Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1614: Hận nhất người khác dối trá!
Ngoại trừ đám Thiên Tôn Bạch Tiểu Thuần ra, tu vi Bán Thần chỉ có một mình Hải Thần Đại Tôn.
- Đáng chết. Ở đây quá khó khăn. Nhất là cửa thứ sáu này, căn bản là đi không qua được!
- Loại thử thách này, căn bản cũng không phải là chuẩn bị cho những Thiên Nhân chúng ta. Cửa thứ sáu này... Muốn đi qua, thế nào cũng phải là Thiên Tôn mới có thể làm được. Cho dù là Bán Thần... cũng không phải người người đều có thể qua!
- Ta nhất định phải đi qua. Thưởng ở đây thật sự quá kinh người. Nhất là cửa thứ năm này, lại có thể thưởng chính là một bình Thối Mạch Dịch, phẩm chất còn đạt đến tuyệt phẩm. Cái này ở bên ngoài, một giọt cũng có thể giá trị hơn vạn linh thạch!
Lúc này trên quảng trường, tu sĩ Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều, từng người ở một bên, đều đang nghị luận với nhau. Mặc dù mỗi người đều không thất bại ở cùng cửa ải, nhưng bọn họ này mặt mày hớn hở, khó nén vẻ mặt hưng phấn, không thể nghi ngờ vẫn biểu lộ ra sự kích động của bọn họ trong thời khắc này.
- Thưởng của cửa thứ năm đã là Thối Mạch Dịch. Như vậy cửa thứ sáu, cửa thứ bảy thậm chí các cửa ải phía sau, sẽ là cái gì... Nhất định là bảo vật càng hiếm quý hơn so với Thối Mạch Dịch!
- Chúng ta sợ là không thể biết được điều này. Chỉ có điều ta trước đó nhìn thấy được Quảng Mục Thiên Tôn đi nhanh nhất. Đã đến cửa ải thứ mười!
- Ta cũng thấy được Quảng Mục Thiên Tôn bước vào cửa ải thứ mười. Về phần các Thiên Tôn khác đều ở cửa ải thứ bảy, cửa ải thứ tám, đến nay còn chưa có đi ra.
Bạch Tiểu Thuần ở một bên, nghe được bốn phía xung quanh bàn luận, trong lòng rất không vui, còn có một chút cảm giác bất an.
- Quảng Mục Thiên Tôn này đi như thế nào lại nhanh như vậy! Nhìn khổ người hắn lớn như vậy, đầu cũng không linh hoạt mới đúng. Nhưng hắn lại có thể đi ra khỏi mê cung?
Bạch Tiểu Thuần không cam lòng. Đồng thời, cảm giác không ổn trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.
Thật ra hắn cảm thấy, cứ đi xuống như thế, lần tranh đoạt này, mình sợ rằng không tranh hơn những gia hỏa này. Tuy có chút không cam lòng, nhưng Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, sau đó thở dài.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chua chát, an ủi mình một hồi. Sau đó trong đầu hắn bắt đầu cân nhắc về mê cung ở cửa ải thứ bảy.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có hai mảnh xương quạt, lần lượt ở vị trí cửa ải thứ bảy cùng cửa ải thứ tám lục tục có ánh sáng truyền tống truyền ra. Rất nhanh, thân ảnh hai người Cổ Thiên Quân cùng Nguyên Yêu Tử bọn họ đã bị truyền tống đến trên quảng trường.
Lúc hai người trước sau hạ xuống, sắc mặt hai bên đều có chút khó coi. Từng người đều nhíu mày, đến ngồi xuống ở một bên, đều đang suy nghĩ sâu xa. Bạch Tiểu Thuần cẩn thận nhìn, Cổ Thiên Quân là thất bại ở cửa thứ tám. Nguyên Yêu Tử này nhìn như gia hỏa thông minh, lại có thể cũng dừng lại ở cửa thứ bảy.
- Tầng thứ bảy này có cái gì không đúng.
Bạch Tiểu Thuần nhất thời vô cùng kinh ngạc. Hắn quyết định lại quan sát một chút. Rất nhanh, mấy vị Thiên Tôn khác đều lục tục truyền tống trở về.
