Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1886: Bạch Hạo sống lại! (2)
- Tống Khuyết...
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Mặc dù Tống Khuyết giờ phút này, trên người hắn vẫn tràn ngập khí tức tử vong, nhưng lại xuất hiện một ít biến hóa rất nhỏ so với trước, giống như là sau khi đến điểm cuối của tử vong, xuất hiện một ít nghịch chuyển!
Mà rõ ràng, Tống Khuyết đang cùng Sinh Tử Đạo Nguyên dung hợp. Một khi cuối cùng thành công, khả năng Tống Khuyết sống lại tính là cực lớn. Thậm chí tu vi cũng sẽ bởi vậy trở nên khác biệt. Về phần có thể tới trình độ nào, Bạch Tiểu Thuần không dễ phán đoán. Nhưng lúc này mặc dù tâm thần tiểu khí linh chấn động, nhưng tiếp nhận sự thật này. Nhìn ra được ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, nó vội vàng mở miệng nói.
- Chủ tử, đạo hữu này của ngươi một khi dung hợp Đạo Nguyên thành công, sau khi tỉnh dậy vì không được thế giới tán thành, cho nên sẽ không trở thành chúa tể, có thể không được coi là chúa tể chân chính, nhưng tất nhiên là gần với cảnh giới chuẩn chúa tể!
- Chỉ có điều này dung hợp cần thời gian. Có thể rất nhanh, cũng có thể rất chậm. Tất cả đều phải xem vận mệnh của hắn. Dù sao trước lúc này, từ trước đến nay chưa từng có chuyện như vậy phát sinh.
Tiểu khí linh lại hít một hơi thật sâu. Lúc nhìn về phía Tống Khuyết, trong lòng nó cũng có phần phức tạp. Sinh Tử Đạo Nguyên, đó là đạo của Đạo Trần tiên tôn. Một khi Tống Khuyết thành công, trên ý nghĩa nào đó hắn mới xem như là người truyền thừa chính thống của Đạo Trần tiên tôn.
Nghe được tiểu khí linh nói vậy, lại cẩn thận điều tra nhìn tình hình của Tống Khuyết một chút, trong lòng Bạch Tiểu Thuần đầy vui sướng. Nếu như nói Bạch Hạo là cứu mạng của Bạch Tiểu Thuần hắn, như vậy Tống Khuyết chính là cứu mạng của đạo lữ cùng với con nối dõi mạng của Bạch Tiểu Thuần. Ân đức như vậy, Bạch Tiểu Thuần không có cách nào quên.
Trong mắt của hắn mang theo sự chúc phúc, thở ra một hơi dài. Hắn hướng về phía Tống Khuyết ôm quyền bái lạy, lúc này mới rời đi.
Gần như ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần ở đây song hỷ lâm môn, đồng thời trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, theo hơn một trăm viên đá rơi xuống, cường giả của ba hoàng triều lớn đều khuếch tán ra, tiến hành thu thập cùng giết chết.
Quá trình này không phải thuận lợi. Khối đá lây nhiễm khí tức Chúa Tể, sẽ hình thành một khu vực ăn mòn. Mặc dù là phát hiện rất nhanh, cũng sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng. Còn có một vài cái trừ phi là Thiên Tôn mới có thể tìm được. Cái này khiến cho tốc độ xử lý chậm chạp hơn không ít.
Hiện tại một tháng trôi qua, mặc dù cũng có rất nhiều khối đá bị phát hiện cũng như thu thập, có thể tìm được phần lớn khối đá đều là đặc ruột. Bên trong hình như không tồn tại máu thịt phân thân của chúa tể. Khối đá bên trong có đầy đủ máu thịt, hiện nay chỉ có xuất hiện một khối ở Thánh Hoàng Triều. Những nơi khác lại đều không có phát hiện.
Lúc này ở khu vực Khôi Hoàng Triều gần biên giới Tà Hoàng Triều, Cự Quỷ Vương đang triển khai lao qua với tốc độ cao nhất. Thân là Thiên Tôn, trong một tháng này, hắn đã đi qua bảy chỗ khu vực khối đá rơi xuống, trấn áp thu thập từng cái một. Lúc này hắn muốn đi, tới, là một chỗ Bán Thần dưới quyền phát hiện lại ra có khối đá rơi xuống.
- Tìm hết khối này, có thể trở về thành. Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, sau này sợ là có rất nhiều khó khăn.
