Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1816: Tập trung (1)
Nhận thấy được con rùa đen nhỏ không có nhúc nhích, trong lòng Thánh Hoàng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Hắn đứng ở trong đại điện hoàng cung, phức tạp nhìn ra phía ngoài. Một lát sau Thánh Hoàng lắc đầu thở dài, một bước đi ra. Thời điểm hắn xuất hiện, đứng ở... bên cạnh Bạch Tiểu Thuần.
- Thánh Hoàng.
Bạch Tiểu Thuần xoay người, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Thông Thiên Hoàng!
Thánh Hoàng cẩn thận nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút. Sau khi mở miệng, trên mặt hắn cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Hai người nhìn nhau, sau đó cả hai đều truyền ra tiếng cười.
- Bạch đạo hữu, trước đây lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, đã biết ngươi không phải vật trong ao. Ha ha, quả nhiên giống như ta phán đoán, ngươi trở thành vị... Thái Cổ thứ ba của Tiên Vực Vĩnh Hằng!
Dáng vẻ tươi cười của Thánh Hoàng thoạt nhìn tràn ngập chân thành.
- Thánh Hoàng quá lời. Bạch mỗ còn không phải là Thái Cổ.
Bạch Tiểu Thuần khiêm tốn nói, trong lòng đắc ý cũng có thổn thức. Hắn hồi tưởng cảnh tượng sau khi đi tới Tiên Vực của Vĩnh Hằng, trong mắt của hắn càng thêm chớp hiện sự tự tin.
- Trong mắt của ta, ngươi chính là Thái Cổ!
Thánh Hoàng cười ha ha một tiếng. Hắn đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, hai người nói chuyện cũ. Ai cũng không có nói ra nguyên nhân vì sao Bạch Tiểu Thuần đến đây. Rất nhanh, theo Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần không giấu giếm hơi thở của mình, dần dần... mấy vị Thiên Tôn bên trong Thánh Hoàng Triều, lần lượt phát hiện. Tâm thần bọn họ đều thoáng động, lập tức lại lao thẳng đến hoàng cung. Từ phía xa nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng đứng ở trên cánh hoa, bất luận là Trần Tô hay Cổ Thiên Quân, lại hoặc là Tư Mã Vân Hoa, trong lòng đều chấn động.
Nhất là... lúc này bọn họ nhìn lại, phát hiện Bạch Tiểu Thuần đứng ở bên cạnh Thánh Hoàng, lại có thể hoàn toàn không có chút yếu ớt ở trên phương diện khí thế, cuối cùng lại cùng Thánh Hoàng, hình như lực lượng ngang nhau!
- Bái kiến Thánh Hoàng, Thông Thiên Hoàng!
Cổ Thiên Quân hít một hơi thật sâu, là người đầu tiên nhìn về phía Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, ôm quyền cúi đầu thật sâu.
Mặc đám người Cổ Thiên Quân ở phía sau, Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng vẫn nói cười. Một lát sau, trên mặt Thánh Hoàng tươi cười, bỗng nhiên mở miệng.
- Bạch lão đệ, chúng ta năm đó mới quen đã thân. Đây đó duyên phận sâu đậm, không bằng ngày hôm nay... chúng ta kết nghĩa kim lan thì như thế nào?
- Đại ca!
Mắt Bạch Tiểu Thuần không chớp cái nào, gần như ở trong nháy mắt Thánh Hoàng mở miệng, trong thần sắc hắn lại lập tức lộ ra vẻ kích động, còn lui ra phía sau hai bước, hướng về phía Thánh Hoàng, trực tiếp ôm quyền cúi đầu.
Nhất là giọng nói của hắn, còn tràn ngập sự sục sôi, dường như sợ mình không đủ chân thành. Nhưng ở trong mắt Tư Mã Vân Hoa cùng đám người Cổ Thiên Quân nhìn lại, bất luận nhìn thế nào, Bạch Tiểu Thuần cũng quá mức nông nổi...
Nhưng không đợi trong lòng bọn họ khinh bỉ, Thánh Hoàng ở bên cạnh lại giống như không chú ý tới sự nông nổi của Bạch Tiểu Thuần vậy, thần sắc cũng kích động, tiến lên giả đỡ một chút, thần sắc lộ vẻ xúc động, trong mắt thậm chí đều mang theo ánh sáng vui mừng bất ngờ, cười ha hả.
