Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1673: Tiểu Thuần ra tay (1)
- Quá khi dễ người, các ngươi quá khi dễ người!
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Hắn chỉ cảm thấy tức giận giống như thủy triều, ở trong đầu từng đợt trực tiếp không ngừng đánh ra, không ngừng bạo phát, không ngừng nổ lớn.
Lúc này theo tiếng gầm khẽ, tay phải hắn vỗ vào túi đựng đồ, lập tức lại từ bên trong túi trữ vật lấy ra một đống đan dược. Hắn muốn báo thù. Hắn càng phải khiến cho những người tí hon này biết được, ở trên con đường đan đạo mấp mô này, Bạch Tiểu Thuần hắn mới là cường giả chân chính!
Cường giả, không cho phép được khiêu khích!
Mà thứ hắn lấy ra đầu tiên, chính là một trong những đan dược ban đầu khi còn ở Khôi Hoàng Thành trong Man Hoang, vì đấu pháp cùng hai vị huyền phẩm luyện hồn sư, do đó được hắn nghiên cứu ra hồn dược biến dị, bên trong ẩn chứa thứ khiến cho người ta tiêu chảy thậm chí đánh rắm thối mấy ngày liền.
Trước đây, Bạch Tiểu Thuần cũng từng suy nghĩ một chút, luyện ra đan dược kia. Do đó sau khi luyện chế được một nhóm đan dược chính hắn cũng không dám thử. Viên đan dược này vốn vô danh. Ngày hôm nay nó được Bạch Tiểu Thuần lấy ra, đồng thời, cũng được hắn đặt tên!
- Ta phải cho các ngươi biết, chỗ thật sự đáng sợ của Bạch Tiểu Thuần ta! Tịnh Thể Hóa Uế Đan!
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần rống to hơn, đan dược cầm trong tay chợt ném ra. Những đan dược này vừa bay ra, đã bị Bạch Tiểu Thuần phất tay áo. Tất cả liền tan vỡ, hóa thành rất nhiều thuốc bột, theo gió khuếch tán ra.
Thậm chí vì để dược hiệu khuếch tán tốt nhất, Bạch Tiểu Thuần triển khai tốc độ tới cực hạn, ở bên trong thiên địa này, ở bốn phía xung quanh những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, không ngừng na di. Mỗi lần dừng lại, hắn đều sẽ ném ra rất nhiều Tịnh Thể Hóa Uế Đan.
Ầm ầm ầm.
Từng tiếng nổ tung đột ngột không ngừng vang vọng. Những người tí hon của một tộc Hắc Đan ở bốn phía xung quanh đều thi nhau sửng sốt. Thật sự ở trong trí nhớ của bọn họ, bọn họ đã rất lâu không gặp phải, loại người dám ở trên phương diện luyện đan bắt đầu khiêu khích mình.
Lúc này mỗi một người nhất thời phấn chấn kích động. Cũng có không ít người ngửa mặt lên trời cười to.
- Ha ha, không nghĩ tới, lại có thể gặp phải người trong đồng đạo. Cái lô đỉnh này không tệ. Tốt vô cùng!"
- Lô đỉnh, ta xem trọng ngươi rồi. Để ta tới thử một chút, xem đan dược của ngươi có chỗ nào kỳ diệu!
- Đừng giành với ta. Đây là đấu đan. Một tu sĩ lại dám đấu đan cùng một tộc Hắc Đan chúng ta. Lô đỉnh, ta bội phục dũng khí của ngươi!
Những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, lúc này không những không có nao núng, ngược lại mỗi một người đều hưng phấn không nhịn được. Thậm chí có không ít chủ động bay tới gần, giống như say sưa, đi hấp thu bột đan dược của Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy tình cảnh như vậy, không khỏi ngẩn người. Đồng thời tức giận trong lòng hắn càng sâu hơn. Hắn tùy ý ném ra càng nhiều đan dược hơn. Hắn cũng không quan tâm hiện tại còn nhiều hàng hay không. Lúc này sau khi hắn bóp nát đan dược, rất nhanh, bột phấn của Tịnh Thể Hóa Uế Đan này lại tràn ngập ở bốn phương tám hướng xung quanh, bị những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó người phía sau tiếp người phía trước hấp thu. Sau đó mỗi một người tí hon này mới bắt đầu còn rất phấn chấn chờ mong. Nhưng rất nhanh, tất cả lại đều lộ ra thần sắc cổ quái.
