, Tuân Lan cũng đi khi Trương Hàm hẹn đối phương gặp mặt.
Nhậm Tễ bị ép rút khỏi giới ở thời điểm hot nhất, một lần trì hoãn là đã nhiều năm, hiện giờ đã ba mươi hai tuổi. Trương Hàm nói không sai, khí chất hiện tại của Nhậm Tễ rất tốt, sau khi trải qua trắc trở vẫn đạm nhiên không khuất phục trước khó khăn, cũng rất giống với nhân vật chính đã nhanh chóng bình tĩnh lại tìm biện pháp đối phó sau khi biết con gái mình bị bắt cóc.
Cuộc gặp mặt rất tốt đẹp, khi rời đi, Nhậm Tễ gọi lại Tuân Lan, đặc biệt nói tiếng cảm ơn với cậu.
Tuân Lan có chút khó hiểu, Nhậm Tễ nói: "Nếu không nhờ cậu, bây giờ tôi cũng không có cơ hội đóng phim."
Lúc này Tuân Lan mới phản ứng lại, sở dĩ Nhậm Tễ cảm ơn cậu là vì anh cảm thấy Đinh Tử Ngang lật xe là vì chọc đến cậu. Mặc dù thực sự là như vậy, nhưng Tuân Lan chỉ mỉm cười nói: "Anh vẫn nên cảm ơn sự kiên trì của chính anh đi."
Mặc dù Nhậm Tễ không đóng phim mấy năm qua nhưng vẫn chưa từng bỏ cuộc, ngày thường ngoài việc bôn ba sinh sống, khi có thời gian đều dành để cải thiện kỹ năng diễn xuất. Trương Hàm bảo anh thử hai đoạn ngắn, Tuân Lan cảm thấy Nhậm Tễ diễn thật sự rất xuất sắc.
Đối với việc Nhậm Tễ đóng vai chính, Tuân Lan không hề mảy may nghi ngờ.
Nhân vật chính đã được quyết định, Tuân Lan và Kỳ Niên chiếm hai vai phụ, còn lại là các diễn viên nhỏ, vợ của nhân vật chính và các vai phụ khác. Tuân Lan ở trong phòng thử vai vài ngày liên tiếp, nhưng thật ra gặp được hai người quen — Tằng Linh và Hứa Lộ.
Hai nữ diễn viên này, một người bị chồng bạo lực gia đình khống chế, một người suýt nữa bị một nhóm nhỏ đàn áp, cả hai đều được Tuân Lan kéo một phen, nhảy ra khỏi hố lửa.
Sau khi Lưu Quan Vũ vào tù, Tằng Linh tĩnh dưỡng ba năm, mới tái nhậm chức vào đầu năm, vừa quay xong một bộ phim truyền hình; Hứa Lộ thì thật ra vẫn luôn đang tiếp diễn, những cái gọi là lịch sử đen đó trên người cô đã được làm sáng tỏ hoàn toàn sau khi cô kiện Dung Tư Tư và thắng kiện, mặc dù những lời ác ý nhắm vào diện mạo quá diễm lệ của cô vẫn còn tồn tại, nhưng bây giờ có rất nhiều người lên tiếng bênh vực cô, gần như sẽ khó có thể gây rắc rối gì cho cô nữa.
Sau khi hai người nghe tin Tuân Lan đã đầu tư vào điện ảnh thì đã từ chối công việc vốn sẽ định nhận để đến đây thử vai. Tuân Lan và hai người đều từng hợp tác, đều là diễn viên có kỹ năng diễn xuất vững chắc, sau một lần thử vai, diễn xuất cũng thực sự rất phù hợp với nhân vật.
Khi Trương Hàm và Đường Mặc đều bày tỏ có thể chọn các cô, Tằng Linh và Hứa Lộ lại đều bày tỏ, các cô không cần thù lao.
"Ký ký ký!" Đường Mặc ở bên cạnh cũng nói một cách kích động.
Tuân Lan liếc trái liếc phải một cái, không hổ là bạn tốt, đều có tiềm năng làm Chu Lột Da.