- Nhị đệ!
So với sự nông nổi của Bạch Tiểu Thuần, Thánh Hoàng rõ ràng tự nhiên hơn rất nhiều. Bạch Tiểu Thuần cũng thấy được biểu hiện của Thánh Hoàng. Trong lòng hắn có chút không phục. Hắn suy nghĩ mình cũng không thể thua, vì vậy hắn hít một hơi thật sâu, kích động trong mắt hóa thành chân thành, giống như gặp phải người thân, lại hô to.
- Đại ca!"
- Nhị đệ!
hánh Hoàng giống như càng vui sướng hơn. Hai người nhìn nhau một cái, sau đó cả hai hài lòng cười ha hả.
Chỉ là cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt đám người Cổ Thiên Quân, trong lòng bọn họ đều càng thêm cổ quái, da gà rơi đầy đất. Nhìn hai người, bọn họ đều vội vàng thu hồi ánh mắt...
Bọn họ cảm thấy mình đã từng thấy kẻ dối trá, nhưng dối trá thành cái dạng giống như Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng vậy, thật sự không nhiều lắm.
Lúc này Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần cười to, tâm tư hai người đều đang chuyển động. Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, cười giống như một con tiểu hồ ly. Thánh Hoàng bên kia, trong mắt lại thâm thúy hơn không ít, nhìn thế nào cũng là dáng vẻ của lão hồ ly. Trên thực tế hắn đối với mục đích Bạch Tiểu Thuần đến đây, trong lòng hắn biết rõ. Nếu Bạch Tiểu Thuần không đánh với Tà Hoàng một trận, hoặc không cho thấy chiến lực có thể ngang với lực lượng của hắn cùng Thái Cổ, Thánh Hoàng cũng sẽ không đưa ra chuyện kết nghĩa kim lan.
Bạch Tiểu Thuần thật sự trưởng thành, còn có ánh sáng Thái Cổ kinh người này, tất cả này điều này, không chỉ khiến cho Thánh Hoàng nhất định phải coi trọng, hơn nữa hắn trong lòng, đã tăng cao đến địa vị cùng cấp với mình.
Mặt khác chính là đối với nguyên nhân Bạch Tiểu Thuần vì sao trưởng thành nhanh chóng như vậy, trong lòng hắn cũng có phán đoán.
Giống như Tà Hoàng trước đây nghi ngờ, thậm chí thời khắc này, Thánh Hoàng căn bản cũng không phải là nghi ngờ nữa, mà là cực kỳ xác định... thanh quạt tàn Chúa Tể trước đây, nhất định là bị Bạch Tiểu Thuần sử dụng phương thức khác lấy đi!
Cũng chỉ có nắm giữ loại chí bảo truyền thừa này, mới có thể giải thích tất cả những điều này, cũng khiến cho sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần trở nên hợp lý một chút.
Nếu như đổi lại là trước khi Bạch Tiểu Thuần đánh với Tà Hoàng một trận, Thánh Hoàng tất nhiên sẽ ra tay, cướp đoạt tất cả. Nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần có đầy đủ chiến lực Thái Cổ, lại có tu sĩ thế giới Thông Thiên làm nội tình, tất cả điều kiện này đều đã có đầy đủ, khiến cho Thánh Hoàng ở đây, tự nhiên cũng thay đổi thái độ.
Mặt khác quan trọng nhất là Bạch Tiểu Thuần tự mình đến. Điều này mặt thể hiện ra sự tự tin của Bạch Tiểu Thuần, khiến cho Thánh Hoàng đối với số lượng ánh sáng Thái Cổ Bạch Tiểu Thuần nắm giữ, cũng giống như Tà Hoàng, phát sinh cảm giác thần bí cùng khó lường.
Về phương diện khác, Bạch Tiểu Thuần đến, cho dù không nói cái gì đó, nhưng thái độ đã rất rõ ràng... Đó chính là, liên minh!
Có một số việc, không cần hai bên nói ra, khi tất cả sự thực xảy ra trước mặt, bất luận là Bạch Tiểu Thuần hay Thánh Hoàng, đều rất rõ ràng. Một khi hai người liên minh, như vậy đối với Tà Hoàng thậm chí toàn bộ Tà Hoàng Triều mà nói, đều sẽ là một lần đả kích thật lớn. Mặc dù vẫn không đến mức xuất hiện chuyện chém giết Tà Hoàng, nhưng lại rõ ràng, sẽ ép Tà Hoàng một mảng lớn!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
- Thánh Hoàng.