Chớp mắt một cái, những tiếng ầm ầm không ngừng truyền ra. Mỗi một người rốt cuộc bắt đầu đánh rắm thối. Còn có một vài người kinh ngạc kêu lên, ôm bụng lại lập tức ngồi xổm xuống...
- Lại là tiêu chảy. Lô đỉnh, ngươi đây là đạo văn đan dược của chúng ta. Lẽ nào ngươi lại chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?
- Thoải mái. Đan dược này cũng không tệ lắm. Nhưng so với chúng ta, vẫn kém hơn rất nhiều!
- Chỉ mới như vậy, đã tự xưng là Quái Đan Lão Tổ sao? Đối phó với loại đan dược này, ta có hơn một nghìn sáu trăm loại biện pháp hóa giải.
Trong những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, có người trực tiếp lại lấy ra không ít giải dược, bình tĩnh ăn vào. Còn có một vài người hiển nhiên là có năng lực chịu đựng vượt qua rất xa so với sự tưởng tượng của Bạch Tiểu Thuần. Rõ ràng là đang đánh rắm thối không ngừng, nhưng lại có thể rất bình tĩnh, giống như đang hưởng thụ.
Chuyện này quả thực chính là so với ngôn từ, càng châm chọc hơn càng thêm sỉ nhục mãnh liệt.
- Đừng có gấp. Bạch mỗ chuẩn bị cho các ngươi, làm sao lại có thể chỉ là một loại đan dược được!
Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên. Lần này tay hắn ném ra, thình lình là đan dược vô danh ban đầu khi ở bên trong Huyết Khê Tông, dùng cho luyện thi, khiến cho toàn thân hắn mọc lông dài.
Những đan dược này vì ở bên trong túi trữ vật Bạch Tiểu Thuần trong thời gian đã lâu, cho nên số lượng rất nhiều. Lúc này sau khi bị hắn ném ra, theo tiếng đan dược ầm ầm nổ tung ra, lại có cuồng phong quét ngang, nhất thời lại khuếch tán tám phương. những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, mỗi người đều xem thường, trốn cũng không trốn, tùy ý cho những đan dược này rơi ở trên người.
Rất nhanh, trên da của bọn họ lại có lông mọc dài ra. Những bộ lông này sinh trưởng cực nhanh, cũng chẳng biết tại sao lại đủ mọi màu sắc. Không bao lâu, phóng tầm mắt nhìn lại, một tộc Hắc Đan trên mặt đất, rốt cuộc có không ít người, không nhìn thấy được thân thể, chỉ có thể nhìn đến một đám lông xù lăn qua lăn lại.
- A, cái đan dược này không tệ!
- Lại có thể khiến lông dài ra. Trời ạ, ta thế nào lại không nghĩ tới điểm này. Chỉ có điều ta thế nào lại cảm giác có chút ngứa ngáy.
- Lô đỉnh, xem ra ngươi vẫn còn có chút bản lĩnh. Chỉ có điều như vậy cũng vô dụng thôi. Xem giải dược của ta đây!
Những người tí hon Hắc Đan này khi mới bắt đầu còn có chút kinh ngạc. Nhưng rất nhanh, mỗi một người tí hon đều dùng ra đan dược khác nhau hóa giải. Bộ lông ở trên người bọn họ với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang nhanh chóng biến mất.
Mắt thấy tình cảnh như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại không có nóng vội. Sự căm hận của hắn đối với những người tí hon này không ít. Hơn nữa, thân là đại sư dược đạo, hắn biết hiệu quả của chỉ một đan dược, kém rất xa so với nhiều đan dược kết hợp lại, bạo phát ra. Lúc này, điều hắn làm, chính là không ngừng kết hợp.
Không đợi mọi người hoàn toàn hóa giải, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, lại ném ra một đông đan dược. Lần này thứ hắn ném ra, là một trong ba đại siêu đan của bản thân... Đan chia tay!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Hắn chỉ cảm thấy tức giận giống như thủy triều, ở trong đầu từng đợt trực tiếp không ngừng đánh ra, không ngừng bạo phát, không ngừng nổ lớn.