Trong đó Tư Mã Vân Hoa cũng bị đập ở cửa thứ bảy. Về phần Phệ Linh Thượng Nhân lại là từ cửa thứ tám trở về.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình càng xem càng không hiểu. Lúc này tâm tư hắn ngứa ngáy khó chịu, suy nghĩ có nên đi tìm Cổ Thiên Quân xin chỉ giáo một chút hay không? Nhưng suy nghĩ một chút, Cổ Thiên Quân này luôn luôn nhìn mình không vừa mắt. Loại chuyện này, sợ là hắn không có khả năng tự nói với mình. Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần thở dài, nhíu mày.
Về phần Tư Mã Vân Hoa, sau khi cắn răng, không biết cùng Cổ Thiên Quân như khai thông thế nào, lại trả cái giá lớn thế nào. Sau khi biết được quá trình Cổ Thiên Quân xông cửa thứ bảy, trong mắt hắn xuất hiện tinh quang, lại lao về phía cửa thứ bảy.
Mà Nguyên Yêu Tử cũng lựa chọn tương tự, đang cùng Phệ Linh Thượng Nhân đạt được giao dịch nào đó. Sau đó, hắn cũng biết được mấu chốt để vượt qua cửa ải. Ánh mắt lóe sáng lên, cùng Tư Mã Vân Hoa gần như đồng thời, lại tiến vào cửa thứ bảy.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng có chút lo lắng. Nhất là hai vị này, lại có thể chỉ dùng thời gian nửa nén hương, lại ngửa mặt lên trời cười to xuất hiện ở chỗ thông đạo của xương quạt. Bộ dạng này rõ ràng đã xông qua được cửa ải. Điêu này khiến cho Bạch Tiểu Thuần hít thở cũng trở nên dồn dập hơn một ít.
- Nhanh như vậy sao?
Ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần xoay chuyển trăm vòng, nhanh chóng cân nhắc mấu chốt bên trong. Bỗng nhiên, ở tại cửa ải thứ mười có ánh sáng mạnh mẽ phóng lên cao.
Trong chớp mắt khi tia sáng này khuếch tán, một đạo ý chí từ bên trong toàn bộ cây quạt này, bạo phát ra, lướt ngang qua xung quanh. Sau đó ở trong đầu mỗi người đều vang lên một âm thanh đầy vẻ uy nghiêm.
- Người đầu tiên vượt qua cửa ải thứ mười đã xuất hiện, lấy được thân phận chuẩn tử, kéo dài hai canh giờ tới lúc hắn xông qua ải!
Theo ý chí này vang vọng, tâm thần tất cả mọi người trên quảng trường đều chấn động. Cùng lúc đó, có ánh sáng truyền tống từ chỗ vị trí xương quạt cửa ải thứ mười, bỗng nhiên tản ra. Ngay sau đó bóng dáng Quảng Mục Thiên Tôn xuất hiện ở trên quảng trường.
Thân thể giống như tháp sắt của hắn vừa xuất hiện trong chớp mắt, hình như toàn bộ cây quạt này đều rung một chút. Mơ hồ, dường như ánh sáng ở bốn phía xung quanh hắn đều có chút vặn vẹo, giống như một cục đá ném vào trên mặt nước, khiến cho tất cả những người nhìn thấy được, đều giật mình.
Đây không phải là vì tu vi cường hãn của Quảng Mục tạo thành. Đây rõ ràng... Là bởi vì hắn xông qua cửa ải thứ mười, thu được cái gọi là thân phận chuẩn tử, quạt tàn Chúa Tể này tán thành đối với hắn ở trình độ nhất định!
Nhất là bên trong ý chí vừa rồi biểu đạt ra, hiển nhiên Quảng Mục Thiên Tôn này đã có đặc quyền kéo dài thời gian lúc xông qua ải!
Có thể tưởng tượng được, nếu không có gì bất ngờ, như vậy sau khi xông qua những cửa ải tiếp theo, đến sau tầng hai mươi, sợ là còn có đặc quyền mới. Để cho hắn một đường nhận được, đi tiếp về phía trước, như vậy cuối cùng ở ba tháng sau, Quảng Mục Thiên Tôn này có khả năng cực lớn, trở thành chủ nhân của cái quạt này!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
- Đáng chết. Ở đây quá khó khăn. Nhất là cửa thứ sáu này, căn bản là đi không qua được!
