Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Chương 32
96@-
CHƯƠNG 32
Lúc đầu mới tiến vào, hai người đều có chút khó khăn.
Mặc dù, Sở Dao đã sờ qua chỗ đó của hắn, cũng dùng miệng cảm nhận thân súng cứng rắn thô dài, nhưng thật sự chờ đến lúc Vũ Hướng Vinh nâng súng lên đạn, cậu mới phát hiện lúc nãy cậu đã đánh giá cao chính mình.
Coi thường chàng vệ sĩ có thể trạng cường tráng, ngay cả thằng nhỏ cũng lớn hơn người khác một vòng.
Ống súng giữa kẽ mông quá cứng.
Nòng súng chỉ mới tiến vào một đoạn, Sở Dao đã cảm giác cơ thể bị kéo căng.
Thân súng nóng bỏng, báng súng mạnh mẽ, cậu bị nhắm chuẩn, như nằm trên lò nướng, không cần ấn cò súng, vòng bia cũng đã nóng chảy.
Súng, rốt cuộc cũng có thể tiếp tục tiến vào.
Dịch bôi trơn lạnh lẽo đã bị cơ thể quấn quýt của hai người làm nóng, cũng trở thành trợ lực lớn nhất giúp hắn thẳng tiến.
Sở Dao cảm giác mông của mình bị nâng lên cao, vòng eo treo trên không.
Cậu tựa như chú chim nhỏ được người nọ nâng niu trong lòng bàn tay, mặc dù đôi cánh vẫn chưa xoè ra, nhưng lại bị người nọ tung lên không trung.
“A!”
Sào huyệt bị phá đổ.
Đại thụ mạnh mẽ bỗng cắm rễ đến cùng, đẩy ra bùn đất, xuyên qua tầng nham thạch, cành rễ cũng vì vậy mà đập vỡ bình nữ nhi hồng đã phủ đầy bụi.
Rượu ngọt, say lòng người từ miệng bình chảy tràn, làm ướt rễ cây thô tráng.
Hương rượu thấm nhập rừng rậm.
“Dao Dao……”
Vũ Hướng Vinh cuối cùng cũng hơi buông lỏng khớp hàm bị cắn chặt.
Giọng nói của hắn khàn đặc đến lạ, rồi đưa mắt nhìn người bị chính mình đè lại ở trước mặt.
“Gọi em…… uhm… làm gì?”
Vật đang chôn trong cơ thể bất động, càng làm cho người khác cảm nhận được hình dáng và sức nặng của nó.
Sở Dao dùng tay bấu vào vai lưng hắn, vùi đầu gặm một ngụm lên cơ ngực trước mặt, mông thịt dùnglực vặn vẹo.
“Động a, đầu gỗ!”
Vì thế, thân cây động.
Rễ cây chạy dài vào bên trong, co rút kéo dài, rễ cây chặt chẽ khảm vào khe rãnh, không ngừng va chạm.
Mỗi một lần lay động đều là một lần đi qua ranh giới sinh trưởng cực hạn, vui sướng, lại thoải mái.
Mãi đến khi cây và đất rốt cuộc hòa vào làm một.
Thủy triều ào ạt, cây cỏ sum suê.
Kẽo kẹt, kẽo kẹt.
Chiếc giường qua vô số lần va chạm, bắt đầu cùng vị chủ nhân phát ra tiếng r*n r* đồng dạng.
Chẳng qua, thanh âm của nó quá mức đơn điệu, mà người trên giường, giọng nói lại giống như bọc đường, mỗi một lần r*n r* đều mang theo vị ngọt dính nhớp.
“A…… uhm…… a, A Vinh……”
Vòng eo mảnh khảnh không biết khi nào thì xoay lại, bị hai bàn tay to nắm lấy, ấn xuống mặt giường.
Hai b* m*ng vểnh trong lúc cơ thể va chạm mà nhẹ nhàng run rẩy, mềm mại đến lạ.
“Anh A Vinh, anh giỏi quá…… A…… Bên trong…… Lại hướng vào trong một chút……”
Chú ngựa con xinh đẹp nằm ở trên giường, khát cầu về phía người đang rong ruổi.