Lúc này theo tiếng gầm khẽ, tay phải hắn vỗ vào túi đựng đồ, lập tức lại từ bên trong túi trữ vật lấy ra một đống đan dược. Hắn muốn báo thù. Hắn càng phải khiến cho những người tí hon này biết được, ở trên con đường đan đạo mấp mô này, Bạch Tiểu Thuần hắn mới là cường giả chân chính!
Cường giả, không cho phép được khiêu khích!
Mà thứ hắn lấy ra đầu tiên, chính là một trong những đan dược ban đầu khi còn ở Khôi Hoàng Thành trong Man Hoang, vì đấu pháp cùng hai vị huyền phẩm luyện hồn sư, do đó được hắn nghiên cứu ra hồn dược biến dị, bên trong ẩn chứa thứ khiến cho người ta tiêu chảy thậm chí đánh rắm thối mấy ngày liền.
Trước đây, Bạch Tiểu Thuần cũng từng suy nghĩ một chút, luyện ra đan dược kia. Do đó sau khi luyện chế được một nhóm đan dược chính hắn cũng không dám thử. Viên đan dược này vốn vô danh. Ngày hôm nay nó được Bạch Tiểu Thuần lấy ra, đồng thời, cũng được hắn đặt tên!
- Ta phải cho các ngươi biết, chỗ thật sự đáng sợ của Bạch Tiểu Thuần ta! Tịnh Thể Hóa Uế Đan!
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần rống to hơn, đan dược cầm trong tay chợt ném ra. Những đan dược này vừa bay ra, đã bị Bạch Tiểu Thuần phất tay áo. Tất cả liền tan vỡ, hóa thành rất nhiều thuốc bột, theo gió khuếch tán ra.
Thậm chí vì để dược hiệu khuếch tán tốt nhất, Bạch Tiểu Thuần triển khai tốc độ tới cực hạn, ở bên trong thiên địa này, ở bốn phía xung quanh những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, không ngừng na di. Mỗi lần dừng lại, hắn đều sẽ ném ra rất nhiều Tịnh Thể Hóa Uế Đan.
Ầm ầm ầm.
Từng tiếng nổ tung đột ngột không ngừng vang vọng. Những người tí hon của một tộc Hắc Đan ở bốn phía xung quanh đều thi nhau sửng sốt. Thật sự ở trong trí nhớ của bọn họ, bọn họ đã rất lâu không gặp phải, loại người dám ở trên phương diện luyện đan bắt đầu khiêu khích mình.
Lúc này mỗi một người nhất thời phấn chấn kích động. Cũng có không ít người ngửa mặt lên trời cười to.
- Ha ha, không nghĩ tới, lại có thể gặp phải người trong đồng đạo. Cái lô đỉnh này không tệ. Tốt vô cùng!"
- Lô đỉnh, ta xem trọng ngươi rồi. Để ta tới thử một chút, xem đan dược của ngươi có chỗ nào kỳ diệu!
- Đừng giành với ta. Đây là đấu đan. Một tu sĩ lại dám đấu đan cùng một tộc Hắc Đan chúng ta. Lô đỉnh, ta bội phục dũng khí của ngươi!
Những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, lúc này không những không có nao núng, ngược lại mỗi một người đều hưng phấn không nhịn được. Thậm chí có không ít chủ động bay tới gần, giống như say sưa, đi hấp thu bột đan dược của Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy tình cảnh như vậy, không khỏi ngẩn người. Đồng thời tức giận trong lòng hắn càng sâu hơn. Hắn tùy ý ném ra càng nhiều đan dược hơn. Hắn cũng không quan tâm hiện tại còn nhiều hàng hay không. Lúc này sau khi hắn bóp nát đan dược, rất nhanh, bột phấn của Tịnh Thể Hóa Uế Đan này lại tràn ngập ở bốn phương tám hướng xung quanh, bị những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó người phía sau tiếp người phía trước hấp thu. Sau đó mỗi một người tí hon này mới bắt đầu còn rất phấn chấn chờ mong. Nhưng rất nhanh, tất cả lại đều lộ ra thần sắc cổ quái.
