Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục

Chương 3

104@-

CHƯƠNG 3


Nhịp trống sôi động, tiếng người ồn ào, dưới ánh đèn mê ly, lập loè sặc sỡ, thế giới phảng phất như bị giải cấu thành một diện mạo khác, càng chân thật và thẳng thắn như tận sâu trong nội tâm mỗi người. 


Giữa sân nhảy được rất nhiều ghế dài vây lại thành nửa vòng tròn là vô số đầu người đang đong đưa theo tiếng nhạc, hoặc cao hoặc lùn, hoặc béo hoặc gầy, cả trai lẫn gái giữa quang ảnh đan xen, trùng điệp vờn quanh, cơ thể lắc lư, phóng thích cảm xúc. 


Ai đó nhảy mệt sẽ từ giữa đám người chen lấn ra ngoài, đi đến trước quầy bar nơi không khí tương đối thoáng đãng an tĩnh gọi một ly rượu, lẳng lặng phẩm vị một mình, hoặc đưa mắt khắp nơi ‘đi săn’. 


Hôm nay, ngồi trước quầy bar là mấy cô nữ lang* nóng bỏng vô cùng bắt mắt, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của cánh đàn ông trong quán. 

*từ mượn từ tiếng Nhật, tên gọi khác của kỹ nữ thời xưa.
Trong số đó có một vị ngự tỷ* tóc cuộn sóng, mặc một bộ váy sườn xám xẻ tà cao lên đùi. Đôi mắt phượng của ‘cô gái’ hơi xếch mang chút uy nghiêm, giờ phút này đang kẹp một điếu thuốc lá trên tay, đôi môi đỏ thẫm khép mở, đang trò chuyện với bạn bè bên cạnh. 

*từ ngữ mạng, có nguồn gốc từ Nhật Bản, chỉ nhữngcô gái trưởng thành, có tính cách mạnh mẽ.
Bên cạnh, ngồi trên chiếc ghế cao nhỏ, là một ‘cô gái’ có mái tóc ngắn. ‘Cô gái’ mặc một bộ váy dài trông rất ngây thơ đáng yêu, cặp chân lúc ẩn lúc hiện, giờ phút này đang ngồi uống rượu trái cây, tươi cười ngọt ngào. 


Mà ngồi bên cạnh hai người họ lại là một vị có dáng người cao gầy, tóc đen dài, cũng là người hút tình nhất tại đây. 


‘Cô gái’ chỉ thong dong đứng đó, vẫn chưa lộ mặt, nhưng đôi chân thon dài uyển chuyển quyến rũ kia, được một đôi tất chân màu đen bao bọc, cũng đủ để mấy gã đàn ông khác nhìn thấy phải điên cuồng. 


‘ Cô gái’ mặc một bộ váy áo tách rời. 


Áo hở eo dệt kim ca-rô đỏ đen, ngắn đến độ làm người ta thấy mà thèm. Giơ tay lên là có thể nhìn thấy vòng eo trắng nhỏ lộ ra, ‘cô’ chỉ lơ đãng dựa vào quầy bar, nhưng đã đủ khiến cho tầm mắt của người khác lưu luyến quên về. 


Còn chiếc váy ngắn bó sát vào b* m*ng và hai đùi, triển lộ đầy đủ đường cong mượt mà của cặp mông nẩy nở dưới chiếc eo thon. 


Đôi chân trắng nõn dưới lớp nhung đen của ‘cô gái’ bắt đầu từ đôi giày cao gót màu đen lướt thẳng lên trên, kéo dài đến nơi sâu thẳm giữa hai đùi không thể nhìn thấy rồi biến mất bên dưới làn váy kín không kẽ hở. 


Tuyệt.


Là cảm giác đầu tiên mà rất nhiều người ở đây cảm nhận được. 


Lúc này, ‘cô gái’ tóc cuộn sóng không biết nói gì đó, ‘cô gái’ tóc đen dài bỗng xoay mặt lại nhìn về phía sân nhảy. 


