Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 908: Đội trưởng, bọn họ muốn làm gì?
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến bản thân phải làm tốt quan hệ với mọi người, việc này với hắn mà nói quá đơn giản, hắn không có chút tự ngạo vì bản thân là Kim Đan đại viên mãn có bốn phân thân Thiên Nhân Hồn, cũng không mang theo ý cao cao tại thượng khi chém giết Nguyên Anh, hắn chỉ là tiểu nhân vật hết sức bình thường, hắn cười rất hòa ái dễ gần, lúc tiến lên còn ôm quyền cúi đầu với đội trưởng.
Đối với vị đội trưởng trước mặt, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận rất tốt, lúc cúi đầu cũng mang theo thành ý.
Đội trưởng thứ chín sững sờ, trên thực tế hắn đến đây cũng là việc bất đắc dĩ, chuyện tuần tra là quy định của ma lao, nhất định phải bắt mọi người cùng tham gia, sau khi Bạch Tiểu Thuần biết mà không đến chính là nguyên nhân của Bạch Tiểu Thuần, hắn thân là đội trưởng nhưng không báo cho Bạch Tiểu Thuần biết, truy xét ra là trách nhiệm của hắn.
Những người khác không muốn tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, vừa nghĩ tới những lời đồn về Bạch Hạo thì đau đầu, chỉ có thể tự mình đến, hắn chỉ muốn bày tỏ ý mình mà thôi, nếu như Bạch Tiểu Thuần không đến thì chẳng quan hệ với hắn.
Hắn không ngờ gia hỏa này lời đồn lòng dạ độc ác, rất nhiều đồng tộc, sau khi phản bội gia tộc còn trói phụ thân của mình lại khách khí với hắn như vậy.
- Không sao, ngươi là lính canh ngục của đội chín, nếu đã tới, ta truyền tin cho ngươi cũng đáng, Bạch Hạo, chuyện trong ma lao chúng ta là tuyệt mật với người ngoài, trong khu vực nhà giam chỉ có hai loại người, một loại là phạm nhân, một loại chính là giám ngục như chúng ta!
Đội trưởng thứ chín cười hắc hắc, cảm giác của hắn về Bạch Tiểu Thuần không tốt hơn nhưng vẫn nở nụ cười, hoặc nhiều hoặc ít còn có thể giới thiệu một ít.
- Đội trưởng, những tù phạm kia có tu vi gì?
Bạch Tiểu Thuần đi theo sau lưng đội trưởng, vừa đi vừa hỏi.
- Mặc kệ tu vi gì, đi vào ma lao chúng ta, cho dù là rồng cũng phải cuộn mình.
Đội trưởng cười ngạo nghễ, mang theo Bạch Tiểu Thuần đi về hướng màn sáng.
Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ quá nặng, hắn cảm giác cả đời mình trải qua quá nhiều việc, chỉ là chưa từng tới ngục giam mà thôi, trước mắt hắn muốn tìm hiểu ma lao thanh danh hiển hách trong thành Cự Quỷ.
Lúc đi tới bên cạnh màn sáng, Hồn Tu của đội chín đã tới đủ, có một ít còn lộ ra sắc mặt không kiên nhẫn, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo thần thái không vui.
- Chư vị huynh đệ, ta vừa tới nơi này nên không hiểu nhiều, làm mọi người chờ ta tại đây, ta chân thành xin lỗi.
Bạch Tiểu Thuần vừa tới đã nhìn ra manh mối, nghĩ đến sau này mình phải ở nơi đây không biết bao lâu, vì vậy tranh thủ tiến lên, Bạch Hạo có dung mạo thanh tú cộng thêm lời nói xin lỗi chân thành, một ít không vui của những người đang đứng chờ cũng biến mất.
Dù sao trừ danh khí của Bạch Hạo ra, ai cũng biết hắn là kẻ ngaon độc, mà người như vậy có thể mở miệng giải thích, vả lại ngôn từ khách khí mà lõi đời, đám lính canh ngục vô cùng kinh ngạc, không dễ nói thêm lời nào, Bạch Tiểu Thuần vẫn tươi cười với bọn họ, cho dù muốn giận cũng không được.
Nhất là Bạch Tiểu Thuần rất chủ động đứng sau mọi người, bộ dáng người đứng trước chính là đại ca, nội tâm mọi người nơi đây cảm thấy là lạ, không bao lâu những lạnh lùng với Bạch Tiểu Thuần cũng giảm bớt.