Chớp mắt một cái, những tiếng ầm ầm không ngừng truyền ra. Mỗi một người rốt cuộc bắt đầu đánh rắm thối. Còn có một vài người kinh ngạc kêu lên, ôm bụng lại lập tức ngồi xổm xuống...
- Lại là tiêu chảy. Lô đỉnh, ngươi đây là đạo văn đan dược của chúng ta. Lẽ nào ngươi lại chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?
- Thoải mái. Đan dược này cũng không tệ lắm. Nhưng so với chúng ta, vẫn kém hơn rất nhiều!
- Chỉ mới như vậy, đã tự xưng là Quái Đan Lão Tổ sao? Đối phó với loại đan dược này, ta có hơn một nghìn sáu trăm loại biện pháp hóa giải.
Trong những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, có người trực tiếp lại lấy ra không ít giải dược, bình tĩnh ăn vào. Còn có một vài người hiển nhiên là có năng lực chịu đựng vượt qua rất xa so với sự tưởng tượng của Bạch Tiểu Thuần. Rõ ràng là đang đánh rắm thối không ngừng, nhưng lại có thể rất bình tĩnh, giống như đang hưởng thụ.
Chuyện này quả thực chính là so với ngôn từ, càng châm chọc hơn càng thêm sỉ nhục mãnh liệt.
- Đừng có gấp. Bạch mỗ chuẩn bị cho các ngươi, làm sao lại có thể chỉ là một loại đan dược được!
Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên. Lần này tay hắn ném ra, thình lình là đan dược vô danh ban đầu khi ở bên trong Huyết Khê Tông, dùng cho luyện thi, khiến cho toàn thân hắn mọc lông dài.
Những đan dược này vì ở bên trong túi trữ vật Bạch Tiểu Thuần trong thời gian đã lâu, cho nên số lượng rất nhiều. Lúc này sau khi bị hắn ném ra, theo tiếng đan dược ầm ầm nổ tung ra, lại có cuồng phong quét ngang, nhất thời lại khuếch tán tám phương. những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó, mỗi người đều xem thường, trốn cũng không trốn, tùy ý cho những đan dược này rơi ở trên người.
Rất nhanh, trên da của bọn họ lại có lông mọc dài ra. Những bộ lông này sinh trưởng cực nhanh, cũng chẳng biết tại sao lại đủ mọi màu sắc. Không bao lâu, phóng tầm mắt nhìn lại, một tộc Hắc Đan trên mặt đất, rốt cuộc có không ít người, không nhìn thấy được thân thể, chỉ có thể nhìn đến một đám lông xù lăn qua lăn lại.
- A, cái đan dược này không tệ!
- Lại có thể khiến lông dài ra. Trời ạ, ta thế nào lại không nghĩ tới điểm này. Chỉ có điều ta thế nào lại cảm giác có chút ngứa ngáy.
- Lô đỉnh, xem ra ngươi vẫn còn có chút bản lĩnh. Chỉ có điều như vậy cũng vô dụng thôi. Xem giải dược của ta đây!
Những người tí hon Hắc Đan này khi mới bắt đầu còn có chút kinh ngạc. Nhưng rất nhanh, mỗi một người tí hon đều dùng ra đan dược khác nhau hóa giải. Bộ lông ở trên người bọn họ với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang nhanh chóng biến mất.
Mắt thấy tình cảnh như vậy, Bạch Tiểu Thuần lại không có nóng vội. Sự căm hận của hắn đối với những người tí hon này không ít. Hơn nữa, thân là đại sư dược đạo, hắn biết hiệu quả của chỉ một đan dược, kém rất xa so với nhiều đan dược kết hợp lại, bạo phát ra. Lúc này, điều hắn làm, chính là không ngừng kết hợp.
Không đợi mọi người hoàn toàn hóa giải, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, lại ném ra một đông đan dược. Lần này thứ hắn ném ra, là một trong ba đại siêu đan của bản thân... Đan chia tay!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1673: Tiểu Thuần ra tay (1)
10.0/10 từ 32 lượt.