Một vài chàng trai đang âm thầm đánh giá thấy vậy không khỏi hít một hơi thật sâu, cầm ly rượu trong tay uống một hơi cạn sạch, hòng áp chế ngọn lửa bỗng nhiên bùng cháy trong lòng. 


Cũng không phải là một gương mặt đặc biệt xinh đẹp. Nhưng bất kể là ngũ quan hay bộ phận nào khác đều mang theo vẻ yêu kiều mị hoặc vừa đủ. 


Tóc mái bằng được cắt đến đỉnh mày, để lộ một đôi lông mày hẹp dài nhập tấn lại tựa vầng trăng rằm. Hai bên tóc mai lại nề nếp rũ ở hai bên cằm, không những làm nổi bật gương mặt thanh tú trẻ trung của ‘cô gái’, mà mái tóc thẳng dài cũng trở nên xinh đẹp hơn. 



‘Cô gái’ cũng tô son môi. 


Khác với người bạn tóc cuộn sóng với đôi môi đỏ nóng bỏng, ‘cô gái’ chỉ thoa giữa môi một chút son dưỡng trong suốt màu mật đào, mà đôi môi căng mọng trời sinh tự mang theo ý cười cũng đủ làm người ta muốn hái lấy nhấm nháp. 


Giờ phút này, ‘cô gái’ lười nhác gợi lên khoé môi, trên gương mặt xinh đẹp là một đôi mắt đen bóng đang tùy ý quan sát sân nhảy và dãy ghế dài. Tầm mắt thằng thừng vốn làm người khác cảm thấy mạo phạm, nhưng dưới mi mắt dịu dàng của ‘cô gái’, cùng với đôi tằm hơi cong mà càng tăng vẻ mềm mại, quyến rũ. 


Thậm chí có người hận không thể được ‘cô gái’ nhìn trúng, vài ba bước đi đến trước mặt ‘cô gái’ để chờ đợi lâm hạnh.  


Nhưng trên thực tế, Sở Dao đang đứng uống rượu với mấy chị em lại thấy chán muốn chết. 


“Sao bảo có đàn ông mà?” Cậu ra vẻ ghét bỏ. 


“Cả sân đó, không phải sao!” Tô Dật Khả rất khoa trương hé mở đôi môi đỏ, chỉ chỉ sân nhảy: “Là cậu mù hay là bà đây mù?” 


“Ai nha, chị Khả Khả, ý của Dao Dao là người đàn ông mà ảnh có thể nhìn trúng cơ!” Cậu sinh viên Ba Thiên Lâm, tên trên mạng là Barbara đang đong đưa đôi chân ngắn nhỏ, ngọt ngào giải thích giúp Sở Dao: “Chính là kiểu, ngực cơ bắp, mặt góc cạnh, tám khối cơ bụng, là trai tráng có thể làm siêu nhân ấy!” 


Vừa nói, Ba Thiên Lâm vừa dùng hai tay miêu tả hình dạng giống trái dưa hấu, lại bắt chước khỉ đột mà dùng hai nắm tay vỗ vỗ lên ngực, hình tượng trông vô cùng sinh động. 


Tô Dật Khả bị cô em gái miêu tả chọc cười ha ha, Sở Dao lại rất không thục nữ trợn trắng mắt, véo hai má Ba Thiên Lâm: “Giỏi lắm, tiểu ma tiên, chị đây còn chưa cười nhạo cậu theo đuổi đàn ông từ cao trung tới đại học cũng chưa vào tay đâu, cậu còn dám chê cười chị đấy à?!” 


“Chị đây là thích đàn ông đích thực, không phải Transformers, OK?” 


“Ai da, ai da, biết rồi!” 


Ba Thiên Lâm thật vất vả mới cứu vớt gương mặt phúng phính của mình khỏi tay Sở Dao, lại đáng thương vô cùng che miệng: “Người ta chỉ là nói giỡn thôi mà, chị Dao Dao, chị hot như vậy, chắc chắn có thể tìm được người đàn ông đích thực!” 


