Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 290: Trận địa của Huyền Khê
Dịch giả: Tiểu Băng
Huyền Khê Tông, ở trong Thiên Công Châu, giáp với Đan Khê Tông, nhiều năm chiến tranh, khiến cả Thiên Công Châu sinh linh đồ thán, mặt đất đầy là hố sâu do thuật pháp tạo ra, nhiều nơi vì trận pháp tan vỡ, Linh lực hỗn loạn, đã trở thành tuyệt địa.
Cuối cùng cũng áp chế được Đan Khê Tông, tóm thâu được hơn phân nửa lãnh địa của Đan Khê Tông, có lẽ bởi vì Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông liên hợp, đã khiến trận chiến này đổi chiều.
Đan Khê Tông đã ở vào thế tuyệt vọng, ngày diệt môn đã tới gần ngay trước mắt, nhưng đến hôm nay vẫn không ngừng giãy giũa, không chịu quy hàng!
Nơi nơi là núi sụp, hồ nước cạn kiệt, cả dãy núi dài tan vỡ, vô số tu sĩ chôn xương.
Bầu trời cũng bị thay đổi, trời không còn xanh trong, mà trở thành màu xám, sau khi Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông đến, hơn nửa bầu trời lại đổi thành màu máu cuồn cuộn, và một khu vực rất to là bầu trời với một mặt trời màu trắng.
Đối với Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông, dù nói là hợp nhất, có Bạch Tiểu Thuần là sợi dây liên kết, nhưng cũng vẫn còn thành kiến với nhau, dù sao cũng đã là đối địch quá nhiều năm, sự cảnh giác không tin nổi nhau này rất là mãnh liệt.
Nếu... Không có chiến tranh bộc phát, sự hợp nhất này chỉ là một chuyện cười, chẳng thể nào tồn tại được lâu, năm ba ngày thôi sẽ vỡ, nhưng vì chiến tranh xuất hiện, khiến chuyện này lại trở thành có khả năng thành hiện thực.
Đệ tử hai phe đều được chiến tranh tôi luyện, đang từ từ thích ứng với nhau...
Về phần Huyền Khê Tông, lúc Huyết Khê và Linh Khê công giết tới, họ vốn không hề chuẩn bị trước, cho nên đối với họ, đây thực sự là một cơn ác mộng, nhất là lại đang dung hợp Đan Khê Tông đầy bất ổn chưa xong, Huyết Khê và Linh Khê đến, như hai con dao sắc, đâm thủng bụng Huyền Khê Tông!
Chỉ ngắn ngủn mấy tháng, Huyền Khê Tông đã bị tổn thất to lớn, cả Thiên Công Châu, đã bị chiếm cứ gần sáu thành, ngay cả sơn môn, cũng bị công phá mười bảy cái!
Khác với những tông môn khác, sơn môn Huyền Khê Tông không chỉ có một cái, mà có tới hai mươi chín cái sơn môn, phân tán khắp nơi trong Thiên Công Châu, như một tấm lưới lớn, điều khiển cả châu.
Lúc này chiến tranh đã tràn đến vùng giữa Thiên Công Châu, tại đó, mỗi ngày đều có chiến tranh to nhỏ, những tiếng nổ vang từ rất xa cũng còn nghe thấy, mặt đất rung chuyển.
Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông liên thủ, Huyền Khê Tông không có đủ người phòng thủ, chỉ có thể dựa vào hệ thống phòng thủ của sơn môn để chống đỡ.
Từ cuộc chiến, những thiên kiêu được trui rèn qua mưa gió máu tanh liên tiếp xuất hiện.
Quỷ Nha, Thượng Quan Thiên Hữu, Chu Tâm Kỳ, Công Tôn Vân, Hầu Vân Phi... Lữ Thiên Lỗi, Tống Khuyết, Hứa Tiểu Sơn, Cổ Liệt, Thần Toán Tử......, người nào cũng lừng danh hiển hách.
Huyết Mai, dù không tham dự cuộc chiến Linh Khê Tông, nhưng lại tham gia công kích Thiên Công Châu, với sức mạnh chín lần Địa Mạch đỉnh phong Triều Tịch, làm điên đảo phong vân.
Càng có một người, vượt qua mọi dự đoán, giết rất nhiều người, tới mức ngay cả đồngmôn cũng phải kinh hãi, chính là... Công Tôn Uyển Nhi!
Tu sĩ cùng giai không phải là đối thủ của cô, thậm chí cô còn đấu với cả Thái Thượng trưởng lão của Huyền Khê Tông, khiến Huyết Khê Tông kinh hãi, Linh Khê Tông rung chuyển.