* Chu Bái Bì: Là một tên địa chủ ác bá dưới ngòi bút của tác giả Cao Ngọc Bá trong truyện Nửa Đêm Gà Gáy. Trong truyện, vì Chu Bái Bì muốn bóc lột người làm nên đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc bọn họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động, trong khế ước bán thân có quy định là gà gáy phải rời giường làm việc.
Mặc dù Tuân Lan cũng có chút rung rinh đấy, nhưng không thể không trả lương được.
Tuân Lan từng giúp các cô, sau này mỗi khi cậu gặp chuyện gì thì hai người sẽ hỏi cậu trên WeChat rằng có ổn không, các cô có thể giúp gì không. Khi tết đến còn sẽ gửi quà đến công ty của cậu, Tuân Lan còn từng nhận được một chiếc nón len do mẹ Hứa Lộ tự tay đan.
Cậu có thể hiểu được suy nghĩ của Tằng Linh và Hứa Lộ, không giống như những người khác đến vì danh tiếng của cậu, họ chỉ muốn báo đáp ân tình của cậu.
Hai người có lẽ tin vào sự nghi ngờ của người bên ngoài về tất cả các khía cạnh của bộ phim này, đặc biệt là cái danh nổi tiếng là nghèo kia, có lẽ nghĩ rằng đoàn phim rất khó khăn nên muốn tiết kiệm cho cậu một ít tiền.
"Vầy đi, tiền lương của các chị coi như góp đầu tư." Tuân Lan nói: "Chờ phim kiếm được tiền thì chia cổ tức cho các chị."
Tuân Lan nói nhẹ nhàng, nhưng hiển nhiên đã có quyết định, Tằng Linh và Hứa Lộ cũng không nói thêm gì nữa.
Quá trình casting kết thúc, Tết âm lịch cũng đã đến. Tuân Lan nhàn rỗi hẳn, trong khoảng thời gian này cậu ngoài việc anh anh em em ở biệt thự Vân Sơn cùng Kỳ Niên thì là chờ đợi <Một Đường Hoa Nở> khởi động máy sau năm mới.
Mắt thấy ngày khởi động máy đang đến gần từng ngày, lúc này, một tin tức bất ngờ nổ ra trên mạng, có người nghi ngờ <Một Đường Hoa Nở> là đạo văn!
Đây là nghi ngờ do một tài khoản tiếp thị đưa ra, acc Weibo đó tung ra hai ảnh chụp màn hình bộ phim đăng ký đã được duyệt, một bộ tên <Một Đường Hoa Nở>, một bộ tên <Một Đường Thịnh Phóng*>. Không chỉ tên tương tự, mà ngay cả tóm tắt thông báo, ngoại trừ thay tên của nhân vật chính thì mọi thứ khác đều có thể nói là giống y chang nhau, đều là vì vướng vào vụ giết người dẫn đến người thân bị bắt cóc. Sự khác biệt duy nhất là <Hoa Nở> là cha cứu con gái, <Thịnh Phóng> là anh trai cứu em gái.
* Đua nở, nở rộ
Việc đăng ký và phê duyệt <Thịnh Phóng> được thông báo sớm hơn <Hoa Nở> một tháng, bởi vậy nhiều cư dân mạng cho rằng đến trước là chủ, cảm thấy nếu như là đạo văn, vậy rất có thể là <Hoa Nở> đạo <Thịnh Phóng>.
Tiền còn có người không thích nữa là, huống chi là Tuân Lan. Một số người quen nhìn thế giới bằng tư duy chiến dịch truyền thông nâng cao thương hiệu bản thân, mỗi khi Tuân Lan lên hot search thì luôn có một kiểu ngôn từ nói cậu lại đang marketing, bởi vậy có rất nhiều người mang thái độ phản cảm với cậu.
Những người này lập tức nhảy ra hả hê khi người khác gặp họa, nói Tuân Lan thật sự cho rằng cậu là sao Tử Vi hạ phàm à, tưởng rằng đã diễn hai bộ điện ảnh thì hay lắm chắc, đã nói phim không dễ đầu tư như vậy. Bây giờ hay rồi, đầu tư cho đã mới biết được đầu tư vào hàng đạo văn. Nghe nói cậu còn muốn diễn cơ, tẩy chay tẩy chay.
