Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 850: Khi dễ ngươi.. (Hạ)
Khi Bạch Tiểu Thuần chậm rãi mở tay phải ra, hỏa diễm trong tay hắn biến thành cửu sắc hỏa.
- Cửu sắc hỏa!
Thổ dân chung quanh không ngừng sững sốt, tiếng hít thở và tiếng kinh hô vang len, ánh mắt hai hồn tu trung niên mang theo khiếp sợ, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo sùng bái ngập trời.
Thân thể Lý Phong run lên thật khẽ, ánh mắt hắn nhìn chằm căằm vào hỏa diễm trong tay Bạch Tiểu Thuần, khi hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần luyện chế cửu sắc hỏa nhẹ nhõm như vậy liền gặp áp lực chưa từng có, thậm chí trước kia hắn chưa từng nghĩ tới có người luyện cửu sắc hỏa đơn giản như vậy.
Hành động này vượt qua hắn tưởng tượng, hắn cảm thụ cửu sắc hỏa của đối phương, cho dù bản thân hắn luyện chế cũng cần bế quan thời gian ngắn, tĩnh tâm một thời gian mới luyện chế, cho dù cẩn thận cũng không bảo chứng sẽ thành công.
- Điều đó không có khả năng...
Lý Phong hít thở dồn dập, hắn cảm thấy không thể tin nổi.
- Không có gì không có khả năng, trong mắt ngươi khó khăn, không có nghĩa trong mắt người khác cũng như thế, cửu sắc hỏa mà thôi...
Bạch Tiểu Thuần khẽ lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh, hắn lại vung tay phải lần nữa, rất nhiều oan hồn bay ra ngoài, oan hồn bao phủ phạm vi trăm trượng, tất cả mọi người liên tục lui về phía sau, Bạch Tiểu Thuần lại biến cửu sắc hỏa thành biển lửa.
Nhìn hỏa diễm thanh thế kinh người đang lan ra chung quanh, những oan hồn chung quanh nhanh chóng lao xuống dung hợp với tốc độ cực nhanh, chỉ qua mấy hô hấp đã dung nhập tất cả oan hồn, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên và xiết chặc.
Hỏa diễm bị khống chế co rút vào trong bàn tay phải, sau đó biển lửa biến mất không còn lại gì.
Cảnh tượng này làm tâm thần mọi người chung quanh rung động rất mạnh, trong mắt của bọn họ Bạch Tiểu Thuần là chúa tể của cửu sắc hỏa, dường như tất cả hỏa diễm đối mặt với hắn đều phải thuần phục.
- Cho dù là thập sắc hỏa thì như thế nào?
Bạch Tiểu Thuần mỉm cười, hắn vươn tay ra, trong bàn tay hắn chính là một đóa hỏa diễm... Mọi người lập tức khiếp sợ, đóa hỏa diễm này đang bộc phát hào quang sáng người, là thập sắc hỏa!
Tuy hỏa diễm có mười màu sắc nhưng rất sinh động, lúc thiêu đốt sức nóng làm hư vô vặn vẹo.
Dường như mọi người chung quanh không cách nào thừa nhân nổi, bọn họ không ngừng lui ra phía sau, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo sợ hãi tới mức tận cùng.
Trong tay Lý Phong cũng có thập sắc hỏa nhưng so sánh với Bạch Tiểu Thuần lại ảm đạm hơn không ít, cho dù cùng là thập sắc hỏa nhưng có chênh lệch không nhỏ!
Thập sắc hỏa vừa xuất hiện, mọi người không ngừng xôn xao và bàn tán ngập trời, đám thổ dân bị hành động của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp, lúc này bọn họ kính Bạch Tiểu Thuần như thần linh.
- Tam phẩm đỉnh phong!
- Trời ạ, Bạch đại sư... Cũng là tam phẩm đỉnh phong!
Hai hồn tu trung niên ngạc nhiên há hốc mồm, bọn họ giống như gặp quỷ, dù bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ Bạch Tiểu Thuần lại có thể luyện ra thập sắc hỏa, hơn nữa phẩm chất thập sắc hỏa còn mạnh hơn Lý Phong không ít.
Lý Phong run rẩy,, sắc mặt tái nhợt, tóc của hắn dựng đứng, áh mắt hắn nhìn chằm chằm vào hảo diễm trong tay Bạch Tiểu Thuần, hắn không còn năng lực suy nghĩ.
- Không có khả năng, điều này sao có thể...
Hắn không thể thừa nhận sự thật này, trước đó hắn còn cho rằng mình cao cao tại thượng, trong nháy mắt tiếp theo phát hiện mình kém đối phương quá lớn.
Ngay cả Chu Nhất Tinh cũng hít khí lạnh, hắn là người duy nhất ở đây biết Bạch Tiểu Thuần có thể luyện chế thập sắc hỏa, cũng tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần luyện chế thập sắc hỏa nhưng chưa bao giờ kinh hoàng như lần này.
