Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

Chương 253

197@-
“dây chuyền”

Mấy ngày so tài xong nói chung là giai đoạn lỏng lẻo nhất, lúc này cũng còn cách rất lâu mới tới trận tranh tài tiếp theo. Tất cả mọi người đang nghỉ ngơi, về cơ bản là xem phát lại cảnh trực tiếp, từ đó tìm ra vấn đề và ưu thế của mình cũng như các trường khác.

Vệ Tam mượn xe bay của Shaω Eli đi một vòng trở về xong, cô cúi đầu gửi cho Ứng Tinh Quyết một tin nhắn, nói muốn loại bỏ thuốc thuốc nổ nén trên máy ghi dữ liệu thu nhỏ.

Ứng Tinh Quyết nhận được tin này bèn cúi đầu chuẩn bị gửi tin nhắn: Được, khi nào…

Anh còn chưa gửi xong câu này, ngoài cửa sổ liền truyền đến vài tiếng gõ.

Gần như trong nháy mắt, Ứng Tinh Quyết đã biết ngay người ngoài cửa sổ là ai. Anh tiến lên mở cửa sổ, quả nhiên Vệ Tam ở bên ngoài.

“Có thể đi vào được không?” Vệ Tam nắm hai tay ở mép cửa sổ và hỏi.

Cô hỏi rất kỳ lạ, đây không phải là lần đầu tiên Vệ Tam trèo cửa sổ. Trước đó cô toàn vào thẳng chứ có hỏi anh đâu.

Mi mắt trên dưới của Ứng Tinh Quyết giật giật, vươn tay ra chỗ Vệ Tam bên ngoài cửa sổ: “Vào đi.”

Vệ Tam nhìn chằm chằm ngón tay thon dài sạch sẽ của Ứng Tinh Quyết một lúc lâu, cuối cùng cầm lấy tay anh, nương theo lực của người ta để nhảy vào trong phòng. Tiến vào rồi, cô buông tay anh ra rất nhanh.

Tay Ứng Tinh Quyết rũ xuống bên ống quần, ngón áp út và ngón út hơi cong lại: “Để tôi gọi anh ta tới ngay.”

Vệ Tam gật đầu: “Tôi ở đây.”

Anh liên lạc với người đàn ông trung niên đêm qua đã đến. Vệ Tam đứng trong phòng im lặng chờ đợi, tầm mắt dừng lại trên vách tường đối diện, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Bên kia, trong phòng khách, hai người Hoắc Kiếm và Cơ Sơ Vũ đi ra hết và lặng yên không một tiếng động đứng ở phía sau cửa phòng Ứng Tinh Quyết.

Kể từ khi Ứng Tinh Quyết gặp chuyện không may hai lần, bọn họ luôn chú ý động tĩnh trong phòng Ứng Tinh Quyết sau khi anh trở về để đề phòng tình huống tương tự lại phát sinh. Bởi vậy khi trong phòng Ứng Tinh Quyết có thêm một người, hai người lập tức xáp tới.

“Ngồi ở đây chờ một chút.” Ứng Tinh Quyết gửi tin xong rồi thì kéo một cái ghế trong phòng, bảo Vệ Tam ngồi xuống, sau đó xoay người đi về phía cửa phòng.

Anh kéo ra một nửa cửa là nhìn thấy Hoắc Kiếm và Cơ Sơ Vũ đứng ở bên ngoài: “Tôi không sao.”

Cơ Sơ Vũ đứng bên trái vừa đúng lúc có thể nhìn thấy bên trong cửa một chút, cậu ta thấy có một đôi chân.

Khe cửa không lớn, cậu ta cũng chả thấy là ai cơ mà nhìn đôi bốt chiến đấu thì biết đấy là giày của Damocles.

Trong đầu Cơ Sơ Vũ trong nháy mắt hiện ra một cái tên.

Kiếm nói một câu rồi lôi


Đồ Gia đứng ở phòng


hắn chả thấy gì, hắn quay


Sơ Vũ ngồi


phường trộm cướp gì, nhưng mà: “Vì sao Vệ Tam luôn phải


tường tại trường Damocles.” Hoắc Kiếm đột


huấn luyện và thi đấu. Không biết xuất phát từ tâm lý gì, hắn âm thầm lên



sĩ Tỉnh.” Vệ Tam nói, “Thuốc nổ


soát cô?” Ứng


về phía anh, “Chính xác hơn là kiềm


“Bọn họ có thể xác


là người bị nhiễm làm gì đó trong dịch dinh dưỡng.” Vệ Tam cúi đầu nhìn cổ tay mình, vết dao cắt đã