Sau khi chuyện này đến tai Tuân Lan, cậu nghi hoặc một thoáng.
Trong quá trình hoàn thiện kịch bản, cậu đã biết nhân phẩm của Trương Hàm và Đường Mặc, biết hai người tuyệt đối sẽ không làm những việc như đạo văn này. Tuân Lan cũng tin chắc rằng <Hoa Nở> không có khả năng đạo <Thịnh Phóng>, phải biết rằng khi cậu nhận được kịch bản của <Hoa Nở>, thậm chí còn không có kết cục đâu.
Cho nên khi Tuân Lan nhận được điện thoại của Trương Hàm, điều cậu hỏi đầu tiên là: "Kịch bản bị rò rỉ?"
Trương Hàm lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn gọi điện đến là để giải thích chuyện này, hắn sợ Tuân Lan tin những ngôn luận đó sẽ hủy đầu tư và không diễn luôn, hắn nói: "Hẳn vậy, chúng ta bị đạo!"
"Cậu biết Đường Khiết không?" Trương Hàm nói qua điện thoại, "Chính là biên kịch của <Thịnh Phóng> đã được duyệt thông báo, cô ta là con gái riêng bên ngoài của cha Đường Mặc. "
Tuân Lan chưa từng nghe qua tên Đường Khiết, nhưng nghe giọng điệu của Trương Hàm thì đối phương hình như còn rất nổi tiếng?
"Cô ta có tác phẩm gì?" Tuân Lan hỏi.
Trương Hàm báo ra tên một số bộ phim, nói: "Người này là một kẻ đạo văn tái phạm! Mấy bộ phim này của cô ta lần nào cũng sẽ tuôn ra tin tức đạo văn. Mẹ của Đường Mặc đã qua đời, mối quan hệ giữa cậu ấy và cha ruột bất hòa, sau khi cậu ấy đột ngột qua đời, người nhà họ Đường cũng được thông báo. Khi ấy tôi bận xử lý hậu sự của Đường Mặc nên không để ý nhiều, sau đó đến nhà Đường Mặc thu dọn đồ vật của cậu ấy, phát hiện bản thảo và một số bản thảo cậu ấy đã in ra trước đó đều biến mất."
"Đường Khiết nhất định đã lấy bản thảo đi." Trương Hàm tức giận, "Cô ta luôn chẳng có giới hạn gì, lúc còn học cấp ba thì trộm bài viết của Đường Mặc lấy ra dự thi!"
Đường Khiết còn giành được giải thưởng trong cuộc thi đó, nhưng sau khi Đường Mặc biết thì đã bị phơi bày ra ngoài, Đường Khiết không chỉ mất giải thưởng mà còn mất mặt, buộc phải chuyển trường, từ đó kết mối thù không chết không thôi với Đường Mặc.
Đường Mặc và cha Đường đối nghịch, cho dù có vất vả đến đâu cũng cắn răng không thỏa hiệp, nhưng Đường Khiết rất được cha Đường thương yêu, cô ta dựa vào cha Đường, làm gì cũng xuôi gió xuôi nước, còn thỉnh thoảng gây rối ngáng chân Đường Mặc.
Trương Hàm chỉ ra chuyện tài khoản tiếp thị nói <Hoa Nở> bị nghi ngờ đạo văn, có khả năng rất lớn cũng là Đường Khiết làm.
Tuân Lan cũng không hề ngạc nhiên, kiểu hành vi vừa ăn cướp vừa la làng này hẳn là đã sớm làm rất quen thuộc đối với dạng người như Đường Khiết. Đối với một số người, đạo văn thì đã sao, miễn nổi là được. Nổi tiếng chính là tiền, ở trong mắt họ, tiền cầm trong tay mới là thật, gánh chút bêu danh tính là gì.
Trương Hàm tức giận đến đỏ mắt, đây là di tác mà Đường Mặc để lại, cứ thế bị thứ bẩn thỉu Đường Khiết này làm bẩn.