Vẫn có một thanh niên mặt dài thần sắc âm trầm hừ lạnh một tiếng, hắn có địa vị cao trong tiểu đội thứ chín, sau khi hừ lạnh, những lính canh khác cũng không nhìn Bạch Tiểu Thuần nữa.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mất hứng, hắn cảm giác mình tuyệt đối không nên đắc tội người này.
- Mọi người đủ rồi, chúng ta tiến vào ma lao!
Đội trưởng giả vờ không nhìn thấy, hắn khoác tay áo cầm lệnh bài gắn vào màn sáng, màn sáng nổ tung xuất hiện một khe hở.
Đội trưởng bước vào bên trong, những người khác cũng đều lần lượt đi vào, Bạch Tiểu Thuần đi cuối cùng, hắn mang theo hiếu kỳ tiến vào khe hở màn sáng.
Cảm giác giống như truyền tống xuất hiện, dường như cả thiên địa đang chèn ép bản thân, làm người ta cảm thấy không thoải mái, cũng may cảm giác này không có tiếp tục quá lâu đã biến mất, hình ảnh trước mặt Bạch Tiểu Thuần trở nên rõ ràng, hắn lập tức nhìn thấy thế giới kỳ lạ.
Nơi này không có trời và đất, chỉ có hư vô đen kịt mà thôi, trong hư vô còn có dây xích bạch cốt, những dây xích rũ xuống không nhìn thấy đầu cuối ở đâu, nó giống như sinh trưởng trong hư không vô tận.
Phía cuối sợi dây xích là đầu lâu to lớn, những đầu lâu này lớn mấy trượng, nhìn chúng rất dữ tợn, nhìn thấy trong hư vô nơi này có mấy vạn cái đầu lâu như vậy.
Vị trí xếp đặt cũng có quy tắc, mặc dù rất nhiều nhưng nếu nhìn kỹ sẽ tổ hợp thành đại trận.
Vả lại khoảng cách giữa chúng không gần nhau.
Những đầu lâu chính là nhà tù!
Màu sắc của chúng không phải màu trắng, màu sắc đang biến hóa, mỗi một lần biến hóa liền có thần thông đặc thù tác dụng lên đầu lâu, ngay sau đó là từng tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Đều là đám phạm nhân gào thét.
Phạm nhân đều bị giam trong đầu lâu, quần áo bọn chúng tả tơi, một ít không có quần áo, trong đó nữ có nam có, bên trong cũng có không ít thổ dân, thân thể cao lớn bị ép vào trong đầu lâu lớn mấy trượng cho nên kêu thảm thiết không nhỏ.
Cũng có không ít là Hồn Tu, càng có một ít là Luyện Hồn Sư, những người này có đạm mạc, có tiều tụy, có thể không quan tâm, Bạch Tiểu Thuần nhìn bọn chúng, trên người chúng đều mang theo hung tàn.
Toàn bộ hư vô, trừ đầu lâu với phạm nhân ra, cũng có không ít Hồn Tu mặc trường bào màu xám, trên người bọn họ đều có xiềng xích, hiển nhiên cũng là phạm nhân nhưng không giam trong ngục giam, trên đường đám Bạch Tiểu Thuần đi tới thỉnh thoảng còn quát đám phạm nhân.
Những người này có không ít thiếu nữ, thậm chí một ít có tư sắc rất đẹp.
Sau khi nhìn thấy đội thứ chín xuất hiện, thân thể những Hồn Tu áo xám run rẩy, không chờ bọn họ tới gần, đám phạm nhân không ngừng quỳ lạy, trong thần sắc còn mang theo a dua nịnh nọt, biểu lộ lấy lòng, những nữ tử có tư sắc cũng quỳ lạy, tận lực để lộ bộ ngực trắng bóng, không cần xoay người cũng nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng sững sốt không ít.
Hắn ngạc nhiên không rõ xảy ra chuyện gì.
- Tốt rồi, lúc này tuần tra ba ngày, ba canh giờ đầu cứ dựa theo quy củ cũ, mọi người cứ tìm thú vui đi, không nên có ai chọc ra cái sọt gì lớn đấy.
Đội trưởng đội thứ chín nói với các lính canh ngục.
- Ba canh giờ sau đều tụ tập trước ma lao của Chu lão ma, nhìn xem lần này có thể cạy miệng của hắn hay không.