- Đây... Đây vẫn là thập sắc hỏa sao, tới bây giờ ta chưa từng nhìn thấy thập sắc hỏa nào bàng bạc như vậy...
Chu Nhất Tinh nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo sợ hãi, lúc trước Bạch Tiểu Thuần luyện chế thập sắc hỏa cũng nằm trong phạm vi bình thường, thập sắc hỏa trước mắt lại quá kinh người.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mọi người chung quanh kinh hãi như vậy, nội tâm rất sung sướng, hắn cũng không giấu diếm, bộ dáng không thèm quan tâm chung quanh.
- Thập sắc hỏa, nếu như còn chưa đủ, như vậy... Thập nhất sắc hỏa thì như thế nào?
Bạch Tiểu Thuần nhìn hỏa diễm trong tay, hắn ngẩng đầu nhìn Lý Phong đang rung động, bỗng nhiên lên tiếng.
Lúc hắn nói ra lời này thổ dân Hắc Sơn bộ chung quanh không ngừng xôn xao, hai hồn tu trung niên ngơ ngác không dám tin.
- Thập nhất sắc hỏa... Chỉ có Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm mới có thể luyện ra, chẳng lẽ...
Mọi người bị một câu của Bạch Tiểu Thuần dẫn động hiếu kỳ, Lý Phong ngơ ngác đứng giữa không trung, ngay cả Chu Nhất Tinh cũng hít sâu một hơi.
Không chờ những người khác kịp phản ứng, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra thần quang, hắn cũng muốn nếm thử phản đoán của mình có chính xác hay không, vào lúc này hắn nghiêm túc một ít, linh thức tiến vào trong trữ hồn tháp, lần này hắn mang toàn bộ oan hồn trong trữ hồn tháp ra ngoài.
Đám oan hồn vừa ra khỏi trữ hồn tháp liền gào thét dữ dội, chúng khuếch tán ra chung quanh, từng cơn gió lạnh thổi qua vùng đất này, vô số oan hồn biển ảo các gương mặt đáng sợ, đám oan hồn muốn bỏ chạy tứ tán, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần hành động.
- Hỏa tán!
Hắn nói xong vung tay sau đó hỏa diễm trong thập sắc hỏa bộc phát ra bên ngoài, biển lửa càn quét chung quanh, thổ dân và những người khác liên tục lui ra xa hơn.
Thiên địa biến sắc, phong vân biến ảo, sức nóng của hỏa diễm bao phủ các hướng, vào lúc hỏa diễm đang lan ra xa, những oan hồn kia lại bay vào trong biển lửa.
Oan hồn hóa thành từng sợi sương mù, cho dù tốc độ bỏ chạy nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng hỏa diễm khuếch tán, trong chớp mắt oan hồn chung quanh giảm bớt thật nhanh, quá trình tiếp tục trong ba mươi hô hấp, trong phạm vi ngàn trượng chung quanh Bạch Tiểu Thuần không còn oan hồn nào khác.
Biển lửa không ngừng xoay tròn, khí thế kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần đứng trong biển lửa, thân ảnh mơ hồ, tâm thần những người nhìn thấy đều rung động một cách khó hiểu.
Bạch Tiểu Thuần lúc này biến thành hỏa quân vương.
Hắn lại nâng tay phải lên, biển lửa co rút ngưng tụ vào bàn tay hắn.
- Ngưng!
Chỉ một chữ nhưng ẩn chứa pháp tắc đáng sợ nào đó, chỉ trong nháy mắt hắn ra lệnh cho biển lửa, biển lửa bao phủ phạm vi ngàn trượng đều tụ tập lại và bay vào lòng bàn tay phải của Bạch Tiểu Thuần.
Mắt thường có thể nhìn thấy hỏa diễm biến mất trên tay phải của hắn.
Vào lúc hắn nắm chặt bàn tay, biển lửa biến mất không còn thừa chút nào, mọi người chung quanh hãi hùng khiếp vía, ánh mắt cùng nhìn vào tay phải Bạch Tiểu Thuần.
Không có người nào nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở dồn dập, Chu Nhất Tinh cũng như thế, hắn nghe được tiếng tim mình đập rộn lên, dù là hắn cảm thấy không có khả năng nhưng vẫn khẩn trương một cách khó hiểu.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần như thường, dường như từ đầu tới cuối hắn không thèm quan tâm mọi việc diễn ra chung quanh, trên thực tế nội tâm hắn đắc ý quên hình, hưng phấn kích động, nhất là nhìn thấy ánh mắt sùng bái của mọi người, nội tâm hắn kích động không kìm nén được, hắn cố ý dừng một chút sau đó chậm rãi mở bàn tay phải ra..