Kịch bản này mất ba năm mới hoàn thành được, Trương Hàm và Đường Mặc hầu như ngày nào cũng sẽ thảo luận về kịch bản. Trên máy tính bọn họ đều có vài phiên bản bản thảo, Đường Khiết chỉ lấy trộm một phiên bản trong đó. Sở dĩ Đường Khiết không lấy máy tính đi là vì Đường Mặc đã đặt mật khẩu trên cả máy tính và tài liệu, có lẽ cô ta cảm thấy việc tìm người bẻ khóa mật khẩu rất phiền phức cho nên chỉ lấy đi bản thảo giấy.
Trương Hàm cũng còn bản thảo gốc, phác thảo nhân vật và lịch sử trò chuyện của hắn và Đường Mặc trên các công cụ liên lạc khác nhau, những thứ này có thể chứng minh rằng <Hoa Nở> mới là tác phẩm gốc.
Sau khi Trương Hàm nói xong những lời này thì lại có chút nản lòng.
Nói thì nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng chuyện trước mắt này thật ra cũng không dễ làm sáng tỏ lắm. Vật chứng đưa ra ít, độ làm sáng tỏ giảm đi; vật chứng đưa ra nhiều thì nội dung phim sẽ bị spoil hết.
Trước khi bộ phim được quay, họ phải đề phòng nghiêm ngặt việc spoil.
Tuân Lan nghe Trương Hàm nói, dường như ước gì ngay lập tức đi làm rõ bọn họ không đạo văn <Thịnh Phóng>, cảm thấy người này vẫn quá ngay thẳng.
Tại sao họ nhất định phải làm rõ? Bọn họ trong sạch hơn Đường Khiết rất nhiều, chỉ cần hơi nhắc đến lịch sử đen đạo văn của Đường Khiết, <Thịnh Phóng> ra đời như thế nào cũng đã đủ cho rất nhiều người não bổ.
Đường Khiết đơn giản chỉ muốn fame, vậy cho cô ta fame thôi.
Chỉ sợ sau này có fame cô ta cũng không dám cọ.
Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương
Kế tiếp, Tuân Lan đầu tư một khoản đầy, Kỳ Niên cũng đầu tư một ít, để bộ phim này nhìn không đến mức quá keo kiệt.
Khi một bộ phim bước vào giai đoạn chuẩn bị thì những người trong giới đều sẽ nhận được tin tức ít nhiều, vậy nên tin tức về việc Tuân Lan tham diễn và đầu tư vào <Một Đường Hoa Nở> nhanh chóng lan truyền, tức thì thu hút đông đảo sự chú ý.
Đây không phải là lần đầu tiên cư dân mạng nghe nói Tuân Lan đầu tư khi quay phim, nhưng lần trước là web drama, lần này là điện ảnh, giữa hai bên vẫn có điểm khác nhau.
Suy cho cùng, trong mắt người bên ngoài Tuân Lan vẫn chỉ là một diễn viên với độ nổi tiếng khá cao thôi, mắt đầu tư không phải lúc nào cũng chuẩn. Rất nhiều bộ phim đã được duyệt xong sau đó không thể quay, quay xong rồi không thể chiếu cũng rất nhiều, thông thường đến cái nịt cũng chẳng còn.
Cho dù chiếu được, ban đầu có thể sẽ có người xem đổ xô đến xem vì Tuân Lan, nhưng khán giả xem vẫn là chính bộ phim, nó dở thì khán giả sẽ không bỏ tiền. Bạn không thấy có biết bao nhiêu lưu lượng lớn đi đóng phim điện ảnh, kết quả sau khi chiếu vẫn bị chửi đến máu chó đầy đầu, không đáng một cắt à.
Lại nhìn đạo diễn kìa, Trương Hàm? Có nhiều người cũng chưa từng nghe nói tới. Sau đó có người biết tới đi ra mặt phổ cập khoa học một phen, nói Trương Hàm này trước đây là quay phim ngắn, những phim quay ra không chỉ tối nghĩa khó hiểu, nghe nói đối phương mỗi lần kéo đầu tư đều trần thân, đội ngũ quay phim của hắn luôn nổi tiếng là nghèo.