Nói xong, Ba Thiên Lâm lại ‘d* x*m’ duỗi tay sờ đùi Sở Dao một cái, mặt mày thỏa mãn: “Chân này, nếu em là 1 em cũng cứng luôn!” 


Sở Dao bị cậu ta sờ mà nổi da gà, đang chuẩn bị vén tay áo lên dạy dỗ cái móng heo này một phen, không nghĩ tới Ba Thiên Lâm lại đưa mắt nhìn về phía cửa quán bar, gương mặt tinh ranh vừa rồi cũng lập tức trở nên ngoan ngoãn. 


Sở Dao nhướng mày, ném cho Tô Dật Khả một ánh mắt. 


Tô Dật Khả im lặng gật gật đầu, Sở Dao trong lòng hiểu rõ, xem ra là vị vương tử nhà tiểu ma tiên tới bắt người. 


Quả nhiên, chẳng được bao lâu, một chàng trai ăn mặc kiểu sinh viên, văn nhã soái khí, đi tới gần bọn họ. 


“Sắp tới giờ gác cổng rồi, đi theo tớ về.” Chàng trai lạnh lùng mở miệng. 


“…… Tớ còn muốn ở lại ngắm soái ca mà!” Ba Thiên Lâm cúi đầu uống rượu. 



Trong giọng nói của chàng trai đã xen lẫn vụn băng, Ba Thiên Lâm lại làm bộ không nghe thấy, lắc chân xoay qua một bên.


“Có gì đâu mà đẹp? Tớ không về, dù sao mấy người đều ghét bỏ tớ, hừ.” 


Sở Dao đứng một bên ăn dưa, trong lòng cảm thán, tuổi trẻ thật tốt. 


Nếu năm đó cậu sớm hiểu được phải theo đuổi những gì mình muốn thì hiện tại cũng sẽ không làm nhân viên phục vụ bán rẻ tiếng cười như bây giờ. 


“Tớ thấy cậu là không muốn tốt nghiệp, cả ngày từ sáng đến tối chỉ nghĩ tới những thứ đen tối này!” 


Chàng trai vươn tay giật lấy ly rượu từ tay Ba Thiên Lâm, ngửi thấy độ cồn cũng không cao, dứt khoát uống hết chỗ rượu còn lại trong ly, lại thấy Ba Thiên Lâm hơi há hốc mồm. 


“Rượu cũng uống xong rồi, đàn ông cũng ngắm xong, có thể đi về chưa.” 


Chàng trai cau mày nhìn quanh một vòng quán bar, lại theo tầm mắt của một vài người đàn ông dừng lại ở đôi chân trần dưới làn váy dài của Ba Thiên Lâm. Đến lúc này, hắn rốt cuộc không nhịn được, trên gương mặt văn nhã để lộ chút nôn nóng. 


“Theo tớ về.”


Nói xong, hắn liền kéo Ba Thiên Lâm đi ra ngoài, mặc kệ Ba Thiên Lâm giãy giụa, trực tiếp khiêng cậu nam sinh có vóc người nhỏ nhắn lên vai, bàn tay còn hung hăng tát lên bộ vị nào đó dưới làn váy. 


“…… Bây giờ muốn lên giường cũng cần mưu kế phức tạp như vậy sao?” 


Mắt thấy người chị em đang ghé trên vai chàng trai, sung sướng dào dạt vẫy tay với bọn họ, vẻ mặt như trộm được tanh, Sở Dao không khỏi cảm thán. 


Hèn chi dạo gần đây, cậu không câu được đồ ngốc. 


“Aiz, người ta gọi đó là thanh mai trúc mã, chua chua ngọt ngọt!” 