- Loại thử thách này, căn bản cũng không phải là chuẩn bị cho những Thiên Nhân chúng ta. Cửa thứ sáu này... Muốn đi qua, thế nào cũng phải là Thiên Tôn mới có thể làm được. Cho dù là Bán Thần... cũng không phải người người đều có thể qua!
- Ta nhất định phải đi qua. Thưởng ở đây thật sự quá kinh người. Nhất là cửa thứ năm này, lại có thể thưởng chính là một bình Thối Mạch Dịch, phẩm chất còn đạt đến tuyệt phẩm. Cái này ở bên ngoài, một giọt cũng có thể giá trị hơn vạn linh thạch!
Lúc này trên quảng trường, tu sĩ Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều, từng người ở một bên, đều đang nghị luận với nhau. Mặc dù mỗi người đều không thất bại ở cùng cửa ải, nhưng bọn họ này mặt mày hớn hở, khó nén vẻ mặt hưng phấn, không thể nghi ngờ vẫn biểu lộ ra sự kích động của bọn họ trong thời khắc này.
- Thưởng của cửa thứ năm đã là Thối Mạch Dịch. Như vậy cửa thứ sáu, cửa thứ bảy thậm chí các cửa ải phía sau, sẽ là cái gì... Nhất định là bảo vật càng hiếm quý hơn so với Thối Mạch Dịch!
- Chúng ta sợ là không thể biết được điều này. Chỉ có điều ta trước đó nhìn thấy được Quảng Mục Thiên Tôn đi nhanh nhất. Đã đến cửa ải thứ mười!
- Ta cũng thấy được Quảng Mục Thiên Tôn bước vào cửa ải thứ mười. Về phần các Thiên Tôn khác đều ở cửa ải thứ bảy, cửa ải thứ tám, đến nay còn chưa có đi ra.
Bạch Tiểu Thuần ở một bên, nghe được bốn phía xung quanh bàn luận, trong lòng rất không vui, còn có một chút cảm giác bất an.
- Quảng Mục Thiên Tôn này đi như thế nào lại nhanh như vậy! Nhìn khổ người hắn lớn như vậy, đầu cũng không linh hoạt mới đúng. Nhưng hắn lại có thể đi ra khỏi mê cung?
Bạch Tiểu Thuần không cam lòng. Đồng thời, cảm giác không ổn trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.
Thật ra hắn cảm thấy, cứ đi xuống như thế, lần tranh đoạt này, mình sợ rằng không tranh hơn những gia hỏa này. Tuy có chút không cam lòng, nhưng Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, sau đó thở dài.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chua chát, an ủi mình một hồi. Sau đó trong đầu hắn bắt đầu cân nhắc về mê cung ở cửa ải thứ bảy.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có hai mảnh xương quạt, lần lượt ở vị trí cửa ải thứ bảy cùng cửa ải thứ tám lục tục có ánh sáng truyền tống truyền ra. Rất nhanh, thân ảnh hai người Cổ Thiên Quân cùng Nguyên Yêu Tử bọn họ đã bị truyền tống đến trên quảng trường.
Lúc hai người trước sau hạ xuống, sắc mặt hai bên đều có chút khó coi. Từng người đều nhíu mày, đến ngồi xuống ở một bên, đều đang suy nghĩ sâu xa. Bạch Tiểu Thuần cẩn thận nhìn, Cổ Thiên Quân là thất bại ở cửa thứ tám. Nguyên Yêu Tử này nhìn như gia hỏa thông minh, lại có thể cũng dừng lại ở cửa thứ bảy.
- Tầng thứ bảy này có cái gì không đúng.
Bạch Tiểu Thuần nhất thời vô cùng kinh ngạc. Hắn quyết định lại quan sát một chút. Rất nhanh, mấy vị Thiên Tôn khác đều lục tục truyền tống trở về.