Đội trưởng vừa nói xong, lính canh ngục bên cạnh Bạch Tiểu Thuần liền cười lạnh sau đó tản ra.
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đối với vị đội trưởng trước mặt, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận rất tốt, lúc cúi đầu cũng mang theo thành ý.
Đội trưởng thứ chín sững sờ, trên thực tế hắn đến đây cũng là việc bất đắc dĩ, chuyện tuần tra là quy định của ma lao, nhất định phải bắt mọi người cùng tham gia, sau khi Bạch Tiểu Thuần biết mà không đến chính là nguyên nhân của Bạch Tiểu Thuần, hắn thân là đội trưởng nhưng không báo cho Bạch Tiểu Thuần biết, truy xét ra là trách nhiệm của hắn.
Những người khác không muốn tiếp xúc với Bạch Tiểu Thuần, vừa nghĩ tới những lời đồn về Bạch Hạo thì đau đầu, chỉ có thể tự mình đến, hắn chỉ muốn bày tỏ ý mình mà thôi, nếu như Bạch Tiểu Thuần không đến thì chẳng quan hệ với hắn.
Hắn không ngờ gia hỏa này lời đồn lòng dạ độc ác, rất nhiều đồng tộc, sau khi phản bội gia tộc còn trói phụ thân của mình lại khách khí với hắn như vậy.
- Không sao, ngươi là lính canh ngục của đội chín, nếu đã tới, ta truyền tin cho ngươi cũng đáng, Bạch Hạo, chuyện trong ma lao chúng ta là tuyệt mật với người ngoài, trong khu vực nhà giam chỉ có hai loại người, một loại là phạm nhân, một loại chính là giám ngục như chúng ta!
Đội trưởng thứ chín cười hắc hắc, cảm giác của hắn về Bạch Tiểu Thuần không tốt hơn nhưng vẫn nở nụ cười, hoặc nhiều hoặc ít còn có thể giới thiệu một ít.
- Đội trưởng, những tù phạm kia có tu vi gì?
Bạch Tiểu Thuần đi theo sau lưng đội trưởng, vừa đi vừa hỏi.
- Mặc kệ tu vi gì, đi vào ma lao chúng ta, cho dù là rồng cũng phải cuộn mình.
Đội trưởng cười ngạo nghễ, mang theo Bạch Tiểu Thuần đi về hướng màn sáng.
Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ quá nặng, hắn cảm giác cả đời mình trải qua quá nhiều việc, chỉ là chưa từng tới ngục giam mà thôi, trước mắt hắn muốn tìm hiểu ma lao thanh danh hiển hách trong thành Cự Quỷ.
Lúc đi tới bên cạnh màn sáng, Hồn Tu của đội chín đã tới đủ, có một ít còn lộ ra sắc mặt không kiên nhẫn, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo thần thái không vui.
- Chư vị huynh đệ, ta vừa tới nơi này nên không hiểu nhiều, làm mọi người chờ ta tại đây, ta chân thành xin lỗi.
Bạch Tiểu Thuần vừa tới đã nhìn ra manh mối, nghĩ đến sau này mình phải ở nơi đây không biết bao lâu, vì vậy tranh thủ tiến lên, Bạch Hạo có dung mạo thanh tú cộng thêm lời nói xin lỗi chân thành, một ít không vui của những người đang đứng chờ cũng biến mất.
Dù sao trừ danh khí của Bạch Hạo ra, ai cũng biết hắn là kẻ ngaon độc, mà người như vậy có thể mở miệng giải thích, vả lại ngôn từ khách khí mà lõi đời, đám lính canh ngục vô cùng kinh ngạc, không dễ nói thêm lời nào, Bạch Tiểu Thuần vẫn tươi cười với bọn họ, cho dù muốn giận cũng không được.
Nhất là Bạch Tiểu Thuần rất chủ động đứng sau mọi người, bộ dáng người đứng trước chính là đại ca, nội tâm mọi người nơi đây cảm thấy là lạ, không bao lâu những lạnh lùng với Bạch Tiểu Thuần cũng giảm bớt.
Vẫn có một thanh niên mặt dài thần sắc âm trầm hừ lạnh một tiếng, hắn có địa vị cao trong tiểu đội thứ chín, sau khi hừ lạnh, những lính canh khác cũng không nhìn Bạch Tiểu Thuần nữa.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mất hứng, hắn cảm giác mình tuyệt đối không nên đắc tội người này.