Cự Quỷ Vương than nhẹ một tiếng. Đối với sau này, hắn rất lo lắng.
Theo Cự Quỷ Vương đi về phía trước, dần dần càng tới gần phạm vi của Tà Hoàng Triều. Không lâu sau đó, ở phía trước Cự Quỷ Vương, xuất hiện một mảnh thung lũng.
Khu vực này phân chia không lớn. Mặt đất bốn phía xung quanh cháy đen một mảnh, tản ra từng trận sương mù màu đen. Ở trung tâm thung lũng bị sương mù lượn lờ này, có một tảng đá.
Tảng đá kia chỉ lớn chừng nắm tay, nhưng lại phát ra từng trận ánh sáng lúc sáng lúc tối, không ngừng biến hóa, giống như phù hợp với loại quy luật nào đó, giống như tim đập.
Bốn phía xung quanh thung lũng, có bảy tám cường giả Bán Thần của Khôi Hoàng Triều. Nơi này là bọn họ phát hiện trước nhất, nhưng lại không có cách nào bước vào bên trong thung lũng này. Ở đây tản ra lực ăn mòn, cho dù là Bán Thần cũng không chịu nổi, lúc này mới bẩm báo lên, sau đó có Cự Quỷ Vương đến.
Lúc này theo Cự Quỷ Vương tới gần, bảy tám Bán Thần này lập tức đứng dậy bái kiến. Cự Quỷ Vương khoát tay chặn lại, không nói gì. Thân thể hắn thoáng một cái hơn, lại trực tiếp bước vào đến trong thung lũng.
Bên trong tản ra lực ăn mòn, có thể dung hòa Bán Thần. Nhưng đối với Thiên Tôn mà nói, nhất thời nửa khắc không có cách nào tập kích quá nhiều. Chỉ là khiến cho thân thể Cự Quỷ Vương không ngừng tản ra khí đen mà thôi.
Cự Quỷ Vương biết thời gian ăn mòn này dài, mình cũng không chịu nổi. Lúc này hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, sau khi bước vào thung lũng lại trực tiếp đến gần tảng đá, giơ tay phải lên cách không chộp một cái, lại cầm tảng đá kia lên. Khối đá này giống với mấy khối đá lúc trước hắn gặp phải.
Thần thức Cự Quỷ Vương theo bản năng đảo qua.
Nhưng lúc này đây, sau khi thần thức của hắn đảo qua, sắc mặt hắn nhất thời biến đổi, hai mắt còn trợn tròn.
- Không phải đặc ruột!
Cự Quỷ Vương hít thở dồn dập. Thần thức của hắn kiểm tra đến ánh sáng của khối đá này, bên trong hình như có một ấu thể giống như rắn mối!
Thậm chí ở thời điểm thần thức Cự Quỷ Vương đảo qua, ấu thể này còn giật mình.
Cự Quỷ Vương nhất thời phấn chấn. Hắn biết mình phát hiện ra một vật không tầm thường. Hắn hiểu rõ giá trị của vật này sợ là không nhỏ. Lúc này hắn không do dự chút nào, lập tức lùi về phía sau, muốn trở về Khôi Hoàng Thành.
Nhưng ngay khi Cự Quỷ Vương muốn rời đi, trong nháy mắt, đột nhiên có một tiếng hừ lạnh, từ trên trời hạ xuống. Bốn phía xung quanh khu vực này, tự nhiên ở trong tiếng hừ lạnh này, trực tiếp hóa thành biển lửa!
Biển lửa màu đen này, trong chớp mắt lại bao trùm tất cả. Bảy tám cường giả Bán Thần này căn bản là không kịp bỏ chạy, cũng không kịp kêu thảm một tiếng, chớp mắt liền trực tiếp bị biển lửa chìm ngập, trở thành tro bụi.
- Tà Hoàng!
Cự Quỷ Vương thân là Thiên Tôn, lúc này thần sắc đại biến. Hắn từng tận mắt nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần cùng Tà Hoàng đánh một trận. Mấy năm nay hắn cũng cùng Công Tôn Uyển Nhi nói chuyện qua, càng mẫn cảm đối với khí tức của Tà Hoàng. Lúc này, hắn kinh ngạc la lên thất thanh. Đồng thời, hắn lại lập tức muốn cảnh báo cho Khôi Hoàng Thành.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Mặc dù Tống Khuyết giờ phút này, trên người hắn vẫn tràn ngập khí tức tử vong, nhưng lại xuất hiện một ít biến hóa rất nhỏ so với trước, giống như là sau khi đến điểm cuối của tử vong, xuất hiện một ít nghịch chuyển!