Cậu lắc mông, khẽ nghiêng đầu, ghé lên gối, gương mặt lộ ra màu đào hồng diễm lệ.
“Uhm a…… mạnh một chút…… Bên trong…… A ha…… ngứa quá…… a……”
Chàng trai vừa đứt quãng nói chuyện, vừa vươn một bàn tay ra phía sau tìm kiếm, muốn bám lấy eo người nọ, dẫn dắt cơ thể của hắn càng đưa vào sâu hơn.
Nhưng bàn tay lộn xộn của cậu lập tức bị hắn bắt lấy.
Người nọ nắm lấy tay cậu, tựa như đang nắm dây cương.
Vì thế, vòng eo vốn đã mềm mại lần thứ hai bị ấn xuống càng cong hơn, người nọ túm lấy dây cương kéo về phía mình, nặng nề rong ruổi trên người bảo bối của hắn.
“Nơi này?”
Hắn hướng tới nhục huyệt mềm mại, thẳng tiến.
“Hay là nơi này?”
Thân súng cứng rắn thay đổi phương hướng, tiếp tục tìm kiếm.
“A! A…… A a……”
Chính là người bị đứng giữa hồng tâm đã không còn sức trả lời hắn, chỉ phát ra từng tiếng r*n r* không ngừng.
Vũ Hướng Vinh lại bị từng câu nói trắng trợn lại d*m loạn của cậu mà xé rách vẻ ngoài đứng đắn.
Hắn cúi người xuống, từ sau lưng ôm lấy chàng trai xinh đẹp vào lòng, chặt chẽ khăng khít.
“Dao Dao…… Rốt cuộc là chỗ nào?” Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Hắn cắn vành tai Sở Dao, đầu lưỡi l**m m*t bên trong vành tai.
Sau đó, môi lưỡi lại trở thành một công cụ để giao hòa.
Theo mỗi lần liếp láp, m*t hôn bên má, bên gáy của cậu, cho đến khi lại lần nữa cùng đôi môi thơm ngọt tương ngộ.
“Uhm……”
Môi răng quấn quýt.
Lúc này đây, nụ hôn tràn ngập s*c t*nh và d*c v*ng.
Hai người đều tr*n tr**ng, giống như muốn cởi bỏ tất cả gông xiềng trên người mình.
Sở Dao nghiêng người, mị nhãn như tơ, người nọ sẽ hiểu ý mà xoay người cậu lại, mặt đối mặt ôm hôn.
Cơ thể hai người vẫn còn khăng khít, phía trên và phía dưới, đều chưa từng tách ra.
Mưa rền gió dữ dần dần vơi đi, bão táp đang tụ hội một chút yên lặng cuối cùng.
Sau khi hôn nhau hồi lâu, Vũ Hướng Vinh mới buông ra môi thơm lưỡi mềm khỏi miệng mình, nhường cho Sở Dao rời đi để hít thở một chút không khí.
“Anh A Vinh…… Anh mạnh thật đó.”
Sở Dao th* d*c một hồi, mới lại lần nữa cắn lên môi Vũ Hướng Vinh, tỉ mỉ l**m m*t.
“Lúc trước không phải thề thốt không muốn ăn em sao?”
Hai chân cậu khoanh lại trên vòng eo mạnh mẽ của hắn, hậu huyệt không ngừng co rút, khẽ cười nói: “Không phải hay bảo em mặc nhiều chút, không có hứng thú sao?”
Sở Dao lấy ra mấy lời đứng đắn trước kia của hắn để bắt chẹt hắn: “Bây giờ thì tính sao đây, uhm?”
“Vả mặt sao?”
Ánh sáng tối tăm, nét mặt hắn trầm tĩnh.
“…… Ừ.”
Vũ Hướng Vinh cũng không phủ nhận, thậm chí còn đưa mặt dán lên cánh tay Sở Dao, chủ động đáp: “Đánh.”
Sở Dao bị dáng vẻ nhận sai của hắn chọc cười, véo lên da mặt hắn.
“Cái này gọi là gì?”
