Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1780: Tức giận xông tới! (2)
- Nếu hắn không đến, hắn cũng chỉ có thể chịu đựng người của thế giới Thông Thiên bị luyện hóa. Lại thêm phần lớn thù hận cũng sẽ không tính ở trên người ta. Mà là đại hoàng tử bên kia.
Tuyệt Địa Thiên Tôn nghĩ tới đây, liền mỉm cười. Hắn đang muốn cúi đầu đi nhìn trận pháp phía dưới một chút.
Nhưng vào lúc này, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi. Phệ Linh Thượng Nhân ở bên cạnh, hai mắt vốn nhắm lại, lúc này cũng chợt mở ra.
Trong chớp mắt khi hai người ở nơi này có phát giác, bọn họ lập tức liền nhìn thấy trên bầu trời Tà Hoàng Thành phía xa, lại trực tiếp xuất hiện một mảnh sương mù màu đỏ. Sương mù này mang theo mùi máu cùng sát ý vô tận, một hơi thở trước vẫn ở phía xa, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo... lại trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài trận pháp!
Mặc dù là một mảnh huyết vụ, nhưng bên trong lộ ra sóng thần thức, khiến cho Tuyệt Địa cùng Phệ Linh Thượng Nhân trong nháy mắt đã hiểu được, người đến là ai!
- Bạch Tiểu Thuần!
Tuyệt Địa Thiên Tôn bỗng nhiên đứng dậy. Nhưng ngay khi lời nói của hắn vừa truyền ra, trong chớp mắt bên trong huyết vụ do Bạch Tiểu Thuần hóa thành, lại truyền ra một tiếng rít gào kinh thiên động địa!
- Các ngươi... đâm đầu vào chỗ chết!
Theo tiếng hô vang vọng, phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần hình thành huyết vụ, chớp mắt lại lao thẳng đến mấy trăm tu sĩ khoanh chân ngồi tĩnh tọa gia cố trận pháp bên ngoài trận pháp này. Trong những tu sĩ này, tu vi yếu nhất cũng là Thiên Nhân. Bán Thần cũng không ít. Lúc này mỗi một người đều hoảng sợ đang muốn giãy dụa. Nhưng tốc độ của tốc độ huyết vụ do Bạch Tiểu Thuần hóa thành quá nhanh, khí thế quá mạnh mẽ, lại quá mức bá đạo. Chỉ trong chớp mắt lại tới gần, trực tiếp quét ngang, xuyên qua thân thể của bảy tám con người!
Bảy tám tu sĩ này căn bản không có cách nào giãy dụa cùng phản kháng, thân thể chợt run một cái, nhanh chóng héo rũ tới tốc độ mắt thường có thể thấy được. Trong miệng bọn họ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Sau khi huyết vụ đi qua, thân thể của bọn họ đã trở thành cái xác khô, ầm ầm rơi xuống.
Cảnh tượng như vậy, nhất thời khiến mọi người ở bốn phía xung quanh đều sợ hãi kinh ngạc kêu lên. Điều này càng làm cho tâm thần Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng Phệ Linh Thượng Nhân thêm chấn động. Trong tiếng quát khẽ hai người chợt lao ra, muốn ngăn cản.
Nhưng tốc độ phương pháp Thần Sát này của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn. Trong tiếng nổ lớn, lại bao trùm hơn mười người. Hắn không dừng lại, giống như cuồng phong quét ngang. Mặc cho những tu sĩ bốn phía xung quanh bỏ chạy như thế nào, kinh hoàng như thế nào, hoảng sợ như thế nào, đều chỉ là vô nghĩa. Trong chớp mắt bọn họ đã bị huyết vụ màu đỏ, trực tiếp cắn nuốt nhấn chìm!
Tất cả những điều này cũng chỉ phát sinh ở trong chớp mắt. Nhanh đến mức Thiên Tôn cũng không kịp phản ứng. Càng không nói đến những tu sĩ đang gia cố trận pháp Tà Hoàng Triều. Sau khi Bạch Tiểu Thuần lao đến, huyết vụ do hắn hình thành lại đột nhiên bao trùm. Huyết vụ đi qua nơi nào, có thể nhìn thấy được mỗi một tu sĩ trong chớp mắt trở thành xác khô. Máu thịt của bọn họ bị rút đi. Linh hồn của bọn họ bị hút ra. Sức sống của bọn họ bị hút đi!