Tuân Lan ở đây thì hẳn đầu tư cũng không có vấn đề gì. Nhưng cư dân mạng lại lo lắng, Trương Hàm một người làm phim ngắn bỗng nhiên đi quay một bộ phim ít nhất hơn một tiếng, liệu hắn có thể kiểm soát được nhịp điệu không?
Nghe nói <Một Đường Hoa Nở> là một bộ phim hài, để một đạo diễn quen làm phim thâm sâu tới quay phim hài, liệu hắn có thể quay được hiệu quả hài hước không? Đừng cuối cùng toàn bộ không đâu vào đâu.
Tóm lại, ngay khi tin tức về bộ phim đã được duyệt truyền ra, người bên ngoài đều tràn ngập nghi ngờ, tất cả đều nghi ngờ liệu Tuân Lan vẫn còn may mắn như lần đầu tư vào web drama lúc trước không?
Tuy nhiên, nghi ngờ nhiều, lạc quan cũng nhiều.
Đúng như Trương Hàm nghĩ, rất nhiều diễn viên nghe tin Tuân Lan cũng có mặt, cho dù biết được Trương Hàm cũng không phải là đạo diễn nổi tiếng như vậy, kinh phí có thể cũng có hạn nhưng họ cũng rất tích cực tới thử vai.
Lúc này bọn họ vẫn giấu tin tức Kỳ Niên cũng tham diễn, nếu không sợ là người đến thử vai càng đông như trẩy hội.
Những chuyện khác đương nhiên có Trương Hàm lo, nhưng vì kết cục kịch bản là Tuân Lan và Trương Hàm cùng nhau hoàn thiện, việc này làm Tuân Lan cũng có hiểu biết sâu về nhân vật trong phim, cho nên Tuân Lan được Trương Hàm kéo tới tham gia dự casting.
Nhân vật chính Nhậm Tễ đã được quyết định, Tuân Lan cũng đi khi Trương Hàm hẹn đối phương gặp mặt.
Nhậm Tễ bị ép rút khỏi giới ở thời điểm hot nhất, một lần trì hoãn là đã nhiều năm, hiện giờ đã ba mươi hai tuổi. Trương Hàm nói không sai, khí chất hiện tại của Nhậm Tễ rất tốt, sau khi trải qua trắc trở vẫn đạm nhiên không khuất phục trước khó khăn, cũng rất giống với nhân vật chính đã nhanh chóng bình tĩnh lại tìm biện pháp đối phó sau khi biết con gái mình bị bắt cóc.
Cuộc gặp mặt rất tốt đẹp, khi rời đi, Nhậm Tễ gọi lại Tuân Lan, đặc biệt nói tiếng cảm ơn với cậu.
Tuân Lan có chút khó hiểu, Nhậm Tễ nói: "Nếu không nhờ cậu, bây giờ tôi cũng không có cơ hội đóng phim."
Lúc này Tuân Lan mới phản ứng lại, sở dĩ Nhậm Tễ cảm ơn cậu là vì anh cảm thấy Đinh Tử Ngang lật xe là vì chọc đến cậu. Mặc dù thực sự là như vậy, nhưng Tuân Lan chỉ mỉm cười nói: "Anh vẫn nên cảm ơn sự kiên trì của chính anh đi."
Mặc dù Nhậm Tễ không đóng phim mấy năm qua nhưng vẫn chưa từng bỏ cuộc, ngày thường ngoài việc bôn ba sinh sống, khi có thời gian đều dành để cải thiện kỹ năng diễn xuất. Trương Hàm bảo anh thử hai đoạn ngắn, Tuân Lan cảm thấy Nhậm Tễ diễn thật sự rất xuất sắc.
Đối với việc Nhậm Tễ đóng vai chính, Tuân Lan không hề mảy may nghi ngờ.
Nhân vật chính đã được quyết định, Tuân Lan và Kỳ Niên chiếm hai vai phụ, còn lại là các diễn viên nhỏ, vợ của nhân vật chính và các vai phụ khác. Tuân Lan ở trong phòng thử vai vài ngày liên tiếp, nhưng thật ra gặp được hai người quen — Tằng Linh và Hứa Lộ.