Vệ Tam, anh nhìn cô: “Trước


máu tôi anh đã thấy rồi đấy, tôi bị nhiễm bệnh,


diệt được sương mù bọ đen.” Ứng Tinh


tay ra, không sao


phẫu thuật ở trong hộp y tế bên cạnh bàn và một cái hộp nuôi


lấy tay Ứng Tinh Quyết rồi dùng sức rạch một đường, máu



cười thấy chả làm sao cả: “Vết thương


thật lâu rồi


đang bị thương: “Chiến sĩ độc lập thường


mà nâng tay Vệ Tam và


Quốc giúp tôi bôi thuốc, cậu ta tức chết mất.” Vệ


hạ mắt cẩn thận lau sạch thuốc dư


máu trong hộp nuôi cấy. Như anh thấy, khí đen dần


Tam thấy anh


đen và máu của cô đã


dụng cảm giác để tấn công khí đen, đó


lấy máu.” Vệ Tam đứng dậy


Quyết cụp


cảm giác của Ứng Tinh Quyết theo lòng bàn


khi nó tiến vào đầu cô, nên khi cảm giác của anh thẩm


bắt


nhiên Vệ Tam vô cùng khó chịu. Đồng tử màu đen của cô không ngừng


chú ý được nên anh


Vệ Tam nhìn về phía anh



tường. Một tay của cô còn đang nắm lấy tay anh, tay còn



phòng khách cũng nghe được tiếng. Cơ Sơ Vũ lập


mắt lại, “Đợi lát nữa sẽ có người


ràng, Cơ Sơ Vũ cuối cùng vẫn trở lại phòng khách và ngồi


sẽ phát hiện Ứng Tinh Quyết và Vệ Tam giờ phút


phục tỉnh táo. Ngược lại, cô bị lực lượng cảm giác của anh hấp dẫn, đẩy người


khát sức mạnh từ


đè chặt lên vai Ứng Tinh Quyết, đồng thời nghiêng đầu dán mặt vào cổ anh cực gần.


nhà, trái táo ở cổ họng giật giật, thu


Vệ Tam dần dần trở lại bình thường,


Quyết ra, lui ra sau một


rồi Vệ Tam dùng ít nhất năm


thõng bên đùi nắm lại trong trống rỗng, thậm chí cảm giác của anh


cười cười: “Không sao, xem ra Quân


đứng đối diện, không


và lấy hộp công cụ ra. Ông hỏi: “Chỉ tháo


mini kia, hỏi: “Nếu như không tháo ra mà chỉ cần


niên ngẩn người, theo


miệng, thậm chí anh chỉ


mình kiểm soát thuốc


này, trước đây tôi đã nghiên cứu máy ghi dữ




“Vậy làm phiền chú.”

Người đàn ông tháo rời thuốc nổ nén, tháo hệ thống điều khiển bên trong, sau đó lấy ra một cái gì đó có kích thước bằng một cái nút nhỏ từ hộp công cụ: “Sau khi bỏ thuốc nổ lại, chỉ cần nhấn nhẹ nút này là thuốc nổ nén trên máy này sẽ bắt đầu.”

Vệ Tam nhận lấy và đặt trong tay nhìn một chút: “Hơi nhỏ, dễ rơi.”

Người đàn ông cúi đầu cải tạo: “Có thể điều khiển bằng hệ thống kết nối quang não, nhưng tôi nghĩ rằng quang não có khả năng bị người ta xâm nhập. Cho nên nút điều khiển vật lý này sẽ an toàn hơn.”

Vệ Tam đứng ngay hộp công cụ do người đàn ông mang đến, cô nhìn và lên tiếng: “Mượn dụng cụ của chú dùng một chút.”

Cô ngồi xuống, tìm ra một chút vật liệu cơ giáp không sử dụng, dùng đầu kìm nhọn từ từ lắc lắc, thế là trên tay còn có mấy thứ khác.

Người đàn ông trung niên chợt ngẩng đầu nhìn thấy động tác của Vệ Tam: “Cô mà học máy móc thì nói không chừng sẽ là một người có tay nghề giỏi đó.”

Vệ Tam cười: “Sau này không làm cơ giáp nữa, chắc chắc đến học nghề của chú.”

Khi người đàn ông sửa máy ghi dữ liệu thu nhỏ, những thứ trên tay Vệ Tam cũng gần như đã hoàn thành.

Ban đầu chỉ là một thiết bị như cái nút với kích thước nút nhỏ, nay nó đã được Vệ Tam làm thành một món trông như dây chuyền.

Dây xích là dùng vật liệu cơ giáp vấn vít lại, mở nắp gập ở giữa là thấy được nút bấm, cái lớp ngoài hình hộp thế này để ngừa mình chạm nhầm.

“Làm xong rồi.” Người đàn ông trung niên đặt máy ghi dữ liệu mini xuống, cất công cụ và rời đi trước.

Sau khi rời đi, căn phòng lại chìm trong im lặng.

Cuối cùng là Vệ Tam phá vỡ sự im lặng, cô đứng dậy cười nói: “Người bị nhiễm bệnh vẫn còn quá nguy hiểm, đặc biệt là ở cấp độ cao như tôi. Đúng thật cần gông cùm một tí.”

Ứng Tinh Quyết không tiếp lời cô.

Vệ Tam cầm lấy “vòng cổ” trên mặt bàn và giơ ra đưa trước mặt Ứng Tinh Quyết: “Cái này cho anh, tôi hy vọng anh giữ đó.”

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tinh Tinh: Sẽ đau. (.

.)
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đập Nồi Bán Sắt Đi Học Truyện Đập Nồi Bán Sắt Đi Học Story Chương 253
10.0/10 từ 46 lượt.
loading...