Tô Dật Khả vươn móng tay được sơn màu rượu đỏ chọt chọt lên trán Sở Dao: “Cậu đấy, trong lòng hiểu rõ mà cứ giả bộ hồ đồ!” 


Hàng mi nhỏ dài chớp chớp, tóc mai công chúa hai bên má Sở Dao nhẹ nhàng quơ quơ, cậu vô tội đáp lại: “Nhân sinh khổ đoản, tận hưởng lạc thú trước mắt. Chị Tô, câu này là chị dạy em mà.” 


“Chị đây cũng không dạy cậu cứ mãi du hí nhân gian như vậy nha!” 


Tô Dật Khả dùng đầu ngón tay run run khói thuốc, nâng cằm chỉ về phía người thanh niên đầu đinh xăm mình đang ngầu lòi đánh đĩa trên sàn nhảy: “Có đôi khi gặp đúng người vừa ý là phải bắt lấy. Bằng không qua thôn này, sẽ không còn cửa hàng khác đâu.” 


“Aiz.”


Lần này, Sở Dao là thiệt tình thiệt ý mà thở dài. 



“Ai mà không muốn đâu?” Cậu buồn bã nói. 


*


Vốn là một đêm săn diễm, nhưng Sở Dao diễm không săn được thì thôi, ngược lại còn tự chuốc mình đến say mèm. 


Đã nhiều năm rồi cậu không có yêu đương chính thức. 


Không phải là không muốn, mà căn bản không gặp được người thích hợp. 


Tại thành phố lớn với nhịp sống vồn vã, mọi người làm công, kiếm tiền, ăn cơm, ngủ nghỉ, làm bất cứ chuyện gì cũng hấp tấp vội vàng, ngay cả yêu đương cũng thế. 


Rất nhiều người đều là kiểu, tối hôm trước gặp mặt, làm quen, ăn một bữa cơm, ngày hôm sau đã có thể ôm lấy nhau gọi người yêu rồi. 


Ngay từ đầu, Sở Dao căn bản không tiếp thu được.  


Nói tới bạn nhậu, cậu có thể cùng bạn gay tiểu khổng tước chơi thân đến vậy, cũng là vì trong thâm tâm, hai người vẫn giữ lại chút suy nghĩ ngây ngô đơn thuần—— chờ mong tìm được một người yêu thật sự có thể thấu hiểu lẫn nhau, lại phù hợp cả về tinh thần lẫn thể xác. 


Nhưng ý niệm này chỉ tồn tại trong suy nghĩ, nếu thật sự phải lựa chọn, Sở Dao cảm thấy chính mình có lẽ cả đời này đều phải làm hòa thượng. 


Cậu không phải đầu đất như tiểu khổng tước, chỉ dựa vào công việc cũng có thể tiêm máu gà cho chính mình rồi xông pha về phía trước. Cậu chẳng có bản lĩnh gì, cả đời này cũng chỉ có thể làm một vài công việc buồn chán nhạt nhẽo, nếu không tìm chút niềm vui cho chính mình, cậu sẽ điên mất. 


Cho nên, dần dần, Sở Dao cũng thỏa hiệp. 


Tâm linh tương thông chó má gì, đơn giản một chút, để cơ thể của mình nó sướng không tốt sao? 


Lại nói, mấy gã đàn ông kia, sau khi biết cậu có đam mê mặc đồ nữ rồi, có mấy ai sẽ nhìn cậu với ánh mắt tôn trọng như trước đâu? 


Cũng giống như chính bản thân cậu là kẻ b**n th**, mọi người chỉ vui đùa một chút rồi thôi. 


Còn muốn tìm chân ái? 


Xuỳ.


Ngay cả chính bản thân Sở Dao cũng chẳng tin chuyện ma quỷ này. 


“Oẹ——”


Mỗi lần nghĩ đến những chuyện làm tâm tình người ta không tốt như vậy, Sở Dao chỉ muốn không ngừng rót rượu cho mình. Rượu là thứ tốt nha, uống rồi trong đầu sẽ không nghĩ đến mấy chuyện vớ va vớ vẩn đấy nữa. 



