Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1878: Nông nổi (2)
Đối với tất cả những điều này, trên mặt của Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ tươi cười cổ vũ, trong lòng lại đang đắc ý, suy nghĩ vẫn là mình lợi hại hơn một chút. Trong cảm giác mỹ mãn, Bạch Tiểu Thuần ngồi khoanh chân ở trên bảo quạt. Lúc này mặc dù tu vi là Thái Cổ, nhưng Bạch Tiểu Thuần còn chưa hoàn thành mục tiêu.
Mục tiêu của hắn là lửa ba mươi màu!
Trước đó ở trên lửa hai mươi chín màu, hắn gặp phải bình cảnh, ngại vì tu vi, không có cách nào tiếp tục chế luyện. Nhưng hôm nay cảnh giới Thái Cổ, Bạch Tiểu Thuần sau khi hít một hơi thật sâu, trong đầu lập tức xuất hiện cách điều chế lửa hai mươi chín màu. Cách điều chế này ở trong đầu hắn không ngừng phân giải, không ngừng tổ hợp, thôi diễn lẫn nhau. Sau khi Bạch Tiểu Thuần phát hiện mình thăng cấp Thái Cổ, thần niệm cường hãn hơn so với trước kia rất nhiều, căn bản là không có cách nào đi so sánh lẫn nhau, lúc này tốc độ thôi diễn, đều vượt qua trước kia.
Rất nhanh, cách điều chế lửa hai mươi chín màu đã bị Bạch Tiểu Thuần sửa lại một lần nữa. Hắn vung tay áo một cái, lấy ra rất nhiều hồn, bắt đầu chế luyện.
Lúc cảnh giới Thiên Tôn thất bại, một mặt là độ khó của cách điều chế, mặt khác là tu vi của Bạch Tiểu Thuần không có cách nào chống đỡ. Nhưng hôm nay tất cả những điểm ảnh hưởng tới thành công, đều bị Bạch Tiểu Thuần hóa giải từng cái một. Lần này chế luyện, thuận lợi nhất từ trước tới nay, chỉ cần dùng một tháng. Khi bảo quạt này cuối cùng bay ra khỏi khu vực phế tích tiên giới, trong tay Bạch Tiểu Thuần thình lình xuất hiện một ngọn lửa phát ra ánh sáng chói lòa, màu sắc không ngừng biến hóa... Lửa hai mươi chín màu!
- Chỉ thiếu một cái cuối cùng... lửa ba mươi màu!
Sau khi dung nhập lửa hai mươi chín màu này vao ấn ký Bạch Hạo trên mu bàn tay, Bạch Tiểu Thuần kích động. Hắn cảm nhận được rõ ràng sức sống của Bạch Hạo ở bên trong ấn ký này, lại trở nên càng thêm sống động. Hình như chỉ kém một lớp màng mỏng cuối cùng, có thể bạo phát ra, phục sinh!
Dưới sự phấn chấn, Bạch Tiểu Thuần đang muốn không ngừng nỗ lực cho đến lúc cuối cùng, suy diễn ra lửa ba mươi màu. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhất thời biến đổi. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong nháy mắt, tay phải của hắn giơ lên, đột nhiên trực tiếp chỉ về phía một mảnh tinh không xa xôi nhìn như trống trải!
Dưới một chỉ này, nhất thời nơi nào hình thành vết lõm xuống, xuất hiện uốn lượn, lực dẫn phóng ra. Thời gian hình như cũng vặn vẹo. Tiểu khí linh cũng sững sờ, sau đó lập tức nghĩ đến đáp án. Trong mắt nó trở nên phức tạp, nhưng vẫn điều khiển bảo quạt. Nhất thời lại có mười đạo ánh sáng Thái Cổ, trong chớp mắt bạo phát, lao thẳng đến khu vực này.
- Nô bộc Thái Cổ!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra tinh quang, khẽ quát một tiếng. Lập tức có hai vị nô bộc Thái Cổ biến ảo, đồng thời cất bước bay ra khỏi bảo quạt, lao thẳng đến khu vực này!
Đến lúc này, từ trong mảnh khu vực vặn vẹo này, truyền ra tiếng gào thét của lão quỷ bà mang theo sự hung tàn!
- Đáng chết, không để yên. Tự nhiên ở chỗ này chờ ta đi ra!