Tương tự, trong Huyền Khê Tông cũng có Thiên Kiêu, kinh diễm tuyệt luân, Cửu Đảo là một trong số đó, so với hồi ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên năm xưa, hiện giờ Cửu Đảo đã thành thục hơn nhiều, trận chiến lần này đã làm tên hắn vang danh, trở thành một đệ tử trụ cột của Huyền Khê Tông.
Trong Đan Khê Tông cũng có Thiên Kiêu xuất hiện, người này tên là Lâm Mộ, tu hành Cổ Đan Chủng Đạo Quyết, đã rời bỏ Đan Khê Tông, được Cửu Thiên lão tổ của Huyền Khê Tông thu làm đệ tử.
Người này và Cửu Đảo là hai ngôi sao sáng nhất của Huyền Khê Tông!
Trong số những người còn lại của Đan Khê Tông, cũng xuất hiện một nữ tử, tên là Trần Mạn Dao, tu luyện Độc công vượt qua cả Phương Lâm, luyện Huyễn Thể Chi Pháp, vượt qua cả Triệu Nhu, trong cuộc chiến, chỉ bằng một mình mình, đã giữ chân được một Thái Thượng trưởng lão của đối phương, lập nhiều đại công.
Và hiện giờ, trên chiến trường, đã xuất hiện thêm một ngôi sao mới vừa tới.
Tên của ngôi sao này ai cũng biết, không ai quên được, không ai dám bỏ qua, vì hắn là... Bạch Tiểu Thuần!
Dù trước đó hắn không xuất hiện trên chiến trường, chưa lập chiến công hiển hách như người ta, chưa giết người, nhưng so với những ngôi sao sáng kia, tên tuổi của hắn càng không có ai sánh kịp, vì những việc hắn làm ra ai nghe thấy cũng phải chấn động tâm can.
Trung Phong Huyết Tử, Huyết Khê Tông Huyết Chủ!
Danh sách truyền thừa, thiếu tổ Linh Khê Tông!
Chỉ bằng một mình, thay đổi cả cuộc chiến giữa hai tông, lấy một mình mình làm sợi dây liên kết hai tông dung hợp lại với nhau, dùng một tay hắn tạo nên cuộc chiến tiêu diệt Huyền Khê Tông này.
Sự có mặt của hắn đã vô thức vượt lên trên tất cả các Thiên Kiêu, lúc các thiên kiêu còn đang mải nghĩ cách cố gắng tranh giành lập công, Bạch Tiểu Thuần đã đứng trên chỗ cao nhất, phất tay thay đổi phương hướng chiến tranh.
Nghe thấy tin Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, Cửu Đảo gào lên, hận Bạch Tiểu Thuần tới điên cuồng, Lâm Mộ nghe tin xong bế quan mấy ngày, hôm xuất quan, nói sẽ tặng cho Bạch Tiểu Thuần một phần đại lễ!
Ở một nơi cách xa tiền tuyến, nơi vốn trước đây là sơn môn của Huyền Khê Tông, một cột sáng rực lên, là ánh sáng của trận pháp truyền tống.
Ngoài trận pháp, những tu sĩ Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông trú đóng ở đây đều quay sang nhìn, ánh mắt cảnh giác, nếu có chút không ổn, sẽ báo tin đi ngay.
Bắc Hàn Liệt, Thần Toán Tử, Cổ Liệt cũng đều ở đây, lẽ ra họ đều ở tiền tuyến, nhưng vì bị thương nên được đưa về nơi này.
Ba người này vốn không vừa mắt nhau, giữa ba người luôn có sự tranh giành công trạng với nhau.
Thấy truyền tống trận sáng lên, ba người sáng mắt, Thần Toán Tử bấm pháp quyết sẵn sàng, Bắc Hàn Liệt mắt lóe hàn mang, Cổ Liệt thì híp mắt, tu vi Trúc Cơ Đại viên mãn chấn động.
Ấy là bởi vì một tháng trước, có một lần tu sĩ Huyền Khê Tông không biết bằng cách nào đổi được trận pháp truyền tống, xông tới đây đánh một trận phản kích.
Nhưng lần này, trong ánh sáng truyền tống chỉ có một người, người này dần dần lộ rõ, tu sĩ hai tông đều trợn mắt.
"Bạch sư thúc!!"
"Dạ Táng Huyết Tử!!"
Cổ Liệt run rẩy, tay đang bấm pháp quyết của Thần Toán Tử đờ ra, Bắc Hàn Liệt thì phiền muộn hừ lạnh một tiếng.
