Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1903: Bất tử quyển thứ sáu!
Nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt trước đó chưa từng có!
Nguy cơ trước kia, đến từ kẻ địch hắn không biết. Nhưng nguy cơ hôm nay, lại là đến từ huyết mạch của Khôi Tổ hắn.
- Thánh Hoàng sở dĩ thất bại, có lẽ là vì hắn gặp phải... thánh tổ năm đó?
Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Tiểu Thuần lại hiểu rõ ràng, đoán được nguyên nhân Thánh Hoàng thất bại. Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần có bảy tám phần khẳng định.
- Cùng lão tổ tông của mình chiến đấu?
Bạch Tiểu Thuần liếc mắt thoáng nhìn Khôi Tổ, trong lòng chột dạ. Lại ở thời điểm hắn ở đây chấn động còn không có tiêu tan, cảm giác đau đầu dâng lên, trong nháy mắt, trong mắt Khôi Tổ chợt lộ ra tinh quang. Có ý chí chiến đấu dạt dào từ trong mắt hắn bạo phát ra, lại giống như hai mặt trời. Thân thể hắn còn lập tức bước lên trước. Trong tiếng động ầm ầm, thân thể của hắn cao lớn giống như một ngọn núi từ phía xa gào thét lao đến, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Càng đến gần, tốc độ thân thể của Khôi Tổ dodọt nhiene nhanh hơn, dường như không còn là vọt tới, mà là... đánh đến!
- Hám Sơn Chàng!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đột nhiên co lại. Hắn hiểu rất rõ Bất Tử Quyển. Lúc này hắn liếc mắt một cái liền nhận ra thuật pháp Khôi Tổ triển khai, còn nhìn thấy được tốc độ của Khôi Tổ lại một lần nữa tăng lên, tản ra sóng dao động thuộc về Bất Tử Cấm. Điều này còn chưa xong. Quan trọng nhất, là Bạch Tiểu Thuần thấy được ngón trỏ cùng ngón cái trên tay phải của Khôi Tổ lúc này, tản ra ánh sáng khủng khiếp!
- Toái Hầu Tỏa!
Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn mình tự mình đi va chạm vào một Toái Hầu Tỏa của Khôi Tổ. Hắn cảm thấy mình thân thể nhỏ, nếu như bị đánh tới, sợ là lập tức sẽ bị bóp thành thịt nát.
Nguy cơ trước mắt, thân thể Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên lui về phía sau. Nhưng hắn mặc dù lui ra phía sau nhanh, Khôi Tổ cũng không chậm, truy kích gắt gao. Trong chớp mắt, hai người lại một trước một sau, bắt đầu truy đuổi bên trong ở kinh mạch này.
Lúc này bên ngoài trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, truyền đến tiếng hít khí lạnh của vô số người. Bọn họ thấy được chỗ của Bạch Tiểu Thuần bên trong kinh mạch, điểm sáng đại biểu cho Bạch Tiểu Thuần, lần đầu... sau khi dừng lại, không phải tiếp tục tiến về phía trước, mà là xuất hiện lui về phía sau.
- Hắn nhất định là gặp phải Khôi Tổ!
Chỉ có Thánh Hoàng lúc này run lên. Sau khi đoán được đáp án, trong lòng hắn cay đắng, nhưng lại khó có thể tương trợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Lúc này, vô số người của Khôi Hoàng Triều, Tống Quân Uyển, Chu Tử Mạch, Hầu Tiểu Muội, Lý Thanh Hậu, Đại Thiên Sư, v.v, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt. Loại cảm giác bất lực này, khiến cho bọn họ cũng không khỏi dâng lên tuyệt vọng.
Ở trong vô số ánh mắt ngưng tụ, vô số nỗi lòng lên xuống, bên trong thông đạo kinh mạch, một tiếng nổ mãnh liệt vang vọng ra. Sau khi Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau đến trình độ nhất định, lại phát hiện bất kể như thế nào cũng vẫn không có cách nào tránh né được. Khí tức của hắn thoáng ngưng tụ, hai mắt hắn tràn ngập tơ máu. Ở trong một chớp mắt này, toàn thân hắn lại trực tiếp bạo phát.