Cậu cười khanh khách: “Ra ngoài lăn lộn, sớm hay muộn cũng phải trả giá?”
“Ừ.”
Vũ Hướng Vinh mặc cậu chơi đùa.
Chỉ là thân thể lại không chịu dừng, tiếp tục dựa theo tần suất của mình mà k*ch th*ch.
“Uhm…… A…… Em, em còn chưa có…… nói xong mà!”
Sở Dao bị xóc nảy mà phải nằm trở về giường, nhưng cậu vẫn nhớ thương lời thề thốt của mình.
“Chính anh nói……”
Cậu ngậm chặt thứ kia trong cơ thể, nhìn gương mặt sảng khoái lại nhẫn nhịn của hắn, ra lệnh nói.
“Nói, anh muốn làm gì.”
Ý vị sâu xa, Sở Dao tăng thêm lực trên hai chân đang vòng quanh eo hắn.
“Anh nói xong, em mới để anh tiếp tục!”
Ánh mắt Vũ Hướng Vinh sáng tối, hô hấp thô nặng.
Hắn đoán được tiểu hồ ly muốn nghe cái gì.
Trước kia, hắn luôn cảm thấy chính mình nói không nên lời, nhưng lúc này, tên đã lên dây, d*c v*ng cơ thể muốn đánh đổ lý trí.
Cũng có thể là nội tâm của hắn đã sớm nói ra những lời này rất nhiều lần.
Cho nên, hắn cũng chẳng hề do dự, đè cậu xuống mặt giường.
“Muốn làm em.”
Giọng nói của Vũ Hướng Vinh vẫn đứng đắn như cũ, nhưng khi thốt ra lại là lời tuyên cáo tr*n tr** trắng trợn. Hắn nhìn thẳng vào chàng trai trước mặt, thanh âm khàn khàn, sắc dục nồng đậm.
“Muốn ăn cả người Dao Dao sạch sẽ.”
Nói xong, bão táp xé rách một tầng mây cuối cùng.
Mưa sa gió táp, sấm đùng chớp giật.
***
Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
CHƯƠNG 32
Lúc đầu mới tiến vào, hai người đều có chút khó khăn.
Mặc dù, Sở Dao đã sờ qua chỗ đó của hắn, cũng dùng miệng cảm nhận thân súng cứng rắn thô dài, nhưng thật sự chờ đến lúc Vũ Hướng Vinh nâng súng lên đạn, cậu mới phát hiện lúc nãy cậu đã đánh giá cao chính mình.
Coi thường chàng vệ sĩ có thể trạng cường tráng, ngay cả thằng nhỏ cũng lớn hơn người khác một vòng.
Ống súng giữa kẽ mông quá cứng.
Nòng súng chỉ mới tiến vào một đoạn, Sở Dao đã cảm giác cơ thể bị kéo căng.
Thân súng nóng bỏng, báng súng mạnh mẽ, cậu bị nhắm chuẩn, như nằm trên lò nướng, không cần ấn cò súng, vòng bia cũng đã nóng chảy.
Súng, rốt cuộc cũng có thể tiếp tục tiến vào.
Dịch bôi trơn lạnh lẽo đã bị cơ thể quấn quýt của hai người làm nóng, cũng trở thành trợ lực lớn nhất giúp hắn thẳng tiến.
Sở Dao cảm giác mông của mình bị nâng lên cao, vòng eo treo trên không.
Cậu tựa như chú chim nhỏ được người nọ nâng niu trong lòng bàn tay, mặc dù đôi cánh vẫn chưa xoè ra, nhưng lại bị người nọ tung lên không trung.
“A!”
Sào huyệt bị phá đổ.
Đại thụ mạnh mẽ bỗng cắm rễ đến cùng, đẩy ra bùn đất, xuyên qua tầng nham thạch, cành rễ cũng vì vậy mà đập vỡ bình nữ nhi hồng đã phủ đầy bụi.
Rượu ngọt, say lòng người từ miệng bình chảy tràn, làm ướt rễ cây thô tráng.
Hương rượu thấm nhập rừng rậm.