Bạch Tiểu Thuần đi ra, tu sĩ hai tông đều cúi xuống bái kiến.
"Bái kiến thiếu tổ!"
"Bái kiến Huyết Chủ!"
Bạch Tiểu Thuần thần sắc nghiêm nghị, ngẩng đầu nhìn bầu trời màu máu, cảm thụ mùi máu tanh trong gió, trong lòng thở phào, cảm thấy lại được trở về trời cao biển rộng, cuối cùng cũng thoát khỏi ác mộng.
Hắn ra dáng nghiêm nghị, bày tư thế tiền bối, đảo quanh mắt một vòng.
"Chiến sự thế nào?" Bạch Tiểu Thuần lạnh nhạt mở miệng, khí thế vô hình tản ra, đệ tử hai tông mắt rực lên cuồng nhiệt, ai cũng kính phục Bạch Tiểu Thuần, đua nhau báo cáo chiến tích.
Bạch Tiểu Thuần lắng nghe một hồi, đã hiểu biết được một ít. Từ xa có một đạo cầu vồng ào ào bay tới, bên trong là một Thái Thượng trưởng lão của Linh Khê Tông, người này nhanh chóng tới nơi, nhìn Bạch Tiểu Thuần.
"Lão tổ có mệnh, thiếu tổ Bạch Tiểu Thuần, được tự dẫn một đội tu sĩ, càn quét phía sau chiến trường, diệt sạch những dư nghiệt Huyền Khê Tông còn sót lại trong khu vực, có quyền tuỳ cơ ứng biến, không được sai sót!" Vị Thái Thượng trưởng lão này, Bạch Tiểu Thuần đã từng gặp một lần, nghe vậy liền hiểu ngay, đây là cho mình một cái nhiệm vụ cực nhẹ nhàng, không phải ra tiền tuyến, mức độ nguy hiểm sẽ không cao.
Huống hồ trong khu vực đã bị chiếm lĩnh này, toàn là người một nhà, dư nghiệt Huyền Khê Tông chẳng còn lại chỗ nào để trốn yên ổn, nhiệm vụ này rõ ràng là được vạch riêng ra cho một mình hắn.
"Không được!" Bạch Tiểu Thuần trong lòng khoái chí, nhưng mặt lại nghiêm túc, ánh mắt kiên quyết.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Huyền Khê Tông, ở trong Thiên Công Châu, giáp với Đan Khê Tông, nhiều năm chiến tranh, khiến cả Thiên Công Châu sinh linh đồ thán, mặt đất đầy là hố sâu do thuật pháp tạo ra, nhiều nơi vì trận pháp tan vỡ, Linh lực hỗn loạn, đã trở thành tuyệt địa.
Cuối cùng cũng áp chế được Đan Khê Tông, tóm thâu được hơn phân nửa lãnh địa của Đan Khê Tông, có lẽ bởi vì Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông liên hợp, đã khiến trận chiến này đổi chiều.
Đan Khê Tông đã ở vào thế tuyệt vọng, ngày diệt môn đã tới gần ngay trước mắt, nhưng đến hôm nay vẫn không ngừng giãy giũa, không chịu quy hàng!
Nơi nơi là núi sụp, hồ nước cạn kiệt, cả dãy núi dài tan vỡ, vô số tu sĩ chôn xương.
Bầu trời cũng bị thay đổi, trời không còn xanh trong, mà trở thành màu xám, sau khi Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông đến, hơn nửa bầu trời lại đổi thành màu máu cuồn cuộn, và một khu vực rất to là bầu trời với một mặt trời màu trắng.
Đối với Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông, dù nói là hợp nhất, có Bạch Tiểu Thuần là sợi dây liên kết, nhưng cũng vẫn còn thành kiến với nhau, dù sao cũng đã là đối địch quá nhiều năm, sự cảnh giác không tin nổi nhau này rất là mãnh liệt.
Nếu... Không có chiến tranh bộc phát, sự hợp nhất này chỉ là một chuyện cười, chẳng thể nào tồn tại được lâu, năm ba ngày thôi sẽ vỡ, nhưng vì chiến tranh xuất hiện, khiến chuyện này lại trở thành có khả năng thành hiện thực.
Đệ tử hai phe đều được chiến tranh tôi luyện, đang từ từ thích ứng với nhau...
Về phần Huyền Khê Tông, lúc Huyết Khê và Linh Khê công giết tới, họ vốn không hề chuẩn bị trước, cho nên đối với họ, đây thực sự là một cơn ác mộng, nhất là lại đang dung hợp Đan Khê Tông đầy bất ổn chưa xong, Huyết Khê và Linh Khê đến, như hai con dao sắc, đâm thủng bụng Huyền Khê Tông!