- Khôi Tổ lại như thế nào. Bà ngoại ngươi, khinh người quá đáng!
Mắt Bạch Tiểu Thuần trợn trừng lên, lúc này rống to thân thể không lui về sau nữa, mà là chợt lao mạnh ra.
Trong phút chốc, thân thể Bạch Tiểu Thuần lại bành trướng, chớp mắt một cái, thời điểm lại lao ra ba bước, thân thể hắn cuối cùng lại tăng thẳng đến kích thước chừng trăm trượng. Sau đó dưới Nhân Sơn Quyết, lại tăng mạnh. Sau khi đạt tới hơn hai trăm trượng, hóa thành một vị người khổng lồ nhỏ, trong nháy mắt cũng triển khai Hám Sơn Chàng!
Vù.
Một tiếng vang lên. Tốc độ của hắn nhất thời bạo phát, cũng cách Khôi Tổ đang đánh thẳng tới, càng lúc càng gần. Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy tốc độ không đủ, lại triển khai Bất Tử Cấm.
Tốc độ của hắn lập tức lại đạt tới cực hạn nào đó, dâng lên gió bão ngập trời, quét ngang về bốn phía xung quanh. Lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn, toàn diện khuếch tán ra, còn phối hợp với tu vi chấn động, ở dưới sự dung hợp này, ngưng tụ ra uy lực còng mạnh hơn!
- Tới đi!
Bạch Tiểu Thuần rống to hơn, thân thể hóa thành một ngọn núi lớn, ầm ầm lao thẳng đến Khôi Tổ đang đánh tới. Tay phải hắn cũng thi triển ra Toái Hầu Tỏa. Chớp mắt một cái, hắn lại cùng Khôi Tổ va chạm vào nhau!
Tiếng sấm liên tục vang vọng. Tiếng Bạch Tiểu Thuần gầm thét giận dữ, tiếng Khôi Tổ kêu rên đan xen cùng một chỗ. Hai người ở giữa không trung, trong thời gian ngắn ngủi, hai bên đã công kích nhau vượt qua hơn một ngàn lần!
Ở nơi bọn họ va chạm vào nhau, khối đá trên người Bạch Tiểu Thuần do Nhân Sơn Quyết hình thành, không ngừng vỡ nát, không ngừng tan vỡ, không ngừng văng ra khắp nơi. Vân Lôi Nhân Tổ Biến của hắn cũng không ngừng bị suy yếu. Thân thể hắn từ trạng thái dồi dào liên tục thay đổi giảm xuống. Nhưng lúc này hắn hình thành chiến lực, cũng kinh thiên!
Thân thể to lớn này của Khôi Tổ, giống như cũng khó có thể chịu đựng được hơn một ngàn công kích như vậy. Từng vết nứt xuất hiện. Đồng thời, thân thể hắn cũng tản ra vết tích muốn tan vỡ.
Cuối cùng ở dưới một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, Bạch Tiểu Thuần điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể chợt lùi về phía sau. Bất Tử Quyển lực khôi phục liên tục bạo phát, khiến cho trong lúc hắn lui về phía sau, thương thế toàn thân khôi phục ở trình độ lớn nhất. Sau khi miễn cưỡng ngừng bước chân, Bạch Tiểu Thuần lại gầm khẽ một tiếng.
- Hóa ra ngươi chỉ là một kẻ giả tư thế!
Một trận chiến này, khiến cho lòng tin của Bạch Tiểu Thuần không ngừng tăng lên. Hắn cảm nhận được Khôi Tổ này không giống với mình suy nghĩ, không phải cường hãn đến khó có thể địch nổi. Lúc này khả năng biểu hiện ra, cũng chính là chiến lực Thái Cổ. Hắn nuốt xuống máu tươi trong miệng, huyết quang toàn thân phát ra kinh thiên, cuối cùng lại triển khai phương pháp Thần Sát!
Ầm một tiếng, thân thể hắn hóa thành huyết vụ, lao thẳng đến Khôi Tổ!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Nguy cơ trước kia, đến từ kẻ địch hắn không biết. Nhưng nguy cơ hôm nay, lại là đến từ huyết mạch của Khôi Tổ hắn.