Hai nữ diễn viên này, một người bị chồng bạo lực gia đình khống chế, một người suýt nữa bị một nhóm nhỏ đàn áp, cả hai đều được Tuân Lan kéo một phen, nhảy ra khỏi hố lửa.
Sau khi Lưu Quan Vũ vào tù, Tằng Linh tĩnh dưỡng ba năm, mới tái nhậm chức vào đầu năm, vừa quay xong một bộ phim truyền hình; Hứa Lộ thì thật ra vẫn luôn đang tiếp diễn, những cái gọi là lịch sử đen đó trên người cô đã được làm sáng tỏ hoàn toàn sau khi cô kiện Dung Tư Tư và thắng kiện, mặc dù những lời ác ý nhắm vào diện mạo quá diễm lệ của cô vẫn còn tồn tại, nhưng bây giờ có rất nhiều người lên tiếng bênh vực cô, gần như sẽ khó có thể gây rắc rối gì cho cô nữa.
Sau khi hai người nghe tin Tuân Lan đã đầu tư vào điện ảnh thì đã từ chối công việc vốn sẽ định nhận để đến đây thử vai. Tuân Lan và hai người đều từng hợp tác, đều là diễn viên có kỹ năng diễn xuất vững chắc, sau một lần thử vai, diễn xuất cũng thực sự rất phù hợp với nhân vật.
Khi Trương Hàm và Đường Mặc đều bày tỏ có thể chọn các cô, Tằng Linh và Hứa Lộ lại đều bày tỏ, các cô không cần thù lao.
"Ký ký ký!" Đường Mặc ở bên cạnh cũng nói một cách kích động.
Tuân Lan liếc trái liếc phải một cái, không hổ là bạn tốt, đều có tiềm năng làm Chu Lột Da.
* Chu Bái Bì: Là một tên địa chủ ác bá dưới ngòi bút của tác giả Cao Ngọc Bá trong truyện Nửa Đêm Gà Gáy. Trong truyện, vì Chu Bái Bì muốn bóc lột người làm nên đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc bọn họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động, trong khế ước bán thân có quy định là gà gáy phải rời giường làm việc.
Mặc dù Tuân Lan cũng có chút rung rinh đấy, nhưng không thể không trả lương được.
Tuân Lan từng giúp các cô, sau này mỗi khi cậu gặp chuyện gì thì hai người sẽ hỏi cậu trên WeChat rằng có ổn không, các cô có thể giúp gì không. Khi tết đến còn sẽ gửi quà đến công ty của cậu, Tuân Lan còn từng nhận được một chiếc nón len do mẹ Hứa Lộ tự tay đan.
Cậu có thể hiểu được suy nghĩ của Tằng Linh và Hứa Lộ, không giống như những người khác đến vì danh tiếng của cậu, họ chỉ muốn báo đáp ân tình của cậu.
Hai người có lẽ tin vào sự nghi ngờ của người bên ngoài về tất cả các khía cạnh của bộ phim này, đặc biệt là cái danh nổi tiếng là nghèo kia, có lẽ nghĩ rằng đoàn phim rất khó khăn nên muốn tiết kiệm cho cậu một ít tiền.
"Vầy đi, tiền lương của các chị coi như góp đầu tư." Tuân Lan nói: "Chờ phim kiếm được tiền thì chia cổ tức cho các chị."
Tuân Lan nói nhẹ nhàng, nhưng hiển nhiên đã có quyết định, Tằng Linh và Hứa Lộ cũng không nói thêm gì nữa.
Quá trình casting kết thúc, Tết âm lịch cũng đã đến. Tuân Lan nhàn rỗi hẳn, trong khoảng thời gian này cậu ngoài việc anh anh em em ở biệt thự Vân Sơn cùng Kỳ Niên thì là chờ đợi <Một Đường Hoa Nở> khởi động máy sau năm mới.
Mắt thấy ngày khởi động máy đang đến gần từng ngày, lúc này, một tin tức bất ngờ nổ ra trên mạng, có người nghi ngờ <Một Đường Hoa Nở> là đạo văn!