Bạch Tiểu Thuần xoay người, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Thông Thiên Hoàng!
Thánh Hoàng cẩn thận nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút. Sau khi mở miệng, trên mặt hắn cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Hai người nhìn nhau, sau đó cả hai đều truyền ra tiếng cười.
- Bạch đạo hữu, trước đây lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, đã biết ngươi không phải vật trong ao. Ha ha, quả nhiên giống như ta phán đoán, ngươi trở thành vị... Thái Cổ thứ ba của Tiên Vực Vĩnh Hằng!
Dáng vẻ tươi cười của Thánh Hoàng thoạt nhìn tràn ngập chân thành.
- Thánh Hoàng quá lời. Bạch mỗ còn không phải là Thái Cổ.
Bạch Tiểu Thuần khiêm tốn nói, trong lòng đắc ý cũng có thổn thức. Hắn hồi tưởng cảnh tượng sau khi đi tới Tiên Vực của Vĩnh Hằng, trong mắt của hắn càng thêm chớp hiện sự tự tin.
- Trong mắt của ta, ngươi chính là Thái Cổ!
Thánh Hoàng cười ha ha một tiếng. Hắn đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, hai người nói chuyện cũ. Ai cũng không có nói ra nguyên nhân vì sao Bạch Tiểu Thuần đến đây. Rất nhanh, theo Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần không giấu giếm hơi thở của mình, dần dần... mấy vị Thiên Tôn bên trong Thánh Hoàng Triều, lần lượt phát hiện. Tâm thần bọn họ đều thoáng động, lập tức lại lao thẳng đến hoàng cung. Từ phía xa nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng đứng ở trên cánh hoa, bất luận là Trần Tô hay Cổ Thiên Quân, lại hoặc là Tư Mã Vân Hoa, trong lòng đều chấn động.
Nhất là... lúc này bọn họ nhìn lại, phát hiện Bạch Tiểu Thuần đứng ở bên cạnh Thánh Hoàng, lại có thể hoàn toàn không có chút yếu ớt ở trên phương diện khí thế, cuối cùng lại cùng Thánh Hoàng, hình như lực lượng ngang nhau!
- Bái kiến Thánh Hoàng, Thông Thiên Hoàng!
Cổ Thiên Quân hít một hơi thật sâu, là người đầu tiên nhìn về phía Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, ôm quyền cúi đầu thật sâu.
Mặc đám người Cổ Thiên Quân ở phía sau, Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng vẫn nói cười. Một lát sau, trên mặt Thánh Hoàng tươi cười, bỗng nhiên mở miệng.
- Bạch lão đệ, chúng ta năm đó mới quen đã thân. Đây đó duyên phận sâu đậm, không bằng ngày hôm nay... chúng ta kết nghĩa kim lan thì như thế nào?
- Đại ca!
Mắt Bạch Tiểu Thuần không chớp cái nào, gần như ở trong nháy mắt Thánh Hoàng mở miệng, trong thần sắc hắn lại lập tức lộ ra vẻ kích động, còn lui ra phía sau hai bước, hướng về phía Thánh Hoàng, trực tiếp ôm quyền cúi đầu.
Nhất là giọng nói của hắn, còn tràn ngập sự sục sôi, dường như sợ mình không đủ chân thành. Nhưng ở trong mắt Tư Mã Vân Hoa cùng đám người Cổ Thiên Quân nhìn lại, bất luận nhìn thế nào, Bạch Tiểu Thuần cũng quá mức nông nổi...
Nhưng không đợi trong lòng bọn họ khinh bỉ, Thánh Hoàng ở bên cạnh lại giống như không chú ý tới sự nông nổi của Bạch Tiểu Thuần vậy, thần sắc cũng kích động, tiến lên giả đỡ một chút, thần sắc lộ vẻ xúc động, trong mắt thậm chí đều mang theo ánh sáng vui mừng bất ngờ, cười ha hả.
- Nhị đệ!
So với sự nông nổi của Bạch Tiểu Thuần, Thánh Hoàng rõ ràng tự nhiên hơn rất nhiều. Bạch Tiểu Thuần cũng thấy được biểu hiện của Thánh Hoàng. Trong lòng hắn có chút không phục. Hắn suy nghĩ mình cũng không thể thua, vì vậy hắn hít một hơi thật sâu, kích động trong mắt hóa thành chân thành, giống như gặp phải người thân, lại hô to.
