Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1688: Yêu nghiệt, các ngươi đi ra (1)
Hắn trực tiếp lại chặt đứt tất cả lưu luyến đối với chỗ này, chặt đứt tham luyến hưởng thụ của mình. Lúc này thoáng một cái, hắn lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!
- Chủ nhân, chờ ta một chút. Ta muốn đi Vân Hải Châu!
Thời điểm âm thanh của Chu Nhất Tinh truyền ra, bước chân Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Hắn quay đầu nhìn về phía Chu Nhất Tinh đang nhanh chóng tới gần, cũng nhìn thấy được sự kiên định trong đôi mắt của Chu Nhất Tinh.
Bạch Tiểu Thuần cười, không lại nói thêm quá nhiều ngôn từ, mà chỉ gật đầu.
- Hoan nghênh ngươi... Về nhà!
- Về nhà...
Thân thể Chu Nhất Tinh lại chấn động. Sau khi thì thào hai chữ này, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười. Nụ cười kia rất sạch sẽ, rất nghiêm túc.
- Về nhà!
Lần này, đối với Chu Nhất Tinh mà nói, ý nghĩa rất không tầm thường. Ấn tượng của hắn đối Bạch Tiểu Thuần trước đó, cũng phát sinh sự thay đổi. Đối với Vân Hải Châu, trong lòng hắn càng dâng lên hi vọng.
Cho dù lưu luyến phong cảnh phía ngoài đi nữa, cũng là một thân một mình. Cho dù là hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt hiện tại, nhưng lúc đêm khuya vắng người, loại cảm giác xa lạ phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ có mình đến từ thế giới Thông Thiên, cũng vẫn khiến cho hắn thường xuyên thổn thức xúc động.
Nhưng bây giờ, một câu nói về nhà kia, giống như khiến tâm thần Chu Nhất Tinh chấn động mạnh. Hắn đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thuần, cùng Thanh nhi, càng chạy càng xa.
Không chỉ mở ra buôn bán, còng cho phép Vân Hải Châu ở bên trong mấy châu của bắc bộ Tà Hoàng Triều, từng nơi đều thiết lập một phân bộ luyện linh. Mặc dù tất cả khống chế đều nằm trong tay Công Tôn Uyển Nhi, lại phân đi không ít lợi nhuận, nhưng đồng dạng, căn cơ vẫn ở Vân Hải Châu. Đồng thời, còn vì Vân Hải Châu mở ra một mảnh thiên địa khác.
Có thể vừa mới bắt đầu, ưu thế này còn chưa phải là quá rõ ràng. Nhưng theo buôn bán không ngừng làm sâu sắc, rất nhanh sẽ mở ra cho Vân Hải Châu thêm một con đường, khiến cho Vân Hải Châu có thể ở trên ý nghĩa chân chính, dựa theo quy hoạch của Đại Thiên Sư, ở trong kẽ hở, sừng sững không ngã!
Xử lý xong tất cả mọi chuyện, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỹ mãn. Hắn cảm thấy lần này mình buôn bán có lời. Không chỉ cùng Công Tôn Uyển Nhi đạt được buôn bán, còn dẫn theo Chu Nhất Tinh trở về.
Ở trong sự thỏa mãn này, Bạch Tiểu Thuần cùng Chu Nhất Tinh trở lại Vân Hải Châu. Chu Nhất Tinh mới tới Vân Hải Châu, đối với tất cả mọi thứ nơi đây, đều cảm thấy rất mới mẻ. Nhất là sau khi đến chủ thành của Vân Hải Châu, hắn thậm chí còn nhìn thấy được mấy người quen cũ đã từng ở Man Hoang. Sau khi bọn họ gặp nhau, đều rất vui mừng bất ngờ. Bạch Tiểu Thuần mắt thấy cảnh tượng như vậy, biết Chu Nhất Tinh vừa đến, có quá nhiều bằng hữu gặp lại, vì vậy cũng không có làm phiền hắn, một mình trở lại phủ đệ. Sau đó, Bạch Tiểu Thuần triệu tập Đại Thiên Sư qua.
Vừa nhìn thấy Đại Thiên Sư, Bạch Tiểu Thuần muốn nói ra kết quả mình đạt được. Nhưng Đại Thiên Sư lại khẽ nhíu mày. Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần đã nói xong, hắn cuối cùng không nhịn được hỏi một câu.
- Tiến triển? Cái này... chắc là có một chút. Ta làm sao có thể ở trong hành cung của nàng. Ta là ở tại trong thành.
Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu. Hắn biết ý tứ của Đại Thiên Sư. Nhưng loại chuyện như vậy, Bạch Tiểu Thuần thật sự rầu rĩ. Hắn không biết nên có tiến triển cùng Công Tôn Uyển Nhi thế nào.
Nghe được Bạch Tiểu Thuần trả lời, Đại Thiên Sư thở dài một tiếng. Trên thực tế hắn để cho Bạch Tiểu Thuần đi tìm Công Tôn Uyển Nhi, mục đích của hắn căn bản cũng không phải là buôn bán. Loại chuyện này đối với song phương cùng có lợi, hắn đoán chắc Công Tôn Uyển Nhi tuyệt đối sẽ không từ chối. Suy nghĩ của hắn, là khiến cho giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi, tăng thêm một chút mờ ám.
