Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 810: Ép người quá đáng (Thượng)
Trên tư liệu có đánh dấu tốc độ rất rõ ràng.
Trần Hạ Thiên ngừng lại trên cái tên Bạch Tiểu Thuần một chút, tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thuần với Trường thành mấy năm qua thế nào, Trần Hạ Thiên lòng dạ biết rõ, đồng thời hắn cũng hiểu Bạch Tiểu Thuần có quan hệ cá nhân không tệ với đệ tử Triệu Thiên Kiêu của hắn.
Hắn càng hiểu rõ, vào lúc hoàng hôn, thời điểm xuất hiện bên ngoài mê cung, không chỉ có mình dẫn đầu ba vạn tu sĩ, bên phía Man Hoang còn có rất nhiều thổ dân và hồn tu xuất hiện...
Thiên Nhân Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là chí bảo vô giá, nhất là dùng bí pháp đặc thù của Man Hoang, Thiên Nhân Hồn có tác dụng vô cùng to lớn, đây là thứ nhất.
Thứ hai, cũng là Trần Hạ Thiên lo lắng nhất, một khi xuất hiện nhiều hồn tu và thổ dân Man Hoang như vậy, đệ tử và con gái của hắn bị nhốt bên trong mê cung, một khi gặp được sẽ có nguy cơ to lớn.
Kể từ đó hắn cần phải có một người hấp dẫn lực chú ý của hồn tu và thổ dân Man Hoang, cũng làm cho người Man Hoang không có tâm tư chém giết người khác, mà là vội vàng đi tìm người này...
Không ai thích hợp hơn Bạch Tiểu Thuần... Man Hoang hận Bạch Tiểu Thuần đến tận xương thấu tủy, vừa gặp mặt chắc chắn sẽ không tiếc trả giá giết hắn, quan trọng hơn chính là giá trị treo thưởng cái mạng Bạch Tiểu Thuần là Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là kích thích thật lớn.
Có thể nói chỉ cần thổ dân và hồn tu Man Hoang vào trong mê cung, trừ phi trên người mang theo sứ mạng, nếu không sẽ lựa chọn đánh chết Bạch Tiểu Thuần làm mục tiêu đầu tiên.
Một khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hắn nhất định có thể hấp dẫn lực chú ý của Man Hoang, do đó xem nhẹ những người khác... Chẳng những giúp mọi người giảm đi rất nhiều nguy hiểm, thậm chí còn có thể trợ giúp Trường thành đạt được Thiên Nhân Hồn.
- Bạch Tiểu Thuần...
Ánh mắt Trần Hạ Thiên lóe sáng, Bạch Tiểu Thuần luyện chế Tụ Hồn Đan, Tinh Không Đạo Cực Tông đã sớm âm thầm triển khai phá giải, việc này Bạch Lân cũng không biết.
Vật tư quan trọng như thế làm sao có thể nằm trong tay một người, trước kia vô thanh vô tức là không muốn Bạch Tiểu Thuần phát hiện sau đó rét lạnh nội tâm, cho nên mới âm thầm tiến hành.
Thậm chí việc phá giải đã tiến hành không kém bao nhiêu, mà chuyệ tạc lô Tinh Không Đạo Cực Tông cũng suy nghĩ ra một ít phương pháp, đối với Trần Hạ Thiên hoặc là Tinh Không Đạo Cực Tông mà nói, giá trị của Bạch Tiểu Thuần không lớn như thế.
Nếu không có hôm nay cũng bỏ đi, dù sao Bạch Tiểu Thuần có công, trước mắt vì giảm nguy cơ cho nữ nhi và đệ tử của mình, cho dù chỉ giảm bớt một tia thì hi sinh Bạch Tiểu Thuần cũng đáng.
Nghĩ tới đây Trần Hạ Thiên không chần chờ, hắn liệt kê tên Bạch Tiểu Thuần vào trong danh sách.