Đổi lại là thời gian trước, Bạch Tiểu Thuần đã sớm chạy thoát. Nhưng hôm nay cảnh giới Thái Cổ, hắn cảm thấy sung túc, lúc này tay áo vung, ý chí chiến đấu bay lên!
- Chỉ có điều tiên giới dù sao cũng đã cho ta một tia số mệnh cuối cùng.
- Hơn nữa Đạo Trần lão đại cũng có ơn lớn đối với ta... Đạo lữ của hắn năm đó chết thảm, về tình về lý, ta cũng không tiện ra tay với nàng...
Bạch Tiểu Thuần không phải là một người không nói đạo nghĩa. Lúc này tuy bị lão quỷ bà này mấy lần truy sát, nhất là tự nhiên chắn ở chỗ này muốn tiêu diệt giết mình, khiêu khích ý chí chiến đấu, nhưng chung quy vẫn biết được ân đức.
Hắn hít một hơi thật sâu, ép ý chí chiến đấu xuống, bên trong thần niệm điều khiển hai vị nô bộc Thái Cổ kia dừng lại, còn ép hơn mười ánh sáng Thái Cổ xuống, khiến cho chúng dừng lại ở ngoài khu vực này. Về phần trong lòng, Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ có biện pháp nào hóa giải sự truy sát của đối phương. Nhưng trong nháy mắt ngay khi ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần dâng lên, trong mảnh khu vực vặn vẹo này, lão quỷ bà gào thét, giống như muốn chấn ép, nghiền nát tinh không, khuếch tán mãnh liệt bốn phía xung quanh ra.
Mà trong mảnh khu vực này tràn ngập lực dẫn thời gian, bóng dáng của lão quỷ bà cũng theo đó vặn vẹo, trong chớp mắt trở nên rõ ràng, lại trong nháy mắt mơ hồ. Sau đó bóng dáng của nàng cuối cùng lại bị kéo dài, hình như đang giãy dụa kịch liệt, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!
Tốc độ cực nhanh, gần như chớp mắt lại xuất hiện ở nơi cách bảo quạt ngoài trăm trượng. Nhưng ở đây giống như là cực hạn. Thân thể của lão quỷ bà bị kéo dài, hoàn toàn không có cách nào lại đi về phía trước. Từ phía xa nhìn lại, bóng dáng nàng giống như trở thành mảnh trường điều.
Cảnh tượng như vậy, Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ nhảy lên. Saukhi phát hiện lão quỷ bà trong thời gian ngắn không có cách nào lao ra, Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng tiến lên, đứng ở sát mép của bảo quạt sát, nhìn về phía lão quỷ bà đầu tiên là ôm quyền cúi đầu.
- Tiên hậu tiền bối, vãn bối là Bạch Tiểu Thuần, truyền thừa đạo của Đạo Trần lão đại, có đầy đủ một tia số mệnh cuối cùng của tiên giới. Trước đó có nhiều đắc tội, tiên hậu tiền bối xem xét, có gì vãn bối có thể làm được, vãn bối nguyện ý đi bù đắp.
Bạch Tiểu Thuần thái độ thành khẩn, sau khi nói xong lại ôm quyền.
Nhưng đáp lại hắn, lại là tiếng gào thét thê lương rít gào của lão quỷ bà kia. Chỉ có điều lần này, trong tiếng rít gào của đối phương truyền ra, vang vọng tiếng nói thâm độc ở bên trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.
- Ta muốn... hồn của ngươi!
Âm thanh của lão quỷ bà mang theo sát khí vô cùng, còn có sát cơ mãnh liệt đến cực hạn. Hiển nhiên sở dĩ truy nàng sát Bạch Tiểu Thuần, không phải là bởi vì Bạch Tiểu Thuần đoạt bộ phận dưới quyền của nàng, mà bởi vì hồn của Bạch Tiểu Thuần, hình như có sự đặc biệt nào đó, khiến cho lão quỷ bà sinh lòng tham, muốn cắn nuốt hồn của Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi nghe được lời lão quỷ bà nói, trong con mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra tinh quang. Lúc ngẩng đầu lên, hắn vung tay áo một cái, nhìn chằm chằm vào lão quỷ bà đang giãy dụa, hờ hững mở miệng.
- Có phải nếu như vãn bối không cho tiền bối hồn của ta, tiền bối lại truy sát không để yên hay không?