Mà rõ ràng, Tống Khuyết đang cùng Sinh Tử Đạo Nguyên dung hợp. Một khi cuối cùng thành công, khả năng Tống Khuyết sống lại tính là cực lớn. Thậm chí tu vi cũng sẽ bởi vậy trở nên khác biệt. Về phần có thể tới trình độ nào, Bạch Tiểu Thuần không dễ phán đoán. Nhưng lúc này mặc dù tâm thần tiểu khí linh chấn động, nhưng tiếp nhận sự thật này. Nhìn ra được ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, nó vội vàng mở miệng nói.
- Chủ tử, đạo hữu này của ngươi một khi dung hợp Đạo Nguyên thành công, sau khi tỉnh dậy vì không được thế giới tán thành, cho nên sẽ không trở thành chúa tể, có thể không được coi là chúa tể chân chính, nhưng tất nhiên là gần với cảnh giới chuẩn chúa tể!
- Chỉ có điều này dung hợp cần thời gian. Có thể rất nhanh, cũng có thể rất chậm. Tất cả đều phải xem vận mệnh của hắn. Dù sao trước lúc này, từ trước đến nay chưa từng có chuyện như vậy phát sinh.
Tiểu khí linh lại hít một hơi thật sâu. Lúc nhìn về phía Tống Khuyết, trong lòng nó cũng có phần phức tạp. Sinh Tử Đạo Nguyên, đó là đạo của Đạo Trần tiên tôn. Một khi Tống Khuyết thành công, trên ý nghĩa nào đó hắn mới xem như là người truyền thừa chính thống của Đạo Trần tiên tôn.
Nghe được tiểu khí linh nói vậy, lại cẩn thận điều tra nhìn tình hình của Tống Khuyết một chút, trong lòng Bạch Tiểu Thuần đầy vui sướng. Nếu như nói Bạch Hạo là cứu mạng của Bạch Tiểu Thuần hắn, như vậy Tống Khuyết chính là cứu mạng của đạo lữ cùng với con nối dõi mạng của Bạch Tiểu Thuần. Ân đức như vậy, Bạch Tiểu Thuần không có cách nào quên.
Trong mắt của hắn mang theo sự chúc phúc, thở ra một hơi dài. Hắn hướng về phía Tống Khuyết ôm quyền bái lạy, lúc này mới rời đi.
Gần như ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần ở đây song hỷ lâm môn, đồng thời trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng, theo hơn một trăm viên đá rơi xuống, cường giả của ba hoàng triều lớn đều khuếch tán ra, tiến hành thu thập cùng giết chết.
Quá trình này không phải thuận lợi. Khối đá lây nhiễm khí tức Chúa Tể, sẽ hình thành một khu vực ăn mòn. Mặc dù là phát hiện rất nhanh, cũng sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng. Còn có một vài cái trừ phi là Thiên Tôn mới có thể tìm được. Cái này khiến cho tốc độ xử lý chậm chạp hơn không ít.
Hiện tại một tháng trôi qua, mặc dù cũng có rất nhiều khối đá bị phát hiện cũng như thu thập, có thể tìm được phần lớn khối đá đều là đặc ruột. Bên trong hình như không tồn tại máu thịt phân thân của chúa tể. Khối đá bên trong có đầy đủ máu thịt, hiện nay chỉ có xuất hiện một khối ở Thánh Hoàng Triều. Những nơi khác lại đều không có phát hiện.
Lúc này ở khu vực Khôi Hoàng Triều gần biên giới Tà Hoàng Triều, Cự Quỷ Vương đang triển khai lao qua với tốc độ cao nhất. Thân là Thiên Tôn, trong một tháng này, hắn đã đi qua bảy chỗ khu vực khối đá rơi xuống, trấn áp thu thập từng cái một. Lúc này hắn muốn đi, tới, là một chỗ Bán Thần dưới quyền phát hiện lại ra có khối đá rơi xuống.
- Tìm hết khối này, có thể trở về thành. Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, sau này sợ là có rất nhiều khó khăn.