- Đại ca!"
- Nhị đệ!
hánh Hoàng giống như càng vui sướng hơn. Hai người nhìn nhau một cái, sau đó cả hai hài lòng cười ha hả.
Chỉ là cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt đám người Cổ Thiên Quân, trong lòng bọn họ đều càng thêm cổ quái, da gà rơi đầy đất. Nhìn hai người, bọn họ đều vội vàng thu hồi ánh mắt...
Bọn họ cảm thấy mình đã từng thấy kẻ dối trá, nhưng dối trá thành cái dạng giống như Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng vậy, thật sự không nhiều lắm.
Lúc này Thánh Hoàng cùng Bạch Tiểu Thuần cười to, tâm tư hai người đều đang chuyển động. Bạch Tiểu Thuần nheo mắt, cười giống như một con tiểu hồ ly. Thánh Hoàng bên kia, trong mắt lại thâm thúy hơn không ít, nhìn thế nào cũng là dáng vẻ của lão hồ ly. Trên thực tế hắn đối với mục đích Bạch Tiểu Thuần đến đây, trong lòng hắn biết rõ. Nếu Bạch Tiểu Thuần không đánh với Tà Hoàng một trận, hoặc không cho thấy chiến lực có thể ngang với lực lượng của hắn cùng Thái Cổ, Thánh Hoàng cũng sẽ không đưa ra chuyện kết nghĩa kim lan.
Bạch Tiểu Thuần thật sự trưởng thành, còn có ánh sáng Thái Cổ kinh người này, tất cả này điều này, không chỉ khiến cho Thánh Hoàng nhất định phải coi trọng, hơn nữa hắn trong lòng, đã tăng cao đến địa vị cùng cấp với mình.
Mặt khác chính là đối với nguyên nhân Bạch Tiểu Thuần vì sao trưởng thành nhanh chóng như vậy, trong lòng hắn cũng có phán đoán.
Giống như Tà Hoàng trước đây nghi ngờ, thậm chí thời khắc này, Thánh Hoàng căn bản cũng không phải là nghi ngờ nữa, mà là cực kỳ xác định... thanh quạt tàn Chúa Tể trước đây, nhất định là bị Bạch Tiểu Thuần sử dụng phương thức khác lấy đi!
Cũng chỉ có nắm giữ loại chí bảo truyền thừa này, mới có thể giải thích tất cả những điều này, cũng khiến cho sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần trở nên hợp lý một chút.
Nếu như đổi lại là trước khi Bạch Tiểu Thuần đánh với Tà Hoàng một trận, Thánh Hoàng tất nhiên sẽ ra tay, cướp đoạt tất cả. Nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần có đầy đủ chiến lực Thái Cổ, lại có tu sĩ thế giới Thông Thiên làm nội tình, tất cả điều kiện này đều đã có đầy đủ, khiến cho Thánh Hoàng ở đây, tự nhiên cũng thay đổi thái độ.
Mặt khác quan trọng nhất là Bạch Tiểu Thuần tự mình đến. Điều này mặt thể hiện ra sự tự tin của Bạch Tiểu Thuần, khiến cho Thánh Hoàng đối với số lượng ánh sáng Thái Cổ Bạch Tiểu Thuần nắm giữ, cũng giống như Tà Hoàng, phát sinh cảm giác thần bí cùng khó lường.
Về phương diện khác, Bạch Tiểu Thuần đến, cho dù không nói cái gì đó, nhưng thái độ đã rất rõ ràng... Đó chính là, liên minh!
Có một số việc, không cần hai bên nói ra, khi tất cả sự thực xảy ra trước mặt, bất luận là Bạch Tiểu Thuần hay Thánh Hoàng, đều rất rõ ràng. Một khi hai người liên minh, như vậy đối với Tà Hoàng thậm chí toàn bộ Tà Hoàng Triều mà nói, đều sẽ là một lần đả kích thật lớn. Mặc dù vẫn không đến mức xuất hiện chuyện chém giết Tà Hoàng, nhưng lại rõ ràng, sẽ ép Tà Hoàng một mảng lớn!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1816: Tập trung (1)
10.0/10 từ 32 lượt.