Vào lúc bình minh xuất hiện, danh sách ba vạn người cũng được Trần Hạ Thiên chọn ra, mặc dù hắn nóng vội nhưng cũng biết mê cung không mở vào ban ngày, mà là mở vào lúc hoàng hôn.
Vì vậy hắn giao danh sách cho cặp mắt vĩ đại, dùng thân phận của hắn có thể ra lệnh cho ba vạn người xuất hành, rất nhanh, lệnh bài của nhiều tu sĩ trong năm đại trong quân đoàn lục tục chấn động, bọn họ đều nhận được lệnh của Trần Hạ Thiên.
- Có ta!
- Lần này đi ra ngoài sinh tử hung hiểm, có thể cầu phú quý trong nguy hiểm
- Mê cung... Thiên Nhân Hồn, hắc hắc, nhất định có không ít hồn tu, pháp khí của bọn chúng có số lần luyện linh khủng bố, nếu lần này đạt được một ít, cho dù không chiếm được Thiên Nhân Hồn cũng đáng giá.
Trong năm đại quân đoàn, tu sĩ nhận được mệnh lệnh có tâm trạng khác nhau, tâm tình cũng không giống nhau, trong đó có không ít người vô cùng hưng phấn, cơ hội xuất chiến còn đạt được Thiên Nhân làm bọn họ kích động.
Có một ít người cau mày, bọn họ vô cùng mâu thuẫn với mệnh lệnh như vậy, cho rằng việc này phi thường nguy hiểm nhưng thân là tu sĩ năm đại quân đoàn, cuối cùng bọn họ vẫn lựa chọn im lặng.
Dù sao... Dưới mệnh lệnh còn viết một câu... Nếu có người trốn tránh, xử lý theo đào binh!
Một khi trở thành đào binh, theo quy củ Trường thành sẽ lăng trì xử tử!
- Đào binh!
- Lăng trì xử tử...
- Ta không đi ah!!
Vào lúc những người khác đồng thời nhận được mệnh lệnh, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi trong phòng, lệnh bài của hắn run run, nhìn thấy tin tức bên trong hắn kêu thảm ba tiếng, quá sợ hãi, trong lòng vô cùng sợ phải ra khỏi Trường thành.
Hắn nhìn lệnh bài, thậm chí gương mặt hắn biến thành màu đen, hắn có cảm giác chui đầu vào lưới, đưa dê vào miệng cọp, cảm giác nguy cơ sinh tử bao phủ từng tấc huyết nhục trên người hắn, làm hắn sởn gai ốc, Bạch Tiểu Thuần vội vàng truyền âm cho Bạch Lân.
Sau khi chờ thật lâu, Bạch Lân mới trả lời một cua.
- Việc này là Trần tiền bối định ra, ta đã từng cầu tình, Trần tiền bối rất kiên định, ta... Vô lực cải biến, Tiểu Thuần, thực xin lỗi.
Nhìn thấy những lời này, trái tim Bạch Tiểu Thuần tan nát, hắn cầm lệnh bài nhưng nội tâm vô cùng phẫn nộ.
- Ta lập đại công cho Trường thành!
- Ta là Vạn phu trưởng!
Bạch Tiểu Thuần thật sự tức giận, hắn không tin Trần Hạ Thiên không biết một khi mình ra khỏi Trường thành sẽ bị Man Hoang đuổi giết, bản thân hắn cũng bị treo thưởng rất nặng, sợ rằng khi tiến vào trong mê cung, ngay cả tu sĩ năm đại quân đoàn cũng động tâm.
Loại chuyện này rất khó lòng phòng bị, có thể nói một khi đi, Bạch Tiểu Thuần lâm vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, thậm chí thập tử vô sinh!
Tất cả chuyện này, Bạch Tiểu Thuần tin tưởng Trần Hạ Thiên biết rõ, hết lần này tới lần khác lại chọn hắn, thậm chí ngay cả Bạch Lân cũng không thể cải biến, hiển nhiên là Trần Hạ Thiên cố ý.
