Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1934: Đạo của Bạch Tiểu Thuần

Theo những tiếng bàn tán vang vọng, mấy trăm dây leo thực vật giống như cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần triệu hoán, trong lúc vung vẩy cuối cùng lại từ thực chất hóa làm ánh trăng hư ảo, phóng lên cao, lao thẳng đến, tập trung lại ở bầu trời Khôi Hoàng Thành.

Ở dưới sự chú ý của vạn người, những ánh trăng này ngưng tụ thành một đoàn trăng sáng, tản ra ánh sáng, khiến cho tất cả những người nhìn thấy được, tâm thần đều dao động. Ở nơi quầng sáng giống như ánh trăng sáng này, sáng chói đến cực hạn, giống như từ trong không trung trên bầu trời, thực sự xuất hiện thêm mặt trăng trong nháy mắt. Quầng sáng này bỗng nhiên lóe lên, cuối cùng lại lao thẳng đến hoàng cung Khôi Hoàng Thành.

Chớp mắt tới gần, không đợi những người khác kịp phản ứng, lại lao thẳng đến mật thất Bạch Tiểu Thuần bế quan trong hoàng cung. Đám người Đại Thiên Sư vừa muốn ngăn cản, tâm thần của bọn họ lập tức nhận được thần niệm của Bạch Tiểu Thuần, vì vậy đều dừng lại, nhìn ánh trăng kia dần dần biến mất ở bên ngoài mật thất.

Thời khắc này, trong mật thất, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi ở chỗ đó. Trong tay phải hắn giơ lên, từ bên trong cửa lớn của mật thất này, quầng sáng chói qua xuyên qua, lại trực tiếp ngưng tụ ở trong tay hắn.

Bên trong tản ra cảm giác vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ, hình như nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, lại giống như thấy được chủ nhân.


Trên mặt của Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ tươi cười. Theo thần niệm thoáng động, ánh sáng của quầng sáng trong tay hắn dần dần tiêu tan, cuối cùng hóa thành một hạt giống phát ra ánh trăng. Sau khi loại hạt giống này rơi vào trong tay Bạch Tiểu Thuần, ánh trăng ôn hòa, chiếu rọi mật thất.

Chính là hoa ánh trăng!

Năm đó trước khi Bạch Tiểu Thuần bế quan, lưu lại hoa ánh trăng, khiến cho nó ngủ say ở trong lòng đất Khôi Hoàng Thành, làm một trong những lá bài tẩy bảo vệ Khôi Hoàng Thành. Mặc dù trước sau không có dùng tới, nhưng hôm nay theo tư tưởng củ Bạch Tiểu Thuần lên xuống, đối với phương pháp bố trí đạo như thế nào, Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đầu tiên, chính là hoa ánh trăng!

Chính xác mà nói, hắn nghĩ tới là năm đó ở bên trong thế giới Thông Thiên, sau khi hoa ánh trăng trưởng thành đến trình độ nhất định, hắn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng, nó hóa thành vô số hạt giống bồ công anh, nhẹ nhàng tung bay ở trong thiên địa, khuếch tán khắp nơi.


Cảnh tượng kia, trước đây khiến Bạch Tiểu Thuần rất xúc động, ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Hiện tại nhớ lại vẫn giống như rõ ràng ở trước mắt.

- Muốn đi đạo hoàn toàn ngược lại cùng Nghịch Phàm, muốn một lần nữa thắp sáng những ngọn đèn đã bị tắt trong tinh không... Cần, chính là năng lực của hoa ánh trăng này...

Bạch Tiểu Thuần nhỏ giọng nói.

Đối với biện pháp này, trước đó ở trong đầu hắn đã suy tư rất lâu, sớm đã có hình thức ban đầu. Lúc này hắn nheo cặp mắt lại, lại trầm ngâm một hồi, trong mắt của hắn lộ ra sự quyết đoán.

- Không phải không có biện pháp nào khác. Nhưng trên thực tế không kịp... Hiện tại phương thức nhanh nhất, chính là... dung nhập hoa ánh trăng, mượn năng lực sinh sôi nảy nở tản ra của nó, hóa thần thức của ta thành vô số hạt giống, lấy Tiên Vực Vĩnh Hằng làm trung tâm của mảnh tinh không này, không ngừng khuếch tán về bốn phía xung quanh...

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Sau khi xác định ý nghĩ này, lại không chút do dự nào, thần thức của hắn bỗng nhiên tản ra, lại trực tiếp bao phủ ở trên hạt giống hoa ánh trăng.