Nếu như có thể ở lại bên trong hành cung một đêm, như vậy hắn có thể âm thầm truyền ra tin đồn, khiến cho Công Tôn Uyển Nhi này ở trong Tà Hoàng Triều, càng bị bài xích. Đồng thời hắn còn chuẩn bị một loạt kế hoạch, trong lòng đã có sáu phần nắm chắc. Cuối cùng khiến cho Công Tôn Uyển Nhi bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy, sau đó sẽ sinh hạ một nam một nữ, liền có thể khiến cho căn cơ của Bạch Tiểu Thuần, ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này càng vững chắc.
Nhưng hôm nay, tất cả kế hoạch đều chuẩn bị xong, Bạch Tiểu Thuần ở đây lại có thể không chịu hăng hái tranh giành như vậy...
Mà loại kế hoạch thay đổi này, rất tiêu hao tâm thần. Đại Thiên Sư ở đây xoa xoa mi tâm, cười khổ rời khỏi đó. Trong đầu hắn đang không ngừng cân nhắc biện pháp.
Nếu như Công Tôn Uyển Nhi biết ở Vân Hải Châu có một lão hồ ly như thế đang không ngừng tính kế với nàng, sợ là sẽ phải lập tức đánh tới, không chết không dừng...
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Đại Thiên Sư rời đi, cũng thở phào nhẹ nhõm. Đại Thiên Sư có tâm tư gì, hắn hiểu rõ. Hắn biết đối phương làm tất cả những điều này, cũng là vì thế giới Thông Thiên quật khởi, vì địa vị của mình vững chắc. Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy là lạ. Thật ra, loại chuyện này, hắn còn có chút không quá thích ứng.
- Mà thôi. Loại chuyện như vậy, ta vẫn đừng đi quan tâm. Hiện tại quan trọng nhất, hãy để cho tu vi của mình tăng cao!
Bạch Tiểu Thuần xua tan phiền não ra khỏi đầu. Sau khi hít một hơi thật sâu, hắn trở lại trong mật thất. Hắn biết hiện tại muốn tăng cao tu vi, biện pháp tốt nhất chính là cướp lấy quạt tàn.
Thời điểm trước cửa ải thứ ba mươi, hắn lại thu được không ít đan dược thưởng. Còn có hồn Thái Cổ mình thu hoạch được sau khi xông qua cửa ải thứ ba mươi nữa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
- Chủ nhân, chờ ta một chút. Ta muốn đi Vân Hải Châu!
Thời điểm âm thanh của Chu Nhất Tinh truyền ra, bước chân Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Hắn quay đầu nhìn về phía Chu Nhất Tinh đang nhanh chóng tới gần, cũng nhìn thấy được sự kiên định trong đôi mắt của Chu Nhất Tinh.
Bạch Tiểu Thuần cười, không lại nói thêm quá nhiều ngôn từ, mà chỉ gật đầu.
- Hoan nghênh ngươi... Về nhà!
- Về nhà...
Thân thể Chu Nhất Tinh lại chấn động. Sau khi thì thào hai chữ này, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười. Nụ cười kia rất sạch sẽ, rất nghiêm túc.
- Về nhà!
Lần này, đối với Chu Nhất Tinh mà nói, ý nghĩa rất không tầm thường. Ấn tượng của hắn đối Bạch Tiểu Thuần trước đó, cũng phát sinh sự thay đổi. Đối với Vân Hải Châu, trong lòng hắn càng dâng lên hi vọng.
Cho dù lưu luyến phong cảnh phía ngoài đi nữa, cũng là một thân một mình. Cho dù là hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt hiện tại, nhưng lúc đêm khuya vắng người, loại cảm giác xa lạ phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ có mình đến từ thế giới Thông Thiên, cũng vẫn khiến cho hắn thường xuyên thổn thức xúc động.
Nhưng bây giờ, một câu nói về nhà kia, giống như khiến tâm thần Chu Nhất Tinh chấn động mạnh. Hắn đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thuần, cùng Thanh nhi, càng chạy càng xa.
Không chỉ mở ra buôn bán, còng cho phép Vân Hải Châu ở bên trong mấy châu của bắc bộ Tà Hoàng Triều, từng nơi đều thiết lập một phân bộ luyện linh. Mặc dù tất cả khống chế đều nằm trong tay Công Tôn Uyển Nhi, lại phân đi không ít lợi nhuận, nhưng đồng dạng, căn cơ vẫn ở Vân Hải Châu. Đồng thời, còn vì Vân Hải Châu mở ra một mảnh thiên địa khác.
Có thể vừa mới bắt đầu, ưu thế này còn chưa phải là quá rõ ràng. Nhưng theo buôn bán không ngừng làm sâu sắc, rất nhanh sẽ mở ra cho Vân Hải Châu thêm một con đường, khiến cho Vân Hải Châu có thể ở trên ý nghĩa chân chính, dựa theo quy hoạch của Đại Thiên Sư, ở trong kẽ hở, sừng sững không ngã!