- Mọi người đủ rồi, chúng ta tiến vào ma lao!
Đội trưởng giả vờ không nhìn thấy, hắn khoác tay áo cầm lệnh bài gắn vào màn sáng, màn sáng nổ tung xuất hiện một khe hở.
Đội trưởng bước vào bên trong, những người khác cũng đều lần lượt đi vào, Bạch Tiểu Thuần đi cuối cùng, hắn mang theo hiếu kỳ tiến vào khe hở màn sáng.
Cảm giác giống như truyền tống xuất hiện, dường như cả thiên địa đang chèn ép bản thân, làm người ta cảm thấy không thoải mái, cũng may cảm giác này không có tiếp tục quá lâu đã biến mất, hình ảnh trước mặt Bạch Tiểu Thuần trở nên rõ ràng, hắn lập tức nhìn thấy thế giới kỳ lạ.
Nơi này không có trời và đất, chỉ có hư vô đen kịt mà thôi, trong hư vô còn có dây xích bạch cốt, những dây xích rũ xuống không nhìn thấy đầu cuối ở đâu, nó giống như sinh trưởng trong hư không vô tận.
Phía cuối sợi dây xích là đầu lâu to lớn, những đầu lâu này lớn mấy trượng, nhìn chúng rất dữ tợn, nhìn thấy trong hư vô nơi này có mấy vạn cái đầu lâu như vậy.
Vị trí xếp đặt cũng có quy tắc, mặc dù rất nhiều nhưng nếu nhìn kỹ sẽ tổ hợp thành đại trận.
Vả lại khoảng cách giữa chúng không gần nhau.
Những đầu lâu chính là nhà tù!
Màu sắc của chúng không phải màu trắng, màu sắc đang biến hóa, mỗi một lần biến hóa liền có thần thông đặc thù tác dụng lên đầu lâu, ngay sau đó là từng tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Đều là đám phạm nhân gào thét.
Phạm nhân đều bị giam trong đầu lâu, quần áo bọn chúng tả tơi, một ít không có quần áo, trong đó nữ có nam có, bên trong cũng có không ít thổ dân, thân thể cao lớn bị ép vào trong đầu lâu lớn mấy trượng cho nên kêu thảm thiết không nhỏ.
Cũng có không ít là Hồn Tu, càng có một ít là Luyện Hồn Sư, những người này có đạm mạc, có tiều tụy, có thể không quan tâm, Bạch Tiểu Thuần nhìn bọn chúng, trên người chúng đều mang theo hung tàn.
Toàn bộ hư vô, trừ đầu lâu với phạm nhân ra, cũng có không ít Hồn Tu mặc trường bào màu xám, trên người bọn họ đều có xiềng xích, hiển nhiên cũng là phạm nhân nhưng không giam trong ngục giam, trên đường đám Bạch Tiểu Thuần đi tới thỉnh thoảng còn quát đám phạm nhân.
Những người này có không ít thiếu nữ, thậm chí một ít có tư sắc rất đẹp.
Sau khi nhìn thấy đội thứ chín xuất hiện, thân thể những Hồn Tu áo xám run rẩy, không chờ bọn họ tới gần, đám phạm nhân không ngừng quỳ lạy, trong thần sắc còn mang theo a dua nịnh nọt, biểu lộ lấy lòng, những nữ tử có tư sắc cũng quỳ lạy, tận lực để lộ bộ ngực trắng bóng, không cần xoay người cũng nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng sững sốt không ít.
Hắn ngạc nhiên không rõ xảy ra chuyện gì.
- Tốt rồi, lúc này tuần tra ba ngày, ba canh giờ đầu cứ dựa theo quy củ cũ, mọi người cứ tìm thú vui đi, không nên có ai chọc ra cái sọt gì lớn đấy.
Đội trưởng đội thứ chín nói với các lính canh ngục.
- Ba canh giờ sau đều tụ tập trước ma lao của Chu lão ma, nhìn xem lần này có thể cạy miệng của hắn hay không.
Đội trưởng vừa nói xong, lính canh ngục bên cạnh Bạch Tiểu Thuần liền cười lạnh sau đó tản ra.
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 908: Đội trưởng, bọn họ muốn làm gì?
10.0/10 từ 32 lượt.