Sau khi dần dần bao trùm lên loại hạt giống này, từ từ hạt giống biến mất ở trong tay Bạch Tiểu Thuần. Thời điểm xuất hiện, đã ở trong thần hải của hắn, sau đó mọc rễ nẩy mầm, khuếch tán ra toàn thân. Sau một hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn dung hợp cùng hoa ánh trăng. Trong quá trình dung hợp này, hắn không có đi tổn thương đối phương. Ngược lại là... một khi Bạch Tiểu Thuần thành công có đạo của mình, thành công đốt sáng lên tinh không tối tăm này, như vậy hoa ánh trăng này, chính là thực vật phối hợp với hắn, địa vị của nó tới một mức độ nào đó, thậm chí đã có thể so sánh với... hoa vĩnh hằng!

Đối với tất cả những điều này, hoa ánh trăng có đầy đủ linh trí hiển nhiên rất rõ ràng. Lúc này nó có vẻ đặc biệt kích động, toàn lực phối hợp, hoàn toàn không có chút chống lại nào, sau khi mặc cho Bạch Tiểu Thuần dung hợp, nó dần dần rơi vào giấc ngủ say, hoàn toàn để lại quyền chủ đạo cho Bạch Tiểu Thuần.

Thời gian trôi qua, không biết qua bao lâu, Bạch Tiểu Thuần tự nhiên hoàn toàn chìm đắm ở trong tâm thần, quên đi tất cả. Thời điểm hoàn toàn trở thành hoa ánh trăng, trên người của hắn bắt đầu tản ra một chút ánh trăng nhu hòa. Những ánh trăng nhẹ nhàng tung bay, từ thân thể hắn bay ra, sau đó bay về phía bầu trời.

Lúc vừa mới bắt đầu, chỉ có hơn mười điểm ánh trăng, nhẹ nhàng ở trên trời cao, dần dần dung nhập hư vô, giống như rời khỏi Tiên Vực Vĩnh Hằng, bồng bềnh ở trong tinh không này. Nhưng rất nhanh, số lượng điểm ánh trăng ấy lại càng lúc càng nhiều, dần dần lên tới hơn một trăm, hơn một nghìn, hơn một vạn... Cho đến khi vượt qua mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn... Cuối cùng đã thành vô số. Tất cả đều từ bên trong thân thể Bạch Tiểu Thuần tản ra, bay khỏi mật thất, nhẹ nhàng bay về phía trời cao, bay về phía toàn bộ tinh không, không ngừng khuếch tán ra.


Từ phía xa nhìn lại, những ánh trăng ôn hòa giống như tơ liễu vậy, lại giống như cây bồ công anh thật sự, càng tản càng rộng. Cảnh tượng như vậy, cũng dần dần bị chúng sinh Tiên Vực Vĩnh Hằng chú ý. Bọn họ nhìn những ánh trăng bồ công anh này từ Khôi Hoàng Thành dâng lên, mặc dù không biết đó là cái gì, nhưng lại ở trên những cây bồ công anh, cảm nhận được ngọn lửa sinh mệnh thiêu đốt.

Những cái này, không chỉ là do thần niệm Bạch Tiểu Thuần biến thành, còn ẩn chứa sức sống của hắn, sinh mệnh của hắn, đạo của hắn, tất cả mọi thứ của hắn...

Mà ở trong mật thất, thân thể hắn lúc này cũng dần dần khô khốc, giống như vô hạn già nua, giống như chỉ còn lại có một thể xác. Linh hồn của hắn, đạo của hắn, tu vi của hắn, tất cả mọi thứ của hắn, đều theo những cây bồ công anh này, tản về phía toàn bộ tinh không.

Vô số những cây bồ công anh ẩn chứa sinh mạng cùng thần niệm của Bạch Tiểu Thuần, ở trong tinh không này nhẹ nhàng tung bay, từ từ khuếch tán ra. Chúng không phải di chuyển tự do không mục đích, mà là trong lúc khuếch tán ra, tìm kiếm mọi chỗ đổ nát đã từng bị hủy diệt, lại giống như đang tìm... nơi những ngọn nến bị tắt trên giá nến ở mọi chỗ.

Một khi tìm được, nó sẽ rơi vào trên đống đổ nát này, dung nhập vào nơi đây, mọc rễ nẩy mầm...

Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng Story Chương 1934: Đạo của Bạch Tiểu Thuần
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...