Trong đó Tư Mã Vân Hoa cũng bị đập ở cửa thứ bảy. Về phần Phệ Linh Thượng Nhân lại là từ cửa thứ tám trở về.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình càng xem càng không hiểu. Lúc này tâm tư hắn ngứa ngáy khó chịu, suy nghĩ có nên đi tìm Cổ Thiên Quân xin chỉ giáo một chút hay không? Nhưng suy nghĩ một chút, Cổ Thiên Quân này luôn luôn nhìn mình không vừa mắt. Loại chuyện này, sợ là hắn không có khả năng tự nói với mình. Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần thở dài, nhíu mày.
Về phần Tư Mã Vân Hoa, sau khi cắn răng, không biết cùng Cổ Thiên Quân như khai thông thế nào, lại trả cái giá lớn thế nào. Sau khi biết được quá trình Cổ Thiên Quân xông cửa thứ bảy, trong mắt hắn xuất hiện tinh quang, lại lao về phía cửa thứ bảy.
Mà Nguyên Yêu Tử cũng lựa chọn tương tự, đang cùng Phệ Linh Thượng Nhân đạt được giao dịch nào đó. Sau đó, hắn cũng biết được mấu chốt để vượt qua cửa ải. Ánh mắt lóe sáng lên, cùng Tư Mã Vân Hoa gần như đồng thời, lại tiến vào cửa thứ bảy.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cũng có chút lo lắng. Nhất là hai vị này, lại có thể chỉ dùng thời gian nửa nén hương, lại ngửa mặt lên trời cười to xuất hiện ở chỗ thông đạo của xương quạt. Bộ dạng này rõ ràng đã xông qua được cửa ải. Điêu này khiến cho Bạch Tiểu Thuần hít thở cũng trở nên dồn dập hơn một ít.
- Nhanh như vậy sao?
Ý nghĩ của Bạch Tiểu Thuần xoay chuyển trăm vòng, nhanh chóng cân nhắc mấu chốt bên trong. Bỗng nhiên, ở tại cửa ải thứ mười có ánh sáng mạnh mẽ phóng lên cao.
Trong chớp mắt khi tia sáng này khuếch tán, một đạo ý chí từ bên trong toàn bộ cây quạt này, bạo phát ra, lướt ngang qua xung quanh. Sau đó ở trong đầu mỗi người đều vang lên một âm thanh đầy vẻ uy nghiêm.
- Người đầu tiên vượt qua cửa ải thứ mười đã xuất hiện, lấy được thân phận chuẩn tử, kéo dài hai canh giờ tới lúc hắn xông qua ải!
Theo ý chí này vang vọng, tâm thần tất cả mọi người trên quảng trường đều chấn động. Cùng lúc đó, có ánh sáng truyền tống từ chỗ vị trí xương quạt cửa ải thứ mười, bỗng nhiên tản ra. Ngay sau đó bóng dáng Quảng Mục Thiên Tôn xuất hiện ở trên quảng trường.
Thân thể giống như tháp sắt của hắn vừa xuất hiện trong chớp mắt, hình như toàn bộ cây quạt này đều rung một chút. Mơ hồ, dường như ánh sáng ở bốn phía xung quanh hắn đều có chút vặn vẹo, giống như một cục đá ném vào trên mặt nước, khiến cho tất cả những người nhìn thấy được, đều giật mình.
Đây không phải là vì tu vi cường hãn của Quảng Mục tạo thành. Đây rõ ràng... Là bởi vì hắn xông qua cửa ải thứ mười, thu được cái gọi là thân phận chuẩn tử, quạt tàn Chúa Tể này tán thành đối với hắn ở trình độ nhất định!
Nhất là bên trong ý chí vừa rồi biểu đạt ra, hiển nhiên Quảng Mục Thiên Tôn này đã có đặc quyền kéo dài thời gian lúc xông qua ải!
Có thể tưởng tượng được, nếu không có gì bất ngờ, như vậy sau khi xông qua những cửa ải tiếp theo, đến sau tầng hai mươi, sợ là còn có đặc quyền mới. Để cho hắn một đường nhận được, đi tiếp về phía trước, như vậy cuối cùng ở ba tháng sau, Quảng Mục Thiên Tôn này có khả năng cực lớn, trở thành chủ nhân của cái quạt này!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Đánh giá:
Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Story
Chương 1614: Hận nhất người khác dối trá!
10.0/10 từ 32 lượt.