Lần này đến lão quỷ bà đáp lại. Trong lúc nàng rít gào giãy dụa, phạm vi khu vực thời gian lớn của Bạch Tiểu Thuần vỡ nát. Hình như lão quỷ bà này, rất nhanh lại sắp i tránh thoát.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Mục tiêu của hắn là lửa ba mươi màu!
Trước đó ở trên lửa hai mươi chín màu, hắn gặp phải bình cảnh, ngại vì tu vi, không có cách nào tiếp tục chế luyện. Nhưng hôm nay cảnh giới Thái Cổ, Bạch Tiểu Thuần sau khi hít một hơi thật sâu, trong đầu lập tức xuất hiện cách điều chế lửa hai mươi chín màu. Cách điều chế này ở trong đầu hắn không ngừng phân giải, không ngừng tổ hợp, thôi diễn lẫn nhau. Sau khi Bạch Tiểu Thuần phát hiện mình thăng cấp Thái Cổ, thần niệm cường hãn hơn so với trước kia rất nhiều, căn bản là không có cách nào đi so sánh lẫn nhau, lúc này tốc độ thôi diễn, đều vượt qua trước kia.
Rất nhanh, cách điều chế lửa hai mươi chín màu đã bị Bạch Tiểu Thuần sửa lại một lần nữa. Hắn vung tay áo một cái, lấy ra rất nhiều hồn, bắt đầu chế luyện.
Lúc cảnh giới Thiên Tôn thất bại, một mặt là độ khó của cách điều chế, mặt khác là tu vi của Bạch Tiểu Thuần không có cách nào chống đỡ. Nhưng hôm nay tất cả những điểm ảnh hưởng tới thành công, đều bị Bạch Tiểu Thuần hóa giải từng cái một. Lần này chế luyện, thuận lợi nhất từ trước tới nay, chỉ cần dùng một tháng. Khi bảo quạt này cuối cùng bay ra khỏi khu vực phế tích tiên giới, trong tay Bạch Tiểu Thuần thình lình xuất hiện một ngọn lửa phát ra ánh sáng chói lòa, màu sắc không ngừng biến hóa... Lửa hai mươi chín màu!
- Chỉ thiếu một cái cuối cùng... lửa ba mươi màu!
Sau khi dung nhập lửa hai mươi chín màu này vao ấn ký Bạch Hạo trên mu bàn tay, Bạch Tiểu Thuần kích động. Hắn cảm nhận được rõ ràng sức sống của Bạch Hạo ở bên trong ấn ký này, lại trở nên càng thêm sống động. Hình như chỉ kém một lớp màng mỏng cuối cùng, có thể bạo phát ra, phục sinh!
Dưới sự phấn chấn, Bạch Tiểu Thuần đang muốn không ngừng nỗ lực cho đến lúc cuối cùng, suy diễn ra lửa ba mươi màu. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhất thời biến đổi. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong nháy mắt, tay phải của hắn giơ lên, đột nhiên trực tiếp chỉ về phía một mảnh tinh không xa xôi nhìn như trống trải!
Dưới một chỉ này, nhất thời nơi nào hình thành vết lõm xuống, xuất hiện uốn lượn, lực dẫn phóng ra. Thời gian hình như cũng vặn vẹo. Tiểu khí linh cũng sững sờ, sau đó lập tức nghĩ đến đáp án. Trong mắt nó trở nên phức tạp, nhưng vẫn điều khiển bảo quạt. Nhất thời lại có mười đạo ánh sáng Thái Cổ, trong chớp mắt bạo phát, lao thẳng đến khu vực này.
- Nô bộc Thái Cổ!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra tinh quang, khẽ quát một tiếng. Lập tức có hai vị nô bộc Thái Cổ biến ảo, đồng thời cất bước bay ra khỏi bảo quạt, lao thẳng đến khu vực này!
Đến lúc này, từ trong mảnh khu vực vặn vẹo này, truyền ra tiếng gào thét của lão quỷ bà mang theo sự hung tàn!
- Đáng chết, không để yên. Tự nhiên ở chỗ này chờ ta đi ra!
Đổi lại là thời gian trước, Bạch Tiểu Thuần đã sớm chạy thoát. Nhưng hôm nay cảnh giới Thái Cổ, hắn cảm thấy sung túc, lúc này tay áo vung, ý chí chiến đấu bay lên!
- Chỉ có điều tiên giới dù sao cũng đã cho ta một tia số mệnh cuối cùng.