- Đây là muốn dùng ta làm mồi hấp dẫn Man Hoang chú ý...
Bạch Tiểu Thuần hận nghiến răng, hai mắt dần dần đỏ lên, tâm tư của hắn lung lay, vào lúc này hắn đã tìm ra đáp án, nhưng đáp án lại làm nội tâm hắn oán hận đến mức tận cùng, tâm tư hắn đau đớn khi bị người một nhà đâm một đao sau lưng sau đó đá vào trong hố lửa, hắn tức giận không thở nổi.
- Đây là muốn bức tử ta... Không đi ta sẽ bị lăng trì xử tử, thậm chí còn liên lụy Nghịch Hà Tông... Đi, ta chắc chắn lâm vào cảnh cửu tử nhất sinh... Căn bản chính là thập tử vô sinh...
- Ta thủ hộ Trường thành mấy năm, lập vô số chiến công, Tinh Không Đạo Cực Tông, các ngươi đối xử với ta như vậy sao?
Bạch Tiểu Thuần xiết chặc nắm đấm, hắn giận dữ đỏ mặt, trên trán nổi gân xanh, hắn cười thảm thiết và dữ tợn.
Nếu không có lựa chọn khác, giữa lăng trì xử tử và thập tử vô sinh, hắn chỉ có thể lựa chọn thứ hai, cho dù hắn sợ hãi cũng phải ra sức liều mạng đánh cược hi vọng cửu tử nhất sinh.
- Như thế... Liền buông tha ra... Nghĩ đến Tụ Hồn Đan của ta đã bị phá giải rồi.
Đây là chuyện hắn không thể khống chế, lúc này thân thể hắn run rẩy rất nhỏ, phân không rõ hắn sợ hãi hay tức giận! Trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo huyết sắc, lúc ngẩng đầu lên hắn đã hạ quyết tâm.
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Trần Hạ Thiên ngừng lại trên cái tên Bạch Tiểu Thuần một chút, tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thuần với Trường thành mấy năm qua thế nào, Trần Hạ Thiên lòng dạ biết rõ, đồng thời hắn cũng hiểu Bạch Tiểu Thuần có quan hệ cá nhân không tệ với đệ tử Triệu Thiên Kiêu của hắn.
Hắn càng hiểu rõ, vào lúc hoàng hôn, thời điểm xuất hiện bên ngoài mê cung, không chỉ có mình dẫn đầu ba vạn tu sĩ, bên phía Man Hoang còn có rất nhiều thổ dân và hồn tu xuất hiện...
Thiên Nhân Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là chí bảo vô giá, nhất là dùng bí pháp đặc thù của Man Hoang, Thiên Nhân Hồn có tác dụng vô cùng to lớn, đây là thứ nhất.
Thứ hai, cũng là Trần Hạ Thiên lo lắng nhất, một khi xuất hiện nhiều hồn tu và thổ dân Man Hoang như vậy, đệ tử và con gái của hắn bị nhốt bên trong mê cung, một khi gặp được sẽ có nguy cơ to lớn.
Kể từ đó hắn cần phải có một người hấp dẫn lực chú ý của hồn tu và thổ dân Man Hoang, cũng làm cho người Man Hoang không có tâm tư chém giết người khác, mà là vội vàng đi tìm người này...
Không ai thích hợp hơn Bạch Tiểu Thuần... Man Hoang hận Bạch Tiểu Thuần đến tận xương thấu tủy, vừa gặp mặt chắc chắn sẽ không tiếc trả giá giết hắn, quan trọng hơn chính là giá trị treo thưởng cái mạng Bạch Tiểu Thuần là Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là kích thích thật lớn.
Có thể nói chỉ cần thổ dân và hồn tu Man Hoang vào trong mê cung, trừ phi trên người mang theo sứ mạng, nếu không sẽ lựa chọn đánh chết Bạch Tiểu Thuần làm mục tiêu đầu tiên.