- Thánh Hoàng sở dĩ thất bại, có lẽ là vì hắn gặp phải... thánh tổ năm đó?
Trong nháy mắt, trong đầu Bạch Tiểu Thuần lại hiểu rõ ràng, đoán được nguyên nhân Thánh Hoàng thất bại. Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần có bảy tám phần khẳng định.
- Cùng lão tổ tông của mình chiến đấu?
Bạch Tiểu Thuần liếc mắt thoáng nhìn Khôi Tổ, trong lòng chột dạ. Lại ở thời điểm hắn ở đây chấn động còn không có tiêu tan, cảm giác đau đầu dâng lên, trong nháy mắt, trong mắt Khôi Tổ chợt lộ ra tinh quang. Có ý chí chiến đấu dạt dào từ trong mắt hắn bạo phát ra, lại giống như hai mặt trời. Thân thể hắn còn lập tức bước lên trước. Trong tiếng động ầm ầm, thân thể của hắn cao lớn giống như một ngọn núi từ phía xa gào thét lao đến, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
Càng đến gần, tốc độ thân thể của Khôi Tổ dodọt nhiene nhanh hơn, dường như không còn là vọt tới, mà là... đánh đến!
- Hám Sơn Chàng!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đột nhiên co lại. Hắn hiểu rất rõ Bất Tử Quyển. Lúc này hắn liếc mắt một cái liền nhận ra thuật pháp Khôi Tổ triển khai, còn nhìn thấy được tốc độ của Khôi Tổ lại một lần nữa tăng lên, tản ra sóng dao động thuộc về Bất Tử Cấm. Điều này còn chưa xong. Quan trọng nhất, là Bạch Tiểu Thuần thấy được ngón trỏ cùng ngón cái trên tay phải của Khôi Tổ lúc này, tản ra ánh sáng khủng khiếp!
- Toái Hầu Tỏa!
Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn mình tự mình đi va chạm vào một Toái Hầu Tỏa của Khôi Tổ. Hắn cảm thấy mình thân thể nhỏ, nếu như bị đánh tới, sợ là lập tức sẽ bị bóp thành thịt nát.
Nguy cơ trước mắt, thân thể Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên lui về phía sau. Nhưng hắn mặc dù lui ra phía sau nhanh, Khôi Tổ cũng không chậm, truy kích gắt gao. Trong chớp mắt, hai người lại một trước một sau, bắt đầu truy đuổi bên trong ở kinh mạch này.
Lúc này bên ngoài trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, truyền đến tiếng hít khí lạnh của vô số người. Bọn họ thấy được chỗ của Bạch Tiểu Thuần bên trong kinh mạch, điểm sáng đại biểu cho Bạch Tiểu Thuần, lần đầu... sau khi dừng lại, không phải tiếp tục tiến về phía trước, mà là xuất hiện lui về phía sau.
- Hắn nhất định là gặp phải Khôi Tổ!
Chỉ có Thánh Hoàng lúc này run lên. Sau khi đoán được đáp án, trong lòng hắn cay đắng, nhưng lại khó có thể tương trợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Lúc này, vô số người của Khôi Hoàng Triều, Tống Quân Uyển, Chu Tử Mạch, Hầu Tiểu Muội, Lý Thanh Hậu, Đại Thiên Sư, v.v, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt. Loại cảm giác bất lực này, khiến cho bọn họ cũng không khỏi dâng lên tuyệt vọng.
Ở trong vô số ánh mắt ngưng tụ, vô số nỗi lòng lên xuống, bên trong thông đạo kinh mạch, một tiếng nổ mãnh liệt vang vọng ra. Sau khi Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau đến trình độ nhất định, lại phát hiện bất kể như thế nào cũng vẫn không có cách nào tránh né được. Khí tức của hắn thoáng ngưng tụ, hai mắt hắn tràn ngập tơ máu. Ở trong một chớp mắt này, toàn thân hắn lại trực tiếp bạo phát.