Xử lý xong tất cả mọi chuyện, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỹ mãn. Hắn cảm thấy lần này mình buôn bán có lời. Không chỉ cùng Công Tôn Uyển Nhi đạt được buôn bán, còn dẫn theo Chu Nhất Tinh trở về.
Ở trong sự thỏa mãn này, Bạch Tiểu Thuần cùng Chu Nhất Tinh trở lại Vân Hải Châu. Chu Nhất Tinh mới tới Vân Hải Châu, đối với tất cả mọi thứ nơi đây, đều cảm thấy rất mới mẻ. Nhất là sau khi đến chủ thành của Vân Hải Châu, hắn thậm chí còn nhìn thấy được mấy người quen cũ đã từng ở Man Hoang. Sau khi bọn họ gặp nhau, đều rất vui mừng bất ngờ. Bạch Tiểu Thuần mắt thấy cảnh tượng như vậy, biết Chu Nhất Tinh vừa đến, có quá nhiều bằng hữu gặp lại, vì vậy cũng không có làm phiền hắn, một mình trở lại phủ đệ. Sau đó, Bạch Tiểu Thuần triệu tập Đại Thiên Sư qua.
Vừa nhìn thấy Đại Thiên Sư, Bạch Tiểu Thuần muốn nói ra kết quả mình đạt được. Nhưng Đại Thiên Sư lại khẽ nhíu mày. Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần đã nói xong, hắn cuối cùng không nhịn được hỏi một câu.
- Tiến triển? Cái này... chắc là có một chút. Ta làm sao có thể ở trong hành cung của nàng. Ta là ở tại trong thành.
Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu. Hắn biết ý tứ của Đại Thiên Sư. Nhưng loại chuyện như vậy, Bạch Tiểu Thuần thật sự rầu rĩ. Hắn không biết nên có tiến triển cùng Công Tôn Uyển Nhi thế nào.
Nghe được Bạch Tiểu Thuần trả lời, Đại Thiên Sư thở dài một tiếng. Trên thực tế hắn để cho Bạch Tiểu Thuần đi tìm Công Tôn Uyển Nhi, mục đích của hắn căn bản cũng không phải là buôn bán. Loại chuyện này đối với song phương cùng có lợi, hắn đoán chắc Công Tôn Uyển Nhi tuyệt đối sẽ không từ chối. Suy nghĩ của hắn, là khiến cho giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi, tăng thêm một chút mờ ám.
Nếu như có thể ở lại bên trong hành cung một đêm, như vậy hắn có thể âm thầm truyền ra tin đồn, khiến cho Công Tôn Uyển Nhi này ở trong Tà Hoàng Triều, càng bị bài xích. Đồng thời hắn còn chuẩn bị một loạt kế hoạch, trong lòng đã có sáu phần nắm chắc. Cuối cùng khiến cho Công Tôn Uyển Nhi bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy, sau đó sẽ sinh hạ một nam một nữ, liền có thể khiến cho căn cơ của Bạch Tiểu Thuần, ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này càng vững chắc.
Nhưng hôm nay, tất cả kế hoạch đều chuẩn bị xong, Bạch Tiểu Thuần ở đây lại có thể không chịu hăng hái tranh giành như vậy...
Mà loại kế hoạch thay đổi này, rất tiêu hao tâm thần. Đại Thiên Sư ở đây xoa xoa mi tâm, cười khổ rời khỏi đó. Trong đầu hắn đang không ngừng cân nhắc biện pháp.
Nếu như Công Tôn Uyển Nhi biết ở Vân Hải Châu có một lão hồ ly như thế đang không ngừng tính kế với nàng, sợ là sẽ phải lập tức đánh tới, không chết không dừng...
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Đại Thiên Sư rời đi, cũng thở phào nhẹ nhõm. Đại Thiên Sư có tâm tư gì, hắn hiểu rõ. Hắn biết đối phương làm tất cả những điều này, cũng là vì thế giới Thông Thiên quật khởi, vì địa vị của mình vững chắc. Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy là lạ. Thật ra, loại chuyện này, hắn còn có chút không quá thích ứng.
- Mà thôi. Loại chuyện như vậy, ta vẫn đừng đi quan tâm. Hiện tại quan trọng nhất, hãy để cho tu vi của mình tăng cao!
Bạch Tiểu Thuần xua tan phiền não ra khỏi đầu. Sau khi hít một hơi thật sâu, hắn trở lại trong mật thất. Hắn biết hiện tại muốn tăng cao tu vi, biện pháp tốt nhất chính là cướp lấy quạt tàn.
Thời điểm trước cửa ải thứ ba mươi, hắn lại thu được không ít đan dược thưởng. Còn có hồn Thái Cổ mình thu hoạch được sau khi xông qua cửa ải thứ ba mươi nữa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1688: Yêu nghiệt, các ngươi đi ra (1)
10.0/10 từ 32 lượt.