- Hơn nữa Đạo Trần lão đại cũng có ơn lớn đối với ta... Đạo lữ của hắn năm đó chết thảm, về tình về lý, ta cũng không tiện ra tay với nàng...
Bạch Tiểu Thuần không phải là một người không nói đạo nghĩa. Lúc này tuy bị lão quỷ bà này mấy lần truy sát, nhất là tự nhiên chắn ở chỗ này muốn tiêu diệt giết mình, khiêu khích ý chí chiến đấu, nhưng chung quy vẫn biết được ân đức.
Hắn hít một hơi thật sâu, ép ý chí chiến đấu xuống, bên trong thần niệm điều khiển hai vị nô bộc Thái Cổ kia dừng lại, còn ép hơn mười ánh sáng Thái Cổ xuống, khiến cho chúng dừng lại ở ngoài khu vực này. Về phần trong lòng, Bạch Tiểu Thuần đang suy nghĩ có biện pháp nào hóa giải sự truy sát của đối phương. Nhưng trong nháy mắt ngay khi ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần dâng lên, trong mảnh khu vực vặn vẹo này, lão quỷ bà gào thét, giống như muốn chấn ép, nghiền nát tinh không, khuếch tán mãnh liệt bốn phía xung quanh ra.
Mà trong mảnh khu vực này tràn ngập lực dẫn thời gian, bóng dáng của lão quỷ bà cũng theo đó vặn vẹo, trong chớp mắt trở nên rõ ràng, lại trong nháy mắt mơ hồ. Sau đó bóng dáng của nàng cuối cùng lại bị kéo dài, hình như đang giãy dụa kịch liệt, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!
Tốc độ cực nhanh, gần như chớp mắt lại xuất hiện ở nơi cách bảo quạt ngoài trăm trượng. Nhưng ở đây giống như là cực hạn. Thân thể của lão quỷ bà bị kéo dài, hoàn toàn không có cách nào lại đi về phía trước. Từ phía xa nhìn lại, bóng dáng nàng giống như trở thành mảnh trường điều.
Cảnh tượng như vậy, Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ nhảy lên. Saukhi phát hiện lão quỷ bà trong thời gian ngắn không có cách nào lao ra, Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng tiến lên, đứng ở sát mép của bảo quạt sát, nhìn về phía lão quỷ bà đầu tiên là ôm quyền cúi đầu.
- Tiên hậu tiền bối, vãn bối là Bạch Tiểu Thuần, truyền thừa đạo của Đạo Trần lão đại, có đầy đủ một tia số mệnh cuối cùng của tiên giới. Trước đó có nhiều đắc tội, tiên hậu tiền bối xem xét, có gì vãn bối có thể làm được, vãn bối nguyện ý đi bù đắp.
Bạch Tiểu Thuần thái độ thành khẩn, sau khi nói xong lại ôm quyền.
Nhưng đáp lại hắn, lại là tiếng gào thét thê lương rít gào của lão quỷ bà kia. Chỉ có điều lần này, trong tiếng rít gào của đối phương truyền ra, vang vọng tiếng nói thâm độc ở bên trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.
- Ta muốn... hồn của ngươi!
Âm thanh của lão quỷ bà mang theo sát khí vô cùng, còn có sát cơ mãnh liệt đến cực hạn. Hiển nhiên sở dĩ truy nàng sát Bạch Tiểu Thuần, không phải là bởi vì Bạch Tiểu Thuần đoạt bộ phận dưới quyền của nàng, mà bởi vì hồn của Bạch Tiểu Thuần, hình như có sự đặc biệt nào đó, khiến cho lão quỷ bà sinh lòng tham, muốn cắn nuốt hồn của Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi nghe được lời lão quỷ bà nói, trong con mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra tinh quang. Lúc ngẩng đầu lên, hắn vung tay áo một cái, nhìn chằm chằm vào lão quỷ bà đang giãy dụa, hờ hững mở miệng.
- Có phải nếu như vãn bối không cho tiền bối hồn của ta, tiền bối lại truy sát không để yên hay không?
Lần này đến lão quỷ bà đáp lại. Trong lúc nàng rít gào giãy dụa, phạm vi khu vực thời gian lớn của Bạch Tiểu Thuần vỡ nát. Hình như lão quỷ bà này, rất nhanh lại sắp i tránh thoát.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1878: Nông nổi (2)
10.0/10 từ 32 lượt.