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
- Cửu sắc hỏa!
Thổ dân chung quanh không ngừng sững sốt, tiếng hít thở và tiếng kinh hô vang len, ánh mắt hai hồn tu trung niên mang theo khiếp sợ, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo sùng bái ngập trời.
Thân thể Lý Phong run lên thật khẽ, ánh mắt hắn nhìn chằm căằm vào hỏa diễm trong tay Bạch Tiểu Thuần, khi hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần luyện chế cửu sắc hỏa nhẹ nhõm như vậy liền gặp áp lực chưa từng có, thậm chí trước kia hắn chưa từng nghĩ tới có người luyện cửu sắc hỏa đơn giản như vậy.
Hành động này vượt qua hắn tưởng tượng, hắn cảm thụ cửu sắc hỏa của đối phương, cho dù bản thân hắn luyện chế cũng cần bế quan thời gian ngắn, tĩnh tâm một thời gian mới luyện chế, cho dù cẩn thận cũng không bảo chứng sẽ thành công.
- Điều đó không có khả năng...
Lý Phong hít thở dồn dập, hắn cảm thấy không thể tin nổi.
- Không có gì không có khả năng, trong mắt ngươi khó khăn, không có nghĩa trong mắt người khác cũng như thế, cửu sắc hỏa mà thôi...
Bạch Tiểu Thuần khẽ lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh, hắn lại vung tay phải lần nữa, rất nhiều oan hồn bay ra ngoài, oan hồn bao phủ phạm vi trăm trượng, tất cả mọi người liên tục lui về phía sau, Bạch Tiểu Thuần lại biến cửu sắc hỏa thành biển lửa.
Nhìn hỏa diễm thanh thế kinh người đang lan ra chung quanh, những oan hồn chung quanh nhanh chóng lao xuống dung hợp với tốc độ cực nhanh, chỉ qua mấy hô hấp đã dung nhập tất cả oan hồn, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên và xiết chặc.
Hỏa diễm bị khống chế co rút vào trong bàn tay phải, sau đó biển lửa biến mất không còn lại gì.
Cảnh tượng này làm tâm thần mọi người chung quanh rung động rất mạnh, trong mắt của bọn họ Bạch Tiểu Thuần là chúa tể của cửu sắc hỏa, dường như tất cả hỏa diễm đối mặt với hắn đều phải thuần phục.
- Cho dù là thập sắc hỏa thì như thế nào?
Bạch Tiểu Thuần mỉm cười, hắn vươn tay ra, trong bàn tay hắn chính là một đóa hỏa diễm... Mọi người lập tức khiếp sợ, đóa hỏa diễm này đang bộc phát hào quang sáng người, là thập sắc hỏa!
Tuy hỏa diễm có mười màu sắc nhưng rất sinh động, lúc thiêu đốt sức nóng làm hư vô vặn vẹo.
Dường như mọi người chung quanh không cách nào thừa nhân nổi, bọn họ không ngừng lui ra phía sau, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo sợ hãi tới mức tận cùng.
Trong tay Lý Phong cũng có thập sắc hỏa nhưng so sánh với Bạch Tiểu Thuần lại ảm đạm hơn không ít, cho dù cùng là thập sắc hỏa nhưng có chênh lệch không nhỏ!
Thập sắc hỏa vừa xuất hiện, mọi người không ngừng xôn xao và bàn tán ngập trời, đám thổ dân bị hành động của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp, lúc này bọn họ kính Bạch Tiểu Thuần như thần linh.
- Tam phẩm đỉnh phong!
- Trời ạ, Bạch đại sư... Cũng là tam phẩm đỉnh phong!
Hai hồn tu trung niên ngạc nhiên há hốc mồm, bọn họ giống như gặp quỷ, dù bọn họ nghĩ thế nào cũng không ngờ Bạch Tiểu Thuần lại có thể luyện ra thập sắc hỏa, hơn nữa phẩm chất thập sắc hỏa còn mạnh hơn Lý Phong không ít.
Lý Phong run rẩy,, sắc mặt tái nhợt, tóc của hắn dựng đứng, áh mắt hắn nhìn chằm chằm vào hảo diễm trong tay Bạch Tiểu Thuần, hắn không còn năng lực suy nghĩ.
- Không có khả năng, điều này sao có thể...
Hắn không thể thừa nhận sự thật này, trước đó hắn còn cho rằng mình cao cao tại thượng, trong nháy mắt tiếp theo phát hiện mình kém đối phương quá lớn.
Ngay cả Chu Nhất Tinh cũng hít khí lạnh, hắn là người duy nhất ở đây biết Bạch Tiểu Thuần có thể luyện chế thập sắc hỏa, cũng tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần luyện chế thập sắc hỏa nhưng chưa bao giờ kinh hoàng như lần này.