Đây là nghi ngờ do một tài khoản tiếp thị đưa ra, acc Weibo đó tung ra hai ảnh chụp màn hình bộ phim đăng ký đã được duyệt, một bộ tên <Một Đường Hoa Nở>, một bộ tên <Một Đường Thịnh Phóng*>. Không chỉ tên tương tự, mà ngay cả tóm tắt thông báo, ngoại trừ thay tên của nhân vật chính thì mọi thứ khác đều có thể nói là giống y chang nhau, đều là vì vướng vào vụ giết người dẫn đến người thân bị bắt cóc. Sự khác biệt duy nhất là <Hoa Nở> là cha cứu con gái, <Thịnh Phóng> là anh trai cứu em gái.
* Đua nở, nở rộ
Việc đăng ký và phê duyệt <Thịnh Phóng> được thông báo sớm hơn <Hoa Nở> một tháng, bởi vậy nhiều cư dân mạng cho rằng đến trước là chủ, cảm thấy nếu như là đạo văn, vậy rất có thể là <Hoa Nở> đạo <Thịnh Phóng>.
Tiền còn có người không thích nữa là, huống chi là Tuân Lan. Một số người quen nhìn thế giới bằng tư duy chiến dịch truyền thông nâng cao thương hiệu bản thân, mỗi khi Tuân Lan lên hot search thì luôn có một kiểu ngôn từ nói cậu lại đang marketing, bởi vậy có rất nhiều người mang thái độ phản cảm với cậu.
Những người này lập tức nhảy ra hả hê khi người khác gặp họa, nói Tuân Lan thật sự cho rằng cậu là sao Tử Vi hạ phàm à, tưởng rằng đã diễn hai bộ điện ảnh thì hay lắm chắc, đã nói phim không dễ đầu tư như vậy. Bây giờ hay rồi, đầu tư cho đã mới biết được đầu tư vào hàng đạo văn. Nghe nói cậu còn muốn diễn cơ, tẩy chay tẩy chay.
Sau khi chuyện này đến tai Tuân Lan, cậu nghi hoặc một thoáng.
Trong quá trình hoàn thiện kịch bản, cậu đã biết nhân phẩm của Trương Hàm và Đường Mặc, biết hai người tuyệt đối sẽ không làm những việc như đạo văn này. Tuân Lan cũng tin chắc rằng <Hoa Nở> không có khả năng đạo <Thịnh Phóng>, phải biết rằng khi cậu nhận được kịch bản của <Hoa Nở>, thậm chí còn không có kết cục đâu.
Cho nên khi Tuân Lan nhận được điện thoại của Trương Hàm, điều cậu hỏi đầu tiên là: "Kịch bản bị rò rỉ?"
Trương Hàm lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn gọi điện đến là để giải thích chuyện này, hắn sợ Tuân Lan tin những ngôn luận đó sẽ hủy đầu tư và không diễn luôn, hắn nói: "Hẳn vậy, chúng ta bị đạo!"
"Cậu biết Đường Khiết không?" Trương Hàm nói qua điện thoại, "Chính là biên kịch của <Thịnh Phóng> đã được duyệt thông báo, cô ta là con gái riêng bên ngoài của cha Đường Mặc. "
Tuân Lan chưa từng nghe qua tên Đường Khiết, nhưng nghe giọng điệu của Trương Hàm thì đối phương hình như còn rất nổi tiếng?
"Cô ta có tác phẩm gì?" Tuân Lan hỏi.
Trương Hàm báo ra tên một số bộ phim, nói: "Người này là một kẻ đạo văn tái phạm! Mấy bộ phim này của cô ta lần nào cũng sẽ tuôn ra tin tức đạo văn. Mẹ của Đường Mặc đã qua đời, mối quan hệ giữa cậu ấy và cha ruột bất hòa, sau khi cậu ấy đột ngột qua đời, người nhà họ Đường cũng được thông báo. Khi ấy tôi bận xử lý hậu sự của Đường Mặc nên không để ý nhiều, sau đó đến nhà Đường Mặc thu dọn đồ vật của cậu ấy, phát hiện bản thảo và một số bản thảo cậu ấy đã in ra trước đó đều biến mất."