Trong tiếng nổ lớn, mấy trăm tu sĩ đều ngã xuống. Sức sống của những người này nồng đậm, khiến cho phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần, khí thế huyết khí so với trước càng tăng thêm gấp mấy lần, tràn ngập bầu trời. Từ phía xa nhìn lại, cả tinh không nơi đây đều bị chiếu rọi thành huyết sắc!
Không giết thì thôi, một khi đã bắt đầu giết... Bạch Tiểu Thuần đã không chú ý tới những điều đó. Lúc này hắn vốn cũng có sát khí. loại ủy khuất này, loại áp lực này, loại điên cuồng này, tất cả ngưng tụ thành lần bạo phát này!
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi thật to gan!
Cảnh tượng như vậy, khiến cho Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng Phệ Linh Thượng Nhân ngưng tụ khí tức. Mặt ngoài Tuyệt Địa Thiên Tôn là như vậy, nhưng trong lòng lại thầm vui vẻ. Hắn biết, Bạch Tiểu Thuần lần này tất nhiên chạy trời không khỏi nắng!
Nhưng ngay khi lời nói của Tuyệt Địa Thiên Tôn truyền ra, trong chớp mắt, huyết vụ ở bốn phía xung quanh chợt cuồn cuộn tập chung lại một chỗ. Sau đó huyết vụ trực tiếp hóa thành cái đầu huyết sắc của Bạch Tiểu Thuần, nhìn về phía Tuyệt Địa Thiên Tôn. Sau đó, cái đầu huyết sắc rốt cuộc nổ mạnh, lao về phía hắn.
Tuyệt Địa Thiên Tôn biến sắc. Phệ Linh Thượng Nhân ở bên cạnh, nheo cặp mắt lại. Hắn cất bước bấm quyết. Hai người đang muốn liên thủ. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, từ bên trong huyết vụ này, truyền ra giọng nói điên cuồng cùng trầm thấp của Bạch Tiểu Thuần.
- Thủy Trạch Quốc Độ!
Ầm ầm ầm!
Tám phương đều biến thành đầm lầy, hơi nước ngập trời. Từng gai nhọn biến ảo, ngọn núi trùng thiên. Thú lớn... lại hiện ra trong thế gian. Từ sâu bên trong mặt đất, cái miệng giống như hai mảnh đại lục khổng lồ, lại trực tiếp bao trùm khắp nơi, khí thế khuếch tán ra, lao thẳng đến Phệ Linh Thượng Nhân!
Sắc mặt Phệ Linh Thượng Nhân lần đầu đại biến, hắn vốn không muốn lui về phía sau. Nhưng sau khi bị con thú lớn xác định phong tỏa, ở dưới trùng kích này, hắn không thể không lui về phía sau. Kể từ đó, liền khiến cho chỗ Tuyệt Địa, biến thành một người!
Mà bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không dừng lại chút nào. Huyết vụ Thần Sát lại trực tiếp đánh vào trước người Tuyệt Địa Thiên Tôn. Tuyệt Địa dù sao cũng là Thiên Tôn. Lúc này hắn rít gào một tiếng, toàn lực ngăn cản, thần thông biến ảo. Nhưng miệng hắn còn phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược ra phía sau.
Chỉ là phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần lúc này cũng trở nên tán loạn, sau đó một lần nữa hóa thành bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần ngập trời sát cơ. Hắn muốn giết người. Cho dù là Thiên Tôn, hắn cũng muốn giết chết. Bởi vì trạng thái của hắn ở giờ khắc này, nếu như không giết người, nếu không uy hiếp, hắn không có thời gian đi đánh phá trận pháp kia!
- Bởi vì ta chưa từng giết qua Thiên Tôn, cho nên ngươi cũng dám tới ngăn cản ta sao?
Bạch Tiểu Thuần cười một cách điên cuồng ngang tàng. Tiếng cười kia mang theo sự điên cuồng, mang theo áp lực của nhiều năm qua, mang theo lệ khí hắn giấu ở trong lòng từ sau khi hắn bước vào Tiên Vực của Vĩnh Hằng!
- Nếu như thế, từ hôm nay trở đi... Bạch mỗ chém giết Thiên Tôn, có gì phải ngại!
Bạch Tiểu Thuần chợt cúi đầu, trong mắt đỏ đậm một mảnh. Trong nháy mắt khi Phệ Linh Thượng Nhân bị Thủy Trạch Quốc Độ ép lui về phía sau, Tuyệt Địa Thiên Tôn ở trong Thần Sát phun máu bay ngược lại phía sau, thân thể hắn chợt lao ra, lao thẳng đến chỗ của Tuyệt Địa Thiên Tôn!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Tuyệt Địa Thiên Tôn nghĩ tới đây, liền mỉm cười. Hắn đang muốn cúi đầu đi nhìn trận pháp phía dưới một chút.