Cự Quỷ Vương than nhẹ một tiếng. Đối với sau này, hắn rất lo lắng.
Theo Cự Quỷ Vương đi về phía trước, dần dần càng tới gần phạm vi của Tà Hoàng Triều. Không lâu sau đó, ở phía trước Cự Quỷ Vương, xuất hiện một mảnh thung lũng.
Khu vực này phân chia không lớn. Mặt đất bốn phía xung quanh cháy đen một mảnh, tản ra từng trận sương mù màu đen. Ở trung tâm thung lũng bị sương mù lượn lờ này, có một tảng đá.
Tảng đá kia chỉ lớn chừng nắm tay, nhưng lại phát ra từng trận ánh sáng lúc sáng lúc tối, không ngừng biến hóa, giống như phù hợp với loại quy luật nào đó, giống như tim đập.
Bốn phía xung quanh thung lũng, có bảy tám cường giả Bán Thần của Khôi Hoàng Triều. Nơi này là bọn họ phát hiện trước nhất, nhưng lại không có cách nào bước vào bên trong thung lũng này. Ở đây tản ra lực ăn mòn, cho dù là Bán Thần cũng không chịu nổi, lúc này mới bẩm báo lên, sau đó có Cự Quỷ Vương đến.
Lúc này theo Cự Quỷ Vương tới gần, bảy tám Bán Thần này lập tức đứng dậy bái kiến. Cự Quỷ Vương khoát tay chặn lại, không nói gì. Thân thể hắn thoáng một cái hơn, lại trực tiếp bước vào đến trong thung lũng.
Bên trong tản ra lực ăn mòn, có thể dung hòa Bán Thần. Nhưng đối với Thiên Tôn mà nói, nhất thời nửa khắc không có cách nào tập kích quá nhiều. Chỉ là khiến cho thân thể Cự Quỷ Vương không ngừng tản ra khí đen mà thôi.
Cự Quỷ Vương biết thời gian ăn mòn này dài, mình cũng không chịu nổi. Lúc này hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, sau khi bước vào thung lũng lại trực tiếp đến gần tảng đá, giơ tay phải lên cách không chộp một cái, lại cầm tảng đá kia lên. Khối đá này giống với mấy khối đá lúc trước hắn gặp phải.
Thần thức Cự Quỷ Vương theo bản năng đảo qua.
Nhưng lúc này đây, sau khi thần thức của hắn đảo qua, sắc mặt hắn nhất thời biến đổi, hai mắt còn trợn tròn.
- Không phải đặc ruột!
Cự Quỷ Vương hít thở dồn dập. Thần thức của hắn kiểm tra đến ánh sáng của khối đá này, bên trong hình như có một ấu thể giống như rắn mối!
Thậm chí ở thời điểm thần thức Cự Quỷ Vương đảo qua, ấu thể này còn giật mình.
Cự Quỷ Vương nhất thời phấn chấn. Hắn biết mình phát hiện ra một vật không tầm thường. Hắn hiểu rõ giá trị của vật này sợ là không nhỏ. Lúc này hắn không do dự chút nào, lập tức lùi về phía sau, muốn trở về Khôi Hoàng Thành.
Nhưng ngay khi Cự Quỷ Vương muốn rời đi, trong nháy mắt, đột nhiên có một tiếng hừ lạnh, từ trên trời hạ xuống. Bốn phía xung quanh khu vực này, tự nhiên ở trong tiếng hừ lạnh này, trực tiếp hóa thành biển lửa!
Biển lửa màu đen này, trong chớp mắt lại bao trùm tất cả. Bảy tám cường giả Bán Thần này căn bản là không kịp bỏ chạy, cũng không kịp kêu thảm một tiếng, chớp mắt liền trực tiếp bị biển lửa chìm ngập, trở thành tro bụi.
- Tà Hoàng!
Cự Quỷ Vương thân là Thiên Tôn, lúc này thần sắc đại biến. Hắn từng tận mắt nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần cùng Tà Hoàng đánh một trận. Mấy năm nay hắn cũng cùng Công Tôn Uyển Nhi nói chuyện qua, càng mẫn cảm đối với khí tức của Tà Hoàng. Lúc này, hắn kinh ngạc la lên thất thanh. Đồng thời, hắn lại lập tức muốn cảnh báo cho Khôi Hoàng Thành.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1886: Bạch Hạo sống lại! (2)
10.0/10 từ 32 lượt.