“Dao Dao……”
Vũ Hướng Vinh cuối cùng cũng hơi buông lỏng khớp hàm bị cắn chặt.
Giọng nói của hắn khàn đặc đến lạ, rồi đưa mắt nhìn người bị chính mình đè lại ở trước mặt.
“Gọi em…… uhm… làm gì?”
Vật đang chôn trong cơ thể bất động, càng làm cho người khác cảm nhận được hình dáng và sức nặng của nó.
Sở Dao dùng tay bấu vào vai lưng hắn, vùi đầu gặm một ngụm lên cơ ngực trước mặt, mông thịt dùnglực vặn vẹo.
“Động a, đầu gỗ!”
Vì thế, thân cây động.
Rễ cây chạy dài vào bên trong, co rút kéo dài, rễ cây chặt chẽ khảm vào khe rãnh, không ngừng va chạm.
Mỗi một lần lay động đều là một lần đi qua ranh giới sinh trưởng cực hạn, vui sướng, lại thoải mái.
Mãi đến khi cây và đất rốt cuộc hòa vào làm một.
Thủy triều ào ạt, cây cỏ sum suê.
Kẽo kẹt, kẽo kẹt.
Chiếc giường qua vô số lần va chạm, bắt đầu cùng vị chủ nhân phát ra tiếng r*n r* đồng dạng.
Chẳng qua, thanh âm của nó quá mức đơn điệu, mà người trên giường, giọng nói lại giống như bọc đường, mỗi một lần r*n r* đều mang theo vị ngọt dính nhớp.
“A…… uhm…… a, A Vinh……”
Vòng eo mảnh khảnh không biết khi nào thì xoay lại, bị hai bàn tay to nắm lấy, ấn xuống mặt giường.
Hai b* m*ng vểnh trong lúc cơ thể va chạm mà nhẹ nhàng run rẩy, mềm mại đến lạ.
“Anh A Vinh, anh giỏi quá…… A…… Bên trong…… Lại hướng vào trong một chút……”
Chú ngựa con xinh đẹp nằm ở trên giường, khát cầu về phía người đang rong ruổi.
Cậu lắc mông, khẽ nghiêng đầu, ghé lên gối, gương mặt lộ ra màu đào hồng diễm lệ.
“Uhm a…… mạnh một chút…… Bên trong…… A ha…… ngứa quá…… a……”
Chàng trai vừa đứt quãng nói chuyện, vừa vươn một bàn tay ra phía sau tìm kiếm, muốn bám lấy eo người nọ, dẫn dắt cơ thể của hắn càng đưa vào sâu hơn.
Nhưng bàn tay lộn xộn của cậu lập tức bị hắn bắt lấy.
Người nọ nắm lấy tay cậu, tựa như đang nắm dây cương.
Vì thế, vòng eo vốn đã mềm mại lần thứ hai bị ấn xuống càng cong hơn, người nọ túm lấy dây cương kéo về phía mình, nặng nề rong ruổi trên người bảo bối của hắn.
“Nơi này?”
Hắn hướng tới nhục huyệt mềm mại, thẳng tiến.
“Hay là nơi này?”
Thân súng cứng rắn thay đổi phương hướng, tiếp tục tìm kiếm.
“A! A…… A a……”
Chính là người bị đứng giữa hồng tâm đã không còn sức trả lời hắn, chỉ phát ra từng tiếng r*n r* không ngừng.
Vũ Hướng Vinh lại bị từng câu nói trắng trợn lại d*m loạn của cậu mà xé rách vẻ ngoài đứng đắn.
Hắn cúi người xuống, từ sau lưng ôm lấy chàng trai xinh đẹp vào lòng, chặt chẽ khăng khít.
“Dao Dao…… Rốt cuộc là chỗ nào?” Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Hắn cắn vành tai Sở Dao, đầu lưỡi l**m m*t bên trong vành tai.
Sau đó, môi lưỡi lại trở thành một công cụ để giao hòa.
Theo mỗi lần liếp láp, m*t hôn bên má, bên gáy của cậu, cho đến khi lại lần nữa cùng đôi môi thơm ngọt tương ngộ.
“Uhm……”
Môi răng quấn quýt.