Nhưng vào lúc này, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi. Phệ Linh Thượng Nhân ở bên cạnh, hai mắt vốn nhắm lại, lúc này cũng chợt mở ra.
Trong chớp mắt khi hai người ở nơi này có phát giác, bọn họ lập tức liền nhìn thấy trên bầu trời Tà Hoàng Thành phía xa, lại trực tiếp xuất hiện một mảnh sương mù màu đỏ. Sương mù này mang theo mùi máu cùng sát ý vô tận, một hơi thở trước vẫn ở phía xa, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo... lại trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài trận pháp!
Mặc dù là một mảnh huyết vụ, nhưng bên trong lộ ra sóng thần thức, khiến cho Tuyệt Địa cùng Phệ Linh Thượng Nhân trong nháy mắt đã hiểu được, người đến là ai!
- Bạch Tiểu Thuần!
Tuyệt Địa Thiên Tôn bỗng nhiên đứng dậy. Nhưng ngay khi lời nói của hắn vừa truyền ra, trong chớp mắt bên trong huyết vụ do Bạch Tiểu Thuần hóa thành, lại truyền ra một tiếng rít gào kinh thiên động địa!
- Các ngươi... đâm đầu vào chỗ chết!
Theo tiếng hô vang vọng, phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần hình thành huyết vụ, chớp mắt lại lao thẳng đến mấy trăm tu sĩ khoanh chân ngồi tĩnh tọa gia cố trận pháp bên ngoài trận pháp này. Trong những tu sĩ này, tu vi yếu nhất cũng là Thiên Nhân. Bán Thần cũng không ít. Lúc này mỗi một người đều hoảng sợ đang muốn giãy dụa. Nhưng tốc độ của tốc độ huyết vụ do Bạch Tiểu Thuần hóa thành quá nhanh, khí thế quá mạnh mẽ, lại quá mức bá đạo. Chỉ trong chớp mắt lại tới gần, trực tiếp quét ngang, xuyên qua thân thể của bảy tám con người!
Bảy tám tu sĩ này căn bản không có cách nào giãy dụa cùng phản kháng, thân thể chợt run một cái, nhanh chóng héo rũ tới tốc độ mắt thường có thể thấy được. Trong miệng bọn họ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Sau khi huyết vụ đi qua, thân thể của bọn họ đã trở thành cái xác khô, ầm ầm rơi xuống.
Cảnh tượng như vậy, nhất thời khiến mọi người ở bốn phía xung quanh đều sợ hãi kinh ngạc kêu lên. Điều này càng làm cho tâm thần Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng Phệ Linh Thượng Nhân thêm chấn động. Trong tiếng quát khẽ hai người chợt lao ra, muốn ngăn cản.
Nhưng tốc độ phương pháp Thần Sát này của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn. Trong tiếng nổ lớn, lại bao trùm hơn mười người. Hắn không dừng lại, giống như cuồng phong quét ngang. Mặc cho những tu sĩ bốn phía xung quanh bỏ chạy như thế nào, kinh hoàng như thế nào, hoảng sợ như thế nào, đều chỉ là vô nghĩa. Trong chớp mắt bọn họ đã bị huyết vụ màu đỏ, trực tiếp cắn nuốt nhấn chìm!
Tất cả những điều này cũng chỉ phát sinh ở trong chớp mắt. Nhanh đến mức Thiên Tôn cũng không kịp phản ứng. Càng không nói đến những tu sĩ đang gia cố trận pháp Tà Hoàng Triều. Sau khi Bạch Tiểu Thuần lao đến, huyết vụ do hắn hình thành lại đột nhiên bao trùm. Huyết vụ đi qua nơi nào, có thể nhìn thấy được mỗi một tu sĩ trong chớp mắt trở thành xác khô. Máu thịt của bọn họ bị rút đi. Linh hồn của bọn họ bị hút ra. Sức sống của bọn họ bị hút đi!
Trong tiếng nổ lớn, mấy trăm tu sĩ đều ngã xuống. Sức sống của những người này nồng đậm, khiến cho phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần, khí thế huyết khí so với trước càng tăng thêm gấp mấy lần, tràn ngập bầu trời. Từ phía xa nhìn lại, cả tinh không nơi đây đều bị chiếu rọi thành huyết sắc!