Chỉ ngắn ngủn mấy tháng, Huyền Khê Tông đã bị tổn thất to lớn, cả Thiên Công Châu, đã bị chiếm cứ gần sáu thành, ngay cả sơn môn, cũng bị công phá mười bảy cái!
Khác với những tông môn khác, sơn môn Huyền Khê Tông không chỉ có một cái, mà có tới hai mươi chín cái sơn môn, phân tán khắp nơi trong Thiên Công Châu, như một tấm lưới lớn, điều khiển cả châu.
Lúc này chiến tranh đã tràn đến vùng giữa Thiên Công Châu, tại đó, mỗi ngày đều có chiến tranh to nhỏ, những tiếng nổ vang từ rất xa cũng còn nghe thấy, mặt đất rung chuyển.
Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông liên thủ, Huyền Khê Tông không có đủ người phòng thủ, chỉ có thể dựa vào hệ thống phòng thủ của sơn môn để chống đỡ.
Từ cuộc chiến, những thiên kiêu được trui rèn qua mưa gió máu tanh liên tiếp xuất hiện.
Quỷ Nha, Thượng Quan Thiên Hữu, Chu Tâm Kỳ, Công Tôn Vân, Hầu Vân Phi... Lữ Thiên Lỗi, Tống Khuyết, Hứa Tiểu Sơn, Cổ Liệt, Thần Toán Tử......, người nào cũng lừng danh hiển hách.
Huyết Mai, dù không tham dự cuộc chiến Linh Khê Tông, nhưng lại tham gia công kích Thiên Công Châu, với sức mạnh chín lần Địa Mạch đỉnh phong Triều Tịch, làm điên đảo phong vân.
Càng có một người, vượt qua mọi dự đoán, giết rất nhiều người, tới mức ngay cả đồngmôn cũng phải kinh hãi, chính là... Công Tôn Uyển Nhi!
Tu sĩ cùng giai không phải là đối thủ của cô, thậm chí cô còn đấu với cả Thái Thượng trưởng lão của Huyền Khê Tông, khiến Huyết Khê Tông kinh hãi, Linh Khê Tông rung chuyển.
Tương tự, trong Huyền Khê Tông cũng có Thiên Kiêu, kinh diễm tuyệt luân, Cửu Đảo là một trong số đó, so với hồi ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên năm xưa, hiện giờ Cửu Đảo đã thành thục hơn nhiều, trận chiến lần này đã làm tên hắn vang danh, trở thành một đệ tử trụ cột của Huyền Khê Tông.
Trong Đan Khê Tông cũng có Thiên Kiêu xuất hiện, người này tên là Lâm Mộ, tu hành Cổ Đan Chủng Đạo Quyết, đã rời bỏ Đan Khê Tông, được Cửu Thiên lão tổ của Huyền Khê Tông thu làm đệ tử.
Người này và Cửu Đảo là hai ngôi sao sáng nhất của Huyền Khê Tông!
Trong số những người còn lại của Đan Khê Tông, cũng xuất hiện một nữ tử, tên là Trần Mạn Dao, tu luyện Độc công vượt qua cả Phương Lâm, luyện Huyễn Thể Chi Pháp, vượt qua cả Triệu Nhu, trong cuộc chiến, chỉ bằng một mình mình, đã giữ chân được một Thái Thượng trưởng lão của đối phương, lập nhiều đại công.
Và hiện giờ, trên chiến trường, đã xuất hiện thêm một ngôi sao mới vừa tới.
Tên của ngôi sao này ai cũng biết, không ai quên được, không ai dám bỏ qua, vì hắn là... Bạch Tiểu Thuần!
Dù trước đó hắn không xuất hiện trên chiến trường, chưa lập chiến công hiển hách như người ta, chưa giết người, nhưng so với những ngôi sao sáng kia, tên tuổi của hắn càng không có ai sánh kịp, vì những việc hắn làm ra ai nghe thấy cũng phải chấn động tâm can.
Trung Phong Huyết Tử, Huyết Khê Tông Huyết Chủ!
Danh sách truyền thừa, thiếu tổ Linh Khê Tông!
Chỉ bằng một mình, thay đổi cả cuộc chiến giữa hai tông, lấy một mình mình làm sợi dây liên kết hai tông dung hợp lại với nhau, dùng một tay hắn tạo nên cuộc chiến tiêu diệt Huyền Khê Tông này.