Lúc này đây, nụ hôn tràn ngập s*c t*nh và d*c v*ng.
Hai người đều tr*n tr**ng, giống như muốn cởi bỏ tất cả gông xiềng trên người mình.
Sở Dao nghiêng người, mị nhãn như tơ, người nọ sẽ hiểu ý mà xoay người cậu lại, mặt đối mặt ôm hôn.
Cơ thể hai người vẫn còn khăng khít, phía trên và phía dưới, đều chưa từng tách ra.
Mưa rền gió dữ dần dần vơi đi, bão táp đang tụ hội một chút yên lặng cuối cùng.
Sau khi hôn nhau hồi lâu, Vũ Hướng Vinh mới buông ra môi thơm lưỡi mềm khỏi miệng mình, nhường cho Sở Dao rời đi để hít thở một chút không khí.
“Anh A Vinh…… Anh mạnh thật đó.”
Sở Dao th* d*c một hồi, mới lại lần nữa cắn lên môi Vũ Hướng Vinh, tỉ mỉ l**m m*t.
“Lúc trước không phải thề thốt không muốn ăn em sao?”
Hai chân cậu khoanh lại trên vòng eo mạnh mẽ của hắn, hậu huyệt không ngừng co rút, khẽ cười nói: “Không phải hay bảo em mặc nhiều chút, không có hứng thú sao?”
Sở Dao lấy ra mấy lời đứng đắn trước kia của hắn để bắt chẹt hắn: “Bây giờ thì tính sao đây, uhm?”
“Vả mặt sao?”
Ánh sáng tối tăm, nét mặt hắn trầm tĩnh.
“…… Ừ.”
Vũ Hướng Vinh cũng không phủ nhận, thậm chí còn đưa mặt dán lên cánh tay Sở Dao, chủ động đáp: “Đánh.”
Sở Dao bị dáng vẻ nhận sai của hắn chọc cười, véo lên da mặt hắn.
“Cái này gọi là gì?”
Cậu cười khanh khách: “Ra ngoài lăn lộn, sớm hay muộn cũng phải trả giá?”
“Ừ.”
Vũ Hướng Vinh mặc cậu chơi đùa.
Chỉ là thân thể lại không chịu dừng, tiếp tục dựa theo tần suất của mình mà k*ch th*ch.
“Uhm…… A…… Em, em còn chưa có…… nói xong mà!”
Sở Dao bị xóc nảy mà phải nằm trở về giường, nhưng cậu vẫn nhớ thương lời thề thốt của mình.
“Chính anh nói……”
Cậu ngậm chặt thứ kia trong cơ thể, nhìn gương mặt sảng khoái lại nhẫn nhịn của hắn, ra lệnh nói.
“Nói, anh muốn làm gì.”
Ý vị sâu xa, Sở Dao tăng thêm lực trên hai chân đang vòng quanh eo hắn.
“Anh nói xong, em mới để anh tiếp tục!”
Ánh mắt Vũ Hướng Vinh sáng tối, hô hấp thô nặng.
Hắn đoán được tiểu hồ ly muốn nghe cái gì.
Trước kia, hắn luôn cảm thấy chính mình nói không nên lời, nhưng lúc này, tên đã lên dây, d*c v*ng cơ thể muốn đánh đổ lý trí.
Cũng có thể là nội tâm của hắn đã sớm nói ra những lời này rất nhiều lần.
Cho nên, hắn cũng chẳng hề do dự, đè cậu xuống mặt giường.
“Muốn làm em.”
Giọng nói của Vũ Hướng Vinh vẫn đứng đắn như cũ, nhưng khi thốt ra lại là lời tuyên cáo tr*n tr** trắng trợn. Hắn nhìn thẳng vào chàng trai trước mặt, thanh âm khàn khàn, sắc dục nồng đậm.
“Muốn ăn cả người Dao Dao sạch sẽ.”
Nói xong, bão táp xé rách một tầng mây cuối cùng.
Mưa sa gió táp, sấm đùng chớp giật.
***
Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Đánh giá:
Truyện Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Story
Chương 32
10.0/10 từ 30 lượt.