Một khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hắn nhất định có thể hấp dẫn lực chú ý của Man Hoang, do đó xem nhẹ những người khác... Chẳng những giúp mọi người giảm đi rất nhiều nguy hiểm, thậm chí còn có thể trợ giúp Trường thành đạt được Thiên Nhân Hồn.
- Bạch Tiểu Thuần...
Ánh mắt Trần Hạ Thiên lóe sáng, Bạch Tiểu Thuần luyện chế Tụ Hồn Đan, Tinh Không Đạo Cực Tông đã sớm âm thầm triển khai phá giải, việc này Bạch Lân cũng không biết.
Vật tư quan trọng như thế làm sao có thể nằm trong tay một người, trước kia vô thanh vô tức là không muốn Bạch Tiểu Thuần phát hiện sau đó rét lạnh nội tâm, cho nên mới âm thầm tiến hành.
Thậm chí việc phá giải đã tiến hành không kém bao nhiêu, mà chuyệ tạc lô Tinh Không Đạo Cực Tông cũng suy nghĩ ra một ít phương pháp, đối với Trần Hạ Thiên hoặc là Tinh Không Đạo Cực Tông mà nói, giá trị của Bạch Tiểu Thuần không lớn như thế.
Nếu không có hôm nay cũng bỏ đi, dù sao Bạch Tiểu Thuần có công, trước mắt vì giảm nguy cơ cho nữ nhi và đệ tử của mình, cho dù chỉ giảm bớt một tia thì hi sinh Bạch Tiểu Thuần cũng đáng.
Nghĩ tới đây Trần Hạ Thiên không chần chờ, hắn liệt kê tên Bạch Tiểu Thuần vào trong danh sách.
Vào lúc bình minh xuất hiện, danh sách ba vạn người cũng được Trần Hạ Thiên chọn ra, mặc dù hắn nóng vội nhưng cũng biết mê cung không mở vào ban ngày, mà là mở vào lúc hoàng hôn.
Vì vậy hắn giao danh sách cho cặp mắt vĩ đại, dùng thân phận của hắn có thể ra lệnh cho ba vạn người xuất hành, rất nhanh, lệnh bài của nhiều tu sĩ trong năm đại trong quân đoàn lục tục chấn động, bọn họ đều nhận được lệnh của Trần Hạ Thiên.
- Có ta!
- Lần này đi ra ngoài sinh tử hung hiểm, có thể cầu phú quý trong nguy hiểm
- Mê cung... Thiên Nhân Hồn, hắc hắc, nhất định có không ít hồn tu, pháp khí của bọn chúng có số lần luyện linh khủng bố, nếu lần này đạt được một ít, cho dù không chiếm được Thiên Nhân Hồn cũng đáng giá.
Trong năm đại quân đoàn, tu sĩ nhận được mệnh lệnh có tâm trạng khác nhau, tâm tình cũng không giống nhau, trong đó có không ít người vô cùng hưng phấn, cơ hội xuất chiến còn đạt được Thiên Nhân làm bọn họ kích động.
Có một ít người cau mày, bọn họ vô cùng mâu thuẫn với mệnh lệnh như vậy, cho rằng việc này phi thường nguy hiểm nhưng thân là tu sĩ năm đại quân đoàn, cuối cùng bọn họ vẫn lựa chọn im lặng.
Dù sao... Dưới mệnh lệnh còn viết một câu... Nếu có người trốn tránh, xử lý theo đào binh!
Một khi trở thành đào binh, theo quy củ Trường thành sẽ lăng trì xử tử!
- Đào binh!
- Lăng trì xử tử...
- Ta không đi ah!!