- Đây... Đây vẫn là thập sắc hỏa sao, tới bây giờ ta chưa từng nhìn thấy thập sắc hỏa nào bàng bạc như vậy...
Chu Nhất Tinh nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo sợ hãi, lúc trước Bạch Tiểu Thuần luyện chế thập sắc hỏa cũng nằm trong phạm vi bình thường, thập sắc hỏa trước mắt lại quá kinh người.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mọi người chung quanh kinh hãi như vậy, nội tâm rất sung sướng, hắn cũng không giấu diếm, bộ dáng không thèm quan tâm chung quanh.
- Thập sắc hỏa, nếu như còn chưa đủ, như vậy... Thập nhất sắc hỏa thì như thế nào?
Bạch Tiểu Thuần nhìn hỏa diễm trong tay, hắn ngẩng đầu nhìn Lý Phong đang rung động, bỗng nhiên lên tiếng.
Lúc hắn nói ra lời này thổ dân Hắc Sơn bộ chung quanh không ngừng xôn xao, hai hồn tu trung niên ngơ ngác không dám tin.
- Thập nhất sắc hỏa... Chỉ có Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm mới có thể luyện ra, chẳng lẽ...
Mọi người bị một câu của Bạch Tiểu Thuần dẫn động hiếu kỳ, Lý Phong ngơ ngác đứng giữa không trung, ngay cả Chu Nhất Tinh cũng hít sâu một hơi.
Không chờ những người khác kịp phản ứng, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra thần quang, hắn cũng muốn nếm thử phản đoán của mình có chính xác hay không, vào lúc này hắn nghiêm túc một ít, linh thức tiến vào trong trữ hồn tháp, lần này hắn mang toàn bộ oan hồn trong trữ hồn tháp ra ngoài.
Đám oan hồn vừa ra khỏi trữ hồn tháp liền gào thét dữ dội, chúng khuếch tán ra chung quanh, từng cơn gió lạnh thổi qua vùng đất này, vô số oan hồn biển ảo các gương mặt đáng sợ, đám oan hồn muốn bỏ chạy tứ tán, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần hành động.
- Hỏa tán!
Hắn nói xong vung tay sau đó hỏa diễm trong thập sắc hỏa bộc phát ra bên ngoài, biển lửa càn quét chung quanh, thổ dân và những người khác liên tục lui ra xa hơn.
Thiên địa biến sắc, phong vân biến ảo, sức nóng của hỏa diễm bao phủ các hướng, vào lúc hỏa diễm đang lan ra xa, những oan hồn kia lại bay vào trong biển lửa.
Oan hồn hóa thành từng sợi sương mù, cho dù tốc độ bỏ chạy nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng hỏa diễm khuếch tán, trong chớp mắt oan hồn chung quanh giảm bớt thật nhanh, quá trình tiếp tục trong ba mươi hô hấp, trong phạm vi ngàn trượng chung quanh Bạch Tiểu Thuần không còn oan hồn nào khác.
Biển lửa không ngừng xoay tròn, khí thế kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần đứng trong biển lửa, thân ảnh mơ hồ, tâm thần những người nhìn thấy đều rung động một cách khó hiểu.
Bạch Tiểu Thuần lúc này biến thành hỏa quân vương.
Hắn lại nâng tay phải lên, biển lửa co rút ngưng tụ vào bàn tay hắn.
- Ngưng!
Chỉ một chữ nhưng ẩn chứa pháp tắc đáng sợ nào đó, chỉ trong nháy mắt hắn ra lệnh cho biển lửa, biển lửa bao phủ phạm vi ngàn trượng đều tụ tập lại và bay vào lòng bàn tay phải của Bạch Tiểu Thuần.
Mắt thường có thể nhìn thấy hỏa diễm biến mất trên tay phải của hắn.
Vào lúc hắn nắm chặt bàn tay, biển lửa biến mất không còn thừa chút nào, mọi người chung quanh hãi hùng khiếp vía, ánh mắt cùng nhìn vào tay phải Bạch Tiểu Thuần.
Không có người nào nói chuyện, chỉ có tiếng hít thở dồn dập, Chu Nhất Tinh cũng như thế, hắn nghe được tiếng tim mình đập rộn lên, dù là hắn cảm thấy không có khả năng nhưng vẫn khẩn trương một cách khó hiểu.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần như thường, dường như từ đầu tới cuối hắn không thèm quan tâm mọi việc diễn ra chung quanh, trên thực tế nội tâm hắn đắc ý quên hình, hưng phấn kích động, nhất là nhìn thấy ánh mắt sùng bái của mọi người, nội tâm hắn kích động không kìm nén được, hắn cố ý dừng một chút sau đó chậm rãi mở bàn tay phải ra..
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 850: Khi dễ ngươi.. (Hạ)
10.0/10 từ 32 lượt.