Chờ Sở Dao ngã trái ngã phải đi ra quán bar, đỡ lấy gốc cây bên đường chính là một trận ói mửa. 


Lúc này đã hai ba giờ sáng, ngoài đường phố lại chẳng vắng xe, quán bar ở phía sau vẫn là tiếng người ồn ào, âm nhạc vang trời. 


Sở Dao xoa huyệt Thái Dương, móc điện thoại, mở phần mềm gọi xe bắt một cuốc. 


Rất nhanh có người nhận chuyến, chẳng qua người ta vẫn đang chen chúc trên giao lộ ùn tắc, lúc Sở Dao đỡ gốc cây đứng chờ xe thì cúi đầu nhìn giày cao gót trên chân mình, dứt khoát xoay người, lại lảo đảo lắc lư đi vào quán bar lấy bình nước khoáng. 


Súc miệng xong, Sở Dao lấy ra khăn giấy từ túi xách, thấm ướt, cởi giày cao gót rồi cẩn thận chà lau vết nôn dính trên mũi giày. 


Đôi giày này là một đôi cao gót nhung đen, rất hợp với bộ đồ hôm nay của cậu. 


Chẳng qua, khác với đôi giày mấy hôm trước cậu vừa mới bán đi thì, đôi giày này của cậu chỉ có giá bằng 1% so với đôi ‘Bích Hoàng Hậu’ kia mà thôi. 


“Ha hả…… Đôi này của mình cũng có thể gọi là……‘ Bích Tiểu Muội’ nha!” 


Sở Dao cong eo, đặt xuống hai chiếc giày đã lau khô, rồi vừa lầm bầm vừa đỡ gốc cây, xỏ chân vào: “Tiểu muội, tiểu muội cũng có thể là hot tiểu muội nha!”  


Cậu đang hướng mặt về phía thân cây nên không biết, bộ dáng say khướt thế này rất hấp dẫn người khác. 


Không ít đàn ông đi ngang qua đều lưu luyến ánh mắt trên cặp mông nẩy nở cùng với đôi chân dưới lớp tất đen xuyên thấu kia, có kẻ còn ngo ngoe rục rịch muốn đến gần, nhưng đúng lúc này, một chiếc xe màu đen đang chạy băng băng từ nơi xa đến gần, cũng chặn lại những kẻ bụng dạ khó lường đó. 


Một người đàn ông với thân cao tới 1m9 mấy từ trên ghế điều khiển bước xuống, ánh mắt như ưng quét qua một vòng, không ai dám nhìn lại nữa. 


Vũ Hướng Vinh mặc một bộ tây trang màu đen được là ủi thẳng thớm, vẻ mặt nghiêm túc. 


Dù cho trong lòng có nhiều bất mãn về cô bồ của ông chủ hiện tại đi nữa, thì khi hắn nhận được chỉ thị cũng chỉ có thể nhanh chân đuổi tới. 


Tầm mắt của hắn lướt tới một cô gái mặc tất chân cùng với đôi giày cao gót lại lễ phép dời đi. Sau đó, hắn kính cẩn bước đến gần, giúp cô gái mở cửa xe, vô cùng nề nếp lên tiếng. 


“Chử tiểu thư, mời lên xe.”


***


Trước khi quen Sở Dao.


Thẳng nam – A Vinh: Tất chân bình thường, giày cao gót bình thường, váy đỏ bình thường. Uhm, là bồ của ông chủ tui.


Sau khi quen Sở Dao.


Thẳng nam – A Vinh: Lưới này, ren này, ống dài này, đai đeo này. Ngoại trừ Dao Dao nhà tui ra, mấy người khác đều mặc không đẹp.


Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục Truyện Nhung Đen - Nha Nha Cật Tố Dã Cật Nhục Story Chương 3
10.0/10 từ 30 lượt.
loading...