Không giết thì thôi, một khi đã bắt đầu giết... Bạch Tiểu Thuần đã không chú ý tới những điều đó. Lúc này hắn vốn cũng có sát khí. loại ủy khuất này, loại áp lực này, loại điên cuồng này, tất cả ngưng tụ thành lần bạo phát này!
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi thật to gan!
Cảnh tượng như vậy, khiến cho Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng Phệ Linh Thượng Nhân ngưng tụ khí tức. Mặt ngoài Tuyệt Địa Thiên Tôn là như vậy, nhưng trong lòng lại thầm vui vẻ. Hắn biết, Bạch Tiểu Thuần lần này tất nhiên chạy trời không khỏi nắng!
Nhưng ngay khi lời nói của Tuyệt Địa Thiên Tôn truyền ra, trong chớp mắt, huyết vụ ở bốn phía xung quanh chợt cuồn cuộn tập chung lại một chỗ. Sau đó huyết vụ trực tiếp hóa thành cái đầu huyết sắc của Bạch Tiểu Thuần, nhìn về phía Tuyệt Địa Thiên Tôn. Sau đó, cái đầu huyết sắc rốt cuộc nổ mạnh, lao về phía hắn.
Tuyệt Địa Thiên Tôn biến sắc. Phệ Linh Thượng Nhân ở bên cạnh, nheo cặp mắt lại. Hắn cất bước bấm quyết. Hai người đang muốn liên thủ. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, từ bên trong huyết vụ này, truyền ra giọng nói điên cuồng cùng trầm thấp của Bạch Tiểu Thuần.
- Thủy Trạch Quốc Độ!
Ầm ầm ầm!
Tám phương đều biến thành đầm lầy, hơi nước ngập trời. Từng gai nhọn biến ảo, ngọn núi trùng thiên. Thú lớn... lại hiện ra trong thế gian. Từ sâu bên trong mặt đất, cái miệng giống như hai mảnh đại lục khổng lồ, lại trực tiếp bao trùm khắp nơi, khí thế khuếch tán ra, lao thẳng đến Phệ Linh Thượng Nhân!
Sắc mặt Phệ Linh Thượng Nhân lần đầu đại biến, hắn vốn không muốn lui về phía sau. Nhưng sau khi bị con thú lớn xác định phong tỏa, ở dưới trùng kích này, hắn không thể không lui về phía sau. Kể từ đó, liền khiến cho chỗ Tuyệt Địa, biến thành một người!
Mà bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không dừng lại chút nào. Huyết vụ Thần Sát lại trực tiếp đánh vào trước người Tuyệt Địa Thiên Tôn. Tuyệt Địa dù sao cũng là Thiên Tôn. Lúc này hắn rít gào một tiếng, toàn lực ngăn cản, thần thông biến ảo. Nhưng miệng hắn còn phun ra máu tươi, thân thể cuốn ngược ra phía sau.
Chỉ là phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuần lúc này cũng trở nên tán loạn, sau đó một lần nữa hóa thành bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần ngập trời sát cơ. Hắn muốn giết người. Cho dù là Thiên Tôn, hắn cũng muốn giết chết. Bởi vì trạng thái của hắn ở giờ khắc này, nếu như không giết người, nếu không uy hiếp, hắn không có thời gian đi đánh phá trận pháp kia!
- Bởi vì ta chưa từng giết qua Thiên Tôn, cho nên ngươi cũng dám tới ngăn cản ta sao?
Bạch Tiểu Thuần cười một cách điên cuồng ngang tàng. Tiếng cười kia mang theo sự điên cuồng, mang theo áp lực của nhiều năm qua, mang theo lệ khí hắn giấu ở trong lòng từ sau khi hắn bước vào Tiên Vực của Vĩnh Hằng!
- Nếu như thế, từ hôm nay trở đi... Bạch mỗ chém giết Thiên Tôn, có gì phải ngại!
Bạch Tiểu Thuần chợt cúi đầu, trong mắt đỏ đậm một mảnh. Trong nháy mắt khi Phệ Linh Thượng Nhân bị Thủy Trạch Quốc Độ ép lui về phía sau, Tuyệt Địa Thiên Tôn ở trong Thần Sát phun máu bay ngược lại phía sau, thân thể hắn chợt lao ra, lao thẳng đến chỗ của Tuyệt Địa Thiên Tôn!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1780: Tức giận xông tới! (2)
10.0/10 từ 32 lượt.