Sự có mặt của hắn đã vô thức vượt lên trên tất cả các Thiên Kiêu, lúc các thiên kiêu còn đang mải nghĩ cách cố gắng tranh giành lập công, Bạch Tiểu Thuần đã đứng trên chỗ cao nhất, phất tay thay đổi phương hướng chiến tranh.
Nghe thấy tin Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, Cửu Đảo gào lên, hận Bạch Tiểu Thuần tới điên cuồng, Lâm Mộ nghe tin xong bế quan mấy ngày, hôm xuất quan, nói sẽ tặng cho Bạch Tiểu Thuần một phần đại lễ!
Ở một nơi cách xa tiền tuyến, nơi vốn trước đây là sơn môn của Huyền Khê Tông, một cột sáng rực lên, là ánh sáng của trận pháp truyền tống.
Ngoài trận pháp, những tu sĩ Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông trú đóng ở đây đều quay sang nhìn, ánh mắt cảnh giác, nếu có chút không ổn, sẽ báo tin đi ngay.
Bắc Hàn Liệt, Thần Toán Tử, Cổ Liệt cũng đều ở đây, lẽ ra họ đều ở tiền tuyến, nhưng vì bị thương nên được đưa về nơi này.
Ba người này vốn không vừa mắt nhau, giữa ba người luôn có sự tranh giành công trạng với nhau.
Thấy truyền tống trận sáng lên, ba người sáng mắt, Thần Toán Tử bấm pháp quyết sẵn sàng, Bắc Hàn Liệt mắt lóe hàn mang, Cổ Liệt thì híp mắt, tu vi Trúc Cơ Đại viên mãn chấn động.
Ấy là bởi vì một tháng trước, có một lần tu sĩ Huyền Khê Tông không biết bằng cách nào đổi được trận pháp truyền tống, xông tới đây đánh một trận phản kích.
Nhưng lần này, trong ánh sáng truyền tống chỉ có một người, người này dần dần lộ rõ, tu sĩ hai tông đều trợn mắt.
"Bạch sư thúc!!"
"Dạ Táng Huyết Tử!!"
Cổ Liệt run rẩy, tay đang bấm pháp quyết của Thần Toán Tử đờ ra, Bắc Hàn Liệt thì phiền muộn hừ lạnh một tiếng.
Bạch Tiểu Thuần đi ra, tu sĩ hai tông đều cúi xuống bái kiến.
"Bái kiến thiếu tổ!"
"Bái kiến Huyết Chủ!"
Bạch Tiểu Thuần thần sắc nghiêm nghị, ngẩng đầu nhìn bầu trời màu máu, cảm thụ mùi máu tanh trong gió, trong lòng thở phào, cảm thấy lại được trở về trời cao biển rộng, cuối cùng cũng thoát khỏi ác mộng.
Hắn ra dáng nghiêm nghị, bày tư thế tiền bối, đảo quanh mắt một vòng.
"Chiến sự thế nào?" Bạch Tiểu Thuần lạnh nhạt mở miệng, khí thế vô hình tản ra, đệ tử hai tông mắt rực lên cuồng nhiệt, ai cũng kính phục Bạch Tiểu Thuần, đua nhau báo cáo chiến tích.
Bạch Tiểu Thuần lắng nghe một hồi, đã hiểu biết được một ít. Từ xa có một đạo cầu vồng ào ào bay tới, bên trong là một Thái Thượng trưởng lão của Linh Khê Tông, người này nhanh chóng tới nơi, nhìn Bạch Tiểu Thuần.
"Lão tổ có mệnh, thiếu tổ Bạch Tiểu Thuần, được tự dẫn một đội tu sĩ, càn quét phía sau chiến trường, diệt sạch những dư nghiệt Huyền Khê Tông còn sót lại trong khu vực, có quyền tuỳ cơ ứng biến, không được sai sót!" Vị Thái Thượng trưởng lão này, Bạch Tiểu Thuần đã từng gặp một lần, nghe vậy liền hiểu ngay, đây là cho mình một cái nhiệm vụ cực nhẹ nhàng, không phải ra tiền tuyến, mức độ nguy hiểm sẽ không cao.
Huống hồ trong khu vực đã bị chiếm lĩnh này, toàn là người một nhà, dư nghiệt Huyền Khê Tông chẳng còn lại chỗ nào để trốn yên ổn, nhiệm vụ này rõ ràng là được vạch riêng ra cho một mình hắn.
"Không được!" Bạch Tiểu Thuần trong lòng khoái chí, nhưng mặt lại nghiêm túc, ánh mắt kiên quyết.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 290: Trận địa của Huyền Khê
10.0/10 từ 32 lượt.