Vào lúc những người khác đồng thời nhận được mệnh lệnh, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi trong phòng, lệnh bài của hắn run run, nhìn thấy tin tức bên trong hắn kêu thảm ba tiếng, quá sợ hãi, trong lòng vô cùng sợ phải ra khỏi Trường thành.
Hắn nhìn lệnh bài, thậm chí gương mặt hắn biến thành màu đen, hắn có cảm giác chui đầu vào lưới, đưa dê vào miệng cọp, cảm giác nguy cơ sinh tử bao phủ từng tấc huyết nhục trên người hắn, làm hắn sởn gai ốc, Bạch Tiểu Thuần vội vàng truyền âm cho Bạch Lân.
Sau khi chờ thật lâu, Bạch Lân mới trả lời một cua.
- Việc này là Trần tiền bối định ra, ta đã từng cầu tình, Trần tiền bối rất kiên định, ta... Vô lực cải biến, Tiểu Thuần, thực xin lỗi.
Nhìn thấy những lời này, trái tim Bạch Tiểu Thuần tan nát, hắn cầm lệnh bài nhưng nội tâm vô cùng phẫn nộ.
- Ta lập đại công cho Trường thành!
- Ta là Vạn phu trưởng!
Bạch Tiểu Thuần thật sự tức giận, hắn không tin Trần Hạ Thiên không biết một khi mình ra khỏi Trường thành sẽ bị Man Hoang đuổi giết, bản thân hắn cũng bị treo thưởng rất nặng, sợ rằng khi tiến vào trong mê cung, ngay cả tu sĩ năm đại quân đoàn cũng động tâm.
Loại chuyện này rất khó lòng phòng bị, có thể nói một khi đi, Bạch Tiểu Thuần lâm vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, thậm chí thập tử vô sinh!
Tất cả chuyện này, Bạch Tiểu Thuần tin tưởng Trần Hạ Thiên biết rõ, hết lần này tới lần khác lại chọn hắn, thậm chí ngay cả Bạch Lân cũng không thể cải biến, hiển nhiên là Trần Hạ Thiên cố ý.
- Đây là muốn dùng ta làm mồi hấp dẫn Man Hoang chú ý...
Bạch Tiểu Thuần hận nghiến răng, hai mắt dần dần đỏ lên, tâm tư của hắn lung lay, vào lúc này hắn đã tìm ra đáp án, nhưng đáp án lại làm nội tâm hắn oán hận đến mức tận cùng, tâm tư hắn đau đớn khi bị người một nhà đâm một đao sau lưng sau đó đá vào trong hố lửa, hắn tức giận không thở nổi.
- Đây là muốn bức tử ta... Không đi ta sẽ bị lăng trì xử tử, thậm chí còn liên lụy Nghịch Hà Tông... Đi, ta chắc chắn lâm vào cảnh cửu tử nhất sinh... Căn bản chính là thập tử vô sinh...
- Ta thủ hộ Trường thành mấy năm, lập vô số chiến công, Tinh Không Đạo Cực Tông, các ngươi đối xử với ta như vậy sao?
Bạch Tiểu Thuần xiết chặc nắm đấm, hắn giận dữ đỏ mặt, trên trán nổi gân xanh, hắn cười thảm thiết và dữ tợn.
Nếu không có lựa chọn khác, giữa lăng trì xử tử và thập tử vô sinh, hắn chỉ có thể lựa chọn thứ hai, cho dù hắn sợ hãi cũng phải ra sức liều mạng đánh cược hi vọng cửu tử nhất sinh.
- Như thế... Liền buông tha ra... Nghĩ đến Tụ Hồn Đan của ta đã bị phá giải rồi.
Đây là chuyện hắn không thể khống chế, lúc này thân thể hắn run rẩy rất nhỏ, phân không rõ hắn sợ hãi hay tức giận! Trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo huyết sắc, lúc ngẩng đầu lên hắn đã hạ quyết tâm.
---------------
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 810: Ép người quá đáng (Thượng)
10.0/10 từ 32 lượt.