- Khôi Tổ lại như thế nào. Bà ngoại ngươi, khinh người quá đáng!
Mắt Bạch Tiểu Thuần trợn trừng lên, lúc này rống to thân thể không lui về sau nữa, mà là chợt lao mạnh ra.
Trong phút chốc, thân thể Bạch Tiểu Thuần lại bành trướng, chớp mắt một cái, thời điểm lại lao ra ba bước, thân thể hắn cuối cùng lại tăng thẳng đến kích thước chừng trăm trượng. Sau đó dưới Nhân Sơn Quyết, lại tăng mạnh. Sau khi đạt tới hơn hai trăm trượng, hóa thành một vị người khổng lồ nhỏ, trong nháy mắt cũng triển khai Hám Sơn Chàng!
Vù.
Một tiếng vang lên. Tốc độ của hắn nhất thời bạo phát, cũng cách Khôi Tổ đang đánh thẳng tới, càng lúc càng gần. Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy tốc độ không đủ, lại triển khai Bất Tử Cấm.
Tốc độ của hắn lập tức lại đạt tới cực hạn nào đó, dâng lên gió bão ngập trời, quét ngang về bốn phía xung quanh. Lực lượng thân thể của Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn, toàn diện khuếch tán ra, còn phối hợp với tu vi chấn động, ở dưới sự dung hợp này, ngưng tụ ra uy lực còng mạnh hơn!
- Tới đi!
Bạch Tiểu Thuần rống to hơn, thân thể hóa thành một ngọn núi lớn, ầm ầm lao thẳng đến Khôi Tổ đang đánh tới. Tay phải hắn cũng thi triển ra Toái Hầu Tỏa. Chớp mắt một cái, hắn lại cùng Khôi Tổ va chạm vào nhau!
Tiếng sấm liên tục vang vọng. Tiếng Bạch Tiểu Thuần gầm thét giận dữ, tiếng Khôi Tổ kêu rên đan xen cùng một chỗ. Hai người ở giữa không trung, trong thời gian ngắn ngủi, hai bên đã công kích nhau vượt qua hơn một ngàn lần!
Ở nơi bọn họ va chạm vào nhau, khối đá trên người Bạch Tiểu Thuần do Nhân Sơn Quyết hình thành, không ngừng vỡ nát, không ngừng tan vỡ, không ngừng văng ra khắp nơi. Vân Lôi Nhân Tổ Biến của hắn cũng không ngừng bị suy yếu. Thân thể hắn từ trạng thái dồi dào liên tục thay đổi giảm xuống. Nhưng lúc này hắn hình thành chiến lực, cũng kinh thiên!
Thân thể to lớn này của Khôi Tổ, giống như cũng khó có thể chịu đựng được hơn một ngàn công kích như vậy. Từng vết nứt xuất hiện. Đồng thời, thân thể hắn cũng tản ra vết tích muốn tan vỡ.
Cuối cùng ở dưới một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, Bạch Tiểu Thuần điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể chợt lùi về phía sau. Bất Tử Quyển lực khôi phục liên tục bạo phát, khiến cho trong lúc hắn lui về phía sau, thương thế toàn thân khôi phục ở trình độ lớn nhất. Sau khi miễn cưỡng ngừng bước chân, Bạch Tiểu Thuần lại gầm khẽ một tiếng.
- Hóa ra ngươi chỉ là một kẻ giả tư thế!
Một trận chiến này, khiến cho lòng tin của Bạch Tiểu Thuần không ngừng tăng lên. Hắn cảm nhận được Khôi Tổ này không giống với mình suy nghĩ, không phải cường hãn đến khó có thể địch nổi. Lúc này khả năng biểu hiện ra, cũng chính là chiến lực Thái Cổ. Hắn nuốt xuống máu tươi trong miệng, huyết quang toàn thân phát ra kinh thiên, cuối cùng lại triển khai phương pháp Thần Sát!
Ầm một tiếng, thân thể hắn hóa thành huyết vụ, lao thẳng đến Khôi Tổ!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1903: Bất tử quyển thứ sáu!
10.0/10 từ 32 lượt.