"Đường Khiết nhất định đã lấy bản thảo đi." Trương Hàm tức giận, "Cô ta luôn chẳng có giới hạn gì, lúc còn học cấp ba thì trộm bài viết của Đường Mặc lấy ra dự thi!"
Đường Khiết còn giành được giải thưởng trong cuộc thi đó, nhưng sau khi Đường Mặc biết thì đã bị phơi bày ra ngoài, Đường Khiết không chỉ mất giải thưởng mà còn mất mặt, buộc phải chuyển trường, từ đó kết mối thù không chết không thôi với Đường Mặc.
Đường Mặc và cha Đường đối nghịch, cho dù có vất vả đến đâu cũng cắn răng không thỏa hiệp, nhưng Đường Khiết rất được cha Đường thương yêu, cô ta dựa vào cha Đường, làm gì cũng xuôi gió xuôi nước, còn thỉnh thoảng gây rối ngáng chân Đường Mặc.
Trương Hàm chỉ ra chuyện tài khoản tiếp thị nói <Hoa Nở> bị nghi ngờ đạo văn, có khả năng rất lớn cũng là Đường Khiết làm.
Tuân Lan cũng không hề ngạc nhiên, kiểu hành vi vừa ăn cướp vừa la làng này hẳn là đã sớm làm rất quen thuộc đối với dạng người như Đường Khiết. Đối với một số người, đạo văn thì đã sao, miễn nổi là được. Nổi tiếng chính là tiền, ở trong mắt họ, tiền cầm trong tay mới là thật, gánh chút bêu danh tính là gì.
Trương Hàm tức giận đến đỏ mắt, đây là di tác mà Đường Mặc để lại, cứ thế bị thứ bẩn thỉu Đường Khiết này làm bẩn.
Kịch bản này mất ba năm mới hoàn thành được, Trương Hàm và Đường Mặc hầu như ngày nào cũng sẽ thảo luận về kịch bản. Trên máy tính bọn họ đều có vài phiên bản bản thảo, Đường Khiết chỉ lấy trộm một phiên bản trong đó. Sở dĩ Đường Khiết không lấy máy tính đi là vì Đường Mặc đã đặt mật khẩu trên cả máy tính và tài liệu, có lẽ cô ta cảm thấy việc tìm người bẻ khóa mật khẩu rất phiền phức cho nên chỉ lấy đi bản thảo giấy.
Trương Hàm cũng còn bản thảo gốc, phác thảo nhân vật và lịch sử trò chuyện của hắn và Đường Mặc trên các công cụ liên lạc khác nhau, những thứ này có thể chứng minh rằng <Hoa Nở> mới là tác phẩm gốc.
Sau khi Trương Hàm nói xong những lời này thì lại có chút nản lòng.
Nói thì nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng chuyện trước mắt này thật ra cũng không dễ làm sáng tỏ lắm. Vật chứng đưa ra ít, độ làm sáng tỏ giảm đi; vật chứng đưa ra nhiều thì nội dung phim sẽ bị spoil hết.
Trước khi bộ phim được quay, họ phải đề phòng nghiêm ngặt việc spoil.
Tuân Lan nghe Trương Hàm nói, dường như ước gì ngay lập tức đi làm rõ bọn họ không đạo văn <Thịnh Phóng>, cảm thấy người này vẫn quá ngay thẳng.
Tại sao họ nhất định phải làm rõ? Bọn họ trong sạch hơn Đường Khiết rất nhiều, chỉ cần hơi nhắc đến lịch sử đen đạo văn của Đường Khiết, <Thịnh Phóng> ra đời như thế nào cũng đã đủ cho rất nhiều người não bổ.
Đường Khiết đơn giản chỉ muốn fame, vậy cho cô ta fame thôi.
Chỉ sợ sau này có fame cô ta cũng không dám cọ.
Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương
Đánh giá:
Truyện Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương
Story
Chương 90
10.0/10 từ 33 lượt.